CÔ CÂM – Truyện Người Lớn Hay 2023 – Update Chương 60

Cái cơn mưa cuối mùa hôm ấy ..là dấu lặng cho tới tận bây giờ , nó khiến tôi luôn tự hỏi …

Cái đêm hôm ấy đêm gì ..

Cơn mưa ấy , cũng như hàng ngàn hàng vạn cơn mưa rơi xuống ..nó bất thường như chả có báo hiệu gì ..nhưng chỉ có cái bệnh đau xương đau khớp tuổi già , của bà ngoại tôi như cảm nhận , như dự báo ..

Mưa lạ lắm không rơi ào ạt, nhưng giật , hú lên cơn gió lạnh từng cơn

Tôi ngoảnh sanh nhìn cô câm..à chị tâm , chắc chị mới vừa tắm xong , cái áo ngắn chị mặc cổ rộng , vồng lên cái bờm chiết ly nơi khuôn ngực…

nãy chị viết vào cuốn sổ , tú ra đóng cổng đi….ừ thôi kệ , chị lớn tuổi hơn mình ..mưa thế này , chắc anh chồng chị kia cũng chả kêu thêm cô câm nữa …tôi kéo cánh cửa sổ vào , nãy giờ gió lùa ngiêng qua trái nhà , gió cuộn xuống sân , ngoài kia… đêm gió mưa đang rào rào đánh võng, xoay vần

Chạy nhanh ra cổng …tối đen , hun hút màn đêm …chỉ tới ngang cái dốc lên sân , đầu tôi ướt như chuột lột…

Kệ ..tắm …

Nhưng sao nước mưa lạnh thế , cái máng xối ở mái hiên nhà dội xuống , nước chảy ào ào …tối đen, tôi lột nhanh cái áo cái quần ..lụm bụm, tắm như xuýt xoa sao mà gió lạnh..

Oành…..chớp lóe lên khô khốc

Khét,.. khen khét mùi …thuốc diêm như pháo nổ ngang trời ..tôi sợ ,… run run..

Chạy nhanh vào mấy gian nhà trên …chỉ có ánh đèn dầu nho nhỏ nãy cô câm thắp trên bàn thời cao ngất

Cánh cửa đập mạnh …vù vù , gió lạnh đổ về , gió đầu mùa , gió mang hơi lạnh về tới căn nhà ..đêm nay chỉ có tôi với cô câm trú ngụ

Tôi thay nhanh quần áo , ngồi lắng nge nhịp thở ở vùng quê…cái cảm giác ngông ngênh tắm đêm , gũa cơn gió lạnh đầu mùa , đầu tôi ê ê…cảm giác co ro làm tôi thấy sợ gũa căn nhà …lại ước giờ này có mẹ tôi …bà tôi che chở ..

Bỗng bóng cô câm đứng gữa khuôn cửa bàn tay cô vẫy vẫy …bước nhanh xuống bếp , đốt lên nùi rơm..ngon lửa bùng lên , cô ấn tôi ngồi gần …phì phào tôi thở , thì ra cô đã nhìn thấy tôi tắm trong mưa , gió lạnh đầu mùa…

Tú ấm rồi…

Cô câm gật đầu …

tôi chạy nhanh về gian nhà ngang , chui lên cái gường , trùm chăn …ngáp nhẹ, thở ra…ấm , ấm lắm

Tôi chìm vào quên lãng ,mặc cho ngoài kia mưa , gió lạnh đầu mùa thoang thoảng. loáng thoáng cơn buồn ngủ như muốn hiện ra ….cảnh làng quê, cảnh đôi má cô hồng, lúng liêng , cái nhìn sắc lẻm của người phụ nữ trưởng thành …

Miên man…mụ mị , tôi chìm nhanh vào giấc ngủ

Thoảng trong quên lãng, vọng ra tiếng hò trai gái bến sông, tình yêu lứa đôi chuẩn bị lấy chồng, quê năm nào mùa đông cũng vào mùa cưới

Sột soạt như có ai đang giở tùng trang sách , lộp độp giọt mưa rơi xuống saunhà , gió , gió đưa đám lá chuối lào sào …đêm đầu đông nưa trên khu vườn vắng lặng

Tôi mở mắt ra, bên kia cái bàn học , cái khoảng cách gần 3m ,cô câm vẫn đang chăm chú nhìn vào cuốn sách trên mặt bàn

Tôi co chân , xoay dở..cái gường lạo xạo kêu

Cô câm ngoảnh lại , mỉm cười

Tôi nhìn ra cửa , cánh của cô đã cài then…khuya rồi nhỉ , sao cô vẫn chưa đi ngủ …

Cô quay lưng lại , cầm theo cuốn tập , tôi nhìn vào đoán chữ …

Tú tỉnh rồi à , cô cười hiền hòa ,…. mắt cô long lanh , chết rồi

Chắc nãy giờ cô xem, đọc , cuốn sách của ông đàm …tôi lâu lâu lén xem trong ấy nhiều hình vẽ đặc tả tư thế hai người nam nữ giao tình …

Chết …mấy ngày nay , sao tôi gặp toàn điều gây lo sợ…tôi ngĩ mẹ tôi mà thấy tôi đọc , xem những cái ấy..

Thì …

.sợ quá , tôi chả ngĩ được gì, lại trùm chăn lên đầu …hé hé nhìn cô câm đang kéo cái gế …

Két , cô câm ngồi ngay cái ghế trên đầu gường …

Đập đập cuốn tập lên đầu chăn, tôi hé đầu ra…đọc dòng chữ,

Ai cho tú bánh thế

Nói thật , chữ cô câm viết chưa đẹp, kiểu chữ cô gép nhanh , đôi lúc sai nét, sai dấu thanh , sắc ..trắc , vần…nhưng tôi đoán nhanh ý cô muốn hỏi

À , à cô hồng bán rượu cho

Sao cô lại cho bánh

Chiều tú đón con bé giùm cô

Bỗng cô câm vô vỗ tay ra sau lưng ..cô vươn vai, cái cổ trắng ngần …cô cúi xuống …viết váo mấy chữ..

mỏi lưng quá

Tôi vỗ vỗ tay xuống mặt gường , cô nằm xuống đây đi…, cô lẳng lặng vào gường trong mang ra cái chăn cái gối

Ngiêng mình nằm xuống

Cái thế cô nằm ngiêng ngoảnh lại phía tôi, lưngquay về phía cái đèn dầu, bỗng cô với tay lên ngiêng mình giống như nằm sấp cặm cụi viết ..ai cho tú cuốn sách thế..

Tôi nằm ngiêng sang đọc , nhìn khuôn mặt cô ánh mắt như muốn mỉm cười

Cô lại ngiêng người , cúi đầu viết

Tú ghê nhỉ …

Tôi bảo , tại tú hôm lên trên nhà ông đàm cắt thuốc bắc cho cô uống cái hôm bị cảm mưa trong vườn bắp ấy ….sau đó mấy hôm tú hay lên nhà ông đàm xem chim cu gáy …ông ấy nói nhiều truyện, hỏi tú dậy thì chưa, rồi cho tú mang cuốn sách ấy về xem, tú mới xem mấy trang thôi…

Hiiii. Tôi cười nụ cười cầu tài …

Cô đừng nói ra cho mẹ biết nha…thì tú mới kể

Cô câm nge chăm chú , ánh mắt long lanh , miệng cô cười tủm tỉm …cái thế nằm ngiêng , chân duỗi chân co…bỗng cô kéo cái chăn vòng ngang hông….tay phải cô đưa ra…như muốn đan vào bàn tay tôi,

Tôi chạm vào ….

Tôi nhìn cô câm , chỉ thấy cô thật đẹp…đôi mắt cô khép nhẹ , nhắm hờ…

tôi hỏi …

Cô nhớ ai à

Cô câm xuay người viết

..không…cô chỉ thấy thanh bình

Cô viết lâu lắm ..đưa tôi đọc…cô nhớ mẹ, nhớ vòng tay ôm của mẹ…đời cô chả ra gì….sao cô gặp toàn người ác, chỉ có nhà tú thương cô thôi

Giọt nước mắt cô lăn nhẹ

Tôi đưa mấy đầu ngón tay ra chùi nhẹ giọt nước mắt …

Cô cười

Ngọn đèn dầu bên kia vẫn sáng …ánh sáng vàng vàng ..hắt ra không gian căn phòng , căn phòng yên tĩnh ấm áp ở cái nhà ngang …ngoài kia khu vườn thiên nhiên vẫn đang giật gào, cơn gió lạnh

Cô câm khép mắt …tôi cũng chẳng biết làm gì ,,,

Bỗng cô câm xuay người viết…

tú , nãy tú bảo kể chuyện gì …

cái tâm thức trẻ con, lần đầu tiên nằm gần con gái , không biết trời xui khiến, run rủi thế nào …tôi kể ..về những lần lên nhà ông đàm xem chim…kể..

kể về thấy cô hồng …

cô hồng làm sao, cô câm như tò mò dõi theo câu truyện

tôi im lặng

cô câm chọc tay vào miệng tôi , cười …

không hiểu sao tôi bỗng phọt cái câu…cô hồng ấy nhau với ông Đàm..ánh mắt cô nhướn lên …

….

Tôi nói xong cái câu ấy..sợ,, ngại , tôi trở mình quay mặt vào phía bên kia, tôi chả biết cô câm ngĩ gì

Bỗng cô câm lấy ngón tay đặt lên vai tôi kéo lại

Cô đánh khẽ, giơ cuốn sổ lên …hai chữ ..kể đi…

Thì cô hồng với ông đàm ấy …giống như ông đàm nằm lên cô hồng , làm cho cô hồng có mang ấy ….

Cái miệng tôi cứ ngâp ngừng …

Cô lại giật nhẹ vai tôi ….day day như muốn bảo ..kể tiếp đi…

Ngọn đèn dầu bên kia chao chao trước gió. Gió từ khe cửa lùa vào cái không gian ấm áp của căn nhà ..bỗng cơn gió giật lên ..ngọt đèn chợt tắt

Cái không gian thâm u..tối đen như tĩnh lặng , cái gió , cái mưa, cái lạnh đầu mùa …

Tôi như bớt ngại ngùng …những hình ảnh hôm ấy hiền về ..tôi kể , nhũng gì tâm hồn tôi bồng bềnh hốm ấy

Nó bắt đầu từ lúc đi theo bờ ruộng lúa ,vào cánh cửa sau để xem chim…

cái ngữ cảnh không gian căn nhà phía sau của ông đàm ..cứ như một cuốn phim, trôi theo những hình ảnh , những âm thanh dâm giật, tôi cũng không nhớ câu truyện kết thúc thế nào …chỉ nhớ bên kia tiếng thở của cô câm cứ bồng lên …

{ còn }