SINH VIÊN (Truyện dài, 18+, tình cảm, sáng tác) – update Chương 239

Chương 61: Gặp Lại (2)

Thấy Minh Nguyệt bước lại gần, hơn nữa lời nói ban nãy của thằng Đức nên mọi người tự giác né sang một bên để nhường chỗ trống sát bên Phương cho cô nàng.

Cô nàng không một chút ngại ngùng bước lại gần Phương, trên gương mặt nàng luôn hiện một nụ cười làm mê đắm lòng người.

“Chúc mừng anh đã báo cáo thành công nhé.” Minh Nguyệt khẽ cười, hai cánh tay nâng bó hoa hướng về phía Phương.

Tất cả những người đang có mặt tại đây đều vô cùng ngạc nhiên và sau đó là ngưỡng mộ nhìn Phương, Minh Nguyệt xuất hiện làm tất cả ý đồ của các cô gái tan thành mây khói, còn các chàng vừa cảm thấy tủi thân vừa hạnh phúc thay cho Phương.

Đầu tiên thấy dáng vẻ của và nét đẹp hiện diện trên gương mặt kia làm mọi người âm thầm đánh giá, sau đó lại nhìn về phía Phương một lần nữa thì tất cả đều chẳng có một chút ý nghĩ gì để chống lại mối lương duyên này.

Đúng là một cặp trai tài gái sắc, Phúc một mặt như trên trời rơi xuống, một mặt đầy bất ngờ nhưng không dám thể hiện.

Thằng Đức một mặt cười như được mùa, nó lấy tay che miệng lại cười tủm tỉm mà chẳng dám cười lớn. Nó đá chân thằng Phúc sau đó khẽ nháy mắt ra hiệu, bởi vì nó biết Phúc đang suy nghĩ cái gì.

“Cảm ơn em nhé.” Phương đáp lại tấm chân tình của Minh Nguyệt, nó đưa tay nhận lấy bó hoa kia. Bàn tay nó khẽ chạm lấy bàn tay mềm mại của nàng, một cảm giác mát rượi truyền vào từng ngón tay của nó.

“Ngồi chơi một lát nhé. Đừng ngại.” Phương sau đó lại khách sáo, nó tuy không phải chủ bửa tiệc ngày hôm nay nhưng mà cũng không thể đuổi cô gái này đi được. Người ta đã cất công mặt dày tới tìm nó thì ít nhiều vẫn phải giữ thể diện cho nàng.

“Dạ được…” Minh Nguyệt khẽ gật đầu, nàng khẽ ngồi xuống ghế.

Càng lại gần mới thấy Minh Nguyệt hoàn hảo như thế nào. Không kể đến gương mặt tinh xảo như điêu khắc, cả thân hình của nàng đều không dư hay thiếu một chút nào.

Mái tóc dài hơi xoăn màu nâu hạt dẻ được cột lên ở phía sau càng làm tôn lên làn da trắng sáng của nàng.

Minh Nguyệt chọn một chiếc quần jean bó sát người, một chiếc áo thun bên trong và chiếc áo khoác bên ngoài, kiểu phối đồ này thể hiện nàng là một người khá năng động nhưng vẫn không làm mất đi khí chất sang trọng của nàng.

“Đến giờ mình mới biết Phương có bạn gái đẹp như thế này đó. Vậy mà chẳng giới thiệu với mọi người.” Một cô gái lên tiếng oán trách.

Mặc dù chỉ đùa giỡn với Phương mà thôi, nhưng sau khi thấy được nét đẹp của Minh Nguyệt làm các cô gái cũng có phần tự ti.

Tuy nhiên vẫn phải tìm hiểu một chút, đẹp vẫn không phải là số một, quan trọng vẫn phải xem người ta cư xử với người khác như thế nào.

“Mình chỉ mới biết anh Phương gần đây thôi…..” Không để Phương lên tiếng trả lời, Minh Nguyệt đã nhanh chóng nói trước.

“Vậy còn không giới thiệu cho bọn mình biết danh tính đi chứ. Phương là báu vật trong lòng bọn tui nên không muốn rơi vào tay người không xứng đáng đâu.” Một cô gái khác lên tiếng.

Bọn họ học cùng nhau mấy năm nay, hơn nữa lại cùng nhau làm việc trong một thời gian dài nên cũng tính là khá thân với nhau. Với tính cách của mấy đứa con gái này sẽ không dễ để Phương chịu thiệt thòi.

“Ừ đúng đó…. Trình độ không bằng nhưng hoàn cảnh gia đình phải bằng hoặc tốt hơn.”

“Đúng vậy… Không thể để Phương chịu thiệt thòi.”

Các cô gái nhanh miệng lên tiếng ủng hộ làm mấy thằng con trai nhìn nhau tỏ ra vô cùng tủi thân. Bọn họ không biết mình kiếp trước đã phạm phải lỗi gì mà kiếp này lại học chung với một người như Phương.

Cả đám chung một số phận hận không thể cùng nhau ra bàn khác nhậu để giành không khí này lại cho Phương. Nhưng rốt cục cũng phải lên tiếng phụ họa cho các cô gái.

Thấy mấy cô gái đang liên tục chỉa mũi tên về phía mình, hơn nữa các cô gái này dáng vẻ rất ưa nhìn, bên cạnh đó miệng lưỡi cũng vô cùng sắc bén.

“Mình tên Minh Nguyệt, hiện đang là sinh viên năm bốn tại Đại học phía Tây.” Minh Nguyệt mỉm cười sau đó khẽ đáp.

“Phía Tây chẳng phải chỉ có một Đại học thôi sao?”

“Đúng vậy. Đại học phía Tây chỉ dành cho những học sinh giỏi và có tiền đó.”

“Nhưng mà ở đó có tiền vẫn có thể xin vào được mà.”

“Mình thấy bạn này quen quen…. Dường như có gặp ở đâu rồi thì phải.”

“Ừ… Cái tên này mình nghe cũng khá quen.”

Các cô gái và mấy thằng con trai nhanh chóng bàn tán, Phương cũng ngồi gật gù. Nó đã nhận thức được Minh Nguyệt là người mà nó cứu hồi mấy ngày trước, bởi vì không để tâm tới nên nhanh chóng quên đi gương mặt kia.

Đến khi Minh Nguyệt bước lại gần nó mới nhận ra chính là cô nàng, nó cũng bất ngờ khi biết Minh Nguyệt học ở trường phía Tây. Khi đó nó cũng muốn vào trường này nhưng vì trong khá khắt khe nên nó không muốn vào.

Chứng kiến những vẻ mặt đang nhăn lại của các cô gái, cô giáo viên cuối cùng cũng lên tiếng:

“Từ nãy giờ cô nhìn em thấy rất quen thuộc. Thì ra là Minh Nguyệt, là người đạt thành tích tốt nhất trong kỳ thi học sinh giỏi bốn năm trước của thành phố đúng không?”

“Cô Trúc ạ. Không ngờ cô cũng còn nhớ tới em.” Minh Nguyệt nhẹ nhàng gật đầu chào hỏi, nàng cũng nhận thức cô giáo viên này.

“Vậy là đúng em rồi. Các em không cần phải đoán già đoán non nữa, các em biết chuỗi công ty Minh Nguyệt không? Chính là tên của em ấy đó.” Cô gái càng cười lớn hơn nữa, tự hào nói.

“Cái gì? Chuỗi công ty Minh Nguyệt?”

“Phải cái tiệm vàng nằm ở ngã tư không? Nó cũng nằm trong chuỗi công ty đó đúng không?”

“Ôi mẹ ơi…. Hèn chi thấy quen là đúng rồi. Không chỉ giàu đâu, hiện tại học lực đều đứng top của trường phía Tây đó.”

Sau khi giáo viên khẳng định lại, mọi người đều trầm trồ kinh ngạc. Dường như công ty kia tất cả ai ở thành phố này đều đã được nghe qua một lần. Một trong những công ty lớn và giàu nhất cái thành phố này.

Khi nãy còn một chút nghi ngờ, nhưng sau khi xác nhận thì mọi người lại cảm thấy ghen tỵ đối với Phương. Làm cách nào để có thể làm quen với một cô gái hoàn hảo như thế này, vừa sinh ra trong gia đình giàu có mà lại học giỏi.

Minh Nguyệt nghe mọi người bàn tán về mình cũng có một chút cảm giác gì đó, từ trước đến nay đi đâu cũng đều được mọi người bàn tán nên nàng khá kín đáo.

“Sao em lại học giỏi thế?” Phương cũng khá bất ngờ, nó quay sang cười hỏi.

“Không phải anh cũng giỏi sao? Mọi người đều khen anh kìa.” Minh Nguyệt đáp lại, nàng cũng tìm hiểu qua một vòng.

Chứng kiến cảnh các cô gái và những bạn trai đều có ý tốt đối với Phương thì nàng một phần nào biết rõ Phương đối xử với mọi người tốt đến mức nào.

“Mày là số một trong lòng tao. Nào nâng ly chúc mừng Phương đi mọi người.” Thằng Đức vội lên tiếng khẳng định một lần nữa. Cho dù như thế nào thì nó vẫn là người đầu tiên ủng hộ Phương.

“Chúc mừng Phương nhé.”

“Cẩn thận nhé Minh Nguyệt, bên ngoài cũng có vô số cô gái muốn mang Phương về nhà đấy. Cố mà giữ nha.”

“Đúng rồi đó. Nắm được thì nắm cho chắc nhé.”

Mấy cô gái nhanh chóng chuyển thái độ sang ủng hộ Minh Nguyệt làm nàng khá bất ngờ. Nhưng như vậy cũng làm nàng vô cùng vui vẻ bởi vì việc này hoàn toàn nằm trong mục tiêu của nàng sắp tới.

Minh Nguyệt và mọi người nhanh chóng làm quen và rất nhanh đã thân thiết, cô nàng vừa hiểu chuyện lại vừa tài giỏi khiến mọi người rất hài lòng, còn giáo viên thì khỏi phải bàn, ngay từ đầu đã cảm thấy mối tình duyên này rất thuận mắt mình.

– Nay em bận họp nên lên chap sớm cho mọi người. Chúc mọi người cuối tuần vui vẻ nhé.