TRUYỆN ẢO TÌNH THẬT – Seri Truyện Sex Học Trò 2023
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: TRUYỆN ẢO TÌNH THẬT – Seri Truyện Sex Học Trò 2023
Tác Giả: I'm Hider
Danh Mục: Bú Cu, Có Thật, Gái Xinh, Lãng mạn, Phá Trinh, Seri, Sinh Viên, Truyện Sex Người Lớn, Vụng Trộm
Thể Loại: gai dam, truyen hay
Lượt Xem: 367 Lượt Xem
“Mình… hôn cô ấy rồi!” Tâm trí Minh rối loạn sau nhịp chạm môi đầu tiên. Nó không phân biệt được đây là mơ hay thật nữa. Nhưng cho dù là mơ, nó cũng sẽ mơ thật trọn vẹn.
Minh bắt đầu chìm đắm trong bờ môi của cô Thư. Nó cảm nhận được sự mềm mại và ẩm ướt. Nó mút lấy cánh môi đáng yêu của cô, thứ mà nó luôn ngắm nhìn mỗi khi cô giảng bài.
Có một điều nằm ngoài dự đoán của Minh, nó sợ cô Thư sẽ e ấp né tránh. Nhưng trái ngược với điều đó, cô Thư lại đáp trả nó mãnh liệt. Bờ môi cô không chịu thua kém, quấn chặt lấy môi của nó.
Đối với Thư, nụ hôn là một thứ gì đó rất lãng mạn và quan trọng. Nhưng cô chưa bao giờ tận hưởng một nụ hôn đúng nghĩa cả. Ông Quang, chồng cô đã hôn cô rất nhiều. Nhưng cô luôn cảm giác ông ấy chỉ hôn một cách qua loa. Hoặc, cũng có thể là do nụ hôn giữa cô và chồng đã thiếu đi nguyên liệu quan trọng – tình cảm.
Thật buồn cười khi tình cảm mà cô dành cho người chồng kết hôn 6 năm lại chẳng bằng tình cảm bộc phát trong phút chốc dành cho Minh. Bằng chứng là cô đang thật sự tận hưởng nụ hôn này. Cô cảm giác được sự sung sướng khi hai bờ môi quyện vào nhau.
Với kinh nghiệm của mình, Thư đưa lưỡi qua tấn công Minh. Nhưng Minh, một thằng viết truyện sex cũng đã lường trước và không tỏ ra bất ngờ gì. Nó đón nhận chiếc lưỡi của Thư. Nó dùng lưỡi mình để dìu dắt Thư khám phá bên trong miệng mình.
Mùi vị rượu vẫn còn vương vấn trên đầu lưỡi khiến Minh cũng dần say theo Thư.
Hai chiếc lưỡi liên tục va chạm, tạo ra thứ âm thanh kích thích.
Minh đê mê. Nó hạnh phúc đến vỡ òa khi thấy chiếc lưỡi đáng yêu của Thư đang bị mình mút chùn chụt. Bản năng của đàn ông trỗi dậy, nó sấn về phía Thư. Lưỡi nó xâm lăng vùng không gian bên kia. Khoang miệng của Thư bị nó khuấy đảo. Tuy nó chưa có kinh nghiệm hôn ai, nhưng cũng đã từng tưởng tượng vô số lần cảnh hôn để viết truyện rồi. Lưỡi nó uyển chuyển mê hoặc Thư, khiến cô cũng có phần bất ngờ.
Minh nắm lấy tay Thư, nó cảm nhận được cô cũng đang run như nó. Đưa tay cô lên và ép chặt vào cửa kính, Minh lấn tới một cách hùng hổ. Nụ hôn ngày càng sâu hơn, đến mức nước miếng cả hai chảy ra ngoài.
Cố gắng thêm một lúc nữa, Minh và Thư từ từ tách môi ra, đôi mắt đỏ hoe của cả hai cứ dán chặt vào nhau. Nét mặt Minh gấp gáp trong hạnh phúc. Nét mặt Thư hồi hộp trong kì vọng.
Cảm giác vừa rồi không hề giả tạo. Minh chắc chắn đây là hiện thực, nó đã thực sự hôn cô Thư rồi.
Minh vuốt lấy cánh tay Thư, nó bắt đầu để mắt đến chiếc váy đã thấm nước của cô. Nó nhẹ nhàng kéo váy xuống. Bờ vai gầy của Thư lộ ra cũng là lúc mắt Minh căng tròn.
Thư phát hiện ra hành động của Minh, cô quơ tay muốn ngăn lại nhưng hành động này yếu ớt đến đáng thương. Bên dây còn lại cũng đã bị Minh lanh lẹ tháo gỡ. Chỉ trong chốc lát, chiếc váy mỏng manh ấy rơi xuống, phơi ra bầu ngực tròn trịa đang nấp sau chiếc áo ngực màu đen của Thư.
“Minh… được rồi…” Thư gấp gáp nói. Nhưng Minh lúc này đã si mê hai bầu ngực trước mắt. Nó không nghe gì đâu!
Minh đưa tay xoa vào ngực của Thư. Cái cảm giác mềm mềm pha lẫn cưng cứng của chiếc áo ngực khiến tay Minh run lên vì sướng. Ở phía đối diện, Thư liên tục lắc đầu nhưng cô vẫn chẳng có động thái gì quá mạnh mẽ để ngăn Minh.
“Đẹp quá!” Minh lẩm bẩm. Nó sờ một cách nhẹ nhàng khiến Thư không nỡ đẩy tay nó ra. Minh từ từ kéo áo ngực của Thư xuống. Cô cũng không có ý định cản nó, trái lại còn mong chờ có thể đem vú của mình khoe với Minh.
Chiếc áo ngực bị kéo xuống, toàn bộ vú của Thư bị phơi bày. Minh tròn mắt chiêm ngưỡng tuyệt tác trước mặt. Hai trái vú sữa to tròn, trắng trẻo, điểm lên trên là hai núm vú hồng đang cương lên.
Minh đưa tay bóp lấy vú Thư. Từng tế bào trên tay Minh như nở ra, một luồng điện xuất phát từ đầu vú Thư truyền thẳng vào người Minh, khiến nó tê dại.
“Mềm mại quá!” Dù đã tưởng tượng rất nhiều về cảm giác sờ vú Thư, nhưng cảm giác chân thật lúc này khiến nó phải tự chê cười bản thân. Hai bầu vú ấy như dính vào tay Minh, nhìn cách chúng được chính bàn tay mình nắn bóp, Minh sướng không thể tả nổi.
“Minh… bỏ tay ra đi em…”
Thư đỏ mặt nắm lấy cổ tay Minh hòng kéo ra. Nhưng dù có cố hết sức thì hai tay Minh vẫn bám chặt vào vú cô.
Cảm giác được Minh bóp vú thật khác biệt. Khác với sự ghê tởm của hai thằng Tài và Tuấn, khác với sự yếu ớt hời hợt của ông Quang, bàn tay Minh vừa ấm áp, vừa mềm mại. Thư không nỡ kéo tay cậu học trò ra, dù cô biết chuyện mình này là sai trái. Nhưng nghĩ lại cuộc đời của mình, nghĩ lại tình cảm của Minh, cô lại để cho nó thoải mái sờ soạng.
Minh nắn bóp ngày càng lên tay, nó dùng hai ngón tay vân vê đầu ti của Thư. Vị trí nhạy cảm bị kích thích khiến Thư rùng mình, theo một phản xạ, cô vòng tay kéo người của Minh sát lại. Khi nãy ngấm mưa, cô cũng có chút lạnh, cô muốn cơ thể mình được sưởi ấm.
Tiến sát lại với Thư, Minh cúi đầu hôn lên ngực cô giáo. Vùng da mịn màng này khiến nó hôn không biết chán. Thư cũng thích thú lắm dù cô không biểu hiện ra mặt. Cô cảm giác Minh thật sự nâng niu mình.
Minh hôn quanh hai bầu vú, chỉ chừa lại hai đầu ti đang ngày một cương cứng như để đòi hỏi sự chăm sóc. Minh thích thú nhìn bầu vú của Thư cứng lên, sau đó, nó há miệng bú lấy vú của Thư.
“Ahhhh…” Khoảnh khắc đầu ti bị ngậm, Thư run lên không ngừng, một thứ khoái cảm mạnh mẽ xâm chiếm từng dây thần kinh của cô.
Minh như vừa phát hiện ra tân lục địa, hai mắt nó sáng rực trong thoáng chốc rồi nhắm chặt lại để tập trung toàn bộ tinh thần tận hưởng hương vị ngọt ngào trong miệng.
Như một đứa trẻ khát sữa, Minh bú mút hết sức mình, khiến bầu vú liên tục bị kéo căng. Lưỡi nó cũng phối hợp lên xuống đá vào đầu ti. Nó bú một bên còn một bên vẫn tiếp tục dùng tay xoa bóp, sau đó luân phiên đổi ca. Cho đến khi hai vú Thư đỏ chót và ướt nhẹp, nó mới ngẩng đầu lên nhìn cô Thư. Mắt cô lúc này cũng đã ướt, hơi thở thì gấp gáp, nét mặt quyến rũ vô cùng.
“Cô ơi…” Minh gọi Thư, nhưng không đợi cô trả lời, nó lại kề môi vào môi Thư.
Lần này họ hôn nhau nồng nhiệt hơn lúc nãy, những ngại ngùng đã bị vứt bỏ hoàn toàn, chỉ còn lại sự tò mò muốn khám phá đối phương.
Tay Thư không tự chủ được nữa, cô lướt qua tấm lưng của Minh, cảm nhận rõ sự rắn chắc thông qua chiếc áo ướt của nó. Minh vừa hôn vừa cởi áo mình ra, chỉ trong chốc lát, cái áo ướt đã bị quăng ra sau.
Lúc này, cả hai ngừng hôn. Thư ngẩn ngơ trước cơ thể của Minh. Nó không đô con, cũng không có nhiều cơ bắp, nhưng cô cảm nhận được sự dẻo dai và nguồn năng lượng dồi dào đến từ thân hình của nó. Suốt ngày phải nhìn ngắm cơ thể đã quá hạn của chồng, hôm nay Thư mới được mở mang tầm mắt, chiêm ngưỡng da thịt của trai trẻ. Chợt, cô nhìn thấy trên ngực nó có vết bầm. Cô sực nhớ ra lúc đánh nhau, Minh bị Tài chọi ghế trúng người. Đây là vết bầm do cú va chạm đó sao?
Thư đưa tay chạm vào vết bầm ấy, dù lý trí có phần không tỉnh táo, nhưng cô vẫn rất thương xót cho Minh. Cô biết nó vì mình mà bị như vậy.
“Cái này không sao đâu, vài ngày nữa là em hết!” Minh cười nói. Thư đưa đôi mắt ngập nước nhìn nó. Trong mắt Thư, Minh không còn chỉ là một cậu học sinh nữa, những điều mà nó làm đã khiến nó chiếm một phần trong trái tim cô.
Cơ thể Thư tự hành động, cô hôn vào vết bầm ấy như để xoa dịu Minh. Cô sực nhớ trong truyện có đoạn Thư liếm cơ thể của Minh. Thư nghĩ Minh thích điều này. Cô không do dự mà bắt đầu liếm cơ thể của nó. Da thịt căng tràn sức sống này thật khiến Thư say đắm. Ông Quang chỉ là một cục xí quách, còn Minh lại là một miếng thịt tươi. Thư không dừng lưỡi và môi lại được, cô hôn khắp người Minh. Chẳng mấy chốc, Thư đã ở vùng bụng. Tại vị trí này, cô có chạm mặt vào giữa háng Minh, cô cảm nhận được cục thịt của nó đang biểu tình gay gắt.
Tò mò là điểm yếu của Thư, một khi cô đã tò mò về điều gì, cô sẽ cố gắng làm cho ra lẽ. Lúc đọc truyện sex, cô thấy Minh miêu tả con cặc của mình khá sơ sài, nó chỉ nói con cặc mình khá dài. Thư không thể ngừng thắc mắc rốt cuộc con cặc của Minh ra sao? Nó có hình dạng như thế nào mà khiến cô giáo Thư trong truyện phải khóc thét lên.
Một phần khác, do con cặc của chồng cô không vừa ý, nên trong vô thức, cô lúc nào cũng mơ tưởng về một con cặc lý tưởng. Và cô đã đặt mong chờ của mình vào con cặc Minh, thứ đang ở rất gần với cô. Thư không thể hiểu nổi sao bản thân lại có những suy nghĩ dơ bẩn như vậy, nhưng dục vọng khiến cô xoá nhoà mọi lo ngại.
Cô xấu hổ nhìn lên Minh, cô không dám tự tay móc cặc của nó ra vì sợ mất giá, cô chỉ đành tìm cách ra tín hiệu cho nó. Mà Minh lúc khi nhìn thấy gương mặt cô Thư đang ở gần con cặc của mình, với bản năng, nó lập tức muốn đem vũ khí của mình ra trình diện với cô.
Nhưng mà đây là lần đầu nó đem cặc ra cho ai đó xem, trong lòng cũng có chút lo sợ. Nhưng đến nước này rồi, chả lẽ nó còn ngại ngại ngùng ngùng?
Minh cởi khoá quần ra, cô Thư giả vờ tránh né nhưng thực ra là để cho nó dễ cởi quần. Cô còn thêm vài câu như “Minh em làm gì vậy?” nhưng trong lòng lại mong ngóng.
Rất nhanh, con cặc của Minh đã được giải phóng, nó bật ra khỏi quần, chĩa lên trời một cách ngạo nghễ. Thư ngơ ngác nhìn con cặc của Minh, nó khác xa với cô tưởng tượng! Không chỉ dài, con cặc nó còn to và gân guốc. Đặc biệt là đầu khấc của nó, hồng hào và tràn trề sức sống, khác hẳn với đầu khấc tái nhợt của ông Quang. Thư bị thứ đó mê hoặc đến độ quên mất việc phải giả vờ xấu hổ.
Hai mắt nhìn nhau, Minh ấp úng: “Cô… Bú nó cho em đi cô!”
Nói xong, Minh lại sợ lời nói đó sẽ khiến cô Thư phật lòng. Nhưng nó làm sao biết được nó đã nói đúng điều cần nói. Xem ra kinh nghiệm viết truyện vẫn chưa đủ để nắm bắt được tâm lý phụ nữ.
Thư cũng tỏ vẻ ngần ngại nhưng cổ họng cô đã nuốt xuống từng đợt nước bọt. Cô đã mơ tưởng về con cặc như thế này rất lâu rồi. Thật may làm sao nó lại gắn trên Minh, người khiến trái tim cô rung động liên hồi.
“Em… hư quá!”
Thư bỏ lại một câu khiển trách rồi từ từ cúi đầu xuống.
“Coi như đây là lời cảm ơn vì em đã cứu cô!” Thư nói khẽ, hình như cô đang tự nói với bản thân mình.
Bờ môi hé mở chuẩn bị đón nhận con cặc của Minh thì bất ngờ tiếng điện thoại reo lên. Như một hồi chuông thức tỉnh, Thư ngồi bật dậy. Mà Minh cũng bị tiếng chuông ấy làm cho kinh động.
Hết chương 6.