TRUYỆN ẢO TÌNH THẬT – Seri Truyện Sex Học Trò 2023

Chương 1: Nhầm Lẫn Tai Hại

“…

Cô Thư ngã người xuống, hai chân banh rộng, đem cái lồn đẹp đẽ và dâm dục của mình khoe cho thằng Minh. Nó nhìn đến ngây ngất, tựa như toàn bộ sự tập trung đều bị cái lỗ kia hút vào. Cũng may nó là một đứa có tinh thần cứng rắn, nếu không đã há hốc mồm đến phát khóc khi được chiêm ngưỡng cái nơi tuyệt mỹ này.

Cô Thư phì cười trước biểu hiện của Minh, không nhịn được mà trêu chọc:

– Nhìn gì dữ vậy? Thèm lắm à?

Minh gật đầu lia lịa. Nó từ từ cúi đầu xuống. Cái đầu nó dần chìm vào giữa háng của Thư. Môi của Minh chạm nhẹ vào mu lồn với chùm lông rậm rạp. Rồi nó từ từ trượt dọc xuống bên dưới, liếm vào mép lồn.

– Uh…

Thư rên rỉ. Cảm giác được một đứa học trò liếm chỗ ấy là điều mà một cô giáo nổi tiếng thanh cao như cô đến nghĩ cũng không dám nghĩ. Nhưng mọi thứ xảy ra vốn chẳng tuân theo quy luật gì cả. Đến một cách tự nhiên, hệt như mọi việc lúc này là điều bình thường. Thư hay Minh cũng chỉ là những con thuyền trôi dạt theo dòng nước số phận, thuận theo nó mà sống, mà tận hưởng.

Lưỡi của Minh đâm sâu vào lồn Thư, khiến Thư giật thót lên. Bên trong cô bị khuấy động dữ dội.

– Đừng… cái lưỡi của em hư quá!

Thư rên lên, cô vò lấy đầu của Minh. Nhưng điều đó chỉ khiến nó hăng càng thêm hăng. Nó dùng miệng bú chặt lấy cái háng của Thư, tạo ra thứ âm thanh gợi dục khó cưỡng.

Sau khi bú lồn cô giáo mình chán chê, Minh liền ngẩng đầu lên, ánh mắt cả hai chạm vào nhau. Chẳng hẹn mà gặp, bờ môi họ quấn lấy nhau, trao nhau nụ hôn nồng cháy.

Tình dục cũng dựa vào cảm xúc. Mà thứ khiến cảm xúc trong tình dục trào dâng chính là những mối quan hệ bất bình thường. Như lúc này đây, cả cô giáo lẫn học trò đều chìm vào trong thứ cảm xúc lạ thường này. Mọi thứ được đẩy lên đỉnh điểm, Thư cầm lấy con cặc đã cứng ngắc của Minh, dí nó vào trong lồn mình. Minh cũng hiểu ý, liền nhấn mạnh vào…”

“Em yêu đang làm gì vậy?” Tiếng gọi khiến Thư giật mình. Cô vội thu cái tay đang đặt ở giữa chân lại, đồng thời lia con chuột tắt cái cửa sổ Word đang hiển thị.

Cô quay lại thì vừa hay bắt gặp chồng cô vừa vào phòng. Như thả được cục tạ trong lòng, Thư thở phào nhẹ nhõm. Cô rặn một nụ cười dịu dàng và nói: “Em đang chấm bài của tụi học sinh thôi anh!”

Chồng Thư nghe vậy liền đáp: “Có cần anh mở nhạc Phật không?”

“Haha… không cần đâu… lần này tụi nó làm tốt lắm! Không có sôi máu như lần trước!”

“Vậy thì tốt! Chả lẽ cứ để cô giáo của anh trầm cảm mãi!” Chồng Thư bước đến, véo má cô một cách đầy cưng nựng. Thư cũng mỉm cười đầy hạnh phúc.

“Em chấm xong chưa?” Chồng Thư hỏi. Ánh mắt có gì đó say đắm.

“Dạ rồi…” Thư gật đầu, trong vô thức cô lùi lại.

“Vậy…” Chồng Thư tiến tới ôm lấy cơ thể của Thư vào lòng, sau đó cùng cô lăn lên giường.

“Để anh thưởng cho em!”

Người chồng cởi áo ra, phơi bày cái bụng phệ của mình. Gương mặt có vài nếp nhăn mỉm cười theo một cách dâm đãng. Đôi mắt hơi nheo lại như để thu gọn cơ thể của Thư vào trong tầm mắt.

Mà ở bên dưới, Thư lại ra vẻ ái ngại: “Từ từ thôi… làm người ta sợ!”

“Hôm nay anh sẽ cho em biết thế nào là lễ độ!”

Chồng Thư lao vào cơ thể mê người của vợ mình.

Khung cảnh bỗng dưng chuyển sang cái đèn ngủ.

***

“Ah… uh… sướng quá! Thư ơi! Anh ra!”

Người chồng đang nằm dạng háng. Bên trên là Thư đang nhún nhảy với những cú nhấp đầy táo bạo.

Dù đã cảm nhận được chồng mình xuất tinh. Nhưng Thư vẫn cố nhấp như níu kéo chút hi vọng. Nhưng cuối cùng con cặc của chồng cô đã mềm và tụt ra khỏi lồn, còn cô thì vẫn chưa thỏa mãn.

“Anh ấy lại ra sớm rồi!”

Thư thở dài trong lòng, nhưng nét mặt vẫn chẳng biến sắc. Cô cố diễn cái nét đã được thỏa mãn rồi nằm xuống cạnh chồng.

Người chồng sau khi xuất tinh cũng nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Ở cái tuổi ngoài 50 này, khó trách được chồng Thư kiệt sức chỉ sau một trận mây mưa kéo dài 15 phút. Chưa kể đến ông ta còn phải làm tình với một cơ thể quá mức quyến rũ của Thư.

Thư cũng muốn ngủ vì ngày mai phải đi dạy. Nhưng vì bản thân vẫn chưa được thỏa mãn, cô cảm giác rất bức bối. Cô nằm trằn trọc gần 30 phút mà không ngủ được. Rồi cô chợt nhìn sang chiếc máy tính vẫn còn đang mở.

Thư không tự chủ được bản thân, cô ngồi vào bàn máy tính, mở lại file Word mà mình đọc lúc nãy.

“Mình nghĩ cái gì vậy trời?”

Thư không ngừng mắng bản thân mình. Cô biết thứ mình đang coi là gì. Đó là thứ có thể xem là cấm phẩm. Đối với giáo viên như cô, những người giảng dạy cho thế hệ tương lai của đất nước thì những dòng chữ trong file word kia là thứ tuyệt đối không thể động vào. Nhưng file word đã mở lên rồi. Thư không thể cản bản thân mình đọc lấy từng con chữ. Tò mò vốn là điểm yếu của Thư mà!

Vừa đọc tiếp đoạn làm tình của cô giáo Thư và học trò Minh, Thư cảm thấy cả người nóng ran. Cô không kiềm được mà thả bàn tay hư hỏng mò xuống cái lồn vẫn còn đọng tinh trùng của chồng.

“Ah… uh!” Thư cố mím môi để tránh phát ra tiếng rên. Ngón tay của cô vẫn đang hì hục đâm vào rút ra ở lồn.

Tình tiết của câu truyện này khiến cô hứng tình hơn cả việc làm tình với chồng. Càng đọc, cô càng tưởng tượng rõ hình ảnh cô giáo Thư đang bị con cặc to dài của học sinh Minh giã cho nát người.

Trong thoáng chốc, cô như hòa nhập với nhân vật trong truyện, trở thành cô giáo Thư, người đang chổng mông đón nhận sự tấn công dồn dập của cậu học sinh.

“Ah…” Khúc cao trào đã đẩy Thư đến đỉnh điểm. Cơ thể cô co giật nhẹ, cái lồn phun ra một ít nước bám vào tay.

Thư thở dốc. Cô đưa ngón tay còn dính đầy dâm thủy lên trước mắt. Sau khi thủ dâm, cô lại ân hận và xấu hổ về bản thân. Tại sao cô lại có thể làm như vậy chứ?

“Mình phải xử lý vụ này thế nào đây?”

Thư nhìn vào màn hình, tên của hai nhân vật trong truyện là thứ để lại ấn tượng cho cô nhiều nhất. Nhân vật nữ vừa là cô giáo, lại vừa tên Thư. Có chuyện trùng hợp đến vậy sao? Không hề!

Thư dù không muốn cũng phải tin, rằng nhân vật nữ trong truyện này được lấy ý tưởng từ cô mà ra. Còn nhân vật nam? Cậu học trò tên Minh ấy là ai?

Câu trả lời cho câu hỏi trên chính là điều khiến Thư sốc nhất. Minh là tác giả của đoạn truyện trên… và nó cũng là học trò của cô!

***

Minh uể oải vươn vai, có vẻ đêm qua nó ngủ không ngon giấc. Sau vài giây đợi não bộ khởi động hoàn tất, nó liền nhớ lại câu chuyện khiến nó mất ngủ đêm qua.

“Haizz… viết vầy bí ý tưởng quá!”

Minh vò đầu. Trước mặt nó là một file Word với đầy chữ. Có lẽ ai nhìn vào sẽ nghĩ nó đang học cái gì đó. Nhưng không, nó đang viết truyện. Một thằng học sinh cấp ba viết truyện sao? Điều này không có gì đáng nói, ngoài kia cũng không hiếm gặp trường hợp tương tự. Nhưng thứ truyện mà nó viết lại là… truyện sex.

Đây là bí mật của Minh, một bí mật mà nó không muốn ai biết. Nhưng ông trời luôn biết cách trêu người mà.

Minh tắt file word đi. Đang bí ý tưởng, nó không thể viết được gì nữa. Ban đầu, nó chỉ định viết truyện để giải tỏa tâm sinh lý thôi. Người ta xem phim sex, truyện sex để thủ dâm. Còn nó chọn một con đường khác, nó viết truyện để thủ dâm cho não bộ mình, để giúp nó tạm thời thoát ly khỏi thực tại, tận hưởng những thứ khoái cảm ảo tưởng.

Minh có vẻ hơi buồn ngủ. Nó ngã lưng xuống giường, chợp mắt một chút thì một hình bóng hiện ra trong đầu nó. Đó là một dáng người đẹp đến mê hồn trong bộ áo dài thướt tha, gương mặt thanh tú, toát lên vẻ học thức nhưng không hề khó gần.

“Ơ!” Minh sực nhớ ra gì đó khi mộng tưởng về bóng hình kia. Hôm nay nó phải nộp bài văn qua messenger cho cô giáo. Vì mải mê viết truyện nên nó quên mất. Minh lò mò bước về phía máy tính. Chưa đầy 5 giây nó đã nộp bài cho cô giáo xong.

“Cô còn thức nè!” Minh mỉm cười khi thấy nick cô giáo vẫn đang sáng.

Nó nhập gì đó, có vẻ tính chúc cô ngủ ngon. Nhưng nó lại nghĩ ngợi rồi quyết định xóa dòng tin nhắn đi.

Minh một lần nữa ngã lưng xuống giường. Bóng hình đẹp đẽ kia lại hiện ra.

“Ơ!” Minh chợt mở to mắt. Tim nó đập như trống múa lân. Nó bật dậy, lao ngay về phía máy tính. Do không cẩn thận, nó té đập đầu vào cạnh bàn. Khá choáng nhưng Minh vẫn cố gắng đứng dậy ngay, nó mở messenger trên máy tính lên.

“Mạng mẽo gì thế này?” Minh muốn hét lên. Rõ ràng vừa nãy vẫn chạy êm ru, sao bây giờ mạng lại yếu thế này? Lẽ nào cá mập canh lúc nó đang có chuyện gấp cắn cáp sao?

Nhìn màn hình load liên tục mà Minh muốn nổ con mắt. Nó đến thở cũng không ra hơi. Nó cầu nguyện điều mình lo lắng sẽ không xảy ra.

Cuối cùng cũng mở được messenger… nhưng cảnh tượng trước mắt làm Minh chết lặng. Cô giáo đã xem tin nhắn rồi.

Minh như rơi xuống hố sâu. Nó vội vã gỡ cái file vừa gửi, sau đó nộp lại file bài văn mà nó cần phải nộp.

“Mẹ kiếp!” Minh chửi trời chửi đất, chửi xóm chửi làng. Sao nó có thể ngu ngốc đến vậy. Nó luôn đinh ninh rằng việc mình viết truyện sex là một bí mật không ai được biết. Nhưng chính nó lại vạch áo cho người xem lưng. Chính nó đã gửi nhầm file truyện sex cho cô giáo. Mà đáng sợ hơn… là file truyện sex ấy viết về cô Thư – người nhận bài nộp của nó.

Cũng vì chuyện đó mà Minh mất ngủ. Nó không biết cô Thư đã tải file truyện kia chưa. Nó tính hỏi nhưng không biết hỏi làm sao. Lỡ thật sự cô đã tải xuống rồi nó cũng chẳng biết phải giải quyết thế nào. Cứ thế, nó ôm cái nỗi sợ ấy đến tận 3 giờ sáng mới thiếp đi được.

Nhưng sau khi ngủ dậy, nỗi sợ ấy lại càng kinh khủng hơn. Minh bất lực trước thực tế, nó chỉ đang chờ đợi định mệnh sẽ phán quyết nó thế nào thôi.

Minh mở cửa bước ra khỏi phòng. Đôi mắt nó quét ngang qua phòng khách và phòng bếp. Vẫn như mọi khi, căn nhà này lạnh tanh không có bóng ai khác ngoài nó. Ba mẹ nó đều bận rộn với công việc của mình nên chẳng bao giờ thấy có mặt ở nhà. Cả tháng nó mới có cơ hội gặp ba mẹ vài ba lần. Mãi rồi nó cũng quen, dù sao từ nhỏ đến lớn nó cũng đã gặp chuyện này nhiều rồi.

Nhưng đột nhiên cửa nhà mở ra, một người phụ nữ bước vào. Gương mặt người phụ nữ này nghiêm nghị, ánh mắt lại cương trực khiến nhiều tên đàn ông cũng phải thấy bản thân quá yếu đuối.

“Mẹ!” Minh có hơi bất ngờ.

Mẹ nó gật đầu rồi ngã lưng xuống sofa. Nó vội bước đến bên cạnh và hỏi han: “Mẹ mệt không? Con làm nước cam cho mẹ uống nhé!”

“Không cần đâu! Mẹ về một chút rồi có chuyện đi liền!”

“Dạ… mẹ ăn gì chưa?” Minh tính nói như vậy nhưng mẹ nó đã cướp lời: “Minh! Mẹ nghe nói dạo này con học hành không tốt! Lại cúp lớp học thêm toán?”

“Đâu có đâu tại…” Minh tính phân bua thì mẹ nó gắt giọng: “Con coi chừng mẹ! Ba mẹ làm việc vất vả không phải để con lười biếng như vậy! Từ nay phải đi học đầy đủ cho mẹ! Con đã lớp 12 rồi, sắp thi đại học rồi.”

Minh cứng họng. Nó không phải là đứa biếng nhác cúp học. Chỉ tại hôm đó nó sốt cao quá, không thể đi được thôi. Như mọi khi, nó chọn cách im lặng: “Dạ… con biết rồi… con xin lỗi!”

“Ừm! Tối nay bên ngoại con có tổ chức buổi tiệc sinh nhật của anh họ con. Đừng quên đó!”

Reng!

Điện thoại mẹ Minh reo lên. Mẹ nó liền ra ngoài nghe. Minh lủi thủi vào trong bếp, nhanh chóng làm một ổ bánh mì ốp la cho mẹ. Nó nhớ mẹ thích ăn món này lắm. Nhưng khi nó đem ra thì chẳng thấy mẹ đâu nữa.

Minh thở dài. Nó nhìn ổ bánh mì trong tay, không biết nghĩ gì một hồi lâu liền vứt vào sọt rác.

***

Minh thường đến trường bằng xe đạp. Mặc dù với gia cảnh của mình, nó có thể đòi hỏi một chiếc xe tay ga xịn như bao đứa bạn khác, nhưng nó lại thích đạp xe đạp hơn. Có lẽ ngoài viết truyện sex ra, đạp xe chính là cách giúp nó giải tỏa nỗi buồn tốt nhất.

“Má… tự nhiên nhớ tới vụ viết truyện sex, không biết quỷ ma nào nhắc tới, đã muốn quên rồi!” Minh cáu gắt.

Sau khi gửi xe xong xuôi, Minh bước lên lớp và tìm đến chỗ ngồi quen thuộc của mình. Nó bỏ cặp xuống, ánh mắt quan sát chúng bạn cùng lớp đang làm gì. Mặc dù đã học ở lớp này 3 năm, nhưng Minh chẳng có nổi một người bạn thân nào. Mọi mối quan hệ đều chỉ dừng ở mức bạn bè bình thường, hoặc còn tệ hơn thế nữa.

“Minh ơi!”

Một bạn nữ ngồi xuống trước mặt Minh. Cô bé đưa ra một quyển vở với chi chít chữ và hình vẽ.

“Tối qua làm quài không ra bài này! Minh chỉ mình với!”

Minh nhẹ gật đầu. Nó không phải đứa quá thông minh, nhưng những bài toán như thế này nó đã làm qua rất nhiều lần ở lớp học thêm nên chỉ cần 2 phút đã giúp cô bé kia hiểu.

“Trời ơi giỏi quá!” Cô bé vỗ tay. Sau đó giọng hơi lạc một chút: “À… Minh nè, chủ nhật tuần này rảnh không?”

“Sao vậy?” Minh hỏi.

“Hôm đó sinh nhật mình… mời bạn đến tham gia chung vui nha!” Mặt cô bé hơi đỏ lại.

Minh nghe xong liền lắc đầu: “Chủ nhật này mình bận rồi!”

“À vậy à!” Cô bé cố mỉm cười: “Vậy thôi không làm phiền Minh nữa!”

Cô bé kia trở về chỗ ngồi. Đám bạn cô bé nhìn sang Minh rồi lại xì xào: “Đã nói thằng đó bị tự kỷ mà!”

“Thôi người ta nhà giàu học giỏi, khinh tụi mình thì có!”

“Kệ đi! Đừng quan tâm!”

Nhìn theo bóng lưng của cô bạn cùng lớp kia, Minh có chút suy nghĩ.

Mặc dù có nhiều đứa chủ động kết bạn với Minh, nhưng nó vẫn giữ thái độ lạnh lùng làm ngơ. Không phải nó khinh những người bạn ấy, mà chuyện này liên quan đến gia đình nó. Ba mẹ nó đều là những con người tài giỏi. Nhưng chính sự tài giỏi ấy lại trở thành một gánh nặng cho Minh. Ba mẹ luôn áp đặt nó phải trở thành con người thế này, thế kia. Ép nó phải học giỏi dù nó chẳng có thiên phú, cũng chẳng thông minh. Ngăn cấm nó làm đủ chuyện, nhất là những chuyện ảnh hưởng đến học hành.

Lúc cấp 2, nó cũng từng có vài người bạn thân thiết đấy chứ. Nhưng trong một lần đi chơi với bạn về, nó bị mẹ mắng nhiếc một trận, trách bạn bè nó làm xao nhãng việc học của nó. Cuối cùng thì những người bạn đó quay lưng với nó, có đứa còn nói xấu nó nữa. Nó không hề trách họ, dù sao những lời mẹ nó nói cũng quá khó nghe. Nó dần khép mình lại vì không muốn tổn thương thêm ai nữa.

Cứ thế, Minh cô độc trong tuổi thanh xuân của mình. Nó chỉ có học, học và học. Chìm đắm trong những áp lực mà ba mẹ tạo ra, Minh gần như nghẹt thở. Điều duy nhất cứu rỗi nó, có lẽ là người phụ nữ ấy. Nhưng cũng vì điều đó mà nó nơm nớp lo sợ. Nếu người phụ nữ ấy biết nó đem cô ta vào truyện sex, ắt hẳn sẽ rất tức giận. Người ấy sẽ nghĩ nó là một thằng biến thái? Một đứa đồi bại? Và rồi cô ấy sẽ xử lý nó thế nào đây? Ánh sáng hi vọng duy nhất của nó sẽ biến mất sao?

Tiếng trống vang lên khiến nhịp tim Minh trở nên dồn dập. Tiết đầu tiên là môn Văn. Đây là môn khiến nhiều đứa học sinh ngán ngẩm, nhưng Minh lại rất thích môn này. Điểm văn của nó lúc nào cũng cao ngất ngưỡng. Nhưng giờ đây nó cảm thấy sợ hơn khi bước vào tiết Văn, bởi người dạy môn này chính là cô Thư.

Tiếng giày cao gót vang lên. Một bóng hồng yêu kiều bước vào trong lớp. Thân hình ấy uốn lượn theo từng bước chân, khiến đôi mắt của lũ học sinh phải căng ra mà ngắm nhìn. Tà áo dài thướt tha thoáng nhẹ bay càng tăng thêm độ cuốn hút. Mùi hương nước hoa thoang thoảng trong không khí, đánh thức những cái đầu còn đang mơ ngủ.

Cả lớp lập tức đứng dậy chào. Không ít đứa còn chu đáo kêu cả thằng em của mình chào luôn. Mặc dù chuyện đó hơi thất kính với cô giáo của mình, nhưng tụi học sinh này làm sao kiềm được trước sự quyến rũ ấy. Dù cho cô giáo không mặc một bộ trang phục hở hang, cũng không tạo ra những dáng điệu sexy, nhưng từ chính cơ thể cùng nhan sắc của cô đã tạo ra một sức quyến rũ đến kinh người, khiến những đứa học trò mới lớn phải thèm thuồng.

“Cả lớp ngồi xuống đi!” Thư mỉm cười vẫy tay. Nụ cười ấy dịu dàng như ánh nắng ban mai nhưng ít ai biết được rằng trong lòng cô đang bị mây mù che phủ. Cô đặt chiếc túi của mình xuống bàn dạy học. Đi dạy cũng nhiều năm rồi, nhưng chưa bao giờ cô cảm thấy áp lực như lúc này. Chẳng biết sao, cô lại nhìn về phía góc lớp dù đã cố ngăn mình lại. Ánh mắt của cô vô tình chạm phải ánh mắt của cậu học sinh ấy, người đã làm cô “ra” đêm qua.

Minh giật mình khi thấy cô Thư nhìn. Nó không hiểu cô chỉ là vô tình nhìn nó hay là có ý gì khác. Trong một khoảnh khắc, cả hai lại có cùng một suy nghĩ:

“Mình phải làm gì bây giờ?”

Hết chương 1.