Vẽ tranh – Truyện 18+ Kích Thích – Update Chap 52

[Vẽ tranh #31]

… Hơn 21h00 gì rồi, Cương đang chạy trên con đường đầy xe qua lại, thì thấy tiếng chuông điện thoại nho nhỏ kêu lên, kèm cảm giác rung rung dưới đùi. Anh tấp xe vào lề, lôi đthoại ra và nghĩ:

“Đừng nói nãy quên đồ gì bên nhà cô Vân nha..! Bởi mới gọi lúc này… chứ đứa nào rãnh háng kêu đthoại trong khi người ta đang chạy xe..!”

Ồ..! Thì ra đúng là có cha nội Lộc rãnh háng gọi Cương. Anh bắt máy lên:

“Alo..! Gì đó ông..?”

Lộc: “Hê hê hê..! Mẹ tui nói ông tính dọn qua nhà tui ở hả..?”

À… ra là vậy. Cương trả lời:

“Ờ..! Tui kêu mẹ ông hỏi ông với ba ông cho tui ở ké mấy bữa để kiếm nhà mướn thôi. Hông ở luôn đâu..!”

Lộc: “Trời..! Ở luôn đi… cho vui..! Há há há..!”

Cương: “Ông khùng quá..! Ở riết nhìn mặt chán..!”

Lộc: “Ui…! Chán gì chán..! Nãy mẹ tui gọi ba tui, ổng ờ ờ là chịu rồi đó..! Mai qua hả..?”

Cương: “Ờ…! Vậy hay rồi..! Mai thứ 6 đúng hông..?! Mai tui có ít đồ à..! Dọn mình tui được rồi..!”

Lộc: “Hời ơi..! Tưởng nhìu… tính qua phụ ông rinh nè..!”

Cương: “Thôi lo ở nhà canh má đi…! Mấy đó có gì đâu mà kéo cho cả band dọn nhà..!”

Lộc: “Hà hà hà..! Mai xong… mình tiệc một tăng đi..! Ha..!”

Cương: “Tiệc gì ông ơi..! Cứ bình thường đi..!”

Lộc: “Không có..! Phải tiệc ông ơi..! Mai… Trâm qua chơi đó..! Há há..!”

Cương: “Đu..! Vậy luôn hả..? Ẻm chịu qua nhà luôn..?”

Lộc: “Chứ gì nữa..! Ha ha..! Ê… cần ko tui rủ Thủy qua luôn..?”

Cương: “Thôi khoang ông..! Tui chưa biết sao… nhưng mà có cái này hay lắm..! Mai qua tui kể cho..! Hm hm..!”

Lộc: “Thủy đó hả..?”

Cương: “Ừa..! Thủy đó..! Mai kể cho. Giờ đang ngoài đường..! Để về còn làm mấy cái nữa để mai dọn qua cho lẹ..!”

Lộc: “Ghê vậy..! Hm hm..! Ờ vậy về đi..! Nhớ mai kể tui nghe nha..! He he he..!”

Cương: “Uhm. Thú zị lắm đó..! Thoi cúp máy đi..!”

Lộc: “Hà há..!” – rồi cúp máy.

Cương tắt điện thoại, cười phì 1 cái… xong nổ máy xe và chạy tiếp về căn biệt thự của mấy chị em… Vui thì cũng có vui… nhưng mà lo cũng lo chứ. Vì mình ở tạm nhà thằng bạn mà. Nhà nó thì anh có ở cả năm chắc cũng chả người nào nói gì… còn mừng nữa là đằng khác, tại nhà nó chủ yếu là 2 mẹ con ở nhà… ba nó đi công trình miết, tháng về được vài ngày. Có thêm 1 người nữa, mà người đáng tin tưởng (mỗi tội dâm) như Cương thì nhà nó còn cầu. Có điều là Cương thích ở 1 mình hơn, trừ khi vợ chồng hoặc người yêu thì may ra ở chung lâu dài được. Với lại ngại nhất cái vụ mình ở nhà bạn thân, nhưng đảm bảo nó ko dám lấy tiền sòng phẳng như kiểu cho thuê nhà đâu, bởi ở tạm vậy thôi. Trừ khi nhà nó cho anh trả tiền trọ, điện nước kiểu sòng phẳng thì may ra dám ở. Nói chung, vẫn phải mất công đi kiếm nhà trọ nữa, công việc mệt còn hơn đi giao hàng.

Rồi thì cũng về tới động banh tưng có mấy chị em. Cũng gần 22h00, tính đứng chờ con mén đáng ghét với Ngọc luôn, nhưng nhìn đồng hồ thì nghĩ chắc 20’ nữa 2 chị em mới xuất hiện… thôi kêu cửa luôn. 1 bóng người đi ra, cô gái có dáng người thon thả, nhưng lấp ló bộ ngực chà bá lửa… chị Dung baby..!

0nJqikG.jpg

“Cương hả..?” – Dung vừa mở cửa, vừa nói.

Cương: “Hông chị..! Em vô kiếm chị Dung..! Có chỉ ở đây hông..?” – nay gan ha… dám chọc Dung LL luôn.

Nghe tiếng chị phì cười, rồi nói:

“Chắc hổng có đâu em..! Qua chỗ khác kiếm nha..! Hm hm..!”

Cương: “Hưm..! Chị này kì..! Tên mình mà còn ko biết nữa..!”

Dung: “Hm hm..! Thôi đi vô nè..!” – chị mở cửa cho anh chạy vô sân.

Dung lại hỏi: “Sửa siết gì cho người ta xong chưa..?”

Cương: “Dạ xong rồi..! Tưởng cài lại hệ điều hành luôn..! Nhưng mà nói chung cũng bị nhẹ nên lướt cái xong..!”

Dung: “Chị cũng có biết chút chút mấy cái đó mà..! Hm hm..!”

Cương: “Wa..! Vậy hả chị..? Vậy là hay rồi..! Đỡ ra tiệm mắc công nó chém..!”

Dung: “Thì chị cũng làm trên máy suốt, cũng phải render này nọ… riết cũng biết biết chút thoi… Chứ ko nhìu! Hm hm..!

Cương: “Thôi đi vô chị..! Đứng đây muỗi chích..! Lát mấy đứa kia về, em mở cửa cho..!”

Dung: “Uhm. Vậy chị lên phòng nha..! Ngủ ngon..!”

Cương: “Dạ..! Chị ngủ khỏe..!”

Dung che miệng cười, rồi đi từ từ lên phòng. Cương chui vô phòng TUyền mà tắm rửa sơ, xong mặc quần short với cái áo thun đi ra phòng khách bấm đthoại cũng như để chờ 2 đứa lưng tưng kia về. Anh rãnh não quá, quyết định nhắn tin cho Thi:

“Ngủ chưa đó em..?”

Cương chờ hơn 5’, ko thấy bé trả lời, thôi đành nhắn tin chọc Trang:

“Chào Trang..! Bạn đang có nhìu fan hâm mộ đang muốn nhắn tin làm quen. Hãy nhắn thả tim để chúng tôi chuyển thông điệp của bạn tới những người ấy..!”

1’ sau, bên kia nhắn lại:

“Ai đó..! Giờ này nhắn tin làm gì vậy..?”

Ha… biết mặt rồi, ăn nằm với nhau cả chục bận muốn đẻ con luôn… mà bày đặt xạo xạo “ai đó” ha. Cương lầy luôn:

“Mình bên cộng tác viên với bạn trước giờ để chạy dự án..! Không biết mình à..?”

Trang: “Cộng tác gì..? Là sao..? Mà làm gì giờ này nhắn tin hả..? Ai vậy..?”

Công nhận chị này chỉ nhây ghê luôn. Bữa nay thiếu “tinh” thần hay sao đó. Cương nhây lại:

“Ồ..! Vậy nếu ko muốn hợp tác với bên mình nữa, thì chúng ta hủy hợp đồng cộng tác luôn nha..!”

Trang: “Hủy thì hủy đi..! Khùng điên… giờ này đi nhắn tin làm phiền người khác..!”

Cương tự dưng đọc xong… thấy sao chị này bữa nay kì kì ta..! Bộ anh giỡn vậy mà cũng tỏ vẻ bực mình vậy trời. Cương liền bấm tin:

“Nay chị bị sao vậy..?” – chưa kịp send đi thì thấy dòng tin bên kia nhắn tiếp.

“Cương hả..! Chờ chút..! Lát chị nhắn sau nha..! Xin lỗi em..!”

“U..! Chuyện gì ta..? Bộ đang bất mãn gì hay sao mà như vậy..?” – Cương nghĩ trong đầu.

Anh ko nhắn tiếp nữa, mà trong lòng lại thấy bất an, lo lo ko biết có gì xảy ra cho Trang ko. Giờ Thi mới nhắn lại cho anh:

“Nãy giờ em đang nghiên cứu làm đồ án… anh chưa ngủ hả..?”

Cương: “Chưa em..! Chăm quá ha..! Em ngồi học chắc nhìn dễ thương lắm nè..!”

Thi: “Không có đâu mà..! Em nằm chứ đâu có ngồi đâu..” – gửi kèm cái emoji cười nheo mắt.

Cương: “Giờ anh mà nằm với em, chắc vui lắm nè..!” – kèm emoji mặt gian xảo.

Thi: “Anh này..! Kì quá đi..! Àh..! Anh biết gì chưa..?”

Cương: “Biết gì em..? Mới biết em đang nằm học thoi á..!”

Thi: “Anh này..! Trêu em hoài..!” – rồi nhắn tiếp:

“Chồng chị Trang về rồi đó..! Nãy chiều em qua bên ấy..! Thấy có chồng chị ấy, nên ngại… sau đó ngồi một chút rồi về chỗ trọ luôn.”

Cương: “U..! Thiệt luôn hả..?! Trời, hèn chi nãy anh nhắn mà thấy cách nhắn tin hơi kì kì..!”

Thi: “Ấy chết..! Anh có nhắn gì yêu đương ko đấy..?”

Cương: “Hông em..! Anh chọc chỉ… giả bộ nhắn kiểu đối tác làm ăn chat với nhau thôi… mà tự nhiên thấy trả lời hơi cộc cằn. Hông biết có khi nào ông kia đọc tin rồi nhắn ko nữa..!”

Thi: “Ấy ấy..! Anh cẩn thận coi chừng là thật đấy..!”

Cương: “Ừa… mà hông biết ai khiến sao đó… anh mới nhắn chọc chỉ như vậy. Chứ nhắn kiểu kia mà ai đọc được, là rắc rối à..!”

Thi: “Anh liều lắm đấy..! Rút kinh nghiệm nhé..!”

Cương: “Ừa..! Giờ nhắn tin chọc em nè..! Hi hi..!”

Thi: “Ghét anh lắm ấy..! Trêu em hoài..!”

Cương: “Dễ thương nên bị chọc thoi..! Hi hi..!”

Thi gửi anh cái emoji mặt đỏ tức giận. Cương nhắn:

“Làm gì đỏ mặt vậy..? Nóng hả..? Để anh qua ôm ngủ cho mát nha..!”

Thi: “Anh hâm quá! Đánh anh bây giờ..!”

Cương: “Để anh qua cho đánh nè..!”

Thi: “Thôi đi..! Sớm ko qua..! Giờ qua… kì chết..!”

Cương: “Hm hm..! Dễ thương quá à..!”

Thi gửi emoji hình nấm đấm như muốn thụt vào mặt Cương. Anh chỉ phì cười vì thấy Thi bây giờ dám hung dữ với anh… càng làm bé dễ thương hơn. Anh nhắn:

“Mai ăn gì ko, anh mua cho nè..?”

Thi: “Thôi anh..! Mua cho em hoài..! Em ngại lắm..!”

Cương: “Chứ em đói, xỉu rồi… anh buồn sao..! Muốn anh buồn hông..?”

Thi: “Em làm gì đến nỗi xỉu anh..! Ko sao đâu mà..!”

Cương: “Đi em..! Ăn đi anh thương nhìu nè..!”

Thi: “Hi hi..! Bộ anh thương em thật á..?”

Cương: “Ưm..! Muốn đã thương em nằm 1 đống..!”

Thi: “Thấy không..! Cứ đòi đánh em hoài mà thương á..!”

Cương: “Đánh nhẹ, nhưng mà em cũng rên nữa đó..! Hi hi hi..!”

Thi: “Anh này..! Kì lắm nha..! Đánh anh giờ..!”

Cương: “Uhm. Muốn ăn gì nói đi..! Mốt anh qua nhà cho đánh..!”

Thi: “Anh cũng nhây lắm ấy..! Vậy mai… mua cho em bún chả được ko anh..? Lâu rồi em chưa được ăn. Nhưng mà nhỡ đắc quá… anh mua em phở cũng được..!”

Cương: “Uhm. Nói rồi đó..! Mai mua là ko có từ chối à..! Ko anh cắn cho biết..!”

Thi: “Hi hi..! Anh nghịch lắm ấy..! Cám ơn anh nhiều..!” – kèm emoji hôn ra trái tim.

Cương thấy mà hơi nóng trong người, mặt đỏ ửng vì muốn xông vào phòng trọ ẻm mà cắn cho la làng cho biết. Chợt tin nhắn Trang tới:

“Ui..! Xin lỗi em..! Chồng chị nay về..! Nãy chị đang để mở video xong ổng mới đọc được tin nhắn của em đó. Mà làm gì nhắn chị trễ vậy..?”

Cương dè chừng, sợ chồng Trang lại giả dạng để nhắn tin, anh đáp:

“Hôm bữa chị Trang có ký hợp đồng với bên em, vô tình đâm phải cây bút làm tay em bị thương. Bây giờ hủy hợp đồng..! Yêu cầu chị đền bù vết thương mà chị đã gây ra.”

Trang: “Ủa..! Đâm bút gì em..? Là sao..? Bữa em nói bị ăn cướp gì đâm mà..! Còn hợp đồng gì nữa… chị với 2 đứa có kí kết gì đâu mà đòi hủy..?”

Câu chuyện về cánh tay của anh, ngoài hội banh tưng, Lộc và mấy cô gái kia ra… chỉ có Trang và Thi biết thôi. Vậy là đúng Trang đang nhắn rồi… Anh nhắn lại:

“Ôi trời ơi..! Em thử coi phải chồng chị hay chị nhắn thôi mà. Trời..!”

Trang: “Hi hi hi..! Em này..! Cũng ranh ma lắm ha..!”

Cương: “Mà ổng đâu rồi sao chị còn dám nhắn em nữa..?”

Trang: “Nãy cầm đthoại chị bấm là chị chửi cho 1 tăng rồi. Giờ đang tắm đó..!”

Cương: “Nhớ chị nên tính hỏi thăm có tiền chưa hoi..! Hi hi hi..!”

Trang: “Ồ..! Tốt quá ha..! Nhớ tui mà nhắc tiền ha..! Tình cảm dữ..!”

Cương: “Hi hi..! Chị dữ lên… dễ thương quá à..!”

Trang: “Hoi đừng có nịnh nữa. Coi đồng tiền hơn đồng nghiệp mà..!”

Cương: “Hi hi..! Tiền tiền cái gì..! Tại lo chị với bé kia… sợ chưa có tiền rồi lo lắng thôi. Chứ bên kia trả cho mình… khỏi chia cho em cũng được chứ ở đó..!”

Trang: “Giàu quá ha..! Ko thèm lấy tiền luôn..!”

Đúng Cương ko giàu, chỉ gọi là có dư thôi. Làm dự án demo cho Trang với Thi, anh cũng chả mặn mòi gì tiền bạc. Được “chơi” với 2 chị em là sung sướng biết bao nhiu rồi. Anh nhắn:

“Lấy sữa của chị là được rồi. Tiền đâu mua được sữa..! Hi hi hi..!”

Trang: “Đập chết em giờ..! Nói bậy bạ ko à..! Mà sao nãy ai khiến mà nhắn tin… chị đọc còn ko hiểu luôn đó..!”

Cương: “Em cũng chả biết ai khiến nữa. Tự nhiên tính nhắn chọc chị… xong thấy trả lời kiểu kì kì, ko giống chị, nên em cứ nhắn khó hiểu vậy. Ai dè đâu… cũng may ko nhắn gì bậy bạ..!”

Trang: “Thôi qua rồi..! Cũng tại chị để đthoại hớ hênh quá..! Thôi em ngủ đi..! bữa nào ổng đi rồi chị em mình tiếp chuyện kia..!”

Cương: “Chuyện tình chúng mình hả chị..?”

Trang: “Muốn ăn roi hông..? Vẽ truyện chứ chuyện gì..! Cũng ko chừa cái tật à..!”

Cương: “Hi hi..! Thôi chỉ vui vẻ bên chồng đi..! Em lủi thủi đi ngủ 1 mình đây..!”

Trang: “Ông nội này..! Lần sau gặp biết chị..! Ngủ đi..!”

Cương: “Ngủ ngon nha em..!”

Trang: “Uhm. Anh ngủ ngon..!”

Đúng là phận thằng Cương… đi đâu cũng bị gái đòi đập, đòi đánh, rồi cắn thằng nhỏ tội nghiệp nữa. Riết rồi ko biết anh còn chỗ đứng nào trong cái xã hội phụ nữ ko nữa.

“brừm…. Bừm brừm brừm brừm…” – Tiếng xe ga của ai đó ngoài cổng.

Chắc là con bé tưng rồi. Cương chạy ra ngoài sân là đã thấy bàn tay thò vào phía trong cửa mà mở ổ khóa. Cương kêu:

“Ây…! Đứa nào ăn trộm đó..!”

Bàn tay vừa rút lại ra ngoài thì nghe:

“Em quýnh anh giờ á..! Ko biết mở cửa cho người ta… còn đứng la nữa..!”

aam0PNV.jpg

<Ngọc – minh họa>

Ồ…! Ra là Ngọc chứ ko phải Tuyền. Cương vội mở cửa, em nó “ùn” cái xe vô sân, anh móc ổ khóa lại chứ chưa bấm. Vẫn mặc bộ đồ như công sở giống gái văn phòng, nhưng lại đi trực khách sạn… dáng Ngọc nhìn vào là muốn ịch ra te áo ra luôn rồi. Cương lại gần, ôm em nó từ đằng sau, ép thằng ku vô cái mông tròn tròn đang được cái váy ống bó sát. Ngọc liền giẫy giụa nhẹ rồi nói nhỏ:

“ey..! Anh này..! Ai thấy giờ..!”

Người Ngọc vẫn còn mùi thơm, nhưng mặt em nó lấm tấm mồ hôi, chắc bị hầm do đeo khẩu trang. Vậy mà Cương cũng cố mút môi em nó 1 cái, mông em nó lắc qua lắc lại như đang giẫy nhẹ, làm cạ cạ lên thằng ku hơi cưng cứng ở dưới. Ngọc “Ưm…ưm..!” xong thúc nhẹ chỏ ra sau, trúng vào mạng sườn Cương. Anh mới chịu thả từ từ em nó ra. Ngọc kêu:

“Ham quá ha..! Mới về mà ôm người ta..! Chưa tắm gì hết dơ chết mồ..!”

Cương chọc: “Lên anh tắm cho..! Hm hm hm..!”

Ngọc: “Hoi đi..! Dê vừa vừa thoi..! Quýnh chết giờ..! Bỏ em ra..!”

Cương bóp nhẹ lên bầu ngực đàn hồi đang nhô lên dưới lớp áo sơ mi trắng của em nó mà cảm thấy đã tay lắm. Bị em nó đấm một cái rõ đau vô bụng, Cương la:

“Ui..! Đau..!”

Ngọc: “Cho chừa..! Dê người ta chi..! Hứm..!” – rồi ẻm vừa chạy nhanh vào nhà, vừa cười khoái chí dù Cương đang đứng 1 chỗ, ko thèm dí theo.

Đứng ngoài sân, nhìn thấy Ngọc vừa chạy lên cầu thang, vừa nhìn xuống chỗ anh. Do tối quá nên chả biết biểu hiện gương mặt ẻm sao luôn. Thôi kệ, đứng chờ con mén kia về.

Cương đi lòng vòng ngoài sân, gần chỗ cửa chính. Nhìn bao quát ngôi nhà mà suy nghĩ:

“Hm..! Mới chưa được một tháng, mà gặp đủ thứ trong căn nhà này. Buồn có, tức giận có, nhưng “vui sướng” là thứ chiếm nhìu nhất. Thôi..! Trời cho “sướng” nhiu đó đủ rồi..! Giờ phải đi thôi..! Dù gì thì ở ké cũng ko hay cho lắm..!”

Đang đứng ngâm thơ, đạo văn… thì:

“È è è è…è..!” – tiếng xe con mén Tuyền chắc luôn.

Cương gỡ ổ khóa ra, rồi lú mặt ngay cạnh cửa kêu:

“Con gái nhà ai giờ này chạy vô kiếm ai vậy..?”

Tuyền: “Hơ..! Mở cửa cho em hông..! Lủi chết bây giờ..!”

Cương: “Ah..! Dám tính chuyện ác cho anh hả..?” – nói thì nói, nhưng vẫn đẩy cửa, né người 1 bên cho em nó chạy vô.

781r6HC.jpg

<Tuyền – minh họa>↑

Cương vừa đóng khóa cửa lại là:

“Chòng đi qua kia sao ùi..?”

Cương: “Qua bển hả..! Hồn anh còn bển…! Này là cái xác hoi..!”

Tuyền nhanh nhảy xuống xe, treo nón bảo hiểm rồi chạy lại gần Cương… nghiêng qua, ngó lại bằng cái mặt ngây thơ như hột bơ mà nói:

“Hi hi hi..! Còn xác thôi hả..! Hm hm hm..! Vậy tối nay em hành xác cho biết..! Hì hì hì hì..!”

Cương: “Cắn cho giờ… hành hành..!”

Tuyền: “Hi hi hi..! Chồng oi..! Cõng em vô đi..! mệt quá à… đi hong nổi..!”

Cương nghĩ mình còn bên nhà này có đêm nay, nên thôi ko chối từ gì, mà liền quay mông lại, khom người xuống… Tuyền khoái chí nhảy cái vèo lên lưng cho Cương cõng vô nhà. Qua khỏi cửa trong, anh quay lại hạ chốt, đóng cứng lại… xong đi tiếp vô hướng phòng. Bộ ngực Tuyền cứ bồng bềnh trên lưng Cương, trượt đủ mọi phía. Em nó còn hả miệng ra, cắn nhẹ vô vai Cương cái… nhìn thấy ghét… muốn vật ẻm ra sàn mà quất luôn. Nhưng hoi..! Phải để ẻm tắm cái… rồi quất gì quất. Ẻm hỏi:

“Sao nay chòng ngoan quá dạ..? Nói gì làm liền hà..!”

Cương: “Tắm đi… hỏi nhìu..!” – rồi mở cửa phòng, cõng em nó vô xong thả xuống… đóng khóa chốt lại.

Tuyền đi vào trong giường, soạn đồ ra chuẩn bị thay. Chợt ẻm “ah..!” lên như nhớ ra gì đó, rồi đi ngang qua Cương mà bóp eo anh 1 cái… rồi chui thẳng vô nhà tắm, đóng cửa lại. Cương cũng cởi áo quần ra cho nude luôn vậy đó. Rồi nhảy lên giường bấm điện thoại… Lúc sau, Tuyền mở cửa ra, đứng trong đó đánh răng, súc miệng… xong cũng đi ra thấy Cương đang ở trần, trùm mền. Anh nhìn ẻm, ẻm nhìn lại anh rồi cười nham hiểm. Tuyền “Hm hm..!” rồi tốc cái mền lên, chui vào trong đó. Ẻm lò mò lò mò gì đó, mà cái đụn mền từ từ tiến lại gần háng Cương. Chợt anh cảm thấy có gì ấm ấm ôm lấy thằng ku và lắc lắc. Cương biết ẻm đang làm gì nên để kệ. Hồi sau, lại có gì đó ướt ướt, ấm hơn nãy và trơn trơn mềm mềm đang bọc từ từ lên đầu thằng ku, rồi thân nó… tới khi đụng hẳn vào hạ bộ Cương. Em nó ngậm cả thằng ku vào trong miệng mình.

Tiếng “Ục… ục …ục..!” phát ra khi ẻm bắt đầu mút lên mút xuống toàn bộ thằng ku. Cảm giác nhám nhám, trơn trơn mà ấm áp làm mặt Cương đờ ra, anh phải bỏ đthoại lên tủ đầu giường kế bên mà hưởng thụ. Tuyền bắt đầu rên “Um…um..!” trong miệng như thích thú mút lấy cây kẹo cứng ko bao giờ tan của “chòng” mình. Cái mền cứ nhất nhô, phập phồng liên tục ở phần đầu và thân em nó. Đầu gối Cương cảm nhận được bộ ngực mềm tưng của em cạ cạ, ép ép vào đó. Cương ko chịu đựng được, liền thọc tay vào trong mền, lần mò tới khi chạm được 2 bầu ngực của em nó… Anh bắt đầu nắn bóp, xoa lắc như chưa từng được chạm vào vú của em. Cương bắt đầu trượt người xuống mà nằm hẳn lên nệm. Anh nói:

“Em quay đít qua đây đi..! Để anh bú cho..!”

Tuyền tốc cái mền ra, chồm lên mút ngấu nghiến vào môi Cương. Miệng em “ưm ưm..” liên tục và cuồng nhiệt. Vài giây sau, em nó mới quỳ thẳng lên, xoay mông về phía Cương và cúi người xuống mà bắt đầu tiếp tục bú mút thằng ku cứng ngắc… Nhìn thấy cái khe đỏ hồng của Tuyền, Cương ko cưỡng lại được mà nhanh bú vào đó nghe “rồn rột, chùn chụt”. Tuyền như bị kích thích dữ quá… em chỉ còn ngậm chặt vào thằng ku mà ngưng mút. Cương thì cứ liên tục ăn con bướm hồng của em nó một cách say mê, điên loạn làm em nó phải lắc mông qua lại, hạ xuống nâng lên để ép mạnh bướm hồng vào miệng và lưỡi Cương. Khe hồng của em vừa mới tắm xong, nên chả hôi gì, mà còn thơm thơm mùi sữa tắm. Cương bú liếm, đâm chọt lưỡi vào cái lỗ của em được một hồi, em nó la lên “Ah… ah… ah..!” như ko kiềm nén bất kì thứ gì. Cương nhả bướm em ra mà nói:

“Bướm hồng quá à..! Nước nhìu sướng quá em ơi..!” – rồi lại thọc lưỡi vào cái lỗ của em mà ngoáy tiếp.

XibOlJG.jpg

<Tuyền pussy & boobs – minh họa>↑

Mông Tuyền xoay xoay theo từng nhịp thụt lưỡi của Cương. Miệng em kêu:

“Chòng… thọc sâu nữa đi..! Ưm ưm ưm..! Đã quá à..! Thọc mạnh nữa… mạnh đi..!”

Cương chìu theo em nó, đầu anh gật lên xuống liên tục mà quần miệng đập vào khe hồng của Tuyền lia lịa. Tuyền như ko kìm chế nổi khi tận hưởng cảm giác được Cương ăn bướm của mình… em cũng hết bú nổi thằng ku đỏ hỏn luôn. Giờ chỉ còn rên la “Ưm… ah… ơh..” theo nhịp “đập bướm” của Cương bằng miệng. Cái lỗ của em và xung quanh nó đã ướt nhầy ra, chảy nước đầy miệng Cương.

Một hồi, cổ Cương cũng mỏi. Anh ngưng bú bướm của em nó mà nói:

“Em cho bướm… ăn ku anh đi..!”

Tuyền ko nói, chỉ quỳ thẳng lên, đi lại gần hạ bộ của Cương. Em cầm thằng ku cho nó chỉa lên trời, rồi từ từ ngồi xuống. Cương chứng kiến cảnh thằng ku bị con bướm hồng nuốt chửng… hình ảnh nó từ từ đâm vào hạ bộ cô bé đang quay lưng vào anh. Thằng ku bị nuốt tới đâu… Cương phê tới đó. Chất dịch nãy giờ trào ra bên trong con bướm, cộng thêm nước dãi của Cương phủ đầy lên nó… làm cho mọi việc đâm thụt trở nên quá dễ dàng. Tới khi cả thằng ku ghim trọn bên trong người TUyền… em nó thả người ra, thờ dài “Ơ..!” một tiếng như cũng phê y chang Cương vậy.

Tuyền chống thẳng tay ra sau, qua hai bên hông Cương và bắt đầu nẩy người lên chầm chậm. Thằng ku bị cái lỗ em mút lên mút xuống, dập tới dập lui làm 2 bầu mông em bẹc ra bẹc vào liên tục. Cương được thế, với tay lên mà xoa bóp 2 bầu ngực đang tưng nẩy của em ở trên. Tóc em hơi rũ xuống mà rung theo nhịp cơ thể em nó. Cương cả ngày nay cũng bắn biết bao nhiu trận Batttlefield với Ý và em nó rồi, nên giờ anh cũng lâu ra lắm. Chính vì vậy mà Tuyền dập vào thằng ku anh 1 thời gian, 2 khủy tay em bắt đầu rung rung như mỏi. Cương kêu:

“Ngã lên người anh đi cưng..! Để anh chơi cho cưng sướng nè..!”

Tuyền liền hạ người xuống, đè tấm lưng lên ngực và bụng Cương mà thở như mệt lắm. Tuyền la:

“Hơ… hơ hơ..! Anh cứng quá a..! Đâm nát em đi chòng..! Hơ hơ hơ..!”

Cương vừa bắt đầu đâm vào em nó nhanh hết sức có thể, vừa kêu:

“Đâm vầy nè..! Đâm cho nát lồn em luôn..!”

Tuyền càng la lớn hơn: “Ưm… ưm… ưm..! Ah …a ha.. A..! Sướng … sướng quá… chòng ơi..! Ah … ah … ah..! Đã… quá..! Ưm … ưm..!” – giọng em rung rung.

Con bướm hồng và cái lỗ bóng nhớt của nó bị cây thịt cứng ngắc đâm ra thụt vào điên loạn. Nó càng ngày càng bóp mạnh lấy thằng ku. Cái mép hồng của nó phồng ra, lún vào vì bị chọc ngoáy thấy rõ. Tuyền lại dần ưỡn eo lên cho lỗ bướm chút xuống để hứng lấy những đòn dập của thằng ku. Những bệt trăng trắng đóng dày đặt trên mép bướm và thân thằng ku như bọt xà phòng. Có điều nó còn trắng hơn loại hóa chất tẩy rửa đó. Người Tuyền uốn ép, vặn vẹo liên tục. Tay em nó bấu mạnh vào bên hông vào nắm vào tóc Cương. Anh ko đau, ngược lại còn thấy sướng và phê não. Tay anh bóp nắn điên loại lên bộ ngực Tuyền, rồi lại nhéo vào đầu ti hồng đỏ của ẻm mà kéo lên. Tay kia vừa xoa lên mảng bụng mềm mềm của ẻm, lâu lâu lại với xuống âm vật mà day day. Tuyền như thốn ti, ẻm “Ớ… ớ…!” lên và bặm môi lại “Ứm… ứm … ứm..!” theo từng nhịp tưng nẩy của cơ thể do Cương gây ra. Làn da mịn màng của em trượt trên người Cương càng làm anh cảm thấy ấm áp, mãn nguyện và bắt đầu thấy mình sắp ra. Anh thì thào:

“Anh…! Anh… bắn nha..!”

Đầu TUyền vừa trượt tới trượt lui trên vai Cương, em vừa kêu:

“Bắn… mạnh vô đi anh..! Ứm ứm ứ…! Bắn nát… em đi anh..!”

Cương nghe em nó khuyên nhủ, động viên… lại càng thêm nứng tợn. Và:

“Roẹt… roẹt roẹt..!”

Những tia đạn sền sệt nã vào trong đáy lỗ của con bướm. Thằng ku nở bự nhất có thể, ép vào thành âm đạo làm em nó “ứm..!” mạnh lên 1 tiếng. Bụng em hơi giật giật vì như bị thốn bởi thằng ku. Cả mép bướm và thành âm đạo siết chặt làm nó khó trượt ra vào hơn trước. Cương liền dừng lại, ưỡn cả hạ bộ mình lên cao… hai mông anh ko còn chạm lên nệm nữa, đồng thời cả cơ thể Tuyền bị người Cương đẩy lên trên. Em “ứ..!” lên rồi nhanh quắp 2 chân xuống dưới đùi anh để khỏi bị tuột. Chính vì vậy, luồng dịch trắng ko có cơ hội trào ra ngoài hết, mà bị dốc ngược vào trong, chảy sâu vào trong tử cung em nó. Giờ nhìn Cương y như đang tập bài trị xuất tinh sớm, Kegel, mà có thêm cục tạ là cả con mén Tuyền nằm đè ở trên. Đây chắc là bài tập để “dính bầu sớm”.

Khi cảm thấy cái bầu bên dưới không còn bơm sữa vào trong ẻm nữa. Tuyền vừa phì một hơi, vừa la:

“Nay… chòng mạnh quá à..! Chổng người ta lên vầy luôn..!”

Cương cũng phì cười cái, rồi kêu:

“Chổng ngược… để sữa nó chảy sâu vô… cho em dính bầu á..!”

Tuyền: “Hơ..! Có cái kia rồi mà dính dính cái đầu anh a..! Thả em xuống đi..!”

Cương: “Để vậy… nhìn em đẹp quá à..!”

Tuyền: “Đẹp gì..! Hơ..! Chổng mông lên vậy…! Biến thái quá à..!”

Cương: “Cái đó mà là mông hả..! Cái đó là bướm hồng mà..!”

Tuyền: “Hm hm hm..! Bộ nó hồng lắm hả chòng..?”

Cương: “Hồng…! Muốn hun hoài luôn đó..!”

Tuyền: “Hơ! Biến thái..! Thả em ra đi..!”

Cương: “Để vậy, cái mặt hồng hồng, đỏ đỏ nhìn đẹp nè..! Hm hm hm..!”

Tuyền thọt tay xuống, chọc ngón vô eo Cương. Anh nhột nên thả người xuống cái rầm nghe thấy rõ. Em nó vừa bị đập vào lưng Cương, vừa bị thằng ku nở bự trượt mạnh vào con bướm chật nít mà “Áh..!” lên cái. Ẻm nhõng nhẽo:

“A hạ hạ hạ..! Cứng quá à..! Đau người ta nè..! Hạ hạ hạ..!”

Cương: “Tại ai..! Tự nhiên chọc người ta nhột chết à..! Đáng đời..!”

Tuyền bặm môi, thụt chỏ ra sau cho có lệ. Mặt em nó áp sát vào má Cương, nên anh quay qua, mút lên má ẻm cái. Giống như bị trúng độc… má ẻm phồng ra rồi cái môi chu chu ra, nhìn muốn bứt bỏ vô túi. Cương nhai nhai môi mình vào má em nó để “truyền nọc” vào em nó 1 lúc, anh nhả ra rồi nói:

“Cưng nè..!”

Tuyền bặm môi lại mà “Hm hm hm..!” khoái chí. Xong ẻm nói:

“Xạo..! Chích nọc người ta hoài… cưng cưng..!”

Cương: “Vậy cưng thích bị anh chích nọc vầy vầy hông..?” – vừa nói, vừa thụt thụt thằng ku nhẹ nhẹ vô trong con bướm.

Tuyền: “Ah..! Ăn hiếp em..!” – rồi quay mặt qua, cắn nhẹ vào môi Cương, xong dứt ra.

Cương đưa tay chùi miệng, rồi mới nói:

“Mai anh hông ở đây rồi..! Có buồn hông..?”

Tuyền chợt nhướn mày, nhìn chằm chằm vô mặt anh hỏi:

“Hả..! Chòng đi đâu..?”

Cương phì cười, rồi nói:

“Đi chỗ khác ở tạm..! Chứ sao ở đây được..!”

Tuyền: “Hả..! Vậy chòng kiếm được chỗ rồi hả..?” – mắt tròn xoe nhìn Cương.

Cương: “Thì… anh xin ở tạm chỗ thằng bạn cho mượn xe đó..!”

Tuyền: “Vậy hả..! Hay vậy ta..!” – mặt ẻm sáng rỡ như mừng dùm cho Cương.

Cương: “Nhưng mà ở tạm thôi, vẫn phải kiếm phòng đó chứ chưa yên đâu.”

Tuyền: “U…! Vậy chòng ở mấy ngày..?”

Cương: “Thì chừng nào kiếm được chỗ khác, anh mới dọn qua đó..!”

Tuyền: “Hm hm..! Vậy cũng đỡ rồi..! Hỉ hỉ..! Mốt em kiếm nhà với chòng nhơ..! Nhơ..!” – lại chu cái mỏ hồng hồng lên.

Cương: “Ừa..! Mốt tính sau..! Ờ mà quên..! Quên báo bạn chị Huyền là anh ko thuê chỗ hôm bữa nữa.”

Tuyền: “Ùa..! He hé..! Vậy mơi chòng dọn hả..?”

Cương: “Uhm. Mai ở nhà đi..! Để chiều anh đi được rồi..!”

Tuyền: “Ah…! Cho em đi zới..! Đi..!”

Cương: “Đi rồi người ta hỏi em là ai…! Anh kêu vợ sắp cưới… được hông..? Hm hm..!”

Tuyền: “Hơ..! Cưới gì mà cưới..! Ghét..! Mặt anh ai thèm cưới..!”

Cương: “Hứm..! Vậy ở nhà đi..! Mắc công bị hỏi nữa..!”

Tuyền: “Thì… thì thì nói bạn thân được rồi..! Có sao âu..! Hm hm..!”

Nghe tới đây, tự nhiên Cương hơi hụt hẫng vì cố tình gài em nó. Buồn 3s, xong anh nói:

“Hứm..! Thân mà vầy vầy luôn hả..?” – vừa nói, lại vừa thụt vào trong em.

Tuyền: “Ah..! Chòng kì quá à..!”

Ẻm nhăm mặt, nhìn thấy ghét, xong lại nói:

“Từ từ… mới thân hơn nữa..! Rồi thương… rồi mới cưới chớ..! Hớ..!”

Cương giờ nghe mới thấy mát lòng mát dạ. Anh kêu:

“Thương là cưới đúng hông..?! Hm hm..! Vậy thì được..!”

Tuyền: “hơ..! Có thương hông mà xạo xạo..! Ghét..!”

Cương: “Thương nói chi..! Làm thôi được rồi..! Hm hm..!”

Tuyền bặm môi, mặt bẽn lẽn cười cười, xong dúi đầu vô cổ Cương mà anh nghe rõ tiếng thở của ẻm. Anh nói:

“Anh rút ra nha..! Hay muốn để vậy ngủ..?”

Tuyền: “Hơ..! Muốn thúi ình hay làm mắm sao mà đòi ngâm hoài trỏng..!”

Cương: “Thúi gì… Bữa trước cũng ngâm vậy ngủ mà… thúi gì đâu nè..!”

Tuyền: “Mà nằm vầy… sao em ngủ..?”

Cương mới từ từ rút ra. Rút tới đâu, mặt ẻm hơi nhăn tới đó. Cương hỏi:

“Bộ thốn lắm sao mà nhăn dữ vậy..?”

Tuyền: “Tại chòng ớ..! Nay tự nhiên bự chà bá..! Ấy xong đau người ta nè..!”

Cương: “Bự vậy hổng thích hả..? Mà nó nhỏ chứ bự đâu..?”

Tuyền: “Hơ..! Vầy mà còn la hổng bự nữa hả..! Cắn anh giờ..!”

Cương khỏi cần chờ ẻm nói, anh ngoạm lấy môi ẻm rồi mút cho vài cái. Tuyền “ưm ưm..!” rồi đánh nhẹ ngực anh khi 2 đứa đã tách ra… mỗi người 1 bên. Tới khi Cương nhả môi ẻm ra, ẻm hỏi:

“Chỗ đó… xa em hông..?”

Cương: “Muốn đi hông..? Mai anh cho biết chỗ luôn..?”

Tuyền: “Hi hi..! Thiệt hông dạ..? Tưởng chòng hỏng cho người ta đi chứ..!”

Cương: “Sợ mốt bà xã buồn… hông biết chỗ anh..! nên cho biết chứ có gì đâu..!”

Tuyền: “Hơ..! Ai thèm gặp cái mặt này..! Nhìn thấy ghét..!” – nói vậy nhưng vẫn chà chà bàn tay lên ngực với bụng Cương.

Cương kêu: “Hoi tắt đèn ngủ..! Trễ rồi mai dậy học hông nổi nữa..!”

Cương ngồi dậy, chồm lên tắt cái đèn. Em nó cũng ráng chộp thằng ku như bị dính keo, rồi cười cười hí hửng. Anh nằm xuống, kéo mền đắp cho 2 đứa, lòn tay phải dưới cổ em rồi ôm sát vô người, tay Tuyền vẫn nắm vào thằng ku, đầu em ép má vào cổ anh mà ngủ theo… Không biết còn cơ hội với em nó vậy được nữa ko. Cương vừa nhắm mắt nhưng vừa xoa xoa vai em nó bằng mấy ngón tay trái của mình, như để tận hưởng cơ thể em nó được chừng nào… hay chừng đó. 2 đứa từ từ chìm vào giấc ngủ mà ko biết ngày mai sẽ có gì hay ho, buồn bã hoặc kì lạ nữa.

Tiếng báo thức kêu lên…

Cương mơ mơ màng màng mở bộ phận cảm quan ra… chợt nhắm mắt lại liền vì chói quá. Màn cửa đã bị vén hết ra rồi. Cương vội nhìn qua lại… không thấy con mén Tuyền đâu. Đột nhiên:

“Cạch cạch… ẹc..!” – tiếng cửa đâu đó phát ra.

Cương nhìn về hướng cửa.

“Xẹc xẹc… xẹc xẹc..” – tiếng gì đó chà dưới thảm sàn nhà.

Một cô gái khỏa thân xuất hiện dưới chân giường. Bé Tuyền. Ẻm vừa nhìn anh, thấy đã tỉnh là vội nhào lên giường, chống 2 chân 2 tay qua 2 bên hông Cương. Em nó liền ịnh 2 bầu vú mình vào mặt anh.

“Hí hí hí..! Bé uống sữa đi nè..! Hi hí hí..!” – Tuyền vừa bặm môi, vừa nói.

Cương chưa kịp định hồn gì là đã bị em nó làm cho ngộp thở. Anh vội kéo em nó, đẩy qua một bên rồi nhìn mặt em nó kêu:

“Dám đè anh hả..? Sao nay thức sớm dạ..?”

Tuyền nằm mà nhìn mặt Cương, cười cười la:

“Hi hi..! Thức sớm bữa hổng được hả..!”

Cương hỏi: “Muốn gì mà đè anh ra mớm sữa vậy..?”

Tuyền: “Hm hm..! Thì… cho chồng bú vú… để qua kia… hổng quên người ta..!”

Nhìn mặt em nó tuy cười, nhưng có vẻ hơi tội tội. Chưa xa cách gì hết mà đã nhớ ẻm rồi. Chẳng thà lúc trước đang ở phòng trọ ngập nước cũ, lâu lâu chạy qua gặp ẻm thì bình thường… còn giờ tự nhiên thành thói quen hay sao. Cảm giác sắp hết ngủ chung với em nó… thấy buồn buồn sao đó. Cương bợ lấy một bên ngực Tuyền, mút vào môi em nó thắm thiết. Tuyền cũng ưỡn ngực lên, ngoạm lấy môi anh để đáp lại. 1 hồi môi 2 đứa tách ra, Cương nói:

“Hứm..! Cái mặt đáng ghét của em… ai quên nổi..! Muốn gặp thì gặp thôi..! Có sao đâu nè. Đúng hông..!”

Tuyền: “Hơ..! Ghét…!” – xong ẻm quay mặt qua một bên mà sụt sịt.

Mắt em nó hơi rưng rưng, long lanh và tay chùi nhẹ lên khóe mắt như khóc vậy. Chắc bụi vô mắt hoy..!

Cương thấy tội, giờ là anh dúi mỏ vào cổ em nó mà phà hơi vô, rồi hôn vào đó. Ngửi lấy mùi hương đặc trưng của Tuyền lần mém sau cuối để đề phòng chuyện ko còn cơ hội nằm kế bên Tuyền như vầy nữa. Nói chung cũng tại bà chủ rãnh háng kia chơi về ngay lúc này. Làm anh phải sắp qua nhà thằng bạn ở ké. Mà ở nhà nó là Cương sẽ ko dám dẫn Tuyền về phòng mà tí ta tí tởn được. Chẳng thà là phòng thuê ở ngoài của người lạ. Còn mà vô khách sạn thì thôi..! Tiền nào chịu cho nổi nếu cứ ngủ với nhau mỗi tuần mấy lần. Cương thì cũng nghĩ được tới vậy thôi, nên anh:

“Kệ..! Có gì đâu em nè..! Sau này bà chủ bả về lại bên kia… anh lại qua chơi… em nữa..! Có tháng chứ nhiu..! Ha… ha cưng của anh..!”

Tuyền đánh nhẹ lên ngực anh cái, rồi dụi mắt, xong:

“Hơ..! Chơi chơi gì..! Ghét..! (Sụt sịt)… Mặt anh… anh thèm chơi..! Hớ..!”

Cương hơi buồn, nhưng cố gượng cười cho em nó vui lên chút. Anh nói:

“Thoi dậy rồi đi học nè..! CHiều anh quay lại… anh nựng em cái nữa..! Chịu hông..? Hm hm hm..!”

Tuyền nghe liền đỏ mặt, bặm môi mà đánh anh thêm cái nữa như mèo quào. Ẻm cười cười rồi la:

“Tối ngày ăn hiếp em..! (Sụt sịt)”

Cương ko muốn như vầy hoài, anh ngồi dậy rồi kéo em theo. Anh đi vô nhà tắm đánh răng, rửa mặt. Tuyền theo vô, đứng sau lưng Cương mà nựng nựng, lắc lắc thằng ku như đồ chơi vậy. Cương cũng lườm lườm, kệ em nó muốn làm gì làm. Nhìn mặt con bé dễ thương đang dê mình… ông nào ko nhích. Trừ mấy chế 3D.

Xong xuôi mọi việc, 2 đứa đi ra ngoài bếp, định ra ngoài đường ăn sáng luôn. Vì có hứa sẽ mua đồ cho Thi ăn. Huyền đang loay hoay chỗ bếp, Sương, Minh, Dung, Ý ngồi ở bàn. Mấy chị em vừa thấy Cương với Tuyền là Huyền kêu:

“Hey..! 2 đứa dậy rồi hả..? Vô ăn luôn nè..!”

5eaTcvn.jpg

<Huyền – minh họa>↑

Cương – Tuyền nhìn nhau. Cương nói:

“Dạ tụi em có hẹn ăn ở ngoài ùi..!”

Mấy chị em nhìn 2 đứa, rồi vô tư cặm cụi ăn vì chưa biết bữa nay Cương sẽ tạm chia tay mọi người, hoặc chia tay luôn hay ko thì chưa biết. Huyền mới nói:

“Ờ..! Chê chị nấu dở đúng hông..? Khoái ăn tiệm hơn..!”

Cương ko trả lời câu nói đó, mà đứng ngay chỗ Ý, vịnh tay vô ghế mà nói:

“Nay em dọn đi chỗ khác nha mọi người..!”

Cương quay qua Tuyền, mặt ẻm ngơ ngác nhìn qua nhìn lại. Không phải vì nghe anh nói mà ngạc nhiên… chỉ là chắc nghĩ mọi người đã biết rồi… ai ngờ..!

Minh liền ngớ mặt, ngưng ăn mà hỏi:

“Ủa..! Đi đâu em..? Gì vậy..?”

dlVUjps.jpg

Huyền chợt nhắm mắt, để tay lên trán mà nói:

“Ôi chết..! Quên..! Mai thứ bảy..! Bà kia bả về..! Lu bu quá…!” – chị vừa nói, vừa tặc lưỡi.

Sương: “ih..! Em cũng quên luôn ớ..!”

MN4Gdd9.jpg

<Sương – minh họa>↑

Ý cũng bất ngờ vì Cương quên nói ẻm biết. Ý bỏ hết muỗng đũa ra, mắt long lanh rồi quay người qua níu áo Cương, nhìn lên mặt anh thấy tội luôn đó. Cương cũng ko nói thêm gì, chỉ nhìn ẻm cười nhẹ. Dung kêu:

“Vậy… em đi đâu..?”

Cương: “Qua nhà thằng bạn hôm bữa cho mượn xe ở tạm chị..!”

Minh liền chêm vô:

“Trời ơi..! Tưởng gì..! Đó..! Bởi chị nói..! Nó mê trai bỏ chị rồi thấy hông..?!”

Tự nhiên không khí đang lỡn mợn, cảm động và súc tích… bà Minh bả xọt vô. Đá đổ bồn tắm tình yêu hà. Huyền kêu:

“Ủa rồi em thiệt ko muốn ở chỗ con bạn chị dẫn vô hả..?”

Cương: “Dạ..! Em qua nhà thằng bạn ở tạm. Cũng vẫn kiếm nhà mướn chứ chị. Tại nhà nó thân nên em ở lại đó giờ cũng chả sao. Có cái ăn dầm nằm dề nhà người ta nên cũng ngại. Vậy đó chị..!”

Huyền: “Ừ..! Thì… cưng tính sao tính..! Vậy nay bữa chót..! Ko ở lại ăn với mấy chị hả..?”

Cương: “Dạ..! Em có hẹn với bạn rồi..! Đi với Tuyền nữa. Mà em thấy cũng hông sao chị ơi. Bữa giờ ở đây, coi như được dưỡng nhan đi. Giờ làm đẹp xong rồi đi bán nhan tiếp. Hè hè..!”

Mấy chị em cười mỉm, nhưng cũng có vẻ ko hẳn vui. Minh lại thêm vô:

“Dưỡng nhan đi chơi trai đúng không..! Hé hé hé..! Sao giấu chị được cưng..!”

Cương: “tin em bức bưởi chị hông..?”

Minh: “Há há há …! Bức đi…! Sợ quá..! Nay đi rồi, ko lo bức là hết cơ hội nha cưng..! Hm hm hm..!”

Huyền: “bà này..! Đang ấy mà cứ chọc nó hoài..!”

Sương: “Vậy… giờ anh dọn luôn hay sao..?”

Cương: “Hông có em..! Lát học về mới dọn đi lận.”

Huyền: “Dọn tới dọn lui… Mệt cưng gì đâu..!”

Cương: “Hm hm..! Thì đời đâu suông sẻ đâu chị..! Thoi… em đi..! Khi nào xong, ai cần thì em gửi địa chỉ cho qua thăm nuôi..!”

Huyền: “Ừa..! Nhớ gửi đó…! Ko là mốt quên chị em bên này luôn à..!”

Sương: “Mốt có gì..! Ghé lại đây chơi nha anh..!”

Cương: “Uhm..! Có gì mốt gặp..!”

Minh: “Cho chị địa chỉ luôn nhá..! Mốt thích ăn trái gì… chị gửi qua cho! Hé hé hé..!”

Cương: “Bưởi chị…! Gửi qua liền luôn đi..! Bắn bluetooth qua..!”

Minh: “Ơ…! Em phải bắn chị… chứ chị sao bắn em được..! Hí hí hí..!”

Cương thấy mặt bả ngây thơ quá… nheo mắt hăm dọa mà ko thèm nói nữa. Cương dắt Tuyền ra ngoài sân, mấy chị em cũng bỏ bữa mà ra theo.

Đứng ngoài đường mọi người ôm nhau thắm thiết, tặng nhau những lời tiễn biệt nồng nàng và ôm mặt khóc như đưa đám. Tiễn vong linh Cương cứng về nơi vĩnh hằng… Những khung cảnh thật là sến súa, đương nhiên ko thuộc phân cảnh của Vẽ Tranh rồi.

Cương dựng xe trên lề, Tuyền đứng kế bên. Mấy chị em chỉ biết đứng nhìn Cương mà có vẻ luyến tiếc, nhưng ko làm gì được. Sương kêu:

“Nhớ giữ liên lạc nha anh..!”

Cương: “Đương nhiên rồi em..! Hm hm..!”

Dung ko nói gì, vẫn nhìn anh mà cười nhẹ. Cương kêu:

“Em đi nha chị Dung..!”

Dung: “Uhm..!” – rồi ko nói gì thêm. Đúng là Dung LL.

Cương quay qua Minh:

“Nhớ gửi trái cây, bưởi gì cho em à nha..!”

Minh: “Úi xời..! Đây thiếu cha gì..! Hm hm..!”

Huyền: “Ở bển..! Khi nào đi kiếm nhà gì thì nói chị biết để phụ cưng… Nha hông..!”

Cương: “Dạ. Em biết rồi..! Trưa nay em còn về đây nữa. Để báo Ngọc sau..!”

Huyền: “Uhm.” – mặt chị cũng hơi buồn buồn.

Anh nhìn qua Ý:

“Lát trưa gặp thêm 1 bận nữa nha chưa..!”

Ý níu níu áo anh rồi “Ơ… ơ.. Ơ..”. Anh chả biết ẻm muốn nói gì, thôi cười trừ cho qua vậy.

Tuyền nhảy lên xe, Cương vẫy tay tạm biệt mấy chị em. Anh lại nhìn vào gương chiếu hậu và thấy mấy chị em dần dần nhỏ đi trong tầm mắt. Bởi nói, có cái gương chiếu hậu nó lợi vậy đó. Ngắm được gái tới giây phút cuối cùng. Chứ ớn nhất mấy ba cứ gắn gương kiểu để đối phó, chả có tác dụng gì, mà còn chả biết xe nào hay ai từ sau lưng. Còn mấy ông nội sportbike mà tháo hết gương ra để cho đẹp, rồi đội cái fullface vào, xong mỗi lần muốn nhìn đồng đội là cứ ngẻo đầu ra sau… nhìu khi chả thấy gì đằng trước xong tông búa xua. Đúng trẻ trâu dù bất kì độ tuổi nào.

Tuyền nãy giờ cứ ôm siết người Cương như kiểu ko còn cơ hội nào ôm được vậy nữa, dù bây giờ đang ngồi cái xe Tào cùi mía, ko bị zãnh mông, chu đít gì hết. Cương ghé vào một quán bún chả mà mua cho 3 phần. Tuyền chắc đang nghĩ ngợi gì đó, nên cũng chả hỏi hang chi hết. Cương mua thêm mấy cái tô xốp để đem lên trường ăn với Thi cho vui. Rồi 2 đứa lại “ùn ùn” mà chạy lên trường…

… Đến lớp, vừa thấy bé Thi là Cương:

“Ra ngoài ăn nè em..! Trong đó lỡ đổ gì ra… hôi nữa..!”

3OSELXz.jpg

Thi lót tót chạy ra ngoài hành lang ngồi. Bé Tuyền từ lúc Cương gửi xe vô tới giờ, ẻm cứ im im mà ôm xào nẹo cánh tay anh. Mặt ngáo ngáo, nhìn hiền lành và trầm tĩnh hơn mọi khi. Cương cũng đoán biết em nó nghĩ gì, nên ko hỏi nhìu chi cho phiền lòng em nó. Đang ăn thì Thi kêu:

“Hi hi..! Cám ơn anh..! Lâu lắm rồi… em mới ăn lại món này đấy..!”

Cương: “Anh cũng hiếm khi ăn này lắm..! Ngon nhưng mà đúng là mắc thiệt..!”

Thi: “Lát em trả tiền cho..!”

Cương: “Ko mà..! Anh đãi cho mà trả trả gì..! Cứ ăn thoải mái đi..!”

Thi: “Hm hm hm..! Ôi… Tuyền..! Em ăn được ko… mà sao cứ nhính nhính hoài á..?”

Cương nhìn qua, thấy em nó ăn hông ăn, mà cứ cắn cắn mấy cọng rau như sâu ăn lá. Anh nói:

“Ăn hết hông..? Anh ăn bớt cho nè..!”

Tuyền chu mỏ ra:

“Hớ..! Chị ăn ko, em xớt bớt cho nè..! Hổng cho cái mặt ổng ăn đâu..!”

Thi: “Ôi thôi em..! Chị ăn vầy là nhìu khi no tới chiều luôn ấy..! Đưa cho anh Cương đi..!”

Tuyền lườm lườm Cương, xong nhéo vu vơ vô tay anh 1 cái, rồi gắp cả đống thịt qua cho anh và chừa lại chừng 3-4 miếng. Cương biết em nó chắc ko có tâm trạng để đói, nên đành ăn phụ. Thi thì chắc thích món này, nên cắm cúi ăn thấy thương luôn, mà ai dám nhào vô ôm ấp tầm này… …Vậy là 3 đứa cũng ăn uống xong, no nê thì người có, người chắc ko. Rồi sinh viên cũng dần lấp đầy căn phòng. Buổi học bắt đầu với nhìu suy nghĩ trong đầu Cương và Tuyền. Thi thì ko ai biết hết, vì ẻm có biết gì đâu. Cương để ý thấy cô Vân cứ sàng qua… sàng lại chỗ anh nhìu hơn mọi khi. Trong đầu anh nghĩ:

“Hông lẽ bé Thủy nó tẩm mùi hương cơ thể vào mẹ ẻm, rồi kêu đi vòng vòng gần mình để tăng độ nhớ nhung ta..?!”

Suy nghĩ tầm phào thật… Cuối cùng 3 tiết học cũng lướt qua. 3 đứa cũng chào Vân đi về. Sau đó cũng chia tay nhau ở bãi gửi xe. Cương gọi một chiếc ba gác máy mà chở đồ mình qua nhà Lộc. Đồ anh ít nên nhìu đó là đủ. Cương lên phòng Ngọc, để Tuyền với Ý dưới nhà.

aam0PNV.jpg

<Ngọc – minh họa>↑

“Hả..? Anh dọn đi giờ luôn hả..?” – Ngọc tỏ vẻ bất ngờ khi nghe Cương nói vụ dọn đi.

Cương: “Ừa..! Qua nhà thằng bạn anh ở tạm thôi. Mốt kiếm được phòng đúng ý thì dọn đi nữa.”

Ngọc: “Trời…! Dọn đi dọn lại… mệt thấy mồ luôn á..!”

Cương: “Ừa. Thì chịu vậy thôi. Ai biểu anh kén chọn chi..! Hm hm..!”

Ngọc: “Hèn chi..! Hôm qua người ta mới về là đụng đụng à..!”

Cương vừa nghe vậy, anh liền ôm Ngọc mà mút lên mút xuống bờ môi mềm mọng của em. Ngọc lúc đầu cũng “Ứm..!” rồi đẩy nhẹ anh ra, lúc sau cũng thả lỏng người ra mà ôm anh lại còn chặt hơn. Cương ko biết còn cơ hội với em nó ko nữa, nên lột phăng cái áo thun tay ngắn và cái quần short cụt tới háng em ra. Ngọc như cũng muốn chấp nhận cuộc “giao dịch” cuối cùng, nên em nó ko chống cự gì hết… ngược lại còn chủ động nhảy lên người Cương mà bám lên như “khỉ đu cây dừa” vậy. Cương tuột quần mình xuống, thằng ku ngỏng lên cứng khự… Cương liền rê ngón tay xuống mà dẫn hướng cho nó chỉa ngay cái lỗ hồng của Ngọc mà đâm vào. Nước nôi dù chưa ra đủ để bôi trơn, nhưng do bất chấp mọi thứ, Cương cứ vậy mà bế em nó, hẩy hông lên lia lịa, thằng ku vì vậy mà đâm thụt liên tục vào lỗ bướm hồng của em nó. Có chút thốn, nhưng kiểu “giao dịch” thần tốc này lại khiến 2 đứa nứng hơn bao giờ hết. Cương dập vào hạ bộ em nó “bạch…bạch… bạch” rất mạnh bạo. Ngọc vừa ngoạm môi CƯơng, vừa rên “ưm ửm” vang khắp căn phòng. Cương ko kiềm chế được mà kêu:

“Anh sướng quá..! Anh… dập nát bướm em nha..!”

Ngọc: “Anh… mạnh lên đi..! Ứm ứm ứm..!”

Em nó rên la bằng đủ thứ tiếng. Càng bị Cương dập, nước em nó càng trào ra nhìu hơn. Cương càng lúc càng sướng vì vừa được âm đạo Ngọc bóp chặt vào thằng ku mà trượt tới, thụt lui… vừa thấy nứng tợn vì đang bạo dâm với cô gái luôn đòi “đấm đá” mình nào giờ nhưng luôn mặc bộ đồ lễ tân quyến rũ..! Cơ thể Ngọc cứ bị Cương hất cho bay lên, rớt xuống… đập và đùi Cương bành bạch một cách điên loạn làm con bướm càng sưng đỏ. Do tình cảnh quá đỗi kích dục… chưa được 5’ là:

“Roẹt… roẹt roẹt roẹt..!”

Có bao nhiu tinh dịch ứ đọng trong cái bầu bên dưới thằng ku tối qua tới nay… là nó phụt ráo trọi vào trong con bướm nhỏ hồng của Ngọc mạnh mẽ đang bóp mạnh lấy thằng ku. Cương gồng cứng người cho quá trình “giao dịch” diễn ra trơn tru, ko để sót lại bất kỳ giọt dịch nào ở trong… … Một lúc sau, anh hỏi:

“Em ra chưa..?”

Ngọc phì cười, rồi gật gật đầu.

Cương vẫn bế và ngâm thằng ku bên trong em nó 1 lúc, anh nói:

“Sau này… có gì thì gọi anh nha..!”

Ngọc: “Hm hm..! Anh cũng phải gọi, nhắn cho em nữa ớ..! Bữa giờ… mình vầy hoài… mà có bao giờ anh nhắn gì em đâu..!”

Cương: “Anh xin lỗi..! Anh có tội mà..! Mốt ko vậy nữa..! Nha..!”

Ngọc: “Nói là phải làm đó..! Người ta thích… mà đợi hoài hông thấy ổng hỏi thăm gì hết trơn..!”

Cương: “Hm hm..! Anh biết rồi..!”

Cương thả em nó xuống, lại hôn vào môi em những lần cuối cùng, rồi nhìn mặt em nó như để ghi nhớ hình ảnh trong đầu. Ngọc kêu:

“Thôi..! Anh đi đi..! Để mấy đứa nó đợi..! Nhớ nói gì là làm đó nghe chưa..! Hông em quýnh anh chết luôn ớ..!”

Cương: “Hm hm..! Uhm..!” – Anh ôm em nó một cái thật chặt.

Ngọc cũng cạ cạ má ẻm vào mặt anh. 1 hồi thì 2 đứa từ từ thả nhau ra. Anh kéo quần lên lại, rồi Ngọc tiễn anh ra khỏi cửa phòng, người vẫn trần trụi mà nhìn anh cho tới khi Cương khuất dạng khỏi cầu thang… Cương đi xuống, cùng với Ý và Tuyền đi ra cổng ngoài sân. Ông 3 gác đứng đợi nãy giờ. Anh nói với Ý:

“Có đthoại đó..! Cần gì nhắn cho anh chị biết nghe..! ở nhà ngoan đó..!”

Ý mến anh dữ lắm. Có phần cũng thương Cương nữa, nên ẻm cũng ôm dính vô người anh 1 lúc lâu, nhưng ko khóc gì hết. Ai sướt mướt kiểu đó tầm này… Bé nó thả anh ra, mỉm cười một cái như cho Cương yên tâm. Rồi anh chạy xe moto, Tuyền chạy cái xe cùi của anh… cùng nhau với ông 3 gác mà “ùn” đi từ từ về hướng nhà Lộc.

Đoạn đường qua bên Lộc thì ko cần mô tả nhìu. Xe đông, người dày, đường chật và ồn ào khắp mọi chỗ. Mất nửa tiếng chạy từ chỗ động banh thân thương qua tới đây. Vừa đến nơi, Tuyền hỏi:

“Nhà này hả chòng..?”

Cương: “Um..! Để anh gọi nó ra mở cửa..!”

Anh bấm đthoại, rồi Lộc nghe:

“Alo..! Qua chưa ông..?”

Cương: “Đang trước cửa nè..! Có bạn tui qua phụ nữa..!”

Lộc: “Ờ xuống liền..!”

Lộc cúp máy. 3 người dưới này chờ chưa tới 30s là thấy Lộc nó chạy nhanh ra mở cửa. Mới lú ra, là mặt nó đơ… rồi hỏi:

“Ủa ông..! Bạn gái hả..!”

Cương: “Ờ..! Bà xã thôi..! Hoi lẹ rinh đồ vô, để ông 3 gác ổng chờ..!”

Mấy đứa chưa kịp chào nhau gì, là chỉ lo chăm chăm rinh vài món đồ, tạ tiết của Cương vô trong sân. Lát sau, má Lộc đi ra. Tuyền kêu:

“dạ… chào cô..!”

Typ7MBi.jpg

Má Lộc: “Ủa bạn Cương hả con..?”

Tuyền: “Dạ cô..! Đang dọn đồ… chờ tụi con xíu..!”

Má Lộc cũng ko hỏi hang gì, mà cũng chạy ra phụ mấy đứa rinh đồ vô sân. Nhìn mọi người y như mấy người công nhân đang làm trong kho hàng vậy, xô bồ thấy ghê luôn… gần 5’ sau thì đồ đạc trên xe 3 gác cũng tải xuống hết vào trong sân nhà, Cương trả tiền cho ông tài xế rồi đi vô sân, khóa hờ cửa lại mà đứng thở. 1 lát sau, anh nhìn Lộc và Linh (má Lộc) mà giới thiệu:

“Dạ..! Này Tuyền bạn con, học chung lớp..!”

“Ừa..! Vậy hả con..! Bạn gái hay sao mà dễ thương, chịu khó quá ha..!” – Linh nói.

“Ủa..! Người yêu ông hả..?” – Lộc ngơ ngác hỏi lại.

Tuyền bặm môi, cười mắc cỡ. Cương nói:

“Bà xã chứ người yêu gì..! Hm hm hm..!”

Tuyền đánh Cương lia lịa rồi cúi cúi mặt xuống nhìn mấy thùng đồ. Cương mới nói thêm:

“Em nó có bạn trai rồi..! Đâu ra mà tui có cửa..! Hm hm hm..!”

Linh liền thêm vô:

“Ủa vậy hả..? Trời..! Cô tưởng người yêu con chứ..! Làm…”

Cương bẻ lái qua chuyện khác:

“Ờ..! Dẫn tui lên phòng đi ông..! Ở đâu..?”

Linh: “Ờ…! Dẫn nó lên đi con..! Hôm qua cô dọn sạch sẽ rồi đó..! Yên tâm nha..! Hm hm..!” – cô vừa nói với Lộc, vừa quay qua nói với Cương.

Cương: “Dạ..! Cám ơn cô..!” – anh qua Tuyền:

“Đi lên coi hông em..?”

Tuyền phồng cái má lên “hong..!” cái, nhưng tay vẫn vịnh vào cổ tay Cương, chứ ôm cho bộ ngực ép vào tay anh như mọi khi. Chắc ẻm cũng giữ ý trước người lớn. Cương thấy Lộc cũng có tia tia vào mặt mà cơ thể Tuyền nãy giờ. Anh cũng chả khó chịu, vì đâu phải có mình ổng làm vậy khi thấy đứa con gái dễ thương như con mén tưng. Lộc đi trước dẫn đường, Cương nắm tay con mén kéo theo… cô Linh đi theo sau cùng…

Lên tới phòng, ở lầu 1, Lộc nói:

“Phòng tui có ban công, thì ông cũng biết rồi ha. Còn phòng kế bên là đó giờ để trống. Giờ ông ở đây ha..!”

Linh liền nói:

“Hồi đó đẻ thằng này nè..! Xong rồi cô tính rặn thêm đứa nữa… mà ổng hông chịu. Chứ tính xây phòng này cho đứa đó đó.” – cô vừa nói, vừa nhìn qua Cương với Tuyền.

Em nó chỉ gật gật đầu, chu chu mỏ ra. Cương:

“Dạ..! Giờ con ở ké hoi..! Mốt cô làm thêm đứa nữa… rồi con trả phòng cho..! Hm hm hm..!”

Linh: “Ha ha ha..! Con nghĩ sao..! Cô tuổi này còn đẻ đái gì nữa..! Hm hm..! Mà thoi… ông kia muốn 1 đứa thì cô chịu thôi..! Chứ nói tới nói lui, ổng cũng chả nghe đâu.”

Cương cười cười, rồi bước vào trong phòng. Đó giờ qua chơi, có ngủ lại cũng ngủ trong phòng Lộc thôi, còn phòng này bỏ trống để lặt vặt linh tinh… anh có biết nó ra sao đâu. Nói chung là phòng cũng rộng cỡ 1 phòng khách sạn 3 sao, khoảng 5x7m gì đó… ước chừng vậy thôi chứ nhìu khi nhỏ hơn. Có cái là nhà vệ sinh ở ngoài chứ đâu rộng như bên biệt thự kia mà đòi có WC mỗi phòng. Đang nhìn ngắm thì Lộc hỏi:

“Thấy được hông..?”

Cương: “Rộng … được..! Hm hm..! Thôi ông đục tường phòng ông thông qua đây để đỡ đóng cửa tới lui..!”

Lộc: “Ha ha ha..!” cùng với cô Linh. Xong ổng nói:

“Ờ để tối tui lấy cái muỗng, cào cho lủng tường rồi thông qua luôn cho..! Hm hm..!”

Cương chợt nhớ ra gì, nên hỏi cô Linh:

“Ờ mà cô..! Ví dụ con dẫn bạn về để họp nhóm được hông..? Tại đang làm đồ án chung với bé này nè, rồi 1 bé nữa. Nhìu khi ko có chỗ nào… thì qua đây được hông cô..?”

Linh nhìn vô Tuyền:

“Trời..! bé này hả..? Xời..! Qua đây càng vui chứ sao..! Ha ha..! Ko sao con..! Làm như người lạ vậy..! Hỏi mấy chuyện đó chi..! Cô ở nhà bán đồ rồi cũng vòng vòng trong nhà buồn chết.”

Lộc: “ủa ông còn bé nào nữa hả..?” – nghe gái là ổng tươm tướp hà.

Cương: “Thì cũng bạn học chung lớp hà..! Tại chung nhóm thôi chứ có gì đâu ông..!”

Linh: “Trời..! Thằng…! Bạn gì toàn nữ ko ha..! Mà dễ thương nữa chứ..! Ai như thằng này… giờ chưa có ai nè..!”

Lộc: “Ơ..! Con có rồi nha..! Lát chiều dẫn qua cho biết..!”

Linh: “Ờ mẹ cũng quên..! Để lát mua đồ nấu để chiều coi con dâu tương lai nữa..! Hm hm hm..!”

Lộc: “Thấy hông..! Mới nói qua mà nay…”

Linh: “Ờ…! Chiều ăn đồ với thằng này nha. Nó kêu cô làm để đón bạn gái nó đó..!”

Cương: “Dạ con biết rồi..! Hôm qua ổng nói con mà..!”

Linh quay qua Tuyền:

“À con bé này nữa..! Chiều qua đây ăn với mấy đứa nha..!”

Cương quay qua em nó:

“Ăn hông em..!”

Mặt Tuyền cười cười, ko biết tại sao, chợt em ngớ mặt ra như nhớ gì đó, em nói:

“Dạ..! Chiều nay con đi làm rồi..! Hông qua được cô..!” – mỏ chu chu thấy ghét.

Linh: “Làm hả..! Mấy giờ làm… để cô nấu sớm sớm cho ăn..!”

Tuyền: “Dạ thoi cô..! Chạy qua chạy lại mắc công lắm. Để dịp khác nha cô..! Hm hm..!”

Linh: “Trời..! Tưởng đâu… thoi… nhớ mốt qua chơi nghe… cô nấu cho ăn..!”

Tuyền ngờ ngợ “Dạ..!” cái, rồi bóp bóp tay Cương như ngại lắm. Cương nói:

“Thôi để con chở em nó về nghỉ ngơi, chiều đi làm nữa. Rồi lát vòng lại đây. Cô cứ để đồ ngoài sân đi. Để con biết con rinh lên bỏ đâu đâu theo ý.”

Linh: “Ờ..! Lộc, lát phụ nó rinh đồ nha..!”

Lộc “Dạ..!”

Cương dắt Tuyền ra ngoài, chở em nó trên chiếc moto cho đỡ đau đít. 2 mẹ con Lộc khóa cửa lại, đi vô trong chờ Cương quay lại.

Đang ngồi trên xe chạy, Cương nói với em nó:

“Đó…! Mốt có gì thì qua đây gặp anh..! Anh xin trước rồi đó..!”

Tuyền ngồi sau mà “Hm hm hm..!”, xong bây giờ chắc mới vui lên xíu mà:

“Ghét chòng..! Em qua… là chòng biết em..!”

Cương: “Biết gì..? Qua để học chứ hông phải chơi đâu mà biết biết..!”

Tuyền: “Hơ..! Ghét..! Khỏi cho chòng học luôn..! Hỉ hỉ hỉ hỉ..!” – giọng cười như có âm mưu gì đó.

Cương: “Học la học hét..! Học gói học cởi..!”

Tuyền: “Là sao..?”

Cương: “Là cởi đồ em ra rồi đánh cho em hét lên á..!”

“Ah…! Chòng biến thái quá à..! Ghét… ghét… ghét ghét..!” – ẻm vừa nói, vừa “bốp” lia lịa lên lưng Cương. Xong vòng tay siết vào người anh cho bộ ngực cái tô ép lên người Cương suốt đoạn đường.

Rồi 2 đứa cũng trở lại động banh tưng. Tuyền mở cửa ra, 2 đứa dắt xe vô nhà. Cương lấy thêm vài thứ còn sót lại của anh mà ràng lên yên sau xe. Tuyền đi vào trong mà ngồi ở phòng khách với Cương sau khi anh làm xong. 2 đứa dựa vai nhau trên ghế mà im lặng, ko nói gì. Tay Tuyền vuốt vuốt lên bụng Cương như em thích sờ chỗ đó lắm vậy. Mặt thì nhìn về phía Tv đằng trước. Bé Ý chắc ở trên lầu ngủ hay làm gì đó ko biết, nên giờ phòng khách chỉ còn 2 đứa.

Bữa nay, Tuyền mặc cái áo thun dài tay màu trắng và quần nỉ đen na ná hôm đi ăn lẩu với Thi. Mồ hôi làm cho vải áo ướt và hít vào da thịt của em, lộ ra cả cái áo ngực trắng có hoa văn. Cương đang ôm em nó mà nhìn vào bộ ngực phập phồng theo nhịp thở của em, đang bị cái áo bó sát vào. Thằng ku phát tính hiệu:

“Làm cho em nó tưng mau lên..!”

[Hết phần 31]