TRUYỆN ẢO TÌNH THẬT – Seri Truyện Sex Học Trò 2023

Chương 7: Bên Trong Xe – Bên Trong Cô

Cô Thư nhìn ra hàng ghế sau. Có người gọi đến cho cô. Ở khoảng cách này, cô thấy người gọi là chồng mình. Thư bối rối không biết phải làm gì. Cuối cùng, cô vẫn quyết định nhoài người ra sau để lấy điện thoại.

“Đừng!” Minh cầm tay cô Thư lại. Nó đủ thông minh để biết nếu cô nghe điện thoại, cơ hội này của nó sẽ biến mất.

Minh lo sợ hoá cuồng, nó sấn tới hôn Thư, quyết ngăn cản cô nghe điện thoại.

“Đừng Minh…” Tiếng chuông điện thoại cứ reo lên khiến Thư lo lắng. Một giáo viên luôn phải sống gương mẫu và đề cao đạo đức như Thư sẽ không đủ can đảm tiếp tục làm chuyện này nữa. Tựa như cô tưởng chồng cô đã biết tất cả vậy.

Minh liếm vào cổ Thư, siết chặt tay cô lại để đảm bảo không thể nghe máy. Nó mạnh mẽ bật cần gạt để ghế xe ngã xuống. Nó đè lên Thư, cả hai nằm dài trên ghế.

“Minh ơi, dừng lại, cô sợ!” Thư lắc đầu, đôi mắt hoang mang cực độ. Minh ra sức trấn an: “Không sao đâu! Sẽ không sao đâu cô!”

Nó bú vú Thư trong khi đôi tay thoăn thoắt mò xuống dưới. Nó sờ vào đùi Thư, sau đó vén váy lên. Lúc này, tiếng điện thoại cũng đã tắt, Thư mới lấy lại được bình tĩnh.

Mà Minh nhân cơ hội này lòn tay vào quần lót Thư và kéo xuống. Thư giãy dụa, cô thật sự đang lo sợ, không thể tiếp tục chuyện này được. Nhưng Minh không chịu dừng lại, rất nhanh, nó kéo được quần lót xuống đầu gối.

“Minh… Đủ rồi em… Cô… Cô!” Thư kẹt trong suy nghĩ, cô không dám tiếp tục, nhưng lại tiếc nuối nếu dừng cuộc chơi.

Minh thì không như vậy, nó quyết tâm phải làm cho đến cùng ngày hôm nay. Nó phải biến cô thành của nó.

Minh liếm dọc bụng Thư, cái lưỡi trượt dài trên da thịt cô rồi tìm đến ngã ba.

Giờ nó mới có dịp chiêm ngưỡng chỗ thần thánh này. Nó đã miêu tả rất nhiều về lồn cô Thư, nhưng sau cùng, mọi tưởng tượng của nó đều kém xa với hiện thực. Lồn cô Thư đỏ hồng, hai bên mép mềm mại quyến rũ, cái mu vểnh cao đầy kiêu ngạo, chùm lông đen tuyền tạo điểm nhấn dâm đãng.

“Minh! Đừng nhìn mà em, thả cô ra đi!” Thư cố vươn tay che lồn mình, dù sao cô cũng ngại khi phơi bày chỗ thầm kín cho Minh xem.

Nhưng Minh nhanh chóng gạt tay cô ra, nó há miệng ngoạm lấy lồn cô, đầu lưỡi nó cảm nhận được sự ướt át nơi đây. Nó hoá thành một con thú đói khát, mạnh bạo bú lồn Thư.

“Ah… Uh… Minh!!!!”

Cái cách Minh bú lồn nhiệt huyết làm sao. Đây là tuổi trẻ sao? Khác hẳn với ông Quang, chỉ liếm sơ sài.

Thư cố để bản thân mình rơi vào mê muội thêm một chút… Chỉ một chút nữa thôi. Cô muốn tận hưởng cảm giác này.

Minh bú liếm cái lồn của Thư một cách ngon lành. Nó còn liếm lên cả lông của cô, dùng răng gặm lấy nhúm lông như một con trâu gặm cỏ.

Lưỡi nó xẻ ngang xẻ dọc trên cửa lồn, sau đó nó mạnh bạo xoáy vào trong.

“Uhhhhh!” Thư co quắp người, lưỡi Minh đã xâm nhập vào trong cô rồi.

“Sướng quá!” Minh nói trong lòng, nó dùng lưỡi thụt ra thụt vào cái lồn ướt nhẹp của Thư.

“Sướng… Chết mình mất… Mình không muốn dừng lại!!!”

Thư vắt tay lên trán, cơ thể cô uốn éo theo nhịp lưỡi của Minh. Dường như cô đang cố ưỡng người về phía Minh để lưỡi nó tiến vào sâu hơn.

Đang trong cơn sướng, tiếng điện thoại của Thư lại vang lên. Một lần nữa Thư và Minh giật mình. Theo phản xạ, Thư vội đẩy Minh ra.

Do đang tập trung bú lồn, Minh đã bỏ quên việc kiềm hãm Thư khỏi chiếc điện thoại.

“Minh!!! Để cô nghe điện thoại! Dừng lại đi! Chồng cô sẽ nghi ngờ cô!” Thư đẩy Minh ra rồi chộp lấy điện thoại, cô sợ chồng mình sẽ nghi ngờ nếu không bắt máy. Mặc dù cô vô cùng xấu hổ khi nghe điện thoại chồng trong tình cảnh này.

“Em đang ở đâu vậy? Sao không bắt máy anh?” Giọng ông Quang hớt hãi vang lên.

“Em… Em…”

Chưa đợi Thư nói hết, ông Quang lại la lên: “Em trẻ con vừa thôi! Em nghĩ gì mà một mình bỏ đi giữa khuya như vậy hả?”

Dường như ông Quang đang hét vì Thư không để loa ngoài nhưng Minh vẫn nghe được. Gương mặt nó trở nên đen lại.

Thư ngơ ngác khi bị chửi. Cô còn hi vọng gì ở chồng mình nữa đây. Chợt mặt Thư hiện lên vẻ bất ngờ. Ở bên dưới, Minh lại tiếp tục bú lồn cô, mặc kệ Thư đang nghe điện thoại. Cảm giác này thật đặc biệt. Thư vừa sợ lại vừa sướng. Hệt như đang chơi một trò chơi mạo hiểm vậy.

Đang nghe điện thoại nên cô không thể nói gì để ngăn Minh, cô chỉ có thể đẩy đầu nó ra, thậm chí còn kéo tóc. Nhưng nó vẫn tập trung bú lồn.

Cơ thể Thư như rã ra, cô cố kiềm cổ họng lại để không phát ra những tiếng rên, nhưng nhịp thở thì không thể!

Mà trùng hợp thay, ông Quang lại tưởng Thư đang thút thít khóc.

“Thôi được rồi! Em mau về nhà đi! Có gì nói chuyện sau!”

Ở bên dưới, Minh banh rộng hai chân Thư ra, lưỡi nó tiếp tục thâu tóm không gian bên trong lồn Thư.

“Sao em không nói gì vậy? Trả lời anh đi!” Ông Quang hơi mất kiên nhẫn.

“Em…” Thư đang làm việc có lỗi nên khi bị ông Quang quát, cô sợ sệt không nói nên lời. Nhưng cô vẫn banh háng cho Minh liếm lồn. Lúc này, háng cô đã ướt nhẹp bởi nước miếng của Minh và dâm thủy của chính cô.

“… Được rồi… Anh xin lỗi được chưa? Em mau về đi!” Ông Quang xin lỗi nhưng chẳng chút chân thành, điều này chạm vào điểm mấu chốt trong lòng Thư. Không biết can đảm ở đâu trỗi dậy, hoặc có thể là sự nóng giận đã tích tụ từ lâu, Thư bực tức nói: “Xin lỗi? Anh xin lỗi em như vậy sao? Sau tất cả những gì anh làm? Anh xin lỗi em một cách hời hợt như vậy?”

Nước mắt ứa trên khoé mắt, cô tập trung vào câu chuyện mà chẳng biết Minh đang nhìn mình.

Đầu dây bên kia im lặng một lúc thì bất ngờ lên tiếng, ông Quang dịu giọng nói: “Thư… Anh xin lỗi vì đã đánh em! Anh… Lúc đó anh giận dữ quá nên không điều khiển được bản thân! Tha thứ cho anh lần này nhé?”

Bất ngờ trước sự hối lỗi của ông Quang, Thư không biết nói gì, thậm chí còn không kịp suy nghĩ.

Thư vốn là người nhẹ dạ, cô dễ bị những lời ngon ngọt dụ dỗ và cũng dễ tha thứ cho những người làm tổn thương mình.

Mặc dù ông Quang đã làm Thư tổn thương, nhưng chỉ sau vài lời xin lỗi, cô đã mềm lòng.

Đôi mắt của Thư hiện lên một cuộc chiến nội tâm, cô giằng co giữa việc tha thứ hay không! Minh đánh hơi được mùi nguy hiểm, nó có thể thấy cô Thư sắp xa vòng tay nó. Mọi chuyện sẽ kết thúc nếu cô đồng ý trở về.

Và rồi đêm hôm nay chỉ là một giấc mơ, tất cả sẽ trở lại như lúc xưa. Nó vẫn chỉ có thể đứng ở ngoài, nhìn cô từ xa, giấu đi những tâm tư của mình?

Quãng thời gian kể từ lúc gặp Thư cho đến hiện tại như đang tua nhanh trong đầu nó. Những cảm xúc của một kẻ yêu đơn phương mười năm sống dậy trong lòng nó.

Đặc biệt, khoảnh khắc cô mặc chiếc váy cưới đã khiến can đảm trong nó bùng lên.

Nó đã chịu đủ rồi

Nó phải hành động.

Minh cầm lấy con cặc đang cương cứng của mình kề sát vào mép lồn Thư. Lúc này Thư đang tập trung nghe điện thoại nên không để ý. Sau một hồi suy nghĩ, cô cũng quyết định: “Em… Em sẽ về… ahhhh!”

Thư chưa nói hết câu thì cả cơ thể cô chấn động từ trong ra ngoài, tâm trí cô trở nên hỗn loạn hơn bao giờ hết trước tình cảnh hiện tại.

Trong lúc cô đang định trở về với chồng thì Minh đã cắm con cặc của nó vào bên trong lồn để giữ cô lại.

Ánh mắt Minh hiện lên sự thoả mãn cùng cực. Nó sẽ nhớ mãi khoảnh khắc này. Con cặc của nó mở toang cửa lồn của Thư, sau đó tách các vách thịt chật hẹp và đâm sầm vào bên trong. Mọi thứ diễn ra nhanh, nhưng đối với Minh mỗi giây đều dài như hàng thế kỉ.

Nó đã chờ đợi giây phút này lâu lắm rồi! Đã tưởng tượng về chuyện này cả trăm ngàn lần rồi. Mọi thứ đã thành hiện thực. Nó đã đụ cô Thư rồi.

Cơ thể Thư cứng lại rồi mềm nhũn ra, cô không kịp thích ứng với con cặc quá bự của Minh. Những cơn đau thốn ập đến khiến đầu óc Thư mụ mị, cô quên cả việc nói chuyện với chồng.

“Thư? Chuyện gì vậy? Sao em la lên thế? Thư… Thư!!!”

Thư giờ chỉ còn tập trung vào chàng trai trước mặt, người đang ở bên trong cô!

“Không…” Thư để điện thoại ra xa, lắc đầu liên tục. Mặt cô nhăn nhó một cách khó coi. Nhưng Minh không hề bị lay động. Nó nắm lấy eo cô, hông hẩy mạnh.

“Ah… Uh… Minh!” Cơ thể Thư chuyển động theo cú nhấp của Minh. Cô dùng tay đẩy nó ra, hai chân cô cũng cố vùng vẫy.

“Thư!! Em đâu rồi! Trả lời anh đi!” Ông Quang hét lên. Thư sợ chồng sẽ phát hiện ra điều gì đó nên tạm thời bỏ qua việc ngăn cản Minh để trả lời. Ông Quang nào có thể ngờ chính bản thân đã tạo cơ hội cho Minh thoải mái chơi vợ mình. Nó lập tức dập không ngừng hòng thử thách sức chịu đựng của Thư.

“Ah không có gì đâu anh… Trong xe có con gián nên em… Ahhhh… Hơi sợ…”

“À, làm anh hết hồn! Nó còn trong xe không?”

“Còn ahhhh… Nó còn anh ơi… Nó còn ở trong (em) xe…”

Ông Quang nghe vợ mình la hét tưởng là có gián thật mà không biết Thư đang la lên vì bị Minh đụ.

“Uh… Nó… Em đuổi nó ra khỏi xe… Ah… rồi! Thôi em cúp máy đây! Em sẽ về ngay!”

“Ừ chạy xe…” Ông Quang chưa nói hết câu thì Thư đã cúp máy. Cô lập tức la lên: “Minh!!! Ahhhh… Dừng lại cho cô! Sao em dám làm vậy! Uhhhhh…”

Minh giờ đã say đắm trước cái lồn siết chặt của Thư, dù có là ông trời cũng không thể cản nó tiếp tục nhấn cặc vào trong. Nước mắt lại chảy dài trên gương mặt Thư. Cô đã nhận thức tính nghiêm trọng của vấn đề quá muộn. Lẽ ra cô không nên hôn Minh, lẽ ra cô phải tỉnh táo để ngăn cản Minh.

Nhưng trong lúc cô đang tự phán xét bản thân, một thứ cảm giác dễ chịu dần lan tỏa trong người cô. Thứ cảm giác này cô chưa từng nếm trải qua. Là điều mà cô đã mong chờ rất lâu, là thứ cô đã mơ khi thủ dâm.

Sướng! Cô đang sướng!

Con cặc ấy đang tung hoành trong lồn cô, chạm đến nơi sâu nhất của cô, điều mà chồng cô có mơ cũng không làm được.

Sự cuồng nhiệt và mạnh mẽ ấy khiến những cú dập chẳng khác nào sóng biển ầm ầm đánh vào tâm trí Thư. Cô cảm giác mọi thứ xung quanh dần trở nên mơ hồ, chỉ còn lại cái lồn và con cặc đang hòa vào nhau.

Cơ thể Thư dập dìu theo từng cú nhấp, hai tay cô bấu vào Minh. Cũng chẳng rõ cô đang ngăn hay đang giữ nó lại nữa.

Ranh giới cuối cùng giữa cô và nó đã bị phá bỏ. Giờ thì mọi thứ đã vượt ngoài tầm kiểm soát của Thư rồi.

Cô chẳng thể thay đổi được sự thật là Minh đã cho vào bên trong. Dù cô có ngăn nó lại thì cũng chẳng thể xóa nhòa được hiện thực. Vậy… cô ngăn nó để làm gì nữa?

Thay vào đó, sự sung sướng này, thứ mà cô luôn mong hàng đêm đang ào ạt tuôn trào trong cơ thể cô. Chồng cô chẳng thể giúp cô được. Nhưng Minh thì có thể! Nếu cô bỏ lỡ lần này, biết bao giờ cô mới được thỏa mãn đây?

Tâm trí Thư dần bị dục vọng nhấn chìm. Đôi mắt cô trở nên mê man trước cơn sướng. Cô bắt đầu rên la thoải mái hơn: “Uh… ah… uh… ahhhh!”

Minh thật dẻo dai, nó đã dập cô liên hồi mà chẳng nghỉ ngơi chút nào.

Cơn sướng khoái cứ thế tăng lên mà chẳng có dấu hiệu suy giảm. Thư thấy được một chân trời mới đang ở trước mặt mình. Như một nhà leo núi đã thất bại nhiều lần, Thư cuối cùng cũng chạm đến mục tiêu của mình, cô đã leo đến nơi cao nhất của ngọn núi, cô đã chạm đến cực hạn của cơ thể.

“Ahhhhhhhh!!!!” Thư run lên, cơ thể cô co giật liên hồi, những điệu uốn éo quyến rũ càng khiến Minh ra sức dập mạnh hơn.

Một dòng nước ấm tuôn ra, bắn tung tóe tại nơi con cặc Minh đang đút vào. Cái lồn cô siết chặt hơn bình thường, khiến Minh lập tức không thể kiềm được nữa.

Tinh dịch vốn đã căng tràn bên trong cặc chỉ chờ lúc này mà phóng ra. Nó chẳng kịp rút cặc ra, hoặc là nó cố tình làm vậy. Con cặc nó đâm vào một cái thật mạnh, mạnh đến mức người Thư giật bắn lên. Sau đó, con cặc bùng nổ, bắn ra dòng tinh đầy ắp bên trong tử cung Thư.

“Ah… bên trong mình… Minh bắn vào trong mình rồi!!” Thư vẫn đang trong cơn sướng khoái, cô không thể ngăn Minh được nữa rồi.

***

Ông Quang đặt điện thoại xuống bàn, đôi mắt hiện lên một chút lo nghĩ. Ông nhìn ra ngoài cửa sổ. Từ lúc trời còn mưa nặng hạt đến lúc tạnh hẳn, ông vẫn trơ mắt nhìn.

Sau cơn mưa, không khí trở nên lạnh hơn bao giờ hết, nhưng trong lòng ông Quang lại chẳng khác gì đống lửa đang rực cháy. Ông đợi mãi mà chẳng thấy vợ mình về. Những suy nghĩ trong ông ngày càng trở nên sống động. Tiếng la của vợ lúc nãy, hơi thở gấp gáp ấy… liệu có phải ông đã hiểu nhầm điều gì không? Liệu Thư có làm điều gì sai trái không?

Lúc này, ông chợt nhận ra mình thật sai lầm. Chỉ mong rằng Thư sẽ sớm về để ông có thể xin lỗi cô một cách đàng hoàng nhất. Ông sợ sẽ mất người vợ đáng quý này.

Sau bao chờ đợi, ánh đèn xe của Thư cũng đã xuất hiện. Ông Quang chạy xuống đón vợ. Từ trong xe, Thư mệt mỏi bước ra, gương mặt cô tràn đầy những biểu cảm phức tạp.

Ông Quang giang vòng tay ôm lấy vợ mình. Ông thủ thỉ những lời xin lỗi đã soạn sẵn.

Nhưng Thư đã vội đẩy ông ra.

“Em… em muốn nghỉ ngơi!” Thư mệt mỏi đi vào trong nhà. Ông Quang cũng có chút bực trong lòng khi mình xin lỗi mà vợ không nghe. Nhưng nuốt cục tức lại, ông đi ra đóng cổng.

Thư liếc mắt nhìn chồng mình, trong lòng cô dấy lên những cảm xúc khó tả. Cô phải làm sao đây? Cô đã làm tình với một người khác không phải chồng mình! Cô muốn phủ nhận điều đó nhưng đống tinh trùng còn đọng lại trong lồn là bằng chứng không thể chối bỏ.

“Em xin lỗi!”

Hết chương 7.