Tôi …!

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Tôi …!

Tác Giả : Đang cập nhật

Danh Mục: Truyện Les

Thể Loại:

Lượt Xem: 13397 Lượt Xem

Hây da..Cái con muỗi này..-Brian phủi phủi đuổi muỗi..
Thấy động, tôi mở mắt, tỉnh giấc, thì giật mình vì cái mặt ông ta đang sát sàn sạt với mặt tôi,vội đẩy ông ý ra, tôi bật dậy nói lớn.
-Anh làm cái gì vậy?Bộ có vẫn đề à…?
Ngây người ra một lúc,dường như đã hiểu được ý tôi,anh Brian đứng dây bảo:
-Tôi đâu có sao, mà theo cậu nghĩ thì tôi đang định làm gì?
-…….-ấp úng ko nói được gì tôi im lặng.
Được đà,ông ta cúi gần tới tôi nói với cái giọng điêu hết thuốc chữa;
-Cậu nghĩ…À, “cô” nghĩ tôi định hôn “cô” chăng?!?!?! Hahaahahah!!! Cho xin đi….-rôi ông ta lại lăn lông lốc ra cười.
-Vậy anh định làm gì….Thừa lúc tôi đang ngủ say…-tôi lấc cấc hỏi.
Ngồi xuống cạnh tôi, khoác vai bảo:
-Tôi định làm gì ư..Hình như quên mất rồi…nhưng nếu cậu nghĩ toi thích cậu thì…Hahahah..Cậu có là con gái đi chăng nữa thì tôi cũng ko thể, nói chi lại manly thế này….Hay là cậu có ý gì?!?!?-mặt càng ngày càng gian tợn.
-Này…Càng lúc càng quá rồi đấy..Uhm, thì tôi có 30% là con gái..Nhưng nhìn cho rõ đây, tôi ko có ti tị ti gì là thích anh ko hả…Nam tính có thừa..-tôi đứng phắt dậy, giơ hai tay cho “hắn” xem.
Lại mọt lần nữa ông ý lăn lông lốc ra đất cười sằng sặc, chẳng hiểu có vấn đề về não ko cơ chứ!!! Ôi mẹ ơi, chợt tôi nhận ra mình vẫn mặc bộ váy “quý hóa” của Lary.Ngồi thúp xuống quấn chạt chăn vào người, mặt nóng ran, đỏ lự như ăn hàng tấn ớt.Thấy vậy Brian ra sức trêu:
-Ôi trơi ơi….Con nhà ai mà nữ tính thế..Hô! Hô!Hô! Xinh quá….Ôi đau bụng quá…-điệu cười khá ố nhất tôi từng thấy.
Tức khí tôi quờ tay vớ lấy khung ảnh trên bàn định ném. Brian tay che chắn miệng xin tha:
-Cô gái tốt bụng…à ko..ko chàng trai lịch thiệp dừng nóng…Ném là có người chết đấy…Xin lỗi…Tha cho tôi đi…
-Xin lỗi mà được sao…Vậy pháp luật và cảnh sát ra đời để làm gì!!! Cho chết…-trên đà ném đột nhiên tôi dừng lại.
-Ái…-Brian kêu người vọt né sang một bên
Khung hình này là của Lary, mắt nhìn chăm chú, tay từ từ hạ xuống.Trong ảnh cô ấy thật xinh, nụ cười hồn nhiên trong trẻo, ánh mắt tràn đầy sức sống chứ ko vô hồn lạnh nhạt. Những đầu ngón tay tôi, chạm nhẹ nhàng lên môi cô ấy, lên nụ cười đó..Tôi cười…Thấy lạ lạ Brian lồm cồm bò tới nói:
-Chà…Chà..May là có Lary ko thì tôi ăn no đòn..Ê!!!Nhìn gì chăm chú thế!!!
-Hả..À..Ko…-tôi đặt ngay ngắn khung hình lên mặt bàn.
-Tương tư hả????-ông này hỏi.
-Ko….Chẳng qua vì đấy là hình Lary nên tôi ko ném đấy..Cứ thử đấy là hình của thằng Ken xem…Tôi sẽ ném lấy được ko cần bảo cũng ném!!!-tôi phân bua.
-Ái…Thấy chưa, thế mà bảo ko tương tư, rõ rang cậu đâng nhớ em gái tôi!!!
-Ko…
-Có!! Chuẩn luôn..
-Ko….Mà..mà anh nói dù tôi là con gái anh cũng thể thích thế anh thích con trai hả?!?!?!?-tôi đánh trống lảng.
Mắt mở to, đồng tử dãn rộng..Anh chàng lắp bắp:
-Cái gí..Cái gì…Tôi mà thích con trai…Bị làm sao hả>>>>Tương tư nhiều nên dở hơi hả!!!-anh ta vừa nói vừa mắng tôi.
-Ko hả!!! Vậy cô gái nào được diễm phúc này..-Tôi la liếm hỏi dò.
Ậm ừ một lúc, mắt đảo vòng tròn.Mãi một lúc anh ta mới chịu khai:
-Oh thì…Thì..Cô ý cậu và Lary đều biết đấy….Cô gái rất xinh!!!
-Ai.?!??!-tôi ko nhớ ra.
-Nana, Nguyệt Anh đấy!!!
-À cô ta sao?!?!?-tôi cười nhạt.
-Sao, cô ý làm sao!!
-Ko, chẳng sao..Mà con gái trường tôi thì nhiều vô số kể, sao anh ko thích mà lại thích Nana…
-Ai mà biết. tôi chỉ biết là lần đầu tôi gặp cô ấy đang khóc chạy rất nhanh…Lúc đó chẳng hiểu sao, cảm giác nong nóng trong người..Tay chân bủn rủn…Cứ như cô ấy chạy đi mang theo luôn cả trái tim tôi ý…Đến lần gần đây nhất cũng vậy..
-Ôi trời..Tình yêu sét đánh hả>>>> !!!!
-Uhm…Mà cậu ko được nói gì cho Nana biết đâu…Tôi muốn tự mình nói đấy…Nhớ đấy nhé…-nói rồi ông đứng lên đi thẳng.
Đến chiều, Lary đi học về…..
-Minh à…Anh dậy chưa ???
-Rồi anh dậy rồi đây…
-Quần áo anh khô rồi…..
-Đỡ quá, khỏi phải mượn mõ mất công..Mang giúp lên đây cho anh…
-Chờ nhé…
Lary nhanh chóng mang đồ lên cho tôi, nhận đồ tôi sướng vô cùng cì khỏi phải mặc cái váy quý hóa này…Tôi nói :
-Cám ơn em nha !!! Mà em ra ngoài được ko…Để anh thay…Chứ em..Ngại chết..-tôi ấp úng.
-Ngại hả ??? Em quay mặt đi là được chứ gì !!!
-Vậy cũng được…
Cô quay mặt đi, tôi đứng dậy quay lưng về phía cô thay quần áo…Tôi trút cái váy ra, mặc nhẹ nhàng từng đồ lên một, tránh làm vết thương bật máu..Khốn khổ thân tôi…Đột nhiên, có cảm giác nong nóng sau lưng tôi, một bàn tay nhỏ xinh luồn từ phía sau..Lary ôm tôi, cô áp đầu vào lưng nói nhỏ :
-Để em ôm anh một lúc được ko..
-Được em muốn bao lâu cũng được !!!
Hai chúng tôi cứ đứng đó, Lary ôm tôi, tôi chạm nhẹ vào tay cô…Thật hạnh phúc, đã lâu rồi tôi mới có cảm giác này…Chợt có giọng nói vang lên ;
-Eh hèm…Hai người xong chưa !!!-thằng Mạnh Linh chết dẫm.
Buông tôi ra, Lary nói :
-Minh à, anh khoác áo thêm cái áo của Brian vào ngoài trời gió về lạnh lắm…
-Uhm…Nhưng sao em biết anh đi luôn à!!!
-Vâng, em biết anh là người tự do mà…
Cái từ tự do, khiến tôi và Lary thật xa cách..Tôi muốn nói thật nhiều vào lúc đó, muốn cô giữ tôi lại, muồn cô ngả đầu vào vai tôi nói: ” Minh, anh đừng đi!!!”.Nhưng ko hề cô ko hề nói.Tôi cười nhạt:
-Gửi lời cám ơn Brian hộ anh…Anh đi…Mai gặp lại!!!-tôi đi tránh ánh mắt của cô.
Đi được một đoạn khá xa nhà của Lary thì có tiếng Mạnh Linh gọi với theo:
-Minh…Đứng lại cho tao..Minh!!!
-Chuyên gì thế…-tôi gắt gỏng quay lại.
-Mày…Tao muốn nói…-thở hồng hộc.
-Sao!!!!
-Mày hãy tránh xa cô ý ra..Tao ko muốn vì mày mà cô phải đau khổ!!!
-Hứ…Mà mày còn nhớ chuyện cá cược chứ!!!
-Nhớ….
-Vậy mày thua rồi….Thua rồi..Hahahah…Cô ý đã yêu tao..Yêu tao chứ ko phải mày…
-Ko..Còn khuya…Lary chỉ thương hại mày thôi, thương hại chỉ vạy thôi…
-Thật sao…Thế chú mày có biết tối qua xảy ra chuyện gì ko!!!!-tôi hỏi đểu.
-……!!!!
-Ko biết phỏng…Để tao nói cho mày rõ-cúi xuống nói thầm vào tai Mạnh Linh-Tao và Lary, đã ngủ cũng nhau….Trên một giường…-miệng cười khoái trá.
Bị tôi khích tướng, Mạnh Linh tức điên lên…Nhảy bổ vào túm cổ áo tôi, xách ngược lên.Tôi ko hề có phản ứng gì chống trả, cả người buông thong cho nó tùy cơ nó xử trí. Ý nghĩ chợt léo lên trong đầu tôi: “Đánh tao đi, mày muốn mà…”..Tay tôi lừa nó ko ko để ý thò tay vào túi áo, bấm số gọi Lary……
Bốp….Thằng Mạnh Linh cho tôi một cú vào bụng..Đau muốn chết…Tôi vật xuống đất nằm ôm bụng, còn chiếc điện thoại văng ra xa.Thằng Mạnh Linh nhìn thấy, nhặt lên, gương mặt trở nên xám xịt:
-Mày vừa làm gì….Số máy Lary?!??! Mày bấm số gọi…
Trong đầu tôi lúc ấy nghĩ: “Mày thua rồi thằng khốn”..Nhưng chẳng nhẽ tôi lại nói như thế, ko hề, tôi cố làm giọng điềm tĩnh nhất có thể nói rành mạch:
-Tao chỉ muốn Lary đến để ngăn mày lại thôi…Tao ko muốn đánh nhau với mày thêm nữa..Tao ko muốn quan hệ giữa chúng ta ngày càng nặng nề?!?!?!
-Cái gì??? Tao có lãng ko…Mày mà thế hả..Cái giọng khích bác của mày đâu rồi…-Thằng Mạnh Linh tiến gần lại định bồi cho tôi thêm cú đá.
-Nếu là tao, tao sẽ ko làm thế đâu…-tôi ngước mắt lên nhìn nó, miệng cười.
-Mày dọa tao đấy à!!! ***
Đột nhiên có tiếng hét lớn:
-Ken!!!Anh dừng lại…-Lary hét, cuối cùng cô ấy đã tới.Tôi trông chờ mỗi cảnh này, cảnh Lary đến chính thức chấm hết mọi thứ..Tôi đã thắng, thắng áp đảo, thắng một cách chóng vánh trước Mạnh Linh.
Tôi muốn nhảy lên, cười vào mặt nó, cười vào cái bản mặt hãm tài đấy…Nếu tôi làm thế thì tôi cũng ko có được Lary, đừng hòng…Lary chạy tới bên tôi:
-Minh anh có sao ko????
-Ko anh ko sao.May là em đến kịp, ko anh ko biết anh kiềm chế được đến lúc nào…-tôi bá vai Lary đứng dậy.
-Anh ko sao thật à???-Lary nhìn tôi.
-Ko sao mà…
Mạnh Linh nhìn tôi bằng ánh mắt căm hận phẫn nộ nhất. Tưởng chừng ánh mắt đấy có thể đốt cháy tâm can ái mà nó nhìn vào. Trong tức giận thằng này nói:
-Mày được lắm…Tao….Tao…
-Ken….Thật sự anh quá đáng lắm!!!
-Tôi quá đáng..Thử hỏi xem ai quá đáng hơn ai…Lary em thừa hiểu rằng anh rất yêu em…Yêu em lâu rồi…
-Nhưng em ko thể..Em chưa sẵn sàng..
-Vậy anh sẽ chờ, chờ đến khi em sẵn sàng…Anh chờ được mà!!!-Mạnh Linh tiến đến nắm chặt tay Lary.
Cố vùng ra, cô nói:
-Anh thừa hiểu là em ko thể thích anh…Ko thể anh hiểu ko Ken!!!
-Tôi đếch hiểu gì cả??? Tôi chỉ biết tôi yêu em, và em phải yêu tôi…Thế thôi!!!-chắc do khó có thể chấp nhận được sự thực Mạnh Linh trở nên thiếu tự chủ siết chặt tay Lary hơn.
Tình yêu như hạt cát, bạn càng nắm chặt nó càng đi….Tình yêu của Mạnh Linh đối với Lary cũng vậy….Lary rụt tay lại, nói một câu chắc chắn nhất có thể:
-Em ko thể yêu anh.Vì em đã yêu người khác.-nói đến đó Lary ngước mắt lên nhìn tôi.
-Lại là mày…Minh…Lại là mày, lúc nào cũng là mày…AAAA!!!-Bất ngờ nó lao vào đấm tôi lấy được.
Tôi ko đấm lại, chỉ để nó đấm..Giống như một sự xin lỗi đã đánh cắp tình yêu của nó hai lần…Chỉ tới khi, Lary chạy tới cô sức can:
-Đừng đánh nữa…Ken…Anh điên rồi…
-……….
-Mọi tức giận anh trút lên em đây này…Em đã từ chối tình cảm của anh..Ko phải là Minh..
-Lary…Cô tránh ra….Hôm nay tôi phải giết nó…-Mạnh Linh xô ngã Lary xuống đất khiến tay cô chảy máu.
Nhìn thấy vậy, tôi ko kiềm chế nữa..Mặc cho bao tức giận dồn lên…Đột nhiên, Lary đứng dậy ôm chặt lấy tôi vừa nói vừa khóc:
-Đừng mà Minh…Đấy là lỗi của em…Ko phải lỗi do Ken…Anh đừng đánh nhau nữa…
-Lary à!!! Bỏ anh ra đi…-tôi cố tách mình ra, càng cố tách thì cô càng ôm ghì lấy.
-Ko…Làm ơn, đừng đánh nữa…Coi như vì em đi..Được ko Minh!!!
Nói đến đó, Lary thả lỏng tay ra nhìn tôi…Thở dài, tôi nói:
-Sao em tốt quá vậy…Em xem này, tay bị nó đẩy ngã xước hết cả.
-……..-Lary rụt tay lại.
Chứng kiến cảnh tôi và Lary thân mật, nó chứ bố nó cũng ko chịu được!!!!
Lấy tay quệt ngang mắt, Mạnh Linh quay lưng bỏ đi trong sự tức giận….Lary đinh đuổi theo, tôi giữ lại, ôm cô vào lòng:
-Kệ anh ta…Cứ để anh ta một mình chắc vài ngày lại bình thường thôi.!!! Việc bây h là em hãy quan tâm lấy mình một chút!!!
-Em???
-Uhm, so với lần ôm em gần nhất, thì hình như em hơi gầy đấy…Da xanh hơn…
-Anh chê em xấu đấy à!!!
-Ko…Thiên thần của anh ạ!!!-tôi hôn nhẹ vào má cô.
Thiên thần, chính lúc đó tôi nhận ra tình yêu tôi dành cho Lary là thật lòng…
__________________
Sáng hôm sau…..Tại lớp học….
-Cả lớp trật tự….Tôi xin thông báo một việc quan trọng…Chắc hẳn các bạn rất thích thú…-giáo sư chủ nhiệm môn nói.
Cả lớp nhao nhao:
-Thông báo, quan trọng cơ ạ…Thầy nói đi , đừng úp mở nữa….
-Đây đây, theo công văn từ nhà truờng gửi tới: Vào ngày 25/5/200x tức là vào thứ tư tuần này chúng ta sẽ đuợc đi biển, nói chính xác hơn là nghỉ mát ở Hawai.
-Òa..òa…òa….Vui quá xá!!!! Nhà truờng muôn năm!!!!-cả lớp xôn xao, vui nhộn..
Hết h học tôi tiến đến chỗ Lary, hỏi:
-Thế hôm đó, em đi nhé!!!!
-Em…Ko biết….
-Đừng nói thế…Chẳng nhẽ ở lại cùng Brian chắc..Đừng đùa…Đi đi…Anh xin mà..-tôi làm bộ mặt xin xỏ ỷ ôi.
-Nhưng….Ko nhưng gì hết đi là đi đấy….Anh teo nữa về anh sẽ chuẩn bị luôn.!!!
-Nhưng thứ 4 mới đi cơ mà…Bây h mới là đầu tuần mà!!!
-Chuẩn bị truớc cho nó chu đáo…
Tưởng rằng Mạnh Linh sau vụ việc đấy nó sẽ tránh mặt tôi và Lary vậy mà ko hề nó vẫn đi, mà đi rất hùng hổ…Ko những chỉ minh Mạnh Linh còn cả Nguyệt Anh nữa cũng đi, nhưng cô nàng bây h è dè hơn truớc, ko còn đeo bám tôi nữa…Tôi nghĩ rằng họ có đi cũng chẳng sao, tôi chỉ cần có mỗi Lary là đủ…Chỉ cần có cô ấy…Trên đuờng đi tôi rất vui, vui ko gì tả nổi, nhưng khi tới khách sạn ,mọi việc bắt đầu rắc rối….
-Vì kinh phí có hạn, hơn nữa chúng ta đi vào mùa nghỉ nên phòng khách sạn đã hết….Nên ko đủ phòng, vậy các em chịu khó, 3 người một phòng…Ko sao chứ!!!!-giáo sư chủ nhiệm nói.
-Vâng tất nhiên ko sao ạ..Vui là chủ yếu!!!
-Nhưng tôi có luật, nam nữ ko ở chung phòng…Ok??!?!
-Ok!!!-cả bọn đồng thanh
– Xem nào….3 em này một phòng…Rồi tiếp-thấy bắt đầu đếm.
Khi tới tôi, thì nhóm chỉ còn Lary và Nguyệt Anh….Tất nhiên là giáo sư xếp chũng tôi vào nhóm…Giật nảy mình tôi nói:
-Thấy ơi!!! Em xếp chung phòng với các bạn này sao??!?!?
-Có vẫn đề gì hả em….
-Có….Quan trọng lắm..Họ là con gái mà….Em thì…
-À…Tôi, đành vậy..Ko em ở chung với các bạn nam nhé!!-thầy cuời gian gian.
-Càng ko đuợc…Thôi em thuê phòng riêng!!!
-Hết phòng em ạ!!!-thấy bốp vào mặt tôi.
Mặc kệ những lời thầy tôi vẫn phăm phăm ra lề tân:
-Chị…Cho tôi thuê một phòng…
-Phòng thuờng thì hết rồi….Chỉ còn phòng sang trọng thôi…
-Phòng Vip hả?!??!
-Vâng, anh thuê thì giá hơi cao…
-Bao nhiêu đừng cao quá là ổn…
-1000$ một đêm…Nhưng vào tháng này, chúng tôi có khuyến mãi làkhi khách thuê phòng sang, chúng tôi sẽ miễn phí tiền ăn uống trong vòng ba ngày!!!
Mới đầu nghe tới giá tiền tôi sock toàn tập…Nhưng với cái thẻ tín dụng tôi xin đểu bố tối qua thì chẳng là gì….Lại còn có khuyến mại….Đăng ký luôn chứ cần gì!!!!
Mạnh Linh từ đằng xa nghe thấy vội đá:
-Thôi…Ở cùng bọn này có sao…Nói gì thì nói…Bọn mình cùng giới mà!!!!
-Uhm ha!!!-lũ bâu sâu nhao nhao lên.
-Chị cho tôi phòng này….-mặc kệ bọn chúng tôi vân đăng ký.
-Vâng xin anh chờ một lát!!!!
Quay ra, nhìn vẻ mặt sững sờ của chúng tôi thấy việc mình làm ko hề lãng phí tẹo gì…Thật là một quyết định sáng suốt!!!!
Tiến lại chỗ Lary và nguyệt Anh..Tôi khoác tay ngang hông Lary nói:
-Anh quyết định lấy phòng Vip…
-Minh..Có cần phải phung phí vậy ko chứ!!!
-Cần…Nói chung chỉ cần em thoải mái thì anh phải trả giá nào anh cũng chịu hết!!!
-Em…
-Thôi đừng nói anh lấy phòng rồi….Hahahahah!!!-cúi xuống xách vali cho cả hai cô nàng tôi nói- Nào lên phòng đi, hai người mệt rồi mà…-nói rồi tôi xáh vali lên phòng luôn.
-Cám ơn…Minh!!!-Nguyệt Anh lí nhí, nhưng đủ để tôi nghe thấy.
-Khỏi đi…Tôi tiện thể luôn…Galăng một tí, ko ai nói gì đâu!!!
-Ái chà….Con nhà giàu ghê ko…Phòng Vip cơ đấy!!!-Mạnh Linh và đám bạn nó khích bác.
Quay ra cuời một cái tôi nói:
-Đừng kick vô ích…Tạo ko còn chỗ để so đo với bọn mày đâu…Vì mày biết ko, tình yêu nó lấp hết chỗ rồi….
-Thằng…..-Mạnh Linh mắt nóng.
-Đi nhanh lên hai nàng ơi!!! Thang máy mở rồi kìa…Lary nhanh hộ cái…Anh ko muốn để một người xinh như em phải chờ thang máy đâu…
-Vâng..-quay qua Nguyệt Anh- Minh đi nhanh lên, đừng để anh ta phải đợi…
-Uhm…
Thế rồi chúng tôi lên thang máy, mặc kệ lũ mất dạy kia đứng đó bực bội….
Lên đến phòng, Lary nói:
-Đến nơi rồi, anh về phòng đi..Đi cả ngày chắc anh mệt lắm rồi..
-Chẳng mệt tẹo nào!!!
-Về đi…-ẩy tôi nhẹ nhàng.
-Chỉ chào ko thôi hả???-tôi làm mặt nuối tiếc.
-Thế anh muốn gì đây!!!-Lary gần như hiểu được ý.
-Oh…Mạnh Linh có bạn gái mới kìa>!>!>!-Tôi đánh mắt sang phía bên phải.
-Đâu..
Chụt…
-Thế này mới gọi là tạm biệt chứ..Hihihi-nói rồi tôi chạy ngay trước khi ăn đòn.
-Minh…Anh cứ cẩn thận đừng để em bắt được…Ko thì…
-Thì em hôn anh chết hả???? Thế anh muốn chết lắm…Hahahaha.
Đang mải cười tít, tôi đi đứng thế nào đâm sầm vào thằng Mạnh Linh. Được thể nó la ó òm sòm:
-Đi thế hả!!! Có đang chìm ngập trong tình yêu thì mở to cái tròng ra nhìn hộ cái chứ!!!
-Xin lỗi..Được chưa!!!..Lắm mồm…
-……!!!-nó lườm tôi một cái sắc nhọn.
Về đến phòng việc đầu tiên tôi làm là tắm…Ko khí ở quần đảo này thật là nóng, tôi chỉ đi có một đoạn đường từ sân bay đến khách sạn mà mồ hôi đổ ra như tắm…Nguyên cái áo sơ mi màu xanh lơ tôi mặc trên người ướt nhoẹt, cơ thể dính nhơm nhớp, miệng khô không khốc…Tắm táp sạch sẽ đâu đấy, nơi tôi viếng thăm tiếp theo trong phòng là chiếc giường trải đệm nước bồng bềnh,cùng hương hoa cỏ nhẹ nhàng dễ chịu. Ngủ, ngủ, ngủ….Ôi giấc ngủ…—>>> Điều tôi cần làm khẩn cấp lúc ấy…
3h chiều hôm đấy..
Cốc..Cốc..
Có tiếng gõ cửa, nhưng vì buồn ngủ quá tôi mặc kệ, co người ngủ tiếp…Tiếng gõ cửa càng ngày càng réo rắt…
Cộc..Cộc…Cộc….
-Ra đây…Ra đây…-tôi làu bàu đi ra mở cửa.
-Anh biết bây h là mấy h rồi ko????-Lary nói.
-Ko…Nhưng anh nhớ là mơi ngủ được một tí ah!!!
-Một tí…Anh ngủ suốt từ 11h trưa đấy…Ôi,nhìn kìa…Mắt mũi húp hết cả vào…Đi xuống biển ko??? Tỉnh ngủ liền..
-Biển hả???
Chỉ nghe tới đó thôi là tôi thấy bầu trời đen tôi rồi…Đơn giản vì tôi ko mặc được áo tắm, chẳng nhẽ cới trần…Ko thể nào…Tôi thoái thác:
-Thôi..Anh ko xuống đâu..Em đi chơi đi!!!
-Anh nói gì..Ko đi là sao!!
-Anh..Đơn giản là…-tay tôi xoa xoa vào nhau.
-LÀ sao???
-Là anh ko biết mặc gì ah!!!-tôi cúi gằm mặt xuống đất.
-Trời ơi!!! Thế mà anh cũng nói được…Áo tắm..
-Gì!!!
-Quên…Ah uhm…Ah..Có rồi áo Hawai và quần ngố..Đẹp lắm đấy!!
-Đẹp hả?? Thật ko…
-Mà anh biết bơi ko!!!
-Có mà, biết..Giỏi là đằng khác..
-Ko bao h mặc đồ bơi mà cũng biết bơi..Giỏi ghê!!1-Lary cười.
-Hứ..Cô cứ chờ đấy..-tôi đóng cửa đến cái sầm.
-Oh…
Xuống đến nơi, cảnh vật hiện ra thật đẹp..Bãi cát trắng trải dài tới đường chân trời, lác đác trên bờ là chòi rơm để khách nghỉ…Xa xa dưới tán cây dừa là các cô gái biển đảo đang dạy du khách nhảy điệu sansa…Thấy tôi chăm chú vào các cô gái múa bụng Lary nhéo tai:
-Nhìn chăm chú quá ah….Có vẻ tỉnh ngủ rồi phải ko…
-Tỉnh hả??? Đâu còn mơ lắm!!!
-Mơ thấy ai??!?! Mấy điệu rumba, sansa hả??
-Ko mơ thấy người đang véo tai anh…
-Thật ko??
-Thề đấy…Mà tay em mềm quá ah, véo mà chẳng thấy đau chỉ thấy thích thôi…
-Anh..Chỉ có cái miệng dẻo..
-Như thế thì cũng thường thôi..Như thế này mới dẻo, mới thơm này…-nói rồi tôi kéo cô vào long hôn mới hơi dài.
Đẩy tôi ra, xấu hổ quay ra đuổi đánh tôi:
-Đừng có mà lợi dụng…
Thế rồi cô đuổi dánh tôi ra tận bãi tắm…Đến đây cả hai cùng mệt lả ngã ra cát nằm đây thở hổn hển…Lary nói:
-Anh chạy nhanh ghê đó…
-Em chạy thì chậm chắc..Ôi mệt quá!!1
-Hôm nay trời nắng đẹp quá
-Uhm…
-Đi bơi ko??
-Ko anh ở trên bờ…Thích thì em đi bơi đi..anh chờ trên bờ..
-Vậy anh chờ nha!!!-nói rồi Lary đi thay đồ.
Được một lúc thì cô đi ra cùng một người dáng quen quen…Nguyệt Anh, lại là cô ta…Thấy họ cười nói vui vẻ tôi cũng ko nỡ kàm mất ko khí, mang bộ mặt xã giao nói:
-Đây Lary!!! Em tìm được bạn bơi cùng rồi kìa…
-Vâng, em vừa gặp Nana trong phòng thay đồ…May quá tương bơi một mình…
-Thế Minh ko biết bơi hả???-nguyệt anh hỏi.
-Ko…Ko thích mà mà thôi..
-Vây hả???
-……..
-Kệ hắn..Tên đó dở hơi ý mà…Đi chúng ta đi..-Kéo tay Nguyệt Anh, Lary lôi xềnh xệch ra biển
-Từ từ nào…-Nguyệt Anh cười.
-Nhanh lên..Chúng ta bơi thi ha??? Lâu lắm rồi, mình chưa bơi thi với ai!!!
-Được..Vậy bơi xem ai ra xa nhất..
Tôi gọi với theo:
-Bơi gần bờ thôi…hôm bay sóng to nguy hiểm lắm…
-Rồi.. rồi…
Lên chòi mát, ngồi nghỉ uống nước dừa tôi chờ hai nàng…Được 15’ thì thấy Lary ngoi lên chạy về phía tôi, cười:
-Nana bơi giỏi ghê…
-Vậy cô ý thắng hả???
-Uhm…Bọn em thi xem ai bơi đến cái thuyền kia trước- chỉ tay về phía còn thuyền chỗ mỏm đá- em bơi được nửa chừng thì có vẻ đuối quay lại..
-Thế còn Nguyệt Anh??
-Cô ấy muốn bơi tiếp ra đấy. Nên em về trước!!!
Tôi đưa mắt nhìn xa xa..Tôi cảm thấy có cái gì đấy ko ổn…Tự dưng tôi bắt gặp, có cái gì đó chới với đằng kia…Chết tiệt!!! Chuột rút rồi….Ko nói gì cả, tôi lao cả người xuống biển bơi một mạch ra mỏm đá…Trong đầu tôi lúc đó chỉ muốn cứu người chẳng có ý gì khác…Nhưng Lary trên bờ ko nghĩ thế….
Bơi đến nơi, toàn bộ sức lực còn lại tôi chỉ dành để cứu người cụ thể là Nguyệt Anh…