Vẽ tranh – Truyện 18+ Kích Thích – Update Chap 52

[Vẽ tranh #29]

… Con mén tưng níu tay Cương lại, bặm môi cười cười, rồi há cái miệng đỏ hồng ra:

“Chòng ui..! Hm hm..!”

Cương quay lại, nheo mắt nhìn em nó như thăm dò. Ẻm cười cười mà cúi mặt, nhướn mắt lên nhìn nhìn anh. 2 tay vịnh vô cổ tay Cương mà đung đưa qua lại.

“Chắc nó tính hỏi vụ cưới hỏi mà hồi nãy 2 ông bà cụ kia nói..” – Cương nghĩ trong đầu.

Tuyền: “Chòng..! Hm hm hm..! Ơ… quên 2 hộp xôi kìa..! Hè hè hè..!”

Thấy ghét hông..! Cương xụ mặt xuống, đi lại chỗ xe mà chụp lấy 2 hộp xôi mặn hồi nãy, rồi đi tới chỗ em nó:

“Hớ..! Cắn chết giờ..! Vậy cũng rặn ra cho được hà..! Đi vô..!” – vừa nói, vừa bóp mông em nó cái.

“Ah… ah..! Tự nhiên người ta nhắc cho… còn bóp ngắt người ta nữa..!” – mặt em thể hiện sự oan ức thấu trời.

Cương cắn gió “cụp” vô mặt em nó cái. Ẻm phồng 2 cái má lên, không thèm “cụp” lại. Anh quê quê nên nắm tay em nó, dắt vô trong lớp. Thi vừa thấy 2 anh em đú đỡn là:

“Ah..! 2 người tới rồi..! Hi hi..!” – mặt Thi hớn hở thấy ghê luôn.

Tuyền “hm hm..!” rồi giật lấy 2 hộp xôi trên tay Cương, chạy vèo tới chỗ bàn Thi mà:

“Nè..! Ăn đi chị..! Chòng em nhớ nên mua cho chị đó..! Hm hm..!”

Thi: “Ấy..! sao mua hoài vậy..?! Em ăn rồi mà..! Anh..!”

Cương: “Thì để trưa về ăn..! Xôi mặn mà..! Đâu có hư đâu mà lo..!”

Tuyền: “Hi hi..! Trưa 2 chị em mình ăn..! kệ cho ổng nhịn luôn chị..! Hè hè..!”

Cương ko thèm quan tâm, vì anh đâu ham ăn xôi, mà ăn “cái khác bí ẩn” là đủ rồi. Thi kêu:

“Vậy thoi em cám ơn..! Mà sau này đừng làm vậy nữa nha anh..! Em ngại lắm..!”

Tuyền: “Ngại gì ngại chị..! Nay ổng để cái xe heo kế xe chị nữa ớ..!”

Thi: “Ô vậy hả..! Anh này vô duyên quá nha..! Hm hm hm..!”

Cương: “Để cho tụi nó hửi hơi nhau cho khỏi buồn mà..!”

Thi ko biết nghĩ gì, mà chúm môi cười cười. Tuyền hỏi:

“Àh..! Chị tính làm đồ án tới đâu ròi..?”

Thi: “Uhm. Chị thấy cũng dễ mà. Chỉ mất thời gian xíu thôi..! Hm hm..!”

Cương: “Anh vẽ dở nè..! Bữa nào qua em chỉ được hông..?”

Tuyền: “AH..! Cho em qua nữa..!”

Thi: “Hm hm hm..! Em không dám chỉ gì đâu..! 2 người vẽ được mà..! đâu cần phải vậy..! Nhưng qua chơi thì được..!”

Cương: “ih..! 2 đứa thích ăn đồ nướng hông..?”

Tuyền: “Hơ..! Suốt ngày ăn..! Em… ăn nữa..! Hì hi hí..!”

Cương: “ờ..! Bỏ em lên nướng luôn ớ..!”

Tuyền: “Hớ..! Làm như dễ nướng em lắm..!”

Cương: “Ờ… sáng nào chả nướng trên giường..” – nói với giọng mỉa mai con mén.

Tuyền bặm môi, chau mày mà đập Cương mấy cái. Thi:

“Hi hi hi..! 2 người vui quá đi à..! Em cũng ăn được..! Mà ăn ít thôi anh.”

Cương: “Hổng sao..! Ăn no rồi nhìn miệng 2 tụi anh ăn cũng được rồi..! Hè hè hè..!”

Tuyền: “Đó… chị thấy ổng vô duyên hông..?! Hỏi sao ế..!”

Thi cười nữa. Cương lườm lườm bé Tuyền bằng cặp mắt hình viên Viagra. Thi mới nghiêm túc hỏi:

“Vậy, sau này học xong… em tính làm gì Tuyền..?”

Tuyền: “Em hả..! Thì… em xin làm trong xưởng vẽ game nè… hoạt hình nè..!”

Thi: “Ôi… vẽ cái đấy nhìu tiền lắm ấy..! Chị lúc trước cũng nghe người ta bảo làm được, nhưng hơi áp lực… Mà ko sao hết..! Chị thích vẽ lắm..!”

Tuyền: “Hi hi hi…! Vậy mốt… 2 chị em mình đi làm chung luôn nà..! Hi hi hi..!”

Thi: “Hm hm..! Nếu được vậy thì tốt quá..! Hm hm hm..!”

Cương: “còn anh bỏ đâu..?”

Tuyền: “Hơ..! Ai cho anh làm chung..! Vô ăn hiếp em sao..!” – rồi ẻm lè lưỡi ra chọc quê.

Cương: “Hớ..! Ai thèm ngía cái mặt em..! Người ta ở nhà làm nội trợ nuôi thân được rồi..! Hì hì hì..!”

Tuyền: “Ừa.. Đúng òi..! Có cái kia mà..! Đâu phải cực khổ như người ta..!” – ẻm kênh kênh cái mặt lên.

Thi: “Cái kia là sao em..?”

Tuyền cúi mặt mỉm môi ko dám nói. Cương mới:

“Anh ở nhà… vợ nuôi..! Cần gì đi làm..! Hé hé hé..!”

Tuyền: “Hớ… nhỏ nào thèm nuôi con heo như anh..! Hớ..!”

Thi: “Ô… vậy anh sắp lấy vợ luôn a..?” – ẻm ngơ mặt hỏi.

Tuyền: “Ai thèm lấy ổng chị..! Ờ mà có đó chị..! Lát trưa… ổng qua nhà bạn trai ớ..! Chắc lấy ông đó..! Hí hí hí..!”

Thi: “Ôi… thật hả anh..?”

Cương: “Bạn thân người ta… mà con nhỏ này nó kêu bạn trai anh đó..! Ghét gi đâu..!”

Thi “ồ..!”, rồi Cương nói tiếp:

“Bữa anh mượn nó xe, lát qua trả.”

Thi: “Oh..! Hi hi..! Bạn anh tốt quá..! Cho mượn xe đắc tiền luôn ấy..!”

Tuyền: “Bởi em nói… 2 người ổng có gì rồi..! Chứ ai tốt như vậy..!” – nói mà mặt ẻm như kể chuyện có thật vậy.

Cương: “Ừa..! Có nhìu lắm đó..! Hm hm hm..!”

Tuyền: “Ah..! Em nhớ ròi..! Hôm qua ổng đi đêm, em hỏi ổng mà ổng chưa thèm kể nè..! Chòng nha..! Thiếu nợ em nha..!”

Cương: “Hứm..! Tại người ta quên chứ bộ..!”

Tuyền: “Thiệt hông đó..!” – ẻm nheo mắt dọ xét.

Thi chỉ cười, ko nói gì, vì ẻm ko nhiều chuyện. Cương nói:

“Chiều người ta kể cho nghe..! Làm như gì vậy..! Tra hỏi thấy ghê hà..!”

Tuyền đánh đánh anh mấy cái, kết thúc bằng một cú nhéo lông rụng, lở nách. Cương nhăn mặt, rồi nhìn thấy ẻm để ngón tay lên chỉ vô anh mà bặm môi, kiểu “giấu giấu là chết với bà”. Cương cắn gió “cụp cụp” vô ngón tay đó. Ẻm rút lại, rồi phồng cái má ra kiểu “Hong..!”. Xong có vài đứa sinh viên đi vô lớp, 2 đứa nhí nhảnh mới chỉnh trang lại. Thi nhìn mà cười cười, chả biết ẻm nghĩ gì luôn.

Hồi thì cô Vân cũng đi vào. Chưa gì hết là 1 nam 3D kêu lên:

“Úi trời ơi..! Bữa nay người đẹp dạy tụi em kìa..! Há há há..!”

Vân: “Thôi ko cần nịnh..! Tui cho anh rớt luôn..!”

Nam 3D: “Áh..! Cô kì quá dạ..! Người ta khen mà còn bị đì nữa..! Bất công… bất công..!” – bả/ảnh gì đó ẹo ẹo thấy gớm.

Vân kêu: “Ah..! Cương…! Lên cô nhờ xíu..!”

Cả lớp và Tuyền, Thi quay qua nhìn Cương. Anh cũng ngó qua ngó lại rồi đi lên với bản mặt ngơ ngác. Vân ngồi trên bàn mà vẫy vẫy mấy cái, rồi mở giỏ, lấy laptop ra. Cương phần nào nghi nghi cô cần gì rồi. Anh đứng kế bên, nhìn cô ngồi xuống.

“Em coi dùm cô cái máy được ko..? Cô xếp này kia lại rồi mà nó cứ chậm chậm… y như cũ..!” – cô nói nhỏ nhỏ với anh.

Mấy bạn nữ thì ko quan tâm mấy, vẫn cúi mặt bấm đthoại, còn mấy má 3D nhìn lên xì xầm gì đó với nhau. Chắc đang tính kế nịnh bợ cô giáo để qua môn. Cương chờ cho cô Vân mở máy lên, rồi hỏi:

“Giờ cô có xài luôn hông, hay chừng nào xài..?”

Vân: “Bộ em tính làm gì..?”

Cương: “Hôm qua, em nói cô là sắp file này kia lại thôi, nhưng mà muốn nhanh lại thì phải làm nhìu cái sâu hơn. Giờ mà cô xài, làm em làm ko được.”

Vân: “oh. Ừ…! Giờ cô cũng cần xài liền..! Vậy tính sao em..?”

Cương: “Chiều cô có dạy hông..?”

Vân: “Có chứ em…! Tối mới rãnh được..! Chừng 7-8h… khoảng đó.”

“Vậy giờ cô cứ dạy đi, để em dọn rác xíu cho nó đỡ lag. Rồi nếu được, tối em qua em làm hết luôn coi nó nhanh hơn hông. Ha cô..?” – Cương đề nghị.

“Là… em qua cô đó hả..?” – Vân xác nhận lại.

Cương: “Dạ..! Chứ nhà em … chủ ko cho người ngoài vô.” – Cương phải xạo xạo, chứ ko thôi, cổ đòi qua chỗ biệt thự là rối nữa à.

Vân suy nghĩ 1 hồi lâu, mới:

“Ừa..! Vậy đi..! Lát cô gửi cho địa chỉ rồi tối qua làm dùm cô..! Giờ tranh thủ em làm cho nó nhanh nhanh chút… để cô dạy mấy đứa kia, không là mất thời gian người ta. Cám ơn em nha..!”

Cương: “dạ..!” – rồi né qua cho Vân đi lên trước dạy học.

Lúc này anh như ngồi thiền. Chả để ý trước mặt mình đang xảy ra gì, ai nói sao. Chỉ chăm chú dọn rác cho cái máy của Vân. Đúng là đàn bà, con gái… xài máy hay xài xe là thường hay “bạ đâu quăng đấy”, ko bảo dưỡng, bảo trì hay chăm sóc vật đi liền với công việc của mình. Thấy cô chắc cũng có sắp xế này kia lại, nhưng hầu như cũng còn rối loạn 1 nùi bên trong. Thời gian cạn hẹp, anh chỉ biết cài soft dọn rác sơ sơ cho Vân. Chờ chừng 15’, quét dọn cả chục GB rác. Cuối cùng, máy nó cũng nhanh hơn được phần nào, có thể cảm nhận thấy rõ, tuy ko nhanh hoàn toàn như Cương mong đợi. Đã vậy thêm cái hệ điều hành chưa crack. Thôi… vậy được rồi.

Cương chờ cho cô giảng xong, mấy sinh viên bắt đầu thảo luận đồ án, anh mới nhìn thấy được cô Vân rãnh. Đứng lên, đi lại gần sau lưng cô.

“Cô..! Vô thử máy coi được hông..!”

Vân hơi giật mình, quay lại:

“Ủa..! Xong rồi hả..?” – rồi vội lướt lại bàn giảng viên ngồi xuống.

Cương cũng nhìn vào màn hình coi cô thao tác gì. Thấy mặt cô hơi vui mừng, rồi kêu:

“Oh..! Hình như nhanh hơn rồi nè..! Wa..! Hay quá ha..! Trời ơi..! Cám ơn em..! Hm hm..!”

Cương: “Ko có gì cô..! Nhưng mà cái hệ điều hành cô chưa bẻ khóa, nó vướng vướn nên chạy ko mượt. Em làm tạm vậy thôi..! Được thì cô xài luôn, khỏi kêu em..!”

Vân: “Thoi…! Lỡ làm rồi, làm cho nó nhanh luôn đi em..! Mà bộ chiều tối em hông bận hả..?”

Cương: “Dạ ko..! Nên em mới dám đề nghị qua sửa máy đó..! Chứ hiếm khi em rãnh lắm..!”

Vân: “Ờ vậy được thì tối qua..! Để để lát cô nhắn địa chỉ cho..! Ha..?”

Cương: “Dạ..! Thoi em xuống kia..!”

Vân vừa chăm chăm nhìn màn hình laptop, vội quay qua Cương “ờ..! Cám ơn em..!”, xong nhanh nhìn lại màn hình mà làm gì đó.

Bữa nay, giúp được, làm cho mấy người lớn tuổi vui vẻ… là 2 ông bà cụ, rồi cô mình… nên Cương thấy cũng ấm lòng. Mới đi xuống ghế ngồi, thấy mấy má 3D nhìn theo. Anh quay mặt qua Tuyền với Thi thì:

“Ù ui..! Chòng làm gì mà cô vui dữ dạ..?” – Tuyền nó nhìu chuyện.

Cương: “Sửa máy tính á..! Mà nãy giờ lo sửa, ko biết cô nói gì luôn á..!”

Thi: “Hông có gì đâu anh. Cũng hướng dẫn, gợi ý làm đồ án thôi ạ.”

Tuyền: “Hi hi..! Mốt em làm hư máy tính… cho chòng sửa nha..! Hi hi hi..!”

Cương: “Con nhỏ này..! Khoái hư lắm hả..?”

Tuyền: “Ưm..! Em nhìu cái hư dắm ó..! Hỏng ai sửa hết trơn hết trọi..!” – bả giả bộ hít hít, chề môi khóc khóc giả tạo ghê luôn.

Thi: “Hi hi hi..! Mốt sửa máy cho em luôn nha..!”

Cương: “2 đứa này..! Anh hông thèm sửa luôn..! Bắt mua máy mới cho biết..!”

Thi cười rung vai, Tuyền nó bặm môi đánh anh nữa. Chiu cũ xài quài. Hong đau..!

3 đứa chụm đầu vô thành 1 nhóm, ko bàn gì ngoài lề nữa trừ làm đồ án. Cô Vân cắm cúi nhìn màn hình laptop mà bấm bấm, gõ gõ. Cả lớp xôn xao như mấy chỗ đa cấp mà tuyển nhân viên để lừa đảo mua sản phẩm vậy (nói vậy thoi cho dễ hình dung, chứ đây là lớp học, ai lừa ai đâu)… Học hành nghiêm túc, nên Cương lâu lâu bị con mén nó đá chân, cấu nhéo mà bầm mình bầm mẩy. Thi còn nghiêm túc hơn… ẻm ngồi ẻm cười vô mặt cha nội Cương mà ko hề có động thái nào giúp anh trị con bé tưng kia hết… …Rồi thì bữa học cũng kết thúc, 3 đứa cũng về cuối cùng vì siêng năng đụng chạm làn da nhau quá mà. Đi ngang qua bàn cô Vân…

“Sao rồi cô..?” – Cương hỏi Vân mà 2 bên ổng là 2 vệ nữ như mọi hôm.

Vân: “Ah..! Đỡ hơn nhìu rồi em..! Hm hm..! Cám ơn em nha..! Để có gì chìu về cô kêu…”

Cương: “Dạ..! Đừng kêu giờ ngủ là được rồi..! Hì hì..!”

Vân: “Thằng..! Thoi mấy đứa về cẩn thận..!”

2 chị em kia cũng “Dạ..!”, rồi nẹp Cương vô giữa như nhân bánh mì mà lẹc đẹc đi ra. Tuyền hỏi:

“Cô kêu gì dạ chòng..?”

Thi cũng nhìn coi anh trả lời sao, anh kể:

“Hả..? À..! Máy cô chưa xử xong..! Chiều anh qua nhà cổ làm cho xong luôn..!”

Tuyền: “Ù..! Ghê quá nha..! ih ih..! Cho em đi chung với..!”

Cương: “Ủa cái con nhỏ này..! Chiều tối 7-8h người ta qua chứ có phải sớm sủa gì đâu mà đòi theo..! Quánh đòn giờ..!”

Tuyền: “Ủa vậy hả..! Hi hi..! Ai biết đâu..! Mà chòng dữ quá à..! Đòi đánh người ta hoài..! Chị coi ổng nè..! Đánh em bầm mình bầm mẩy hết luôn nè..!” – vừa nói vừa khoe làn da trắng mịn ko một vết xước.

Con nhỏ này nhéo Cương hoài, mà dám nói ngược. Tới nỗi Thi phải nói:

“Hm hm! Da Tuyền đẹp quá ta..! Hm hm..!”

Cương: “Ờ… nó bị đánh riết ra vậy đó..! Thấy nó tội hông..?” – nói kiểu móc méo.

Thi che miệng cười, rồi chợt nhìn ra chỗ xe mà kêu:

“Ơ..! Hôm nay lại có ai vô duyên, để cái xe kế xe người ta thế này..! Kì hết biết..!”

Tuyền được nước hùa vô:

“Ừa đúng đó chị..! Ông nào vô duyên vô dùng..! Em mà biết ai… 2 chị em mình xúm vô đánh cho chừa..!”

2 đứa giả điên, liếc liếc bản mặt Cương mà cười hí hửng. Thoi… ta ở thế yếu, sao chống chọi nổi với 4 bịt sữa.

“Ơ..! Nay anh đi xe ôm đó mấy đứa..! hoi để anh ra cửa kêu người ta chở về..!”

“Ứm ứm ứm..! Cái ông này..! Chạy đâu ớ..! Vô đây… nhanh..!” – Tuyền với tay, níu Cương lại khi thấy ổng có ý định bỏ chạy ra cửa.

Thi nó còn bắt chước phụ con mén kéo anh vô nữa chứ. Cương la làng:

“Hoi hoi hoi..! Vô bị đập..! Hoi hoi..!” – vừa nói vừa giẫy giẫy người.

Vậy là 2 chị em lí lắc kia, mỗi người ôm một cánh tay Cương, kè anh vô chỗ cái “xe heo” kia.

“Lấy xe ra nhanh… cho chị em đi nữa..! hm hm hm..!” – Tuyền ra lệnh

Thấy 2 chị em như âm mưu gì đó, Cương đi lùi lùi lại, tới khi chạm được cái “xe heo”, thì quay người lại ghim chìa vào. Chợt:

“Bốp… bốp..! Để xe vô duyên nè..! Vô… duyên nè..! Hỉ hỉ hỉ..!”

Cương liền quay lại, thấy con mén nó đánh lén anh, viện cớ vì cái xe. Thân phận hiền thục, anh đành cắn con vi khuẩn trong miệng mà chịu đựng, gương mặt mếu máo mà dắt cái xe ra. 2 đứa ác độc kia đứng cười nắc nẻ mà ko động chút lòng nhân ái nào hết. Nhìn mà muốn lôi 2 đứa vô “phòng khám” để động phòng cho biết. Hớ..!

Con mén tưng này… làm như cố tình hay sao á… kiểu biết anh chạy “xe heo” bự chảng, mà em nó qua giờ cứ lựa mấy cái đồ thun, rồi quần bó sát mà mặc. Làm mỗi lần ngồi lên là tì 2 cái “núi nhũ hoa” lên lưng Cương, khiến thằng nhỏ ngỏng lên cứng ngắc, bị thụi thụi vô bình xăng hoài. Mệt ghê nơi..!

Cương đưa Thi hai hộp xôi mặn hồi sáng. Em nó biết cũng ko trả lại được, nên nhận luôn. Vậy đi cho Cương nó yên tâm. Rồi 3 đứa rề rề cho tới khi ra khỏi cổng trường, vẫy tay chào nhau, và mỗi người 1 hướng… trừ con mén nó cứ dính vô lưng Cương như loài thủy tức… Đi tới động banh tưng, anh thả em nó xuống. Tuyền hỏi:

“Chòng hông vô hả..?”

Cương: “Anh đi rửa xe rồi trả người ta nữa..! Tranh thủ về sớm nữa..!”

Tuyền cười ranh ma: “Hm hm hm..! Về sớm để chi dạ..? Hi hi hi..!”

Cương: “Ngủ..!”

Tuyền: “Ngủ… với ai… dạ..!”

Cương: “Bây giờ có vô hông hả..? Hay muốn anh cho 2 đứa ngủ ở đây luôn..?” – anh bặm môi, leo xuống xe tính “đánh đòn” em nó.

Tuyền né né, vội mở cửa ra:

“ih…! Dữ… dữ… Ề..!” – ẻm nhanh nhẩu chui vô cửa, khép hờ lại rồi đứng ở trong mà lè lưỡi ra chọc quê.

Cương nheo mắt, hăm dọa em nó, rồi vòng xe lại, tiếp tục nhìn bản mặt đáng ghét của Tuyền cho tới khi ẻm khóa cửa, đứng ở trỏng mà múa máy gì đó chọc anh. Và anh ùn đi khuất tầm mắt ẻm trong vòng vài nốt nhạc rock.

Ghé vào 1 tiệm chuyên rửa xe phân khối ko nhỏ… anh ngồi chờ nhân viên người ta làm xong, lại vác xe đi tới nhà Lộc. Bóng dáng một người quen thuộc từ trong đi ra… Cô Linh, má Lộc mở cửa:

“Ủa Cương hả con..!”

Cương: “Dạ hông cô… con bạn trai Lộc cô..! Hm hm..!”

Linh: “Hm hm hm..! Cái thằng..! Thoi vô đi..! Trả xe cho nó phải hông..?”

Cương: “Dạ..! Có ổng ở nhà ko cô..?”

Linh: “Nó ngủ trên lầu đó..! Thôi vô chơi chút rồi về..! Nắng..!”

Cương: “Dạ..!” – rồi anh ùn cái xe vô sân nhà Lộc, thiếu điều muốn cao hơn mặt đường.

Vừa đi vô với cô Linh, anh hỏi:

“Cô ăn gì chưa..?”

Linh: “Hả..! À..! Rồi con..! Con ăn chưa..?”

Cương: “Dạ rồi cô..!” – anh với cô ngồi kế nhau trên ghế sofa.

Linh ngồi mà hỏi:

“Ủa..! Rồi tay sao rồi con..? Lộc nó la bị cướp gì đó phải hông..?”

Cương: “Dạ..! Hơi đỡ rồi, chỉ hơi rát rát thoi cô..!”

Linh: “Trời..! Đi đâu để cho ra vậy..!” – Cô vừa nói, vừa lắc đầu. Rồi lại:

“Àh..! Cô có chai kem này..! Trị sẹo hay lắm nha..! Nè..! Đem về mai mốt nó bớt bớt rồi sứt vô..!”

Cương: “Thoi…! Con ko sao mà..! Cô cho con đồ hoài à..!”

Linh: “Bây giờ lấy hông..? Hông lấy là mốt hông cho qua chơi à..!” – cô gằng giọng mà nói.

Bình thường, mỗi lần qua chơi, là nhà Lộc hay cho anh cái này cái kia. Nhìu khi ăn dầm nằm dề mấy ngày luôn cũng chả ai nói gì. Bởi ba má Lộc riết cũng coi Cương như người nhà, thấy thằng què qua chơi… nên má Lộc mới làm vậy. Cương nói:

“Dạ..! Cám ơn cô..!”

“Ờ..! Vậy phải ngoan hông..?!”

Cương: “dạ..!” – anh cười cười nhìn cô. Chợt nói:

“Hm hm..! Dạo này bộ cô ở nhà ko hay sao mà trắng dữ vậy..?”

Linh: “Thì cô cũng ít ra ngoài lắm con..! Già rồi..! Đi đâu nữa..!”

Cương: “Ngược đời ha..! Cô ở nhà suốt, còn chú thì đi phơi nắng ngoài kia miết. Hm hm..!”

Linh: “Trời..! Nhắc tới ổng… khổ..! Nhìu khi đi hoài..! Để thằng Lộc ở nhà cũng tội, nhà có mình nó mà. Bởi nó hay buồn buồn, xách xe đi vòng vòng… bỏ má nó ở nhà mình luôn..! Hai cha con y nhau.” – cô thở dài.

Cương nói phông lông: “Trời ơi..! Vậy thôi để con dọn qua ở luôn cho ổng khỏi đi..! ha ha..!”

Tự nhiên thấy cô cười, mắt sáng rỡ:

“Trời ơi..! Muốn qua thì dọn qua luôn… cô nuôi cho..! Hm hm..! Trời ơi..! Nó với con như anh em. Con mà ở chung nhà… nó đỡ đi ra ngoài, rồi gặp này nọ ko hay… cô chắc cũng đỡ lo dữ lắm à..! Ủa… mà con đang mướn phòng ở hả..?”

Cương nghe hỏi, anh mới khai ra:

“Dạ..! Thiệt ra chỗ phòng cũ, con dọn ra lâu rồi, xong thuê nhà khách ở tạm cô..!”

Linh: “Ủa sao vậy..?”

Cương mới kể truyền thuyết căn nhà ngập cho cô nghe. Cô nói:

“Trời ơi..! Sao ko nói sớm..! Nhà mình còn 1 phòng nè con. Hồi đó tính đẻ 2 đứa, xây 2 phòng… mà rốt cuộc ba nó ko chịu… nên giờ có mình nó thôi..! ih…! Vậy con dọn qua ở chung với nó luôn đi… Ha..!”

Cương: “Dạ… thiệt được hả cô..?” – anh mừng rỡ hỏi lại.

Linh: “Thiệt mà..! Thằng này..!” – cô đánh nhẹ Cương 1 cái.

Cương: “Nhưng mà con ở tạm thôi nha cô, khi nào kiếm được phòng, con đi qua đó…”

Linh: “Ủa sao kì vậy..? Ở luôn đi… rồi chừng nào ko mua nhà hay sao đó… hẳn dọn ra..! Hả con..?”

Cương: “Dạ..! Tại con thích thuê mấy căn mà cây cối nhiều, ít nhà sát nhau..! Chứ nhà mình cũng ngay khu đông dân, hàng xóm này kia nhìu quá… con ko ham lắm cô..!”

Linh: “Trời..! Thằng… như ông cụ non..! Uhm. Mà vòng vòng nhà cô cũng đông. Con thấy hông… nhà nào nhà nấy sát sát nhau ko. Cô thì cũng tính mốt già già rồi đi mua nhà nào đó dưới quê… cây cao bóng mát, ở cho nó sướng.”

Cương: “Dạ đúng rồi đó cô..! Con quê trên đây, mà cứ muốn ở mấy khu kiểu nhà thưa thưa, rậm cây vậy ko đó. Trên này cũng có mấy kiểu vậy… mà biệt thự ko à.”

Linh: “Thì đúng rồi con..! Thành phố mà..! Mà biệt thự trên này, cũng ko bằng ở quê. Dưới đó là đúng chất cây nhà lá vườn, thiên nhiên hoang dã.”

Cương: “Chắc mốt cô với con với lộc, rồi mẹ con chắc dọn nhà xuống dưới ở hết ha..! Ha ha ha..!”

Linh: “Ờ…! Được vậy là ngon rồi..! Ờ… mà hôm qua 2 đứa đi bar club gì phải hông..? sao… thấy sao..?”

Cương: “Dạ…! Cũng ko thích lắm cô..! Vô nhức đầu. Đèn rồi nhạc ầm ầm như nhà đang xây. Con là từ đây về sau… hông bao giờ quay lại mấy chỗ kiểu đó.”

Linh: “Ha ha ha..! Thoi đi cho biết..! Rồi giờ biết rồi đúng hông..?”

Cương: “Dạ..! Mà cô thoải mái ghê luôn. Chứ mẹ con là hông cho đi vô mấy chỗ đó đâu.”

Linh: “Xời..! Hồi đó còn trẻ… cô cũng vô đó rồi. Kệ… vô cho biết..! Mà nghe nói nó vô gặp nhỏ nào, nghe nó về kể đẹp dữ lắm..!”

Cương: “Dạ… Cũng đẹp, cũng được..! Hm hm..!”

Linh: “Hm hm! Hèn chi… nó ở tới sáng mới về..!”

Cương bẻ lái: “Àh..! Mà giờ con dọn tạm qua đây, chắc phải báo cho chú với Lộc biết nữa ha cô… chứ tự nhiên con xông vô ở cái đùng…”

Linh: “Trời con ơi..! Lộc nó còn cầu có anh em ở chung nữa đó. Còn chú chắc cũng chịu à..! Qua mấy lần chơi… ổng cũng thích con quá trời..! Khỏi lo..!”

Cương: “Nhưng mà con muốn cho 2 người đó biết luôn cô..! Vậy cho con yên tâm..! Hm hm..!”

Linh: “Hayz..! Thoi được rồi… để cô nói cho..! Có gì kêu thằng Lộc nó báo lại con..! Chịu hông..!”

Cương: “Dạ..! Cám ơn cô..!”

Linh: “Thằng..!” – cô lắc đầu cười cười.

Cương: “thôi con về có chuyện..! Hì hì..! Mai mình gặp lại..!”

Linh: “Ờ… vậy về ha con..! Ờ mà có dọn qua gì… kêu thằng Lộc qua rinh đồ phụ cho..!”

Cương: “Dạ đồ con có xíu à..! Để ổng ở nhà đi cô..!”

Linh: “Ờ… thì cô nói vậy đó..!”

Cô Linh tiễn Cương ra ngoài. Cô hỏi:

“Ủa..! rồi giờ sao về con..?”

Cương: “Dạ, con bắt xe về..!”

Linh: “Trời..! Ko thoi để kêu thằng kia dậy chở con về..!”

Cương: “Thoi cô ơi..! Cho ổng ngủ đi cô..! Bắt xe là chút về à..! Thoi cô đi vô đi..! Đứng đây nắng, đen..!”

Linh: “Trời..! Lâu lâu phơi nắng chút có sao đâu..”

Cương cười cười, rồi bấm đthoại kêu xe ôm. Xong trong lúc chờ, anh với cô nói đủ thứ trên đời, nào là nhà cửa, cây cối, đường xá, quán ăn,… Nói chung nhìn xung quanh thấy có gì là mớm chuyện nấy. Tới 5’ sau, xe ôm tới, Cương chào cô rồi chạy về hướng động banh tưng với hội chị em.

Về tới căn biệt thự thì cũng gần 14h00, anh bấm đthoại kêu con bé tưng ra mở cửa:

“Alo..! Có nhỏ nào ở nhà hông..? Mở cửa cho ăn trộm vô nhà cướp vợ cái đi..!”

“Ai zạ..? Hỏng quen… cúp máy nè..!” – con mén nhựa nhựa cái giọng ngáy ngủ.

Cương: “Ờ… cúp đi..! Người ta đi chơi với bạn trai tiếp..!”

Tuyền: “Hớ..! Đi đi..! Ở đâu lạ hoắc… gọi kêu người ta đang ngủ à..!”

Cương: “Ừa… vậy hoi người ta qua nhà bạn trai ở luôn. Khỏi về luôn..!” – Cương nói xong, liền cười cười mà tắt máy.

Xung quanh nhà cũng cây cỏ um tùm. Cương vội kiếm 1 bụi cây cùng dãy với bức cái cửa để núp vào. Một lúc sau:

“Cộc cộc… leng keng leng keng… cành cành..!” – tiếng khóa cửa mở ra.

Con mén tưng nó lú đầu ra, nhìn qua nhìn lại, trên người là cái áo thun dài qua khỏi mông mà bữa trước từng mặc, ko thấy cái quần đâu. Cương trong bụi biết nó ko thấy mình, ngồi cười khoái chí. Lát thấy miệng nó lẩm bẩm gì đó, mỏ chu chu, mặt nhăn nhăn, xong cầm đthoại lên… Tiếng chuông đthoại Cương vang lên, Cương cố tình để như vậy. Tuyền nó bắt đầu nhìn quanh, rồi dừng mắt ngay chỗ bụi cây anh đang núp. Ẻm từ từ đi tới chỗ phát ra tiếng động…

“Hơ..! Bày đặt núp nữa..! Ghét..!”

Ẻm nhanh chóng quay lưng lại, đi nhanh về phía cửa. Cương từ trong bụi cây phóng ra. Ẻm quay lại cười “Hi hi hi..!” và chạy nhanh tới chỗ cái cửa luôn. Đang tính chui, vô khép cửa lại để nhốt Cương ở ngoài, anh liền bay lại, chụp lên vai em nó.

“Ah..! Bỏ ra..! Bỏ..!”

Tuyền bị chụp lại ngay cửa, hết đóng để nhốt CƯơng được. Anh kêu:

“Con bé này..! Tin anh bắt hiếp hông hả..?”

Tuyền vùng vẫy rồi la:

“Hơ..! Ở đâu lạ hoắc, vô nhà bắt người ta..! Kêu công an nhốt bây giờ..! Hớ..!”

Cương liền vịnh vào vai ẻm, đẩy vào trong, tới khi anh cũng chui vô được sân, thì thả ẻm ra mà khóa cửa lại. Chưa gì là Tuyền đã te te chạy vèo vô nhà như bị ai dí. Cương rượt theo em nó tới tận cửa phòng. Em nó vội vọt vào trong, khi Cương cách cửa phòng ẻm chừng 2m, thì ẻm lú mặt ra, le lưỡi chọc quê rồi đóng lại. Cương chụp nào nắm cửa vặn vặn… Tuyền khóa trong luôn rồi, còn cái bản mặt ẻm có khoái chí gì hông thì anh chả biết. Cố tình gõ cửa thêm mấy cái… ko biết em nó nhây hay thực sự đã vô trong ngủ rồi, thay kệ Cương ở ngoài… anh ko thèm vất vưởng ở đó nữa, mà ra nhà sau rửa ráy sơ người.

Chừng 5’ sau, khi anh vừa mở cửa nhà WC đi ra thì nghe ở trong nhà có tiếng cửa đóng lại cái rầm. Hình như ẻm rình gì đó lúc anh đang trong nhà tắm. Anh thử 1 lần nữa, vặn tay nắm cửa phòng ẻm, thấy nó vẫn bị khóa trong, gõ thêm mấy cái nữa… ko thèm mở cửa cho anh.

“Hơ..! Hông cho vô thì thôi..! Đúng là con nhỏ tưng..!” – Cương nghĩ trong đầu.

Đi lên hướng phòng khách, tính nằm trên ghế nghỉ ngơi… Chợt nhớ ra là trên lầu còn bé Ý nữa. Hôm qua bỏ bé một mình ăn bánh, với lâu rồi chưa thăm hỏi em nó. Cương quyết định đi lên lầu… Anh gõ cửa phòng Ngọc. Một lúc sau, Ý mở cửa ra. Mặt em nó hơi bất ngờ, nhưng xong lại cười với anh như vui mừng vậy. Cương nói:

“Tuyền nhốt anh ở ngoài. Thoi vô phòng em chơi được hông nè?”

Ý há miệng cười tươi hơn, mở rộng cửa ra rồi né qua 1 bên cho Cương đi vào. Trời..! Máy lạnh nó phà vào người… mát gì đâu..! Cương hỏi:

“Nãy giờ ngủ hả em..?”

Ý lắc lắc đầu, rồi với lấy cái đthoại gõ:

“Em đang coi quần áo..! Anh ăn cơm chưa..?”

Cương: “Rồi em..! Em ăn chưa..?”

Ý gật gật, rồi bấm:

“Sao Tuyền hông cho anh vô phòng..?”

Cương: “Ai biết nó..! Hoi kệ, nay qua ngủ ké phòng em nha..! Hm hm..!”

Ý vừa cười và lại gật đầu. Cương ngã người nằm ngửa lên giường Ngọc. Căn phòng cũng có mùi nữ tính, nhưng khác mùi trong phòng Tuyền. Nhìn bé Ý đang ngồi ở mé giường bấm đthoại trong bộ đồ ngủ áo quần tách biệt, màu xanh da trời… Cương thấy ẻm dễ thương. Chợt em nó quay người lại, nằm sấp lên nệm, song song bên hông người Cương, mặt ẻm nhìn anh cười cười, xong nhìn lại màn hình đthoại. Cương nhìn thấy ngực em nó nho nhỏ, lấp ló ở cổ áo… cơn nứng bắt đầu xuất hiện. Anh cũng lật người nằm sấp, chống chỏ lên để nằm sát bên hông Ý, cùng nhìn vào đthoại với em. Cương nói:

“Đồ đẹp quá ha..! Em mặc chắc dễ thương lắm nè..!”

Ý đỏ mặt, cười cười rồi bấm:

“Em thích may đồ giống vậy. Còn mặc chắc hông hợp đâu..!”

Cương: “Hợp chứ..! Tướng em nhỏ nhỏ, ốm ốm, mặc vô chắc dễ thương lắm àh..!” – vừa nói, vừa choàng tay qua eo em mà bóp nhẹ.

Ý nhìn xuống eo mình, rồi bặm môi, nhìn Cương mà mỉm mỉm, xong quay lại nhìn đthoại. Cương bắt đầu xoa mông em nó, khi người anh hơi nghiêng qua. Em nó mặt quần lót, viền quần cộm lên, mảng quần ở giữa trượt trượt trên mông Ý khi tay Cương nắn bóp vào đó. Ko biết em nó lo chăm chú coi trang phục trong đthoại, hay do cố tình nín nhịn mà gương mặt tỉnh queo như ko có cảm giác gì. Chắc ở với Ngọc riết… có cảm giác với nữ hơn nam ta..?!

Ko biết sao, thấy Ý nó im im, trơ trơ với những hành động dâm dê như vậy… Cương lại thấy nổi hứng nhìu hơn. Anh lùi xuống giường mà đứng, em nó nhìn theo. Cương hất hất mặc ý nói “lo coi đthoại đi kìa”, Ý che miệng cười mỉm, rồi quay mặc lại nhìn đthoại, vuốt vuốt. Cương mới cởi hết toàn bộ quần áo ra, cho nude luôn. Anh ngồi xổm xuống, nhìn ở góc từ dưới lên. Thấy 2 lòng bàn chân trắng hồng, đôi chân cũng y vậy và cặp mông tròn lẳng trong cái quần và đang lấp ló cái mảng quần lót cộm lên của Ý… nhìn nhích lên xíu nữa, là 2 bờ vai nhỏ bé lộ ra vì cái áo ko tay, trên nữa là cái đầu với mái tóc đen, ngắn và hơi dài hơn xíu, so với lần đầu anh gặp em nó. Thằng ku bình thường hay cứng, bây giờ giật giật như muốn kêu anh “tới đi…tới đi..!”. Cương bắt đầu nóng người, cái mặt là nóng nhất theo đúng lý thuyết khoa học về thân nhiệt.

Anh chồm lên giường, 2 đầu gối và 2 chỏ tay chống lên nệm, mặt kê sát qua một bên mặt Ý mà hỏi như cho có không khí:

“Em coi cái gì đó..?”

Ý phì cười, che miệng, rồi bấm chữ:

“Em coi đồ. Anh làm gì đó..?”

Cương: “Anh đo người em, để mốt mua vải cho em may mặc nè..!”

Ý quay qua nhìn anh, mặc ngáo ngơ thấy thương luôn. Rồi bấm:

“Sao anh đo em..?”

Cương: “Anh lấy tay đo hết người em. Chịu hông..?”

Ý mỉm mỉm, rồi bấm:

“Anh đo lạ quá dạ..?”

Cương: “Uhm. Lạ mà..! Nằm chơi đthoại đi… anh đo nha..!”

Ý ko gật, ko bấm chữ, mà cười phì thêm cái. Cương nói:

“Để anh đo mặt em nha!” – Cương dùng tay đỡ nhẹ cằm Ý cho cố định, rồi mút lên từng mảng da mịn màng trên mặt em khi em hơi nhột nhột, rút cổ lại một chút.

Cương lại: “Độ mịn của da thích quá à..! Hm hm..! Anh… đo lưỡi em nha..!”

Cương rướn đầu lên trước chút nữa để ngoạm vào môi em nó, hông anh vô tình hạ xuống, cạ nhẹ thằng ku vào bờ mông mềm mềm, trơn trơn của Ý qua lớp 2 lớp vải… đầu nó tê tê kiểu sung sướng. Ý hơi “Ơ… ơ..!” ko biết là em rên hay muốn nói gì. Lưỡi Cương luồng vào miệng em nó sau khi đã tận hưởng được cảm giác mềm mọng từ môi em. Lưỡi Ý bị lưỡi Cương quấn, xoắn và bị dụ khị cho lè ra… anh nhanh chóng mút lấy lưỡi Ý. Nó cũng mềm và ướt, nhám y như những cái lưỡi của mấy cô gái từng bị anh làm vậy… có điều lưỡi Ý hơi nhỏ hơn của mấy người kia, theo cảm nhận của riêng Cương. Thật là dễ thương..!

Đầu 2 đứa lúc này đang quay ngang qua để 2 cái miệng thực hiện cuộc “giao dịch” kì bí. Cương nhả môi, nhả lưỡi Ý ra… mắt em nó lờ đờ. Anh kêu:

“Chơi điện thoại đi bé..!”

Ý nhìn vào đthoại, vuốt vuốt cái lockscreen cho có lệ chứ chưa hề unlock vô được trong, giống như còn đang phê. Lát sau, em nó mở được đthoại rồi lướt lướt trang web thời trang. Cương mới bắt đầu vừa hôn, vừa xoa lên 2 bờ vai nhỏ bé của Ý. Nói chung da thịt em chỗ nào cũng mịn, trừ vài vết sẹo nhỏ ko đáng là bao. Sờ em nó tới đâu, người ẻm như nhột, cứ rung rung, giật giật. Cương mới làm cho thằng ku phớt phớt nhẹ liên tục lên mông em nó, cảm giác càng tê hơn khi mông em hơi cục cựa vì bị kích thích. Cùng lúc, tay anh luồng dưới nách Ý, ôm vào 2 bầu ngực bánh bao của em. Cảm thấy mềm mềm, mẩy mẩy, vừa tay mà trơn trơn qua lớp áo mỏng. 2 đầu ti cạ cạ vào lòng bàn tay Cương khi anh xoa nắn bầu ngực. Anh nói:

“Ngực em dễ thương quá Ý ơi..! Mặc đồ nào chắc cũng đẹp… bóp cũng sướng lắm..!”

Mặt Cương lờ đờ, bé Ý “Hơ…hơ..!” thở mạnh ra gió dù đang lướt đthoại. Cương hết nhịn nổi nữa, anh rút 2 tay về, quỳ thẳng người lên, dùng 2 tay mà xoa nắn lên cặp mông của Ý. Em nó hơi ngoảnh đầu về sau, rồi quay lại lên trước. Cặp mông tròn mềm của em bóp thật là đã tay. 1 hồi lâu, Cương vạch luôn 2 lớp quần em nó xuống, thẩy qua 1 bên giường.

Yn2Hgp0.jpg

<cơ thể Ý nhìn từ dưới lên – minh họa>

Cương cúi xuống, 2 tay vừa bóp mông em, miệng mút chùn chụt lên đó. Người Ý hơi quằn quại nhưng ko mãnh liệt. Anh thử sờ xuống cái khe hồng hồng của em, thì ôi thôi… nó ướt nhẹp từ lúc nào rồi, và còn thấy hơi nhám nhám vì còn mảng chân lông xung quanh như mới cạo. Cương ngưng bú lên mông Ý, mà cúi nhìn xuống sâu hơn, thấy được cái khe của em, anh dùng 2 ngón cái mà banh nhẹ ra. Ko thấy cái lỗ nào trong đó. Anh liền liếm lưỡi dọc khe bướm của Ý. Em nó hơi giật người lên cái như vừa bất ngờ, vừa nhột. Khi Cương thọc lưỡi sâu hết mức vào trong cái lỗ em nó, thì ẻm càng chu mông lên, như để lưỡi anh đâm sâu hơn nữa. Rất tiếc… chìu dài có hạn, anh ko thể thụt vào tiếp nữa… chỉ ngoáy liên tục vào cái lỗ mằn mặn, trơn nhớt của em nó. Nhìn lên trên thì đã thấy mặt Ý úp luôn lên nệm như chịu đựng. 1 lúc sau, anh lại nhổm đầu lên nói:

“Mông em tròn, bướm hồng nữa..! Mặc quần bó chắc đẹp lắm đó..!”

Ý chỉ biết “Ơ…ơ..!” ở trên. Cương bây giờ đã đạt cơn nứng tột độ. Anh ko chần chờ nữa mà bóp mông em, vuốt cặp đùi trắng nõn, mềm mịn của Ý thêm 1 lúc, rồi nhanh chóng cầm thằng ku đang ngỏng cứng lên, ấn nó hạ xuống cho tới khi cái “đầu tên lửa” chạm ngay vào khe bướm em nó mà tách 2 mép hồng ra 1 xíu. Anh ưỡn nhẹ hông lên trước… đầu thằng ku chui rột vào trong. Trời ơi..! Gì đâu mà cái lỗ của em nó khít chưa từng thấy. Trơn thì cũng trơn đó, nhưng do khít quá mà Cương cảm thấy thốn, nhưng sướng. Ý lại “Ớ..!” lên như em nó cũng thấy vậy. Chắc do lâu ngày chưa được cây gậy của Cương khai mở, nên cái lỗ hồng của Ý đã co lại nhìu hơn trước. Đoán vậy thôi..!

jzXLr5u.jpg

<Ý pussy – minh họa>

Thằng ku đã tạm yên vị trên đoạn đường ray 360 độ của Ý, chỉ chờ Cương ra hiệu cho nó trượt vào đó. Anh chồm người lên, lại úp tay lên 2 cái bánh bao mềm mẩy của Ý. Tín hiệu phát ra, hông anh bắt đầu hẩy lên, thằng ku nhích nhẹ vào trong 1 chút. Cương bóp vào 2 bánh bao. Rồi anh bắt đầu nhịp nhẹ, cho thằng ku thụt vào, rút ra 1 đoạn gần mép bướm của Ý. Em nó đè luôn ngón tay lên màn hình đthoại, mặt thì cúi xuống đối diện mặt nệm mà nhắm mắt, chau mày lại và bặm môi… khi Cương đang dựa cằm lên vai em nó. Anh nói:

“Bướm em chật quá Ý ơi..! Anh sướng quá em ơi..!”

Cảm giác bị cái lỗ của em nó bóp chặt vào đầu thằng ku, làm anh sướng ko còn gì kìm chế nổi. Mông em nó bị người Cương đè lên. Anh cảm thấy hông mình như đang bồng bềnh trên cơ thể em nó, điều đó càng tốt, vì nó giúp người anh có thể đâm vào, rút ra rất nhanh vào con bướm trơn ấm của em. Được 1 lúc, khi chất nhờn của Ý trào ra nhìu hơn, thằng ku tự động đâm càng sâu vào trong cái lỗ của em. Cương càng cảm thấy thân thằng ku được bao bọc nhìu hơn… càng sướng hơn. Chả còn cần phải ghị người lại, Cương dùng hết sức mà chọc ngoáy, uốn éo hông mình và thân trên cho thằng ku tung hoành ngang dọc bên trong em nó. Ý bắt đầu “Ơ…ơ..!” lớn hơn, liên tục hơn như phản ứng lại hành động điên loạn vì nhục dục của Cương. Lâu lâu anh lại nâng hông lên cao và thả xuống cho thằng ku rớt và chui vào cái lỗ của em một cách mạnh bạo lực, tới nỗi kêu lên cái “bạch”, và cứ như vậy cả chục lần. Tay anh nắn bóp điên loạn vào bộ ngực bánh bao của con bé câm tội nghiệp vì giờ ko còn nghĩ gì khác ngoài việc bạo dâm với Ý hết sức Cương có thể. Mông em nó cứ bị hạ bộ Cương ủn ủn lên, tưng tới tưng lui, biến dạng và bẹc ra như cái bánh giầy bị đè ép.

Thụt em nó một hồi, “cơn phụt” bắt đầu xuất hiện. Cương ko muốn nó xả ngay lúc này. Anh đột ngột dừng lại, vừa để nghỉ mệt, vừa cho dịch trắng đục đó ko có cơ hội bơm ra. Anh vừa thở, vừa nhìn mặt Ý và thấy em nó cũng hổn hểnh. Anh nói:

“Giờ… nằm ngửa… để anh đo núm vú em bằng miệng nha..!”

Em nó lờ đờ, ko gật mà cũng ko “ơ” gì hết… chỉ hơi xoay người lại. Cương theo đà mà nhổm người thẳng dậy, vẫn ghim thằng ku bên trong, chỉ cầm chân em nó mà kéo, mà xoay… tới khi cả người em ngửa lên, 2 đùi gác lên đùi Cương. Anh bắt đầu khom xuống, mút lấy môi em nó một cách dễ dàng. Ý vòng tay lên sau ót Cương, kéo cho miệng anh ép sát môi em nó nữa. Cương tiếp tục dập hạ bộ vào háng em nó. Thằng ku được dịp mà lại đâm thụt liên tục vào con bướm ướt nhầy, hồng tươi. Tiếng “bạch bạch” thừa cơ hội mà phát ra rất lớn sau mỗi cú dập mạnh của Cương. Cảm giác cái lỗ em nó siết lấy tận gốc cây thịt nó sướng ko thể tả, rồi lại mút hết cây thịt đó cho tới tận chóp đầu của nó khi rút ra. Chắc do bướm em quá khít trong khi dịch nhờn lại quá nhìu… âm thanh “Ọc…ọc..” kêu lên làm cho không gian càng trở nên dâm tục hơn bao giờ hết.

Miệng Cương sau một hồi bú mút chán chê đôi môi mềm mỏng và cái lưỡi nhỏ nhám của Ý, thì bắt đầu chuyển xuống 2 đầu ti cưng cứng mà ngoạm vào. 1 tay chống trỏ giữ thăng bằng, tay còn lại vừa bóp, vừa se nhéo đầu ti còn lại đang bị ướt nhờn vì nước dãi của anh và mồ hôi em nó. Cảm giác chiếm trọn cơ thể non nớt của cô bé tuổi trăng tròn, làm anh vừa hạnh phúc, vừa hưng phấn và kích thích rất tợn. Khi nãy mém phọt ra nhưng chưa được, thì bây giờ cảm giác đó bắt đầu xuất hiện rất nhanh. Anh nói với Ý:

“Bé bú sữa của anh nha..! Anh bắn nè..!”

Ý có nói gì được đâu, nên em nó chỉ có thể dùng 1 tay ấn đầu anh ép xuống bầu ngực em nó, tay kia với xuống bóp lại liên tục lên bờ mông săn cứng của Cương vì đang gồng cơ lên để đâm em nó. Bàn tay nhỏ bé, mềm mại của Ý vừa làm anh nhột, nhưng cũng vừa kích thích khoái cảm trong người Cương… Và cái gì muốn phọt thì giờ đã phọt. Cương gồng người, đâm ra thụt vào con bướm vài cái vừa mạnh, vừa dứt khoát. Dịch trắng sữa từ đầu thằng ku phúng ra mạnh như bị nén hơi và tích tụ từ sáng tới giờ. Cơn sướng làm mặt mày Cương đờ đẫng, nằm trên bầu ngực bánh bao của Ý mà nghiêng qua 1 bên để thở như đứt hơi. Nhìn vào tay mình đang nhéo vào đầu ti hồng đỏ của Ý mà kéo lên, làm cả quần vú em nó cũng bị kéo theo mà giãn ra thấy thương.

Một vài chục giây sau, khi tinh dịch của Cương đã phụt hết vào trong người bé Ý, cơ dưới bầu tinh cũng chỉ còn hơi co bóp nhè nhẹ… anh thả ti em nó ra, ẻm vẫn còn thở mạnh, làm cho bầu ngực anh đang nằm lên cứ ép vô má anh, bầu ngực còn lại nhấp nhô theo nhịp thở em nó. Hạ bộ em nó hơi uốn éo nhẹ, ko biết có ý gì, nhưng khi Cương ngẩng lên nhìn mặt em nó, thì thấy miệng em còn há ra, tóc bê bết mồ hôi, mắt thì đờ đẫng nhìn vào đâu đó. Rồi em nó mới nhìn lại mặt Cương, bấu tay vào mặt anh mà kéo lên nhìm chăm chăm vào. Em nó hất mặt lên, “Ơ..!” một tiếng. Cương ko biết ẻm đang chửi mình, la mình hay nói cái gì nữa… chỉ biết cười trừ một cái. Ý phì gió ra một cái, rồi bặm môi, kéo đầu anh sát lại mặt mình tới khi 2 cái trán và chóp mũi chạm nhau. Cương nghe được tiếng thở của Ý, 2 bầu ngực em bị cơ thể anh đè lên, anh cũng có thể cảm nhận được nhịp đập từ tim em nó bằng chính ngực của mình. Nó rất nhanh và mạnh. Chợt em nó lè lưỡi liếm nhẹ vào môi Cương. Anh la:

“Nhột nghe chưa..!” – rồi phì thở 1 cái.

Ý lại liếm thêm cái nữa. Anh kêu:

“Muốn gì hả..?”

Ý lại “ơ…ơ..!” – hất hất cằm lên mà hé môi cười cười

Cương lại ức chế vì ko biết em nó muốn nói gì… Anh nhìn qua 1 bên, cầm đthoại đưa cho Ý. Em nó vừa bấm, vừa bặm môi. Rồi nhấn play:

“Có Tuyền ở nhà mà anh dám làm em vậy hả..?”

Cương: “Ai biểu Tuyền nhốt anh ở ngoài..!”

Ý: “Anh với Tuyền có như vầy chưa..?” – em nó nhìn Cương với vẻ rất hiền từ.

Cương: “Em đoán coi rồi hay chưa..!”

Ý: “Rồi đúng không..?”

Cương: “hm hm..! Vậy em khó chịu hả..? Hửm..?”

Ý: “Ko có anh. Em chỉ tò mò thôi. Nhưng em ko nói ai biết đâu. Em cám ơn anh nhìu..!”

Cương: “Sao cám ơn nè..?”

Ý: “Anh tốt với em..! Em vui lắm..! Chuyện anh làm gì với ai… cũng ko quan trọng.”

Cương: “Vậy… em cho anh làm vầy với em, là em cũng thích vậy hay chỉ muốn trả ơn, hay là sao..?”

Ý: “Ko có anh với mấy chị, chắc giờ em vẫn bị người ta uy hiếp, bị bắt đi nữa. Còn chuyện em với anh, là do em cũng thích anh nữa…”

Cương chỉ nghĩ là chắc do mình cứu em nó khỏi đám tội phạm nên được ẻm cảm kích thôi. Nói chung trời cho gì hưởng nấy. Em nó dễ thương, hiền lành với tội nghiệp, nên Cương lại ko thấy e dè như gặp người khác, dù chỉ mới tiếp xúc chưa được 1 tháng. Còn chuyện của anh với Tuyền hay với cô nào, thì cái người biết anh là đàn ông… ít nhìu cũng phải nghi ngờ này kia thôi, sao mà giấu hoài được. Cương hỏi:

“Vậy giờ tới tối… anh đè em ra làm vậy hoài luôn chịu hông..? Hm hm..!”

Ý giẫy người 1 cái, rồi bấm:

“Thích anh..! Nhưng mà em cũng có giới hạn chứ..! Anh khỏe như vậy mà làm em hoài… là em chết luôn đó..!”

Cương cười cười rồi nói:

“Anh giỡn thôi..! Chứ đâu có mạnh dữ vậy..! Mà… nãy em ra nhiu lần rồi..?”

Ý đỏ mặt, đánh anh 1 cái… lần đầu tiên cô gái ngây thơ như vậy đánh cha nội Cương dâm, làm anh ko thấy đau, mà còn thấy em nó dễ thương hơn. Ý bấm:

“Anh làm em tới vậy luôn mà còn hỏi nữa..! Em đánh anh đó..!” – vừa dứt câu nói trong điện thoại, Ý bặm môi đánh nhẹ anh mấy cái như phủi ruồi. Chắc học cái tính võ thuật của bé Ngọc đây mà.

Cương la: “Nằm kế Ngọc riết, đòi đánh luôn đúng hông..?”

Ý ko nói, mà đánh thêm mấy cái phủi ruồi nữa. Chợt:

“Cộc cộc cộc..”

Tiếng cửa phòng kêu lên. 2 đứa nhìn về hướng đó. Thằng ku vẫn còn nằm trong người em nó, còn Cương thì cười cười nhìn Ý mà nói:

“Rồi..! Chắc Tuyền đó..! Hm hm hm..!”

Ý nhổm nhổm người dậy nhưng ko được, vì bị cả người Cương đang đè lên. Ẻm cứ “ơ…ơ..!” mà hất mặt về hướng cửa rồi nhìn Cương. Anh nói:

“Kệ…! Để anh làm em thêm 1 hiệp nữa rồi ra mở..! Hm hm..!”

Ý bặm môi, chau mày lại mà “ơ ơ..!”. Tay cố đẩy người Cương lên như để thoát khỏi cơ thể anh. Thấy vậy, Cương mới nhổm người thẳng dậy… em nó ngồi dậy theo. Cương kêu:

“Em nhìn nè..!” – anh nhìn xuống hạ bộ 2 đứa.

Cương từ từ rút thằng ku ra khi em nó cũng đang nhìn vô. Vừa rút ra, thấy Ý cũng hơi nhăn mặt, chắc do thốn. Khi thằng ku vừa ra khỏi cái lỗ của em, thì anh để tay xuống bên dưới mà bịt lại rồi nói:

“Đi vô nhà tắm rửa đi, ko là ướt nệm đó..!”

“Cộc cộc cộc cộc” – tiếng gõ cửa nhìu và mạnh hơn.

2 đứa lại nhìn ra, nhưng Cương vẫn ung dung ấn nhẹ tay vào cái lỗ của Ý để ngăn ko cho tinh dịch chảy ra. Ý mới dùng tay bịt lại, rồi Cương thả ra cho em nó đi vô nhà tắm rửa. Anh cũng đi theo em nó vô vệ sinh luôn. 2 đứa loay hoay ở trỏng, vài phút sau đi ra với cơ thể khô ráo, sạch sẽ. 2 đứa từ từ mặc lại đồ, Cương đoán chắc con mén sẽ kêu anh trở lại phòng, hoặc đuổi đi luôn, nên nói với Ý:

“Thôi anh đi ra nha..! Cần gì cứ điện thoại anh..!”

Bé Ý cười cười, gật gật với vẻ mặt mãn nguyện. Cương hôn trán em nó cái, rồi đi tới chỗ cửa.

Anh mở ra… y chang. Con mén nó đứng ở ngoài mà mặt nhăn nhăn, mỏ chu chu nhìn thấy ghét.

“Hớ..! Trốn trong đây nãy giờ hả..? Làm người ta kiếm thấy mồ luôn..!” – Tuyền trách móc.

Cương: “Ai biểu nhốt người ta ở ngoài chi..! Lên chơi với bé Ý..!”

Tuyền: “Ghét..! Người ta đứng kêu cửa nãy giờ, mới chịu ra luôn chớ..!”

Cương: “Vậy nãy anh gõ cửa mấy lần mà có đứa nào chịu mở đâu ta..!”

Tuyền đánh anh mấy cái như trút giận. Cái mặt ẻm xụ xụ thấy rõ như tức tối. Cương nhanh chân ra khỏi phòng Ý rồi đóng cửa lại. Tuyền nói:

“Ơ..! sao hông cho em vô chơi chung nữa..! Chòng kì quá à..!”

Cương: “Ý nó ngủ rồi..! Em về phòng đi..! Anh giờ đi ra ngoài với trai..! Chứ ở đây cũng hổng ai thèm cho vô ở hết..!” – ổng nói mà mặt giả bộ đáng thương.

Tuyền ko nói, mà bặm môi, đánh anh thêm mấy cái, xong lôi anh xuống cầu thang, qua căn bếp, ngang phòng Huyền rồi mở cửa phòng ẻm, kéo anh vô trong. Mới nói:

“Ở trong này..! Hỏng cho đi đâu nữa..! Ghét..!”

Vừa khóa cửa, ẻm lại đẩy anh vô trong, xô lên giường như giải tù binh. Rồi gằng giọng kêu:

“Nằm xuống đó…! Ngủ nhanh..!” – nói như chỉ huy ra lệnh cho lính lác.

Cương chề môi, lủi thủi nằm lên gối, co người lại nhìn như một thằng ăn mày đáng thương đang nằm ngoài lề đường. Tự nhiên nghe:

“Hìa hia hi hí hí..!”

Cương nhìn lên, thấy con mén nó đứng che miệng cười khoái chí. Anh kêu:

“Hớ..! Làm như người ta tù binh vậy..! Giải người ta đi xong thẩy vô 1 góc rồi đứng cười..! Ghét hông..!”

Tuyền cười nham hiểu:

“Hè hè hè hè..! Tù binh đó hả..! Hi hi hi hi..! Tù binh này đúng hông..? Tội nghiệp quá hà..! Chrương chrương nè..!” – ẻm vừa nói, vừa lấy chân chọc vào háng Cương mà khều khều thằng ku mới bắn tháo tinh trùng vào người bé Ý hồi nãy.

Cương nheo mắt, bặm môi đe dọa em nó. Ẻm nhào lên người Cương.

[Hết phần 29]