VÔ CỰC GIẢ – Update Chương 78

Chương 63: Quân Biến Mất?

Quân xuất viện mà không về nhà, lại dẫn Uyên đi khách sạn mài kiếm.

Hành sự xong xuôi, Uyên như cục bột nhão nằm gọn trong lòng Quân, để mặc cho hai bàn tay hắn vuốt ve. Làm tình với Quân nhiều, Uyên cảm giác rất rõ Quân hôm nay cực kì hăng hái với cơ thể mình, điều đó làm nàng vui vô cùng, sẵn sàng dâng hiến mọi thứ cho hắn.

“Chắc anh ấy trong đó khổ sở lắm!” Uyên nghĩ mà thương cho Quân.

“Anh đi vệ sinh xíu!” Quân nói xong xách theo điện thoại rời đi.

Vừa rồi dượng Tiên vừa nhắn tin cho hắn.

“Cháu sao rồi Quân, dượng vừa mới biết chuyện của cháu!”

“Không sao, cháu vẫn ổn! Mấy nay dượng và cô Thư khỏe không?”

“Khỏe! Cô Thư nhớ cháu lắm! Khi nào cháu rảnh đến nhà dượng chơi. Có tin vui muốn báo cho cháu.”

“Tin vui gì vậy?”

“Đến rồi biết!”

Quân nhíu mày, thầm nghĩ ông dượng biến thái này lại có trò gì.

“À, việc cháu nhờ dượng sao rồi?”

“Ừ mấy nay lu bu quên báo cho cháu! Dượng giúp cháu mua một căn đúng với yêu cầu rồi nhưng chưa lắp trang thiết bị.”

“Ok cảm ơn dượng. Khi nào xong dượng báo cho cháu nha.”

“Ok ok!”

Kết thúc cuộc trò chuyện, Quân quay về với Uyên.

“Tối nay em có đi sinh nhật Phương không?” Quân hỏi dò.

“Không… nhưng em sẽ tặng quà sau!” Uyên lắc đầu đáp, nàng không thích chốn đông người.

Quân ngẫm nghĩ một lát, cũng quyết định không đi.

“Không phải mày nói tán gái để khai thác thông tin sao? Đây là cơ hội tốt!” Ngọc tò mò.

“Xùy, mày đúng là không hiểu con gái. Tao thiết lập hình tượng chàng trai si tình đơn phương, vì người bên cạnh cô gái mình thích quá mạnh mẽ mà chỉ dám ngậm ngùi nhìn nàng từ phía xa. Một vai nam phụ hoàn hảo trong phim ngôn tình!

Mà theo tình tiết của mấy bộ chuyển nam phụ thành nam chính, các tác giả luôn phải ngược nam phụ một trận tả tơi, từ đó dẫn đến khán giả thương xót nam phụ. Tao cũng sẽ như vậy, tao sẽ không đến dự sinh nhật, nhưng sau đó vẫn lén lút tặng quà. Phương sẽ nghĩ tao tự ti không đủ tư cách đứng bên ẻm! Từ đó sẽ sinh lòng thương xót cho tao, càng quan trọng hơn mối quan hệ giữa ẻm và Hiệp chỉ là hợp đồng, không phải tình yêu đích thực, như vậy Phương sẽ càng cảm thấy muốn thử thách tao hơn, xem tao thật sự thích ẻm đến mức nào, nhưng cũng chính điều đó giúp tao có cơ hội tiếp cận ẻm ngược lại.

Con gái thử thách mày không đáng sợ, con gái không thử thách mày mới đáng sợ!” Quân vừa vuốt ve Uyên vừa giảng cho Ngọc, con quạ này biết cũng nhiều đấy, nhưng ba cái chuyện tình yêu thì mù tịt.

“Ờ!” Ngọc tỏ vẻ không quan tâm, sau đó nói chuyện khác: “Con bé kia mày tính sao?”

“Ý mày là My đúng không? Tao định cho ẻm về làm người giúp việc.”

Người giúp việc ở nhà Quân cũng không phải một công việc thấp hèn, trái lại còn khá sung sướng. Nhìn Xuân đi, cô chủ yếu chỉ nấu ăn và chăm vườn, dọn dẹp cũng chỉ cần bật máy dọn nhà lên là được. Thời gian rảnh đủ để cô đi spa, tán gẫu bạn bè.

Quân tin cha mình sẽ đồng ý, nếu không hắn cũng có đầy cách thuyết phục.

“Ừ! Con bé đó khá đặc biệt! Không biết sao nhưng mỗi lần mày làm tình với nó tao… thấy sướng!”

“Gì vậy? Sao mày lại sướng?” Quân thắc mắc, con quạ này nói cái gì vậy?

“Không rõ nữa! Nhưng tao nghĩ có một khả năng… con bé đó là Lò Luyện Hồn…” Quân nhíu mày, nhớ lại kiến thức đã học từ đống tài liệu dì Nguyên gửi.

Lò Luyện Hồn chỉ những người nữ có linh hồn đặc biệt, có khả năng cộng hưởng với người nam khi làm tình, tăng cường linh hồn của cả hai.

“Có gì để xác minh không?” Quân xoa cằm.

“Tạm thời chỉ có cách cho con bé tu luyện thăng cấp, tu vi cao sẽ gia tăng khả năng cộng hưởng, lúc đó năng lượng linh hồn được cung cấp sẽ nhiều hơn đáng kể!”

Quân gật gù, không ngờ lần này lớ ngớ vớ được một cô bé tiềm năng. Cũng may Lò Luyện Hồn này còn quá yếu ớt nên chưa ai chú ý đến, nếu không số phận của My e rằng còn thảm hơn so với rơi vào tay Mộc Yêu.

Nói về lĩnh vực luyện hồn một chút, các luyện hồn sư có lợi thế rất lớn trong chiến đấu cấp thấp bởi những chiêu thức tác động linh hồn rất khó phòng thủ. Nhưng càng lên cao, dù không đi theo hướng luyện hồn thì linh hồn vô cực giả cũng phát triển mạnh mẽ, dẫn đến các luyện hồn sư không còn nhiều ưu thế.

Bên cạnh đó, con đường luyện hồn ngày càng hẹp, yêu cầu rất nhiều tài nguyên để thăng cấp. Mà Lò Luyện Hồn vừa vặn là một tài nguyên đỉnh cấp. Đã có không ít cô gái mang trong mình Lò Luyện Hồn bị bắt làm dụng cụ để thăng cấp cho các tổ chức luyện hồn, chịu kiếp hàng trăm người cưỡi lên.

***

“Sao em gái chả đoái hoài gì vậy nhỉ?” Quân cười khổ, con bé Nhi này off Vfus được mấy ngày rồi.

Bây giờ là 7 giờ tối, Quân đã đưa Uyên về nhà. Còn hắn thì đi sang bệnh viện đón My về nhà. Hạnh đã về nhà từ sớm còn Hanah tối nay cũng sẽ về đoàn tụ với gia đình.

“Không biết bao giờ mới gặp lại!” Hanah nhìn bóng lưng của Quân và My, thở dài một hơi. Gắn bó với nhau quãng thời gian không ngắn, lại cùng nhau trải qua những chuyện thú vị, Hanah khó lòng quên được bọn họ. Nhưng cuộc vui nào cũng có lúc tàn, hi vọng trong tương lai vẫn còn có thể nhìn thấy nhau.

“Tú đã nói sẽ phân bố cảnh binh âm thầm bảo vệ Hanah và Hạnh, mình có thể yên tâm rồi!” Quân suy tư trong lúc đợi taxi đến rước.

“Giờ anh dẫn em về nhà sao?” My ngơ ngác nhìn đường phố, thật khác xa vùng quê của nàng.

“Ừm!” Quân thoải mái vuốt ve cặp đùi của My. Cô nàng đang mặc một chiếc áo thun oversize cùng quần short, trông vừa đáng yêu lại giàu năng lượng. Bộ đồ này là do Quân lựa giùm, hắn cũng tiện tay mua cả đồ lót cho My. Dù sao cũng chơi nàng ấy không ít lần, Quân rất rõ số đo cơ thể My.

“Em sẽ làm giúp việc ở nhà anh nhé! Yên tâm công việc cũng đơn giản lắm! Trong nhà có một cô giúp việc khác, cô ấy sẽ chỉ cho em!”

Bánh xe dần lăn chậm lại rồi dừng hẳn trước cổng nhà Quân.

Nhìn cơ ngơi đồ sộ trước mắt, My bỗng run rẩy. Trời ạ, nàng sẽ sống trong căn nhà này sao?

Quân đẩy cửa bước vào. Đón tiếp hắn là dì Xuân, cô ấy trong có vẻ rất mừng khi thấy Quân trở về.

“Quân… con không sao chứ?”

“Con ổn dì ơi! Khỏe như voi! Tối nay dì muốn mấy phát?” Quân khẽ vào tai Xuân hỏi. Hắn cảm thấy cơ thể mình cực kì sung mãn, có thể chơi tới sáng.

Xuân đỏ mặt, quay sang nhìn My.

“Đây là…”

Quân vẫy tay kêu My lại gần rồi thay nàng giới thiệu: “Đây là My! Chuyện kể ra thì dài… nhưng con sẽ nhận em ấy làm giúp việc cho nhà mình.”

Xuân hơi nhướng mày, cảm giác địa vị trong nhà có chút lung lay.

Nhưng sau khi nghe Quân kể về tình cảnh của My, Xuân cảm động vô cùng, quyết tâm thu nhận cô bé. Không nơi để trở về là hoàn cảnh chung của cả hai người!

Nhìn hai người sánh bước cùng nhau, con cặc Quân cửng lên dữ dội, hận không thể vồ cả hai ngay lập tức.

Nhưng cái gì cũng phải từ từ mới vui.

***

Vụ tai nạn ở buổi tập huấn do học viện Biên Hòa phối hợp hội Hiệp Sĩ tổ chức tại Rừng Nguyên Sinh được ếm rất kỹ. Thông tin này mà lộ ra sẽ ảnh hưởng đến nhiều tổ chức.

Cùng với đó, cảnh binh phối hợp cùng các bên kiểm tỏa thông tin liên quan đến âm mưu sản xuất linh quả. Hiện tại, họ chưa có bằng chứng nhắm vào một đối tượng cụ thể, chỉ biết thủ phạm có thể là một hoặc một nhóm người cấp cao của hiệp hội thám hiểm gia. Nếu thông tin tung ra ngoài, dân chúng sẽ gây áp lực lên toàn thể hiệp hội. Trong tình thế đó, hiệp hội sẽ rối loạn, có thể sẽ phát sinh nhiều vấn đề khó giải quyết chẳng hạn như các cấp cao của hội không chịu hợp tác, hoặc họ sẽ cùng nhau bao che cho chủ mưu…

Cùng lúc này, tại Rừng Nguyên Sinh…

Lực lượng hội Hiệp Sĩ phối hợp cảnh binh đã có được dấu vết của 3 kẻ phá kết giới. Họ đang cật lực truy dấu bọn chúng. Vì lối ra đã bị phong tỏa, lũ này chỉ có thể trốn trong rừng. Rừng Nguyên Sinh rộng như vậy, thiếu gì đất để trốn? Nhưng thật không may vào sáng nay, chúng bị máy bay không người lái phát giác. Cả 3 bị truy đổi gắt gao, cuối cùng bị bao vây.

“Đứng yên!”

Vô số ánh đèn chiếu thẳng vào mặt 3 tên phá hoại. Cùng với đó là các cảnh binh đang chĩa súng, sẵn sàng bóp cò nếu chúng dám phản kháng.

“Chết tiệt!” Ba tên tuyệt vọng chỉ biết giơ tay đầu hàng.

Nhưng khoảnh khắc chúng vừa giơ tay lên, máu từ trong miệng đổ ra.

“Cái gì?”

“Không được để chúng chết!”

Nhưng đã quá muộn, cả ba đều lăn đùng ra chết bất đắc kỳ tử.

“Chết tiệt! Sao chúng chết vậy?”

Trong lúc mọi người xôn xao, chàng thanh niên đeo kính dày cộp bước ra. Hắn là trợ thủ đắc lực của Sinh, là một kẻ cơ trí. Nhìn ba thi thể một lát, tên đeo kính không phát hiện dấu hiệu thương tổn nào, chỉ đơn giản là tim ngừng đập! Một cái chết quá mức yên bình.

“Chú Sát Thuật!”

Nói về thủ đoạn giết người từ xa, Chú Sát Thuật là thủ đoạn hàng đầu.

***

Tại một căn phòng tối, một người đàn ông vo tròn một tờ giấy màu vàng, quăng vào sọt rác bên cạnh.

Cùng lúc này, có hai tên thuộc hạ bước vào.

“Chủ nhân! Tình báo mà ở cảnh binh cho biết ba tên kia chưa khai ra điều gì!”

“Ừm!” Gã đàn ông kia không nói gì, hắn lẳng lặng viết lên trên tờ giấy của mình 3 chữ.

‘Nguyễn Minh Quân’.

***

Quân bố trí cho My một căn phòng nằm cạnh phòng Xuân. Bên trong đã có sẵn giường, còn các nội thất khác thì mai Quân sẽ sắm sửa.

Nằm trên giường, Quân đeo chiếc nhẫn của Phương tặng vào. Loại nhẫn không gian này chuyên dùng để chứa đồ vật quan trọng, vậy nên chế tác sư sẽ luôn thiết lập một phương thức nhận chủ để gia tăng tính bảo mật. Với chiếc nhẫn của Quân, chỉ cần đeo vào và vận infinergy theo tờ hướng dẫn sử dụng là có thể trở thành chủ nhân của nó.

Từ nay về sau, chỉ có mình Quân mới có quyền sử dụng, những người khác muốn mở ra không gian bên trong thì có 3 cách: Cách 1 là dùng đến thủ đoạn phá giải bảo mật, mà cái này rất ít người có thể làm được. Cách 2 yêu cầu người mở phải đạt đến 7 sao, miễn cưỡng phá hủy bảo mật. Cấp 3 là cách đơn giản nhất, giết Quân.

Quân bắt đầu nhét một số thứ quan trọng vào trong nhẫn, thao tác này khá đơn giản, Quân làm mấy cái liền quen.

“Cũng may hồi chiều chưa lấy cái này ra cho Uyên xem, để ẻm nhìn thấy, có khi chả quan tâm đến mình luôn.” Nhìn chung thì cô bé Uyên yêu Quân thật đấy, nhưng có bảo vật cấp cao xuất hiện trước mặt, nàng liền vứt bỏ hắn.

“Thôi để mai khoe ẻm!” Quân ngẫm một lát, nhìn lên đồng hồ, hắn thầm nói: “Có lẽ đến lúc bày lên sân khấu cho hai hầu gái này rồi!”

***

“Dì chỉ dạy em ấy chưa?”

Quân vuốt má Xuân, người đang qùy dưới đất bú cu cho hắn.

“Uhm… con bé ngoan lắm… nhưng mà tự dưng nghĩ lại… có con bé… con với dì làm tình không dễ dàng…”

Lỡ mà để My phát hiện Xuân, một người đáng tuổi làm mẹ Quân làm tình cùng Quân, chắc chắn sẽ khiến Xuân xấu hổ muốn độn thổ.

“Haha…. có một cách nè!” Quân kéo Xuân lên giường, banh lồn nàng ra.

“Cách… uh… gì…” Xuân nhăn mặt khi con cặc Quân đút vào.

“Dì dụ My cho con địt đi! Như vậy chúng ta không ai phải ngại cả!” Quân thầm cười, muốn xem phản ứng của Xuân.

“Ah… cùng một người khác nữa… sao?” Chuyện làm tình đối với Xuân chỉ nên có 2 và chỉ 2 người, cô chưa bao giờ nghĩ đến việc threesome.

“Không được… con bé còn nhỏ… ahhhh…” Xuân lắc đầu nũng nịu.

“Nhỏ gì? My some trước cả dì rồi đó!” Quân cười thầm. Hắn đã dặn My một lát nữa bất ngờ vào phòng. Hắn muốn cho hai người bất ngờ một vố, sau đó sẽ thịt cả hai.

My thì sẵn sàng some rồi nên không nói, nhưng Xuân thì Quân chưa biết, nhưng hắn tự tin có thể khiến Xuân hứng thú.

“Sắp đến giờ rồi!”

Quân cười khi nhìn đồng hồ, lúc này cả hai đang trong tư thế doggy.

“Ahhh… sâu quá… Quân cắm vào sâu quá… buồi con…. ahhhhh…”

Xuân cố nén sung sướng lại.

Quân cảm nhận My đang ở trước cửa rồi. Hắn nảy ra một ý tưởng vừa lúc My bước vào, hắn sẽ phóng tinh, khoảnh khắc vừa sung sướng vừa giật mình sẽ khiến Xuân nhớ mãi.

Quân có một tật xấu đó là làm việc gì cũng phải có tính nghệ thuật! Đó cũng là lý do hắn bị thầy Đô nhắc nhở vì thực chiến màu mè. Dĩ nhiên ở những tình huống quyết định, hắn đều làm gảy gọn nhất có thể. Còn những lúc làm tình thế này, tính nghệ thuật sẽ đem đến khoái cảm cao hơn.

Cạch!

Cánh cửa mở ra.

Xuân bỗng dưng cảm thấy trống vắng.

Cô quay lại thì thấy My đang đứng ở cửa, ánh mắt có chút hoảng hốt nhìn mình.

“Sao cô ấy… lại chổng mông như vậy? Mà sao lại ở trong phòng anh Quân?”

“Cái…” Xuân trợn tròn mắt.

“Quân…. Quân đâu?”

Chỉ vừa mới cách đây vài giây, hắn vẫn đang ra sức thúc cặc vào sâu trong lồn Xuân, vậy mà nháy mắt một cái Quân đã biến mất.

Thật sự biến mất!

Hết chương 63.