Mãi yêu em chị nhé

CHƯƠNG 12:
– Như quỳnh em giúp chị xem lại mẫu thiết kế đi. Nhớ là xem lại cẩn thận hôm nay giám đốc sẽ đích thân đến đây xem và kiểm duyệt đó nha.
– Dạ em biết rồi.
Như Quỳnh cầm bản thiết kế rồi xem lại từng ly từng tý, cô sợ lỡ có bất cẩn ko biết phải làm sao. Từ khi ra trường rồi đi làm đến nay cô chưa biết giám đốc mình là ai, già hay trẻm khó hay dễ, cô đều ko biết vì vậy cô đã phải rất cẩn thận trong bản thiết kế này.
– Chị làm việc chăm chỉ vậy? Đi ăn trưa với em đc ko?
Như Quỳnh ngước lên, cô bất ngờ khi Khả Ái đến tìm mình. Dù rằng Khả Ái cũng hay quan tâm cho cô nhưng mà ít khi đến cty như thế này.
– Hôm nay Khả Ái rảnh hay sao mà lại đến đây?
– Anh hai bảo em đến đây đưa chị đi ăn ko thôi vợ anh sẽ bị ốm mất.
Như Quỳnh cười khi nghe Khả Ái nói như vậy.
– Đc rồi đi thôi.
Như Quỳnh đi cùng Khả Ái đến nhà hàng gần cty vì chút nữa đây cô còn cuộc họp quan trọng. Sau khi gọi món cả hai vừa ăn vừa trò chuyện vui vẻ mà đâu biết rằng đằng xa Hân Đồng đang ngồi nhìn họ. Cô cảm thấy đau lòng khi mà lúc nãy cô rủ mà Khả Ái nói bận công chuyện thì ra chị ấy bận đưa người con gái khác đi ăn. Do người con gái đó quay lưng lại nên cô ko biết người đó là ai chỉ thấy Khả Ái cười nói thật vui vẻ. Hân Đồng ra về bởi cô ko chịu đc cảnh hai người họ như vậy? Khả Ái sau khi ăn xong thì đưa Như Quỳnh về công ty. Cô định về nhà nhưng ko biết sao lại thấy có lỗi với Hân Đồng nên cô cho xe đến nhà tìm Hân Đồng.
– Thưa cô chủ, có cô khả ái đến tìm.
– Nói tôi ko có ở nhà.
– Bộ giận chị rồi hả cô bé.
Hân Đồng ko nói gì cũng ko thèm nhìn Khả Ái. Còn Khả Ái cứ nghĩ Hân Đồng giận khi cô từ chối ăn trưa với Hân Đồng nên cô bước đến dỗ dành.
– Có chuyện gì nói chị nghe đc ko? Ai làm em giận chị sẽ đánh cho người đó một trận.
Hân Đồng nhìn Khả Ái, đôi mắt đã ngấn lệ.
– Vậy chị đánh người này cho em đi, người này đã làm em đau lòng như vậy.
Hân Đồng nói và chỉ vào Khả Ái làm cô bối rối khi đôi mắt đó đã tuôn những giọt nước mắt. Khả Ái vội ôm Hân Đồng vào lòng.
– Chị xin lỗi. Chị đáng trách khi ko đi ăn trưa với em. Tối này chị sẽ bù lại cho em chịu ko?
– Em ko cần chị thương hại em đâu, em ghét chị, sao lại làm em đau khổ như vậy. Có phải cô gái đó là nguyên nhân bao năm nay chị vẫn chưa trả lời em ko?
Khả ái ngơ ngác cô ko hiểu Hân Đồng nói gì, còn cô gái Hân Đồng nói là ai, cô nhớ ko lầm là chẳng quen ai. Hay là………………suy nghĩ đến đây Khả Ái bật cười.
– Chị vui khi thấy em như vậy lắm hả?
– Tại chị thấy có người ghen đến nỗi ko thể kiềm lòng đc nữa.
– Ai ghen với chị làm gì?
– Có phải em đã thấy chị ở nhà hàng?
– Phải đó, cũng nhờ vậy mà em biết chị hạnh phúc đến chừng nào.
Khả Ái cốc đầu Hân Đồng đầy yêu thương.
– Em đó, nói năng lung tung, bộ em ko thấy chị đi với chị Quỳnh hả?
Bây giờ đến Hân Đồng ngớ người nhìn Khả Ái.
– Chị nói người con gái đó là chị Quỳnh?
– Cũng may em ko đến đó cho chị một trận nếu ko cũng ko biết làm sao.
– Em xin lỗi tại em……………….
– Tại em ghen quá chứ gì?
Hân Đồng đánh vào người Khả Ái.
– Ai nói em ghen chứ? Tại em ko muốn chia sẻ chị cho ai hết. Bây giờ chị nói đi, em đối với chị là gì? Em ko muốn phải bị đau tim hoài như vậy đâu.
– Em đối với chị như biển trời bao la mà chị chỉ muốn ôm trọn lấy nó. Chị yêu em yêu rất nhiều.
Hân Đồng cảm thấy hạnh phúc, cô cười trong nước mắt. Khả ái cũng cười ôm Hân Đồng vào lòng. Nụ hôn họ trao nhau trong ngọt ngào. Cuối cùng Khả Ái cũng đã giữ đc một viên báu vật và cầu mong nó sẽ đc giữ mãi đến cuối cuộc đời.
– Hân Đồng nè, nếu ba mẹ em ko đồng ý thì em phải làm sao?
– Em sẽ cùng chị đấu tranh tất cả, em tin chúng ta sẽ làm đc bởi sức mạnh tình yêu sẽ đánh bại đc tất cả.
– Chị sẽ mãi mãi cùng em đấu tranh bởi chị muốn mang đến hạnh phúc cho em. Hãy tin chị và đừng bao giờ nghĩ đến hai từ bỏ cuộc nha.
Hân Đồng mỉm cười, cô nép vào lòng Khả Ái. Họ nhìn nhau rồi trao nhau nụ hôn lần nữa, có thế nói họ bây giờ thật sự hạnh phúc.
CTY FQT
Mọi người ai cũng đang hồi hợp bởi hôm nay mà bản thiết kế ko đc chấp thuận cũng đồng nghĩa với việc nhóm thiết kế đó phải nghĩ việc, mọi người ai nấy cũng hồi hộp, Như Quỳnh cũng vậy, cô thật sự cảm thấy lo lắng. Nhóm của cô có đc ở lại cty hay ko là nhờ vào bản thiết kế cô đang giữ. Cả phòng họp im lặng chờ đợi, chị phó giám đốc đi vào thì không khí càng thêm căng thẳng.
– Chào mọi người, hôm này chúng ta sẽ có giám đốc về kiểm tra những mẫu thiết của mọi người những thiết kế đc đánh giá cao sẽ có phần thưởng cho nhóm đó. Còn ngược lại ai ko có năng lực buộc lòng sẽ sa thải. Do giám đốc bị kẹt xe nên có thể nửa tiếng nữa cuộc họp sẽ bắt đầu.
Mọi người vẫn im lặng đến khi cánh cửa bật mở, hai cô gái bước vào làm mọi người ngẩn ngơ nhìn họ.
– Chào mọi người đây là giám đốc của chúng ta, cô NHÃ THANH. còn đây là trợ lý giám đốc TỐ CHÂU.
– Chào mọi người tôi rất vui khi hôm nay đc gặp mọi người, mong rằng sau này chúng ta vẫn hợp tác với nhau vui vẻ.
Mọi người ai cũng thấy bớt căng thẳng. Họ ko ngờ giám đốc trẻ tuổi lại xinh đẹp như vậy. Trước đây họ còn tưởng là một ông già khó tính nữa chứ. Ai cũng vui vẻ nhưng chỉ có Như Quỳnh, cô chỉ biết đứng nhìn người con gái mà bao năm nay cô vẫn chờ và mong đc gặp lại. Cô ko ngờ giám đốc của cô chính là Nhã Thanh. Ông trời đúng là khéo trêu đùa, để cả hai lại gặp nhau trong hoàn cảnh như vậy.
– Như Quỳnh, em sao vậy?
Như Quỳnh giật mình khi nghe chị phó giám đốc gọi.
– Dạ ko có gì.
– Em thuyết trình bản thiết kế đi.
Như Quỳnh bối rối, cô ko nghĩ mình là người đầu tiên phải thuyết trình. Cô lại nhìn Nhã Thanh, ánh mắt Nhã Thanh cũng đang hướng về cô, có chút gì đó xa lạ như chưa từng quen, tự nhiên cô thấy nhói lòng khi mà Nhã Thanh lại nhìn cô như vậy, Như Quỳnh bước lên, phải cố gắng lắm cô mới có thể thuyết trình bản thiết kế của mình, cô thở phào khi đã kết thúc. Nhã Thanh nãy giờ vẫn ngồi im lặng cô cũng khá bất ngờ khi gặp lại Như Quỳnh, người mà vẫn tồn tại trong cô. Nhưng cô ko thể làm gì khác hơn là che dấu tình cảm của mình. Chị ấy vẫn đẹp như ngày nào, vẫn khuôn mặt đó đôi mắt đó đã làm trái tim Nhã Thanh phải chịu biết bao đau khổ mà mãi đến hôm nay cô cũng ko thể quên đc.
– Giám đốc ……..
– Em gọi chị gì vậy?
– Người ta thuyết trình xong rồi kìa, chị còn ở đó mà thừ người ra vậy.
Nghe Tố Châu nói Nhã Thanh quay sang Như Quỳnh.
– Bản thiết kế này là do cô thiết kế?
– Dạ phải giám đốc.
– Tốt lắm tôi muốn chọn mẫu thiết kế này. Nhưng tôi muốn thay đổi tông màu nó sinh động hơn nhìn thế này thấy buồn lắm, cô thay đổi rồi chút nữa đem vào tôi xem.
– Dạ vậy tôi xin phép.
Như Quỳnh bước nhanh ra ngoài, cô ko biết rồi đây sẽ còn làm việc với Nhã Thanh bao lâu nhưng nếu Nhã Thanh sẽ ở lại thì cô sẽ nghỉ việc bởi cô và Nhã Thanh ko thể đến với nhau thì tốt nhất ko nên gặp nhau nữa. Nhã Thanh sau khi xem các mẫu thiết kế cô chỉ chọn đc 3 mẫu trong đó mẫu của như quỳnh đc đánh giá cao. Ko phải vì cô yêu Như Quỳnh mà chọn nhưng thật sự Như Quỳnh có một ý tưởng khiến ai nhìn vào cũng thấy cuốn hút. Cô thay đổi tông màu vì nó khiến cô thấy buồn cô muốn khi ai nhìn vào cũng thấy đc hạnh phúc khi mặc nó. Nhã Thanh vào văn phòng lúc này Tố Châu mới hỏi.
– Chị có quen với chị ấy à?
– Em hỏi ai?
– Chị Quỳnh, người mà thuyết trình đầu tiên.
– Quen, rất thân nữa đằng khác.
– Là sao? Em ko hiểu.
– Chị ấy là chị dâu của chị.
– Thì ra là vậy, làm em hết hồn.
– Làm gì hết hồn chứ? Em nghĩ là gì?
– Thì em sợ chị ấy là người giữ trái tim chị đến hôm nay nhưng bây giờ em yên tâm vì chị ấy là chị dâu của chị.
– Cho em biết ko đc nói những lời này nữa chị và em ko thể.
Nghe Nhã Thanh nói vậy Tố Châu chẳng những ko buồn mà còn tình tứ ôm cổ Nhã Thanh và tinh nghịch hôn vào môi Nhã Thanh nữa cũng vừa lúc đó Như Quỳnh mang bảng thiết kế vào và tất nhiên cô đã thấy tất cả. Nhã Thanh vội đẩy Tố Châu ra bối rối.
– Cô vào sao ko gõ cửa?
– Tôi có gõ nhưng ko thấy ai trả lời nên tôi mới vào, xin lỗi đã làm phiền giám đốc tôi sẽ quay lại khi giám đốc rảnh.
– Cô để bản thiết kế ở bàn đấy cho tôi đi. Khi nào cần tôi gọi.
Như Quỳnh để bản thiết kế lên bàn. Nhã thanh cũng khoác tay Tố Châu đi ra ngoài, cả hai còn nói cười khiến Như Quỳnh đau lòng nhưng cô vui khi Nhã Thanh đã có thể dứt bỏ cô mà tìm cho mình một hạnh phúc khác. Cô gái đó thật xứng với Nhã Thanh. Bấy lâu nay cô vẫn lo sợ Nhã Thanh sẽ đau khổ mà đánh mất tương lai nhưng bây giờ cô thật sự thấy yên tâm bởi mọi thứ cô làm đều xứng đáng cho Nhã Thanh có một tương lai tốt hơn.