Vẽ tranh – Truyện 18+ Kích Thích – Update Chap 52

[Vẽ tranh #26]

… 3 đứa ngồi chỗ bàn mà nhìn ra phía kênh. Cây thì cũng có lát đát vài khúc nhỏ như ống máng xối nước, chạy dọc theo cái lề sát hàng rào. Bên kia kênh là 1 vùng trống chắc cũng cả km, xa xa như có con đường mà có thể thấy xe cộ lâu lâu chạy qua chạy lại. Không biết giờ trưa, người ta ở trong nhà hết hay sao, mà khúc đường trước mặt 3 đứa cũng đìu hiu, vắng xe. Nhưng Cương lại thích như vậy. Anh kêu:

“Em biết chỗ này cũng hay quá ha..!” – nói với Tuyền.

Tuyền gần Cương: “Hồi đó mấy bà chỗ công ty dẫn ra đây ớ..! Ở đây mà tối là cũng đông lắm luôn. Tại mình đi buổi trưa… nên vắng vậy thôi á..!”

Cương: “Chắc gần cái kênh, người ta mò xuống dưới, bắt đồ lên cho mình ăn đó..! Hm hm hm..!”

Tuyền: “Hơ..! Anh nghĩ sao dạ..! Ở đâu trong thành phố mà có sẵn hải sản sống cho anh bắt..!”

Cương nhìn em cười cười: “Thành phố… có sao hông..! Anh ăn quài luôn ớ..!”

Tuyền nheo mắt nhìn anh chằm chằm như biết ý đồ anh nói cái gì. Ẻm lòn tay xuống, nhéo vô đùi Cương. Cũng may là Thi đang chăm chú nhìn ra đường ngắm cảnh. Cương hỏi Thi:

“Lát về có làm gì hông em..?”

Thi tròn mắt, nhìn qua:

“Dạ..! Em về ngủ xí..! Dậy chắc em nghiên cứu đồ án luôn anh ạ..!”

Tuyền: “Hihi..! Chị chăm quá ha..! Hèn chi vẽ đẹp quá chừng..! Ai như ai kia..! Hớ..!” – ẻm đá xéo Cương.

Cương: “Ừa… đúng dòi..! Người ta vẽ xấu lắm..! Mốt người ta nhờ bé Thi chỉ cho người ta xịn lên cho biết..! Ha Thi ha..!”

Thi đỏ mặt, cười bẽn lẽn, rồi la:

“Em hổng dám chỉ đâu..! Có qua chơi thì được..! Hi hi..!” – đúng dòi đó… qua “chơi” hoi.

Tuyền: “Hơ..! Vậy chị chỉ em luôn ih..! Hổng có cho ông này hơn em được..! Nha chị..! Chị..!” – nó vừa nói, vừa lay lay tay Thi, rồi chu chu mỏ ra.

kG5iDtZ.jpg

<áo Tuyền mặc – minh họa>

Tự nhiên Cương với 2 đứa nghe đám sanh viên kia xì xầm gì đó, xong cười khúc khích. Chắc đang ngắm mấy con ong ruồi đang chích vào mấy bông hoa cách đó mấy chục mét, rồi ko kiềm nổi cảm xúc mà bật cười ra. Cương thật sự cũng muốn biết cái đụn mây mà thiên thần Thi tí nị cư ngụ là ở đâu, nên cũng rất háo hức muốn qua, lâu lâu ghé “chơi”. Nhưng tuần này cũng có nhìu dự định, ko biết khi nào mới có dịp. Rồi thì có một bạn nam nhân viên bên trong, mặc áo thun – quần dài – sandal, cũng bưng bê món ăn ra. Vừa để mấy dĩa đồ sống lên trước, nam nhân viên ngó qua, tự nhiên đứng đơ mà liếc qua liếc lại nhìn Tuyền và Thi, trong khi 2 đứa đang chăm chú nhìn vào mấy dĩa đồ ăn. Chỉ có Cương thấy được biểu cảm đó, anh cũng đoán biết được nó đang có trạng thái gì rồi. Tuyền chả để ý gì khác, ngoài quay qua nói với Cương:

“Nè..! Chòng thấy đã hông..! Người ta toàn đồ biển ko… đâu ra bắt dưới kênh cho chòng ăn..! Hớ..!”

Cương nhìn thấy nam nhân viên đang đơ, tự nhiên dòm qua anh, bắt gặp anh đang nhìn ổng nãy giờ. Cương nhanh ứng phó lại:

“Ủa còn lên đồ ăn nữa hả bạn..?”

Nam nhviên: “Ơ… Dạ…! Dạ..! Còn nữa anh..!” – rồi hơi vội vã lướt vô trong mà ko quay đầu lại nhìn.

Cương nhìn lên bàn, thấy có bún, mì tươi, mực, tôm, bạch tuột… chỉ thiếu mỗi nồi lẩu và cái bếp. Chưa tới 1’ sau, bạn nam nhviên cũ đi ra, cộng thêm 1 nam nhviên khác, mặc áo thun, quần jean kèm đôi dép kẹp đi ra. Người bê cái bếp và nồi lẩu, bạn nam cũ bưng dĩa hàu ra. 2 người đó mới đặc món xuống bàn, thì bạn nam cũ đi vô, còn lại người kia với nét mặt hơi lanh hơn chút.

“Dạ anh chị cần kêu gì nữa ko ạ..?” – nam nhviên này có giọng Bắc, hơi the thé, nói với 3 đứa, mà chỉ nhìn lướt qua Cương, rồi dừng mắt lại ở mặt 2 “thiên thần và tiểu quỷ” kế bên Cương.

Thi lắc lắc đầu, Tuyền nói: “Dạ được rồi anh..!” – xong ẻm bặm môi, nhìn nhìn xuống bên ngoài đáy nồi.

Cương nghi nghi có gì rồi, nên anh thử coi biểu hiện của nam nhviên này coi sao. Nên cứ chống cằm, cười cười mà thị sát. Tuyền kêu:

“ih..! Bếp chưa châm nè..!” – xong lại chu chu cái mỏ ra một cách vô ý.

“Thằng kia..! Chưa châm lửa cho khách kìa… mà đi vô trong chi vậy..?” – nam nhviên nói với vào trong bếp.

Cương nhìn vào trong, thấy nam nhviên cũ đang nhìn về hướng 3 đứa, bèn vội vàng quay vào trong, với lấy cái bật lửa dài hình que rồi đi ra nhanh nhẩu. Tuyền và Thi chăm chăm nhìn theo bạn nam cũ. Chợt… nhviên nam đang đứng đối diện Cương nhanh chóng sàng qua một bên, khom người xuống như cố tình muốn đụng chạm vào lưng 2 cô gái, mà bê cái nồi lên cao. May sao, 2 đứa né người vội qua… nam nhviên này như bị lỡ trớn, chồm lên trước chuẩn bị đập mặt vào nồi lẩu…

“Ấy ấy… ấy ấy..!” – nam nhviên la lên.

“Aaaáh..!” – 2 cô gái la lên vì hết hồn.

Cương theo phản xạ, chụp cái chén nhựa, ốp vô đáy nồi… một tay chụp lên tay cầm của cái nồi gần anh nhất để đỡ nó ko rớt. 1 chân nam nhân viên giơ hổng ra sau như lấy lại thăng bằng, bụng tì vào cái ghế của 2 cô gái. Còn nam nhviên thứ nhất thì nhanh chóng chạy lại la:

“Làm gì vậy mày..!”

“Từ từ thoi ông ơi..!” – Cương kêu lên.

Mấy nhóm khác nhìn qua chỗ 3 đứa. Nam nhviên #2 mới đứng thẳng dậy, mặt hơi tái méc. Chắc tưởng sắp ăn nồi, vì nó vẫn còn nóng ấm. Ổng nói:

“Thôi được rồi anh… bỏ ra để em cầm được rồi..!” – Mặt ổng hết vui òi.

Tuyền la: “Trời..! mém nữa tưởng anh ăn hết nồi lẩu của tụi em luôn á..!”

Nhviên #2: “Ơ… dạ dạ..! Em xin lỗi..! Hm hm..!”

Cương từ từ thả cái chén với tay xuống cho ông đó cầm. Tuyền và Thi còn né ổng xa hơn, kiểu như sợ ăn ké nguyên nồi lẩu bằng đầu. Nam nhviên #1 mới chọt bật lửa vào cục cồn trong bếp. Cái ông #2 mới để nhẹ lên, mặt mày từ từ hồng hồng lại (nói hồng vậy chứ, da cũng ngăm ngăm à). Nam #1 lại đi vội vô trong như sợ 3 đứa vậy, còn ông #2 chắc hết hoảng rồi, lại nói:

“Hì hì..! Nãy em sơ ý, làm 2 chị dễ thương đây hoảng hồn..! 2 chị có sao ko ạ..?” – nói để có cớ nhìn chằm chằm vào Tuyền và Thi.

Thi cũng hơi nhăn mặt, Tuyền thì cũng dửng dưng nói:

“Thôi được rồi..! Để tụi mình tự lo ở đây..!”

Nam nhviên lại vẫn cứ đứng sau 2 cô gái mà lò mặt vào ở trên cao:

“Ôi… 2 chị bao tuổi thế ạ..?”

Tuyền: “Già hết rồi bạn..! 18 chứ mấy..! Có chị này 20 nè..!” – ẻm chỉ qua Thi. Rồi cầm nắp nồi dở ra coi mà ko thèm nhìn nam nhviên.

Cương biết chắc, ông này đang tính cưa cẩm gì 2 cô gái trước mặt cái thây của mình đang ngồi sờ sờ 1 đống nãy giờ. Nó chả coi anh ra gì, không lẽ tư thế của Cương chỉ nhỏ bé như thằng ku nào đó sao..?!

Nam nhviên mắt sáng rỡ:

“Ối..! Vậy 2 em trẻ thế..! Anh 22 này..! Còn độc thân đấy..! Hm hm..!”

Tuyền: “Ờ..!”

Nghe ẻm trả lời trỏng không vậy mà ổng còn lì:

“Thế 2 em đây có người yêu chưa nhỉ..? Hm hm..!”

Thi nãy giờ lơ lơ, chỉ nhìn vào nồi lẩu, nhìn Tuyền và Cương như một con bé vô cảm. Còn Tuyền:

“Em có chòng òi..!”

Cương hùa theo: “Em nó có bạn trai rồi nè..!”

Nam nhviên: “Ồ thế ạ..? Vậy đây bạn gái anh ạ..?”- nhìn qua anh với vẻ ganh tị. Hoặc có thể là ganh ghét. Má nó… zô ziên..!

Cương: “Đâu có em..! Anh chưa có bạn trai nè..!”

Tự nhiên tới mắt con mén Tuyền sáng rỡ lên:

“Ờ đúng rồi đó..! Ổng chưa có bạn trai đó anh..! Anh thích… em làm mai cho..! Thấy ổng nhìn anh nãy giờ đó. Hi hi hi..!” – ẻm vừa cầm nắp nồi, vừa hất hất cái mặt đáng ghét qua Cương.

Nam nhviên: “Hi hi..! Dạ thôi ạ..! Vậy anh chị ăn ngon miệng ạ..! hm hm..!”

Thế là ông nhviên ham hố đi vào mà ko dám nhìn lại chỗ 3 đứa. Cương còn thấy đám nhviên nam nữ, có bạn nam nhviên #1 ở phía bếp úp mặt lên bàn, vô tường mà cười ngả nghiêng ở trỏng. Nhóm sanh viên ngồi gần đó cũng xì xầm rồi cười hi hí, nho nhỏ theo… chắc ko muốn cái ông ham hố kia nghe. Riêng con mén thì hơi cúi đầu xuống cùng bé Thi mà cười tủm tỉm. Cương thì mắc cười lắm, nhưng do đang ngồi cái hướng mà từ dưới bếp nhìn lên cũng thấy nửa mặt, nên chỉ dám mỉm nhẹ môi 1 cái. Thi hỏi nhỏ:

“Thế anh chưa có bạn trai thật à..? Hi hi hi..!”

Tuyền: “Chị có hông..? Kiếm cho ổng đi..! Hé hé hé..!”

Cương: “nha…! Mấy cô chọc tui đi ha..! Tui sợ người ta quê, nên nhịn nãy giờ đó nha..! Nha..!”

Tuyền: “Cười đại đi ba..! Nén chi mệt zị..! Hm hm hm..!”

Cương: “Đậy nắp lại..! Nhìn hoài sao nó sôi hả con nhỏ này..!”

Tuyền: “Hơ..!” – rồi ẻm đậy nắp lẩu lại.

Cương nói: “Lẹ quá ha..! Mới vậy mà vèo cái hết nửa năm… Chắc học thêm mấy tuần nữa… ý quên..! Thêm có mấy ngày nữa là nộp đồ án gì đó rồi xong ha..!”

Tuyền: “Uhm..! Lẹ… nhanh..! Mà học cũng cỡ đó rồi, mới biết chị Thi đó chớ…!”

Thi: “Hồi trước..! Em thấy 2 người, còn tưởng 2 người là 1 đôi luôn ấy..!”

Tuyền: “Bộ thiệt luôn hả chị..?” – ẻm quay qua nhìn Thi, xong rồi lại nhìn anh mà cười chúm chím.

Thi: “Thật mà..! Bây giờ còn ngồi chung xe… nhìn còn giống tợn hơn nữa ấy..! Hm hm hm..!” – nhìn mặt Thi vừa nói mà nét mặt ngây thơ, nhìn thấy thương luôn á. Thi lại hỏi:

“Mà Tuyền có bạn trai thật ko..?”

Tuyền: “Thiệt chị..! Ổng hổng có học ở đây… trường khác. Còn này chòng em..! Hm hm..!” – ẻm để tay lên vai Cương mà chỉ.

Thi: “Tuyền hay ghê luôn á..! Vừa có bồ, vừa có chồng nữa..! Hi hi hi..!”

Tuyền: “Mà ông này ổng ăn hiếp em hoài chị oi..! Bởi em khổ..!” – ẻm lắc đầu, thở dài, biểu hiện vẻ chán nản giả tạo thấy gúm luôn.

Cương: “Ờ..! Chê tui đi..! Về biết tay tui..! Lỡ mang tiếng òi..!”

Tuyền: “Thách anh ớ..! Dám hông..! Nè…! Ăn em ở đây luôn ih..! Nè..!” – mặt kênh kênh khinh địch thấy mà ghét hà.

Cương: “Xía..! Ăn đồ trong nồi nóng phải ngon hông… đồ nguội… để về ăn..! Nước sôi rồi kìa..!”

Tuyền “bốp” cái vô vai Cương mà mặt đỏ ké. Ghét ghê! Xong 3 đứa dở nồi lẩu ra, Cương bê mấy dĩa đồ sống lên mà lùa vô trong nồi. Đậy nắp lại… anh nói:

“ih mấy đứa..! Làm đồ án nãy cô nói là chia nhóm ra á..! Ờ nhóm chừng 3-4 đứa, lớp 25 đứa. Chắc 3 đứa mình đủ rồi ha..?”

Thi gật đầu lia lịa. Còn Tuyền:

“Em thấy nhóm 4 bóng đèn đủ rồi đó… Đâu chòng hỏi coi người ta cho chòng vô hông..! Há há há..!”

Thi đang uống trà đá, bỗng sặc nước một cái. Ẻm che miệng lại mà mặt đỏ lên thấy rõ qua nước da trắng hồng của ẻm. Tuyền quay qua:

“ih…! Chị có sao hông..?” – vừa nói vừa vuốt lưng Thi.

Thi lắc lắc đầu. Tuyền la:

“Chòng thấy hông..! Thấy chòng chung nhóm nên chỉ bất bình thấy hông..!”

Cương: “Ờ..! Chòng vô nhóm đó là mất luôn á..!”

Tuyền ngơ mặt hỏi: “Mất gì chòng..?”

Thi cũng tròn mắt, nhìn chằm chằm vô Cương. Anh nói:

“Mất… mất trinh..!”

Giờ là 2 đứa con gái sặc trà đá luôn. Nhóm sanh viên 3 trai 2 gái còn nhìu chuyện nhìn qua nữa mà. Thi cười đỏ mặt, vội xé bao khăn giấy mà lau miệng rồi che lại luôn. Cũng tiện nhể! Tự nhiên Cương giúp quán có thêm thu nhập từ vụ xài khăn giấy. Tuyền cứ nẩy vai lên liên tục như con điên á..! 2 tay cứ ụp vô mặt, ló ló 2 mắt ra mà nhìn nhìn anh như anh lạ đời lắm vậy. Ẻm mới ho cái rồi nói:

“Trời ơi..! Giờ em mới biết nào giờ ở chung với trai tơ luôn..! Hà hà hà hà..!”

Cương: “Bởi..! Vợ chòng mà hông biết gì người ta sao sao hết..! Tệ gì đâu á..!”

Tuyền ko thèm nói, mà rút một tay xuống nhéo vào eo Cương. Cái má đỏ dính vài lọn tóc nhìn dễ thương gì đâu. Mắt rưng rưng nước mắt, long lanh lên, đúng nghĩa “cười ra nước mắt”.

“Keng keng keng kà leng keng..!” – tiếng nắp nồi lắc lên vì sôi.

Cương dở ra, cầm chén ăn của 2 chị em mà gắp bún, gắp đồ ăn và chang nước vào. Nói chung là ngon… ăn được… chứ ko phải xịn xò gì! Quán bình dân mà. 3 đứa nói đã rồi, giờ tập trung gắp cho nhau ăn, uống trà đá. Gió mùa thu, con … không thèm ngủ..! Trời mát mẻ nhưng trước mặt là thiên thần và tiểu quỷ lưng tưng với cái má hồng hồng vì cảm nhận độ nóng của thức ăn. Cương thấy tự hào vì 1 mình gánh team 2 mỹ nữ… còn 3 đứa nam trong nhóm sau lưng thì giành nhau 2 cô. Nói vậy chứ chắc gì 3 đứa nó ham gì 2 bé kia. Nhưng đàn ông mà… dễ đoán lắm..!

Tuyền chợt nhìn Cương rồi hỏi:

“Chòng tháy ngon hong..?”

Cương: “Uhm. Ngon..! 2 đứa ăn hông đủ… kêu thêm nha..!”

Thi: “Thôi anh ơi..! Em ăn vậy là muốn ko hết này..!”

Tuyền: “Ăn no vậy… lát về có mua gì về ăn nữa hông chòng..?”

Cương: “Ở nhà còn đồ này kia, hải sản sống nữa..! Mua chi..?” – ổng nói mà mặt ổng tỉnh thấy ghê luôn.

Tuyền quay trực diện qua Cương, nheo mắt nhìn anh mà bặm môi đe dọa. Xài chiu cũ hoài, ai mà sợ mén ơi..! Có sợ là sợ “bắn” luôn á..! Vì nét mặt em lúc giận dữ nhìn rất hút hồn… bởi tại sao Cương hay chọc em nó, cả về thể chất lẫn tinh thần.

3 đứa vừa ăn vừa ngắm cảnh. Ngồi chắc cũng hơn 1 tiếng, nồi lẩu cũng cạn sạch đồ ăn. Chủ yếu Cương ăn, chứ 2 người kia ăn ít xị hà. Cương thấy cảnh đẹp, mà 2 vệ nữ kế bên cũng vậy, anh hỏi:

“Ê 2 đứa, tính tiền rồi ra kia chụp hình hông..?”

Thi lắc lắc đầu kiểu ngại, còn con mén thì:

“ih..! Được đó..! Hè hè hè..! Chị ra chụp luôn ih..! Mốt biết đâu còn chụm 3 người được như vầy nữa.”

Thi giờ ko lắc đầu nữa, mà cười mỉm mỉm. Cương kêu:

“Em ơi..! Tính tiền anh cái..!”

Bé nhviên nữ lúc đầu order đồ cho 3 đứa chạy ra. Nhìn nhìn bàn ăn, rồi hỏi:

“Dạ..! Mình dùng hết 3 khăn giấy thôi đúng ko ạ..?”

Cương: “Uhm em..! Mà ví dụ xài luôn khăn trong toilet… có tính hông..?”

Bé nhviên cười cười: “Dạ..! Hi hi hi..! Cái đó ai dám vô hỏi khách mà tính được anh..!”

Cương: “Vậy mốt anh lấy khăn trong đó ra đây xài luôn nha..! Hm hm..!”

Tuyền đánh “bốp” vô vai Cương: “Ở dơ..! Dơ..! Trong đó dính ba thứ gì ko mà đòi đem chùi miệng hả..! Muốn chết hông..? Hả..?”

Bé nhviên: “Dạ..! Hi hi hi..! Anh dám xài thì em cho luôn nguyên cuộn luôn..! Ha ha ha..!”

Cương: “Nhớ đó nha..!”

Bé nhviên cười cười chạy vô. Tuyền chửi:

“Đó chị thấy hông..! Người gì vô duyên vô dùng vậy đó…! Hỏi sao ế tới giờ luôn..!”

Thi: “Chị thấy ảnh đẹp mà..!”

Tuyền: “Đẹp gì..! ÀH..! Đẹp gái đúng hông..! Phải hông chị..?”

Thi: “Uhm..! Hm hm hm..!”

Cương: “hơ..! Vẻ ngoài ko quan trọng… chủ yếu là cái bên trong..!”

Tuyền: “Trong có gì mà đòi quan trọng..?”

Cương: “Thì… lột đồ ra là thấy hoi..!”

Tuyền “bẹp bẹp” cho Cương thêm vài vệt nhéo nữa. Chắc bây giờ, lửa hận của em đối với Cương đã dâng trào, ko còn nể nang gì cái bản mặt bặm trợn của anh nữa. Thật là một sự sỉ nhục nhã. Rồi bé nhviên chạy ra… đưa cho 3 đứa cái sớ nhỏ bé mà nội dung lơn lớn. Tuyền cầm coi coi, check check… Cương tranh thủ móc bóp, cố ý làm nhanh khi thấy Thi cũng lật đật rút ví ra. Anh đưa đại cho bé nhviên tờ tiền chẵn:

“Nè em..! Thối anh đi..!”

Tuyền nhìn qua: “Ơ..! Nay em nói em trả mà..! Chòng kì quá à..!”

Thi: “Anh này..! Cầm lấy này..!” – Thi đưa cho Cương y chang mệnh giá tờ tiền anh đưa cho bé Nhviên.

Cương: “Em cứ vô thối tiền đi..! Để hồi đứng mỏi chân..! Đi đi..!”

Bé nhân viên lẹ lẹ đi vô. Tuyền gạt tay Thi như ko muốn Thi trả. Rồi chửi Cương như thằng bé đáng thương:

“Người ta nói lúc đầu rồi mà..! Anh này..!”

Cương: “Xía..! Tui lợi dụng mấy cô hoi..! Mốt tui dụ đi ăn búp phẹc cả triệu đồng, lúc đó kêu mấy cô trả đó..! Hm hm hm..!”

Tuyền: “Nhớ đó nha..! Mốt hổng dụ được tụi em là đừng trách á..!”

Thi để nguyên tờ tiền trên bàn. Tuyền thấy vậy, cầm dúi vô túi áo Thi:

“Chị giữ đi..! Để đó em giận luôn á..!”

Thi hơi chép miệng, ngại ngại. Cương thấy tội nên kêu:

“Để dành mốt đi sanh nhực anh..! Hê hê..!”

Thi: “Ồ..! Sinh nhật anh tháng mấy..?”

Cương: “Tháng 3 em..!”

Thi: “Ôi..! Vậy nửa năm nữa lận á..!”

Cương: “Uhm..! Từ đây tới lúc đó, mua tặng anh nguyên căn biệt thự là được rồi..! Hm hm hm..!”

Thi chỉ che miệng cười cười. Tuyền kêu:

“Chị thấy hông..! Ổng xấu xa lắm đó..! Rào tép bắt tôm mà..! Ghét..!”

Cương: “Hoi ra chụp hình nè, rồi về lẹ còn có việc bận nữa..!”

Ý của Cương là chiều còn đi coi nhà thuê nữa, còn bé Tuyền ko biết nghĩ gì xấu xa, mà cười tủm tỉm, khoái chí. Làm như ông Cương ổng ham hố lắm vậy… cùng lắm cắn em mất hết áo hoy.

Cương đi ra, mới cầm chìa ghim vào ổ khóa xe thì:

“Anh ơi..! Cho em gửi tiền thối..!” – bé nhviên vội vã chạy từ trong ra kêu anh.

Cương đứng lại, bé nhân viên chạy ra sát chỗ 3 đứa rồi đưa tiền. Cương:

“Ừa..! Cám ơn em!”

Bé nhviên: “Dạ ko có chi..! Mà này xe của anh hả..?”

Cương: “hông có em..! Anh giết người xong cướp xe chạy… chứ tiền đâu mua nổi mấy xe Tào này..!”

Bé nv: “Anh giỡn ko hà..! Nhìn là em biết xe Nhật chứ Tào gì đâu ra..!”

Cương: “Anh đâu rành mấy cái này đâu biết em..! Giết người ta lấy chạy luôn mà..! Hm hm..!”

2 vệ nữ đứng kế anh cười cười nhưng ko hề nói gì. Chắc coi Cương diễn tuồng tới đâu. Bé nv la:

“2 chị sướng ha..! Có bạn trai đại gia luôn..!”

Tuyền: “Ừa… bạn là con trai thôi em..! Chứ chị có bồ hết rồi..!”

Tự nhiên bé nv mắt sáng rỡ. Mới quay qua Cương:

“Giờ anh chị về luôn hả..?”

Cương: “Không em..! Anh tính qua kia chụp hình cho 2 vệ sĩ này nè..!” – anh chỉ qua Tuyền và Thi.

Bé nv: “Wa..! Cũng biết lựa cảnh đẹp quá nha..! Chỗ này chụp hình đẹp lắm đó..! Có buổi tối thì đen thui, ko có gì hết anh..!”

Cương ko muốn mất thêm thời gian, nên anh kêu:

“2 đứa qua kia đứng đi..! Trời mát lắm luôn..! Ko nắng nữa..!”

2 vệ nữ nhìn qua nhìn lại canh xe cộ, rồi Tuyền nắm tay Thi tí tởn đi qua lề đường bên kia, sát bờ kênh. Cương cũng:

“Anh dắt xe qua kia cái nha..!”

Bé nhviên gật gật, cười cười mà mặt có vẻ hơi hơi khoai khoái gì đó. Cương cũng kệ. Cái tay đau, làm anh khó nắm vào ghi đông xe quá… Cương quyết định “phá làng phá xóm chút”, đề máy, rồi ga rồi chạy leo lên lề chỗ 2 vệ nữ đứng. Rồi lại tắt máy, để dọc xe lên lề. Cương chụp hình cho 2 đứa, lúc thì Tuyền với Thi ngồi trên xe moto mà ôm nhau, zãnh cái mông 2 đứa lên. Thi mới đầu cũng ngại, nhưng chắc ẻm cũng vui theo, nên ko còn quan tâm ai ngắm, ai nhìn nữa. Riêng Cương lâu lâu quay mặt về phía quán lẩu, thì thấy mấy nam thanh niên trong nhóm 5 người, lẫn mấy cha nội nhân viên ở trong chăm chú nhìn ra. Chắc nhìn xe thôi, chứ 2 vệ nữ có gì ngoài cái mặt dễ thương và mông với ngực mà soi. Một lát sau, Cương lại băng qua đường, kéo xe Thi ra và dắt lên trước mũi xe moto. Cương kêu lần lượt Thi với Tuyền ngồi lên xe moto, tạo kiểu núp gió rượt đuổi với vẻ mặt tức giận, còn Cương thì ngồi trên chiếc tay ga đầy nữ tính, zãnh mông ra sau mà tạo nét mặt hoảng sợ, há miệng ra như bị vệ nữ dí theo sau. Đương nhiên là phải chụp né cái chống xe ra… không nhìn vô biết xạo thấy ớn.

Đột nhiên, bé nhân viên chạy ra, kêu:

“Anh chị cần giúp hông..? Em chụp cho..!”

Cương thấy bé nhân viên cũng dai, mà cũng nhiệt tình, nên thôi cũng đồng ý. Nói chung cũng hay thôi, vì bây giờ vẫn là cái kiểu Cương bị dí, mà dí bởi 2 vệ nữ luôn mới ngầu. Thi ngồi yên trước moto giả bộ núp gió, Tuyền ngồi sau vịnh vai Thi và chỉ ngón tay lên chỗ Cương. Còn ảnh thì vẫn biểu cảm cũ. Bức ảnh thật là thú vị. Xong xuôi rồi, thấy bé nhviên cũng tội nghiệp, anh hỏi:

“Em muốn chụp hông..?”

Bé nv: “Dạ được hả anh..!”

Cương: “Uhm. Ngồi lên xe đi… rồi đưa máy em cho anh..! Lát anh giết em cướp đthoại luôn!”

Bé nv: “Anh này..! Há há há..!”

Rồi bé nó cũng ngồi lên xe, dựa vô xe, đứng lên chân gác, dang 2 tay tạo hình thánh giá (chắc muốn về với Chúa). Cuối cùng cũng như trả công cho em nó nãy giờ có quan tâm tới 3 đứa lầy. Thấy nắng bắt đầu lên lại. Cương nói:

“Thôi nắng rồi… Tụi anh về nha..! Cám ơn em..!”

Bé nv: “íh..! Ko tính lấy số em hả..? Hay anh cho số em đi..!”

Cương thấy ko có cảm giác với bé nv này, nên anh cũng ko muốn gạ gẫm gì. Anh nói:

“Anh đâu đem đthoại đâu em..! Nãy giờ mượn bạn anh đó..!” – Cương cầm đthoại, giả bộ đưa cho Tuyền như trả lại.

Tuyền hiểu ý nên cầm và nhét vào túi xách. Tưởng vậy là thoát được, ai ngờ:

“Vậy anh lấy số em đi..! Nè..!” – Trồi ôi..! bả zai thấy sợ luôn á..! Đâu ra chuẩn bị sẵn tờ giấy note rồi cây bút mà ghi ghi, rồi đưa Cương (mà cũng đúng hoi… em nó làm order với tính tiền mà… giấy bút phải có chứ. Chết mày chưa Cương ơi..!)

Tuyền với Thi như biết Cương đang bị “ép tình”, 2 đứa nó ko dám giúp mà còn đứng đó cười cười nữa. Tụi em đợi đấy..!Cương: “Uhm. Để về anh add vô ha..!”

Bé nv cười khoái chí: “Nhớ nha anh..!”

Cương đợi cho Tuyền nhảy lên xe, zãnh mông ra. Anh mới chạy lên trước cả Thi như kiểu “chạy giặc” vậy, tiếng xe lại rền vang cả 1 khu. Anh nhìn vào kính chiếu hậu, chạy tới khi thấy bé nv đó dần nhỏ xíu như hột cát trong vòng vài giây, thì anh chạy chậm lại, đợi Thi vọt lên. Mới nghe Tuyền kêu:

“Ha ha ha..! Lần đầu tiên thấy chòng bị gái cua ớ..! Ha ha ha..!”

Ẻm vừa nói xong, Thi chạy lên:

“Anh Cương đắc lắm luôn! Ha ha ha..!”

Tuyền với giọng qua Thi:

“Chị thấy hông..! Ăn ở sao mà gái bu lại, còn hông biết hưởng..! Bởi em nói ổng chỉ khoái trai thôi hà..! Há há há..!”

Thi cũng hùa theo mà cười chọc vào cái tâm can trong sáng của Cương. Tội thằng ku ngẻo hồi nào hông biết nữa. Ka ka ka..!

Thi: “Thôi chị về..! Em về nha anh..!”

Rồi thì bài nhạc “See you again” thét lên. 3 đứa vẫy tay nhau tạm biệt, hẹn ngày mơi gẹp lợi. Lúc này Tuyền mới nói:

“Làm gì hồi nãy anh sợ bé đó dữ vậy..?”

Cương: “Sợ thiệt đó em..! Gì mà hỏi lia lịa..! Tại nãy thấy chụp hình cho mình nên anh tính trả ơn, chụp lại thôi. Tự nhiên nhảy vô xin số hà..!”

Tuyền: “Bộ anh hông có cảm giác gì với con gái sao mà… người ta cũng dễ thương mà sợ gì..! Đúng là chòng..!”

Cương: “Hoy, có bà xã, xài hỏng hết..! Đi cặp với bé đó chi nữa..!”

Tuyền: “Phải hôn..! Ờ… mà tối hôm qua chưa hỏi tội chòng nữa..! Đi gì tới sáng mới về luôn..! Nhanh kể tui nghe coi..! Tối qua làm gì… ngủ với ai..? Nhanh..!”

Cương: “Hơ..! Lát về kể..! Để anh ghé mua bánh cho Ngọc với Ý ăn cái. Mấy giờ rồi em..?”

Tuyền loay hoay chừng mấy chục giây: “Hơn 1 giờ mấy rồi anh..!”

Cương: “Uhm. Để chạy lẹ..! Ko thôi Ngọc đi làm là hết ăn..!”

Tuyền: “Uhm. Mà có sao đâu..! Có gì tối về chỉ ăn..!”

Cương: “Thì cứ mua đại. Cho chỉ ăn dặm thêm hoi..!”

Tuyền: “Ai biết anh..! Mà đánh trống lảng hay quá ha..! Đang hỏi vụ kia, tự nhiên nói vụ bánh trái..! Muốn giấu gì vợ phải hông..? Phải hông..?” – em vừa nói, vừa bóp bóp bụng Cương như hăm dọa.

Cương: “Muốn thì anh kể nghe chứ có gì đâu..! Ghét..!”

Tuyền: “Uhm. Kể cho thành tâm ớ..! Chẳng thà nói thiệt..! Xạo xạo là em nghỉ chơi luôn á..!”

Cương: “Uhm. Biết mà..! Lát kể cho nghe..! Thú zị lắm ớ..!”

Tuyền ép mạnh ngực vô lưng Cương hơn, nghiêng cái đầu đáng ghét qua 1 bên vai anh mà nhìu chuyện:

“Thú zị lắm hả..? Hì hì hì..! Nhớ đó..! Kể em nghe đó..!”

Cương ko nói nữa, mà tống ga chạy nhanh tới chỗ bán bánh mà anh biết là ngon. Tới nơi, anh mua bốn phần cho Tuyền, anh và 2 người kia, rồi vọt lẹ về nhà… Thấy xe Ngọc còn trong sân, anh mừng thấy rõ. Tuyền mở cửa, rồi Cương chạy ùa vô. Bé Ý hí hửng chạy ra đón 2 anh chị. Tuyền la:

“Ý nè..! Bánh anh Cương mua cho đó..! 4 đứa mình ăn nha..!”

ZzLQVIh.jpg

<Ý – minh họa>

Ý cứ “Ơ…ơ..!”, rồi cầm bịt bánh mà vẫn đứng đó, cho tới khi Tuyền và Cương đi vô nhà. Anh kêu Tuyền đi tắm trước, còn mình thì kêu Ngọc xuống ăn. Mấy cái bánh ngọt thôi mà. Tới phòng Ngọc, anh gõ cửa… 2’ sau em nó mới mở.

“Anh về rồi hả..? Nghe tiếng “ùn ùn..” là biết rồi..! Hm hm..! Sao lên đây dạ..?”

aam0PNV.jpg

<Ngọc – minh họa>

Cương: “Lên để ăn thịt em nè..!”

Ngọc: “Hoi đi..! người ta chuẩn bị đi làm… mặc đồ hết rồi nè… thấy hông..?!”

Em nó vẫn y như kiểu cũ, áo sơ mi trắng dài tay và quần ống bó đen. Cương nhìn hoài mà vẫn thích kích:

“Nhìn em muốn ăn thịt lắm đó..!”

Ngọc đá vô chân Cương nhẹ một cái rồi thì thầm:

“Tuyền rồi Ý ở dưới..! Hồi đó mà đòi ăn này ăn nọ..! Quánh anh giờ..!” – cũng cái kiểu đánh rồi mới hăm dọa của em.

Cương: “Sửa soạn xong chưa..? Xuống ăn bánh nè..! Còn hông thì lát đem theo ăn..!”

Ngọc: “Thôi để lát em đem ăn, chứ mới ăn cơm no òi..!”

Cương ko nói gì, mà kéo Ngọc vô người, tay bóp mông, tay bóp ngực em qua lớp vải của bộ đồ bó sát của em. Làm thằng ku cứng ngắt trở lại. Ngọc cũng thở mạnh, để anh làm gì làm, rồi 1 hồi lại đẩy Cương ra, đánh vô ngực anh:

“Anh đó..! Hư lắm nha..! Quậy em hoài à..! Quánh chết giờ..!” – em nói nho nhỏ vì sợ bị ai nghe được.

Cương: “Ai biểu hồi sáng bóp anh chi..! Cứng tới giờ luôn á..!”

Ngọc: “Trời… cứng zai vậy luôn hả..?” – em nó thọc hẳn tay vào trong quần cương mà cần thằng ku lên.

Được một cô gái mặc đồ tiếp tân dùng bàn tay mềm mại mà bóp vào thằng ku… Cương phê tới não… Ngọc nói:

“Hi hi..! Cứng quá trời luôn nè..! Mà thoi… để lúc khác đi..! Ấy nữa trễ… với nhà có người kìa..!”

Cương ko muốn làm Ngọc khó xử, nên chị gật đầu, rồi hôn lên trán ẻm cái, chứ hôn môi rồi dính son là ngu à. Ngọc cũng nhắm mắt tận hưởng nụ hôn của Cương, xong ẻm la:

“Anh xuống đi..! Hồi nữa xong em xuống..!” – nói rồi, cũng ko quên bóp thằng ku thêm cái, cười khoái chí.

Cương đi xuống dưới. Thấy Ý chưa ăn gì, mà ngồi đó như đợi mọi người tụm lại đầy đủ. Anh ngồi kế Ý rồi nói:

“Em ăn đi..! Thích gì ăn đó..!”

Ý lắc lắc đầu, hơi chu mỏ ra. Làm như lây bệnh bé Tuyền hay sao đó. Chắc vậy quá..! Thôi thì anh cũng ngồi chờ 2 người kia đi ra. Ngọc xuống trước, em kêu:

“Ủa..! Sao ko ai ăn hết dạ..!”

Cương: “Kệ em..! Lấy gì cũng rồi đem đi làm đi..! Anh với Tuyền mới ăn xong, no lắm. Lát ăn sau.”

Ngọc: “Lấy anh mang đi làm được hông..? Hi hi..!”

Cương: “Vác nổi anh đi thì cứ làm..! Lên đó, anh ẵm cho nằm phè ra luôn, khỏi ngồi mỏi lưng..!”

Ngọc: “Hơ..! Có anh vô… còn mỏi thêm á..! Hi hi..!” – chắc em nó âm mưu gì rồi.

Cương ko thể để mắc mưu của Ngọc hay bị anh “chọc” được. Anh nói:

“Mỏi anh bóp cho khỏi mỏi..! he hé..!”

Ngọc: “Quánh anh giờ á..! Thoi em đi..! Chị đi nha Ý..! Em đi đó..!” – Ngọc nhìn qua 2 người.

Em nó đi ra xe, Cương đi theo tính đóng cửa dùm. Ngọc la:

“Sướng ha..! Mượn xe người ta chạy đã luôn..! Mà bạn anh hông sợ trầy trụa gì xe hả..?”

Cương: “Ổng thân với anh mà..! Ổng còn tính đổi xe nên mới đưa anh phá cho banh đó..! Hm hm..!”

Ngọc: “Vậy luôn hả..? Hm hm..! Bạn anh tốt ghê luôn..! Nhớ đó..! Mốt chỉ em chạy đó..!”

Cương: “Uhm. Anh nhớ mà..! Thấy moto là nhớ em luôn á..!”

Ngọc bặm môi: “Quýnh anh giờ..! Xạo xạo..! Hôi mở cửa dùm em đi..!”

Cương mở cửa, rồi em nó lên xe nổ máy, chạy thẳng từ trong sân ra tới ngoài đường, xong giơ tay bye bye Cương mà dần dần khuất dạng. Cương nhìn theo 1 hồi rồi khóa cửa, đi vô trong. Lại ngồi chờ với Ý. Anh hỏi:

“Ý biết may đồ đúng hông..?”

Ý đang bấm đthoại, chợt quay lại nhìn anh. Ẻm gật gật đầu, đồng tử mở to. Cương nói tiếp:

“Bữa nào anh mua vải cho tự may đồ chịu hông..? Hông phải đồ thường… mà đồ hơi lạ lạ xíu..!”

Ý nhăn nhăn mặt, nghiêng đầu hết bên này tới bên kia như suy nghĩ gì đó. Cương nói thêm:

“Em biết người ta hay mặc đồ hóa trang giống nhân vật nào đó hông..?”

Ý bấm đthoại rồi bật âm thanh:

“Anh muốn em may đồ cosplay hả..?”

Cương gật gật đầu. Em hơi chu mỏ, gõ tiếp rồi play:

“Em may xấu… sợ ko được..!”

Cương: “Chứ em thích may đúng ko..? Nào giờ có thích thiết kế ko..?”

Ý bấm: “Dạ có… em thích lắm anh..!”

Cương: “Thì đó..! Anh định giúp em lúc đầu để có nguyên liệu làm đồ. Sau này có tiền thì em tự làm hết luôn. Coi như là công việc luôn đó… chịu hông..?”

Ý: “Cái đó cũng kiếm tiền được hả anh..? Em tưởng chỉ làm mẫu vậy thôi chứ..!”

Cương: “Thì anh bàn sơ vậy cho em dễ hình dung. Bữa nào làm rồi em sẽ biết..!”

Ý ôm Cương, dúi đầu vô ngực anh chứ ko còn bấm hay làm thêm gì nữa, ngoại trừ vòng tay ôm anh rất chặt. Bỗng:

“2 người làm gì đó..?” – giọng Tuyền vang lên.

Cương cũng giật mình. Ý vội bỏ anh ra, cúi mặt xuống.

Cương thấy Tuyền vẫn còn mặc cái áo bó sát, hơi bị ướt ở 2 bầu ngực, còn cái quần đen quá nên ko biết sao. Anh hỏi:

“Ủa nãy giờ em chưa tắm hay sao mà còn mặc bộ đồ đó vậy?”

“Chồng vô đây, em nhờ xíu nè..!” – ko biết em nó nhờ chuyện gì, mà miệng hơi trễ xuống, tóc ướt bê bết mà kêu anh.

Cương quay lại nhìn Ý, 2 đứa nhìn nhau chả hiểu gì hết. Cương liền đứng dậy, đi theo con bé Tuyền đi đằng trước mà bàn chân ướt lết khắp hành lang. Vô tời phòng em nó, em đợi Cương đi qua cửa, rồi tự em đóng cửa lại. Cương nhìn em hỏi:

“Gì vậy bà xã..? Làm gì ướt mem mà lết tùm lum à..! Hư nước hay gì..?”

Chợt Tuyền ngồi xuống rồi nhanh tuột quần Cương làm nó rớt xuống đất, thằng ku ngã ra chỉa thẳng vào mặt em. Cương chưa kịp biết cái ất giác gì… thì Tuyền chộp tay vào thằng ku, kê miệng vào nó mà bú liên tục. Cương chỉ kịp la:

“Em..! Em..!” – rồi mắt hơi trợn ngược lên vì cơn sướng bất ngờ ập tới.

Một hồi sau mới định thần lại, Cương chỉ biết “cuốn theo chiều bú” thôi chứ làm gì khác giờ… Tuyền tiếp tục bú rất nhanh vào thằng ku, lâu lâu nghe tiếng “chụt chụt… khực khực…” trong họng em, một tay em vịnh một bên hông Cương, tay kia bắt đầu thả thằng ku ra mà vuốt lên vuốt xuống đùi anh. Anh vừa thấy nhột, vừa thấy tê hạ bộ, mặt đờ đẫng nhìn em nó bên dưới đang hì hụt ngậm lấy thằng ku đang nở bự. Cương liền khom người xuống chút dùng tay mà kéo áo em lên cho tới khi phần eo trắng nõn lộ ra… rồi tới 2 bầu ngực tròn đang được bọc trong 2 cái lưới tam giác sáng giờ của em. Cương thò một tay vịnh vào vai em, tay kia kéo áo trùm lên luôn cả đầu em mà để đó, ko cởi ra. Nhìn nghiêng nghiêng 1 bên, thấy 2 bầu ngực đó liên tục đung đưa, ép nhẹ vào đùi Cương. Anh thò tay phải xuống, bóp nắn lấy bầu ngực đó qua lớp vải. Nó ướt nhẹp như bị em nhún hẳn vào nước rồi mặt lại hay sao đó. Nhưng bây giờ nó dính dính hơn hồi sáng, đầu ti cộm cộm lên, nhéo nhẹ vào mà thích… mà phê gì đâu..!

28wkdoq.jpg

<áo lót Tuyền mặc – minh họa>

“Ứm ừ..!” – em rên lên trong trạng thái vừa bị bóp vú, vừa bị cái áo trùm lên đầu, che cả phần trán. Nhìn y như 1 cô gái Trung Đông.

Không thể chịu nổi nữa… anh luồng hẳn tay vào trong mà chạm trực tiếp lên đầu ti đã cương cứng từ hồi nào. Hai đứa làm những động tác kích dục suốt hơn 2’… em như mỏi miệng, bắt đầu nhả thằng ku ra xong nuốt nước miếng. Em bặm môi rồi:

“Hm hm..! Còn cả đống hải sản hông ăn… đòi đi ăn bánh..! Hm hm..!”

Cương mới tỉnh sau cơn phê:

“Đâu… đâu..! Hải gì mà sản đâu..!”

Tuyền: “Hông pít nữa..! Chòng bắt dùm em ih..! Hì hi hí..!” – nói rồi Tuyền đứng dậy, để tay lên ngực và bụng anh mà vuốt lên xuống, người lắc qua lắc lại, môi lại bặm bặm cười cười. Vậy là tụi mình lại chơi trò mò sò đáy quần rồi..!

Cương chúm môi cười. Tay anh chụp lên môi em:

“ih..! Anh bắt được con gì rồi nè..!” – Cương giả ngơ thấy ớn luôn.

Tuyền bị tay Cương chụp được, đâu có nói được gì. Cương biểu hiện cái mặt như suy nghĩ:

“Ah..! Hình như là con ốc sên..! Dính dính… hút hút quá trời nè..!”

Không kịp để Tuyền làm gì, Cương cắn nhẹ vào con ốc sên. Rồi lại lùi đầu lại nói:

“Hm hm..! Ốc gì mà ướt, thơm thơm..! Dai quá à..!”

“Ốc cái mỏ anh ớ..!” – Tuyền đánh nhẹ vô ngực Cương, rồi “cắn gió” anh mà hai hàm răng va vào nhau “cụp cụp..”. Xong ẻm rung vai cười cười.

Tuyền lại nhìn theo tay Cương như đang khám phá rạn san hô với bao nhiu sinh vật kì lạ. Cương lại kêu:

“ih…! Hình như bắt được con cá chùi nách nè..!” – Anh sờ vào nách Tuyền mà nói.

“Ah…! Chòng zô ziên quá à..! Tự nhiên chọt vô nách em à..! Mà nó có ra con cá đâu mà cá..!” – Tuyền vừa nói mà cái mặt như bất bình lắm vậy.

Cương bấu nhẹ tay Tuyền mà dịch tới lui cho nách em kẹp ra kẹp vô:

“Đó nè..! Thấy nó nhai hông..! Hi hi hi..!”

Tuyền bặm môi, chát cho Cương cái vô ngực:

“Hỏng ăn nhập gì hết..! Chòng chơi dở quá à..!”

Cương: “Chơi gì dở..? Hm hm hm..!”

Tuyền: “Chơi bắt hải sản chứ chơi gì..! Có gì nữa mà chơi..! Hả hả..!” – Vừa nói, vừa nhéo ti Cương.

“Ah..! Đau..! Đang chơi vui mà..!”

Tuyền: “Nói rồi đó..! Chơi dở… đừng trách em..!”

Cương ghét em nó, nên cắn gió lại. Tuyền cũng bắt chước theo. Trong phòng cứ nghe tiếp 2 đứa “cụp cụp… cụp cụp..!” mà đối mặt nhau. Như 2 đứa khùng á..!

Cương bỗng nhanh tay kéo tuột cái áo Tuyền ra. Em nó “Ah..!” nhẹ lên. Mặt lại ngơ ngác nhìn Cương cúi xuống mà tuột luôn cái quần em ra. Lúc này, anh có thể chiêm ngưỡng toàn bộ cơ thể em nó trong bộ lót xuyên thấu, mà nhìn cái là thấy liền 2 núm vú nhỏ và cái khe bướm lấp ló ở dưới. Anh nứng lắm chứ… nhưng phải chơi tiếp thoi. Anh nói:

“Có 2 con bạch tuộc dính lưới nè..!”

Tuyền: “Hả..! Đâu … đâu..!”

Cương chụp tay vô 2 ngực em:

“Nè..! Thấy hông..?! Bạch tuộc gì có cái đầu tròn vo, mấy cái râu đâu mất tiêu òi..?”

Tuyền như hiểu ra vấn đề:

“Hi hi..! Râu nó…” – em nhìn nhìn 2 bầu ngực mình, rồi nói:

“Râu nó chui xuống cát núp òi..! Phải bóp bóp, kéo kéo nhẹ… nó mới ra ớ..!”

Cương liền ôm 1 tay lên 1 bên ngực em, 1 tay véo nhẹ ti của ngực bên kia mà kéo lên. Nhìn thấy 2 ngực em bị anh “chơi” mà biến dạng qua “cái lưới” như vậy… Cương nứng lắm chứ. Tuyền ko rên, mà vừa nhìn tay Cương, vừa “Hi hí..!”… Cương hỏi bóng gió:

“Sao đầu con tuộc này có cái núm chi ha..?” – mặt ổng giả ngây.

Tuyền: “Cái đó… là lỗ mũi nó á..! Chòng… phải hô hấp cho nó… chứ… ở trên cạn… là thiếu oxy chết á..! Hm hm..!”

Cương hơi khó chịu vì thằng ku đang giật giật, đòi bung ra khỏi thế giới bên ngoài. Anh quyết định cởi luôn áo và tuột cả quần mình xuống. Thằng ku vừa hít thở được luồng ko khí trong phòng và đánh hơi được mùi hải sản đâu đây… nó chảy cả nước dãi.

Tuyền diện kiến được thằng ku thò lõ chỉa về phía mình:

“Ha há..! Cái gì dạ chòng..?”

Cương nhìn xuống theo:

“Than tre đó bà xã..! Lát lấy lùi hải sản nè..! Hm hm..!”

Tuyền: “Lùi con gì… dạ..?” – nói mà cái giọng lảnh lót như anime vậy.

Cương: “Em có con gì… anh lùi hết..! Hm hm..! Nhưng mà trước hết phải hô hấp nhân tạo cho con tuộc nè..!”

Tuyền: “Hứm..! Chòng biến thái quá à..!” – chửi người ta mà cười cười khoái chí.

Cương cúi xuống, ngậm lấy “lỗ mũi” con tuộc mà hô hấp, hút lấy hút để. Tuyền nhìn anh mà ko rên la gì, chỉ bặm môi “Hm hm..!”. Cương lại luồng tay… lúc bên ngoài lưới, lúc bên trong để mà bóp lấy bóp để, nặn tới nắn lui 2 cái đầu “con tuộc” màu trắng nõn. Lâu lâu anh cà mặt qua, cà mặt lại 2 cái “mũi” con tuộc cho nó cứ vẹo qua bên này, bật qua bên kia mà đàn hồi, búng búng. Được 1 lúc, cảm thấy thằng ku như gật lên gật xuống nhiều hơn vì muốn kiếm chỗ mà đâm vào. Cương nói:

“Anh nấu than tre lùi bạch tuộc nha..!”

Tuyền đang lim dim như phê nãy giờ, bèn tròn mắt hỏi:

“Là món gì vậy chòng..?”

Cương: “Để than tre giữa 2 con tuộc rồi lùi tới lùi lui nè..! Hm hm..!”

Cái sàn toilet thì ướt quá, có sàn phòng bên ngoài lót thảm, nên Cương đỡ Tuyền nằm luôn xuống sàn. 2 con tuộc bẹt dẹp xuống 1 ít. Em nó bặm môi hồi hộp chờ. Cương quỳ gối qua hai bên sườn em, hạ người chậm xuống… tới khi thằng ku chạm vào giữa ngực Tuyền. Em:

“Hì hi hí..! Bạch tuộc lùi than tre… là vậy đó hả..?”

Cương: “Chưa gì hết..! Phải vầy mới đúng nè..!”

zq30aoN.jpg

<Tuyền body & pussy – minh họa>

Cương bợ 2 tay lên 2 má ngực ngoài của em, rồi ép nó vào cho má ngực trong ép vào, chạm nhau… tạo ra cái khe bọc lấy thằng ku. Tuyền “Hơ..!” lên chắc vì nhột. Toàn thân em nó ướt sẵn, nên Cương cho thằng ku đâm vào khe ngực của em mà ko hề đau rát, chỉ hơi thốn thốn vì da ngực em mịn, mền, nhưng vẫn có chút ma sát.

Tuyền bặm môi, mắt lờ đờ nhìn lên mặt Cương, 2 chân em co lên mà khép chặt, 2 tay với lên se se đầu ti của Cương như để kích thích anh. Cương nhìn mặt em, rồi nhìn 2 con tuột tròn căn ướt, đang bị tay anh nhào nặn, thằng ku thì đâm liên tục ở giữa với tốc độ chậm. Cảm giác đang trượt cây than tre cứng ngắc của mình vào 2 đầu con tuộc đầu tròn, bị bắt bởi 2 cái lưới hình tam giác… sướng lạ tới phê cả não. Cương la:

“Bạch tuộc em bự quá dạ..! Anh sướng lắm nè..!”

Tuyền rên: “Bự lắm hả..! Anh … chơi nó đi..! Chơi nó xịt sữa đi chòng..!”

Cương: “Em muốn anh xịt vô đâu..?”

Tuyền: “Anh… anh xịt vô bạn nó đi..! Xịt vô con sò đi Chòng..!”

Cương: “Vậy anh lùi than tre con sò nha em..!”

Tuyền: “Anh lùi đi, thọc sâu vô con sò đi..! Nó… nó ra nước nhìu lắm ròi ớ..! Chòng..!”

Cương ko chần chừ, cũng ko có ý định “sơ chế hải sản” nữa… mà lùi người xuống dưới, ngã người chống 2 chỏ qua 2 bên vai Tuyền, 2 gối đẩy đùi em nó về trước mà banh dạng ra cho con sò mũm mĩm, ướt dính lộ ra trong lớp lưới. Tuyền thò tay xuống, tự vén lưới 1 bên cho con sò ko còn bị che chắn. Cương cúi đầu xuống hạ bộ, nhích chậm người lên và nhìn “than tre” từ từ tiến vào mép sò. Chợt thấy nó đụng vào một nơi mềm mềm, ấm ấm… thấy ngón tay em ấn nhẹ vào đầu than tre của Cương xuống dưới.

“Hơ…!” – tiếng thở như đứt hơi của Tuyền phụt ra.

Đầu than tre đã kê ngay vào cái lỗ của con sò. Cương hẩy nhẹ than tre vào trong. Tuyền lại “Ơ..!” lên nữa. Cây than tre đã đâm vào 1/3 con sò. Mặt em nó đờ đẫng:

“Chòng lụi sò đi chòng..! Đã quá chòng ơi..! Chơi nó đi chòng..!”

Cương: “Anh chơi em nha bé..! Nha..!” – vừa nói, vừa lụi nhích nhích thanh than tre vào trong em.

Tuyền: “Anh chơi em đi…! Chơi nát sò em đi..! Hơ hơ hơ..!”

Cương ko nói nữa, câu nói của em, thân hình đang trượt tới trượt lui của em làm 2 bầu ngực trong lớp lưới cũng tưng tới lui theo, nó làm anh vừa nứng, vừa nóng hết cả người. Anh ko bắt đầu chậm, mà thụt rất nhanh vào trong con sò mọng nước, múp míp của Tuyền… Cơ thể em tưng tới lui liên tục, dồn dập cùng nhịp đâm của Cương. Em chỉ lâu lâu “Ứ…ứ ứ…ứ..!” cùng đoi mắt nhắm chặt lại. Hai tay em liên tục xoa lên ngực, lên lưng Cương một cách cuồng nhiệt. Môi bặm chặt lại. Cương chỉ cảm thấy sung sướng, phê não khi khúc than đang thụt vào trong con sò đỏ hồng của 1 cô gái trong bộ đồ lót gợi dục, cô gái mà khi nãy mém bị tên nhviên quán lẩu thèm muốn, gạ gẫm nhưng ko được. Cô gái mà người đi đường, ai cũng nhìn vào không rời mắt. Vừa thấy tự hào vì cô gái đó, giờ đây đang bị anh sờ bóp, ngấu nghiếng mọi chỗ trên cơ thể và tưng nẩy, hì hụt cùng nhau. Anh biết được… em nó bạo thật..!

Hồi sáng sớm, anh đã phọt vào em nó 1 tăng rồi… giờ đây, anh lại bắt đầu cảm thấy muốn bắn thêm lần nữa. Cương kêu:

“Sắp chín rồi em..! Sò sắp chính rồi em..!”

Tuyền: “Hả..! Gì anh… Hơ hơ hơ..! Gì chòng..?” – vừa rên vừa lim dim nhìn Cương.

Cương: “Than tre… sắp phụt lửa..! Sắp phụt rồi em..!” – vừa thụt, vừa ép miệng mình vào ngực em nó.

Tuyền: “Ơ ơ ơ..! Sò cũng… sắp sôi rồi… chòng ơi..! Ơ…ơ…ơ..!”

Tiếng “nhẹp nhẹp… chạch chạch chạch..” kêu lớn lên ở dưới hạ bộ khi anh tăng tốc nhanh và trượt mạnh hơn bên trong em so với lúc nãy. Bộ ngực em nó càng tưng nẩy, dịch tới lui nhanh hơn cùng 2 đầu ti đang dính vào 2 cái lưới cứ xoay xoay vòng vòng như nhảy múa. Tuyền chợt chống 2 bàn chân xuống đất, hổng mông mình khỏi mặt đất như để nuốt khúc than tre nóng hổi vào trong hết mức có thể, rồi em gồng người mà để nguyên đó. Đúng thật là Cương cũng cảm thấy khúc than tre có vẻ đã chui vào được trong con sò sâu hơn, mà đâm trọn hết vào trong. Con sò siết mạnh, co bóp liên hồi làm Cương cũng thấy hơi thốn, nhưng đồng thời cũng làm khoái cảm anh vọt tăng cao.

“Roẹt… roẹt roẹt..!”

Chất gì khi sung sướng sẽ phọt ra… thì nó đã phọt ra..! Khúc than tre như phọt ra lửa, Cương tự mình cảm thấy luồng chất lỏng nóng dạy dọc thân thằng ku mà tuông ra như súng phun lửa, khò cháy hết bên trong con sò… làm cho nó phải xả nước để dập tắt, khi khúc than vẫn còn đang trượt ra trượt vào. Đúng là cơ chế tự động chữa cháy rất hay ho và thích thú bên trong con sò của Tuyền tưng.

Vài chục giây sau, Tuyền thả người xuống, thở mạnh để lấy lại hơi, mặt nghiêng qua một bên. Hạ bộ Cương cũng dính theo của em nó mà dí theo, đè lên người em. 2 đứa nằm lên nhau mà thở. Cương vẫn trượt nhè nhẹ, nhích nhích bên trong con sò đã trào đầy nước ra ngoài. Tuyền vài giây sau kêu:

“Hựm hựm..! Chòng…! Lụi gì lụi hoài à..!” – em nó biểu hiện vẻ mặt đáng thương.

Cương: “Sò mới chín tái chứ chưa chín kỹ mà..! Hm hm hm..!”

Tuyền: “Hoi mà..! Chín tái ăn bổ rồi..! Đừng có lụi nữa mà..! Đau sò em..!” – em nó hít hít giả bộ tội nghiệp.

Cương: “Nãy giờ nướng sò xong rồi… giờ mới chơi em nè..! Hi hí..!” – Cương vẫn đâm nhè nhẹ vào em nó.

Tuyền chu mỏ: “Hoi… đừng chơi em mà..! Mốt em cho chơi..! Giờ… em buồn ngủ nè..! Chòng..!”

Cương: “Ngộ vậy ta..! Mới nướng sò, bóp tuộc… chưa ăn gì mà đòi ngủ rồi ha..?” – anh cố tình nhây với Tuyền.

Tuyền: “Hơ..! Thì… thì người ta sướng… nên giờ buồn ngủ..! Ghét chòng quá à..! Hựm hựm..!” – người em giật giật theo tiếng khóc giả tạo.

Cương cười cười, rút nhẹ khúc than tre mới lùi hải sản xong. Rồi nhìn mặt em nó:

“Sướng mà nhìn mặt thấy ghét..! Cắn cái nữa giờ..!” – anh cắn gió “cụp cụp” em nó.

Tuyền bặm môi, đánh nhẹ vô ngực anh:

“Tránh ra để người ta đi… đi rửa sò..! Hớ..!” – ẻm lườm anh 1 cái như kẻ thù ko đội quần chung.

Cương luồng tay phải xuống, kéo em từ từ ngồi dậy. Ẻm nhìn cương rồi “hưm..!” 1 cái, xong nhìn qua nhìn lại, chụp lấy cái áo, rồi chu đít vô mặt Cương, bò bò ra chỗ cái quần mặc sáng giờ mà lụm lên. Nhìn cặp mông to tròn của em nó zãnh lên với mảng quần lót xuyên thấu ở giữa. Cương vẫn còn muốn “chơi” em nó… nhưng thôi tha cho lần này. Chỉ với tay, bóp bóp vào mông em. Tuyền ngoảnh mặt ra sau, cười tủm tỉm, rồi lắc lắc cặp mông gợi dục để phản ứng lại. Em kêu:

“Hm hm..! Hông có cho chồng lụi nữa đâu mà bóp bóp..! Hớ..!” – ẻm hất mặt lên.

Cương: “Ghét..! Đi tắm đi… để người ta tắm nữa..!”

Vừa nghe Cương nói xong, Tuyền vội vàng đứng dậy, chui liền vô nhà tắm, nhưng ló cái mặt ra, lè lưỡi chọc quê Cương thêm 1 cái, mới đóng cửa “rầm” lại và núp ở trỏng. Cương lắc đầu, bó tay với con bé tưng tưng, nhí nhảnh này luôn. Anh nhìn qua, ngó lại, gom đống quần áo của mình lại.

5’ sau em nó lú đầu ra như dọ thám coi có địch xung quanh ko, vừa thấy Cương cái là:

“Hớ..! Vô tắm đi nè đồ biến thái..! Hm hm hm..!”

Cương nheo mắt nhìn chằm chằm em như hăm dọa, em quấn cái khăn bự trên người mà né né, bẽn lẽn đi qua anh. Tới lúc Cương vừa mới tới cửa nhà tắm:

“Bốp..!”

Em nó dám dùng tay mà tán lén sau lưng Cương vô cái mông anh, rồi cười “Hà hà hà hà..!”. Cương giơ tay lên như hù sẽ đánh đòn em, em lại le cái lưỡi ra chọc quê. Cương nheo mắt hăm em nó, rồi bước cho người khuất vào nhà tắm trước, sau đó mới từ từ núp cái mặt vô mà vẫn nhìn nhìn vô cái mặt đáng ghét của em, đang cười chọc tức anh ở ngoài chỗ giường. Cuối cùng, anh cũng đóng cửa lại, tắm rửa cho sạch sẽ.

Một lát sau đi ra, nhìn lên giường đã thấy em nó nhắm mắt, nhưng ngủ chưa thì ko biết (ai mà đoán được con bé lắm trò này). Phòng máy lạnh, cộng thêm trời mùa thu, nên buổi trưa ngủ vẫn cần đắp mền. Cương cũng trần truồng đi tới giường, len vào trong và trùm mền lại, nằm ngửa mặt lên… Chợt thấy có linh cảm xấu, anh quay đầu từ từ qua phải… nguyên cái mặt với đôi mắt mở thao láo của Tuyền đang nhìn anh mà bặm miệng cười cười. Ẻm kêu:

“Chòng ngủ ih..! Ai làm gì đâu mà nhìn người ta dữ vậy nè..! Hi hi..!”

Cương: “Chọc ghẹo đi..! Anh đâm cái nữa… đừng la sao thốn..!”

Tuyền đánh vô vai anh: “Hơ..! Ai thèm..!”

Xong ẻm quay mặt vô tường, quay lưng về phía anh, cái mông cố tình nhích lại và đụng vào hông anh, xong hất một cái như trêu chọc. Cương cũng nằm nghiêng qua, áp thằng ku vào khe mông em, cho nó kê ngay khe bướm Tuyền mà để yên đó. Em nó với tay ra sau, mò mò lấy tay Cương, kéo cánh tay trái anh cho luồng xuống cổ ẻm, rồi lại mò và chụp tay kia, kéo choàng qua người eo mà để bàn tay Cương ôm lấy 1 bầu vú của mình. Cười “Hm hm..!”, rồi nói:

“Lát chìu chòng đi coi phòng hả..?”

Cương vân vê nhẹ đầu ti hồng đỏ của em và nói:

“Uhm. 5h mấy người ta mới đón được..!”

Tuyền: “Hông đi làm… là em đi với chòng òi..! Ghét..!”

Cương: “Hớ..! Thấy bản mặt anh hoài… hỏng chán sao mà cứ xà nẹo đòi theo hà..!”

Tuyền: “Ưm..! Người ta coi để biết nhà anh đâu..! Mốt qua chơi chứ..! Hm hm..!”

Cương: “Qua… CHƠI anh hả..!” – anh nhấn mạnh.

Tuyền ngoe nguẩy cái mông:

“Ah..! Chòng biến thái quá à..! Ghét..! Ngủ ih..! Hông được chơi lén người ta ngủ ớ..!”

Cương: “Chơi lén sao mà biết..! Hi hi hi..!”

Tuyền: “Hựm hựm..! Ghét chòng quá à..! NGỦ IH..!”

Xong ẻm lùi lùi người lại cho ép sát, rút vào người Cương tới khi da chạm da, cảm nhận được hơi ấm từ Cương truyền qua, rồi mới yên thân nằm ngủ. Não Cương ra lệnh cho cơ mắt:

“Tao mệt mày à nha..! Nãy giờ cứ kéo da mắt lên nhìn nhìn con gái người ta mà làm cho cả đám phải nhúc nhích cường độ cao à nha..! Mày thả mí xuống chưa… hả..! Hả..!”

Cơ mắt khinh hãi mà miễn cưỡng thả mí xuống. Cương cũng vì vậy mà hết thấy đường, chỉ còn lại cảm giác đang được bóp vào túi sữa căn mềm trước ngực Tuyền tưng. Và ánh sáng mùa thu hắc vào cửa sổ để chiếu rọi vào 2 cơ thể đang trùm mền, nhìn như 2 con gà bọc giấy lụi than tre á.

Tiếng chuông điện thoại của đứa rãnh háng nào đó kêu lên. Cương và Tuyền nhúc nhích cơ thể.

“Ưm hựm…hực hực… hực..! Ai zạ…! Hực..! Chòng..!” – con mén nằm kế Cương kêu với giọng ngáy ngủ.

Cương nhổm đầu nhìn quanh. Ah… thì ra là đthoại của Cương rãnh háng..!

Anh với tay lên tủ đầu giường lấy cái đthoại của mình. Chị Chi bên bất động sản, bạn Huyền. Anh bấm trả lời.

“Alo..! Cương đó hả..! Lát 1 tiếng nữa em chạy qua căn nhà hôm bữa chị nói nha..!”

“Dạ..! Uhm… để giờ em chạy qua luôn. Tại chưa biết đường..!” – Cương đáp.

Chi: “Dễ mà em. Nó ở ngay mặt tiền mà… cứ mở bản đồ lên rồi xẹc qua. Vậy nha..!” – rồi chị cúp máy như đang bận lắm.

Tuyền: “Gì chòng..! Đi coi phòng ả..?”

Cương: “Uhm. Mới 4h mấy à..! Bà xã ngủ tiếp ih..! Lát dậy đi làm.” – vừa nói vừa ịnh lỗ mũi lên bắp tay em nó như hít hơi con gái cho tăng cường độ tỉnh vậy.

Tuyền chợt quay người ngửa ra, làm nguyên bầu ngực đập vào mặt Cương, nhưng anh vẫn để y vậy. Em nó:

“Hị hị hị..! Chòng làm gì ớ..!” – vừa nói vừa để tay ra sau gáy Cương.

Cương: “Hít sữa bà xã cho khỏe..!” – mặt lắc lắc làm bầu ngực Tuyền sóng sánh sóng sánh.

Tuyền: “Hực hực… hực..! Chòng biến thái quá à..! Sao cứng nữa òi..!” – em nó nói khi cảm nhận thằng ku đang trượt nhẹ nhẹ dọc khe bướm em.

Cương: “Muốn lụi sò, ăn tuộc nữa nè..! Hm hm..!”

Tuyền: “Hì hi hí..! Ghét chòng quá à..! Ăn sáng giờ chưa đã sao… đòi ăn quài zạ..! Hửm..?” – mắt em tròn to ra, nhìn long lanh dễ thương thấy sợ luôn.

Cương: “Ai biểu mặc cái lưới… nhìn là muốn ấy chi..!”

Tuyền bặm môi nhìn Cương 1 hồi, cười cười rồi nói:

“Chòng thích em vậy lắm hả..? Hửm..?”

Cương: “Hớ..! Mặc vậy hỏi ai hông muốn… hiếp em luôn..! Mà đâu ra bộ lưới đó dạ..?”

Tuyền đỏ mặt, nhìn chỗ khác. Cương lay lay người em nó. Hồi sau em mới:

“Ông kia ổng mua cho ớ..!”

Cương hơi ngạc nhiên vì giờ mới biết ông bạn trai Tuyền cũng “ghê gớm nhể”. Anh hỏi:

“Mua rồi..! Em mặc cho ổng ngắm lần nào chưa..?”

Tuyền: “Hơ..! Hỏi chi dạ..? Hửm..?” – mặc em cười cười, kênh kênh như chống chế.

Cương: “Hỏng nói thoi. Anh thay đồ đi đây..! Hm hm..!” – anh cũng ko muốn nhìu chuyện, nên nhổm người tính ngồi dậy.

“Hôm bữa đi Phan Thiết ớ..!”

Cương lại dừng nhổm dậy, ngã người xuống nằm sát bên em, tay bóp nhẹ bầu ngực láng mịn, căn tròn của em mà hỏi:

“Hm hm..! Vậy ổng cũng bạo lắm ha..! Cho bà xã mặc vậy để… hiếp em..! Hm hm hm..!”

Tuyền đánh “chát” vô vai Cương, quay mặt lại tới khi mũi 2 đứa chạm nhau, rồi nói:

“Hứm..! Anh nge chưa..! Có phước lắm mới được lụi em lúc mặc nó đó nghe chưa..! Ổng còn chưa được làm gì em nữa đó..! Hứm..!” – em chọt ngón tay lên môi Cương mà khều khều.

Cương ngậm ngón tay em vô, mút mút như kẹo. Thấy anh im re, em lại nói:

“Sao hổng nói gì hết dạ..! Chòng..!” – em nó hơi giẫy nhẹ người.

Cương: “Thì nói đúng quá..! Anh cãi gì nữa..! Hè hè hè..!”

Tuyền bặm môi, thúc cho anh 1 chỏ, rồi hất nhẹ mặt lên làm mũi anh cạ vào đôi môi mềm mọng của em. Cương cũng muốn “lụi than tre” em cái nữa, nhưng nghĩ sợ trễ hẹn coi nhà. Nên:

“Hứm..! Anh đi coi phòng đó..! Ở nhà ngoan nghe..!”

Tuyền: “Ah..! Đỡ em dậy đi..! Người ta ra tiễn chòng nè..!”

Cương đỡ cái thây “nàng tiên hải sản” của em nó dậy, em nó dụi dụi mắt, chu mỏ như mấy đứa con nít bị ba mẹ kêu thức để đi học. Rồi em bò lại chỗ mép giường, chỉa con sò hồng hồng về phía Cương. Anh sáp lại gần, mút nhẹ mông em nó cái.

“Ah..! Chòng..! Biến thái quá à..! Hực hực..!” – ẻm hết chổng mông lên, mà ngồi bệt xuống nệm rồi với tay đánh anh nhưng hụt.

Cương: “Hm hm..! Chỉa cái đó vô anh chi..! Hm hm..!”

Tuyền cắn gió “cụp cụp” anh mấy cái như đe dọa “Ăn thịt anh giờ”, Cương đứng dậy, tồng ngồng y chang em nó, rồi nhéo má em nó. Tuyền nhắm mắt lại chịu đựng, nhìn dễ thương gì đâu á..! Xong Cương đi xuống giường, kéo em nó ngồi dậy đi vô nhà tắm. Anh ở ngoài lục lọi quần áo để thay… Lát ra, em nó thấy Cương mặt cái áo thun rộng tay dài, quần jean đen, ẻm trần truồng đi từ từ lại, ôm vòng ra sau lưng anh rồi ngửa mặt nhìn anh hỏi:

“Sao chòng hay mặc đồ rộng quá dạ..? Hong mặc đồ vừa người đi..! Hửm..?”

Cương: “Hoi..! Mặc vậy thoáng..! Chừng nào đi chơi hay sao đó mới mặc hoi…!”

Tuyền: “Tưởng chòng hết áo, em mua cho nè..!”

Cương: “Hoi đừng mua, anh hông thích rồi bỏ, mắc công lại giận anh..!”

Tuyền: “Chứ hồi đó giờ… có ai mua cho chòng chưa..?”

Cương: “Có… mà anh hông thích, nên cũng hông mặc luôn.”

Tuyền: “hí hí hí..! Vậy… em mua… đồ cho thằng nhỏ mặc nha..! Hí hí hí..!”

Cương: “Chi dạ..? Anh tự mua được rồi..! Với còn gần chục cái, mua nữa dư hông..!”

Tuyền: “Hoi..! Cho em mua ih..! Đi chòng..! Em… lựa lưới cho mặc..! Hé hé hé hé..!”

Cương: “Ờ..! Mặc xong nhìn như thằng gay đó chứ mà lưới lọt này kia..!”

Tuyền: “Hơ..! Mặc cho em coi mà..! Đi..! Chứ thấy hông..! Em hi sinh mặc cho chòng coi nè..! Thấy hông..!”

Cương: “Đâu… mặc gì đâu..! Có thấy miếng lưới gì trên người em đâu..! Hả… hả..?” – anh giả bộ nghiêng qua nghiêng lại, nhìn khắp người Tuyền như để kiếm coi có miếng vải nào còn dính trên cơ thể trần trụi của em nó bây giờ.

Tuyền dậm chân “bạch bạch” xuống sàn:

“Hong chịu..! Chòng chơi kì..! Hong thương em gì hết..!” – ẻm quay lưng vô Cương, rồi chu mỏ ra như giận dỗi.

Cương thấy em nó dễ thương quá mức cần thiết, vòng tay ôm eo em nó, rồi:

“Hm hm hm..! Em mua đi..! Anh mặc cho nhìn..! Chịu hông..!”

Bả chuyển thái độ qua hí hửng ngay lập tức, xoay người lại mà chỉ vô người anh:

“Hí hí hí..! Chòng nói òi nha..! Em mua mà hỏng mặc… em nghỉ chơi luôn ớ..!” – rồi bả sát lại Cương, vẽ vẽ ngón tay lên ngực anh. (Chắc vẽ bùa để phong ấn thằng ku khỏi long nhong la cà đó mà)

Cương: “Hoi tưng đủ rồi đó..! Để anh đi công chuyện nè..!”

Tuyền: “Hí hí..! Uhm. Để em mặc đồ vô cái..! Hí hí..!” – ẻm chồm lên, “chụt” lên môi Cương cái, xong loay hoay soạn đồ ra mặc.

Em nó chồng đại cái đầm cute mọi hôm vô người, rồi lẽo đẽo theo Cương ra ngoài. Cũng mắc cười, vì hồi trưa đang ăn bánh, tự nhiên Tuyền kêu vô “để nhờ 1 chút” xong giờ là chiều gần tối luôn mới vác mặt ra. Tội bé Ý ngồi ăn bánh có mình… thôi kệ… để mốt bù cho bé nó sau.

Phòng khách, phòng bếp giờ cũng trống, chắc Ý nó đâu đó trên lầu rồi. Cương với Tuyền đi ra. Anh lấy con xe Tào 110cc để đi coi nhà. Tuyền hỏi:

“Sao chòng hỏng đi xe bự ih..?”

Cương: “Đi xe đó… cho người ta lên giá phòng sao..!”

Tuyền: “Hm hm..! Cũng tính toán dữ ha..!”

Cương dắt xe khỏi sân, Tuyền lẽo đẽo theo sau. Em dặn:

“Đi cẩn thận nha chòng..! Được nhà hay ko, về rồi tính tiếp..!”

Cương thở dài: “Uhm..! Để coi sao..! Anh đi á..!”

Cương chạy lề rề, nhìn bóng dáng cô gái mặc đầm ngủ nhỏ dần trong gương chiếu hậu…

Hết phần 26]