CÔ CÂM – Truyện Người Lớn Hay 2023 – Update Chương 60

Xe đến trạm dừng ngỉ..tiếng máy xe nhè nhẹ,ngoài kia lao xao các nhà xe đi cùng tuyến đổ khách , dừng ngỉ dọc đường..lạo xạo dưới nền đường tiếng bước chân chạy vội..chắc cái cảm giác tức bụng..thôi thúc hành khách chạy nhanh..

Im lặng …

Chắc cậu lái xe cũng ngại đánh thức tôi..thật ra nãy giờ tôi có ngủ đâu ..cái cảm giác chập chờn khi ký ức đổ về vừa muốn ngủ mà sợi giây thần kinh nhó về ký ức cứ kéo căng…mỏi mệt ..có lúc thiếp đi có lúc lại mơ mơ ..tỉnh tỉnh

Anh ơi, ngỉ chân chút nhé

ừ ..

nãy giờ anh ngủ ngon nhỉ

ừ ..cũng ngủ..mà chập chờn em ạ

cái trạm ngỉ cũng rộng, chả bù mgày xưa quê tôi đi xuống phố , con đường bé nhỏ trái đá bụi mù..chiếc xe khách ì ạch nhả khói đen xì hai bánh sau cót két như kéo lê vì trên mình mang gần 6o người, trên nóc lồng chó , bao chở lợn đái tong tong , vô phúc cho nhà anh nào ngó ra cửa sổ ngắm trời được bè nước đái lợn ..tắm cho thì bỏ bố

..thời ấy cứ ước ao bao giờ quê mình có nhiều xe chạy ,…vì cái bến xe huyện cả buổi chỉ một chuyến chạy đi…giờ một mình một xe, tài xế nâng niu như ngọc hoàng…ôi cái sự đời ..sao nhanh thay đội thật

Cái được , cái mất cứ như đang trào ngược..như đang ợ cay, muốn nuốt sao lại chả nuốt trôi

Nhớ hôm trước thằng ất bảo ..mẹ nó áp lực quá ..chắc điên mất..chắc tao quậy cho đã rồi tao ngỉ việc

Lát sau thằng giáp bảo ..ê mày ..liệu hồn đấy , mất thưởng tháng này nhưng vẫn còn lương ..coi như gặp xui đi..mày ngỉ lấy cứt mà ăn à..hả

Hả thằng đầu đất ..tiền nhà, tiền con học , tiền mua thức ăn bỏ vào miệng …tiền cà phê …thằng chó mày ngĩ kỹ chưa

Nhưng mà tao bực ..tao đáng chán quá

Tôi thấy nó căng thẳng ..

Thôi hay mày xin ngỉ phép năm đi.., ngỉ vài bữa về quê…là đầu óc thư thái thôi..

Thằng ất bảo …ử nhỉ …tao ước gì được trở về ngày thơ bé nhỉ ..đ…mẹ..ngày ấy sao sướng thế chả phải ngĩ cặc gì …cứ chạy ra sông tắm nhảy nhót ầm ầm…đ…mẹ …năm cu tao có lông măng rồi vẫn tắm chuồng bọn mày ạ

Há há …

tôi bảo ngày ấy vui lắm chả ngĩ gì…cứ ngu ngu..ngơ ngơ .nhưng giờ thèm cái thời ấy chúng mày ạ

thằng giáp bảo ..thời ấy là thời nông nổi ..không kiến thức dục tình , không intenes…phim này phim nọ…thế mà thằng nào cũng dậy thì thành công…hiihihi

thằng ất bảo thì cái mả mẹ mày , chỉ được cái tinh tướng ..bây giờ trẻ con 13, 14, 15…chúng nó đã pum pum ầm ầm…mày ngày ấy biết cái đéo gì

tôi bảo chưa chắc nha

á a ..thằng cù lần hôm nay to mồm thế

…………….

Tiếng xe lại dìu dìu êm nhẹ..không gian như sống lại cái cảnh sắc ngày xưa ..cái sân gạch nhỏ , những người thân dung dị hiện về ….

cô Câm năm ấy vừa tròn 18

Những ngày cuối thu giáp đầu tháng 9..khi cái dư hưởng âm thanh tiếng trống ếch,vẫn bấp bùng trong đầu theo điệu múa con lân .của cái bài hát đêm trung thu ngoài sân đình ..vẫn cứ như vang vẳng

Thùng thình thùng thình trống rộn ràng ngoài đình

có con sư vui múa quanh , vòng quanh

trung thu liên hoan trăng sáng ngập đường làng

dưới ánh trăng vàng đàn em cất tiếng hát vang

những cơn gió lạnh mồ côi đã phang phảng đổ về , thời tiết mỗi ngày như có bốn múa tái hiện ..ở đâu đó mấy anh nhạc sỹ tâm hồn như lay động sáng tác nhiều bài hát về cái thiết thu…cái ngày lá cây như đã chớm tàn ..những cơn mưa hè như không còn lay đồng…

lúa đã trổ đòng phơi màu đang cúi xuống ..mấy ông chim ngói cứ vác lều ra ..giăng bẫy nhưng chả thấy con nào ..hình như trời đã chớm đông

bà ngoại tôi bảo , tháng nữa là đến ngày cúng cơm lúa mới rồi..ở quê tôi lạ lắm ..cứ tuần tự như cái đồng hồ , tháng giêng tết nguyên tiêu..tháng 5 tết sâu bọ..tháng 8 tét trung thu..đầu tháng mười cúng cơm mừng lúa mới …

cô câm đã như dược cởi trói , ngày xưa ai nói gì cô chỉ có gật và lắc …ngày nay giờ cô đi đâu cũng cầm theo cuốn tâp..muốn nói gì..biểu đạt ý ngĩ gì..cô viết những chữ vào trang cuốn tập

bà ngoại tôi cứ cười khì khì..vuốt vuốt mái tóc ,

cố gắng lên con

cô câm ngả đầu vào lòng ngoại tôi..nụ cười lúng liêng..cô kê cuốn tập lên đùi viết vào đấy dòng chữ

vâng ạ

ngoại tôi bảo tuần sau con tròn 18 tuổi để bà làm chõ xôi nếp cúng ông bà mừng con thoát nạn

hiiiii

tôi ngồi ờ bờ thềm , nắng hanh nhẹ, khuôn mặt buồn buồn

bà ngoại tôi bảo

tú con làm sao vây

cô câm viết vào sổ mấy chữ

tú có chuyện buồn à

mẹ tôi đi ra thấy vây chả nói gì. Tôi lẳng lẽ đạp xe ra cổng

bà tôi bảo kệ nó , tuổi nó đang ẩm ương

tôi đạp xe ra cánh đồng chạy lên lên hướng nhà ông đàm thuốc bắc

tôi lại sợ, chạy xe ngược lại…

tôi sợ lại gặp cô hồng bán rượu hôm nào

chả là hơn một tuần nay ..tôi cứ lo cô hồng gặp ai đó nói ra cái chuyện …câu bé ấy đi rình

chắc tôi bỏ trốn….chết thật ai lai như thế ..rình người ta ấy nhau

vòng xe về theo dọc đường làng ..bống tôi nge tiếng rao

ai rượu đi…ai bánh gai đi…

bánh gai làng tôi ngon lắm ,cái lá gai cũng lạ , thứ nguyên liệu làm bánh mọc hoag ở khắp các thu vườn, hái lá vò nát ngâm gao , say bột ra thứ bột mằu đen trộn thêm đường, nhân bằng đậu xanh,..bánh ngon như muốn ngậm

chết rồi , lại gặp cô hồng rồi , tôi đạp xe bỏ chạy …lâu lâu ngoảnh lại , thấy xe cô hồng như đang vội chạy theo

vụt vụt..cô hồng bắt được thì chết …tôi đạp ào ào vào các khúc quanh từng xóm

nó buồn cười thế đấy..nhìn thấy cái L… cô hồng mà mất ăn mất ngủ …ỉa vào chả thèm đi rình nữa ..

mà tại ..cũng tại lão từ đàm ..

ngô ngê trẻ con …dấu kín trong lòng …đến hôm nay …thật lạ…

lạ lạ lắm …gữa những ngày đầu tháng 9 ..cô câm vẫn cứ mải miết theo bà …bà ngoại lấy cái bao tải đay khâu lại cái mô hình thân người , nhồi rơm , trấu ..khâu cho cái bao căng ra..giống như sản phụ mang thai,..cầm con búp bê nhưa nhét vào làm mô hình em bé

bà dạy cô cách xoay thai ngược , dạy cô cách ép . tì ..khi cái đầu đứa trẻ hiện ra…tôi nhìn cứ thấy buồn cười nhưng cô câm cứ gi chép những gì bà tôi nói vào cuốn sổ tay…rồi cô lại một mình làm như diễn viên tập múa

cô nhìn tôi cười , nụ cười như có nắng đôi mắt liêng liêng như cô bé được tặng quà …tôi cứ đi học ..chạy qua trước cửa nhà ông đàm ..ngóng nhìn xem có cái xe của cô bán rượu không

một chiều xe lạnh , khói lam chiều giăng giăng trên nóc những căn nhà bếp ..gió thu tháng tám ..buổi trưa nắng rám quả bòng. Vậy mà buổi chiều như lại xe xe ..khói nhà ai buổi chiều trong căn bếp thơm mùi ngô nướng

tôi dắt xe lên sân thấy có cô bé hình như 5 hay sáu tuổi đang chạy tung tăng…cùng với cô câm

mẹ ơi..con ai thế

à con cô hồng bán rượu ở xóm lăng ấy mà, chiều nay cô đưa con đi học rồi qua làng châu bán hàng ..nhờ mẹ đưa về . chiều cô ghé nhà đón …không thì gần tối con chở bé giùm cô về nhà

thôi con chả chở đâu ..con đ xem thả diều đây. Tôi chạy tót ra cánh đồng soi…ngoài ấy chắc giờ này hội thả diều đang tụ tập …

đu đu …tiếng sáo diều ré lên , cánh diều lao lên diều ông độ Điều..chiều nào cũng thả , cái thu vui trẻ con , của những người già…ông độ làm sáo diều tiếng sáo vang , to …mùa gió này vắng ông ..lũ trẻ con như mất cái gì to lắm …

xâm xẩm …tôi về không thấy con bé học trò của mẹ

mẹ tôi đang gấp mấy bộ đồ

học trò của mẹ đâu rồi

mẹ tôi bả đợi con mãi nãy cô hồng gé đón con rồi …

may quá hút chết ..tôichuẩn bị mang đồ ra tắm

tú này

dạ

chều mai mẹ lên huyện học tập huấn 2 ngày , con ở nhà dậy thêm cho chị tâm …nhé chị tâm cũng khỏe lại rồi nhưng bà ngoại cũng hạn chế chị đạp xe , vì đường làng mình gập gềnh quá nhỡ ngã xe thì chết..lúc nào bà ngoại cần thì con chở bà giúp chị nhé

vâng ạ…

chiều nay tôi học xong 3 tiết ..cô giáo cho lớp tan trường , cái lớp của bọn trẻ đã dậy thì cũng nhiều truyện lạ,.đôi đứa đã gép đôi , thủ thỉ , thù thì những câu ra điều bí mật ngô gê ..tôi cứ để bọn nó kéo nhau ra trước …lặng lẹ ra cổng chưa biết đi đâu

vừa tới khúc cua , chợt thấy bóng cô hồng …tú ơi…ơi ….tú ơi

tôi định đạp xe băng qua

cô nắm gi đông…tú tú ..cô nhờ chút

tôi cúi đầu , ngón chân di di ..sợ ….

cô bảo này …lí nhí….cô bảo gì…cháu cháu …..

hihi..tiếng cô hống cười ……

à ông đàm nhắn cháu lên nhà lấy thuốc bắc cho bà ngoại , ông ấy bảo gì cháu ấy …

không nói gì ..tôi định dắt xe đi

cô hồng nhìn quanh không thấy ai..tiếng cô trầmxuống …

tú này

cô bảo gì

cái …cái truyện hôm trước cháu đứng nói ra với ai nha..cô xin đấy ….cô cho cháu tiền này , ăn quà này, à cô cho bánh gai này…

cô hồng nói nhiều lắm tôi cứ im lặng dắt xe đi..tôi sợ cô hồng chửi, cô hồng báo cô giáo…vậy mà

ôi hú hồn…

vâng ạ…cháu không biết gì đâu…tại hôm ấy cháu gé xem chim nhà ông đàm ….cháu không lấytiền …với bánh đâu

cháu ngoan lắm ..vậy giúp cô nhé…sau này cháu muốn gì thì bảo cô nhé..khiếp hôm ấy cô muốn gặp cháu ở nhà nhờ mẹ cháu mang em về..thế mà trốn cô …cô vuốt nhẹ má tôi…đẹp trai lắm, sau này lớn lên tha hồ gái theo cháu ạ

tiếng cô hồng giả lả ..tôi như trút được gánh nặng trong lòng

cháu về đi. Cô đi bán rượu tiếp nha..mấy hôm nay cô chả làm được gì vì cái lão ấy..cái đồ chết đâm …

tức chết đi được

cô đi ngược sang làng trúc…rượu đê, ai rượu đê…..

tieng rao bán rượu của cô hồng lại trộn lẫn vào âm thanh cảnh sắc của làng…làng tôi…ngày thanh bình …lưu vào ký ức tháng năm ngày mà hôm nay nhịp sống cạnh tranh tàn khốc ..mấy ai nhớ về, thèm trở về tuổi thơ nhiều kỷ niệm

{ còn}