VÔ CỰC GIẢ – Update Chương 78

Chương 59: Rừng Nguyên Sinh (12)

Quân chắc chắn buổi tập huấn bị phá là do người của tên tay to kia làm ra. Bọn chúng muốn nhân hỗn loạn để bắt cóc Quỳnh Phương.

“Mình lại quên mất sự kiện buổi tập huấn bị phá hỏng… hóa ra tất cả đều liên quan với nhau!”

Quân vỗ đầu mấy cái, nếu hắn là Ác-si-mét, hẳn đã hét lên ơ-rê-ka.

Muốn bắt cóc Quỳnh Phương ở ngoài kia không phải chuyện dễ dàng, dù sao nàng cũng là tiểu thư Lê gia, thiếu gì phương thức bảo vệ.

Nhưng một khi vào trong bí cảnh, mọi thứ lại dễ dàng hơn rất nhiều. Không CCTV không cảnh binh, không cao thủ bảo vệ, Phương khác nào cá nằm trên thớt.

“Quả nhiên, nó là mệnh Vương Thổ!” Ngọc giờ mới phát giác ra. Dùng Vọng Khí Thuật, nó có thể nhìn thấy được khí tức thổ thần vây quanh Phương, lại nhớ đến sự kiện Phương mời sinh nhật cả lớp suy ra được ngày tháng năm sinh, Ngọc tính toán một cái liền đưa ra kết luận Phương là mệnh Vương Thổ.

“Hồng nhan bạc phận!” Ngọc thầm nghĩ, không hiểu sao nó lại cảm giác có chút tang thương, là cho Phương hay là cho ai đó, nó cũng không phân biệt rõ.

Một tiểu thư của gia tộc quyền quý nay lại trở thành thứ công cụ giao phối để sản xuất Linh Quả, nghe thôi đã thấy chua chát rồi! Chỉ mong rằng sau chuyện này, Phương sẽ không bị ảnh hưởng tâm lý quá nặng nề, dẫn đến những ý nghĩ như tự sát.

Dù sao với thân phận của nàng, dù có bị cưỡng bức thì kiếm một tấm chồng vẫn hết sức đơn giản.

Tên Mộc Yêu sau khi khoe khoang xong, liền đem Phương vào trong hang. Tuy là quái vật nhưng nó có gu chịch rất đặc biệt, nhất định phải làm ở trên giường!

“Coi như con bé đó xui xẻo!” Ngọc nói với Quân. Không biết có phải nó đang an ủi Quân hay không.

“Quân?” Không thấy Quân nói gì, Ngọc cảm giác bất ổn.

Quân cứ đứng đó như trời trồng, ánh mắt căng tròn, gương mặt hắn hiện lên vẻ thống khổ, đôi mắt tràn đầy tơ máu.

***

Đầu Phương đau như búa bổ, nàng cảm giác mình vừa đập xuống một thứ gì đó khá cứng, có vẻ là một tảng đá. Nàng chưa thể mở mắt ra, nhưng ý thức mơ hồ vẫn gợi nên một số hình ảnh trước khi ngất.

Nàng nhớ mình đang cùng đội của Quân giao chiến. Hai bên vẫn đang kịch liệt ăn miếng trả miếng thì bất ngờ một rung chấn ập đến. Sau đó, một con rắn titan từ lòng đất đột kích, muốn tấn công Duyên. Nhưng Phương đã nhanh tay cứu Duyên. Con rắn vẫn kiên trì đuổi theo, tưởng rằng nguy hiểm bủa vây không cách nào xoay sở thì bất ngờ, Quân tấn công con rắn, thu hút sự chú ý.

Tiếp đó là một màn thể hiện khiến người khác chấn động!

Quân lợi dụng điểm yếu của con rắn, lại tung ra một đòn khiến nó bị thương nặng.

Nhân cơ hội này, mọi người kéo nhau bỏ chạy.

Nhưng Quân lại không may mắn bị một con rắn khác nuốt chửng.

Tưởng rằng con rắn ấy sẽ xơi tái tất cả thì bất ngờ một đàn quái vật hung hãn ập đến. Con rắn chuyển dời sự chú ý sang đàn quái vật, há miệng cắn nuốt sinh mệnh. Phương cùng Duyên may mắn leo được lên cây ẩn nấp, tránh được một kiếp nạn.

Rồi khi thấy trực thăng của hội Hiệp Sĩ đến, Phương tưởng mình đã được cứu!

Nhưng gáy nàng bỗng đau nhói, tựa như có thứ gì đó đâm vào.

Ý thức mất đi.

Cho đến tận bây giờ nàng mới mơ hồ tỉnh dậy.

Hai mắt nàng mở không nổi, nhưng nàng cảm giác được cơ thể đang bị ai đó xâm phạm.

Một bàn tay thô ráp đang xé quần áo của nàng, nắn bóp lấy bầu vú của nàng.

“Ai vậy?” Phương hoảng loạn vô cùng. Nỗi sợ đánh thức một phần não bộ, khiến nàng hé được đôi mắt.

Thứ đầu tiên nàng thấy là một tên đầu hói, râu ria rậm rạp, nét mặt hung dữ, cơ thể to lớn đến đáng sợ.

“Đây là ai? Sao mình lại ở đây? Ông ta muốn làm gì mình? Không! Bỏ ra! Bỏ ra tên khốn!”

Phương sợ hãi muốn hét lên, nhưng nàng không thể. Cơ thể nàng hoàn toàn bị động.

Tên Mộc Yêu kéo áo ngực của nàng vứt đi, để lộ ra bộ ngực tròn trịa có hai đầu ti hồng hào nhú lên như bánh bao.

Nước dãi từ miệng tên Mộc Yêu chảy xuống, khiến Phương kinh tởm.

Nàng vùng vẫy bằng ý thức, nàng muốn thoát khỏi trạng thái nặng nề này.

Nhưng bất lực!

Thứ duy nhất nàng có thể làm được là để nước mắt mình rơi ra.

Trong đầu nàng xuất hiện vô số hình ảnh, nàng mong ai đó có thể đến cứu mình.

Hình ảnh đầu tiên nàng nghĩ đến là một ông lão, nhưng nàng biết điều đó là không thể.

Hình ảnh thứ hai là một chàng thiếu niên vẻ ngoài bình thường, nhưng ẩn chứa trong người là một bí mật cực kì lớn. Hắn và nàng đã cùng nhau làm một hợp đồng trao đổi. Nàng giúp hắn mạnh lên, hắn đóng giả bạn trai để tránh đi mối hôn sự của gia đình sắp đặt.

Nhưng nàng biết rõ lúc này hắn vẫn chưa bế quan xong!

Hình ảnh cuối cùng xuất hiện, nàng không nghĩ vào thời khắc này mình lại nghĩ đến tên đó.

Hắn là một kẻ đáng ghét.

Hắn tỏ tình nàng giữa đám đông, dùng những lời lẽ tự cao để thu phục nàng. Kết quả bị nàng từ chối.

Hắn trẻ trâu, vì chuyện trên mà không hợp tác với nàng, khiến thứ hạng lớp bị tụt.

Hắn không ra gì, chỉ là một tên công tử ăn chơi, suốt ngày rượu chè, ma túy.

Nhưng dạo gần đây, hắn như trở thành một kẻ khác. Tu vi tăng mạnh, kiến thức không thua kém Thế Hải, lại cư xử vô cùng hợp lòng người. Và hắn, lại là kẻ đã cứu nàng, là kẻ đã hi sinh thân mình để thu hút sự chú ý của rắn titan.

Hắn thật sự làm nàng bất ngờ.

Con người là vậy đấy, khi bản thân rơi vào thế yếu sẽ phát sinh cảm xúc dựa dẫm.

“Nhưng hắn đã bị rắn titan nuốt rồi!”

Cái khoảnh khắc mà Phương định buông bỏ mọi hi vọng, nàng nghe được một giọng nói quen thuộc.

“Dừng lại!”

Con Mộc Yêu thật sự ngừng hành động, mắt nó trợn lên một cách dữ tợn, cái đầu thì từ từ xoay ngược lại, nhìn về phía chàng trai đang đứng ở cửa hang.

***

“Tại sao… tại sao Quân lại làm vậy?” Hanah thở không ra hơi, nói không ra tiếng.

Bên cạnh nàng, Tú cũng không khá hơn, mặt mày tái mét.

Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, khiến cả đám không ai kịp phản ứng. Chỉ mới đây một phút, khi con Mộc Yêu đã vào hang…

“Không biết cô bé đó tên gì…” Hạnh thở dài, tựa như muốn nói gì đó để phá vỡ không khí có phần u sầu này, nhưng lại nói ra một câu vô nghĩa.

“Đồng phục đó giống với Quân!” Hanah nhanh chóng nói.

“Có khi nào Quân biết không?” My nói, trong lòng lại nghĩ: “Cô ấy đẹp quá… đáng tiếc…”

Tú không có nhiều biểu cảm. Xem ra tổ chức kia vẫn đang không ngừng bắt người. Nhưng cô bé vừa rồi thoạt nhìn không phải người tầm thường, hi vọng phía sau cô bé đó là một thế lực lớn. Vụ mất tích của cô bé này sẽ dẫn động thế lực sau lưng truy tìm, biết đâu sẽ có kết quả khả quan, tìm đến được chân tướng sự việc.

Đúng lúc cả bọn đang trầm ngâm, một bóng người bất thình lình áp sát.

“Quân?”

Cả bọn có chút thất thố, họ sợ Quân sẽ bị tên Mộc Yêu phát giác, muốn kêu hắn mau trốn vào màn sương.

Nhưng họ lập tức nhận ra, ánh mắt Quân có gì đó khác lạ.

“My… à không… Liễu Thần! Thực hiện kế hoạch đi!”

Ánh mắt mọi người cứng lại, sau đó vỡ ra.

“Kế hoạch? Ý em là sao Quân?” Tú ngây người, vội lên tiếng ngăn cản: “Chuyện này không ổn! Em chỉ mới là 3 sao… em không thể!”

Lúc này, My có biến chuyển, hai mắt nàng sáng lên. Liễu Thần đã chiếm lấy thân xác của My!

“Cậu sẵn sàng rồi?”

“Ừm!”

“Không được! Chỉ mới 3 sao!”

Liễu Thần từ chối.

“Tôi có kế hoạch rồi.” Quân đáp, gương mặt hắn lúc này đỏ bừng, cơ thể cứ run lên không hiểu vì lý do gì.

“Đây là… hiểu rồi…” Liễu Thần nghe ít hiểu nhiều.

Mặc dù lúc này chưa nắm chắc phần thắng, nhưng vẫn rất đáng thử. Nếu không giúp Quân, sẽ bỏ lỡ một cơ hội cực kì đáng tiếc. Nếu Quân thất bại, cũng không tổn thất gì đến Liễu Thần!

“Cái giá phải trả không nhỏ, nhưng nếu thành công tôi có thể cứu cậu!”

Quân cũng nghe ít hiểu nhiều, gật đầu rời đi.

Tốc độ hắn thế mà càng lúc càng nhanh.

“Quân…” Hanah ngơ ngác, mắt nàng lúc này bỗng chốc nóng rát.

Tú lẳng lặng nhìn theo, không biết đang nghĩ gì.

Hạnh càng phức tạp hơn, cô không biết Quân đang làm gì, nhưng nhìn gương mặt của hắn đau đớn như vậy, cô dường như có chút thương xót.

Cùng lúc này, đôi mắt của My sáng lên. Ở phía xa, tại chiếc hồ có bản thể của Mộc Yêu, thứ ánh sáng tương tự cũng toát ra, khiến cái cây naỳ bỗng chốc ảm đạm, tựa như khô héo.

“Giáng cấp đã xong, giờ chỉ còn trông chờ vào cậu nhóc đó!”

Lời vừa dứt, Liễu Thần trả lại ý thức cho My.

***

Ông Vương chậm rãi bước đến một cái hố sâu, bàn tay ông đưa ra, tạo thành một lực hút kéo bạn già của mình từ dưới đáy hố.

Tùng thân thể nát bươm, chỗ nào cũng rỉ máu, quần áo thì tơi tả hết mức.

Đặt Tùng nằm xuống bên cạnh, ông Vương vẫn ung dung nhìn về phía đường hầm đã bị đánh cho sụp đổ, đôi mắt vô sầu vô lo nhưng lại ẩn chứa vô số toan tính.

“Cậu Minh mạnh quá… thân già này không cản nổi!” Tùng cười cợt, tự giễu bản thân, sau đó lại bồi thêm một câu: “Mà chỉ mới dùng một nửa sức mạnh! Nếu cậu Minh sử dụng một nửa kia nửa thì…”

Tùng nghĩ đến viễn cảnh trong lời nói, chỉ có thể lắc đầu bất lực.

“Không sao… ông bạn làm tốt rồi! Cầm chân đủ lâu rồi!”

Tùng nghe vậy, liền cảm thấy có thể nhắm mắt ngủ một giấc.

Ông Vương lấy chiếc áo của mình đắp cho vị quản gia già, sau đó bước về phía bàn.

Sau trận chiến kinh thiên động địa giữa 2 vô cực giả 7 sao, căn hầm được xây dựng bằng chất liệu cứng cáp nhất, còn được gia cố thêm trận pháp vẫn tổn hại nặng nề, nhưng riêng chỗ mà ông Vương ngồi chẳng sây sướt gì.

Ông Vương ngồi đó, gương mặt vô cảm nhưng ánh mắt lại lóe lên một chút ánh sáng.

***

Mộc Yêu trợn tròn mắt. Nó không tin được trong lãnh thổ của mình lại xuất hiện một kẻ lạ mặt mà bản thân nó chẳng biết chút gì.

Nhưng khi nhìn ra cảnh giới của kẻ kia chỉ ngang 3 sao, Mộc Yêu lộ rõ vẻ khinh thường. Mặc dù linh trí không cao, nhưng coi thường sinh mạng của kẻ yếu và sợ sệt trước kẻ mạnh là bản năng muôn loài. Trong trường hợp này, Mộc Yêu đang ở vế đầu.

Trong ánh mắt mơ hồ, Phương nhìn thấy bóng dáng mờ ảo của chàng trai ấy.

“Là… cậu ta sao?”

Ánh mắt Quân lúc này ngập tràn lửa giận, trạng thái cơ thể cũng có vẻ không ổn. Thật khác với cách làm việc thường ngày của hắn. Hắn là kẻ đề cao sự bình tĩnh, vì chỉ có bình tĩnh mới có thể giải quyết được mọi chuyện. Nhưng lần này, cảm xúc đã lấn át mọi thứ!

Nhưng đây không hẳn là cảm xúc của Quân.

Mà là cảm xúc của Chu Văn Lương.

Chấp niệm đối với người vợ bị cưỡng bức mà bản thân không thể làm gì đã trở thành một bóng ma tâm lý đè nặng trong lòng Chu Văn Lương cho đến tận lúc chết. Ông luôn hối hận rằng tại sao một người mạnh như mình lại không thể bảo vệ vợ? Cả đời này tu luyện để làm gì? Bảy sao để làm gì khi chỉ có thể bất lực nhìn vợ mình bị đám đàn ông khốn nạn đùa giỡn đến chết.

Ông luôn muốn mình có cơ hội được trả thù, nhưng làm sao được khi những kẻ kia đã chết rồi. Thứ cảm xúc tiêu cực ấy cứ tồn đọng mãi. Cho đến tận hôm nay, dù đã truyền cho người khác, nhưng gặp trường hợp chứng kiến kẻ khác bày trò hãm hiếp, cảm xúc của Chu Văn Lương bùng nổ, kích thích đến cảm xúc của Quân, khiến hắn đánh mất lý trí, liều mạng với kẻ địch.

Nhưng một khi đã lộ diện trước mặt Mộc Yêu, chuyện tại sao Quân lại đâm đầu ra không còn quan trọng nữa!

Mộc Yêu có ý thức rất cao với lãnh thổ của mình. Phát hiện ra một giống đực khác ngang nhiên xuất hiện, lại còn chen giữa lúc nó đang làm tình, Quân chỉ có đường chết!

Nhưng Mộc Yêu cảm giác có gì đó không ổn.

Nó thấy cơ thể bất chợt suy yếu một cách trầm trọng.

Cảnh giới của nó liên tục tụt xuống, cơ thể cũng nhỏ lại vài phần.

Đây là lần đầu tiên nó bị như vậy. Từ lúc khai mở linh trí, tu vi nó tăng nhanh như diều gặp gió, nó bỏ qua mọi cảm ngộ, trực tiếp bước vào 7 sao. Giờ đây, nó trở về trạng thái 5 sao, thật sự không quen chút nào.

Trong ánh mắt hoang mang của Mộc Yêu, Quân cười khẩy rút kiếm chĩa về phía nó.

Mộc Yêu linh trí rất thấp, nó nghĩ rằng Quân là kẻ khiến nó yếu đuối như vậy, là kẻ đã cướp sức mạnh của nó. Giống như một con chó bị cướp đi cục xương đang gặm, nó gầm gừ giận dữ, nhe nanh múa vuốt, tập trung sát khí nhắm vào Quân.

Mộc Yêu nắm lấy cây rìu đang cắm dưới đất, nó hung tợn bước đến Quân.

Trong khoảng cách này, nó hoàn toàn có thể áp sát, bổ một nhát vào đầu Quân. Nhưng giết một con vật nhỏ không cần màu mè như vậy, trái lại, nó muốn hành hạ Quân.

Quân lúc này bỗng dưng xoay người bỏ chạy, khiến Mộc Yêu trừng mắt.

Rất nhanh, nó nhún chân một cái, trong thoáng chốc ập đến Quân.

Da đầu Quân tê dại, tóc gáy dựng đứng lên, cơ thể trong thoáng chốc ngưng trệ, tựa như đang phủ phục trước số phận của mình. Nhưng cũng may, một ít lý trí còn sót lại liên tục kêu gào hắn phải mau né.

Thuấn Thân.

Quân thoắt cái biến mất.

Cây rìu mất mục tiêu, chém vào mặt đất.

Chấn động mạnh mẽ khiến một mảng đất hóa thành mạng nhện. Dễ thấy nếu Quân không tránh kịp, hắn sẽ học được thuật phân thân, nhưng là phân thành 2 nửa không hoàn chỉnh.

Mộc Yêu nhíu mày, nó tưởng rằng với cú bổ vừa rồi đã có thể khuất phục được đối thủ. Nhưng không ngờ Quân lại có thể tránh né kịp thời.

Mà điều khiến nó không tin được là… Quân hoàn toàn biến mất rồi.

Dù tụt xuống 5 sao, nhưng khả năng cảm nhận môi trường của Mộc Yêu không thể xem thường. Vậy mà một chút khí tức của Quân nó cũng không cảm giác được, tựa như Quân hoàn toàn biến mất.

Nhưng rất nhanh, Mộc Yêu nhướng mày một cái, cây rìu vốn đang nằm dưới đất bất ngờ được nâng lên trên đỉnh đầu.

Keng!

Âm thanh binh khí va chạm vang lên.

Tia lửa toé ra như một điểm nhấn.

Chẳng biết từ lúc nào, Quân đã xuất hiện trên đỉnh đầu của kẻ thù, vung một kiếm mạnh mẽ muốn đoạt mạng.

Nhưng ở khoảng cách gần với đối thủ 5 sao, để lộ ra sát ý chẳng khác nào ‘lạy ông tôi ở bụi này’.

Trước khi đỡ đòn chém của Quân, Mộc Yêu thật sự đã kinh hãi. Nó phát giác ra một thứ quỷ quái gì đó đang nhắm đến mình, chứ không đơn thuần là một tên nhóc 3 sao vô hại như lúc này. Dự cảm trước nguy hiểm của quái vật 5 sao có sai lầm?

Khi con quái đỡ được, Quân lập tức dùng Thuấn Thân để thoát ly, sau đó dùng Ẩn Thân xóa sạch tồn tại.

Cứng đối cứng chính là tự hủy. Du kích mới là phương án ổn thỏa nhất.

Quân lợi dụng khả năng tàng hình, liên tiếp tấn công cấu rỉa đối phương trong mấy giây tiếp theo. Nhưng tuyệt nhiên đều bị Mộc Yêu đỡ đòn.

Ẩn Thân và Thuấn Thân là hai thuật tiêu hao infinergy cực kì lớn. Quân là một vô cực giả 3 sao, số lần thi triển combo trên giới hạn dưới 10 lần. Vậy mà hắn vẫn cố chấp muốn tấn công Mộc Yêu bằng cách này? Khi hết infinergy, hắn chẳng khác nào con cá nằm trên thớt!

Quân hiểu điều trên nhưng hắn có điểm tựa của mình!

Đúng là hắn bị cảm xúc chi phối, nhưng hắn vẫn biết toan tính.

Lúc này, 3 viên tinh thể trong cơ thể Quân di chuyển một cách hỗn loạn, chúng va đập vào nhau, tạo thành một thế trận ma sát khiến mọi vô cực giả nhìn thấy đều rợn da gà. Tinh thể vốn luôn bất động! Trừ lúc đột phá, nếu tinh thể di chuyển chính là báo hiệu vô cực giả đang ở trạng thái cực kì bất ổn, có thể sụp đổ toàn bộ tu vi bất cứ lúc nào.

Tinh thể là những nhà máy chuyển hóa infinergy ngoài tự nhiên thành infinergy trong cơ thể, cũng là nhà kho cất giữ infinergy. Khi chúng va đập vào nhau, infinergy sẽ tràn ra một cách không kiểm soát, dẫn đến tình trạng kích thích cơ thể quá mức, cuối cùng là tự hủy.

Nhưng ít ai biết rằng, khoảng 800 năm trước, thời đại mà Việt Nam bắt đầu có những bước chuyển mình mạnh mẽ, phản kích lại quái vật để đoạt lấy đất đai, đã có một loại cấm thuật được phát minh dựa trên trạng thái tinh thể hỗn loạn.

Tên của nó là —Nhịp Điệu Tử Thần.

Hết chương 59.