Vẽ tranh – Truyện 18+ Kích Thích – Update Chap 52

[Vẽ tranh #46]

… Nói đơn giản, chị Minh có cặp mông bự và 2 trái bưởi hợp với dáng, chứ ko sồ ra quá cỡ. Trong cái áo thun phùng phình cổ rộng, thì nhìn vào khó biết được size bưởi bao nhiu, chỉ có cặp mông đùi bự là nổi bật nhất, vì nó bị cái quần legging bó tới nỗi cộm lên xíu xíu mép lót ở trong. Nói chung tướng chị đầy đặn, cao 1m6 lận, người ko phải kiểu nổi lên từng thớ cơ. So với Ngọc, chị còn ko nổi lên 5-6 múi nữa mà. Nhưng đàn bà phụ nữ nhiu đó tuổi, mà tập tành thể thao được vậy… thì mấy anh, mấy ông ko địa hàng cũng uổng. Ko cần lửa nhưng vẫn tạo độ nóng. Cương cũng ko ngoại lệ.

 

Trước lúc cho phép Cương bước vào phòng, chị còn quay lại, lườm anh 1 cái cay nghiến. Lúc vào trong, thấy chị ko vặn khóa, Cương làm thay. Minh nghe tiếng lạch cạch thì hỏi:

“Tự dưng khóa lại chi vậy..?”

“Ko khóa, lỡ đang thay đồ, có ai địa hàng em… là chết đời trai em luôn á..!” – Cương.

“Trời ơi..! Làm thấy ghê..! Bộ có gì lạ lắm sao mà sợ..! Trời ơi trời..!” – Minh chề môi.

“Thôi..! Em nhạy cảm lắm..! Cứ khóa vậy cho chắc..!” – Cương.

“Xớ..!” – Minh.

Phòng chị cũng gọn gàng y như phòng mấy chị, mấy em khác trong nhà này. Còn có thêm mấy cục tạ đơn, thảm yoga, dây nhảy… mà nhìn cái là biết dân gym. Có 1 điểm làm Cương tò mò, là trên tường chị dán mấy hình bự thiệt bự, mấy ông đô con 6 múi, chắc khỏe người châu Âu. Chắc bà này bả ngó để lấy động lực… hay động dục gì đó ai biết được.

“Ghê..! Dán hình dữ dằn ha..! Hè hè hè..!” – Cương.

Chị ngó qua Cương, xong ngó vào mấy tờ ảnh:

“Hứm..!”

Minh đi tới chỗ tủ, mở ra lục lọi. Ý định Cương ngay từ đầu là muốn chọc cho bà chị này sôi máu lên. Nhờ có ánh sáng từ cửa sổ, Cương ngắm được cặp mông đùi to bự phía sau. Chợt Minh quay lại, liếc anh 1 cái:

“Nhìn gì..? Làm gì nhìn dữ vậy..?” – mắt nhìn thẳng mặt CƯơng như chờ lời đáp.

Cương cười nhẹ, rồi kêu:

“Thấy tròn nên nhìn..! Hm hm hm..!”

“Cái gì tròn… thằng kia..?” – miệng Minh hơi hé cười.

“Tạ tròn..! Nè… thấy ko..?” – Cương dịch tầm mắt xuống chỗ đống tạ tay.

“Xớ..! Tạ ở dưới… mà sao cứ nhìn chỗ chị chi vậy..? Muốn gì..?” – Minh hất mặt kênh lên.

“Muốn tập tạ..! Hm hm..! Tạ làm từ thịt và xương..! Hm hm..!” – CƯơng ghẹo.

“Đâu ra thịt xương gì thằng kia..? Thấy đẹp cái nhìn nhìn..! Bộ ko có… ghen tị hả..? Xớ..!” – Minh.

“Làm gì ko có..! Chỉ có cái kia là em chưa có hoy..! Hm hm..!” – Cương.

“Cái kia… cái gì..?” – Minh nói lớn tiếng.

“Bưởi..! Chưa có bưởi..! Chị có dư ko… cho em lấy gắn coi..! Hm hm hm..!” – Cương.

“Ơ..! Đâu ra đâu ra..! Thích thì tự bơm rồi xài..! Mắc mớ gì kêu chị bây..? Xía..!” – Minh lườm Cương cái xong quay vào lục lọi.

“Ụa..! CHứ mấy bữa trước thách em bứng bưởi mà..! Sao giờ vậy ta..? Ngộ à..!” – Cương.

Chị đột nhiên ngưng lục lọi, quay liền qua nhìn Cương nói:

“Bưởi ko phải hái là dễ đâu nha..! Người nào biết thưởng thức mới hái được nha cưng..!” – Minh chề môi.

“Thưởng thức là sao chị..! Hm hm hm..!” – Cương hiểu nhưng giả bộ hỏi.

“Tự biết..! Xàm xàm… đánh cho giờ..!” – Minh hăm dọa.

“Chị ko có vũ khí… mà đòi đánh em à..?” – Cương.

“Hả..? VŨ khí gì..? Lấy tay ko, bóp cho… Há há há..! Bật ra 2 trái bi luôn chứ cần gì vũ khí..!” – chắc chạm trúng đề tài ruột của bả, nên hăm hở lắm.

“Hơ hơ..! Hay dữ..! Cây dừa 2 trái là ko dễ hái đâu ha… chứ ở đó mà chị bóp được..!” – Cương chề mỏ.

“Há há há há..! Cái gì..? Dừa 2 trái hả..? Há há há…” – MINH cười nắc nẻ, trào luôn nước mắt. Hồi sau chị kêu:

“Trời ơi trời..! Nay nó chơi trái cây với chị luôn a..! Ha ha ha..!”

“Đâu đâu cây dừa đâu..? Đưa chị coi coi nó là giống gì mà kêu khó hái vậy..?” – Minh khom xuống ngó nghiêng ngó dọc chỗ quần Cương.

Cương có phong cách là thích thả rông, trên người bây giờ cũng chỉ có mỗi 1 lớp áo và cái quần ngoài. Tự dưng nghe bà Minh khiêu khích, anh ko tức giận mà còn nóng rang cả con người. Nhưng mà cũng tỏ ra mình ko dễ dãi:

“Đâu ra dễ vậy..! Giỏi cho em coi coi bưởi da xanh, da đỏ hay da gì… non hay chín rồi trước đi..!” – Cương khích lại.

“Ơ ơ..! Bưởi người ta bưởi 4 mùa tươi rói..! Gì mà xanh đỏ, non chín hả thằng kia..? Giờ nha..! Cho chị coi coi dừa giống gì đi… rồi xem xét tính sau..!” – Minh đề nghị.

Biết bà này hay nói chuyện dâm, nhưng thực hư ko rõ. Cương cũng đang cao hứng, gần nứng… nên nhượng bộ:

“Hưm..! Bây giờ em cho coi dừa nha..! Lát cho coi bưởi à..! Ko là miễn..!”

“Chồ ôi chồ..! Có xíu mà làm thấy ghê..! Há há há..! Chừng nào coi mà thấy lạ… thì tính tiếp..! Chịu chưa..!” – Minh.

Được dịp khoe dừa, Cương cũng đâu có ý định từ chối. Coi như bù lại chuyện bữa tối trước đó dám “lén lột bưởi”. Nhưng cũng ráng thòng 1 câu cho giữ thể diện:

“Nói rồi đó..! Em làm mà chị ko cho coi bưởi… là đừng trách à..!”

“Há há há..! Dám làm thì hẳn tính sau..! Nói ko ko… hông có giá trị gì hết..! Hm hm hm..!” – Minh.

Cương lột áo mình, quăng xuống nệm giường, đang tính lột luôn cái quần thì:

“U chồ ôi chồ ôi..! Cũng múi mít múi đồ dữ dằn ha..! Há há há há..!” – Minh cười lớn.

“Giờ muốn coi mít hay coi dừa… hả..?” – CƯơng gằng giọng.

“Thôi… lỡ rồi..! Ấy hết ra luôn đi..! Dám ko..? Há há há..!” – Minh thách nữa.

Cương ko nói, anh nhanh tay đẩy luôn cái quần khỏi hông, tuột xuống đất và đá phăng nó lên giường.

“Áh..! Ghê quá..! Cái gì vậy trời..! Ko mặc sịp luôn hả..? Trời ơi..!” – Minh la lên.

Cương theo phản xạ, quên luôn khả năng cách âm cực tốt của căn phòng nên sợ tiếng của bà chị lọt ra ngoài. Anh lướt lại chỗ Minh, lấy tay bịt miệng chị lại. Minh trợn mắt, miệng “ứm ứm…” và bấu lấy tay Cương cứng ngắc. Cương làm vậy, vô tình đẩy Minh dựa vô tủ cái “rầm”. Chị “Ứm..!” lên cái nữa như bất ngờ.

“Xin lỗi xin lỗi..! Có sao hông..!” – Cương hỏi thăm nhưng tay vẫn bịt miệng chị.

Minh thở mạnh ra gió, Cương sợ chị ngợp thở, bỏ tay ra, đồng thời kêu:

“Làm gì bà la thấy ghê vậy..?”

Chị nhìn mặt Cương với vẻ hơi hoảng, 1 hồi như định thần lại, nhìn xuống dưới. Cương nhìn theo hướng mắt của chị.

“íh..! Làm gì mà nó chỉa ra cứng ngắc vậy ba..! Hm hm hm..!” – Minh.

Cương lùi lại, ngó thằng ku mà giải thích:

“Cây dừa mà đòi ko cứng hả..? Nó ko vậy lấy gì làm ăn..! Xía..!”

Làm như chị ko để ý lời Cương nói, nên khom người xuống nhìn chằm chằm thằng ku. Cương cũng có tí xíu ngại ki phơi gió thằng em trước mặt bà chị. Anh chỉ biết nói:

“Làm gì ngắm dữ vậy bà kia..? Bộ lần đầu thấy hả..?”

Bất ngờ, Minh lấy ngón tay khều khều thằng ku. Nó bị lực tác động làm cho gật lên gật xuống như mấy tấm ván nhảy hồ bơi.

“Ey..! Làm cái gì đó..?” – Cương nạc.

“Hí hí hí..! Chò ôi..! Cứng ngắc luôn nè..! Thằng này ghê quá à..!” – bả nói chuyện với thằng ku, ko thèm ngước lên nhìn Cương.

“Rồi thấy dừa rồi đó..! Giờ bưởi đâu… đem ra đây..!” – Cương.

Đúng thật bà này bả ko thèm để ý Cương nói gì luôn, mà ôm trọn bàn tay vô thằng nhỏ mà vuốt vuốt. Theo phản xạ, nó nở bự ra thêm, rồi làm hông Cương ưỡn ra phía Minh.

“Há há..! Ghê quá ò..!” – bả vẫn tự nhiên bóp dừa như đúng rồi.

Cương phê não trước bàn tay mềm mại của Minh đang bọc lấy thằng ku. Chị đang khom đối diện anh, nhìn xuống thấy mặt bả như muốn chạm vô luôn đầu cây dừa. Cương thỏ thẻ:

“Muốn uống nước dừa hay sao mà để mặt sát dữ vậy bà..?”

Minh lúc này mới ngước lên. Trời ơi..! 2 cái má bả đỏ ké như mới nốc cả két bia. Miệng há hốc mà mắt hơi lim dim. Tới nước này là hết đường lui. Cương ôm nhẹ sau đầu chị, chị “ơ” nhẹ lên cái. Anh kéo đầu chị và canh cho cây dừa chạm luôn vào bờ môi mọng nước. Bị mất thăng bằng, Minh bỏ hai tay khỏi đầu gối, chống lên 2 bên hông Cương kèm 1 tiếng “ứm..!” vì thằng ku đang ghim giữa 2 môi. Bỗng chị ngoảnh mặt qua 1 bên như né.

“Thằng này..! Làm cái gì vậy..?” – Minh la lớn.

“Tưởng chị muốn uống nước dừa..! Hm hm..!” – Cương.

“Em hư lắm nha..! Khi ko bắt chị bây uống nước dừa..! Ngon dở chưa biết mà ép uống..!” – Minh.

Cương ko cãi nữa, lợi dụng chị đang khom người, anh với tay xuống bấu ngay vào 2 trái bưởi. Cương thấy chị chỉ chụp 2 tay lên tay anh như chống cự cho có lệ, sau đó môi chị bặm lại như chịu đựng, người nghiêng ngã theo nhịp bóp bưởi của Cương. Cảm giác mềm mẩy và căn mọng lan tỏa khắp lòng bàn tay Cương. Tới nước này, chắc chị cũng có cảm giác gì rồi. Cương liền lấy tay ấn đầu chị về phía cây dừa, canh ngay khe môi mà đâm vào. Như 1 phản xạ của phụ nữ, chị hé nhẹ răng ra. Cây dừa trượt hết khúc đầu vào trong dễ dàng.

“Ứm..!” – chị rên lên thành tiếng.

Cương bắt đầu thụt nguyên cây dừa vào miệng chị. Tay vừa bóp, ku vừa nhấp. Chị chỉ còn biết rên như ngậm kẹo trong họng. Cương cứ tiếp tục như vậy 1 hồi, anh bỗng dừng lại. Ko ngờ, chị bắt đầu mút vào cái “chụt”, miệng rời cây dừa kèm theo 1 sợi dịch trơn nhớt bị dính từ miệng tới đầu khấc. Minh chụp một tay lên cây dừa, chị lè đầu lưỡi ra mà chọc liếm nhẹ vào đó. Cương nhột, nhưng sướng. Rồi Minh cứ lúc thì mút, lúc thì liếm vòng quanh khúc cây. 1 hồi sau, chị ngoạm luôn vào nó. Cả 1 luồng điện chạy từ dưới, xộc lên tận CPU của Cương. Lưỡi chị xoắn lấy thân ku như con rắn, nhưng độ nhám nhớt bọc quanh ku tạo cảm giác gần giống lúc được trượt bên trong cái lỗ nhạy cảm của mấy cô gái. Như một thói quen, Minh bắt đầu chủ động dịch đầu tới lui cho cây dừa đâm thụt ra vào miệng chị. Cái miệng luôn xỉa xói, chọc ghẹo Cương, nay đang ngậm lấy cây dừa 2 trái. Anh ko ngờ dụ chị, mà lại thành ra như vậy.

Cương ko kiềm chế nổi, anh với tay chụp lấy mép áo chị mà tốc lên tận đầu. Chị “Ứm..!” lớn 1 tiếng, rồi nhả cây dừa ra và nhìn mặt Cương. Anh tranh thủ kéo luôn cái áo chị khỏi người. Minh duỗi 2 tay lên trước như phụ anh cởi ra. Sợi dây lót từ từ ló dạng, nó nhỏ gần bằng dây cột giầy, màu trắng thắt nơ giữa lưng, và 1 sợi trên cổ. Chưa kịp đoán đó là loại gì, Minh đột ngột ngửa người ra, ngồi trên nệm mà bắt chéo chân, rồi chống 2 tay ra sau mà bặm môi cười. Giờ thì ko còn nghi ngờ gì nữa…! Minh mặc nguyên cái bra xuyên thấu na ná cái bộ mà nhỏ Tuyền từng mặc để “khám bệnh” trong toilet trường học. Điểm làm Cương muốn xịt máu mũi, là nó lộ ra luôn 2 núm ti ẩn hiện lờ mờ bên trong. Đã vậy dưới má ngực còn xẻ 1 đường như mới bị dao chém. Cương đơ hình mấy giây.

“Hm hm hm..! Làm gì trơ ra vậy cưng..! Hm hm hm..!” – Minh nói giọng khiêu khích.

Vừa nói xong, Minh bất ngờ với 2 bàn chân lên, kẹp vô thằng ku như muốn ép nước cốt dừa. Cương lúc này định thần lại.

“UỐng ngon ko… mà muốn vắt nước dừa zạ..?” – Cương vẫn đứng đó.

Chị vừa ép lòng bàn chân mềm mềm, ấm ấm vào cây dừa, vừa nói:

“Muốn biết hông..? Hm hm..! Lại đây chị mớm cho miếng..! hm hm..!”

Minh bỏ chân xuống đất, banh rộng 2 đùi ra. 1 hình ảnh gợi dục muốn max level nứng. Có điều còn bị cái quần legging che nên Cương vẫn chưa biết cái lót bên trong có giống phần trên đang che bưởi ko. Anh sáp lại gần, quỳ xuống đất sát bên chị, giữa 2 đùi chị. Cương kê mặt sát vào mặt chị, thiếu điều muốn chạm 2 mũi vô nhau.

“Dừa ngon ko… mà cười cười vậy… hả..?” – Cương thì thào.

“Hm hm..! Vậy chứ… hông qua đứa nào lén bứng bưởi… mà hôm nay còn thèm vậy hả..? Hm hm hm..!” – Minh.

Cương bỗng hết hồn. Vậy coi như tối qua… chị cũng còn nhận thức chứ đâu có ngủ luôn đâu. Nhưng để xác nhận lại, Cương:

“Lén bứng là sao..?”

“Nha..! Đừng có xạo nha..! Hôm qua đứa nào đút nước cho chị, xong thừa cơ hội bóp bưởi vậy ta..?!” – Minh.

Rồi coi như xong, khỏi chối.

“Ù..! Vậy tối qua tỉnh hả..? Em tưởng ngủ luôn chớ..! Hm hm..!”

“Tin đánh cho chết luôn ko..?” – Minh tỏ vẻ dữ tợn.

Cương ko muốn chị nói thêm nữa, sợ bị bóc mẻ, anh chồm tới, ngoạm luôn môi chị. Minh bất ngờ “ứm” lên cái, xong đẩy Cương ra nói:

“Làm gì đó… hả..? Hôm qua ko làm… thì nay khỏi nha..!”

“Hả..? Làm gì..?” – Cương ngơ ngác.

“Tới nước đó còn ko ấy cho tới cùng… đem bỏ về..! Còn hỏi nữa hả..?” – Minh.

“Có chị Huyền kế bên… ai dám làm tới nữa..!” – Cương.

“Xía..! Nhát như vậy..! Làm ăn gì trời..!” – Minh.

“Thì giờ làm bù nè..! Nha..! Hm hm..!” – Cương.

“Là làm gì..! Hửm..!” – giọng chị ỏng ẹo.

“Thì nãy… môi trên uống nước dừa rồi. Giờ tới môi dưới uống luôn… hm hm hm..!” – Cương.

“Đâu…? Nước dừa gì đâu..? Nãy giờ có uống được miếng nào đâu..?” – Minh cười cười.

“Thì phải… đâm ra đâm vô… hồi mới có nước dừa cho uống chớ..!” – Cương hùa theo.

“Ơ..! Đâm vô đâu..?” – Minh xạo xạo hỏi.

Tới nước này là ko còn gì giấu giếm. Cương lùi lại xíu, bấu nhẹ dây thun quần chị mà kéo nhẹ xuống. Minh cũng ưỡn cho mông cao khỏi nệm, làm Cương dễ dàng tuột nó xuống. Mới kéo tới nửa đùi thôi là lộ ra nguyên quần lót xuyên thấu hình tam giác, 2 dây mỏng bọc quanh hông, có nguyên cái lỗ xẻ dọc từ mu xuống gần nửa khe bướm, giống như kiểu “sẵn sàng để bị đâm” vậy. Người Cương nóng bừng như lửa, nhưng cố kéo cho hết cái quần mất dạng khỏi người chị.

 

Việc đầu tiên sau đó, Cương vụt mặt vào cái vùng tam giác nhạy cảm của bà chị, nó nhô lên 1 ụ múp míp, đàn hồi như cao su. Cương vừa liếm nhẹ vào cái khe qua lớp ren vải là:

“Ứm..!” – Minh rên lên.

Đã nóng, nay còn nứng thêm vì giọng bà chị phản ứng. Minh cũng ép mạnh cái mu cho nó ấn vào mặt và miệng Cương. Anh đáp lại bằng những cú mút, bú liếm theo bản năng 1 thằng đàn ông. Tay Cương vuốt lên vuốt xuống cặp đùi săn chắc nhưng mềm mại của chị. Da gì vừa trắng, vừa thơm và còn lán o. Từ khi nào, cả đũng quần lót ren ướt chèm nhẹp kiểu nhớt nhớt… ko biết do nước dãi Cương hay nước dâm của chị tuông ra. Chắc chị cũng nhạy dữ lắm, mà miệng rên “ưm ửm” ko hồi kết. Liếm bú 1 hồi, Cương muốn thấy hình dạng và màu sắc của khe bướm. Anh kéo nhẹ khe lót đã xẻ sẵn xuống, banh ra, tới khi thấy được cái hồng hồng, bóng bóng lộ ra. Anh đờ đẫng ngắm nhìn nó mà nghĩ:

“Mình sắp đút cây dừa vô đây rồi hả..?”

Cương ngước lên nhìn chị, Minh cũng đờ đẫng chả kém gì anh. Mắt lim dim như chơi thuốc, miệng há ra thở. 2 trái bưỡi nhấp nhô trong áo lót gợi dục. Cương hỏi:

“Sao ko nằm xuống đi… chị..?”

Minh lắc đầu mấy cái:

“Làm nữa đi..! Kệ chị..!” – vừa nói vừa thở như đứt hơi.

<Bưởi + bướm Minh – minh họa>

1 tay Cương với lên, xoa nắn hết trái bưởi này, tới trái bưởi kia. Chị ưỡng ngực ra đón nhận mà người uốn ép. Cương lại bú mút và chọc đầu lưỡi vào âm vật khiến Minh đổi tiếng rên thành “ah ảh” hồi nào ko hay. Làm 1 hồi, Cương miết ngón tay nhè nhẹ vào khe bướm ướt át, người chị hơi giật nhẹ vì bất ngờ. Lần đầu tiên được sờ khe bướm của bà chị mà mình thù ghét bấy lâu. Vừa lạ, vừa sướng tay. Anh ko chần chờ nữa, mà bắt đầu chọc từ từ 2 ngón vào trong chị. Minh gồng mình, bặm môi cam chịu. Cương đút được hết chiều dài ngón tay mình vào trong thì dừng lại, thấy chị bật hơi ra thở mạnh, như là nãy giờ chắc nín nhịn. Cương bắt đầu thụt ra vào ngón tay. Minh cũng ưỡn hông theo nhịp của anh. Cương ngoáy sâu vào đó, khua móc vài cái để cảm nhận độ se khít bên trong. Lỗ bướm gần như muốn trào hết mọi thứ dịch do sự kích thích. Cương nghĩ vậy là được rồi.

Lúc này, anh bỏ miệng, rút tay khỏi nơi khoái lạc. Cương chống 2 tay mà chồm lên. 2 chị em ngoạm lấy môi nhau mà ngấu nghiến ko thương tiếc. Rồi lưỡi lại quấn lấy nhau, tay Cương 1 bên chống, 1 bên hái bưởi công khai. Từ nãy giờ anh ko hề có ý định cởi lớp lót của chị ra vì nó là thứ khiến anh nứng tột độ, cứ vậy mà hết bóp bên ngoài, rồi lại luồn vô mà bóp từ trong. Có khi anh lại với tay xuống dưới mà bợ cặp đùi chị lên vuốt lấy vuốt để.

Được 1 lúc, khi thằng ku khóc nhè đòi bú sữa, thằng anh phải răm rắp nghe theo. Chị vẫn tư thế ngồi ngửa chống tay ra sau, phơi cả cặp bưởi được che bởi lớp màng mỏng có như ko. Cương chồm cả người lên, ịnh cây dừa 2trái ngay giữa khe bướm chị Minh. Chị há miệng ra cái, rồi cắn răng lại thở giống như ăn ớt mà hít hà vì cay. 2 cặp mắt nhìn nhau.

“Muốn gì… hả..?” – Minh thều thào.

“Muốn gì hả..? Muốn bứng bưởi ớ..! Hm hm hm..!” – Cương tỏ vẻ khoái chí.

“Tối qua bứng chưa đã hả..? Giờ phải trả lễ nghe chưa..! Nằm xuống..!” – Minh ra lệnh.

Uy lực bà chị dâm khiến Cương sợ hãi nghe theo. Anh ngã người nằm ngửa, sát bên hông chị. Minh cười nham hiểm, bắt đầu nằm đè ngang qua người Cương. Chị tựa ngực Cương làm 2 trái bưởi đè lên, nhìn giống như đang chưng 2 trái bưởi để cúng. Nói nghe tâm linh thấy sợ. Chị quay lưng về phía mặt Cương, mục đích là vừa xoa cây dừa, vừa ngắm nó. Có lẽ dừa lạ nên chị mân mê nó suốt từ nãy giờ ko chán. Nhờ dịch trơn từ miệng chị mà bàn tay vuốt lên vuốt xuống dễ dàng. Cương muốn trợn trắng vì phê hệ thần kinh tình dục. Một hồi, Minh rê lên sờ mấy múi bụng săn cứng phía trên. Cứ hết bụng, tới ku.

“Bộ khoái cột dừa của bê đê lắm hả..?” – Cương nói.

Minh ngoảnh mặt nhìn anh:

“Xớ..! Khoái cái đầu em..! Chẳng qua… tại nó kêu chị thôi… nên chị đâu nỡ làm lơ..! Hứm..!”

Thấy chị đáng ghét, Cương với tay vòng lên, lại bứng bưởi thêm đợt nữa. Bộ lót thiết kế sờ vô đã tay. Nó cứ kiểu nửa vải nửa da… ẩn ẩn hiện hiện tạo sự tò mò, sướng não. Liếc qua kia, cả cặp mông nhìn từ phía sau kích dục quá mức cho phép. Người ta nói phụ nữ ngực to thì mông nhỏ… và ngược lại. Chị cũng vậy, nhưng so với chiều cao như vậy, thì kích cỡ 2 trái bưởi ko hề nhỏ khi bứng. Cương ghẹo:

“Chị tập cái gì… mà bưởi bự dạ..? Hm hm hm..!”

“Tự nhiên là nó vậy nha..! Ko cần tập nha..! Xớ..!” – vừa nói vừa siết mạnh cây dừa.

“Vậy cái này… cũng bự tự nhiên luôn hả..?” – Cương sờ vào cặp mông to tròn.

“Ứm ừm..! Nhột..! Thằng này..!” – Minh ưỡn ẹo.

“Này mà dập mạnh vô… chắc kêu đã lắm ớ..!” – Cương.

“Hả..? Đập cái gì..?” – Minh vừa lắc dừa, vừa hỏi. Ko thèm nhìn bản mặt Cương.

“Đâm nguyên cây dừa vô đây… là nó giã ra tiếng cho chị biết..! Hm hm..!” – Cương.

“Xời..! Nhắm đủ sức giã ko mà tự tin dữ vậy..? Hửm..?” – chị gằng giọng khiêu khích.

“Để rồi coi..! Chị thích kiểu nào là em làm kiểu đó..! Hm hm..!” – Cương đề nghị.

Minh im 1 lúc, xong chị kêu:

“Xuống giường đứng… đi..!”

Cương ngồi dậy, đứng dưới đất. Chị quỳ thẳng trên giường, sau đó chu cặp mông về phía Cương. Đũng quần lót nhỏ xíu, chèn lên khe bướm đỏ hồng của Minh. Lớp vải quá mỏng làm thấy luôn hình dạng mọi thứ bên trong mờ mờ, ảo ảo. Có lẽ nhà thiết kế bộ lót khiêu dâm này cố tình xẻ dọc cái khe để người nam dễ bề đâm chọc. Cương nóng hết cả người, chỉ biết làm theo bản năng của giống đực. Anh bấu 2 bàn tay vào cặp mông to bự đó. Xoa tới đâu, cả 1 mảng mông bị dịch theo đó. Cương ép mạnh và vuốt từ dưới đùi lên phần mông, rồi bấu nhẹ và thả ra… 2 má mông bị đẩy lên, rồi theo trọng lực mà rơi xuống tưng tưng như thạch rau câu… nhìn sướng mắt. Còn thêm giọng bà chị rên mỗi khi Cương làm như vậy.

Chơi với cặp mông đùi vĩ đại 1 lúc, thằng ku làm Cương bừng tỉnh, định hình lại những việc hệ trọng cần làm. Cương từ từ tách 2 mép vải của cái lỗ được xẻ sẵn trên quần lót bà chị, anh giữ cho nó ko cản trở, cùng lúc chậm rãi đưa cây dừa tiến vào cái khe sung sướng, ươn ướt ở trong. Càng lại gần, tim Cương càng đập mạnh vì tò mò ko biết bên trong chị như thế nào, có gì khác so với những con bướm, con sò từng bị anh đâm hay ko.

“Ớ…!” – 1 tiếng rên kéo dài của Minh.

Cây dừa mới chỉ chạm nhẹ vào khe mà chị đã giật nẩy người cái, may là chưa nhồi hết cả cây vào trong. Bình thường bà chị ăn hiếp Cương dữ lắm, mà giờ ít nói lạ.

Khúc cây từ từ xâm lấn vào trong. Trượt tới đâu, chị càng gồng mình tới đó. Bụng chị hơi co lại vì tiếp nhận một vật thể dài cứng đâm vào trong người. Cảm giác khi đầu được cái khe bóp chặt là điều sướng nhất. Minh thở mạnh kèm tiếng rên “ư ử” cứ như lần đầu làm chuyện ấy. Cây dừa lách vào trong 1 cách trơn tru, ko vướng kẹt. Tới khi độ nóng bao bọc hết thân cây, 2 trái dừa chạm vào mép bướm. Chị đã nuốt trọn nó vào bên trong.

Minh đột nhiên ngoảnh đầu ra sau, chị với với lấy tay Cương, chụp vô, kéo bàn tay anh ôm lên 2 trái bưởi. Cương phải khom xuống theo chị, rồi chị kêu:

“Kéo… kéo chị lên..!”

Một tay Cương bợ lên bưởi, tay kia áp vào cái eo mềm mềm, săn săn mà từ từ kéo cho Minh quỳ thẳng lên… đến khi cả tấm lưng chị ép vào ngực Cương, cặp mông ịnh vào bụng dưới, và cây dừa bên trong bị bẻ xéo lên trên theo cái lỗ của Minh. Cương biết phải làm gì tiếp theo. Chuyện dang dở tối qua, nay như được tiếp tục, nhưng trong tình trạng là bà chị đang tỉnh hoàn toàn và chấp nhận để cho Cương thọc vòi mình vô.

Cương đứng dưới đất, đẩy cây dừa lên trước là nó tự động đâm thụt vào lỗ bướm chị Minh. Ko biết bả nhạy hay sao, mà mới mấy phát đầu, đã la “í ới” như bị hiếp dâm, tra tấn. Cương vừa đâm nhịp nhàng, vừa nhìn vào bàn tay đang hái bưởi, hình ảnh cái áo lót bị dày vò, nhăn nhúm theo cái trái bên trong vô cùng đã mắt. Chưa kể, cái mép vải bên dưới quần lót Minh liên tục cạ vào thân dừa… hơi nhột nhột mà thích thích. Chắc người ta thiết kế để nó ma sát như vậy. Dập nhẹ một hồi, Minh nói với giọng rên rỉ:

“Bự… bự quá dạ..?”

Lo tập trung hái bưởi mà lơ là cảm giác thằng ku. Giờ Cương mới thấy cây dừa dần khó di chuyển hơn vì bị siết càng ngày càng chặt, dù đã có cả mớ dịch nhờ bao bọc xung quanh. Nếu lâu lâu bị thì ko nói, nhưng nhớ lại chỉ mới mấy ngày trước, mấy cô gái bị Cương đâm cũng nói y như vậy. Bình thường chắc anh sẽ hơi lo sợ vì điều đó có vẻ bất thường, nhưng hiện tại đang tưng nẩy với bà chị, nên mọi thứ tiêu cực dường như bị bỏ qua. Càng nghe chị rên, càng nứng. Cương thụt mạnh và nhanh hơn, bất chấp sự ma sát, bóp siết cũng gọi là đáng kể. Thích nhất là bộ dạng như cam chịu của chị Minh, cùng sự rung rinh, tưng lắc của bưởi ngay trước mắt Cương. Anh lại thò tay xuống, véo lấy mép quần lót bà chị mà kéo nhẹ lên lia lịa, làm cho đũng quần thít nhẹ vào 2 mép bướm… đến nỗi Minh cứ “Áh ah ah..!” mỗi lần anh làm vậy. Coi như có phản ứng.

Được một hồi, ko biết bao lâu, Cương tách cái lỗ xẻ sẵn chỗ quần chị, lần mò cái cục be bé, dai dai mà tròn tròn… rồi day nhẹ ngón tay vào đó. Làm chừng vài cái, Minh liền ngoảnh đầu ra sau mà tìm lấy miệng Cương, cắn nhẹ vào môi dưới anh và giữ ở đó. Chắc cảm giác sướng chym đang ập vào chị dữ dội lắm đây..!

2 chị em mút mỏ nhau chùn chụt. Cả người Minh như bị Cương chiếm trọn và mắc kẹt vĩnh viễn. Lát sau chắc mỏi cổ, chị lại quay lên trước, ngửa đầu ra sau dựa vào vai Cương thở. Xong chị kêu:

“Ngưng… ngưng ngưng..! Chờ…. Chờ chị chút..!”

Cương đang chiều chị mà, nên anh làm theo, ngưng mọi hoạt động. Nghĩ chắc bà chị kiệt sức vì tơi tả, ai ngờ…

“Em… em bế nổi chị… ko..?” – Minh vừa thở vừa hỏi.

Vậy là Minh chưa mệt, chị muốn bạo hơn. Cương ko trả lời, mà hành động. Anh bợ 1 bên đùi chị lên trước, chị co lên sẵn sàng rồi…. Anh mới bợ tiếp chân kia. Loay hoay 1 hồi, cây dừa vẫn ghim bên trong, Cương dùng lực hất nhẹ lên cái, cả người chị lơ lửng trên không, dính vào người Cương. Nhìn từ trước, chắc giống như cả cơ thể Minh đang được giữ lại chỉ bởi cái cây dừa nhỏ bé bên dưới, trắng bệch dịch dâm. Bình thường, mấy cô khác mà bị dâm sau lưng 1 hồi, chắc sẽ bắt đổi lại thế truyền thống… nhưng bà chị này khác. Chị chỉ hơi nặng xíu, nhưng thần tinh tiếp phép cho Cương bỏ qua mọi yếu tố bất lợi đó. Vừa đỡ đùi chị, chỗ gần khủy chân, Cương vừa hất cây dừa 2 trái lên cho nó đâm sâu vào trong chị. Minh lại rên “Ơ ở..!” như bị thọc huyết.

Mọi hình ảnh dâm dục càng mãnh liệt hơn. Cây dừa đỏ dần chuyển trắng, con bướm hồng dần chuyển đỏ và như phù lên vì sưng. Vậy mà cũng đâu có chừa, Minh vòng một tay ra sau gáy Cương để giữ thăng bằng, còn tay kia mò xuống ngay âm vật mình mà xoa tứ xự bên trong. 2 chị em cùng nhìn về một hướng. Cương nhớ lại lúc mới vào phòng, có cái hình 1 ông cơ bắp dán trên tường. Anh quay về hướng đó như muốn chị có cái để hình dung, tưởng tượng. Đang nhúng 1 hồi, bỗng chị kêu:

“Em… em nhìn ông đó chi vậy..? Ứm ứm ứm..!”

“Em … cho chị nhìn nổi hứng… chứ… em nhìn bưởi được rồi mà..!” – Cương.

Ở cái thế này thì ai cũng mau mệt. Chị kêu:

“Vậy… vậy lên giường đi..! Thả chị lên giường đi..! Đừng có… đừng có để nó tuột ra..!” – Minh có ý muốn Cương để cây dừa bên trong bằng bất cứ giá nào.

Cương lại ngưng mọi cơn dập lại. Anh vừa đỡ toàn bộ bà chị, vừa canh cho cây dừa vẫn giữ chức năng “lấp lỗ châu mai” mà quỳ lên giường. Cũng may là nệm cao su nên độ lún ko quá gắt. Khi cảm thấy được, Cương thả chị cái đụi lên nệm. Minh “Ớ..!” lên dâm đãng rồi chị bặm môi, xoay người ngửa lên, cũng cố làm cho “miệng dưới” ngậm miết khúc cây gân guốc ko để nó vụt khỏi tầm tay.

“Hm hm..!” – Minh cười tinh nghịch.

Mặt chị đỏ ké, nhất là 2 má. Chị bặm môi, banh rộng 2 đùi ra. Cương chồm xuống mặt chị rồi thều thào:

“Ăn dừa nãy giờ… ngon hông..?”

“Hm hm..! Hông ngon..! Hm hm..!” – Minh cười cười.

“Hông ngon… sao ngậm hoài zạ..?” – Cương hất mặt lên.

“Thích ngậm ớ..! Giờ có ăn bưởi hông… hả..? Nói nhìu..!” – Minh.

Cương phì cười cái, liền nhích mặt xuống chỗ 2 trái bưởi. Anh vạch cái lỗ ngay giữa mảng lót hình tam giác tới khi núm bưởi cứng hồng trồi ra, rồi ngoạm luôn vào đó. Tay kia nắn lấy trái bưởi còn lại mà vẫn ko hề muốn kéo áo lót khỏi người chị. Thông thường thì bưởi là nơi đàn ông sẽ ăn trước, nhưng chắc Cương đợi cho nó chính rồi mới thưởng thức. Lưỡi và ngón tay Cương như muốn xoắn vào cuống bưởi để bứng nó ra khỏi trái. Bà chị bị thốn mà rên “ơi ới..!” từng cơn. Bên dưới lại tiếp tục cho chị ăn cây dừa 2 trái. 2 cơ thể chuyển động nhịp nhàng, chị 1 lát sau còn ép 2 đùi vào hông Cương. Tay kia chị xoa lưng, tay còn lại mò xuống sờ ngực và bụng Cương. Tới 1 lúc, anh thấy cây dừa bị siết rất mạnh, bóp hơn trước đó… thì chị đồng thời cũng rên lớn và nhéo ngón tay vào 2 bên ti anh. Bà chị nhéo ko hề nhẹ, rất đau. Giống như chuẩn bị sắp có biến nên ko còn kiềm chế được nữa.

Bao nhiêu ấm ức, đè nén dưới gốc dừa chợt xuất hiện. Cương cũng rên lên:

“Ra… ra chị ơi..!”

Bây giờ ko những Cương, mà cả chị Minh cũng tăng độ nhúng mạnh và nhanh hơn. Chị vẫn nhéo 1 bên ti Cương, còn tay kia chợt vòng ra sau gáy anh mà kéo cho 2 gương mặt áp gần nhau.

“Giờ… mới chịu cho chị uống nước dừa đó hả..?”

Lời nói chị như tạo thêm áp suất nén cho 2 trái lủng lẳng bên dưới cây. 1 cái luồng gì đó tống thẳng ra khỏi thân cây. Minh ko biết có cảm nhận được thức nước trắng đục đang phúng ra ào ạt bên trong mình hay ko… mà chị gồng người lên, kéo đầu Cương xuống hôn ngấy nghiến vào mỏ anh điên loạn. Cương vẫn tiếp tục thụt sâu vào trong chị, nhưng từ từ, chắc chắn. Cảm giác từng đợt nước dừa bơm vào trong kia là thứ sướng nhất đời người. Thành âm đạo xung quanh giật liên hồi như may mát xa, đập nhè nhẹ vào thân cây.

Khi mọi thứ dần xìu lại, Minh vừa thở, bưởi nhấp nhô, chị vừa nói:

“Ra nhìu quá vậy..? Nóng quá à..!”

“Hm hm..!” – Cương biết mỉm cười chứ nói gì được nữa.

“Bộ… lâu rồi chưa xả sao… mà nhìu vậy..?” – Minh đỏ mặt hỏi.

“Hm hm..!” – ổng lại cười, chứ khai thiệt nữa chết mồ.

2 chị em im lặng, như để cho nhau nghỉ mệt xíu, rồi Cương nói:

“Nào giờ… có thằng bóng nào vầy với chị hông..?”

“Hả..? Gì..?” – Minh ngớ mặt.

“Thì tối ngày kêu em bóng mà… thích chơi trai mà..! Sao giờ vầy..?” – Cương.

“Xớ..! Chứ bộ cưng bóng thiệt hả..?” – Minh lườm lườm.

“Ko biết..! Hm hm hm..!” – Cương ko tiết lộ.

2 chị em nhìn nhau, rồi bật cười ko hiểu lý do. Cây dừa ở trong muốn cười lắm, nhưng chắc chết ngợp từ đời nào rồi, nên im lặng ko kêu được 1 tiếng. Chợt chị nhìn Cương, cười phì cái:

“Hứm..! Chắc ấy chị… để làm bình phong thôi chứ gì..! Chứ có rung động với con gái đâu..! Đúng ko..! Hm hm hm..!”

“Hửm..! Nãy giờ rung muốn gãy giường luôn… mà kêu ko động hả chị kia..? Muốn gì..?” – Cương bặm môi hăm he.

“Hm hm hm..! Ai biết à..! Nhìu khi… ấy chị… mà ngĩ tới thằng nào sao..! Hỉ hỉ hỉ..!” – Minh.

Tới giờ còn chưa chịu công nhận Cương là đàn ông. Bà này tới số rồi..!

“Ah..! vậy em cho rung thêm chập nữa… mới chịu đúng hông..?” – Cương.

“Xía..! Làm được 1 lần… chắc gì trụ thêm lần 2..! Đúng hông..? Hé hé hé hé..!” – Minh.

Cương ko nói nhìu, anh dùng khả năng đặc biệt của mình để mà thụt thêm vài cái nữa. Minh “ah ah ah..!” trong đau khổ. Mặt chị hơi nhăn nhó, ngó xuống chỗ mình bị đâm, rồi nhìn lại mặt Cương.

“Ah..! Sao còn cứng quá vậy..? Ah ah ah..!”

Cương vẫn ko thèm nói gì. Anh cứ tiếp tục “làm thêm cái nữa” cho bà chị quằng quại, la hét um trời ko hề tha thứ. Quyết tâm trừng trị bà Minh cho chừa. Cương thụt tơi tả khe bướm, mút mạnh hết sức vào bưởi và bóp cuồng tay vào trái còn lại. Cứ như vậy, suốt gần 10’, anh vẫn ko tha cho chị. Cươg ko quan tâm chị có ra thêm mấy đợt nữa hay ko, chỉ biết càng thụt, cây dừa càng thốn và nở ra to hơn trước. Minh bấu vào nệm giường làm nó nhăn nhúm nhưng sóng nước. Dịch dâm của chị càng trào ra nhìu hơn, kết hợp với nước dừa của Cương tạo hỗn hợp bấy nhầy dính khắp hạ bộ và khe bướm.

“Ọc ọc ọc..! Nhẹp nhẹp nhẹp..!” – âm thanh của 2 bộ phận chọc vào nhau.

Và thứ tiếng đó kết thúc, khi mà Cương bơm thêm cho chị 1 đợt nước dừa tươi mới khác. Dù ko nhìu như trước, nhưng cũng đủ làm bà chị co giật toàn thân. Tới khi cả căn phòng chìm vào im lặng, đó là lúc 2 gương mặt đỏ ửng nhìn nhau thêm lần nữa. Chị phải thốt lên:

“Em trâu quá à..! Ê hết đùi người ta nè..!”

“Hm hm hm..! Cho chừa..! Thử hỏi coi có thằng bê đê nào làm được vậy hông..!” – Cương.

“Có mà… có mà..!” – Minh nhướn mày lên xạo xạo.

“Đâu đứa nào..? Chỉ coi..!” – Cương.

“Nè… nè..! Hé hé hé..!”- Minh chỉ vô cả người Cương và với tay xuống chụp lấy cây dừa.

“Hay ha..! Vậy để đâm thêm cái nữa cho thông suốt nha..!” – Cương.

“Ah ah ah..! Đừng mà đừng mà..! Đau..!” – Minh.

Chị nhìn Cương vẫn cứ thụt nhè nhẹ vào trong người mình. Chắc thốn nên kêu:

“Ơi..! Đau mà..! Đừng đâm nữa..!” – Minh.

“Còn nứng lắm đó..! Tính thêm cái nữa đay nè..!” – Cương.

“Thiệt luôn hả trời..?” – Minh.

“Uhm..! Muốn nữa hông..?” – Cương.

“Thoi thoi thoi thoi..! Trời ơi..! Em ăn cái gì… mà dai quá vậy..?” – Minh.

“Cha sinh mẹ để nó vậy..! Có ăn bưởi thì chắc dai nữa..! Hm hm hm..!” – Cương.

“Hm hm..! Thích… bưởi hả..?” – Minh.

“Có đàn ông mới thích bưởi thôi…! Chứ bê đê… nó thích dừa cây..!” – Cương.

“Vậy… chắc… cưng thích dừa cây rồi..! Hỉ hỉ hỉ..!” – Minh chọc ghẹo.

“Ah..! Vậy để đâm cho chị liệt luôn nha..!” – Cương.

“Hoi hoi hoi mà..! Đừng..! Chị chừa… chị chừa..! Cương thẳng… hong cong… hong cong..! Được chưa..?” – Minh.

Phải vậy ngay từ đầu có phải được ko. Cuối cùng bả cũng phải miễn cưỡng thừa nhận độ “thẳng” của dừa. Cương dễ dãi đành tha cho bà chị. Ko quên thòng cho một câu:

“Lần sau là đâm cho 3-4 cái cho biết..!”

“Ơ ơ..! Gì nữa..?” – Minh ngố mặt ra.

Xong Cương cũng phải rút dừa ra. Nhìn xuống, thấy cả chục ml nước cốt dừa trào đầy cả bướm chị. Đó là cảnh tượng mà ko những Cương, mà toàn bộ đám đàn ông đều khoái ngắm. Anh ko quên thủ tục vốn có… lấy giấy lấy khăn thấm hút cho chị.

“Hm hm..! Chu đáo quá ha..! Để chừng nào có bầu… chị báo..! Hm hm hm..!” – Minh.

Cương trố mắt nhìn Minh. Thấy bả cười khoái chí. Bây giờ với anh thì bầu bì gì là chuyện nhỏ. Anh bình thản kêu:

“Báo đi..! Em chở cho siêu âm..! Nha..!”

vừa nói xong, ăn nguyên cái gối từ chỗ chị phóng ra khi ổn đang đứng chỗ mép giường. Chợt chị nói:

“Đó..! Tự kiếm đầm mặc đi..! Làm chị bây như vậy… đuối rồi… ko có sức tìm đồ nữa đâu..!”

Cương đâu có ý định thay đồ, chỉ âm mưu “đánh bà chị” thôi. Anh nói:

“Mặc lại đồ cũ… có gì đâu..!”

“Ko..! Mặc đầm đi..! Ko là chị méc mấy đứa giờ á..!” – Minh hăm dọa.

Cương hiên ngang, cây ngay ko sợ chết yếu. Anh thẳng thừng hăm dọa lại:

“Mặc thì mặc..! Xớ..!”

Động lực thấy Cương mặc váy chắc đánh động tới trái tym bà chị. Minh ko còn liệt giường, mà ngồi dậy lục ra nguyên cái dầm 2 dây trắng tinh sương cho Cương mặc.

“Tách..!” – tiếng camera.

“Cái gì vậy..?” – Cương hết hồn la lên.

“Hỉ hỉ hỉ..! Chết cưng rồi..! Nè nha..! Bằng chứng là Cương cong… ko thẳng nha..! Há há há..!” – Minh chộp hình Cương bận đồ nữ cute.

Anh hậm hực lườm chị ko ngừng nghỉ. Đã vậy còn bị chị:

“Rồi… đi xuống đi..! Cho mấy đứa kia ngắm..! há há há..!”

Cương đâu dễ dàng chấp nhận. Anh lột phăng cái đầm váy, mặc lại bộ đồ menly cũ.

“Ủa ủa..! Sao cởi ra dạ..? Hí hí hí..!” – Minh.

“Chị đợi đó..!” – Cương lườm thêm cái nữa, mỏ chu chu như chịu đựng sự bất công, ức hiếp.

Ổng nâng niu bả vậy, mà bả nỡ dìm hàng anh. Công cuộc chứng minh trai thẳng của Cương coi như thất bại. Anh quay lại, “bốp” vào mông bà chị cái, rồi tưng tưng chạy khỏi phòng.

“Làm gì trên đó lâu vậy..?” – Huyền vừa thấy Cương xuống là hỏi.

Cương chưa kịp chuẩn bị tình huống đối đáp, anh chỉ nói:

“Ưm..! Đồ chật quá..! Mặc vô thấy gúm..!”

“Há há há há..! Ai biểu đòi mặc đồ nữ chi..! Anh nghĩ sao dạ..?” – con bé Ngọc châm thêm vào.

Cô Hiền với Dung cười nhẹ, ko biết nghĩ gì. Chưa chi là:

“Hoi..! Khỏi thay ih..! Ở đây chơi với em đi..!” – nhỏ tưng từ đâu bay lại kéo tay Cương lại chỗ sofa ngồi.

“Ở đây đi..! Mới về mệt mà..!” – cô HIền lên tiếng.

“Dạ hoi..! Người hôi rình à..! Để con về tắm rồi làm mấy thứ nữa.” – Cương.

“Thôi về đi..! Đây hổng ai chứa đâu..! Hm hm hm..!” – Huyền.

Cương loay hay coi lại vali, túi xách để chuẩn bị đi về. Tưởng yên thân, ai ngờ:

“Ai coi hot gơ 2 dây hông..! Ai coi hông..? Há há há..!” – Minh từ đâu xuất hiện từ phía cầu thang.

“Hả..? Gơ gì..?” – Huyền.

Minh đi xuống, nhìn Cương cười cười nham hiểm. Hồi bả mở đthoại lên.

“Thôi xong..!” – Cương xanh mặt.

Minh đưa đthoại cho mấy chị em coi. Cương biết bả đang dìm hàng anh nhưng lại ko dám làm gì.

“Trời ơi..! Nhỏ nào dáng đẹp, cơ bắp dữ bây..! há há há..!” – Huyền la lên.

Mấy chị em kia vừa nhìn vô 1 hồi là quay ra nhìn Cương mà cười sặc sụa. Kể cả chị Dung và cô Hiền cũng mỉm mỉm hùa theo. Coi như hình ảnh gương mẫu của anh giờ đây đã bị Minh phá hủy. Nhất là với 2 boss của động banh.

“Hu hu hu..! Ha ha ha..!” – tiếng khóc từ trong trái dừa phát ra.

“Ah..! Vậy là nó né nè..! Xạo xạo trốn về để khỏi mắc cỡ..! Đúng hông em..? Há há há..!” – Lại bà Huyền.

“Thử biết bao nhiu bộ… mới được cái này là hợp nhất á..! há há há..!” – Minh thêm vô.

Hình tượng trong mắt chị Dung và cô Hiền, kể cả bé Sương dường như sụp đổ, theo suy đoán của Cương. Ổng chề môi lướt ra ngoài xe.

“Ey ey đi đâu vậy..?” – Huyền với giọng ra.

“Đi về..! Ai chứa đâu mà ở..!” – Cương lẫy.

2 con bé Tuyền – Ngọc trong nhà nhào ra, xách nách Cương lôi vào trong. Cả đám chị em ngồi kẹp Cương vào giữa ghế. Minh hí hửng giơ cái hình bả chụp anh mặc đầm ra cho coi. Cương ko dám nhìn vào đó.

“Đẹp mà..! Bữa nào mặc cô coi nha..! Hm hm hm..!” – cô Hiền hùa theo.

May sao, nét cười của cô làm Cương chạnh lòng. Người phụ nữ lớn tuổi nhưng vẫn dễ thương, nhất là hai trái dưa rung rinh, phập phồng theo nhịp. Đó là thứ giữ chân Cương lại, quên đi sự châm chọc của mấy người kia. Sau đó, cả đám ngồi phân tích tấm hình của Cương trong đthoại.

“Mặc đồ mà kén..! Mấy cái càng chật, càng bó, càng ôm thì sướng chứ có gì đâu..! hí hí hí hí..!” – Minh nói bóng nói gió gì đó, mặt lộ rỗ sự dâm.

“Ủa..! Bộ thử nhìu đồ lắm hả chị..?” – Ngọc.

“Chớ sao nữa..! Chị kêu nó ấy vô… mà cứ than chật..! Hí hí hí..!” – Minh ẩn dụ.

“Chòng dễ sương quá à..! Mốt mặc em coi đi..!” – nhỏ tưng ngồi cạnh, ép ép ngực vô tay Cương.

“Con kia..! Làm gì đó..! Lủng tay nó nha con..!” – Huyền kêu nhỏ Tưng.

“Ôi..! Nó có cảm giác gì đâu..! Nói khoái dừa cây mà..! Đâu ham mấy trái bưởi, trái dưa gì đâu..!” – Minh.

“Hả..? Bưởi em hiểu… còn dừa là sao chị..?” – đột nhiên Sương hỏi.

Cương đỏ mặt. Minh nói:

“Cây dừa dài nè… rồi mọc 2 trái 2 bên..! Mấy đứa như nó… khoái thứ đó… chứ mấy cưng làm gì có cửa..! Há há há..!”

“Bốp” – Huyền đập cho Minh cái.

Đang tính nổi sùng lên vì Minh đi quá đà, mém tiết lộ bí mật trái cây. Nhưng suy nghĩ lại, hình như bả đang bao che cho Cương. Tự dưng Cương dần hiểu ra và vui lên được xíu.

“Dừa có nước mới chịu nha..!” – Cương bây giờ mới hùa theo.

“Há há há há..! Thằng này khoái ăn dừa nước bây..!” – Minh.

“Bốp” – Huyền quay qua đập Cương.

Vậy là mọi chuyện ổn thỏa. Có lẽ Minh cố tình tạo hiện trường giả để chị em, cô Hiền ko nghi ngờ gì vụ 2 người đú đỡn trên lầu. Đúng là bên Cương luôn có ông thần tinh phù hộ. Thả mấy triệu sinh linh cắn gái… mà còn được bề trên dòm ngó, bảo vệ… thật là một sự bất công cho mấy tụi FA trên trái đất.

Nói thì nói, chứ 1 lúc sau chịu đựng sự châm chọc từ mấy chị em, Cương cũng được thả về chuồng tự do, làm gì làm. Bữa sau là ngày thứ hai.

[Hết phần 46]

NĂM MỚI… CHÚC BẢN THÂN VÀ MỌI NGƯỜI KHỎE NHƯ HƠN TRÂU, TIỀN BẠC ĐẦY ẮP VÀ SINH TINH KO BỜ BẾN.