VÔ CỰC GIẢ – Update Chương 78

Chương 58: Rừng Nguyên Sinh (11)

“Ai?”

Quân quát, vội lui lại một khoảng vừa đủ, đồng thời móc thanh kiếm từ trong balo ra.

My lúc này không còn là My nữa, Quân cảm giác nàng ấy đang bị một ai đó điều khiển.

“Ngọc!” Những tình huống thế này, hỏi Ngọc là chắc ăn nhất.

“Con bé này có khả năng đã bị linh hồn nào đó nhập vào…”

Những người có khả năng tương tác linh hồn vừa có lợi, cũng vừa có hại. Lợi là năng lực hiếm có ấy giúp họ thao tác được rất nhiều chuyện, đơn cử như tra hỏi thông tin từ người đã khuất, cái này người thường làm sao có khả năng? Nhưng hại cũng rất nhiều, vì có năng lực tương tác linh hồn, họ rất dễ bị các linh hồn nhập vào để chiếm xác. Để dễ hình dung, cứ coi năng lực tương tác với linh hồn là một cánh cửa, đối với người thường, cửa đóng chặt, còn đối với những người như My, cánh cửa ấy mở toang, tạo điều kiện cho linh hồn xâm nhập!

“Nhưng có cảm giác người nhập vào có liên hệ với con Mộc Yêu kia?” Ngọc nói.

“Là hoa Tịnh Thu nhập?”

“Không phải nó!”

Quân nhíu mày, lời của Ngọc là có ý gì?

“Quân… là tên cậu đúng không?”

My cất giọng, không còn sự ngọt ngào của người miền Tây nữa, thay vào đó là chất giọng cứng rắn, trầm ổn.

“Đúng…” Quân siết chặt thanh kiếm, lại hỏi: “Còn… là ai?”

Quân không biết nên xưng hô thế nào cho phải trong trường hợp này.

“Là một phần nhỏ ý thức của Liễu Thần…” Câu trả lời này khiến Quân kinh ngạc, mà đồng thời Ngọc cũng lên tiếng: “Nó nói thật… dùng Vọng Khí Thuật có thể thấy một ít khí tức cực kì mạnh mẽ, chỉ có thể là tồn tại như Liễu Thần mới có được…”

“Nếu là Liễu Thần… vậy mình có thể dựa vào nó giải đáp thắc mắc…” Quân hít thở có chút không thông.

“Tại sao lại nhập vào người của My?” Quân hỏi.

“Cô bé này hợp vía!” Liễu Thần đáp, sau đó lại nói: “Và tôi có chuyện muốn nói với cậu!”

“Chuyện gì?” Quân vốn muốn để Liễu Thần giải đáp một số thắc mắc, nhưng trước hết cứ nghe nó nói cái đã.

“Tôi muốn nhờ cậu đánh bại tên Mộc Yêu kia!”

Nghe xong câu này, Quân nhíu mày tự hỏi đây là cây Cần Sa Thần chứ Liễu Thần gì. Chỉ có mấy tên phê cần mới nói ra lời đó. Kêu vô cực giả 3 sao đánh bại 7 sao? Sao mày không kêu tao đánh luôn 10 sao đi?

Tạm gác cảm xúc có phần hỗn loạn, Quân cẩn trọng suy nghĩ, không để lộ vẻ hoảng trên gương mặt.

“Làm sao đánh được chứ?”

Có khi Liễu Thần có cách nào đó.

“Tôi có thể áp chế hắn xuống 5 sao.”

Nghe câu này, áp lực của Quân nhẹ đi hẳn, nhưng 5 sao vẫn là tồn tại kinh khủng. Còn nhớ tên Cương Tử mà Quân đối mặt ở trong bí cảnh Thất Sơn, hắn cũng là 5 sao, và có vẻ yếu hơn 5 sao khác nhưng vẫn dễ dàng hành Quân ra bả. Nếu không nhờ mưu mẹo, Quân có lẽ đã phải xin tác giả nhập vào một thằng khác.

“Tại sao lại muốn đánh bại Mộc Yêu?” Quân muốn làm rõ động cơ trước.

“Đánh bại Mộc Yêu, tôi có thể tự do.” Liễu Thần đáp, lại nói:

“Trước hết kể lại một chút chuyện xoay quanh tôi và Mộc Yêu. Chỉ là không biết bắt đầu từ đâu… tôi chỉ biết mình là một phần của Liễu Thần… những chuyện trước đó đều không rõ!”

“Truyền thuyết nói Liễu Thần đột ngột biến mất… cái này thật khiến người ta tò mò!” Quân thầm nghĩ, lại tiếp tục lắng nghe Liễu Thần.

“Tôi chỉ nhớ mình được một ai đó gửi vào địa mạch, kèm theo một loại thuật kì bí nào đó. Tôi trôi theo dòng chảy địa mạch, vô tình bị một Mộc Yêu có rễ đâm vào địa mạch hấp thu. Từ đó, tôi tồn tại cộng sinh với Mộc Yêu đó, hắn ôn dưỡng tôi, còn tôi cung cấp năng lực của mình cho hắn, giúp hắn phát triển vượt bậc.”

“Đến một lúc, tôi muốn chiếm lấy ý thức của Mộc Yêu, nhưng lại bị thứ thuật kì bí kia giam lại. Dần dần, tôi nhận ra thứ thuật ấy có 2 tác dụng:

Thứ nhất, giam cầm tôi và điều khiển Mộc Yêu.

Thứ hai, thúc đẩy phát triển dâm tính, đồng thời hạn chế linh trí phát triển.”

“Nói đơn giản là tập trung phát triển đầu dưới, còn đầu trên thì vứt!” Quân lảm nhảm trong lòng. Từ lời của Liễu Thần, hắn bắt đầu cởi bỏ được một số khúc mắc rồi. Quân luôn tự hỏi Mộc Yêu và tổ chức buôn người kia có mối quan hệ thế nào, giờ đây đã rõ. Tổ chức kia một tay tạo ra Mộc Yêu!

Bên cạnh đó, Quân cũng giải đáp được lý do tại sao Mộc Yêu kia thừa hưởng huyết mạch Liễu Thần.

Hóa ra đều do tổ chức kia một tay nuôi trồng. Từ đầu đến cuối, bọn chúng đã có một kế hoạch rất rõ ràng, trồng một cái cây có thể sản xuất linh quả tại khu vực cấm này.

Cũng phải thôi, nuôi một con Mộc Yêu rất dễ bị chú ý, lại còn là Mộc Yêu sản xuất được Linh Quả, thử hỏi mấy ai dám công khai.

“Không cẩn thận rơi vào kế hoạch lớn của một tay to nào rồi…” Càng nghĩ, Quân càng tăng thêm ý chí vạch trần lũ đứng sau kế hoạch này. Nếu chúng vẫn còn ở trong tối, rất có thể sẽ gây hại cho Quân và 4 người còn lại khi họ thoát ra.

“Liễu Thần có biết người đã đưa Liễu Thần vào đây không?”

“Chỉ nhớ là 2 tên lâu la đưa vào, chủ nhân của chúng tôi không biết!” Liễu Thần trong dáng dấp của My lắc đầu.

“Vậy còn thời gian? Bị đưa vào đây lúc nào?”

Liễu Thần lắc đầu.

“Vẫn chưa biết tung tích kẻ phía sau… nhưng hiềm nghi lớn nhất nằm ở hiệp hội!” Quân xoa cằm, lại hỏi: “Thế tại sao Liễu Thần lại có mặt ở đây? Không phải thứ thuật kia giam cầm sao?”

“Ừm… cái này nằm ngoài dự tính… lúc bị đưa đến đây, dường như đã xảy ra trục trặc nào đó, dẫn đến một phần của tôi bị tách ra và rớt giữa đường! Sau một thời gian, tôi bị hất văng ra khỏi dòng địa mạch nhưng may mắn bắt gặp bông hoa theo cách gọi của các người là Tịnh Thu này. Thấy nó đang phát triển, thế là chui vào trong nó, hình thức cộng sinh giống với Mộc Yêu kia!

Vì một phần này quá mức yếu ớt nên không thể giúp bông hoa phát triển mạnh như Mộc Yêu. Phần ý thức này đã phải ngủ say để tiết kiệm năng lượng. Nhưng từ ngày có cậu, ăn tinh trùng của cậu, bông hoa này đã phát triển rất mạnh, kéo theo tôi cũng được đánh thức.”

Nghe cái giọng ồ ồ của Liễu Thần, Quân thầm nghĩ nó là đàn ông. Cảm giác một gã đàn ông nói ra ba chữ ‘ăn tinh trùng’ của mình thật khiến Quân teo dái.

“Sau khi thức tỉnh, phần ý thức này cũng mạnh hơn và tôi có khả năng liên hệ với phần còn lại đang bị giam cầm trong con Mộc Yêu kia. Dựa vào điều này, tôi đảm bảo có thể áp chế được Mộc Yêu xuống 5 sao trong vòng một phút, ít nhất là vậy!”

Liễu Thần tràn đầy tự tin.

“Nhưng tôi chỉ là 3 sao thôi…” Dù Quân lúc này có là 4 sao cũng không đánh bại được Mộc Yêu 5 sao đâu, khoảng cách quá lớn!

Như nhận thấy Quân muốn thoái thác, Liễu Thần đáp: “Cũng không cần gấp, cậu cứ tu luyện đi, đến lúc đạt được 5 hoặc 6 sao thì ngửa bài với con Mộc Yêu đó!”

Ngừng một chút, Liễu Thần lại nói tiếp: “Tôi cũng như cậu, muốn thoát ra ngoài, vì vậy mới nhờ cậu đánh bại nó, giải phóng phần ý thức kia. Nếu cậu không giúp… thì cũng đừng hòng ra ngoài!”

“Cái gì? Nó đang đe dọa mình!” Quân sửng sốt trước thái độ của Liễu Thần. Nhưng lời đe dọa của nó hoàn toàn có cơ sở. Hi vọng của Quân và các cô gái đều đặt ở bông hoa Tịnh Thu kia. Vừa vặn thay, Liễu Thần lại nằm trong hoa Tịnh Thu. Ắt hẳn nó có cách khống chế linh trí của Tịnh Thu. Đến lúc đó không đáp ứng yêu cầu của nó thì đừng mơ nó chỉ đường ra ngoài.

“Nhưng nếu cậu giúp, tôi sẽ trả ơn!”

“Vừa đấm vừa xoa, cái cây này không đơn giản!” Chiêu này của Liễu Thần thật sự hiệu quả, nó khiến Quân nhanh chóng hạ cảm giác khó chịu khi bị đe dọa, lại đem lòng chờ mong Liễu Thần sẽ trả ơn thế nào.

Lợi ích kiếm từ Liễu Thần không phải là thứ để đùa!

“Thời gian qua, tôi có tích tụ được một giọt Sinh Mệnh Thủy. Cậu ra tay giúp, tôi sẽ tặng nó cho cậu!”

“Sinh Mệnh Thủy?” Quân ngờ ngợ như đã nghe qua thứ này.

Trong truyền thuyết, mọi thứ từ Liễu Thần đều có công dụng siêu phàm, đến cả giọt nước đọng trên lá lâu ngày cũng mang đến sinh lực cuồn cuộn, có tác dụng trị thương, chữa bệnh, thậm chí cải tử hoàn sinh. Cái tên Sinh Mệnh Thủy cũng từ đó mà ra.

“Nếu có thứ này… mày có thể cải thiện cơ thể, thiên phú cũng tăng!” Ngọc nhắc nhở, đề nghị của Liễu Thần không tệ, hơn thế nữa nó cho Quân thời gian để mạnh lên, không ép buộc phải gấp rút hoàn thành.

Quân cũng có hứng thú với Sinh Mệnh Thủy, nhưng hắn có mục đích khác:

“Nếu có Sinh Mệnh Thủy… mẹ có thể kéo dài thêm vài năm!”

Sâu trong thâm tâm Quân, người mẹ đang nằm bệnh viện kia chẳng chút quan hệ gì với hắn. Nhưng hắn đã tự hứa với lòng, chuyện của Nguyễn Minh Quân cũng là chuyện của mình, nếu có cách nào đó kéo dài sinh mệnh cho mẹ, hắn nhất định sẽ làm.

“Được rồi! Tôi đồng ý!” Quân chấp thuận kèo này.

Liễu Thần hài lòng, đáp: “Tôi sẽ để lại một tia ý thức ở trong cô bé này, nếu cần chuyện gấp có thể thông qua cô bé này để liên lạc!”

Dứt lời, ánh sáng trong mắt My tản ra, tựa như bóng đèn bị mất điện.

“Hả? Sao mình ở đây?” My tự hỏi, nàng có chút hoảng.

“Không có gì đâu! Chỉ là mộng du thôi!” Quân xua tay trấn an, lại bảo: “Để anh đưa em về hang động!”

My nghĩ gì đó, hai chân cứ ép chặt lại: “Hay là thôi đi… em ngủ ở đây với anh…”

Gương mặt nàng đỏ ửng lên.

Quân nào có thể chối từ!

***

Thời gian thấm thoát trôi, mới đó mà lại 1 tuần trôi qua.

My giờ đây như hình với bóng cùng Quân, hắn đi đâu nàng liền theo đó. Hanah thì khi nào nứng mới tìm Quân, còn không thì nàng mặc xác hắn. Tú với Quân dạo này không còn làm tình nữa, chủ yếu chỉ bàn bạc chính sự, nhất là xoay quanh việc thoát ra ngoài. Sự xuất hiện của Liễu Thần đã bẻ gãy tiến độ của họ, giờ đây mục tiêu phải chuyển dời sang phát triển cảnh giới của Quân. Về phận Hạnh, cô với Quân cũng đã cởi mở hơn, tất nhiên tên này không trêu ghẹo Hạnh vì kiêng kỵ cô đã có gia đình.

“Chết tiệt, vẫn còn thiếu chút nữa mới đột phá 3 sao siêu cấp!”

My đang ngồi nghịch cỏ cây thì bất ngờ nghe tiếng chửi rủa của Quân.

Kể từ khi đồng ý đánh bại Mộc Yêu, giải cứu Liễu Thần, Quân tập trung hơn vào việc tu luyện. Hắn muốn sớm đạt đến 5 sao để có thể đấu với tên Mộc Yêu đó. Tuy vậy, Quân có trở ngại khó giải quyết!

Hắn bị ý niệm của Chu Văn Lương ảnh hưởng, đối với việc tu luyện chẳng còn mặn mà. Quân đã thử dùng Chuông Phước Lành để thanh tẩy nhưng không tác dụng. Vấn đề này chỉ có thời gian mới giải quyết được!

Cũng may ý niệm của đại sư Thích Đại An đã bị mài mòn, dẫn đến chỉ còn ký ức mà không gắn liền cảm xúc nào, không thì Quân sau khi thừa kế đã một mực muốn đi tu rồi!

“Không biết khi nào hắn về nhỉ?” Quân ban đầu phỏng đoán 1 tháng ở đây bằng 1 ngày ngoài kia. Nhưng đối chiếu lại với ngày mà Hạnh bị bắt vào, Quân cảm giác thời gian nơi đây bất quy tắc! Ngẫm lại một chút, Chu Văn Lương chỉ là Học Thuật Sư, không phải trận sư, càng không có năng lực liên quan đến thời gian. Có thể trận pháp đã hỏng hóc chỗ nào đó, hoặc vốn dĩ ngay từ đầu đã như vậy nên mới có sự biến động thời gian bất quy tắc.

“Mày nghĩ tao có thể đánh lại nó không Ngọc?” Quân hỏi dò Ngọc.

“Đợi lên được 5 sao đi hẳn tính!”

“Haizzz… muốn lên 5 sao đâu phải dễ…” Quân thở dài, dân cày chay như hắn thật khổ biết bao.

Đầu Quân lại bắt đầu suy tính đủ đường. Trước mắt, hắn nhận định được Mộc Yêu có một điểm yếu chí mạng, đó là linh trí thấp, những đòn đánh của Mộc Yêu sẽ đơn giản nhất có thể, chỉ toàn phụ thuộc vào sức mạnh chứ không có ẩn chứa sự hiểm hóc. Trong cùng cảnh giới, với Thiên Nhiên Tâm Hữu, Quân tin mình có thể phản ứng kịp.

Về bản thân, Quân liệt kê một số thủ đoạn để ứng phó.

Kim Cang Thể hiện tại vẫn chưa luyện lên tầng mới, nhưng lấy cảnh giới 5 sao thi triển, khả năng phòng ngự cũng không tính là tệ.

Dây chuyền vô dụng mà cha cho có thể trở thành bảo vật hộ thể, giúp Quân chắn một đòn. Không biết cha hắn nhận được tín hiệu có đến kịp không, nhưng mà…

Khoan!

Quân sực nghĩ ra cái gì đó.

“Nếu lên 5 sao, tự đánh mình một cái, vậy có thể kích hoạt được dây chuyền?” Mặt Quân hớn hở hẳn lên, sao hắn lại bỏ qua kế sách này chứ, chắc chắn là do chịch nhiều quá nên đầu óc lú lẫn rồi. Sắc dục là hư vô mà!

Như cách trên, Quân không cần phải đánh đấm với tên Mộc Yêu làm gì cho mệt. Cứ gọi cha tới đánh giùm. Cha hắn cũng là 7 sao mà, xử một con Mộc Yêu 5 sao có gì khó?

“Dây chuyền siêu hữu dụng chứ vô dụng đâu!” Quân cầm lấy mặt dây chuyền hôn liên tục.

Đối với cách này, Ngọc cũng tán đồng! Tránh được va chạm thì càng tốt chứ sao? Khi chiến đấu, bất cứ chuyện gì cũng có thể xảy ra, hắn không phải kẻ ngốc đặt cược tính mạng.

Nhưng có một điều Ngọc lo lắng, liệu tín hiệu có truyền đến cho cha Quân được không?

Đúng lúc này, mặt đất bỗng rung chuyển.

“Ông ta về rồi!” My hoảng hốt nhìn sang Quân, muốn nói hắn mau trốn.

“Là hắn!” Quân giật thót, tựa như đang chơi vợ người ta mà chồng ẻm về. Hắn vội rút vào màn sương ngay phía sau lưng. Màn sương này không chỉ làm người khác lạc đường, nó còn có thể đánh bật mọi sự thăm dò. Con Mộc Yêu kia không thể nào phát hiện ra Quân ở trong màn sương.

“Gaooooo!!!”

Vừa về đến, Mộc Yêu la lên một tiếng.

Các cô gái bao gồm cả My nghe xong liền tái mặt, vội vàng chạy đến. Quân cũng bị tiếng động này thu hút, hắn thử lại vị trí đó quan sát Mộc Yêu, đến giờ hắn vẫn chưa thấy được mặt của đối thủ nữa. Dĩ nhiên, Quân chỉ dám nấp sau màn sương thôi, hắn mà bước ra một cái là bị vặt đầu ngay. Cũng may, Quân chưa tiến quá sâu vào màn sương nên chưa bị trận pháp dẫn dắt.

Tên Mộc Yêu vác trên vai một cô gái xinh đẹp, độ tuổi khoảng 17-18. Nàng ta ngủ rất say, nhưng khí chất của sự giàu sang vẫn toát ra đều đặn, cứ như công chúa ngủ trong rừng. Khi thấy 4 con hàng của mình đã tập hợp đủ, hắn dùng hai tay nâng cơ thể mảnh mai của cô gái kia lên, tựa như muốn khoe khoang.

“Lại là cô gái mới!”

“Haiz!”

“Đó là đồng phục giống Quân?” Tú nhíu mày phát hiện ra điểm đặc biệt.

Bốn ma cũ nhìn ma mới đang nằm trong tay của Mộc Yêu, trong lòng không khỏi thương xót cho nàng ta cũng như chính bản thân.

Mà lúc này, Quân ngơ ngác nhìn cô gái trong tay tên Mộc Yêu.

Nàng ta không hề xa lạ, trái lại rất thân thuộc.

Nàng là lớp trưởng của hắn!

Lê Quỳnh Phương.

Não Quân hoạt động hết công suất, hắn xâu chuỗi lại, cuối cùng cũng hiểu rồi, hắn hiểu lý do tại sao buổi tập huấn có vấn đề.

Tất cả đều là âm mưu của tên tay to kia!

Hết chương 58.