Con Dâu Lạnh Lùng – Truyện SEX Con Dâu Cực Hay 2023

CHƯƠNG 14: NGẠI NGÙNG 2

.

Buổi chiều thứ bảy Hải lái xe đưa cả nhà đi chơi, địa điểm hôm nay là Văn Miếu, ông Bảy không thích những ngôi nhà chọc trời hay những địa điểm xa hoa mà ông thích phong cách cổ kính xưa cũ.

Nguyệt Anh với Hải thì có đôi lần đến đây rồi còn ông Bảy mới lần đầu đến nên nhìn gương mặt khá háo hức đảo mặt nhìn khắp nơi rồi trầm trồ khen ngợi.

Ông Bảy: “Hải ơi… chụp cho bố kiểu ảnh… chỗ cây đa này đi… in ra sau này làm kỷ niệm…”

Hải: “Bố đứng ra đó đi, camera iphone nét lắm… nếu in ra đảm bảo như máy ảnh luôn…”

Ông Bảy gật gù: “Được… được…”

Hải: “Nào… bố cười lên… chống tay lên… làm kiểu nào phong độ vào…”

Nguyệt Anh cười mỉm: “Anh vào với bố đi… em chụp cho hai người…”

Hải: “Em vào trước đi… con dâu với bố chồng chụp một kiểu nào…”

Nguyệt Anh ngượng: “Không… anh chụp với bố đi…”

Hải: “Nào… nhiệt tình với bố lên chứ… anh không muốn bố tự ý bỏ về nhà thêm lần nào nữa đâu”

Nguyệt Anh vẫn lưỡng lự, Hải đẩy lưng Nguyệt Anh cho cô bước ra trước có thể thấy gương mặt ông Bảy cũng đang mất tự nhiên.

Hải: “Nào nào… hai người đứng sát nhau vào… nắm tay ôm hôn gì càng tốt…”

Nguyệt Anh: “Anh này… nói vớ vẩn ăn đấm bây giờ…”

Hải: “hề hề… nào… sát vào… xa cách thế… gần vào thể hiện tình cảm chút nào… nào… sát tí nữa… tí nữa…. rồi cười lên.. cười lên… hai…ba…chụp…”

Một cặp vợ chồng đi qua Hải nhờ chụp giúp vài kiểu ảnh thế là cả 3 người đứng trước cây đa để chụp ảnh, chụp ảnh đứng 3 người trước cây đa một số nơi kiêng kị nhưng họ không hề hay biết: Hải ở giữa bên phải là ông Bảy bên trái là Nguyệt Anh, Hải như là cầu nối âm thầm mai mối cho hai người nhưng mãi chưa thành công.

Cả nhà lại đi vào bên trong nhìn bia rùa, đến gian hàng lưu niệm, Hải nói nhỏ vào tai Nguyệt Anh:

“Em… mình mua đồ gì đó cho bố đi…”

“Để em xem… em thấy cái đồ lưu niệm bằng gỗ này được này…”

“Ừm… mua đi…”

Đi chơi đến gần 5h thì cả nhà lên xe rồi đi ra siêu thị mua đồ ăn xong trở về nhà.

Vào trong nhà Hải thôi thúc Nguyệt Anh: “Em tặng bố đi…”

“Anh cùng tặng đi…”

“Thôi… em tặng đi như lần em mua quần áo cho bố ấy…”

“Anh cùng đi với em đi…”

“Thôi… anh ở trong phòng… coi như là món quà riêng em tặng bố…”

“Quà của hai người luôn mà…”

“Không… em cứ nhận là của em đi…”

—————————

…cộc cộc cộc…

“Cửa không khoá đâu…”

Nguyệt Anh đẩy cửa vào ông Bảy nhìn thấy con dâu thì hơi ngượng quay mặt đi.

“Bố ơi… lúc đi chơi con với anh Hải có mua quà tặng bố…”

“Ừm… cảm ơn… để lên bàn giúp tôi…”

“Vâng… con để đây nhé…”

Nguyệt Anh đặt món đồ lên bàn rồi vội đi ra ngoài.

Trở lại phòng, Hải: “Sao rồi… bố có thích không…”

“Ai mà biết được…”

“Ặc… bố nói sao…”

“Không nói gì cả, chỉ cảm ơn thôi…”

“Thế em có nói là quà của riêng em không…”

“Anh dở hơi à… quà của chúng mình chứ…”

“Ây… sao em không nói quà của em… như thế bố sẽ thích hơn đấy…”

“Anh đừng có vớ vẩn… hừ…”

Nguyệt Anh bỏ ra ngoài, Hải mỉm cười nhìn vào màn hình camera ông Bảy đang cầm món đồ mà Nguyệt Anh tặng lên ngắm nghía rồi mỉm cười.

Hải thấy vậy cũng vui lây, bật dậy khỏi giường đi ra bếp nấu ăn cùng Nguyệt Anh, tối thứ 7 nên nghỉ xả hơi nấu nhiều đồ ăn và uống cả rượu nữa.
“Bố thấy Văn Miếu thế nào…”

“Rất đẹp… cổ kính…”

“Mai ra chỗ Lăng B** nữa nhé bố… đi cả hồ HK nữa…”

“Bọn con có bận gì không thế…”

“Không bố ạ…”

Nguyệt Anh vẫn ngồi im lặng, Hải đập tay vào đùi thì Nguyệt Anh mới nói: “Con cũng không bận gì…”

Hải rót rượu ra rồi đưa mỗi người một chén:

“Cả nhà mình nâng ly nào… hiếm khi rảnh rỗi ngồi uống rượu thoải mái như này… mời bố… mời vợ…”

Ông Bảy: “Chúc sức khoẻ…”

Hải nhìn sang thì Nguyệt Anh hơi lúng túng: “Mời bố… mời anh…”

Hải: “Chén này em phải cạn đấy nhé… mấy khi được uống rượu…”

Nguyệt Anh: “Em…”

Ông Bảy: “Thôiiiii… không uống đừng ép…”

Hải: “Con không ép rượu ai bao giờ… con rất ghét người khác ép rượu… nhưng hôm nay không được từ chối…”
Nguyệt Anh nhăn mặt tu ực một cái hết ly rượu rồi nhanh chóng múc canh ra bát uống để át đi cái vị đắng ngắt trong miệng. Hải thích thú uống hết ly rượu hôm nay phải tiếp đãi ông bố một trận ra trò, hai người hầu như chẳng lai rai uống rượu bao giờ, hôm nay phải say… phải thật gần gũi và cởi mở mới được.

“Nay có nhiều món ngon… bố ăn nhiều vào nhé… vừa ăn vừa uống… nay bố con mình không say không về phòng…”

Ông Bảy: “Khà khà… được…”

Nguyệt Anh thì có vẻ không vui nhưng vẫn gắng cười gượng.

Hải: “Em uống đi… mấy khi được uống rượu với bố… nào cả nhà mình lại nâng ly…”

Nguyệt Anh: “Em uống nốt chén này thôi nhé…”

Hải: “Uống bao nhiêu thì uống… tuỳ em… bố dùng đi… có miếng phao câu này…”

“Được rồi… để bố tự gắp…”
Nguyệt Anh ngồi bần thần ở đó suy nghĩ một lúc, Hải: “Em sao thế”

“Dạ không có gì… em… con mời bố một chén ạ…”

Hải vỗ tay: “Khá lắm…”

Bố chồng – Nàng dâu ngại ngùng nhìn nhau rồi chạm chén, chén này cả hai đều uống cạn rồi theo phản xạ của những tay “nhậu” lão làng ông Bảy đưa tay ra.

Nguyệt Anh đơ ra đó không có hành động gì.

Hải: “Em bắt tay bố một cái…”

Ông Bảy ngại ngùng: “Ô… xin lỗi… xin lỗi… quen tay… hề hề… không phải bắt tay đâu… quên… quên… ở quê uống rượu hay bắt tay thành ra cứ bị quen… xin lỗi…”

Hải: “Lỡ rồi thì em bắt tay bố một cái đi…”

“Dạ…” Nguyệt Anh đưa bàn tay trắng nõn nà thon dài ra chạm vào bàn tay to bè đen đúa chai sần của ông Bảy, hai người như bị điện giật chạm nhẹ một cái rồi lại rụt về.
Hải – Ông Bảy mời đi mời lại nhau rồi ông Bảy lại nổi hứng mời lại Nguyệt Anh một chén:

“Tôi mời lại chị Anh một chén…”

“Con không uống nữa đâu…”

Hải: “Có đi có lại… bố mời chẳng lẽ em không uống… hay là để anh uống thay…”

“Con uống nốt chén này thôi…”

“Ừm ừm…”

Lần này uống hai người không bắt tay nữa, ông Bảy mặt vẫn tỉnh bơ còn Hải thì chịu hết nổi bụng cồn cào cả người khó chịu choáng váng mặt đỏ phừng phừng.

Nguyệt Anh: “Anh uống ít thôi không lại say quá…”

Hải: “Ơ kìa… uống rượu không say thì uống làm gì… bố nhỉ…”

Ông Bảy: “Khà khà… nói hay lắm… nào… cạn…”

Hải: “Trăm phần trăm bố…”

Ông Bảy: “Cạn.. cạn đi… Ực… khà khà…”

Nguyệt Anh ngồi cạnh nghĩ: “Sao đàn ông lại thích cái thứ đắng ngắt khó uống này chứ… haizz…”
Hải biết đấu không lại ông Bảy nên giữ chút tỉnh táo còn lại đi đến phòng vệ sinh xả hết nước trong người ra rồi loạng choạng đi về phòng ngủ.

Ông Bảy: “Đi đâu thế Hải…”

Giọng Hải đã líu lại: “Con… về… ngủ…”

Ông Bảy: “Say rồi hả…”

“Không… không say… buồn ngủ thôi… mai lại uống tiếp…”

Ông Bảy cười: “haha… ừ ừ…”

Ông Bảy uống nốt ly rượu của Hải đang để trên bàn, đổ đi thì thật là lãng phí.

Ông Bảy nhìn khá tỉnh táo nhưng bước vào phòng vệ sinh có chút khó khăn và va vào cửa, Hải ở trong phòng mở điện thoại lên xem bố chồng – con dâu có làm gì lúc say rượu không.

Ông Bảy cứ thế mở toang cánh cửa rồi xả vào bồn cầu phát ra tiếng …tồ tồ… rất rõ ràng phòng vệ sinh ngay cạnh phòng bếp nên chắc chắn Nguyệt Anh cũng nghe thấy.
Đi vệ sinh xong ông Bảy rửa mặt tựa người vào tường mắt hau háu nhìn Nguyệt Anh đang dọn dẹp, ông lù lù bước đến lúc này Nguyệt Anh đang quay lưng lại phía ông, ông Bảy giơ tay lên chạm vào thứ gì đó.

“Ahhhh….”

Hải tát vào má mình cố ngăn lại cơn buồn ngủ nhưng mắt càng lúc càng cụp xuống, chịu không được nữa đành phải tắt điện thoại để ngủ mai rồi xem cũng chưa muộn.

=================

Buổi sáng Hải thức giấc từ lúc 5 giờ do tối qua uống nhiều rượu nên bây giờ khát khô cổ kèm theo cơn buồn vệ sinh khiến Hải dậy sớm hơn mọi ngày.

Xả hết nước vào bồn cầu và đi ra ngoài uống nước, Hải quay trở lại giường nhìn người vợ xinh đẹp nằm cạnh mình đang ngủ say Hải cắm tai nghe và xem lại camera tối qua lúc mà Nguyệt Anh hét lên đó không phải là ông Bảy định sàm sỡ hay gì mà do ông Bảy bước đến gần Nguyệt Anh làm cô bị giật mình hoảng hốt hét toáng lên, ông Bảy mặt cũng nghệch ra không biết mình làm sai điều gì.
“Con xin lỗi…”

“Để tôi dọn giúp chị…”

“Không cần đâu… bố về phòng ngủ đi…”

Nguyệt Anh uống 3 chén rượu nên trong người lâng lâng hoa mắt, cô không định rửa bát nữa mà ngâm để đó sáng mai sẽ rửa.

“Không sao… ăn xong thì phải dọn… đâu để chị làm một mình được…”

Nguyệt Anh đành để ông Bảy dọn giúp rồi ông có ý định rửa bát thay Nguyệt Anh nữa.

“Bố kệ đấy mai con rửa…”

“Chị về nghỉ đi để tôi rửa…”

Ông Bảy lúc đầu chưa thấy say nhưng giờ rượu đã bắt đầu ngấm làm người lâng lâng, ông bạo dạn và tự tin hơn, ông liếc mắt nhìn vào cơ thể hừng hực sức sống của con dâu chỉ mấy ngày trước thôi ông đã tận mắt nhìn vào cơ thể trần truồng trắng bóc này, bầu ngực to tròn núm vú nhỏ xinh, bên dưới là đám lông mu đen mượt tươi tốt.
Nguyệt Anh cúi người cong mông lau sàn, cái quần chất vải mỏng manh cúi xuống làm mông Nguyệt Anh căng lên qua đó có thể nhìn thấy viền chiếc quần lót.

Ông Bảy thấy trong người nóng hừng hực bên dưới cứng ngắc đội quần lên.

Nguyệt Anh vô tình đảo mắt qua và nhìn thấy cảnh tượng đó thì vô cùng hoảng hốt cô cố lau nhanh cho xong rồi chui tọt vào phòng vệ sinh, ông Bảy theo đó cứ nhìn chằm chằm vào cửa nhà vệ sinh vểnh tai lên để nghe ngóng…

Có tiếng xả nước rồi bên trong lại rơi vào im lặng, ông Bảy tay cầm cái tô bằng thuỷ tinh trong suốt nhìn khá sang trọng dùng nước rửa bát thoa lên đó nhưng ông không hề tập chung mà ánh mắt cứ đảo qua phòng vệ sinh liên tục, Nguyệt Anh bất ngờ mở cửa ra làm ông Bảy sợ bị phát hiện giật thót tim tay lóng ngóng lại trơn do nước rửa bát thành ra nó rơi xuống:
…Choang… cling…

Nguyệt Anh không nhìn về phía ông Bảy mà định đi thẳng về phòng ngủ ai ngờ tiếng thuỷ tinh vỡ làm cô như muốn vỡ tim, giật mình quay lại nhìn, ông Bảy đứng đơ ra đó một lúc rồi ngồi phịch xuống, sẵn đang có hơi men trong người kèm theo đang hoảng loạn nên ông không để ý có một cạnh sắc nhọn hoắt thuỷ tinh chĩa lên và tay ông Bảy vồ vào nó.

“A ui…” Ông Bảy dụt tay lại, mảnh thuỷ tinh sắc lẹm cứa vào làm ngón tay ông đau điếng, tay còn lại đưa đến kéo mảnh thuỷ tinh ra rồi ông vứt nó xuống, ngón tay chảy nhiều máu hơn có giọt máu rơi xuống sàn nhà.

Nguyệt Anh nhìn thấy máu mặt trắng bệch: “Bố… bố giữ nó lại… để con lấy đồ sơ cứu…”

“Không sao… vết thương nhỏ thôi…”

Nguyệt Anh đi về hộp y tế tìm băng gạc và thuốc nhỏ, ông Bảy tự ý xả nước để rửa đi vết máu trên tay nhưng chưa cầm được máu rửa xong máu lại chảy ra.
“Bố đừng rửa bằng nước vòi…”

Nguyệt Anh lấy nước ấm đổ vào ngón tay ông Bảy rồi nhỏ thuốc đỏ lên đó dùng băng gạc quấn nó lại.

Nguyệt Anh nhìn vào cái tô thuỷ tinh yêu thích của mình bị vỡ tan tành thì có chút xót của.

“Tôi… tôi sẽ đền cho chị cái mới…”

“Cái đó… mẹ con tặng… không sao đâu…”

“Hỏi bà thông gia mua ở đâu… tôi sẽ mua lại cho”

“Không cần đâu bố… vỡ rồi thì thôi… của đi thay người…”

Nguyệt Anh đang đứng còn ông Bảy ngồi ở ghế tầm mắt ngang ngực ông cứ nhìn chằm chằm vào nó, Nguyệt Anh sau khi băng bó cẩn thận thì nhìn vào mặt ông Bảy thấy ông Bảy đang không đứng đắn nhìn vào ngực mình thì cô hơi sợ lùi lại 2 bước.

Ông Bảy thấy mình thất thố vội quay mặt đi hướng khác.

“Bố về nghỉ đi… để con dọn cho…”
Nguyệt Anh đi lấy hót rác, ông Bảy vội đứng dậy hai tay che che đũng quần bước về phòng, Nguyệt Anh vô thức nhìn vào nó một lần nữa rồi đỏ mặt quay đi hướng khác.

Ông Bảy trở về phòng đưa tay lên ngắm nhìn bàn tay mình vừa được Nguyệt Anh băng bó, mặt say mê như đang thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật, rồi một lúc sau ông nhìn xuống dưới xoa xoa vào đũng quần mình.

“Cái thứ hư hỏng này… chẳng nghe lời gì cả… tao cắt đi bây giờ chứ lại…”

Nguyệt Anh dọn xong đống thuỷ tinh thì trở về phòng, cô tiến đến gần Hải đang ngủ rất say đưa tay lên vuốt tóc Hải rồi ngắm. Một lúc sau cô lắc lắc đầu tiến đến tắt đèn rồi đi ngủ.

===============

Không có thứ gì quá đột biến, Hải lại thở dài: “Cứ cái đà này thì biết bao giờ hai người này mới có tiến triển đây… haizzz….”
Hải tắt điện thoại tiếp tục ngủ.

Buổi sáng chủ nhật hai vợ chồng Hải ngủ nướng đến hơn 7:30, Nguyệt Anh uống rượu vào ngủ rất được đến khi tỉnh cô nhìn vào đồng hồ mới giật mình.

“Anh lại tắt báo thức của em à…”

“Chủ nhật đặt báo thức làm gì… ngủ đến mười giờ dậy cũng được mà…”

“Ai nấu ăn sáng cho anh ăn đây…”

Nguyệt Anh vội vã đi xuống giường tiến đến phòng bếp, cô giật mình vì ông Bảy ở trong bếp đang nhìn về phía cô.

Nguyệt Anh: “Bố đang đau tay sao không để con nấu”

“Có sao đâu, chỉ là một vết xước nhỏ thôi”

“Bố đừng chủ quan, ít tiếp xúc với nước thôi không nó nhiễm trùng đấy…”

“Không sao… đi rừng cũng hay bị xước da… chẳng sao cả…”

===============

Ăn sáng xong đã hơn 8h, Hải đề xuất:

Hải “Sáng đi chơi tiếp, trưa mình đi ăn hải sản nhé bố…”
Bảy “Tuỳ… thế nào cũng được…”

Nguyệt Anh: “Vâng…”

Hôm nay Hải không lái xe mà cả nhà bắt taxi đến điểm vui chơi, đến hơn 10h lại đi vào trung tâm thương mại để cho ông Bảy biết đây biết đó, cả đời ông Bảy chưa đi trung tâm thương mại bao giờ, nó vô cùng rộng lớn sầm uất, hàng hoá đa dạng từ đồ ăn thức uống, thời trang, hàng gia dụng, điện thoại, điện máy…

Nguyệt Anh mặc một bộ đầm xoè màu trắng nhìn vô cùng duyên dáng, nữ tính không chỉ hai người đàn ông trong nhà si mê ngắm nhìn mà bất cứ một người đàn ông nào đi qua đều nhìn chằm chằm vào Nguyệt Anh không giấu nổi vẻ thèm khát.