CÔ CÂM – Truyện Người Lớn Hay 2023 – Update Chương 60

Bạn đã bao giờ nge cái thanh âm của làng quê buổi sớm mai chưa nhỉ

Thật tĩnh lặng , cái buổi sớm mai đầu đông ..sau một đêm nhiều điều mới lạ tiếng chim chích ríu rít trên mấy cái ống tre ở đầu hồi nhà, tiếng gà kêu líp chíp

Những con gà là quà tặng của bà ngoại , mang về , bà chả thịt đâu. Bà ngoại lại nuôi cho chúng đẻ , chúng lớn lên , khi gặp những nhà còn ngèo , vợ đẻ ba cô con gái , ông chồng buồn chẳng buồn mua thức ăn chăm vợ , ngoại lại thịt mang lên cho sản phụ …

Tiếng chổi tre lào xào , lẹt xẹt ở ngoài sân ..tôi trở mình, bên kia cái gối của cô câm vẫn còn phảng phất hơi người , cọng tóc của cô vẫn vấn vương nằm trên mặt gối

Cái gì nhỉ ..trên ấy cuốn sổ và cây bút , thứ ngôn ngữ giao tiếp của cô hàng ngày vẫn mở ra, ngay ngắn hiện ra hàng chữ

cảm ơn tú…

lạ tú nhỉ…

tú giữ kín nhé…

tôi bước ra ngoài ..mặt sân khô khốc , gió lạnh, khô ..đã thổi bay hết những hạt mưa đêm qua …góc sân đám lá mít đã được cô câm gom lai..từ dưới cổng bà mợ vợ ông cậu út đang te tái bước lên cổng nhà tôi

bà mày đâu rồi cháu

à ..bà cháu đi đỡ đẻ…

thế mẹ mày đâu..

mẹ cháu sáng nay lên huyện học hay họp gì đó bà ạ

bà ngồi ở bậc cửa nhìn vào trong bếp , cô câm đang lom khom đốt những cọng rơm xung quanh nồi cơm..ở quê chỉ có vậy nấu cơm ăn buổi sáng ..

tú này

bà bảo gì ạ

mày có thấy con câm có gì lạ không

cháu thấy cô ấy bình thường mà, chỉ tại cô ấy không nói được thôi…

nó là ma da, là người bị thuồng luồng sông bắt hụt đấy…

cháu chả tin..làm gì có thuồng luồng

nó đẹp như thế kia , thuồng luồng bắt nó mang xuống long vương đấy cháu..nó đi theo bà mày đỡ đẻ . tao nge nói mấy ông có vợ toàn nhìn, liếc nó thôi

bà toàn nge truyện đồn thổi …người ta thấy cô ấy câm không nói được ..họ nói xấu cô ấy mà

mày chả tin thì thôi…tao về đây

vâng bà về ạ

cô câm từ trong bếp bước ra khuôn mặt ửng hồng nhìn tôi e lệ ….nhìn cô thật đẹp, chắc tại số phận con người ..

tôi hỏi cô nấu ăn ăn à

cô gật đầu ..rồi cô bước vào cái nhà ngang lát sau cô bước ra đưa tôi cuốn tập

tôi luận ra hàng chữ

lát cô lên nhà cô đau đẻ hôm qua , tú ăn cơm, trưa cô không về thì có cơm sẵn , ăn rồi đi học

tôi bảo ..lên đó chưa đẻ thì chị về với tú nhé

cô gật đầu ..ánh mắt cô nhìn thân thiện

cảm giác gần gũi, hiền hòa, chịu đựng ..nhưng trong ánh mắt vẫn rạng lên nụ cười nơi đáy mắt , mãi sau này tôi mới hiểu cái ngôn ngữ từ ánh mắt là gì

người ta bảo ngôn ngữ chỉ là một thành phần của các giác quan, cô câm không nói được , tất cả cảm xúc yêu thương , giận hờn ..đều lộ ra từ ánh mắt

cô câm đạp xe đi rồi , căn nhà vắng lặng , bâng khuâng, tôi chợt nhớ hôm trước cô hồng bảo lên nhà ông đàm lấy thuốc cho bà ngoại . à biết đâu lại thấy cô hồng…

mỉm cười thủng thẳng đạp xe , cứ ngĩ cái chuyện trên phản ông đàm với cô hồng..chuyện đêm qua ..

bâng khuâng …lạ lắm

chả mấy chốc căn nhà ông đàm hiện ra, cửa mở, ông đang bắt mạch, kê đơn

a tú à vô chơi đi cháu

tôi chạy xuống phía sau, tiếng chim cu gáy vang vọng liên hồi ..ở nhà ông ấy không bao giờ hết tiếng chim kêu

sáo sậu, chích chòe , cu gáy thi nhau gọi bầy

ông mang xuống bình nước

a tú à , sáng nay Nị hồng lên giao rượu ông đã gửi thuốc cho bà ngoại cháu rồi , chiều cháu gé nhà nị hồng lấy nha

ông ơi…sao ông gọi cô hồng là Nị…

à đấy là ngày xưa ông làm ở tiệm thuốc của người tàu ..lâu lắm ..nói mãi quen mồm ấy mà

nị là cô đó

sao …sao cái hôm…tôi ngập ngừng

ông phá lên cười ..cái hôm ấy đấy hả….ông cười phá lên ..hình như với ông là chuyện bình thường

ông bảo tôi uống nước đi…thứ nước vàng nhạt , thoảng mùi mật ong thơm lừng ..

tú này…đàn ông ấy mà..sau này cháu cũng vậy thôi..nhu cầu của con người ấy mà…làm đàn ông mà không làm được cái ấy khổ lắm, nhục lắm đó cháu …không phụ nữ nào nó chịu sống chung đâu, nó có ở với cháu nó cũng đi ra ngoài tìm kiếm thôi…nhu cầu dục tình ấy mà…

tôi nge ông kể..cảm giác cứ lâng lâng, chắc tại nge ông kể lại chuyên hôm trước của ông với cô hồng..cái cảm giác mới mẻ của đêm qua…hay tại cái nước ông cho tôi uống…đâu đó trong da như có kiến bò

ông…nước ông pha mật ong với gì vậy , cháu thấy mát , dịu mùi cam thảo ..

à nước cốt sâm đấy cháu ..người làm thuốc bắc. Ai chả chưng cất củ nhân sâm lấy ít nước cốt trước khi bán, cái đó gọi là chế biến ấy mà…hiiiii

ông cười , ông kể …hình như với tôi..là bạn tâm giao. Là nơi ông trút bỏ cõi lòng ….

sao hôm ấy..

hà hà…hôm ấy ông cảm ơn a tú đấy ..nhờ có a tú nhìn trộm mà ..hôm ấy ông thấy mình dẻo dai, mạnh mẽ hơn..giống như diễn viên tuồng có khán giả xem ấy …

tôi cười ..tò mò..sao cháu thấy cô hồng la to thế

cô ấy sướng đấy ..đàn bà khi ấy ai chả hét lên …rên rỉ, …

chiều muộn tôi đi học về ngang cổng nhà cô hống

a..anh tú ..mẹ ơi anh tú tới chơi

con bé lanh chanh , cảm giác thân thiện khi gặp người quen tới nhà

nó chạy nhanh vào gọi mẹ

cô hồng bước ra..đập vào mắt tôi …cái nhìn phồn thực từ khuôn mặt tới ánh nhìn. Cô quấn cái khăn trên đầu hình như cô đang nấu rượu , cái áo như thít vào khuôn ngực , cái quần ngắn như bó sát vào mông…tôi đứng ngây ngây, đâu đó trên da như có kiến bò…

cô nhìn tôi lâu lắm…lại ngĩ cái gì bậy bậy hả…nụ cười cô rạng lên kiểu đùa vô tư….như gợi mở trí tò mò…

không…tại cháu thấy cô đẹp thôi

thật hả…

vâng ạ….

điêu…có mà .chắc lại nhớ cái hôm ấy chứ gì…

tôi nhớ hồi sáng ông đàm bảo ..tại cô ấy sướng nên mới rên , la ….

liên tưởng ….

cô hồng vỗ nhẹ vào vai tôi…sáng nay cô cô lấy thuốc trên ông chết tiệt rồi , cháu ngồi chơi đi..cô lấy thuốc cho cầm về cho bà…

khoảng sân nhà cô hồng buổi chiều .. thật tĩnh lặng , trời gần tháng mười mau tối ..gió thổi nhẹ qua cánh đồng…cô hồng chạy ra chạy vào nơi cái lò nấu rượu đang sôi…lâu lâu cô lại chạy vào chụm củi

cô bảo nấu rượu phải canh lửa kỹ tú à..lửa to thì rượu khét, lửa nhỏ thì rượu không bay ra..vất vả lắm chứ chả sướng gì

tôi cười hiền hòa …cháu thấy cô cũng sướng mà, chả phải ra đống mưa nắng , cấy lúa chả được bao nhiêu, sâu bọ, chuột phá..có năm lại mất mùa

ừ thì cô cũng phải đạp xe đi bán khắp nơi…

hì hì..sau này cô thuê cháu đi ..cháu đi giao rượu cho cô

điêu..anh lẻm mép vừa thôi..anh còn đi học, đi liếc gái, thời gian đâu đi đạp xe giao rượu được

cô vừa nói xa , nói gần…cô lại chạy vào coi nồi rược

cái quần cô mỏng, bó sát, vải thưa, mồ hôi..tỏa ra..tất cả như cứ đập vào ánh nhìn…chỗ ấy như có con rùa hay con ba ba..mu gồ lên …thả vào mắt người đối diện ..

thôi bữa nào cô bận quá ..tú giúp cô nhá

giúp gì vậy cô..

đón em cho cô nhá

vâng ạ…

cô khác trả công….

cháu chả cần…

ừ … , ai biết con trai cần gì , cháu nhỉ…

cháu thấy ông thập thình với ông đạc hôm trước bảo ..muốn ôm một cái

mấy lão dâm dê chết tiệt chuyên nói bậy ấy mà…cô chả dại gì mà dây dưa với mấy ông có vợ…

hi hì …sau này cháu cũng vậy ấy mà …đàn ông ai chả thế …

cháu không biết ..cháu chả biết dâm dê là gì…..

là ….ấy… như hôm trước anh chả nhìn trố mắt ..lại còn

ánh mắt cô liếc ngang sắc lẻm , nụ cười rạng rỡ , vô tư..giống như …có tia lửa mời chào ..chỉ tới mãi sau này . tôi mới hiểu , đàn bà góa …lâu ngày khát thèm giống đực

sẩm sẩm …cô gói vài cái bánh …lúc cô đưa tay ra…chả biết xui khiến thế nào tôi nắm nhẹ bàn tay cô …ấm sực …

mắt cô dịu xuống , mỉm cười , tú về đi…..

tôi trở về nhà…cô câm đứng ở hè sân như chờ đợi…

{ con nữa }