CÔ CÂM – Truyện Người Lớn Hay 2023 – Update Chương 60

Những ngày trước dịch bệnh

Đã có lần buồi chiều gần cuối năm.. 4h chiều, khi mà cái không khí làm việc trong ngày đã đến giờ nôn nao uể oải, mấy chị phụ nữ tụm lại, giở gói ổi , xoài dầm đường ra ngồi thầm thì to nhỏ, nhai nuốt cười nói rôm rả, bình phẩm về son phấn , quần áo , xe cộ, váy đầm, ..đề tài muôn thuở của mấy chị em phụ nữ , đàn bà

Lâu lâu tiếng cười bàn tán râm ran , thằng ất hất mặt nhìn qua rồi nháy mắt tôi với thằng giáp, nó viết vào tờ giấy mấy chữ..chắc con xuân lại tìm thấy mấy mẫu quần lọt khe, áo vú dây che cái đầu vú, dấm dúi mở cái điện thoại ra khoe cho con hằng hihì

hai đứa này con nhà khá giả lại mới lấy chồng, nhìn mẫu mặc quảng cáo ..thì thầm hỏi giá cả mua về để mặc cho mấy ông chồng trẻ chiêm ngưỡng đây mà..

tôi cùng thằng ất đóng máy tính, ra ban công ngồi hút thuốc , lát sau thằng giáp cũng đi ra nhìn bầu trời gần những ngày cuối năm xám bạc, cơn gió lạnh se se. Thằng ất bảo tết sắp đến rồi, kéo vài hơi thuốc nhấp li trà nguội thắng ất hỏi

giáp quê mày tết có gì thú vị nhất

thằng giáp trầm ngâm hồi lâu rồi nó bảo ..ẩm thực thì vùng quê tao quê với chúng mày cũng na ná giống nhau, nhưng ngày tết thì hồi tao còn nhỏ có năm mưa dầm dề, rét tê tái người, đường thì lấy lội chỉ ngồi co ro đốt củi sưởi ấm, nướng vài miếng thịt trâu gác bếp vài miếng thịt lợn rừng nhâm nhi rượu ngô, mấy nhà xuay tua nhậu từ nhà này sang nhà kia vậy mà cả bản đàn ông toàn thấy say ngất ngây suốt mấy ngày

tôi bảo sao lại vậy

nó bảo quê tao là phía tây của tỉnh, mùa nắng thì nắng như đổ lửa đôi khi có gió lào khô nóng thổi đến khô cả người, con đường lên vùng núi ngày ấy đi xuyên qua ba bốn huyện mùa mưa bão thì nước từ trên núi đổ xuống bay hết cả cầu, đường tắc, đất lở có khi cả tuần nước rút mới thông đường lũ trẻ chúng tao chỉ lấy sự học để vươn ra với đời

bây giờ thì tươm tất cả rồi cuộc sống thay đổi nhiều đường xá thông thương xe chạy suốt ngày đêm ..hay là

tôi hỏi hay là gì hả giáp

hay là tết năm nay mày với thằng ất mùng hai tết kéo thêm bạn bè về quê tao chơi một chuyến

thằng ất bảo . mẹ mày ngày tết mùng hai làm sao anh em họ mạc nhà tao cho tao xuất hành về quê mày được, ngày tết là ngày anh em họ mạc đoàn viên tao mà sách giái đi có mà ông già tao chém chết, nó bảo say cả ngày sức đâu ngôi xe mấy trăm cây số về tận bản của mày ..hì hì

thằng giáp bảo ừ cũng đúng nguyên cái chuyện hàng năm nhà nhà, người người ùn ùn mua vé, xe cộ đổ về quê thì ai cũng hiểu cái tình cảm thiêng liêng ấy nó lớn như thế nào rồi ngày tết chả ai muốn xa gia đình của mình cả

tôi ngồi yên lặng, ánh mắt dõi theo qua lớp cửa kính xa xa dòng người vẫn tấp nập trên đường, cuôc sống ở nơi phố thị này cũng lắm bất ngờ nó vắng tanh không bóng xe cô lướt qua vào cái khoảnh khắc sáng mùng 1 đầu xuân, nó làm tôi giống như có tâm trạng xuyên không về cái hoạt cảnh ngày xưa

ôi quê tôi ..tết quê tôi

năm ấy lao xao ..giờ hiện ra trong khoảnh khắc

buồi sáng mưa xuân giăng giăng nhẹ như giây bột, tưới xuống mặt sân âm ẩm ướt bóng mấy viên gạch tàu, tôi ngồi ở bậc thềm nhìn ra . cô câm đã dậy từ lúc nào đang thong thả khom nhẹ người quyét đám lá trong đêm rơi xuống, bà tôi đang nấu gì trong bếp. Ngọn khói tỏa ra bay là là, mờ mờ ẩn hiện qua mấy cái lỗ thông hơi, mùi thịt xào nấu bay ra thơm nức trong buổi sớm mai thanh bình yên ả, dư âm của bữa thịt lợn gói bánh hôm qua vẫn bừng lên cảm giác no đủ ở mỗi ngôi nhà trong cái xóm nhỏ này

nhìn ra khoảng vườn rộng

bên kia gốc đào già có từ thời các cụ trồng để lại, thân mấy gốc đào già mộc xịt lớp rêu phủ ở mấy cãi lõm qua cơn mưa chỉ một đêm thôi đã ẩn hiện màu xanh

mấy ngày trước cành cong queo khô khốc thế mà chỉ một hai đêm mưa xuân, cây đào già còng quèo khô khốc đã lấm tấm nụ trên cành như báo hiệu năm nay hoa sẽ bừng lên ngày mùng một

bên này cây mít mấy cành tỏa bóng ở góc sân..cũng đang lú nhú lôc non, li ti chi chít nhú lên, trên kia thân cây mít già bung ra mấy cái lộc như đoạn ruột gà, mấy ngày nữa thôi cây mít lại trổ những lớp quả sai lủng liểng ..

tết thân thương, tết đang về gần lắm bóng cô câm ngiêng ngiêng quyét sân quyét dọn góc sân ..cô cúi mình, bờ mông căng tràn nhựa sống

bà tôi từ trong bếp trở ra nhìn tôi rồi bà bảo..rửa mặt, ăn cơm đi cháu rồi mang bánh cho ông đàm ..cô câm nhìn tôi cười ..

bà bảo , nay con 16 rồi đấy nhỉ..mang bánh sang cho ông sớm rồi về mấy bà cháu mình đi chợ tết

tôi đạp xe như bay trên con đường làng chạy gữa cánh đồng, buổi sớm mai nắng hue hoe ló lên ở phía bên kia từ nhóm người đang gánh gồng đạp xe về phía cái bến sông để sang bên kia sông là có chợ

ông đàm ra nhận bánh cười tủm tỉm..ông bảo bánh nhà con năm nào gói cũng ngon, ông rót li nướcmàu đỏ sẫm ấm nóng trong cái bình ..anh đạo từ ngoài vườn bước vào bảo, tú sang cho ông bánh đấy à

anh vào nhà mang ra hai phong pháo tép gói lại bảo mai giao thừa đốt cho vui nhà tú ạ

ơ ..sao anh cho em nhiều thế

hì hì ..năm nay anh làm ăn được mua sáu phong, tặng em hai phong em nhận cho anh vui nhé

anh đi vào nhà

tôi hỏi ..ông vợ với con anh đạo ăn tết với ông chứ

ông bảo lát vợ nó đi xe khách lên tỉnh lại ..kiểm tra nhà cửa rồi đón con về đây ăn tết với ông, sáng mùng 2 vợ chồng nó sang bên nhà ông bà ngoại cháu ạ

vậy là mùng hai ông lại có một mình hả

ừ ..cháu sang đây ngủ với ông cho vui..hì hì

vâng để cháu hỏi bà cháu đã ông ạ

ừ ..có cháu chạy qua chạy lại ông cũng ấm lòng..thế sáng nay được ngỉ chứ bà có kêu cháu việc gì không

có ông ạ, lát cháu về đi chợ sách đồ cho bà ông ạ

ừ ..vậy cho ông gửi lời cảm ơn bà cháu nhé..

ông mấy hôm nay ông có gặp bà bình không..hi hì

chưa ngày tết ông cũng bận khách đến mua bán …hì hì, muốn gì rồi hả

không phải vậy đâu ông tại cháu tò mò thôi..

hí hí..cứ từ từ khoai sẽ nhừ..qua tết ông tính

……..

Tôi cùng cô câm sách lái làn mây, cái bao tải ni lông cùng bà thong thả ra bến sông..thả chân theo từng bậc đá, dòng sông trong vắt, cái bến lội ngang sông nước chỉ ngang bắp chân, nước nông chảy xiết , lớp đá lạo sao trôi dưới bàn chân , tiếng cười nói râm ran, tiếng chào hỏi của mọi người .chào bà tôi thật vui vẻ

Tôi đi phía sau cô câm đi trước , lâu lâu bà tôi ngoảnh lại bảo, tâm đi cẩn thận nha con, nước chảy mạnh dò bước chân tránh mấy cục đá to trơn kẻo ngã đấy..

Tôi đánh nhẹ vào tay cô hất đầu lên ý bảo cô nhớ lời bà, cô câm cười hàm răng trắng đều, gữa dòng sông , trời quang cánh tay cô hiện ra nõn nà trắng hồng mềm mại, nụ cười của cô như tỏa ra niềm vui vô bờ hiền dịu, ánh mắt trong trẻo ánh lên cảm giác thân thiện bao dung

Tôi hỏi ..cô vui không

Cô gật đầu..cô vịn tay vào tay tôi nép nhẹ thân mình tôi cũng không biết đêm qua cô nge thấy những gì, nhưng cả hai cứ dập dìu bước đi theo dòng nước chảy, sang bờ bên kia là cái dốc cao trên triền đê là chợ..phiên chợ cuối năm ngàn xưa ở mảnh đất này..cả ngàn người ngìn ngịt phô bày ..hàng rau hàng cá , hàng quần áo , xen lẫn hàng hoa , tôi cùng bà len chân, tiếng mặc cả thật vui, thong thả chợ tết cuối năm , tiếng cười râm ran bên kia mấy hàng tranh phô bày thật đẹp

Tranh chợ tết màu gạch non, pha màu tươi đỏ, tranh xưa.. cá chép trông trăng , đám cưới chuột, tranh cô gái tốc váy hứng dừa..cô câm cười cười ..nắm chặt cánh tay tôi..chỉ một lúc thôi bó hoa tươi, rau xanh thêm mấy bó hành thơm bà tôi vui vầy cùng bao người quen hỏi thăm ngày phiên gữa làng quê thanh tịnh

Cái hoạt cảnh thanh bình in vào trong đôi mắt, cái đơn sơ bình dị phiên chợ của làng , qua bao năm chợ vẫn thanh bình, chợ làng quê ngày ấy vẫn đơn sơ, nhưng sao vẫn tràn ra trong ánh mắt nụ cười trên môi mỗi người. thân thương, cho đến tận hôm nay nhiều đêm tôi vẫn mơ về ngày ấy

đó là mạch sống gữa bao đời truyền lại, kẻ mua người bán chợ tết thân thương phiên chợ còn mãi tới muôn đời. Hơn chín giờ tôi cùng bà chuẩn bị bữa cơm ngày tết

mâm cỗ cuối năm đang chộn rộn đến với mỗi căn nhà

bà tôi bảo ..tú lên đây ..hôm này bà bảo con trang trí bàn thờ..

bát hương chân nhang các cụ con phài sắp xếp thế này , bên này di ảnh các cụ nhà mình đôi lộc bình cắm hoa ..hôm nay những cánh lay dơn hồng khoe sắc ..

bà khấn xong, hai ông cậu , mẹ tôi , cô câm cùng tôi cúi đầu khấn nguyện..bà bảo tứ nay hai đứa là chị ,…là em

ông cậu lớn bảo..tú con biết trên bàn thờ nhà mình có vật gì đặc biệt không

cái gì hà ông cậu

trầm ngâm hồi lâu rồi ông bảo

tú hôm nay cháu đã bước sang tuổi 16 cái tuổi bắt đầu phải hiểu vai trò của đứa con trai..trên cái bàn kia có đôi lục bình cổ xưa được cụ ngoại con truyền lại..đôi lộc bình ấy được một ngệ nhân làng gốm làm vào năm 1870 cho một vị quan tây ..khi đi qua làng gốm..trên ấy có lời đề tựa cho tên người đặt làm, nhưng vị quan ấy không còn sống sau khi ra trận để trở về nhận lấy món quà ..qua bao đời chủ ..đến cái năm ất dậu..khắp nơi cái cảnh mất mùa đói khát diễn ra..một buổi chiều có hai cha con nhà ông kia liêu xiêu qua đầu làng, gánh theo đôi lộc bình kêu bán lấy tiền mua gạo

cụ ngoại con đã dắt họ về tặng cho hai thúng gạo ..chứ chẳng có tiền mà mua..nửa đêm hai cha con ăn cơm xong mang hai thúng gạo đi và để dôi lộc bình ở cửa, và mảnh giấy với mấy dòng chữ..nhờ ông giữ giùm, bao giờ có tiền thì quay lại chuộc ..

ông ơi vậy từ đó tới nay bao nhiêu năm rồi họ chưa quay lại chuộc ..

gần năm mươi năm rồi cháu ạ..vậy nên hết đời bà cháu..rồi hai ông cậu..sau này đến lượt cháu vẫn phải nhớ lời dặn này của các cụ để thi hành..vì đó là một lời giao ước con cháu phải giữ lời hôm này ông truyền lại ..để sau này cháu truyền lại cho đời sau

để đến hôm nay tôi vẫn đang khắc gi lời của người xưa..bần thần trong dạ

giao thừa đêm trời tối thấm, tiếng pháo đón giao thừa lóe lên đì đùng nổ ở mỗi góc sân nhà, tràn lên phút linh thiêng giao hòa đất và trời lay động ..bà tôi mang mấy bát chè đặt lên bàn thờ đốt nhang khấn nguyện ..thì thầm tôi chả biết bà khấn điều gì tiếng pháo lét đét sen lẫn tiếng chuông chùa, hòa lẫn tiếng trống đình bên sông rộn rã lòng người bên sông vọt lên pháo hoa bừng lên ..tỏa ra sác màu gieo vào lòng người âm thanh ngày tết

cô câm ngồi tựa vào lòng bà tôi cười tủm tỉm ..bà bảo ..chị em nhờ thương nhau dìu dắt vượt qua trở ngại sau này

tôi khắc gi lời bà ..dưới kia lao sao mấy anh con trai bà bình đang hối hả bước chân lên sân ..chúc tết giao thừa nhà tôi

cao to anh tuấn nắm tay tôi bảo chúc em năm mới học giỏi , thêm một tuổi mới..

( còn )