CÔ CÂM – Truyện Người Lớn Hay 2023 – Update Chương 60

Tháng 9 , những ngày đầu tháng chín. Miền quê thanh bình buổi chiều gió thổi hiu hiu..cây mít già trước sân đã lác đác những cánh lá vàng , những chùm mít dai dầy đặc , sai núc nỉu đã thưa dần , nó chín rồi, được hái xuống rồi ..nơi ấy trên cành cao , xa tít chỉ còn mấy quả cong queo, lép tứ bề chả biết có được múi nào ..vậy mà ngày nào cô Câm , à chị tâm cũng cầm cái sào tre vỗ đồm độp như mong mỏi ..

.cũng phải thôi cô câm thèm ăn hoa quả ..cô ăn nhiều lắm , nhưng quả ăn được ở làng

Không biết những ai hay đến thăm bà ngoại tôi..à sản phụ có thai, người nhà họ cùng đi đến họ đều mang theo những hoa quả ở trong vườn nhà, hình như đó là chút quà đón tay, hay thay cho lời cảm ơn bà ngoại ..à Cô Mụ luôn quan tâm chăm sóc cho những sinh linh , nhũng hoài thai của họ …cũng tại vì ..nói ra chỉ những người sống cùng năm tháng mới hiểu …

Mẹ tôi đi dậy gần 10 năm lương tháng chỉ có 38 đồng , kèm theo 13 kg gạo…vài ô tem phiếu …cũng chỉ để mang ra nhìn ngắm mà thôi..bà ngoại không có lương đâu , mỗi tháng bà được 8 đồng trợ cấp

Quê thì ngèo vất vả ..mỗi khi em bé khỏe mạnh ra đời, phần thưởng của bà chỉ là những nụ cười , vài bó rau ..có khi con gà …hihiihi…tấm lòng chân chất thiết tha của những người đồng cảnh …

Từ khi biết ngoai tôi cưu mang cô câm trong hoàn cảnh ..ngoại cũng như muốn hướng đến cho cô câm cái ngiệp …thừa kế từ bà …cô câm cũng đang trong thời ốm ngén , cấn thai..

Vài quả chay , vài quả ổi , trái khế chín cuối mùa ..trái bòng chín thơm lừng mang đến mối khi , buổi trưa đến nhà nhờ bà ngoại tôi nge , khám cái sinh linh…cái hoài thai đang mọc ra từ đất , cái làng vẫn ngèo chỉ có cơm rau ít hơn phần cá , thịt ..làng xa phố thị .những những con người vẫn nuôi ý chí vững bền , làng vẫn tốn tại , vẫn đi lên vì cái tên làng cha ông ngày xưa đã đặt

Buổi trưa cô câm lại mang sào ra gõ vào thân quả mít..quả mít dài lẳng, cong queo nằm ở mãi đầu cành …

Tú ơi, chín rồi ..cô chạy vào nhà chìa tôi cuốn sổ có bốn chữ cô vừa viết xong

Nụ cười cô như tỏa nắng , tôi nhìn cô thật đẹp..cái đẹp mộc mạc nguyên sơ..chỉ có cái dáng đi ..như có vẻ hai hàng..cô câm đang đẫy đà , cô câm lên cân ..chức năng bà mẹ đang tích lũy để nuôi cái rau mầm , người ta bảo làm con gái , làm giống cái ..những gì đẹp nhất là họ được mang thai , được làm người mẹ

Tôi mới ăn cơm xong , bắc cái thang lên cành mít ..cái sào cô đưa tôi móc ngang ,

bụp…

Cô mang quả mít quẹo lại góc sân, bổ quả mít ra..chỉ có vài múi , nhiều sơ, nhưng cô câm tỉa từng tép sơ ăn như người ta ăn kẹo

Bà ngoại tôi ra bảo ..phụ nữ khổ thế vậy con , có chửa ..mỗi người có kiểu ăn dở rất lạ lùng ..thèm cái thứ người ta muốn bỏ đi…bà thại ở đầu làng đẻ 5 đứa con..mỗi lần bà ấy cấn thai ông chồng toàn phải đi xin ông đầu rau bếp cho bà ấy ăn đấy con ạ

Bà ơi ngày xưa mẹ cháu có ăn vậy không bà..

À , mẹ mày chỉ khế chua với bòng non..vỏ he he hăng hăng ..vậy mà mẹ mày ăn ngon lắm

Cô câm nge được những lời bà nói ..cô cứ mỉm cười ..lát sau cô kê cuốn sổ vào chân viết mấy chữ,,,ngon lắm

Bà ngoại hỏi , chiều nay con có đi học không..

Có bà ạ, cháu lên kiểm tra 1 tiết

Mẹ tôi bảo chiều khoảng 2h con đi u ạ…con lên nhà bạn ngủ lại mai khỏi đạp xe di sớm

Vậy ai dạy buổi chiều cho con…

Con nhờ thầy thảng dạy thay

Con nhớ mang áo lạnh, thời thiết mấy bữa nay như có vẻ thất thường , cái chân u đau nhức quá ..chắc sắp có mưa hay gió bắc đầu mùa

Tôi đạp xe tới trường học xong tiết đầu …

Ra chơi…

Tôi cùng mấy cậu bạn nhìn ra cửa sổ ..bên kia đám con gái tuổi cặp kê , tóc thắt bím đuôi gà , ngực nhu nhú lên ..bỗng con bé lớp bên đi ngang cửa sổ phòng học lớp tôi bảo

Tú , cậu có ai kiếm ngoài cổng ấy …

Tôi ra cổng….chết rồ…lại cô Hồng , chắc cô hồng đổi ý rồi ,…cô kiếm tôi làm tim tôi như thắt lại

Cái bướng bỉnh của tuổi ẩm ương ..tôi vênh mặt lên. Hai mắt lậm lừ …ánh mắt nhìn thẳng vào khuôn ngực cô hống , nơi ấy to, căng mõng mọi , nặng trĩu …ánh mắt lướt xuống cái khoang bụng dưới …nó đấy ,…..tim tôi chợt đập loan lên

Cô câm lất cái nón lên , vén cái khăn hai má ửng hồng ..cảm giác của phụ nữ như có ai..đàn ông con trai soi sâu vào nơi kín đáo ..

Cô cười …tú tú ..

Cháu giận cô à…sao nhìn cô ghê thế

Cô bảo gì cháu , cháu đã bảo cháu không biết gì mà ….sao cô cứ…

Cô hồng nhìn như muốn khóc ..cô buồn như bị người ta hắt hủi …cảm giác như kẻ cô đơn, cậy nhờ ai chẳng được gì

Cô nắm nhẹ tay tôi..

Tú ơi cô muốn nhờ cháu

Cô bảo gì

Chiều nay cháu mấy giờ tan học

Cháu lát nủa vào kiểm tra..chắc khoảng 3 giờ cháu được về

May quá ..cháu giúp cô với …chiều cháu đón em rồi chở về nhà cho cô với ..hay cháu chở về nhà ..

Sao cô không về đón em

Khổ quá giờ cô phải đi xuống chợ đền giao rượu những 3 nơi…cháu nhìn đấy 3 can to, nặng ..chắc phải 5h cô mới về tới , sao cô đón em kịp..

khổ em thì nhỏ đi bộ hơn cây số mới tới nhà..nhỡ em làm sao thì cô chết…

À ..à thì ra vây…tôi cứ tưởng ..muốn hùng lên xù lông đe dọa

Mắt Cô như rơm rớm ..tú này

Vâng, cô bảo gì ..giúp cô nhé…cô không dám nhờ ai

Nhà cô chiều nay cô có thuê ông trầm bổ củi …tính nhờ ông ấy đón ..nhưng tai ông ấy điếc lửng ,,,lẫn cẫn , nhỡ ông quên thì chết

Sao cô không nhờ ông thập thình ấy, hôm trước cháu thấy ông ấy kể..ông ấy thích cô lắm

Trời ơi..cái lão dâm dê lắm ấy ,…vợ hét một cái im re..mỗi lần qua nhà cô, giả vờ mua rượu cô biết thừa muốn ý gì …cô phải tránh xa…cô cũng khổ…cháu ạ.

Mỗi cái truyên hôm nọ ,..cô muốn mất ăn mất ngủ …

Hiiihihi…tôi cười …

Có sao đâu cô…hôm ấy cháu thấy cô la to thế ….

Cô đánh nhẹ vào tay tôi…cháu cười đểu cô à ..

Không ạ…cháu cũng thấy thích mà

Thôi cháu vào học đi…nhớ đón em cho cô nhé

….

Tôi biết nhà cô hồng bán rượu …con bé con cô cứ bị bô chỉ …anh ơi , sắp tới nhà em rồi

Cái con đường trục chạy suốt qua làng chả hiểu sao thừa ra mấy căn nhà nằm ở hướng tây bên kia mặt đường sau lưng là cánh đồng lúa bao la rộng mở

Nhà cô ở cuối dãy , hàng rào như độc lập ngăn cách mấy nhà kia bởi cái ao…ông trầm vẫn lấy tay sờ sờ mấy thớ gỗ để ông bổ cho đúng mạch

Con bé con cô học lớp 1 , khuôn mặt hồng hào xinh sắn , chạy nhay khắp sân

Ba gian nhà gạch đơn sơ chắc chắn ..kín đáo có một cái buồng…mương nước nhỏ dẫn ra cái ao..vài con cá cuối thu thủng thẳng bơi theo rìa cỏ

Anh ơi..vào nhà em chơi đi, anh ăn bưởi không mẹ em gọt để ở rổ ấy

Trẻ con vô tư…hoàn cảnh cô đơn , chắc con bé cũng ít bạn chơi,, dễ tính ..ai cũng quấn ..như tìm người dựa dẫm

Tôi ngồi ở bậc thềm nhìn ra cánh đồng cuối nắng, nắng ở làng quê, nắng cuối buổi chiều …chợt ngĩ cô hồng …hôm ấy….mạnh mẽ. Cô cũng Khát khao…, tiếng cô rên …chân cô chòi đạp..quặp vào hông ông đàm như đôi rắn đầu xuân giao tình ..chả thế mà ông thập thình với ông đạc ..cứ thèm nhỏ rãi

Xẩm xẩm trời sang đông , tháng trời tháng mười chưa cười đã tối , vết nắngtrên đồng như có áng mấy tím thẫm âm u..ngọn tre đu đưa hình như cơn gió bấc nhè nhẹ đổ về , hơi ẩm, mang theo giống như rét ngọt

Cô hồng té tái đạp xe tới nhà lưng cô thẫm ướt, lạnh , mát nhưng sao trán cô vẫn lấm thấm mồ hôi

Ôi , tú …cô cảm ơn cháu nhiều lắm

Con bé chạy ra ôm chầm lấy mẹ, lắc , soay quanh đùi , kéo quần như nũng nịu

Mẹ ..anh tú chở con về , con ngoan lắm , không ra bờ ao chơi đâu, con nge lời mẹ yêu mà ..hiiii

Khổ thế đấy cháu…

Sao cô không nhờ bên nội

Cô ngồi xuống bậc thềm giở cái khăn ra… lấy cái nón quạt liên hồi, tôi ngồi ở bậc thềm nhìn cái cổ trắng ngần của cô…vài sợi tóc mai từ nơi khuôn ngực cô toát ra cái khát thèm của lũ đàn ông, cái hôm ông thập thình cứ bảo thèm nhỏ rãi..thoảng đâu đây trong gió mùi mồ hôi một ngày cô đạp xe lẫn với mùi những giọt rượu thơm nồng …cô sắn nhẹ quần lên

Ui cái cổ chân cô trắng hồng mũm mĩm

Cô đứng lên lấy ra mấy cái bánh , tháo dây , bóc đầu , tú cháu ăn đi …cho cô cảm ơn né

Cô cười , nụ cười hiền hòa , mắt cô liếc ngang …

Tú này .mỗi người sinh ra đều mang sẵn những ưu phiền , cô cũng muốn nhờ bên nhà nội ..

Khổ hai cụ thân sinh ra chồng cô cũng mất hết rồi , mẹ cô cứ bảo về dưới quê, nhưng ở đây cô vẫn sống được , chỉ tại

Tại gì hả cô

Cô có một mình , ai cũng ngĩ cô sẽ giống lăng loàn …lớn lên cháu sẽ hiểu …vì sao lại có cái hôm ấy…..

Cô lưỡng lự..

Hôm gì hả cô…

Hì cái hôm cháu no mắt ấy…khiếp nhìn trân chân còn gì , hihihi

Cũng hay cô nhỉ …à mà sao…lại ông đàm

Cô lảng đi..

Cháu lên lấy thuốc cho bà ngoại chưa…nếu chưa để mai cô mang rượu lên giao cho ông ấy cô lấy cho

Sao cô lại giao rượu cho ông ấy

À ông ấy ngâm với cái thuốc bắc gì đó ..bán cho đàn ông cháu ạ

À , thảo nào …thôi cháu về cô ạ

Cầm cho cô câm với ngoại vài cái bánh giúp cô với …

Trời hôm nay lạnh rồi cô nhỉ

Tôi đạp xe ra cổng..gió xào xạc, gió lạnh thổi về đến cái xóm tôi, mưa giăng giăng rơi xuống …

Căn nhà vắng lặng, mưa nhẹ cuối mùa..chết bà ngoại với cô đâu rồi

Lát sau cô câm về ..

Tôi hỏi , ngoại đâu rồi cô

Cô lấy cuốn sổ hàng chữ hiên, ra cô viết vội ,..tôi luận ra ý cô , cô đưa bà đi khám trên làng trại , nhà cô kia đau đẻ …bà ở lại đêm nay, có gì chồng cô ấy chạy xuống gọi cô câm lên phụ đỡ bà

Tôi cười tú biết rồi, hiiii ..có khi đau , hai ngày sau mới đẻ

Cô cười thanh bình..bữa cơm diễn ra trong im lặng ….tôi chợt ngĩ …sao lại có cảnh thế này…

Cô ăn ít lắm…

Chỉ có tôi lặng lẽ ăn…cô cười viết vào cuốn sổ …tú bánh đâu ngon thế, nãy cô ăn 1 cái rồi…

Người ta cho….

Ai thế…cô lại viết vào cuốn sổ…

Tôi bảo cô …bí mật

Mưa rơi xuống sân ươt đẫm …không phải mưa rào , chẳng phải mưa xuân , chắc cơn gió lạnh đổ về , mang theo hơi lạnh, gieo hạt mưa rơi xuống

Cái bàn học của tôi buổi tối …cô câm ngồi bên , cô mới tắm song , hơi thở hay mùi tay cô vẫn còn phảng phất cái mùi mít chín ban chiều…

Mưa hình như đang nặng hạt…lộp độp , ào ào ..tôi che che , lật giở cuốn sách của ông đàm …

Cô câm bảo tú ra đóng cổng đi, giờ này mưa chắc không ai tới ..

Ngoài sân ..trời mưa sấm nổ liên hồi , chớp , giông trái mùa, ánh chớp lòa lên …ai nhỉ , ai đã qua tháng năm gió mưa bình dị

{ còn }