Chú Hoàng và Cô Chủ Vân – Truyện Sex Hay

Phần 10

Khi chú trở lại và gặp con Vân thì chú đã sẵn sàng để nghe cô chủ nhỏ trách mốc và đay nghiến. Nhưng dù sao con Vân cũng vui mừng khi gặp lại chú nên sau vài ngày gây sự thì mọi chuyện cũng trở lại như xưa, có điều con Vân muốn phạt chú đã bỏ đi không một tiếng xin phép nên nó không thèm treo khăn đỏ hay khăn trắng gì hết trong cả tháng trời.
Cô Hương thì tìm đủ mọi cách để không phải chạm mặt chú Hoàng nữa, nàng mướn một người tài xế riêng cho nàng , nên chú Hoàng chỉ còn thỉnh thoảng lái xe cho ông Hãi mà thôi. Chú cũng tôn trọng lời hứa hẹn giữa hai người nên cũng tránh né cô Hương tối đa. Chú thầm cám ơn bà chủ vì lương của chú được tăng đôi từ sự kiện trong rừng.

Buồn tình vì không được con Vân kêu phục vụ nữa nên đầu tháng, chú Hoàng lại lững thững đi ra căn chòi đằng sau vườn và chú rất vui khi thấy con Thu ngồi ngây ngắn trong đó mà ngượng ngùng chờ chú. Chú thật sự không có ý định tiến xa hơn nên chú chỉ ngồi nói chuyện khôi hài cho nó nghe, cho nó vui, cho nó cười … rồi chú nẳm lên phảng, cởi quần ra cho đứa con gái vộc chơi với con cặc của mình.

Chú Hoàng thấy nguy cơ lén lút gặp con của ông bà chủ ngoài vườn cao quá nên chú kín đáo mướn một căn phòng trọ gần đó để hẹn hò gặp con Thu. Bây giờ chú cũng có một tài sản kha khá cộng thêm tiền lương cực cao nên chú tự cho phép mình « sài sang » một chút.

Con Thu thì càng ngày càng tin tưỡng chú Hoàng, nó thấy chú hoàn toàn không có tà ý lợi dụng gì nó nên nó rất thoãi mái với chú. Đã vậy, nhờ tìm được thăng bằng trong đầu, nên con Thu càng học tốt hơn, đạt được thành quả cao trong trường.

Chú Hoàng khám phá ra là con Thu tuy đã 16 tuổi rồi nhưng có một khái niệm về tình dục rất mơ hồ, như đứa con nít. Sự kích thích của nó vẫn chưa tập trung vào bộ phận sinh dục mà vẫn còn nằm trong bộ phận sa thãi, tại vậy mà khi nó bị kích thích quá thì nó không cầm được nhu cầu đi đái.

Biết vậy một lần sau khi để con Thu chơi đùa với con cặc của mình đến khi mặt nó đỏ bừng vì kích thích thí chú nhỏ nhẹ nói với nó:
– Cô Ba, chắc bây giờ cô thèm đi đái lắm ?

Con Thu ngượng quá vì thấy người đàn ông đoán đúng tim đen của mình. Thật vậy, mổi lần gặp chú Hoàng thì nó phải chạy nhanh về nhà vì mắc đái, đôi khi còn phải lấy tay mà bụm chặt mu lồn để khõi đái ra quần. Nó thấy thích thú vô ngần khi để dòng nước đái phun ra tung toé. Nó lim dim đôi mắt mà phê một cách sung sướng! Lẻ dỉ nhiên nó không tài nào quên được 3 kỷ niệm tuyệt diệu khi lần đầu tiên nó đứng đái lên tay của con Vân, em gái nó, sau khi nhìn trộm chú Hoàng và chị Lành làm tình với nhau, và 2 lần sau đó khi nó đái lên người chú Hoàng vì bị kích thích quá đổi.

Chú Hoàng nhìn đứa con gái lúng túng cuối đầu mà cười thầm, chú tiếp:
– Cô chủ đừng có mắc cỡ, khi được kích thích quá thì mắc đái chịu không nổi cũng là chuyện bình thường mà thôi … và còn một cách hay hơn nữa làm cho cô chủ sướng nhiều hơn nữa khi đi đái như vậy …
Con Thu tò mò hỏi:
– Vậy sao ? đó là cách gì?
– Đó là khi cô Ba cho tui nhìn ngắm lúc cô đi đái.
Con Thu đỏ bừng mặt, nó biết là chú nói đúng, vì mấy lần nó sướng nhất là mấy lần nó được đái khi có mặt con Vân hay chú Hoàng.
Chú Hoàng nhẹ nhàng nắm tay con Thu dẫn nó vào phòng tắm. Con nhỏ riu ríu đi theo.
– Bây giờ tui nằm xuống sàn gạch. Cô Ba cứ tự tiện ngồi trước mặt tui mà đái đi. Cô sẽ thấy thích thú vô củng.

Con Thu vừa ngượng vừa kích thích không thể tã, nó vùng vằn, uốn éo một lúc rồi sau cùng thì nó háo hức qua, chịu không nổi nên nó vén váy lên mà ngồi xổm xuống, ngay lập tức dòng nước đái phun ra tung toé … nó lim dim mắt mà hưỡng thụ trong khi chú Hoàng cũng mừng rỡ chăm chăm đôi mắt mà chiêm ngưỡng hiện tượng thiên nhiên ướt át !
Một lúc lâu sau, mặc dù dòng nước đái đã cạn nhưng con Thu vẫn ngồi đó mà mơ màng: thật đúng như người đàn ông đã nói, được đái mà được có anh ta nhìn thì sự sung sướng tăng lên đáng kể. Thích quá!

Chú Hoàng nhẹ nhàng lấy khăn ra mà lau chùi cẩn thận khe lồn ẫm ướt. Lần đầu tiên được nhìn thật gần mu lồn cô Ba, chú vui lắm. Mu lồn đứa con gái đã bắt đầu có lông lưa thưa, tuy không rậm rạp như lồn một người phụ nữ nhưng cũng hơn hẳn lồn của con Vân. Nghỉ đến cô chủ nhỏ, chú Hoàng không khỏi thấy ấy nấy : mình cứ liên tục phạm lổi với cô chủ nhỏ, hứa là không quan hệ tình dục với bất cứ người đàn bà nào nhưng toàn là thất hứa liên miên !

Nhưng mà những ý tưởng tội lổi đó chỉ phớt qua nhanh khi chú được ngắm nhìn cái lồn quá xinh xắn của con Thu.

Tay chú run run khi chú bỏ cái khăn xuống mà rờ lồn đứa con gái. Con Thu vẫn ngồi chồm hổm, mắt nhắm nghiền … chú Hoàng biết con Thu chưa biết cảm nhận sự kích thích nơi bộ phận sinh dục nên chú nhanh chóng bỏ rơi lồn của nó mà luồn ra phía sau theo khe đít để vuốt ve lỗ đít đứa con gái. Thật đúng như chú dự đoán, vừa đụng vào lỗ đít của nó thì con Thu run rẩy kêu lên một tiếng nhỏ đầy ngạc nhiên.

Chú Hoàng biết là với mấy đứa con gái như con Thu, kích thích lồn của tụi nó thường thì không gây ép-phê bằng kích thích lỗ đít vì lỗ đít nhạy cảm hơn nhiều.
Chú Hoàng vầy vò một lúc thì lổ đít con Thu căng phồng ra, nó cầm cự không được lâu và cuối cùng thì nó ngượng ngùng ngồi đó mà ỉa ra trên sàn gạch của phòng tắm một đống phân!
Con Thu hổ thẹn không biết trốn vào đâu nhưng cùng lúc nó cũng kích động tột cùng.

Chú Hoàng rữa đít cho nó như một em bé rồi dìu nó vào phòng, đặt nó lên giường. Con Thu mềm như bông gòn, những gì vừa xẩy ra làm nó không còn chút sinh lực nào nữa. Nó chỉ mơ hồ cảm nhận là chú Hoàng đút một ngón tay vào lỗ đít của nó làm nó thấy thật dễ chịu.

Quan hệ của hai người từ đó cứ theo quy luật đó mà nẩy nở, những khi lén lút gặp nhau, trước hết con Thu đòi được rờ bóp, vộc chơi cặc của chú Hoàng, trong khi chú phãi nẳm thụ động trên giường. Rồi sau đó tới phiên chú Hoàng được tham dự trò chơi: con Thu nằm quây sang bên, đưa đít cho chú Hoàng để chú vuốt ve, cưng chìu trước khi đút một ngón tay vào lỗ đít mà «thăm viếng» đứa con gái.

Cả hai đều rất rõ ràng trong mối quan hệ kỳ lạ đó: họ đều biết là trong đó hoàn toàn không có tình cảm yêu đương gì hết, chỉ thuần là ham muốn thể xác mà thôi. Một bên háo hức muốn khám phá tình dục một cách thật ích kỷ, một bên thì tuy mang danh là kẻ từng trải nhưng đứng trước một trò chơi dâm dục với một đứa con gái mới lớn thì cũng bị sa ngã dễ dàng. Dù rằng trong thâm tâm anh ta cũng cảm thấy xấu hổ vì sự yếu kém của mình, vì sự thất hứa của mình đối với một người con gái khác mà anh ta yêu mến, nể trọng.
Tánh con Thu nhu mì tùng phục khác hẳn tánh độc đoán năng động của con Vân và chú Hoàng thầm biết mình may mắn mới có được quan hệ với hai chị em hoàn toàn khác tính tình như họ

Nhưng rồi sau một tháng « cấm vận », con Vân thèm qua nên nó cũng chịu không được mà ra treo cái khăn trắng ngoài cửa sổ, ra tín hiệu cho chú Hoàng biết là nó thèm được nối lại những trò chơi tình dục với chú.
Chú Hoàng mừng rỡ vô cùng, chú vội chạy về phòng của mình để tiếp đón cô chủ nhỏ. Và không biết có phải vì bị bỏ đói quá lâu hay không mà khi con Vân vừa nắm con cặc mà sụt chưa đầy mấy phút là chú không cầm cự được nên phãi rướn người mà ra khí dầm dề …
Con Vân thích thú và mừng thầm khi thấy quyền lực và ảnh hưởng của mình đối với chú Hoàng vẫn không thuyên giảm.
Nó càng tự phụ hơn khi chú Hoàng thều thào nói:
– Thằng nhỏ của tui chắc vì thiếu vắng cô chủ nhỏ quá nên chưa chi mà đả đầu hàng rồi!
Con Vân cười khoái trá:
– Chú chỉ biết nịnh mà thôi. Tôi không thèm tin chú đâu.
Con Vân nói tiếp:
– Chú bỏ đi cả tháng làm tui buồn chán quá, vậy bây giờ chú phải kiếm cho tôi chuyện gì vui vui …
Chú Hoàng thầm nghỉ: « cô chủ nhỏ cái gì cũng đổ lổi cho mình, mình có bỏ đi cả tháng gì đâu! »
Nhưng chú biết đó lá tánh của con Vân, và chú chấp nhận điều đó.
Chú Hoàng ngồi dậy, chỉnh sữa quần áo nghiêm túc rồi ân cần hỏi:
– Có phải cô chủ nhỏ muốn tui kiếm cho cô một ông già nào đó để cô quậy phá phải không ?
– Chú đúng là người trung tín của tôi, biết hết ý nghỉ của tôi!
– Cái đó thì dể thôi, tui biết rõ hết những người có quan hệ với ông bà chủ và hay đi đến nhà này. Tui còn điểu tra ngầm biết hết những yếu điểm của họ. Tui có nghỉ đến một người … người này không dể đâu, ai cũng khiếp sợ ông ta …không biết cô chủ nhỏ có dám vào cuộc hay không ?
Con Vân dậm chân mà lớn giọng :
– Chú coi thường tôi quá ! ai tôi cũng dám quậy hết, bảo đảm không chừa ai !
– Được lắm vậy tui không nói ông đó là ai. Chờ có dịp tui sẽ bào cho cô chủ.

Mấy ngày sau, nhân dịp cả ông Hãi lẫn bà Hương đi vắng vài ngày, chú Hoàng kiếm cớ mời ông Trung đến nhà. Chú Hoàng thật là quái ác, Ông Trung là anh cả của ông Hãi, là bác ruột của con Vân. Ông làm chức lớn trong chánh quyền sở tại và nổi tiếng là người hà khắc và độc tài. Ngay cả ông Hãi cũng sợ anh cả của mình. Chú Hoàng không nói cho con Vân biết điều đó, chỉ bàn với nó kế hoạch để gài bẫy nạn nhân mà thôi.

Do đó khi ông Trung đến nhà thì chú Hoàng nói mơ hồ là gia đình ông Hãi đang ở lầu trên, mời ông Trung cứ lên. Ông Trung là người nhà nên không khách sáo, ông leo lên lầu. Đến lầu 1, kêu réo cũng không thấy ai trả lời, ông leo lên lầu 2. Ông dò từng phòng vẫn không thấy ai. Đến trước phòng con Vân, ông thấy cánh cửa hé mở nên ghé đầu nhìn vào. Ông Trung hoa mắt khi thấy trên giường, con Vân đang nằm sấp mà ngũ, váy của nó trệch lên ngang hông mà con bé lại không bận quần lót nên mông đít nó phơi ra lồ lộ. Ông Trung giật mình lui ra, tim đập thình thịch, ông định quây xuống lầu nhưng không hiểu sao, ông đứng đó do dự một lúc rồi lại ghé mắt vào mà ngắm nhìn con Vân.

Chú Hoàng không lầm: ông Trung tuy có quyền thế và tánh tình lại khắc nghiệt, ai nấy cũng phãi gờm ông nhưng ông cũng có những yếu điểm trong bộ áo giáp đó. Cũng như bao nhiêu người đàn ông lục tuần, càng già thì lại càng thích trái cây xanh !

Chú Hoàng đã nhận ra điều đó khi có lần trong một buổi họp gia đình, chú đã bắt được ánh mắt lạ lùng của ông Trung khi ông nhìn con Vân đang hồn nhiên chơi bóng với con Thu : khi nhẩy lên chụp bóng, váy của nó bay lên cao để lộ ra cặp đùi tròn trịa của nó. Ông Trung chỉ nhìn có vài ba lần nhưng làm sao mà dấu được chú Hoàng là người rất tâm lý và sành đời.
Chú cười thầm: « ai nói ông Trung nghiêm nghị chứ mình biết là ông ta là người giả nhân giả nghĩa, vì ông ta đả lén nhìn đùi trần của đứa cháu gái của mình băng một con mắt đầy rạo rực, không kể gỉ đến luân thường đạo lý ».

Chú biết yếu điểm của ông Trung nhưng chú do dự vì ông Trung là Bác ruột con Vân, không biết cô chủ nhỏ sẽ phản ứng ra sao khi phải xử lý một quan hệ gia đình ? nhưng nếu cài được ông Trung thì sẽ trúng số lớn: ông Trung rất giàu và ở vị trí của ông thì ông không thể nào chấp nhận để một scandal ảnh hưởng đến uy tín của ông được.

Thật đúng như chú Hoàng đã dự đoán: khi tình cờ thấy được mông đít của con Vân thì ông Trung bấn loạn ngay. Trong mấy đứa cháu thì ông chấm con Vân điểm cao nhất, nó có một cái gì đó rất thu hút đối với ông. Lẻ dỉ nhiên đó chỉ là một cảm nhận rất hời hợt vì ông đâu có điên khùng đến độ để một ý tưởng tồi bại loạn luân nẩy nở trong đầu ! ! !

Ông biết mình thích trái cây xanh, và con Vân rất hợp nhản với mình. Vậy thôi. Ông bị gò bó trong quá nhiều rào cản, nào là luân lý, nào là xã hội, nào là tâm lý … nên ông chỉ cho phép mình nhìn ngắm mà thôi chứ không được đụng đến !

Nhưng kế hoạch của chú Hoàng và con Vân thật quá cao diệu ! vì không phòng hờ nên khi tình cờ thấy được mông đít của con Vân thì ông Trung không kềm chế được. Vì vậy ông lại ghé đầu vào mà chiêm ngưỡng mông đít trần của đứa cháu gái. Mông đít trắng ngần, hai bên vung đầy lên thật quyến rũ …ông Trung nuốt nước miếng chăm chú nhìn vào khe đít mờ mờ ẩn ẩn … khe đít đầy xao xuyến dẩn dắt tầm nhìn của ông xuống sâu hơn nữa đến cái vùng tối tối đẩy bí mật … Miệng ông khô cằn, ông không ngờ ngày hôm nay mình lại may mắn quá, được đứng đây mà nhìn trộm mông đít của đứa cháu gái. Ông Trung bước đến thang lầu lắng nghe … hình như trong nhà không có ai, chú quản gia chắc đã đi ra nhà sau rồi. Yên tâm ông quây trở lại để tiếp tục nhìn trộm.

Cùng lúc con Vân cựa quậy làm hai đùi càng bẹt ra … ông Trung đổ mồ hôi vì lần này ông được nhìn sâu hơn, hình như ông đã thấy được một vùng cơ thịt kín, có lẽ là khe lồn của đứa con gái.

Ông Trung mất hết tự chủ, ông rón rén bước vào phòng, nhẹ nhàng đến gần giường và ngồi xuống để được nhìn cho thật gần khe đít khêu gợi. Mùi da đứa con gái còn trinh xông lên mũi ông làm ông choáng váng. Ông thầm nghỉ: con bé mới chừng 13, 14 tuổi không biết là nó đã có lông lồn chưa ?

Nhìn gần ông chỉ thấy mông đít con nhỏ có lấm tấm lông măng thật là xinh xắn. Ông Trung thừa dịp ghé mũi mình thật gần khe đít … một mùi hương xen lẫn mùi khai khai của nước đái và mùi nồng nồng của khe lồn làm ông chới với, không cầm lòng được mà run run đặt tay lên mông đít. Con bé vẩn nằm yên không nhút nhích …

Ông Trung nhắm mắt để tận hưởng hạnh phúc quí hiếm. Giây phút này quí hiếm đối với ông còn hơn là vàng bạc châu báu. Nhìn vào vị trí quyến uy của ông, mấy ai biết là cũng vì vậy mà cuộc sống tình cảm của ông rất khô khan. Sợ búa rìu của dư luận, sợ tai tiếng, sợ mất quyền lực, cái gì cũng sợ nên riết những cái sợ đó đã tạo cho mình một cái mặt nạ đằng đằng sát khí làm cho chính vợ mình, con cháu của mình cũng phải tránh né mình. Đôi lúc ông thầm nghỉ nếu mình là thằng dân quèn còn sung sướng hơn: được ngồi vỉa hè mà ngắm đàn bà con gái đi qua, được đưa tay gải cu mà không sợ ai đó nhìn thấy, đó mới là tự do hạnh phúc !

Những ý nghỉ đó quây quần trong đầu ông khi ông được đặt tay lên mông đít đứa cháu gái xinh xắn. Ông có thề ngồi đó cả giờ mà không biết chán …
Nhưng thực tế đâu cho phép ông !

Con Vân chợt tỉnh dậy, nó nhìn thấy ông đang rờ đít nó nên nó hét lên một tiếng. Ông Trung hoãng hốt chỉ biết đưa tay nắm vai con bé, định năn nỉ nó, định giải bày với nó. Nhưng chú Hoàng đã sầm sập tung cửa bước vào, xô ông Trung té lăn xuống sàn.

Con Vân ngồi rút vào góc giường giả bộ ôm mặt mà khóc ròng.
Chú Hoàng chỉ mặt ông Trung mà hét:
– Đồ khốn nạn, dám cưởng hiếp cháu gái của mình …
Ông Trung điếng người, không ngờ mọi chuyện lại đổ bể một cách kinh khủng như vậy, ông chỉ biết khoát tay :
– Không không phải đâu, chú lầm rồi …

Không còn là ông Trung oai phong lẫm liệt nữa mà bây giờ chỉ còn một người đàn ông mặt như gà chết, đang luống cuống bò trên sàn một cách thãm hại.
Con Vân nhìn thấy cũng động lòng thương hại. Cũng như bao nhiêu người khác trong gia đình, nó khiếp sợ bác Trung vô cùng, thấy bác là nó lánh đi. Không ngờ hôm nay chú Hoàng lại cài chính ông bác của nó vào bẩy. Nó tự trách mình huêng hoang với chú Hoàng, thề thốt là mình không chừa ai, không thèm biết nạn nhân của mình là ai. Bây giờ nhìn bác Trung nó thấy tội nghiệp cho bác, đang bò càng dưới sàn, bao nhiêu dũng khí mất đâu hết, chỉ còn lại một người đàn ông thất thế mà người đó dù sao cũng là bác của nó, là anh của ba nó, là người gia trưởng trong nhà họ Trương này.
Nhưng bây giờ nó không kiểm soát được gì nữa, đành để cho chú Hoàng tiếp tục kế hoạch đã định sẵn.
Chú Hoàng giả bộ móc điện thoại di động ra :
– Tui phải gọi ông bà chủ về ngay để xử lý chuyện này.
Ông Trung thất kinh hồn vía, ráng lồm cồm ngồi dậy mà níu quần chú Hoàng :
– Đừng làm vậy, chết tôi mất.
– Chết thì cho ông chết luôn, đồ cầm thú !
Lúc đó con Vân nhẹ nhàng đưa tay cản chú Hoàng :
– Thôi chú, dù sao cũng là người nhà của tôi. Mình kiếm cách gì để giải quyết cho đẹp đi.

Chú Hoàng ngẩn người vì câu nói đó không nằm trong kế hoạch, chú biết ngay là cô chủ nhỏ không nở làm tới với ông bác. Chú Hoàng thay đổi lập tức kế hoạch. Chú xuống giọng:
– Cô chủ nhỏ nói vậy thì tui cũng nghe theo, nhưng ông đây phải đền bù xứng đáng cho cô chủ vì đã dồn cô chủ vào một tình thế làm cô bị tổn thương nghiêm trọng.
Ông Trung cuống quít nắm lấy cơ hội :
– Lẻ dỉ nhiên rồi. Tôi sẽ đền bù tất cả những gì cần thiết cho vụ việc này. Tôi hối hận lắm.
Quây sang con Vân, ông nói:
– Cháu Vân, bác xin lổi cháu.
Rồi ông nói với chú Hoàng :
– Chú làm ơn làm phước, đừng nở lòng nào mà đẩy tôi vào đường cùng.

Chú Hoàng nhìn lơ ra ngoài cửa sổ, không trả lời.
Thấy vậy, ông Trung hớn hở mừng thầm:
– Tôi xin hứa trước hai người là tôi chịu đền bù xứng đáng để chuộc lổi lầm của mình. Cháu Vân dù sao cũng là cháu của tôi, tôi sẽ chuyển cho nó một số tiền thật lớn để giúp nó sau này bước vào đời một cách thoãi mái. Còn chú quản gia, tôi cũng cám ơn chú đả chịu lời nhận lổi của tôi …
Chú Hoàng lạnh lùng nói:
– Tui chỉ biết nghe theo cô chủ nhỏ của tui mà thôi. Chứ không phải tui tha lổi cho ông đâu.
– Vậy thì tui càng phải cám ơn một lần nữa cháu gái của tôi. Nhưng tôi không quên ơn chú đâu. Tôi sẽ đền ơn cho chú thật xứng đáng.
Con Vân tiếp lời:
– Thôi chú Hoàng, chú xử sự như vậy tôi cũng vui lắm. Chú cứ xuống nhà, để tôi nói chuyện với bác Trung một chút.
Chú Hoàng nghe lời, cúi đầu rút lui.
Ông Trung bối rối chưa biết nói gì thì con Vân mở lời:
– Cháu muốn bác phải nói cho cháu nghe thật chi tiết tại sao bác lại vào phòng cháu mà làm chuyện lạ đời như vậy. Bác có lổi với cháu thì bác phải thành thật bây giờ với cháu.
Ông Trung thở dài, bắt đầu kể cho con Vân nghe đầu đuôi câu chuyện. Ông cũng nói cho nó nghe những bức xúc của ông, những đè nén của ông dính liền với vị trí quyền lực của ông làm ông như người bị tủ, muốn làm bất cứ chuyện nhỏ gì cũng không dám.

Càng nói ông càng thích thú: đã bao lâu rồi ông mới được cơ hội hàn huyên với một người đồng hàng với ông ? mà không ngờ là người nghe ông tâm sự lại là một đứa con gái chưa đầy 14 tuổi.

Con Vân nghe ông nói mà cảm thông cho ông, nó khám phá ra một người đàn ông như bao người đàn ông khác, cũng có cái hay cái tốt dù kế bên đó ông cũng có khuyết điểm như ai. Nó không còn nhìn ông như là ông bác làm nó run sợ mà như một người đàn ông đáng thương vì đầy thiếu thốn.

Nó thẳng thắng hỏi ông:
– Bác thích thú lắm khi được nhìn mông đít của cháu phải không ?
Ông Trung hổ thẹn khi nhớ đến lổi lầm của mình, ông ấp úng, nói không ra lời.
Con Vân nhìn ông một cách thú vị rồi nó chợt có một ý nghỉ táo bạo. Nó nói:
– Nếu bây giờ cháu chấp nhận nằm lại cho bác nhìn mông đít của cháu thì bác nghỉ sao?
Ông Trung giật mình, không biết mình có nghe lầm tai không. Ông lắp bắp:
– Cháu nói đùa sao ?

Con Vân không trả lời, nó xoay người lại, nằm xuống giường mà kéo váy lên ngang hông, phơi bày ra mông đít trần của nó. Ông Trung vừa lo lắng vừa mửng rở, ông không biết đứa cháu gái muốn dở trò gì nữa đây, nhưng cơ hội quá tuyệt vời ông không thể không chiêm ngưỡng một lần nữa mông đít xinh xắn.
Con Vân có tính rất kỳ lạ, nó không có bất cứ rào cản tâm lý nào, cái gì nó thích là nó làm, không thèm nghe ý kiến của ai hết. Hôm nay nó nghe tâm sự của bác Trung mà tự nhiên thấy thương cho bác, ai ngờ một ông lớn như vậy bên ngoài mà thật ra lại quá nghèo nàn bên trong đến mức độ đó. Vì vậy nó muốn trao cho ông một kỷ niệm thật đẹp.
Ông Trung ngắm nhìn đã mắt mà vẫn không thấy con Vân dở trò gì gây khó cho ông.
Con Vân lại còn úp mặt vào gối mà nói nhỏ:
– Cháu cho phép bác để tay lên đít của cháu đó.

Ông Trung sướng điên người, ông run run đặt tay lên đít của đứa con gái … rồi ông dạn dỉ bắt đầu xoa bóp hai mông đít căng đầy. Ông bắt đầu nứng cặc trước tình huống không ngờ. Bàn tay của ông rón rén luồn vào khe đít … ông thích thú quá khi thấy con bé rùng mình, nổi da gà dưới cái vuốt ve của ông.
Con Vân rất nhạy cảm nên khi nó quyết định cho ông bác của nó xoa bóp đít của nó thì nó đã hứng tình rồi. Nó thích thú lắm vì chính nó đã cho tình huống xoay vòng theo hướng nó muốn. Nó thích thú vì cảm nhận quyền lực vô biên của nó, làm cho một người đàn ông hét ra lữa trong vùng cũng phải quỳ luỵ nó.
Ông Trung năn nỉ :
– Cháu ơi, bác thèm được hôn lên mông của cháu lắm.
Con Vân không trả lời mà chỉ thò tay ra sau, nắm lấy đầu của ông mà ghịt lên đít của nó. Ông Trung lịm người bay bổng lên mây. Không ngờ mình vừa thoát đại nạn mà lại được hưởng ngay món quà tuyệt vời này; có mơ cũng không dám tưởng !
Ông vùi mặt vào đít con Vân mà hít sâu để cho mùi trinh nữ thấm vào từng tế bào phổi. Những gì ao ướt thèm muốn từ bao lâu nay đang trở thành hiện thực. Mũi ông luồn theo khe đít mà tiến xuống sâu hơn.
Ôi sao mà hạnh phúc thế !
Mùi khe đít nồng nồng làm người đàn ông nứng cặc như điên.

Hai tay ông banh hai mông đít để được cận kề hơn với khe đít. Con Vân cong đít lên để ông được dễ dàng hơn … khi lỗ đít được phơi ra ánh sáng thì ông Trung như thằng điên đút miệng vào đó mà bú mà liếm, dù có khai có dơ ông cũng bất cần. Mà thật ra dù có chết ngay lúc đó thì ông cũng sẵn sàng chấp nhận trong sung sướng.
Ông liếm thật kỷ lưỡng đến khi khe đít và lổ đít của đứa con gái sạch bóng lên.
Một tiếng rồ xe trong sân làm ông tỉnh giấc. Ông chật vật đứng lên bước ra cửa phòng. Quây lại nhìn, ông sung sướng thấy con Vân đang nở một nụ cười thật tươi mà đưa tay vẩy ông.

Về nhà, ông Trung như đi trên mây. Ông không ngớt thầm cám ơn ông Trời đã ban cho ông một ân sũng khổng lồ như vậy. Hôm sau ông vào ngân hàng để chuyển tiền vào trương mục của con Vân theo thông tin mà chú quản gia vừa đem lại cho ông. Ông do dự trước tờ phiếu trắng: mình phải đưa cho con Vân bao nhiêu mới xứng đáng với những gì nó trao cho mình đây ?
Ông viết con số một trăm triệu nhưng lại do dự cho rằng số tiền đó nhỏ quá. Mình vưa đưa cho chú quản gia 70 triệu để mua sự im lặng của chú ta thì không lẻ chỉ đưa 100 triệu cho con Vân ? mình cũng già rồi, còn giử tiền làm chi, con cái thì chúng nó cũng có tài sản hết rồi … ông xé tờ phiếu, xin lại một tờ phiếu mới để ghi vào đó 200 triệu … nhưng ông lại xé đi.
Khi ông rời ngân hàng thì ông rất hài lòng vì ông đả chuyển cho con Vân 500 triệu. Số tiền tuy thật cao nhưng tính ra thì cũng thoả đáng cho những gì mà ông đã nhận được. Với lại 500 triệu có là bao nhiêu đâu với gia tài của ông.

Nhận được số tiền kết sù, con Vân và chú Hoàng ngạc nhiên mừng rở. Hai người bàn tính với nhau và con Vân nói:
– Tôi muốn phải làm một cái gì đó để đáp ứng cử chỉ hào phòng của bác Trung.
Chú Hoàng gật đầu đồng ý.

Con Vân viết cho ông Trung một lá thư ngắn gọn nhờ chú Hoàng đưa lại, trong đó nó cho ông Trung một cơ hội duy nhất nữa để gặp nó và nó để cho ông Trung tuỳ tiện đưa ra một ước mong của ông với điều kiện là điều đó « nằm trong khả năng » của nó.
Được thư, ông Trung rất vui, ông tưởng đâu tất cả chuyện đó đã được chôn vùi trong quên lãng, ngờ đâu đứa cháu gái lạ kỳ lại có một đề nghị rất đáng ngạc nhiên.
Ông suy nghỉ hết mấy ngày và sau cùng ông trả lời cho con Vân là ao ước mãnh liệt nhất của ông là được ôm nó mà ngũ một giấc dài.

Con Vân đọc xong thấy thương cho ông bác, vì qua đề nghị của ông, nó cảm nhận sự trống vắng trong cuộc sống tình cảm của ông. Con Vân không còn nhìn ông bác của mình là một người đàn ông quyền thế, hét ra lửa nửa mà nó biết ông thật ra chỉ là một người đàn ông có cái áo giáp cứng rắn bên ngoài chứ bên trong là cả một sự thiếu vắng tình cảm.
Con Vân hẹn gặp ông một buổi trưa khi cả nhà đều đi vắng đến tối.

Khi ông Trung hấp tấp đến thì chú Hoàng mời ông cứ tự tiện lên lầu và chú cũng nói khéo là ông cứ an tâm vì nếu có chuyện gì thì chú sẽ báo cho ông.
Ông Trung leo lên thang lầu, trong lòng không ít căng thẳng, ông thầm nghĩ: không biết con bé sẽ tiếp đón ông ra sao? phần ông thì nếu con bé cho phép ông được ngũ một giấc an lành bên cạnh nó thì ông đã mãn nguyện rồi. Lần trước được nó cho ông cơ hội để nâng niu khe đít của nó đã làm ông nứng cặc! một điều thật là bất ngờ đối với ông vì ông đã bất lực từ mấy năm nay rồi – chuyện bí mật đó của ông cũng là một yếu tố làm ông trở nên khắc nghiệt với mọi người xung quanh – . Lần này ông chỉ ao ước được một giây phút êm ấm và thư giãn bên đứa con gái chưa đến tuổi dậy thì.

Khi ông bước vào phòng của con Vân thì ông thấy nó đang nẳm trùm chăn trên giường, nó nhìn ông mà cười làm ông thấy dịu người lại, bao nhiêu căng thẳng, lo lắng đều biến mất. Con Vân ra dấu với ngón tay chỉ về một phía và khi ông Trung nhìn về phía đó thì thấy một miếng giấy có viết : « không được nói bất cứ lời nào ». Ông Trung mỉm cười thú vị với cái trò chơi ranh mãnh còn tính cách con nít của con Vân. Ông gật đầu, với lại điều yêu cầu đó cũng rất thích hợp cho ông trong tình huống lạ đời này.
Con Vân lại làm vẽ bí mật chĩ tay về một góc khác với một miếng giấy khác có viết « Muốn lên giường ngũ thì phải cởi quần áo ra ». Ông Trung bật cười thích thú và làm theo lời.
Ông chỉ còn mang cái quần đùi khi bước đến cạnh giường, ông khựng lại vì đứa con gái đưa tay chận ông lại. Nó nhanh chóng lấy một miếng giấy bên cạnh mà viết vội: « phải cởi hết !»

Ông Trung vui lắm, trò chơi này làm ông nhớ lại thời trẻ tuổi của mình, lâu lắm rồi ông không được tự nhiên như vậy ! ông quyết định cứ tuân theo lời đứa cháu gái tinh quái.
Khi ông nằm ngây ngắn trên giường thì con Vân đưa tay tắt đèn làm cho phỏng chìm trong ánh sáng mờ mờ.

Con Vân hé tấm chăn ra để mời ông chui vào mà ôm nó …

Ông Trung vui vẻ nghe theo và ngay lập tức, ông giật mình, tim đập hổn loạn : khi ông ôm nó vào lòng thì nhận ra ngay là đứa con gái hoàn toàn trần truồng! ông nhắm mắt mà lịm người đi vì sung sướng. Con Vân ép người vào người ông, da đứa con gái còn trinh thật mịn màng không thể nào tả được, ông Trung úp mặt mình vào mái tóc của nó mà hít thật sâu, mùi tóc của nó vừa lẩn mùi khét của nắng, mùi thơm của nước hoa và mùi đặc biệt của đứa con gái mới lớn.
Hai tay ông bối rối rờ rẫm lưng của con Vân, rồi rón rén xoa hai mông đít no tròn. Ông Trung không ngờ là đến tầng tuổi này mà mình còn có được cái hạnh phúc tuyệt vời này, thật là tuyệt vời … đứa con gái nhu mì nằm ép vào ngực ông …
Ông Trung mừng rỡ cảm nhận là con cặc của mình đang từ từ cương lên. Lại một phép lạ ! Ông cũng hơi lo lằng không biết là đứa con gái non nớt này sẽ phản ứng ra sao ? lo nó kinh hoãng, lo nó ghê tởm.
Ông thở phào yên tâm khi thấy con Vân ấn bụng dưới của nó vào hạ bộ của ông để cho con cặc được nằm ngây ngắn, ép mạnh lên mu lồn của nó.
Ông Trung thật thanh thản, thật hạnh phúc như chưa bao giờ ông được như vậy trong đời của ông.
Ông không ngớt hôn vào mái tóc đứa con gái … rồi ông sung sướng thiếp đi vào một giấc ngũ trưa thật yên lành.

Khi ông tỉnh giấc thì cảm giác hạnh phúc vẫn tràn đầy. Ông quây qua bên nhìn con Vân thì thấy nó vẫn ngũ sây … ông âu yếm đưa tay vuốt nhẹ gương mặt của nó, lòng ông thật thanh bình, yên ả … đứa con gái thật xinh xắn, nó còn đượm nhiều nét con nít hồn nhiên, chưa hẳn là một thiếu nữ. Ông xích người ra một chút để nhìn vú của nó: con bé còn nhỏ quá, nên vú nó chỉ là hai cái gò vung vung, hai núm vú chưa thành hình chỉ là hai nhụ hoa phơn phớt màu hồng.
Nhìn xuống nữa, ông thích thú thấy con Vân tuy đang ngũ mà tay nó vẫn nắm chặc con cặc của ông. Ông không ngờ là cặc của mình còn nứng được lâu như vậy. Bàn tay nhỏ bé của đứa con gái nắm không xuể con cặc cương cứng. Thật là thần tiên, không ngờ hôm nay mình không những được nằm ngũ bên đứa cháu gái mà còn lại được nó nắm cặc của mình một cách thật hồn nhiên.

Càng nhìn cảnh tượng đó, ông càng hứng tình. Ông nhẹ nhàng đặt tay mình lên bao trùm bàn tay đứa con gái và ấn nhẹ. Thích quá, y như là con nhỏ đang bóp cặc mình. Thấy con Vân vẫn ngũ yên, ông Trung mạnh dạn nắm tay con nhỏ mà bắt đầu một cử chỉ thủ dâm … con Vân vẫn tiếp tục ngũ … ông Trung bồi hồi bắt đầu ấn tay mình lên tay của đứa con gái để nó thủ dâm cho mình … ông hoa cả mắt vì kích dâm. Lâu lắm rồi, ít nhất cả 5, 7 năm nay ông không được nứng cặc …cảm giác mất đi đang dần dần trổ lại một cách thật hùng mạnh…
Chỉ cần bàn tay con Vân sụt cặc không đầy mấy phút là ông Trung tự kềm chế không nổi nữa, co rúm người lại mà xuất khí. Ông tá hoả tam tinh, mắt nổ lên như thấy bắn pháo bông. Khí của ông chắc do tích tụ quá lâu không được thoát nên văng ra dầm dề. Ông Trung sướng quá nhưng không dám rên la, sợ làm con Vân thức giấc. Người ông run như bị sốt rét rừng …
Lâu lắm ông mới tìm lại được hơi thở bình thường. Ông âu yếm hôn lên gò má đứa con gái mà thầm thì:
– Cám ơn cháu thật nhiều. Cháu đã cho bác hạnh phúc tuyệt vời.

Rồi ông rón rén đẩy con Vân qua bên để ngồi dậy. Con Vân nằm lăn ra, một chân cong lại trong một tư thế thật tục tiểu, để lòi ra khe lồn trắng hồng …

Ông Trung ngồi trân ra đó mà nhìn tuyệt phẩm của Tạo Hoá … Ông biết mình may mắn lắm mới được cơ hội ngắm nhìn khe lồn đứa cháu gái xinh xắn mới tròn 14 tuổi. Một cái lồn chỉ lún phún có lông, còn trắng như tuyết. Mấy ai được may mắn như ông? Và mầu nhiệm thay ! con cặc của ông lại từ từ cương lên một lần nữa làm ông Trung bàng hoàng sung sướng.
Một ý nghỉ táo bạo phớt qua đầu người đàn ông: hay là mình cứ đánh bạo mà đè con bé ra để cưỡng dâm nó, đụ nó cho tét cái lồn xinh đẹp, rồi sau đó có bị tù cũng không tiếc !
Nghỉ cuồng vậy thôi chứ ông Trung đâu có dại gì mà làm chuyện kinh tỡm như vậy! cái giá phải trả cho chuyện điên rồ đó sẽ không thể nào lường cho được !
Ông chỉ ngồi đó mà chiêm ngưỡng cái lồn dễ thương một lúc lâu …

Rồi ông nhẹ nhàng đứng dậy, im lặng bận quần áo vào mà rón rén đi ra. Nhưng khi đến cầu thang thì ông vẫn thấy tiếc nuối nên ông quây trở lại, quỳ xuống bên giường con Vân, đưa tay vuốt ve mu lồn của nó rồi ông cẩn thận đút một ngón tay vào khe lồn … ông mỉm cười khi cảm nhận khe lồn của con bé ươn ướt. Ngón tay của ông đụng vào màn trinh làm ông ngây ngây thích thú. Ông kín đáo dùng ngón tay quẹt chất nhờn trong khe lồn rồi đưa lên miệng mà nhâm nhi, hưởng thụ …

Khi ông Trung ra đến cửa thì ông quây sang chú Hoàng mà căn dặn:
– Chú này! Tôi thấy chú quả thật rất trung thành với cô chủ nhỏ của chú. Tôi quí nó lắm và thấy nó dù gì chăng nữa cũng còn là đứa con nít còn dại chuyện đời. Nó làm ra vẽ ngon lành như vậy nhưng thực chất là nó còn ngốc nghếch lắm. Tôi mong chú phải bảo vệ cho nó thật chu đáo. Nó là đứa con gái rất tốt.

Chú Hoàng cảm khái trả lời:
– Dạ, xin ông đừng lo, tui đã tự hứa là sẽ hết lòng lo cho cô chủ nhỏ đến hơi thở cuối cùng.

(Hết Phần 10 … Xin mời đón xem tiếp Phần 11 )