CÔ CÂM – Truyện Người Lớn Hay 2023 – Update Chương 60

Quê , ở quê có nhiều điều lạ lắm

cái xưởng mộc của nhà ông hà Cậy ở đầu làng chỉ có hai cha con ông làm , tôi cũng không biết cái xưởng mộc nho nhỏ của gia đình ông mở ra từ khi nào, nhưng nó là công việc nuôi sống gia đình ông, là phần công việc theo phân công lao động ở cái làng quê này vì ở đâu cũng cần thợ mộc, hay thợ rèn để rèn dao và nông cụ sản xuất thì vì vậy ai có nhu cầu sửa chữa nông cụ, dao, liềm cắt lúa thì có cái lò rèn nhà ông tuyên

nhà ai muốn sửa chữa bàn ghế hay đóng mới thì thì có cha con ông hà cậy

Bàn ghế thì đa phần được đóng bằng những cây gỗ được chặt trong làng, cái xưởng của ông chỉ có mấy cái cưa tay loại dài , loại ngắn nhưng những cây gỗ tròn đều được cha con ông xẻ ra thành từng tấm ván rồi đóng bàn ghế, gường tủ cho những nhà có con mới lập gia đình, cửa nẻo những căn nhà mới xây theo yêu cầu của gia chủ

Tháng 3 ngày 8 những ngày nông nhàn ít việc , cha con ông tận dụng những tấm ván bìa , đầu mẩu gỗ thừa để cưa, xẻ đóng thành những cái ghế con, loại ghế này mùa đông khi ngồi nhổ mạ ở ngoài đồng nó giúp người nông dân ngồi cả buổi cúi mình nhổ mạ,

Nó hiện diện trong mỗi bữa cơm hàng ngày, trong mỗi gia đình, những cái ghế con giúp mọi người ngồi quây quần bên những mâm cơm bằng gỗ, bên bếp lửa mùa đông, giờ nó hiện diện ở kia, dưới đôi mông to đậm của bà bình, cái quần ngắn mỏng ngắn đến gối bà đang mặc, cái thế ngồi , làm mông bà bình phè ra, căng mọng

Bà bình vẫn ngồi bên bếp lửa , tôi vẫn đứng chưa dám ngồi xuống vì tâm trạng lưỡng lự ngại ngùng, cái đầu tối lại vì chưa biết hành sử thế nào..

Bà ngước nhìn lên, mắt long lanh, đôi môi bà tủm tỉm..tiếng bà thốt ra trong veo, thanh trong , nhỏ nhẹ

Nào thằng cháu ngoan nhất làng , cháu không thấy lạnh à..bà cười hàm răng trắng đều, má ửng hồng , tay trái bà đưa nhẹ lên nắm vào bàn tay tôi kéo tôi ngồi xuống

Ngồi đây cho ấm, bà ra múc ấm nước, lúc trở vào trên tay bà cầm theo mấy củ khoai mật thật to bà bảo

Tú cháu ăn bắp không ngoài sân bà treo mấy cái ở cái cọc dây phơi lấy vào đây bà cháu mình nướng ăn cho vui

Tôi bước ra sân, gió tứ ngoài đồng thổi qua sân xào xạc, cái túm ngô bà treo đung đưa theo gió , cảm giác lành lạnh man mác thanh bình..vẫn không ngăn được tâm trạng của thằng con trai dậy thì, nó cứ dậy lên theo bản năng..vì cái câu hẹn hồi sáng của cô hồng, giờ thì thầm trào lên, căng lên chỗ ấy…

chợt ngĩ cái gì đang diễn ra thế này nhỉ. Sao lại bà bình, ước mong tối nay gặp cô hồng giờ tan vỡ bỗng tuột trôi đi, bao hy vọng.. giờ, chả lẽ ..sao lại ..chả dám vì đó là bà, bà bình cái thảo nguyên xanh tốt tươi con ngựa ông đàm bao năm muồn bơi sang sông chinh phục

Tôi lặng lẽ nhì ra xa đêm tối thẫm..ngĩ ngợi..hình ảnh, câu nói của ông đàm hôm trước ông bảo bảo bà ấy có chạy đằng trời..ông đang rung chà, ông ấp ủ cơ hội bắt con đại bàng ..giờ , nhỡ ông biết thì..ai biết thì …hết đời …tú ơi là tú

Tôi cầm mấy cái bắp đi vào bếp lửa, cái ấm nước bà đun đang reo nhẹ, than lửa hồng ấm sực mấy củ khoai nướng mùi thơm tỏa nhẹ căn phòng..gian bếp cô hồng

Bà ơi bắp này bà

ừ..cháu lấy hai cái đũa làm xiên nướng đi

tôi nhìn quanh góc kia nhà cô có mấy thanh tre, xiên vào đầu , hai tay cầm hai cái bắp xuay nhẹ..mùi lớp bẹ khô ngoài đang xém lửa, mùi lớp vỏ tươi đang co lại bốc mùi thơm dịu như lay động lòng người, bà bình ..đưa tay trái sang cầm vào bàn tay tôi

bà cười bảo đưa bà cầm cho một cái ..hai cái xiên để gần than hồng như giúp tôi và bà bớt đi cảm giác, cái e lệ vì vô tình bà cháu gặp nhau trong ngữ cảnh thế này…bất ngờ lạ lẫm

dạ bà..

nay cháu đi chơi chỗ nào rồi

à cháu lên chỗ đánh bài tam cúc nhà ông đồng tương bà ạ

ừ chỗ ấy năm nào ngày tết cũng đông người chơi..đàn ông , thanh niên tụ tập

hôm qua bọn cháu còn ra bờ sông bà ạ..ngoài ấy hôm qua không rét nhiều anh chị ngồi ôm nhau lắm..hì hì

thế à ..thế cháu có thấy đôi nào ôm chặt..rồi ấy chưa ….hí hí

chưa bà ạ

có mấy anh chị ngồi ở bụi tre phía dưới, chỗ ấy gió lạnh thế mà ngồi tới khuya, chả biết có gì hấp dẫn không mà chẳng chịu về bà nhỉ

hí hí…chả hấp dẫn thì thanh niên ngồi đó làm gì..trai gái mà được chạm vào chỗ ấy có mà sướng mê li , kéo tay ra chả được ấy chứ

chỗ ấy là chỗ nào hả bà…

ấy chết..

cái chỗ ấy là bí mật, chỉ những người biết giữ bí mật mới được biết thôi, ai muốn nge, muốn biết phải thế nào mới được biết chứ đâu dễ biết được đâu tú ..hí hí

bà cười nhỏ nhẹ, tay phải bà vẫn xuay nhẹ cái bắp ngô. Mùi thơm bốc lên cảm giác lâng lâng, bỗng bà rút cái ngô ra, bóc mấy hạt ở đầu đưa sát môi tôi, bà bảo.. tú ăn đi, chín rồi này..

ngón tay bà lại đưa lên chạm nhẹ bờ môi tôi, cảm giác buồn buồn buồn..tôi mơ màng bâng khuâng chả ngĩ được gì tay trái bà xoa nhẹ bắp chân của bà,

tôi nhìn làn da bắp chân bà trắng hồng bên bếp lửa ..tôi hỏi

chân bà trắng nhỉ

ừ ..bà trắng từ hồi con gái, da bà có phơi nắng cũng không đen, bà nhìn sang tôi tười cười ..thế cháu trai ngoan mọc lông chân chưa

cháu cũng không để ý bà ạ

bà đưa tay trái sang chạm nhẹ vào cổ chân tôi, đẩy cái ống quần lên , bà xoa xoa, tôi thấy cảm giác buồn buồn như có kiến bò không hiểu sao, từ đâu đó trong người như có dòng điện chạy lên theo dọc sống lưng khi ngón tay bà cứ xoa xoa bắp chân rồi lên gần tới gối..

hí hí..buồn bà ơi…

bà kéo tay tôi sang chân bà tôi nhìn căng mịn, chả hiểu lúc tôi nhắm mắt bà đã vén nhẹ cái quần mỏng qua đầu gối mịn màng…

tú chưa có lông chân, da cứ nóng hổi mịn như da em bé ấy..

bà vươn vai lấy tay trái vỗ vỗ vào thắt lưng ..rồi bà bảo, mấy bữa nay sao bà đau lưng quá

tôi cầm hai cái bắp ngô nướng cháy vàng thơm dịu để lên cái rổ ở cạnh bếp than hồng…vừa bóc từng cái vừa cười …

tuổi bà giờ không gánh nặng được ..bà cháu cũng hay kêu đau lưng

chả phải đâu cháu, bà cháu thì lớn tuổi , chứ bà vẫn còn trẻ..với lại đàn bà mà cháu sắp tới ngày có …hay đau thắt lưng hay đau bụng dưới lắm ..hì hì ..

thế lúc nào bà đau kêu anh khải bóp cho bà

ôi dào mấy đứa ấy có mà kêu bỏng cổ nó chả đấm bóp cho đâu cháu..hay là..chau giúp bà với…

có được không bà..nhỡ ai thấy thì chết ..

không sao đâu..để bà ra cài cánh cổng lại …rồi bà nằm xuống cái chiếu kia..

à nãy cháu cài cổng rồi bà ạ…

tôi ngâp ngừng e lệ..bà chầm chậm đứng lên, bên kia cái chiếu trải trên mấy bó rơm cách bếp lửa chỉ mấy bước chân, cái đèn dầu trên bếp lò nấu rượu vẫn tỏa ra ánh sáng mờ mờ …

bà ngồi xuống, bờ vai căng mịn khuôn ngực căng phồng, tôi ngập ngừng..

bà cười nhẹ, tôi cảm giác lâng lâng..ngồi ra phía sau xoài chân, bà ngồi trước đùi tôi chạm vào mông bà..gần lắm..

cái thế ngồi giống như người ta đánh cảm..

tôi hỏi bà ơi bà đau ở đâu

trên vai với thắt lưng tú ạ

tôi đặt tay lên vai bà, bờ vai mềm mại ..đâu đây hơi ấm từ da, từ thịt như có lửa chạy qua …bóp nhẹ quanh cổ, bờ vai..bà bình ư ư….

sao vậy bà..nó đã đấy tú..

hì hì..tay cháu mềm mại quá

bà ngả nhẹ ra sau…như lọt vào lòng tôi..chỉ hẩy nhẹ thôi…mông bà..sẽ chạm, chỗ ấy căng lên …hồi hộp..tôi căng nhẹ hai đùi

bàn tay tôi trên vai , trên cổ, cái gáy da thịt mềm mại ấm nóng của bà cảm giác bừng bừng..xoa đi , bóp nhẹ mấy lần, lưng bà ngả dần ..người bà mềm như cọng bún..

tú …tú..tiếng bà êm dịu..

dạ, hồi hộp trống ngực lào phào…

tôi hỏi ..gì hả bà

cho bà nằm xuống nhé..

dạ..

bà ngả người lưng ra phía sau chạm vào ngực tôi rất nhẹ..bà xoay người mặt bà úp nhẹ ngay chỗ ngã ba..tại lúc nãy tôi ngồi xoạng chân..cổ bà day day..vô tình chạm vào chỗ ấy nãy giờ căng phồng u lên một cục…

tôi đưa tay bóp nhẹ vai bà đang nằm úp sấp..cái khoảng cổ trắng hồng dìu dịu lấp ló trong lớp cổ áo kín hở, bâng khuâng..

ư ư..

tiếng bà bình rên, ngực bà lại day day..chắc bà ngiêng người sauy xuay, tôi thấy khoảng ngực bà căng phồng đè lên đùi tôi ..mềm mại..

dạ

tú xoa xuống thắt lưng bà đi..bà đưa tay vòng ra sau..vén nhẹ gấu áo chỗ thắt lưng bà ..khoảng thịt hở ra.. trắng mịn màng gần lắm, làn da bà nơi eo lưng mìn mịn..eo thắt nhỏ, trắng hồng, thon thả, chạy xuôi, dưới kia bờ mông bà căng mọng

tôi ngại ngùng trong lòng lay động tâm hồn trào lên cảm giác bâng khuâng trong căn bếp ấm sực… lạ lẫm than lủa ửng hồng…hơi thở bà bình nó đang phập phào

tôi nhìn xuôi chân bà chân co, chân duỗi, lâu lâu bà như day nhẹ chỗ ngã ba..chết nãy giờ chả ngĩ ra..giờ má bà đã đè lên chổ cái u ..tôi căng lên nhức nhối..

môi bà day day, dụi dui..giống như bà đang ngửi bông hồng…

ư ..bà ơi…

gì hả tú

cháu khó chịu quá..

hí hí…chỗ nào khó chịu

chỗ…..

tú xoa chỗ thắt lưng bà đi…

tôi đặt tay lên vòng eo..xoa..mơn man..bàn tay như có ma..nhẹ trôi qua thắt lưng chạm vào cái lớp thun…mềm mại..ấm nóng da mông bà nổi gai…nham nhám..gợn gợn dưới bàn tay

ư ….tiếng bà bình nhẹ rên ..

ngập ngừng tôi định chạm xuống dưới sâu…cảm giác bà đang day day bờ mu..mông bà căng lên nhấn lên mặt chiếu..chỗ ấy bó rơm đội lên , chỗ mu bà tì xuống, chân co, chân duỗi cảm giác giống như bà đang tìm cái cọc để bà nhấn ép mông vào, tôi lào phào, bà hơi hơi thở phì phào

tay bà vòng ra sau lưng nắm nhẹ tay tôi, bà giữ chặt ..giúi sâu, bàn tay tôi chui theo khe mông….chạm vao …chỗ thịt mềm mềm…ôi ướt nhòe, khe mông bà, đám nước nhờn đọng trên lớp quần con ..bỗng gữa ngã ba..háng tôi..bà cắn nhẹ vào cái đầu gữa hai lớp quần…tái tê cảm giác

ư…

đùi tôi căng lên , giật nảy lên rất nhẹ…tôi cúi người lòn sâu mấy ngón..ướt đẫm nhờn nhờn..

đang mơn man , cảm giác lay động dâng lên

tôi ngại, tôi sợ khi vừa chạm vào chỗ ấy của bà..vội rút tay lên

bỗng đâu …ngoài kia, ngoài cổng nhà cô hồng

tiếng ai đang gọi

cô hồng ơi …

hối hả…vang lên vọng vào gian bếp

tôi dừng tay lại , bà bình yên lặng hình như cảm giác bà đang trôi theo những lay động trong lòng, bà rung nhẹ người, làn da trên thắt lưng bà nóng bừng

tiếng bà nhỏ nhẹ..tú, sao lại

bà ơi , có ai đang kêu cô hồng ngoài cổng..

bà bảo kệ họ, kêu vài câu, chắc mua rượu uống, không được họ sang nhà hành viết mua thôi mà

nhưng ..cháu sợ lắm, nhỡ ai vào thấy thì chết

ừ ..

bà bình nhỏm người dậy , vài giây suy ngĩ, cái đầu bà chắc đã qua cơn lay động , bà bình tĩnh lại, ngoài cổng lại có tiếng ai gọi

cô hồng ơi

bà bảo cháu vào trong nhà tắm đứng đi , cầm theo mấy cái bắp vào mà nhai cho đỡ buồn, để bà ra cổng xem thế nào tôi nhanh chân bước vào ngăn nhà tắm của nhà cô hồng, cái nhà tắm này tôi chả lạ gì nó có hai cửa , một cửa thông vào bếp, một cửa thông ra ngoài giếng, có động đậy tôi lỏn ra sau bếp nhà cô , ra chỗ gốc rơm , đêm tối mịt thế này ai mà dám bước vào những nơi ấy

cái cánh cửa mở ra ngoài tôi khép hờ, cánh cửa phía trong hé mở, ngồi xuống cái ghế con, nhai nhẩm vài hột bắp nướng thơm bùi

ngĩ ..cái cuộc đời này , cái sự ngiệp và thành quả tán gái của ông đàm ..giờ ngồi đây thấu hiểu nó thật lắm gian nan, tự nhiên phải chui vào cái nhà tắm mùa đông..ngồi co ro tiếng muỗi vo ve…trong lòng biết bao hồi hộp

trong kia ..tiếng cười rổn rảng…ồ…lạ..bất ngờ vọng ra giọng nói của ông đàm

tiếng bà bình thao thao kể truyện hoàn cảnh trưa nay của cô hồng, cái yêu cầu trông nhà giúp để bà minh chứng cho sự hiện diện của bà vào giờ này ..tiếng bà vui..véo von..

anh ..anh vào ngồi đây cho ấm

tôi nge tiếng chân bà bước ra sân , lát sau tiếng chân bà vọng vào trong bếp…trà đây anh uống đi cho ấm…đêm hôm lạnh lẽo thế này

ông đàm cười hiền từ..chết khổ cho nhà cô hồng..làm khổ cả bà , đêm hôm lạ nhà thế này , ở một mình tội chết..

hí hí..chả sao ông ạ..em quen rồi..

thế ông lấy bao nhiêu lít

à nếu có bà cho tôi hai can, chiều nay hết mấy thứ rượu thuốc bổ cho đàn ông..họ đến mua chả có..kêu quá bà ạ..mấy ngày tết nhà ai cũng ăn uống đầy đủ, đàn ông cần có mấy thứ rượu làm khỏe mạnh trong người ..để chiều các bà vợ…

hí hí..tiếng bà bình trong trẻo..đồ mấy ông quỷ sứ toàn chiều ở đâu..đây chả thấy..chả ai quan tâm, ứ bán rượu cho đấy ..cho mấy ông hết tung tăng ..đây đang khổ sở đây..

ừ thì ..tiếng ông đàm..anh biết mà..sao mấy hôm nay chả thấy lên anh..

tay ông đàm vơ sang ..tôi nhìn ra từ cái khe cửa nhà tắm …ông đang vuốt ve tay bà bình..chết nóng rực thế này..chắc đang nhớ ai nhiều lắm hả..

chả biết..chả có ai để nhớ..có mỗi cái đồ chết đâm này bữa trước đang …lại chả được miếng nào…hì hì

ông đàm vơ bàn tay lên đùi bà bình vuốt nhẹ xuống mông..ư…tiếng bà bình rên ..thôi đi chọc hoài , ai người ta nhìn thấy thì chết..

bất ngờ bà bình đứng lên…ngồi đấy đi..em lên nhà trên mang rượu xuống

chỉ một thoáng bà bình hai tay mang hai can rượu..ông đàm dắt cái xe phượng hoàng vào sát cửa bếp buộc hai can rượu lên xe..tôi thấy hai người đang rất vui…vừa buộc vừa nắm tay nhau..ông chào bà dắt xe ra hè sân…bà bình đứng ở cửa bếp nhìn ra..tôi chả hiểu bà đang ngĩ gì..bất ngờ thấy ông đàm vòng lại ..

ông nắm tay bà ..kéo vào lòng ôm tiếng ông nhỏ nhẹ…nhớ anh không..giờ mình ấy nhá…anh nhớ em lắm …

ứ….ứ..quỷ sứ..về đi…

ai lại bỏ em một mình lúc này..

cái đồ dâm dê….nhà cái hồng buôn bán đấy

hì hì..có sao đâu,,có hơi anh cũng là người buôn bán phát đạt quanh năm, đầu năm có hơi anh ở đây biết đâu năm nay cô ấy phát tài quanh năm đấy..

ứ ..buông em ra…cổng đảng mở toang hoác ai người ta vào thì chết bây giờ

hì hì ..anh cài then lại rồi

……

Tôi hồi hộp , bất ngờ..vì cái cảnh này..chết thật ..chả ai tính trược được lại có cái hoạt cảnh này..bà bình nãy giờ đang nóng nực trong người, ông đàm mấy tuần nay chưa ấy. giờ ..đầu năm có kịch để xem…ôi…trong kia..

Ông đàm đang ôm chặt bà bình. Dìu bước chân bà..

ngựa hoang con ngụa trong người ông đàm, chắc hôm nay ..ông quyết bơi qua sông..tìm thảo nguyên bát ngát xanh, bà ơi ..bà bình ơi..ông đã bảo bà có chạy đàng trời..cơ hội thế này …..tôi ngật ngừ ..đứng đây, căng lên vì ngoài kia ông đang công đồn ..dồn bà bình bao năm nay không có địch

ối …ư..tiếng bà bình rên nhẹ..

ông đàm ôm chặt..bàn tay đang luồn xuống háng bà bình…tụt nhẹ cái quần ngoài…dìu bà..tới cái chiếu trái trên đống rơm..ư…ư..bà bình ngiêng ngiêng nhẹ mình ra..ông đàm vuốt tay cái quần ngắn bà bình trôi xuống gót chân..cả một mảng thịt hồng hào buông dài, trắng hồng dưới ành lửa , ành đèn.. chân bà bình xoài trên mặt chiếu..

cái thế nằm ông đàm đang mút môi bà bình chì chuỵet, bàn tay hối hả vuốt nhẹ , khua khoắng xuống cái khe..đám nước từ chổ ấy lúc bóp lưng cho bà..đã ướt nhòe..giờ ánh đèn chiếu vào đáy quần …loang lổ…ông đang lách tay vào khe bà bình vuốt nhẹ..

ông tụt cái quần dài…bật ra quả chuối cong cong căng mọng đen sì…dài thuột

ôi ..cu ông thật dài..bàn tay bà bình đang vuốt nhẹ cái đầu…

ư ..tiếng bà bình rên..cái quần con bà bình lại nhẹ rơi..cái ngã ba mở ra..vồng lên như đĩa xôi..ông kéo nhẹ chân bà..ướt nhòe..trên mu con ba ba to dầy đám cỏ xanh phất phơ theo thay ông đàm vuốt nhẹ

cái khe của bà ướt đẫm, bờ môi dầy múp rúp múi bưởi hé ra..ông vuốt ve ngón tay ..ông nhấn sâu…ứ…ư..tiếng bà rên

ôi…anh thích lắm…

ư ..em muốn..

anh địt nhá..

ứ địt đâu …

hình như bà bình quên hết ngữ cảnh xung quanh, ông đàm chắc không biết tôi đang có mặt tại đây..ông thi triển kĩ năng..quần cho bà bình mềm ra…đêm nay , đêm mùng hai..ông đàm , bà bình kì phùng địch thủ của làng…như phép lạ…trời ban mưa rào rơi trong căn bếp

ư ư …bà bình mắt nhắm ngiền …ôm lưng ông đàm rất chặt ..ông đang xoay mông tụt nốt cái ống quần..bên dươi trắng hồng..bên trên đen giòn hai cặp đùi như lục sỹ giao đấu bên đống rơm…ngiêng..nhổm mình lên…tôi thấy ông nhấn sâu…tiếng bà bình rú lên…ới anh ơi…chết em …

ư ư ….phạch phạch…dập dìu…

thật lâu …ông lật ngiêng kéo mông bà bình nhổm lên ..đẩy đưa bà vịn tay vào cây cột nà bếp của cô hồng..phạp..kịch,,ục..kịch..ục,,,rắc rắc…cái cột bà vịn, thế chổng mông , mái nhà rung lên…kèo cột

tiếng bà bình cất lên ..ối anh ơi..khéo đổ nhà bếp của cái hồng bây giờ.

tôi ngồi trong nhà tắm bật cười, trên mái nhà tiếng rui mè xô lắc ngói kêu kẽo kẹt…phạp phạp..cây cột bà bình vìn..lắc lư..

bà bình buông ra..ông nhấp mạnh từ phía sau..tôi thấy hai tay bà chúi xuống..ông đàm kéo hông bà như bóp vào hông con ếch..vừa nhấp vừa đi tới cạnh cái bếp lò nấu rượu..bà vịn tay vào ..cả hai xô đẩy nhịp nhàng..thoáng qua ánh đèn..dòng nước từ háng bà ánh lên theo dọc đùi …đang lăn ..

cái hoạt cảnh đầy trong kia..đang rung lên lay động..như đôi ngưu lang ông gặp bà chức nữ …ngàn năm một thuở bắc được cầu kiều..ở trong căn bếp này..bên lò rượu cô hồng

đang bay cao..đã lâu..hôm nay bà bình vỡ ra…cơn mãn kinh đàn bà đèn sắp tắt

ngĩ lại cái cảnh suýt rơi mái ngói …tôi bật cười, thầm ngĩ hôm nay ông đã cứu cháu rồi..hôm nay không có ông..chắc bà bình ..ăn thịt trẻ con

bâng khuâng…tủm tỉm nhìn trong kia..hai võ sỹ đang thi triển kỹ năng..hai nhà vô địch

mở cửa nhà tắm ra ngoài tôi hít thở

luồn ra sau bếp, lòn ra phía đống rơm, dắt nhẹ xe ra..trong kia..vẫn tiếng ư ư…

lên nhà ông đàm thôi..đêm nay chắc ông với bà…

khai đao..lấy may…đầu năm…bao nhiêu lần nhỉ..

(còn )