CÔ CÂM – Truyện Người Lớn Hay 2023 – Update Chương 60

trên cái sân không khí thật vui tươi, cái hoạt cảnh này chỉ diễn ra trong những ngày giáp tết cuối năm, tiếng chày giã giò, tiếng dao thớt lanh canh, tiếng người nói cười xôn sao hình như mọi vất vả , mọi khó khăn đến với mỗi người đều không chìm đi, để tiếng cười cảm xúc cứ lâng lâng trong những ngày này

nó lan nhanh từ nhà này, tỏa ra nhà khác

bên kia hàng xóm, cách khu đất nhà tôi vài chục mét. tiếng lợn kêu vì mấy nhà ấy cũng chung nhau thịt tết, giờ nồi nước mới sôi,

tiếng lợn kêu vang cả góc vườn, ngày tết đến làm cho người ta quên đi tất cả, người già được bát canh, trẻ em được tấm áo mới . tết trên quê tôi, ngàn năm vẫn thế cho đến mai sau

tôi ngồi cùng anh tuấn soay vần bên cái nong thit, trên cái thớt, tảng thịt to, anh tuấn đã lọc ra

anh ấy bảo Tú năm nay lớn rồi tự thái thịt đi, thịt còn nóng hổi thái nhanh làm nhân mới ngon em ạ

tôi lóng ngóng lần đầu cầm dao thớt , cô câm đứng sau lưng nhìn cứ tùm tỉm cười

bà bình bảo làm con trai phải thế cháu ơi, việc của người đàn ông con trai cái gì cũng phải biết đấy

cái cối thịt làm giò sau một hồi phì phụp, chỉ hơn chục phút, thịt nhuyễn, quyện chặt vào nhau , anh khải bảo con lợn này thit ngon , nạc nhiều giò nhà Mụ năm nay ngon lắm

bên kia cái góc sân nơi bóng dâm dưới cành mít , mẹ tôi, cô câm , dì thắm đang trải cái chiếu hoa , lạt bánh lá dong bày biện xung quanh , gạo nếp thơm, đậu xanh đã đãi sạch đang chờ thái thịt làm nhân

anh tuấn bảo, thằng tú lóng ngóng thái vậy bao giờ có thịt gói bánh

tôi đưa dao cho anh , chỉ một thoáng thôi nửa thau nhân bánh đã xong , thịt thái từng miếng thẳng đều , nủa nạc nửa mỡ, anh bảo như vậy nhân bánh mới đậm đà..anh bóp thêm chút muối bột canh vào..rồi anh bảo

nhìn đi sang năm em tự làm lấy nhé..

tôi nhớ lại nhớ cái năm xưa, anh vòng quanh đám cưới hát lời dung tục..thì ra cái thời bồng bột đã qua

anh khải bó giò, bẻ góc thật vuông, anh lấy lạt giàng chặt từng góc vòng quanh để cái giò luộc xong chắc nịch

tôi cứ bâng khuâng nhìn hai anh con trai khỏe mạnh, hậu duệ của ông đường và anh lương thực để lại cho bà bình,đẹp trai, cao lớn hiền hòa,qua những vất vả khổ đau hôm nay bà bình có hoa thơm trái ngọt

bà bình nói cười vui vẻ , vậy là cái thời gian khó, cái thời bà dùng tiếng chửi để tồn tại với đời

giờ nó đã vượt qua rồi . đấy là số phận của bà ngày tết đến bà trẻ trung, hồn nhiên, bước vào độ hồi xuân mê đắm

tôi nhìn bà nhớ cái hôm trên nhà ông đàm tĩnh lặng ánh nh2 như muốn hỏi hôm nay cái ấy nó thế nào vì ông đàm bảo bà ấy có chạy đằng trời . cuộc thi đấu này hai người hai cao thủ không biết đã diễn ra chưa

bên thềm bà tôi cười hiền hòa

bà tôi bảo, hôm này bà sang nhà tôi ăn bát cháo lòng nhá. bà bình bảo vâng hôm nay cả nhà em sang sang cho đông đủ

bà cười . rồi bảo chị ơi chị ơi, bao năm nay em cứ mong được cái giây phút thế này

bà tôi cười bảo, âu cũng là số phận của mỗi người chỉ ta cần nỗ lực thì sẽ vượt qua

tôi nhìn sang bên kia

hai thúng gạo để ở góc sân mẹ tôi, dì thắm, cô câm gói nhanh mỗi người đã qua một lượt, người gói, người dàng dây vòng quanh cái bánh chưng dài to đậm..tôi cứ lặng thầm quan sát, lâu lâu làm chân sai vặt cười nói ở góc sân

tiếng bà tôi lại cất lên , tú lát con sang nhà ông đàm mời nhà ông với nhà cậu út sang ăn cháo lòng nhá

tôi vâng bà nhìn ra cổng

ồ kìa, đầu ngõ, bóng ai

à cô hồng cùng bé mai đang rảo chân bước vào

tiếng cô hồng

ôi …vui quá, cháu chào mụ, chào bà mợ , nhà mình vừa thịt lợn vừa gói bánh luôn à

bà tôi bảo, cô hồng sang chơi

vui quá, tiếng cô hồng cất lên

bà tôi bảo bên nhà cô gói bánh chưa

nhà cháu có hai mẹ con cháu gói ít chiều hôm qua luc65 chung với mẻ rượu cuối năm rồi Mụ ạ

cô hồng phụ gói bánh đi, tiếng dì thắm cất lên kèm theo tiếng cười trong trẻo

được..

cái vụ gói bánh này chị làm được , cô liếc nhìn tôi một cái rồi bảo

mụ ơi rượu cúng này nhà cháu biếu mụ ..chắc đủ mấy ngày tết hết lại ra nhà cháu lấy

ấy chết cô để tôi gửi tiền

thôi mụ, có tí chút ấy mà cả năm qua cháu buôn bán làm ăn suôn sẻ được cũng nhờ cô giáo và cháu tú đây đưa đón em mai giúp, vả lại những lúc ốm đau chả có mụ sang giúp, cháu tú đi giao rượu cho ..thì mẹ con nhà cháu chịu chết Mụ ạ

cháu mong mụ nhận giúp cho, chút lòng thành ấy mà

cám ơn cô , tôi nhận ..mong cô năm mới tiếp tục làm ăn phát đạt nhé

bà bình bảo ..

chị ạ cả đời này bên nhà em cũng chả quên ơn chị, chị nhìn xem cái lúc em gặp khó khăn chả ai đoái hoài, lúc ấy không có chị thì em chết mất chứ lấy đâu ra cái cảnh hai thằng kia hôm nay to cao vạm vỡ thế này, ngày tết đi phụ giúp quanh xóm, quanh làng..

bà bình cười hì hì rồi bảo giò chả lát làm xong chị cứ để mấy đứa đánh dấu, lát chúng nó mang về luộc chung với giò nhà em chị ạ

tối giò chín chúng nó mang sang khỏi bày biện thêm nồi tốn củi

à mà cái giò sau này thằng cháu tú tập giã đi cho khỏe tay..con trai mà yếu ớt là hỏng…bà bình liếc mắt nhìn tôi cười hì hì

tú sang đây giàng bánh..tiếng dì thắm cất lên

tôi nhìn hai cái chiếu trải ở góc sân ..hình ảnh cô câm ngồi cái ghế cao vì bụng hơi to..dì thắm, cô hồng, ngồi khoanh chân .bên cái chiếu trải rộng .. chỉ mấy tháng qua vẻ đẹp tiềm ẩn, tâm hồn mỗi người…đã cùng tôi bước qua nhiều cụng bậc

ngĩ …trong kia , cái ấy to đẹp thế nào

lòng cứ lặng thầm lưu lại ký ức cái tết này , tết quê tôi , tết bình yên bên người thân mãi mãi tới mai sau ..nhớ mãi

…..

hơn 4h chiều bếp than cháy rực ,các món ngày tết, mâm cũng cũng đã sắp xong rồi , hai anh con trai hâu duệ của bà bình đang xoay những xiên thịt nướng thơm nừng tôi chạy xe lên sân

bà tôi hỏi lát có ai sang hả tú

tôi bảo hai vợ chồng anh đạo về hồi sáng, với hai ông cậu lát bà ạ

chiều buông nắng bên mấy cái chiếu trải xuống nền nhà. Hai anh con trai bà bình với anh đạo liên tục đưa cay, bên cái mâm mấy chị phụ nữ cô hống cũng đưa li lên, ánh mắt long lanh như có lửa..cô câm với vợ anh đạo cứ thì tầm,hai người nói cười thông qua cây bút..

vợ anh đạo bảo ..Mu ơi mụ nhấp môi chén rượu này , con uống hết như thay lời muốn nói cảm ơn mụ những ngày vợ chồng con ở xa ..cha chồng con ốm đau không có mụ với em tú chăm sóc thì chả hiểu cơ sự thế nào, rồi chị quay sang phía cô câm chỉ những người có trái tim như mụ..em tâm mới có bến đậu cuộc đời

bà tôi bảo ..thôi con , kệ cái gì làm được thì mình cứ làm coi như mua phúc cho đời sau con ạ

tôi thây cô hồng nở nụ cười nhu vẫn vấn vương giọt lệ

chỉ có dì thắm vẫn tươi trẻ hồn nhiên

dì thắm bảo ..

tú hôm nay ba dì cháu mình thức khuya luộc bánh nhé, ai lại năm nào cũng để bá lớn tuổi canh nồi bánh tâm nhỉ

cô câm gật đầu

dì nháy mắt tôi một cái ..tôi chưa hiểu ý của dì

rượu nếp nhà cô hồng sau vài chén má ai cũng hây hây đỏ, hơi thở thơm lừng , tôi liêng biêng vì hai li rượu chúc xuân của anh tuấn hậu duệ ông đường, đêm ngày kia giao thừa pháo nổ tưng bừng…giờ chỉ còn mấy tiếng nữa thôi, sau 12 giờ đêm nay tôi bước qua 16

đêm cuối năm nay lạnh

cái bếp lửa hồng nồi bánh to sôi lục ục, lâu lâu dì thắm châm nước , lửa to, nước bồi, tiếng củi lèo xèo.đã gần 9h rồi ..bà tôi bảo bá giao cho cái thắm và thằng tú trông bánh nhé

tôi say say lâng lâng nằm ngiêng ở cái chiếu trải trên đống rơm trong bếp , ngọn lửa luộc nồi bánh ấm áp, lâu lâu dì thắm , cô câm sách mấy ấm nước nóng vào ra nhà tắm, rửa ráy thân mình

hồi chiều dì ngồi gói bánh ở góc sân, lúc vào nhà thấy dì thắm ho húng hắng , tôi bảo cháu có thuốc này ông đàm cho ngậm là hết ho dì ạ

tôi rót cho dì một chén nhỏ …lát sao thấy má dì cứ ửng hồng

giờ dì bước vào suýt soa ..lạnh quá

rồi dì cười vui bảo..

bá đau lưng lên ngỉ đi, kệ mấy dì cháu đếm đủ hơn tám tiếng là vớt bánh ra…có thằng tú khỏe tay lăn bánh là mai bánh rền , chắc bá ạ

dì búng mũi tôi một cái rồi bảo ..nhớ chưa cu con

dì cười…

nhớ canh đến hơn 1h30 đêm là vớt đấy

mấy bữa nay tâm hồn tôi lạ lắm, cái cảm giác sau mấy tháng đi qua nhiều cung cung bậc, cảm súc trẻ con, người lớn lẫn lộn trong lòng..

cuộc đời cô câm, dì thắm , cô hồng

rồi mấy hôm trước trên nhà ông đàm..bà bình phơi phới phô bày

để rồi ánh mắt ngi ngờ của mẹ hôm nào ..linh cảm của đấng sinh thành chưa nói thành lời..

giờ tôi lâng lâng trên cái chiếu ở đống rơm, quanh nồi bánh to ngọn lửa hồng vẫn âm ỉ bập bùng , khói bay ngi ngút..

nồi bánh sôi lục ục .tôi kéo cái chăn trùm kín lên đầu, dì thắm ngồi bên má ửng hồng, bên kia cô câm nằm ngiêng dì thắm cứ xoa xoa mông cô

vuốt ve..tôi hé mắt nhìn sang .. dì bảo mông con bé này sờ đã thật

dì nhìn tôi cười tủm tỉm

tôi mở chăn ra hỏi

dì cười gì thế

bí mật ..hì hì

hơi rượu dì thở thơn nồng

cơn phê rượu , tôi cũng miên man chìm đi trong giấc ngủ , tiếng dì thắm vào ra canh lửa, châm thêm nước cho nồi bánh lục ục vẫn đang sôi..

âm thanh làng xóm về khuya, chìm đi . lâu lâu dì thắm mỏi lưng dì ngả mình gữa tôi và cô câm trên cái chiểu..

ổ rơm trong bếp

mùi dì, mùi hơi rượu , mùi má hồng, mùi con gái thoang thoảng bay lượn trong đầu từ cái đêm dì bảo cục kẹo của dì chưa bao giờ dì nắm tay tôi

giờ dì xoàng chân gác lên hai bên hai bờ mông, tôi cô câm nằm ngoảnh ra ngoài..trong tôi âm ỉ tiếng tiếng rên, nhớ cái lúc bà bình đặt tay lên đùi ngoài đồng hôm nọ..

không biết mấy giờ rồi , chỉ có tiếng cô câm bên kia vẫn đang thở nhẹ

tiêng chân dì bước ngoài sân vào trong bếp..cái nong to dì đã để ra nền bếp chắc chuẩn bị vớt bánh ra

tú tú ..dậy dậy

á à ..ngủ sướng ha ..

không thức canh bánh nằm ngủ ngon nha

dì giật cái chăn trên đầu tôi ra ..đè lên nửa người tôi xoàng chân vần ngửa tôi ra..

thơm nhẹ vào má tôi dì lay tôi dậy

tôi ngồi dậy , cô câm cũng đang búi tóc ..tôi cầm đèn soi ..từng cái bánh dì thắm vớt ra

từng cái bánh được đè lăn, tôi cầm cái thanh gỗ vừa lăn, vừa đập nhẹ lên cái bánh

tiếng bẹp bẹp vang lên trong đêm vắng, bà tôi trở dậy kiểm tra dì cháu trông nồi bánh thế nào

giờ đã sếp gọn gàng..dì thắm bảo bánh chưng thơm mùi lá dong trộn vào gạo nếp làng dẹo quẹo thơm lắm bá ạ

chắc hơn 2h rồi bà tôi nhìn một lượt xong rồi bảo..mấy đứa giỏi lắm..thôi đi ngủ đi

dì thắm cười hì hì ..

rồi bà bảo , thắm này năm nay con bị sao thái bạch, sang năm tuổi con có sao thiên ân chắc chắn có quý nhân phù trợ không hiểu sao mấy bữa nay bá cứ có cảm giác bồn chồn trong lòng

dì bảo vâng cháu cũng mong như vậy

tôi đánh răng rửa mặt rồi vào gường ..cảm giác co ro vì lạnh từ tối đến giờ nằm trong cái gian bếp ấm sực , ngủ một giấc, giờ đầu óc ngĩ ngợi bâng khuâng..từ hôm với chị nụ đến nay đến nay …giờ hơn 2h đêm tôi đã là cậu con trai 16

trong kia dì thắm, cô câm căn buồng im lặng, cánh cửa khép hờ như cửa mở tâm hồn

ước gì ..lúc này, nhớ truyện hôm nào trên bè

hai người một gường chắc đang chìm vào giấc ngủ

bỗng tiếng dép ai rất nhẹ..bước đi trong đêm cuối năm sâu thẳm, tĩnh lặng cuối làng

tôi mơ màng cảm giác bồn chôn..giống như cái đêm ..tiêng chân ai sát thành gường

tĩnh lặng không gian

mùng tôi ai vén nhẹ lên

ai ngả người, tì nhẹ ..bờ vai

tiếng dì thoang thoảng bay trong đêm ..

tú tú..ngủ chưa, cục kẹo của dì..hơi thở dì lào phào bên tai..

dì chúc mừng sinh nhật cục kẹo của dì

tôi xuay nhẹ ngửa người ..

dạ dì ..tú cảm ơn dì

dì nằm ngiêng người vòng tay lên bờ vai tôi nụ hôn đặt lên má tôi .

hơi rượu thơm, thoảng bay

tôi bâng khuâng đâu đó trong người như căng lên ..như có kiến bò

dì xoa bờ vai tôi nhẹ nhẹ ..

tú ..

dạ..

mang chăn vào gường trong đi ..

dì thưởng..

( còn )