CÔ CÂM – Truyện Người Lớn Hay 2023 – Update Chương 60

Những ngày đông giá lạnh..thời tiết thất thường, có hôm tối thẫm cả ngày, trưa nay lại hửng nắng lên , mẹ tôi tranh thủ mang chăn , chiếu ra hong nắng,

cái chăn bông mới của cô câm cứ đỏ rực lên..món quà bà tặng

Bên bờ hè sân nắng ấm chiếu vào,

bà tôi , cùng mẹ thủng thẳng vá , khâu , cái rổ con có mấy miếng vải hoa..mẹ tôi đang khâu cái đường viền tấm vải..

Bà tôi bảo, nhẫn này..

U bảo gì ạ

Xuất vải của con với của mẹ, mai con ra cửa hàng, nói cô châm gép 2 xuất lại , cắt đo cho cái tâm đủ bộ quần áo bà bầu

Thế năm nay u không tính may cái , quần aó nào à

Thôi đồ của u vẫn còn tốt, vả lại, suốt ngày lăn lê với bà đẻ ..u mặc áo đẹp làm gì, mấy bộ đi hội nghị ..vẫn còn tốt lắm, u có mặc nhiều đâu

Hôm trước u xin được hai túi tã lót, còn mới lắm

Cô câm ngồi trong lòng bà tôi, nge vậy cô ngẩng đầu lên. Cô cứ lắc lắc cái đầu, như không dám nhận..

Bà tôi xoa xoa caí đầu của cô , cầm cái tay lên , xem , chỉ tay, xòe ra, chụm, rồi baỏ

Con bé này sau này có hậu. ít con, nhưng được nhờ, đường con cái công thành danh toại..

Cô câm cứ cười…,cái đầu lắc lắc

Đây này..

.cái tay này gioỉ giang lắm..hôm nọ đỡ đẻ ở làng châu, đã tự tay, một mình đỡ được cậu con trai ra đời rồi đó

Vậy hả mẹ….

ừ…giỏi lắm..cố gắng lên con

cái hình ảnh mấy mẹ con, bà cháu ngồi ở bậc thềm, in sâu vào kí ức

tôi ngồi phía sau ..im lặng

cô câm ngồi im…nhìn sang…ánh mắt e lệ..

đuôi mắt cô như có lửa..bắn sang

bà ơi..ông đàm mời..trưa mai bà với con ăn đám giỗ đấy

giỗ ai nhỉ

vợ ông ấy..mẹ anh đạo bà ạ

ừ…ông đàm từ xưa tới giờ đôí xử rất tốt với nhà mình, có cậu con trai, ngày xưa bà đỡ ra đời..giờ hai vợ chồng làm ăn ở trên tỉnh..nge đâu cũng có cửa hàng làm ăn khấm khá

lát mẹ nhẫn đong cho U, 5 cân gạo nếp , mẹ bắt con gà chiều thằng tú mang sang góp giỗ

lâu lâu cháu ghé thăm ông nhá..

ông ấy ở một mình, chắc cũng buồn

vâng ạ

trưa mai nếu u không bận có ai đẻ đái gì..thì u với thằng tú qua..đám giỗ

…chiều nay tôi không học, cái lịch học chuyển sang buổi sáng vì toán thợ đang sửa mấy phòng học lở lói mặt nền

Khoảng hơn 1h chiều, Nắng ấm , bao la không gian cánh đồng làng tôi, những chân ruồng cầy thẳng hàng lóa lên màu đất bạc..kia mấy ruộng khoai xanh tốt, đây những luống rau xanh mướt mỡ màng

Tôi đạp xe ra đồng, ngược lên phía nhà ông đàm , con gà trống tơ bà tôi treo vào gi đông lủng lẳng

Túi gạo nếp phía sau thơm sực..loại nếp ả vàng, hạt tròn, thơm dẻo, chuyên để làm xôi, gói bánh ngày xuân, hay giỗ chạp

cảm giác lâng lâng vì hạt gaọ quê mình, tôi cứ lẩm nhẩm mấy câu thơ ..

hạt gạo làng ta .bài hát , bài thơ vẫn vang lên ngày đầu năm vào lớp học

hạt gạo làng ta

có vị phù sa

của sông kinh thầy

có hương sen thơm

trong hồ nước đầy

…..

Có bão tháng bẩy

Có mưa tháng ba

Giọt mồ hôi sa

Nước như ai nấu

Mải miết đạp xe, lẩm nhẩm theo lời hát, quê tôi hạt gạo làng tôi giống như vần thơ, điệu nhạc

cái cổng phía sau nhà ông đã hiện ra rồi..cái cổng hôm nào, mưa trên thân thể cô hồng..

lại mở ra…gữa chiều tĩnh lặng

Ngôi nhà ông đàm như đang chộn rộn

Tôi sách theo túi gà và gạo. Tiếng gà lục cục ..theo bước chân đi

Ai đấy..tiếng chị con gái vọng ra,

Em là cháu bà nhài sang góp giỗ

Chị ấy mang nước ra bảo, chị cảm ơn,

Gọi vọng vào

Anh ơi

Anh con trai ông đàm bước ra, cao lớn, đẹp trai, vạm vỡ

Anh bảo, anh chỉ nhận gạo thôi,..ai lại nhận đồ của bà MỤ

Hiiii…vợ anh bảo..thôi anh, tình cảm làng quê..anh liệu hồn đấy

Em uống nước đi..trưa mai sang nhá

Anh hỏi..có phải mụ nhaì mới nhận nuôi ai đó hả em..anh nge thầy anh mới nói

Có ạ….

Sao lại…vậy

Tôi kể cho anh nge..câu truyện cô câm..chị vợ im lặng, chăm chú thẫn thờ…lát sau chị bảo, người như mụ nhài..thật là phúc đức

En này ..lát vợ chồng mình sang nhà mụ nhé…mấy năm nay ngày tháng giêng anh toàn gửi chị hải hỏi thăm ..

Anh lỗi quá..à này vợ

Gì hả anh

năm tới đây, vợ chồng mình đẻ đứa nữa đi…

Thôi tôi chả dám…chị cười..

Vậy vợ giải phóng hết đồ bà bầu đi nhé

Sao vây..

Tặng cô câm đi…

Tú cô câm cao bao nhiêu vậy em

Chắc khoảng M.65 anh ạ

được đấy vợ nhỉ

chị vợ anh đạo bảo,

tú.. lát gi cho anh địa chỉ, lần này lên chị đóng gói gửi bưu điện về, em nói khéo cô câm nhận cho, kẻo cô ấy tủi thân, chị nhiều đồ bà bầu lắm, đủ hế,t tã lót, đồ trẻ sơ sinh, em nói khéo với bà đừng sắm sửa gì nữa..

chị với cô câm cao bằng nhau, chắc mặc được..

tôi ngồi im lặng, cảm nhận cái tình quê giản dị .

ông đàm bước ra

vợ chồng anh đạo bảo..thầy ơi giờ vợ chồng con sang nhà cũ , thắp nén hương, thăm bá hải..với mụ nhài ..à có phải mời ai nữa không thầy

không ..thầy mời đủ rồi

tôi theo ông đàm vào nhà

trên kia bàn thờ, nén hương ngi ngút..

thấy hai người phụ nữ đang dọn dẹp

tôi hỏi ..ai đấy ông..ông cười…

một là dâu , 1 cháu là gái , con bà chị vợ ông đấy, còn 1 cô nữa..là con dâu bà chị thứ hai vợ ông..lát nữa mới sang, phụ ông rau cỏ..dọn dẹp

tôi chợt nhớ tới lời ông thập thình hôm trước bảo..mấy đứa cháu dâu cứ đưa mắt liếc tình…

tôi bật cười,…ông nắm tay tôi…đi ra phía sau cái bàn nước..

tiếng chim lại vang lên nhộn nhịp..trưa nay nắng ấm ông lại phơi chim…chim hót rộn ràng

ông…

gì hả ..laị muốn nge chuyện cô hồng hả

không ạ

đàn bà, phụ nữ ấy mà…hiiii

cái lúc nãy khi ông đàm vẫn trong nhà, tôi bước ra góc vườn đi tiểu , phía trong tấm tường gạch nhà ông đàm là sàn nước..tôi nge tiếng hai chị phụ nữ lao sao

chị kia bảo,

chị liệu hồn đấy…

chị kia đáp lại…cô nói cái gì …

chị không tranh xa..lần này anh tôi về , tôi nói cho anh tôi biết

tiếng đáp lại..cô tưởng cô trong sáng lắm à..chắc tôi không mách chú hòa được sao…

nhưng mà…nhà em nó bị yếu…nên em mới…

nhà tao thì , anh cô khỏe chắc, mấy năm nay đi bãi vàng chả mang về được đồng nào..về nhà cứ như cái rau luộc…tao còn đang chán mớ đời đây…

tại không hiểu sao, hồi này em thấy cứ lơ lơ…

tao cũng thấy vậy…hay chắc ông mới vớ được con nào..

ngi lắm…để lát tao thử ngô khoai thế nào..

..mai là giỗ dì đấy…ai lại

tiếng hai chị lại cười hình như ..đang hòa giải..

tôi đoán , cái chuyện ông đàm ,..cái truyện đồn thổi hôm xưa..

tôi im lặng , ngĩ suy….cái truyện nãy giờ..

hai người phụ nữ..cháu dâu, cháu gái…

ngồi ..tôi như ngủ gật..

ông đàm hỏi..cháu buồn ngủ à

vâng ạ..mây hôm trước cháu học chiều, hai hôm nay học sáng..dậy sớm ông ạ

vào gường ông ngủ đi

nhà ông có 2 phòng ngủ, một ở sau bàn thờ…một ở phía sau..tôi thấy ông đàm vẫn ngủ ở đó

trời lạnh..tôi trùm chăn , ấm sực…mơ màng..

căn nhà im lặng dần, chỉ còn đâu đó tiếng chim cu gaý vọng vào..giáp cái gian tôi đang ngủ, bên kia là cái gian nhỏ giống như cái kho để ông đàm chứa những bao thuốc bắc…cái vách ván..có mấy khoảng hở, theo thành gường. Tôi ngển cổ lên..cố nhìn sang..bên ấy tối mờ mờ..chỉ thấy bóng người ..

tiếng nói vọng ra nho nhỏ…

ông…hồi này ông trốn chị em cháu đấy nhá…

đâu..ông có vậy đâu….

vậy tại sao lâu lắm chả nhắn gửi gì…hay là..có con nào..thì chị em tôi …cắt đấy

hiiiii..làm gì có…

à caí thằng bé nãy ngồi đây nó đâu rồi…

à nó buồn ngủ…đi ngủ rồi..

tôi nể hôm nay ngày giỗ tôi bỏ qua đấy…hiiih..xem nào

á ..to thế này mà tính trốn chị em tôi hả..

ông cũng đang muốn đây..nhưng thằng bé nó ngủ bên kia nhỡ nó dậy

còn vợ thằng hải đang trong nhà tắm nó ra bây giờ…

tiếng hôn, mút môi chì chuyẹt…

tôi nge ..tức tức trong người…

tiếng vọng sang…sau đám giỗ em sang nhá..

ừ…thì..

thì gì…hôm nay dang nứng đây..thấy chưa…hình như cô ấy kéo tay ông đàm vào..

thấy chưa…ướt nhoét nãy giờ…

{còn }