Truyện Sex Mới Nhất 2020 – Bướm Vàng ( Update Chương 6 )

Lời tựa truyện:

Cuộc sống này hẳn là một sự bù trừ qua lại của tạo hóa với . Từ thơ ấu đến trưởng thành là một hành trình dài với vô vàng sự đổi dời thế giới quan, biến chuyển tâm hồn và cơ thể. Suốt quãng đường ấy, có rất nhiều cái thú vị để những cậu trai, cô gái khám phá ở mình và người khác lẫn ngoại cảnh xung quanh nhưng đau thương, buồn khổ, mất mát cũng khó tránh. Khi người ta lớn lên, theo những cách thức khác nhau sẽ có một khoản bù trừ cho tuổi nhỏ.

“Bướm Vàng”, lúc nhỏ xíu nói hai từ này tôi sẽ nghĩ ngay tới mấy bài hát thiếu nhi, cỡ mươi tuổi thì nó như một cái gì đó lãng mạn thi vị, nhưng từ hàng đôi mươi đổ lên khó tránh khỏi cách giải nghĩa “Đó là cái vật đàn bà tuyệt hảo”. Thời nay kiểu suy nghĩ trên không quá khó gặp ở những cậu nhóc. Vậy do mình biết nhiều kiến thức hay phần ngây thơ đã bị vẩn đục? Lớn rồi nhiều cái hay mà nhiều cái cũng khổ.

buom-vang

Đáp ứng cho xã hội lẫn cho chính bản thân mình luôn là điều khó khăn. Kiếm, giữ, sử dụng tiền tài, danh tiếng, quyền lực, kiến thức cả tình ái nữa làm ai nấy khổ tâm. Nhiều lúc bậy bạ quá, chắc ai đó sẽ có suy nghĩ này. Các chàng trai hẳn có lúc nghĩ sao mình lại cương cái dương cụ lên làm gì, có cái tinh trùng làm chi để phải tìm chỗ phát tiết hoặc tìm cách đáp ứng trong ngoài.

Các nàng hẳn có lúc nghĩ tại sao cái đàn bà giữa hai đùi mình lại phát triển lên để mỗi tháng mệt nhọc kinh kỳ về sau lại đau đớn vì đẻ chửa, gần nửa đời sau lại bực dọc, khổ sở vì bệnh lý phụ khoa. Lâu lâu nghĩ ngợi làm vui vậy thôi. Quy luật tự nhiên mà, ai cãi cho được. Ai rồi cũng phải lớn, phải khôn, phải trải đời. Nhưng những cái ngây thơ trong sáng, tươi đẹp, những xúc cảm đầu đời,…. cái gì giữa lại được thì hãy giữ lấy. Để con Bướm Vàng, biến đổi ra sao giữa đời vẫn còn vương lại chút đẹp, chút thơ ngày nhỏ.

Tuy câu chuyện được kể ở ngôi thứ nhất nhưng nhân vật chính không hẳn là tác giả. Địa danh, tên tuổi con người trong chuyện cũng chỉ là hư cấu mà ra. Nhưng cảm xúc thì hy vọng sẽ thực nhất có thể)

Chương I- 1:

Tôi chưa nghĩ đến lúc mình phải lớn. Lớn rồi mọi chuyện đâu có như giờ nữa. Lúc đó tôi sẽ thoải mái tới chơi nhà Đại ca hơn, thăm với giúp Chị và bé con cũng dễ. Nhưng tới khi đó, bốn người bọn tôi làm sao mà còn tự nhiên như vầy, nhất là tôi với chị. Lớn rồi đủ thứ tứa lưa xưa gò bó chuyện nầy chuyện nọ. Tôi vì chuyện này kia có đâm ra kỳ thị dân chơi và giới giang hồ anh chị như cha mẹ không ta? Mà Chị có còn dám ôm, dám hun tôi khi mà cái giữa đũng quần thằng em chị nó kênh lên, cửng tướng và cứng ngắt đúng chuẩn đàn ông như Đại ca. Lớn lên đủ thứ chuyện buồn. Lớn lên đời hết đẹp, Đại ca có nói mà. Nhưng với tôi, ba người nhà anh chị vẫn luôn đẹp. Đẹp nhất là Chị với con bướm vàng nhỏ xinh đậu nơi bờ vai gầy gầy. Con bươm bướm ấy như sống thật, như thể từ trong mấy bài Chị hát ru bé con bay ra đây. Đầy lung linh và diệu kỳ. Cái đầu óc lớn hơn tuổi nhưng còn non nớt của tôi cho phép mình ngừng ở đây. Kệ! Tới đâu hay tới đó, để chi nặng đầu. Uống hết hộp Fristi, tôi sẽ về. Mai cha mẹ đi hết, tôi lại mò qua với ba người nhà anh chị. Tôi sẽ qua kịp chuyến để ngồi nghe Chị ru bé con, rồi còn thỏa thuê vờ chơi với con bươm bướm cũng những cái huyền bí về con gái bay ra nơi Chị trong hồn”