CÔ CÂM – Truyện Người Lớn Hay 2023 – Update Chương 60

Cuộc đời cô thôn nữ có cái tục danh thật lạ..cô câm,

à không phải , cô là ĐỖ thị TÂM

nhưng từ cái buổi sáng hôm qua những người đến nhà tôi biết cô không nói được họ cứ gọi , con câm, cô câm..chắc họ ngĩ cô không nói được, thì nói gì cô cũng phải nge , phải chịu

hay cũng có thể họ không thể thốt lên lời con bé ây sao đẹp quá , hoa gen, liễu rủ chau mày…

cái đẹp của cô cứ làm cho những người đến xem phát bực

cái làng cô ở cũng mang cái tên dung dị ..làng Xáo …có ai đó muốn tìm quá khứ hãy cứ về nơi đô hội có có đến cả 36 phố phường , cái tên làng xáo chỉ cái ngề đâm , say, giã gạo …hạy gọi là hàng gạo..mẹ cô ngày xưa là con hát ..cái tiếng ..cắc cắc , tum tum nhịp nhạc trầm buồn một thời thịnh hành nơi đô hội …họ bảo đó là cô hát ả đào…ai bảo cô ả đào không đẹp..họ đẹp lắm , không đẹ sao dập dìu mặc khách tao nhân, cái tiếng hát ngân nga của mẹ cũng mong truyền lại cho cô con gái , nhưng hỡi ơi ..con bé lại bị cái dị tật bẩm sinh từ nhỏ ..đã lên 3 tuổi mà không nói được câu nào ..chỉ có cái tai thính , cứ nhịp nhịp theo điệu ru của mẹ..khuôn trăng đấy đặn , đôimắt cứ trong veo như giọt nước hồ thu…đến năm cô 15 tuổi dù không đi học , chẳng một lời nói tỏ tình , chỉ có nụ cười và đôi chân mày lá liễu đôi mắt liếc dài lá dăm đã bao người giả vờ theo về tới nhà hỏi ba câu truyện vẩn vơ , để đươc nhìn theo bóng cô lưng ong , thắt đáy , sẩy , xàng bên nia gạo

3 năm trước cha mẹ cô vắn số . cô ở với người anh đùm bọc đứa em…bà chị dâu chả biết trời sinh ra đọa kiếp thời nào ..đã ban cho chị cái hàng răng hàm trên như cái bàn cào , ở quê họ gọi là hô hay vẩu ấy

Hoa gen , liễu rủ chau mày .cái thô sánh cúng cái ngọc , cô chị dâu cứ như cái mang tâm trang như có cái dằm trong đầu ngón tay

Luôn lôi cái bực trút lên đầu đứa em chồng , người anh đôi khi cũng chịu cảnh chị dâu em chồng sánh cạnh

Cô câm vậy mà trời ban nhiều tài lẻ ..gạo cô mang ra chợ huyện hay quê tôi họ gọi chợ Trò ,bao anh hàng xáo cứ cười cười muốn giúp bán gạo cho cô, chả được đi học , chả biết đọc biết viết chử nào nhưng cô tính nhẩm nhanh hơn anh hàng thịt..cái xe đạp chở gạo của cô bao giờ cũng hết trước , anh hàng gạo cùng làng luôn để mắt, ý thì như ngỏ cùng cô đến cuối cuộc đời ..

Chả biết cái đẹp lan đến nơi nào …mấy buổi chợ phiên anh con trai nhà cửa hàng gạo lớn cứ 3 giờ đêm thẫn thờ đón đường ..cái nơi rẽ vào cổng chợ ..

Em ..chở gạo vào thẳng cửa hàng nhà anh anh mua hết..giá thì hơn ngoài chợ 2 khắc , cân xong em cứ ngồi ngỉ ..tan chợ em về

Đánh nhau..gữa anh bạn chợ với anh thanh niên con bà hàng gạo..bung bét ..ồn ào chỉ vì cái đẹp cô câm, tranh giành quyền thưởng thức

Và trong cái đêm đi chợ sớm , vì muốn tránh anh hàng xáo cùng làng..đến đỉnh dốc thông , tiếng gà vẫn gáy canh 3..cô ngỉ dựa xe đợi thêm người đi chợ sớm..bỗng đâu có cánh tay lực lưỡng .ép cô vào gốc cây , sờ soạng , chì ép như muốn bóp xoa,, đôi chén ngọc cô mang trước ngực , thơm nức , trắng hồng…

Anh đây…anh đây…tâm. tâm

Vùng lên , đạp giãy ..sức cô như chuột kẹp gữa gọng kìm..cái quần cô bị kéo xuống ,,ớ ớ …bất ngờ cái cứng như cây gỗ lao vào kẹp gữa hai đùi ..bất ngờ phóng ra đám nước nhớt nheo ..cô ngả người ngã ra..vùng bỏ chạy ….cái quần con kéo lên ..chạy xuống chân dốc đang có vài bóng người lên

Mặt cô tái mét ..cũng vì câm không ai hiểu được cô ấy nói gì ..cái án tích oan , cô câm lăng loàn , ăn ngủ với trai như một ẩn số tới mãi tận sau này ..khi cô câm được mẹ tôi dạy chữ ..mới âm thầm vỡ ra dưới ngòi bút cô câm..thì ra cô bị thằng con bà chủ cửa hàng gạo hiếp dâm hụt..phóng tinh ra đáy quần..chỉ vì cái xe chở gạo hết buổi chợ cô mới về nhà tắm rửa

Gần 10 ngày thì cô câm khỏi hẳn , xóm làng cứ mang , nắm rau, nắm gạo bảo góp với bà tôi để nuôi cô câm

Người anh cô cứ 2 ngày lại qua ngồi từ sáng tới chiều mong cô câm bỏ qua mà chở về xin cho bà chị dâu ..không thì cái nhà đá sẽ giam cô về tội đánh đứa em chồng đang bụng mang dạ chửa

Cái oan ức trong lòng cứ làm cô thêm hận …ngĩ tới cái miệng hô của bà chị dâu đôi mắt vằn lên , chì triết cái loại lăng loàn..cô khóc sụt sùi ..mẹ tôi , bà tôi vô tình rơi vào điều khó xử

Cô câm về lại bên nhà ..thương cháu , cứu chị dâu ra …chỉ 5 ngày sau…chiều tối cô đạp xe sang nhà tôi ngồi ở góc cổng lạy bà…như muốn bảo ngoại ơi cho con xin làm con , làm cháu

Bà ngoại gọi mẹ tôi ra bảo ..ý con thế nào…

thôi kệ ..bỏ người hoạn nạn không đành..chắc cô ấy cũng nhiều uẩn khúc trong lòng ..thôi hôm nào anh cô ấy sang …bảo chú ấy làm cho cái giấy

Nắng xiên khoai những buổi chiều tháng 8 , nắng rámquả bòng , đêm về lại lạnh se se..năm nay lúa sớm được mùa, cô câmcứ đò ra đồng như muốn làm thêm đề góp sức…

Cái xe của cô hàng ngày chở gần 50 cân gạo…giờ góp thêm đôi chân đưa bà ngoại tôi đi khámsản phụ , đỡ đẻ quanh làng…..đi đâu bà ngoại tôi cũng bảo ..cục vàng tôi nhặt được đấy

Câu truyện cô câm dần như lắng dịu , như cái sự tiền kiếp, tiền nhân..bà ngoại tôi luôn bào nhà tôi chỉ thiềungười , chứ chả thiếu tiếng cười ..không hiểu trời ban thế nào ..trời lấy đi cái này lại cho côcâm cái nọ..cô nhanh nhẹn lắm phụ khám , đón đưa , đỡ đần bà tôi soay vần sản phụ …

Buổi trưa hôm ấy cô câm mang đồ bà đẻ ra sông giặt ,nhìn theo bóng cô hình như hai chân cô đi có vẻ hai hàng

Bà ngoại bảo nhẫn này…

Mẹ tôi bảo gì hả U

Cái con bé này lạ lắm ..hai tuần nay u nge thai cho nó , thai khỏe , tim thai đập manh..không có dấu hiệu bất thường gì ..nó chả nôn ói gì ..cái gì cũng ăn,, chị kị mùi cá tanh con ạ

ừ chắc trời cho nó đấy U ạ..trời hay thương kẻ ngèo hèn

lạ lắm con..

gì hả u

hôm rồi U khám cho nó ..cửa mình nó rất sạch..lạ là nó còn trinh con ạ ///…..

ôi có trời mà biết //

ngày xưa U đi học ..y văn dạy …có nhiều trường hợp màng trinh dầy…quan hệ nhiều lần chưa rách …vẫn có thai…nhưng cửa mình con bé này chưa quan hệ con ạ

con chịu, nó có nói được đâu mà hỏi

à u bảo này hay con dạy chữ cho nó đi..nó câm , nhưng không điếc…có chữ nó sẽ trao đổi được với mình

ừ nhỉ ..để con soạn cái giáo án .. hai tuần nữa con lên huyện tập huấn tìm thêm tài liệu về dạy những người như thế này, con nge trên huyện có cái giáo trình ở ấn độ gửi tặng dạy những người khuyết tật

và cuộc đời cô câm thay đổi ..nó bắt đầu từ tình thương gữa những con người ….cô câm rất hiền ..hình như cô linh cảm cửa sổ mở ra bầu trời xanh thẳm

những ngày có cô câm tôi như rất lạ..cái khuôn mặt nguyên sơ vài ánh tóc mai, nụ cười tỏa nắng như có con bướm đậu trong vườn ..cô học rất nhanh…mẹ tôi cứ bảo ,,sao nó gép vần nhanh như người tính nhẩm…

chỉ hơn 1 tuần cô câm đã thuộc mặt chữ cái ..gép âm,…gép chữ rất nhanh buổi tối mỗi khi mẹ tôi soạn bài cô câm ngồi học cùng tôi ..cứ như đôi bạn học..đôi khi liếc ngang cô trống thanh trong lống ngực…lạ, quen…cô viết gép được hai chữ ..cảm ơn….

tôi nói chị tâm cảm ơn ai…

ngòi bút …cô chạy hai âm T và u….tô bảo chị thiếu dấu sắc

…….

Mấy chiều nay đi học về ..tôi lại nhớ ông đàm mới lạ..mấy câu ông nói ..như đánh thức trong lòng

Chiều tà ..a tú đấy à, vào chơi đi cháu

Lại nước thuốc bắc vàng ánh , thơm mùi cam thảo rót ra…

Ông ơi..con cu gáy đâu rồi..

À ông đang gép đôi nó với con cu mái ở cái lồng trên cành bưởi

Tôi bước ra . con cua gáy thấy người lại gật ..

Cục cu….cục cu…

Nó chào a tú đấy…

À a tú gật giống nó chưa …

Hì hì …cháu có giống nó đâu…

À lớ …a tú phải như cổ con gà trống chứ

Ông cười hiền hòa …tú này làm thằng con trai , đàn ông mà con cu không gật được thì phí cả cuộc đời..a tú khỏe mạnh mà …sao không lột con cu đi cho nó mau lớn

Rồi ông đưa tôi cuốn sách ..có cả tiếng hoa lẫn tiếng việt kèm theo hình vẽ …ông bảo về tối coi nha…không cho ai biết đâu lớ…khi nào xong trả ông..cái gì không hiểu ông giải thích cho

Cánh cửa trang đời mở ra theo gữa tôi và cô câm …bắt đầu từ câu truyện , trang sách của ông Đàm

Những ngày sau tháng tám ..se lạnh về đêm ..cô câm vẫn ở cái buồng nhà ngang…những hàng chữ cô câm viết ra khi trao đổi , nó còn thô kệch ..chưa đẹp trên khuôn giấy học trò nhưng ..những ý ngĩ của cô câm không còn âm u trong cuống họng

{ còn nũa}