CÔ CÂM – Truyện Người Lớn Hay 2023 – Update Chương 60

Đời người ..sự sống kéo dài được bao nhiêu lâu nhỉ

1h , 1 tháng, 1 năm, 20 năm 70 năm …không thể tính được vì không có mẫu số chung

Đời người có cái người ta phải nhớ có cái phải quên đi

À tôi nói với các bạn những gì tôi kể ra nó đều có lí do của nó ..nó lại bắt đầu từ cuộc cãi nhau vô tiền khoáng hậu, kéo dài hết năm nọ tới năm kia gữa hai thằng kỳ phùng địch thủ như tiền kiếp hai đứa phải có mặt trên đời ..

Thằng Ât, thằng Giáp hihi vì hai nhân vật này nó làm tôi phải nhớ lại nhiều thứ của cuộc đời này ..

Nó lại bắt đầu từ một buổi chiều ..thằng giáp bảo ông elon mớt mới cấy cái chíp gì vào não người để điều khiển suy nghĩ của con người vì cái 4.0 và công ngệ AI đã phát triển vượt suy ngĩ của con người rồi ..

Tôi tò mò để ý hai thằng nó lại bắt đầu rồi đây

Thằng ất bảo cái máy tính mày đang dùng có bộ nhớ 500 GB ..mấy thằng chơi gem nó lắp tới mấy TB rồi chưa kể mấy thằng đào bitcoi..mày thấy đấy công ngệ thì thay đổi nhưng cái não mày bộ nhớ, nếp nhăn chỉ có bấy nhiêu ..mày muốn nhớ cái này thì mày phải quên cái kia đi..

còn tài giỏi như lão elon mớt .lão ấy cấy chíp để nâng cấp bộ não mày giỏi thì làm ..mày không thấy à

Tôi đánh vào mấy chữ ..hợp lý ..rồi gửi mấy econ mặt cười …hai thằng lại vừa làm vừa ngĩ vừa liên tục đánh lên hàng chữ trên cái Grup zalo..đúng là kì phùng địch thủ ..giống như trâu chọi ..sáp vào là cọ sừng ..vỡ đầu mẻ trán

Kệ mẹ nó , mặc hai thằng chiến đấu tìm kẻ thắng người thua, tôi ra ban công ngồi hút thuốc, đang mơ màng đứa em thằng giáp nhắn tin vào điện thoại tôi hỏi..

anh ất có đi làm không anh

Tôi trả lời có

Em gọi cho anh ấy không được

Có truyện gì gấp không em anh vào kêu anh ấy gọi lại cho em

Không có gì gấp đâu anh, chỉ là em hỏi anh ấy nhận được tiền chưa ..thì ok lại cho em biết

Vậy lát vào phòng anh nói anh ấy kiểm tra rồi báo lại em nhé

Vâng anh..cảm ơn anh nhé

Không có gì

Tôi nhắn tin vài dòng với con bé , cảm giác vui vui..nhớ lại cái câu tranh luận trong kia của hai thằng, chợt ngĩ ..vậy là thằng ất đôi khi nói hay phết, cứ bảo nó là cục súc , thẳng như ruột ngựa đôi lúc tưng tửng khùng khùng ..vậy mà nó bảo có cái phải nhớ, có phái phải quên để có chỗ chứa trong cuộc đời này ..

tôi mơ màng..ngĩ về thằng giáp, cuộc đời nó cũng lắm gian nan..có lẽ năm nay tôi bàn với thằng ất về quê nó một lần…vì những gì nó bảo . quê nó dù bây giờ có thay đổi nhiều nhưng nhà sàn, nương lúa người ta vẫn giữ gìn .như một nét văn hóa từ thuở sơ khai, ấy vậy mà khách du lịch nườm nượp đến để tìm về những hoang sơ, thanh tịnh không mang bụi phố phường, nó bảo rằng đời này thật lạ ..bây giờ người có tiền thì lại đi mua lại từng nếp nhà cũ, sửa chữa, bảo tồn, tìm lại mấy mảnh vườn đơn sơ nơi ấy có vài cái lu nước vài cái gáo dừa .. bởi vậy mấy cái đầm sen nở chị em phố phường chen nhau ra chụp ảnh ..cảnh nông thôn nhà tranh vách đất

Thằng ất bảo ..có gì đâu mà phải ngĩ..đời mà, mày ngon lên khu nhà của ông họa sỹ mà xem..ông ấy phục dựng cảnh làng quê, nhà cổ xưa ..vậy mà phải mua vé mới được vào xem đấy..

Nhớ về đứa em thằng giáp ..ngĩ về tình bạn của hai thằng, tôi lại ngĩ về cái ngày tôi hỏi

nó bảo phải quên..

Quên gì ..nó bảo quên nỗi buồn và thù hận

Nhớ gì ..nó bảo cái gì mày cho là đẹp nhất, và ân ngĩa ở đời

ừ nhỉ ..cái gì đẹp nhỉ…sắc đẹp ư cái ấy thì cô câm với với cô hồng có thừa…

ái tình lãng mạn mênh mông đến cuối đời ư ..hihi cái ấy thì bà bình, ông đàm có thừa ..

lờ mờ trong tâm tưởng..nhìn về nơi ngọn cây cao, nơi ấy làng tôi, cảnh sắc làng quê thân thương lãng bãng hiện về ..bất giác tôi lẩm nhẩm …

Làng tôi xanh bóng tre, từng tiếng chuông ban chiều, tiếng chuông nhà thờ rung, đờì đang vui đồng quê yêu dấu. Bóng cau với con thuyền, một dòng sông

Nhưng thôi rồi….

Câu hát cứ tràn về như cánh diều, như con thuyền trôi trên dòng sông nó lại đưa tôi trở về cái buổi sáng mùng 3 ngày tết năm xưa ..ngày làng tôi mở hội ..

Quá trưa hội làng như càng thêm chộn rộn, bước chân tôi dong ruổi hết đám gà chọi, lại tới vòng tròn xem đánh cờ người, bên kia tiếng trống hội vật vẫn thì thùng, giải làng đã hết giờ đến giải của các mạnh thường quân , bỗng đâu tiếng loa tay, chếc loa được gò bằng tôn thiếc cất lên, reo vang, ông trọng tài dõng giạc hô lên giải vật to nhất năm năm nay được nhà tài trợ tiệm thuốc bắc Iưu Quang Đàm tài trợ chính thức bắt đầu

Gồm tiền mặt, cỗ xôi gà, một can rượu nâng cao sức khỏe đàn ông…tôi bật cười, ái chà ông đàm của tôi năm nay chơi lớn

Tiền, xôi gà thì tôi chẳng lạ, rượu nâng cao sức khỏe nó làm tôi bật buồn cười tôi vòng lại phía hội vật của làng..nhìn vòng tròn đang mở rộng, đai thủ, đô vật đang được gép đôi..chen chân đến gần ông..thấy tôi, ông cười như ngô rang. Bảo, cháu đói bụng không ra mua bánh ăn đi ..kẻo từ sáng giờ chưa về nhà thì đói

Ông đưa tôi mấy đồng tiền mới..tôi chen ra, vào lại đứng sát gần ông..nhìn vòng đám đông, chen chân tôi ngĩ ông đàm chỉ có một mình, làm ra thật nhiều tiền ..giờ bỏ ra làm giải mua vui cho thiên hạ…

Cái của riêng ông đêm qua ông đã có, bên bà bình suýt đổ mái nhà..ông bảo ..thanh niên phải khỏe mạnh mới giữ được đàn bà..cháu tập đi hai năm nữa trở thành đô vật hội làng, năm nay trai làng bên nhìn to khỏe thế kia chắc giải của ông lại về đám trai làng bên sông..làng mình mấy năm nay chưa mọc lên được đô nào to khỏe

Hội tan rồi, tôi trở về nhà bà tôi cười tủm tỉm. Bà bảo ..đói bụng chưa cháu, coi hội vui không, giờ phụ bà cùng với cái tâm nấu cơm canh cúng chiều mùng 3 giã tết tiễn đưa các cụ

Thịt gà, măng khô, bánh chưng cắt vòng xếp tròn lên dĩa..su hào nấu với xương thịt lợn mùi thơm sực bay lên ..cô câm nhìn tôi bâng khuâng, bà tôi lom khom mặc chiếc áo tứ thân, nén nhang thơm khấn vái tổ tiên, mâm cỗ chiều mùng 3 làng tôi, nhà ai cũng tiễn đưa các cụ

Nhang thơm mùi trầm lay động, nắng nhẹ se se cơn gió thổi ngang sân, dưới kia chân dốc ai đang bước lên, à..dì thắm phổng phao lung linh má hồng áo quần thật đẹp ..

Tiếng dì cười vang góc sân nhà như khuấy động . tôi chỉ vào gian thờ bà đang khấn vái ..dì bảo ..không biết bá khấn gì

Tôi cùng dì, cô câm bước ra vườn , cây bưởi già đang lú nhú lộc non..trên kia mấy chùm bông đung đưa, mùi thơm hương hoa bưởi đầu năm hăng hăng mùi tinh dầu nhụy vàng thơm dịu .tôi bẻ vài bông cài lên tóc dì , cô câm cười tủm tỉm …bông hoa còn lại cài vào mái tóc cô câm , ngiêng má , mái tóc đổ xuôi ..ngực căng, cô câm hàm răng trắng đều giống như nàng tiên hạ chân nơi khu vườn vắng …cả ba thẩn thơ vòng quanh vườn tâm hồn lay đông..

Lặng lẽ nắm tay tôi cười nhẹ..chúc dì, chúc cô xinh đẹp mãi muôn đời ..

Nhang tàn , tiếng bà tôi ..

mấy đứa về gánh cỗ tiễn đưa các cụ ra đồng…cô câm đi trước lên sân..tôi bước gần dì.. nhớ tới buổi tối hôm qua ngoài lều nhà bà bình

Tôi bảo..dì hồi này gê nhỉ

Có gì thế..

Tự dì ngĩ đi…hồi này buổi tối có hay đi với trai nào trong làng không

Á à…tú thính tai nhỉ..dì liệu hồn đấy

Lêu lêu…gen hả…

Tôi bước lên sân trên kia cô câm đã xếp ra đôi quang gánh, một bên thúng xếp hoa quả, một bên xếp rượu, thịt , đồ cúng mặn..bà đưa tôi cái lon gạo có mấy chân hương…đúng 4h chiều dì thắm vừa cười vừa đung đưa đôi quang gánh, tôi cùng cô câm đi sau ..bà tôi vừa đi vừa rải muối gạo dọc đường ..tới bụi tre bà tôi kêu lên ..

thôi các cụ ra đồng, giờ con cháu tiễn đưa các cụ đi, sang năm lại mời các cụ về nhà ăn tết

Bữa cơm ngày mùng 3 giã tết, cái ngày tôi bước qua 16 tuổi đời..đêm trở về ..se se lạnh đầu năm..bần thần nhớ tới hôm qua …

Một đêm nhiều lay động ..

Trên gối cuốn sổ tay cô câm vẫn dùng..xanh xanh nét mục , hàng chữ cô câm viết………………….

Tôi im lặng suy ngĩ………………………

( còn )