CÔ CÂM – Truyện Người Lớn Hay 2023 – Update Chương 60

Bạn…

Có lẽ tôi cũng có những khoảnh khắc , những suy ngĩ như các bạn bời vì tất cả chúng ta đều có quá khứ thơ dại, chẳng ai sinh ra mà trở thành người lớn ngay

Có câu nói rằng không ai sinh ra đã biết tất cả ..ai đó nói câu này thì tôi chẳng biết nhưng bởi vì nó đúng nên người ta cứ hay nhắc lại , nói riết thành quyen, nge mãi nên thấm vào suy ngĩ lúc nào tôi chẳng rõ nữa

Ngày ấy ..học sử họ bảo năm 1912 có vụ chìm tàu quá lớn làm chết hàng ngìn người..để rồi từ vụ chìm tàu này thế giới họ phải suy ngĩ, đề ra những quy tắc hàng hải, những quy định về vận tải biển việc cứu hô, cứu sinh..vân vân mây mây

Mãi rồi đến năm 2000 bộ phim TITANICH ra đời các nhà làm phim đã tái hiện một sự kiện lịch sử thông qua ngệ thuật thứ bảy ..bài hát, cảnh phim, thiên tình sử của diễn viên dicapero…nhiều tình tiết lắm, nhiều giải phim lắm..có một sự kiện làm tôi nhớ mãi khi xem đi xem lại..ngài thuyền trưởng tôn kính của con tàu chìm ấy đã ra một mệnh lệnh. Phụ nữ, trẻ em được đưa xuống xuồng cứu hộ trước rồi mới tới đàn ông, ai trái lệnh bắn bỏ..và khi con tàu ấy sắp chìm ngài vào căn phòng dành cho thuyền trưởng đóng cửa, chìm theo con tàu ..ông đã để lại cho hậu thế nhiều điều dáng phải suy ngĩ về ứng xử…mãi mãi được tôn vinh và ca ngợi..

Chiến tranh cũng có quy tắc ấy…giết phụ nữ, trẻ em là tội ác

Lan man quá

Nhưng ..tôi các bạn chắc chắn cũng có cảm giác này ..đàn bà, con gái, để cho ra đời trẻ em..chẳng biết từ bao giờ họ trở thành đồi tượng để đàn ông chúng ta bảo vệ..có người đã bảo rằng người lính ra chiến trận vì sau lưng họ ..là đàn bà và trẻ em đó….

Chẳng biết từ bao giờ loài người đã có ý thức như thế này..nhưng máy anh tiktoke nói tếu thì bảo con trai, đàn ông chúng ta tất cả là vì tải một mảnh đất, mảnh đất xéo…họ bảo mảnh đất ấy tuy nhỏ bé nhưng nó cho ta nhiều mật ngọt, nhiều thi vị của cuộc đời ..

tôi cũng tin họ nói hài tếu táo nhưng có nhiều phần đúng..nhưng nó không là tất cả ..cái vũ khí to nhất, mạnh nhất của đàn bà với tôi lại là những giọt nước mắt họ chầm chạm nhỏ xuống khóe mi..

Đã có lần thằng giáp nó bảo ..ở đời phải quên đi nỗi buồn và thù hận

phải nhớ cái gì đẹp nhất và ân ngĩa của cuộc đời và giờ đây tôi phải bảo rằng..nhớ giọt nước mắt của phụ nữ không tiếng khóc nhưng vẫn rỉ rả tuôn rơi ..vì đôi khi giọt nước mắt của họ sẽ làm thay đổi khoảnh khắc khiến đàn ông chúng ta không vượt qua được..ải mỹ nhân , họ, dù có chìm tàu vẫn là những người bước lên xuồng cứu hộ trước thế giới đàn ông các bạn ạ…

tại sao ư, ai bảo đàn ông mình phải phải nhún mình trước thế giới đàn bà ..ông đàm thì bảo ..ông theo đuổi đàn bà cũng chỉ vì cái đẹp, cái đam mê

thằng ất thì bảo là vì tình ngĩa trong cuộc đời này..vậy nên tôi kể có khi dài dòng các bạn ạ

cái tin nhắn của em thằng giáp nhắn cho tôi hỏi về thằng ất có đi làm không…nó bắt đầu từ vùng quê làng bản xa sôi vùng quê ấy thằng giáp bảo quê tao chỉ lấy sự học để vươn ra với đời ..nhưng quê nó không giàu, nó thì chẳng mang được tài nguyên vật lực theo nó ra phố thị, đứa em nó ra phố học, ăn, ở bao thứ phải lo

thằng ất được ông già chia cho mảnh ruộng..chẳng biết phúc đức thế nào nơi ấy giờ là trường học, nhà máy ..mảnh đất ấy nó đầu tư xây hơn chục phòng trọ cho thuê, tháng tháng tới thu tiền..tính nó thì vui vẻ hòa đồng nhưng kiên trì thì chẳng có

ngĩ về tình bạn với thằng giáp, nó bảo cho em mày hay ai đó ra ở một phòng miễn phí..chỉ cần hàng tháng thu giúp tiền phòng trọ cho tao..coi như lợi cả đôi đàng ..cũng chẳng vất vả gì nhiều..thế là mấy đứa em thằng giáp đàng hoàng có nơi ăn chốn ở ..trú chân lập ngiệp

thằng giáp bảo công ơn mày tao bao giờ cũng nhớ…thằng ất thì bảo nhớ làm đéo gì ..chỉ cần mày sống và cãi nhau đều đặn với tao là đủ rồi …haha

tôi cứ bật cười vì câu nói này .. thì ra cuộc đời này ..cãi nhau cũng có có điều khiến người ta giống như bị ngiện ..

ngiện cãi, ngiện tranh luận không thấy nhau, không được cãi lại nhớ nhau..mà cũng lạ, đề tài cãi nhau của chúng nó cứ dẫn cảm xúc của tôi trở về cái làng, nơi ấy chỉ có ruộng vườn, những con người dung dị cuộc sống vẫn ngèo ..ngày ngày đôi vai vẫn đòng đưa đôi quang gánh…

bụi tre đầu cổng..nhũng chân nhang đã tắt ..

bà tôi bảo tú sau này con cúng giỗ ngày hết tết phải gánh cỗ, chân nhang tiễn các cụ ra đồng, tôi cứ cười cười ..dì thắm khuôn mặt ửng hồng dì gí ngón tay lên trán tôi bảo ..

nhớ chưa cu

cô câm lại đòng đưa gánh cỗ lên sân, những dĩa thức ăn được sắp ra mâm, bà tôi bảo cái thắm ở đây ăn cơm với bá nhá

dì bảo..cháu năm nào chả ăn ở đây giã tết bá chả nhớ à

ừ..rửa tay chân đi..lát 5h ăn cơm cho sớm

tiếng dì thắm cười vui, góc sân nhộn nhịp..

bà tôi bảo, con này năm nay có sao thiên ân..mặt cứ đỏ hồng tươi tắn thế kia..chắc chắn năm nay có điềm may mắn đường tình duyên hay sự ngiệp..

cháu chả biết nhưng sao tết năm nay cháu thảnh thơi vô tư lắm, chả ngĩ ngợi gì giống mọi năm bá ạ

ừ..cái gì qua thì cho nó qua đi, đời còn dài ..giai còn nhiều..

hí hí..bá hôm nay nói câu chất thế..chắc ngày xưa bá đẹp thế này …hí hí

cha bố cô ..lại ngĩ xiên sẹo gì hả..bà tôi xuống bếp hâm lại thức ăn, cô câm vòng quanh quét sân , tôi nhìn ra phía cổng bóng anh tuấn con bà bình đang đạp xe vào , nhìn anh tôi lại chợt nhớ tới đêm qua ..ngực nở đùi thon, dập dìu bên bãi rau đầu năm, nhà anh nhiều truyện lạ, nhớ cảm giác dì bảo gen hả..tôi trong bụng ngĩ…tức cái sự đời..

anh tuấn dì thắm ngồi ở vỉa hè..tôi liếc nhìn ..đêm qua trong lều ..những lời hứa hẹn ..anh chỉ yêu có mình em thôi..đàn ông nói xong , chơi xong, quên ngay..giờ bên dì thắm dù gì lời ong đầy mật ngọt

tôi lướt ra ngoài cổng..tiếng xe ông cậu lách cách chạy vào..

cháu chào ông

dì mày đâu rồi

dì đang ngồi chơi ông ạ

mày lên bảo dì thắm có anh nào ngày xưa học cùng gé thăm

tôi đi lên sân gé tai dì..hí hí..

ai thế dì…phải cái anh dì cho bí quyết không

hí hí ..tú chạy xe dẫn anh ấy qua đây..ăn cơm luôn…

anh tuấn có cảm giác..gen gen..gái làng tao..

á à..hôm nay có kịch hay để xem..tôi tủm tỉm dắt xe đạp sang nhà ông cậu út

mâm cơm dọn ra…trên cái bàn gữa nhà thật rộng..bà tôi bảo..rượu cúng ..tú lấy ra hai anh uống cho vui..rượu ngon , nếp làng, tôi chợt nhớ tới cô hồng..giờ này ..bao giờ , cô trở về…cảm giác bâng khuâng nhớ cô, giờ này cô ở đâu..cùng ai nhỉ

một hai ba..tiéng cụng li anh con trai bạn dì cùng anh tuấn, gà trống liếc nhau , xù lông, giơ cựa, nhảy đạp..thi thố kẻ mạnh, thắng thua..lúc ra sân tôi bảo dì…dì ơi chắc hai ông này say mất

kệ ..cho chúng nó chết..híhí..ngoan dì thưởng..

cô câm châm thêm chai rượu..vài giọt đáy li..cô nếm ..khuôn mặt ửng hồng..anh tuấn biêng biêng..cái tâm hôm nay là xinh nhất..má ửng hồng

dì thắm kéo tai ..ai xinh nhất..cho nói lại..

á á..thắm, thắm ..tiếng cười vang ..

anh con trai bạn dì bảo ..anh với tú chia hai li này..tôi nhìn bà..mẹ tôi liếc ngang ..

bà bảo, kệ cho nó nếm thử dần sau này biết uống mới ra đời làm việc được

anh tuấn chia hai với tôi li nữa..rượu cô hồng nấu cay nồng ngầy ngật thấm nhẹ..liêng biêng..tôi chả nhớ bữa cơm đầu năm, mùng ba kết thúc thế nào..vật vờ lăn ra gường..gần chín giờ ..cuốn sổ cô câm gài vào bên gối ..

lờ mờ hàng chữ ..mấy đêm nay chị đau bụng..chắc em bé đạp tú

bâng khuâng…đêm đầu năm, thanh vắng làng quê, ngoài sân mưa xuân đang rơi, năm nay mưa về đêm, mưa xuân trên làng quê đang rắc những hạt mưa li ti như bầu trời đang rây bột gạo

tiếng dép ai thật nhẹ..hình như cô câm mở cửa, tiếng dép xa dần..tôi ngển cồ lên nhìn, trong kia cánh cửa buồng ánh đèn lờ mờ ..không biết dì thắm đêm nay ngủ ở nơi nào

bóng cô câm lại nhẹ nhàng lướt qua khung cửa,..cô ngoảnh lại nhìn ra phía gường tôi..cảm giác bần thần..là lạ dì thắm giờ này bên chàng trai nào..ôi..chắc dì đang thả hồn..thì thầm bí quyết…của dì…tôi giờ này

trẻ con.. giận hờn ..

ừ nhỉ..không ..vì là dì tôi nên phải …dì giữ gia phong, nhớ hôm xưa dì bảo tú phải tự mình..cảm giác bờ mông bà bình..to đều, cong mình, chổng mông hai tay ôm vào cây cột bếp ông đàm phía sau ưỡn mu nhấp mạnh..tiếng mông, tiếng mu va chạm, phì phạp đêm qua ..giờ cô câm kêu đau…tôi bâng khuâng trở mình bước ra hè sân, bầu trời đêm tĩnh lặng ..thẫm mờ, đêm mùng ba..đêm đầu năm lạ lắm ..trong người bừng cảm giác. Trai 16 thở dài

đánh răng rửa mặt .. khoan khoái tâm hồn , cảm giác lâng lâng..nhìn lại bên kia nếp nhà thâm u..bà tôi, mẹ tôi chắc đang chìm vào mộng mị

bà tôi bảo qua riêng bà chuyển sang nhà ngang ngủ..vì cô câm chỉ còn mấy tháng ..sinh em bé ra đời ..tôi bần thần..giờ này..trong buồng ..

bước vào nhà nhìn hàng chữ cô câm ..mấy đêm nay chị bị đau , chắc em bé đạp..

cánh cửa buồng cô câm khép nhẹ, luồng sáng hắt ra gian ngoài nơi tôi đứng phân ra hai nửa trong ngoài..trong ấy có một thiên đường..cái đẹp nhất làng …ừ nhỉ ..dì bảo ..tú tự tìm lấy cảm xúc của mình..khuôn ngực cô gái hôm qua trôi nhẹ trong đầu..tôi nhón chân nhẹ nhàng…

trong kia tiếng ai…à tiếng cô câm đang sì sụp…

cô câm khóc..không biết vì đau hay vì cô đơn, cảm giác nhìn vào giọt nước mắt cô lăn nhẹ khóe mi…thành gường cô nằm ..

tôi vén mùng lên, dáng cô nằm ngiêng, bụng tì lên tấm chăn ..tôi nhẹ nhàng ngồi lên cạnh phản

cô …chị tâm..chị đeu nhiều không

sì suỵt….

giọt nước mắtkhóe mi trôi..rơi qua cánh mũi

co chân ngồi lên ..tôi ngả nhẹ phía sau lưng..tay vòng lên ..chạm vào góc bờ mi…dướn hông…vòng tay chạm vào vai cô ….ôm nhẹ

( còn )