The Ugly Girl

( Tại nhà Kim Nhạc )
Tài xế đưa họ đến 1 căn biệt thự rộng lớn w khuôn viên rộng và hàng cây xanh mát. Có 1 mùi hương hấp dẫn ta ngay khi đặt chân đến ngôi biệt thự.. Ngôi biệt thự này trồng rất nhiều hoa.
– Hì đến rồi.
– Nhà cậu đây à. Rộng thật. Chắc cậu thích lắm nhỉ ?
– Hì , có gì đâu. Mình ở từ nhỏ đến lớn nên quen rồi , cũng bình thường hoi mà.
– ^^. Chắc có lẽ vậy.
Đối với Nhã Ngọc , đây đẹp như thiên đường. Ngôi biệt thự trong cổ. Nó nhứ tòa lâu đài trong cổ tích và đôi khi nó xuất hiện trong giấc mớ của Ngọc từ hồi còn nhỏ.
“- Đây quả là thiên đường- Ngọc thầm nghĩ. ”
– Mình vào trong đi . Hom nay nhà mình k có ai. Bố mẹ đi làm hếc rồi. Chị 2 thì chắc đg nhà bạn.
– Cậu củng có chị à ?
– Có sao không ? Mình thương chị lắm. Có hai chị em thôi mà.
Bước vào trong căn nhà, cô như lạc vào mê cung. Trang trí thì rất đẹp và sang trọng, k quá lòe loẹt, màu chủ đạo trong ngôi biệt thự là màu trắng xám. Bộ ghế salon dài màu trắng , chiếc TV màn hình rộng thật to với những bức tranh tĩnh vật treo trên tường. Ngôi nhà còn rất nhiều điều mà Nhã Ngọc chưa khám phá. Nó thu hút cô 1 cách lạ lùng, mê hoặc. Nhã Ngọc như Alice lạc vào xứ sở thần tiên.
…. Cổ tích có xảy ra ở đời thật ?? …
– Wow , nhà cậu trang trí đẹp thật.
– Mình và chị 2 cùng góp ý đấy.
– Cậu cũng có tài quá har. Còn gì mà mình chưa biết nữa đây ?
– ^^~ , có gì đau. Từ từ ròi cậu sẽ biết thôi.
– hihi…
– Mình lên phòng đi rồi nói. Kim Nhạc nắm tay Nhã Ngọc kéo lên phòng.
Phòng của Kim Nhạc sẽ lại là điều bất ngờ gì đây ? Có gì nằm bên trong căn phòng ? Có gì đó đg đợi Nhã Ngọc khám phá ? Cảm giác lẫn lộn , lại là cái chạm tay ấy..
– Đây rồi . Cậu vào đi.
Cửa phòng mở toang trước mắt Nhã Ngọc , không bắt ngờ cho lắm.
.. bên trong căn phòng ..
– Cậu thấy thế nào ?
– Nó giống suy nghĩ của tớ.
– Giống ? Cậu đã từng nghĩ về mình à ?
Câu nói đó làm Nhã Ngọc lúng túng.
– Ơ , k phải. Ý tớ là tớ nghĩ 1 người luôn cười và làm người khác thấy thoải mái như cậu thì chắc căn phòng đầy màu sắc. Căn phòng đầy sức sống như cậu vậy.
– Hì , tại mình muốn cảm giác bình yên khi bước vào căn phòng. Mình ghét những màu tối. Nó ảnh hưỡng đến tâm trạng mình mất.
Căn phòng Kim Nhạc có rất nhiều màu sắc, sinh động , khiến người ta cảm thấy an toàn và nhẹ nhõm . Bốn bức tường có màu xanh da trời viền trắng. Rèm cửa số là những họa tiết hoa hướng dương màu vàng rực rỡ đg đón lấy ánh nắng mặt trời. Căn phòng không quá nhiều đồ đạc, chỉ có tủ quần áo, máy lạnh và 1 bàn vi tính. Thứ thu hút Ngọc nhất đó chính là cây đàn guitar ờ góc phòng.
– Cậu biết chơi đàn cơ à ?
– Biết ít à. Hồi cấp 2 mình có học cho vui. Nhưng k hay lắm đau.- Kim Nhạc lè lưỡi, trông cứ như chú mèo con vậy.
– Cậu giỏi thật đấy.
– Có gì đau. Cậu khen hoài làm mình ngại đó. – Kim Nhạc lấy 2 tay che mặt vẻ xấu hổ.
– Có sao nói vậy mà.
Cậu cũng biết sơ về mình rồi. Sao k nói về cậu đi ?- KN chuyễn chủ đề.
– Tớ có gì đau mà ke.
– Thôi mà , nếu cậu k nói sao mình có thể trở thành bạn.
Làm bạn , bắt đầu rồi đây…
– Cậu muốn làm bạn w tớ ?
– Tất nhiên. Nếu k sao mình lại nói chuyện w cậu ^^.
Nhã Ngọc nên vui không ?
– Hì , thôi đc. Nhưng trước tiên , cậu đàn cho mình nghe đi , 1 đoạn thôi.
– OK. Nhớ là khi đàn xong là cậu phải kể đó.
Kim Nhạc tiến đến góc phòng cầm cây đàn và hát. Nhạc đàn bài ” Đồng thoại “. Tiếng nhạc du dương đưa người ta vào cõi mơ.
Và rồi , Nhã Ngọc không còn chú tâm vào bài hát nữa , cô chuyển sự chú ý sang món đồ dì đó khiến cô thốt lên.
– Ơ , cậu là con gái….
( .. tại nhà Nhã Ngọc .. )
Cô về nàh w tâm trạng tạm ổn , k đau khổ như ngày hôm đó. Tuy tình cảm cô dành cho G.Lạc đên nay vẫn k thay đổi nhưng phần nào trái tim cô đang rung động vì người khác. Một người bạn mới. Liệu tình yêu ngốc nghếch đó có bị lung lay hay cô sẽ kiên trì giử mãi hình ảnh G.lạc trong tim ?
Phải giành lại G.Lạc hay sẽ để nó vào lãng quên. Cô có cần giữ lòng cho 1 người như G.lạc . Trong đầu Nhã Ngọc cứ lung tung các suy nghĩ rối rắm k có cách giải quyết.
” .. chắc nên trút bỏ thôi .. ”
Cô mệt mỏi , ngã lăn lên giường và thiếp đi lúc nào k hay.
… Trong giấc mơ ..
– Chị G.lạc …. – Nhã Ngọc thấy Lạc đg ngồi 1 mình trong coffee Trà My và cô thầm nghĩ : ” chắc chị đg đợi mình”
Cô tiến lại gần.
– Nhã Ngọc , em ngồi xuống đi.
Ngọc hạnh phúc, Gia Lạc đg ở trước mặt cô. Yệu thương tràn về như chưa hề có sự chia cắt giữa 2 người.
– Chị , mìh chưa chia tay đúng k ? Em k nằm mơ ?
Nhã Ngọc liên tục hỏi nhưng k hề có câu trả lời. G.Lạc vẫn ngồi đó w ánh mắt trìu mến.
– Chị trả lời e đi ..
Gia lạc vẫn không lên tiếng , để mặt Ngọc . Làn khói mờ ảo , bóng dáng G.Lạc dần biến mất trong làn khói ấy.
– Gia Lạc, chị đi đau ? Ở lại w em đi . E cần chị mà. Chị đừng đi.
Thoáng chóc, G.Lạc đã hoàn toàn biến mất. Trái tim Nhã Ngọc bị bóp nghẹt 1 lần nữa. Cô kbh có thể giữ G.Lạc ở bên cạnh .
………………………………………….. ………………
Làm sao nguôi ngoai nổi nhớ người ?
Làm sao tìm về vùng trời bình yên kia ?
Và làm sao , làm sao tôi thôi yêu người ?.
………………………………………….. ……
– Con gái, dậy đi tới h ăn cơm rồi. – mẹ Nhã Ngọc.
Cô tỉnh giấc. Tiếng mẹ gọi đã kéo cô ra khỏi giấc mơ. Mắt cô ướt , gối cũng ướt theo. CÓ lẽ cô đã khóc ngay cả khi mình đg ngủ.
” .. mình k thể sống nổi nếu k có chị , em sẽ khiến chị phải thay đổi .. ”
…………………………………….
( .. At school .. )
– Hi ! – Kim Nhạc vui vẻ vẫy tay chào Nhã Ngọc.
– Ngày mai là bắt đầu ôn thi rồi đấy.
– Ờ mình lo lắm , sợ môn vật lý ấy.
– Vậy à, tớ lại giỏi môn đó đấy. Hì
– Thế cậu kèm cho mình nha ^^. Kim Nhạc lại cười làm tim Nhã Ngọc đập nhanh 1 cách đắng kể.
– Có thể , nếu cậu k chê.
– Đương nhiên là không rồi.
– Vậy mình gặp sao đây ?
– Thứ 7 cậu sang nhà mình đi.
– Mà khoan , tớ k biết nhà cậu.
– Lác ra về , mình chỉ cho.
………………………….
Tan học …
– Tài xế mình đến rồi. Cậu qua nhà mình chơi chút đi sẵn tiện biết nhà luôn. Tài xế mình sẽ đưa cậu về nhà.
– Um, cũng đc. Một chút thôi nhé.
– Vậy tốt quá , mình đi thôi.
2 người bước lên xe trong ánh mắt soi mói of mọi người trong trường. Có tiếng bàn tán:
-Con nhỏ xấu xí đó mà cũng là bạn of Kim Nhạc à ? Thật k tin nổi.
Đứa khác lại lên tiếng.
– Tao nghe nói Kim Nhạc là hot tomboy ở trường XXX đó. Nhà nó giàu lắm.
Đã bắt đầu có nhiều lời bàn ra. Tin đồn từ đó mà lan cả trường. Có người nói họ yêu nhau , có người nói Kim Nhạc đg trêu gẹo Nhã Ngọc..v.v..
Tin tức đó truyền đến tái người. Người đó ngạc nhiên khi nghe thấy tất cả chuyện đó. Người đó đg cố gắng lật lại từng trang kí ức đã từng có giữa cô và người con gái kia…
– Cô ta quên mình nhanh vậy sao ?
… Con người đôi khi ích kỉ , nhỏ nhen. Họ mâu thuẫn , khi có đc thì k biết nắm lấy khi vụt mất thì cố tìm cách phá hỏng. Đời là 1 cuốn phim dài mà con người đg cố gắng ra sức diễn, rồi họ nhận đc gì nhỉ ?….
(…..)
Vẻ mặt Kim Nhạc lập tức đổi sắc. Ngại ngùng , k biết nói lên từ gì khi Nhã Ngọc vô tình nhìn thấy thứ k nên thấy.
– Ui chết, ngại quá. Để mình đem dẹp cho.
Kim Nhạc gần như là 1 người hoàn hảo nhưng có lẽ cô đã k dọn dẹp phòng mình gọn gàng để chào đón cô bạn mới. Cô đã bỏ sót thứ mà chỉ con gái mới có thể dùng “BVS”, hèn dì sượng đến như vậy . ” ”
– Hì , có gì đau , bình thường mà. Nhưng tớ k biết cậu là con gái đấy . – Nhã Ngọc nín cười , nhìn sang chổ khác.
– Xin lỗi , mình bất cẩn quá.
Cô tức tóc dọn ” khách không mời ” sang chỗ khác.
Bất ngờ thay …..
– Aaa ..
Kim Nhạc té nhào đè lên Nhã Ngọc. Trong lúc dọn dẹp, vì quá lúng túng , cô vô tình vấp phải cái remote máy lạnh và trượt té.
Cả Kim Nhạc và Nhã Ngọc đều bất ngờ. Gương mặt họ chỉ cách nhau chừng 5cm, khoảng cách đủ để cảm nhận đc hơi thở nhau. Bên ngoài cửa sổ , những cơn gió, hàng cây xanh biếc cũng bối rối nhìn nhau.
– Mình xin lỗi. Hôm nay không biết mình bị sao nữa , hix. – Kim Nhạc đứng dậy , chĩnh trang lại quần áo.
– K sao. – giọng lạc hẳn.
Không khí trong phòng trùng xuống , k còn thoải mái như trước. Nếu cả 2 là người bình thường thì việc đó đã không ảnh hưởng họ như thế này. Khổ thay , họ ….
Kim Nhạc cũng là 1 lesbian, chỉ tại cô chưa thừa nhận đó thôi.
… Định mệnh đã sắp xếp họ gặp nhau để rồi trở thành bạn, rồi lại từ những cái vô tình , họ xích lại gần nhau hơn. Hãy nhìn sâu vào trong thâm tâm mình , bạn sẽ thấy ta là ai. Con người thật đã bị ai kia che dấu quá lau rồi, đúng k ? …
– Ơ ngại quá. – Kim Nhạc.
Thật sự là nóng vì nhiệt độ hay nóng vì có gì đó đg he hé trong cô, nó chực chờ 1 cơ hội nào đó để bùng cháy. FIRE OF LOVE !
– Thôi cũng trễ rồi. Tớ về đây
– Mình đưa cậu ra cửa.
Cầu thang hơi trơn do cô giúp việc vừa lau nhà…
– Nhã Ngọc , cẩn thận.
Kim Nhạc ôm chầm lấy Nhã Ngọc. Đôi môi họ tìm đến nhau. Định mệnh đã bắt đầu khởi mào cêu chuyện.
Đã gần 1p , đôi môi họ cứ dính chặt lấy cho tới khi chuông điện thoại Kim Nhạc reo.
– Alo, con nghe nè mẹ …
– ” …. “- mẹ Kim Nhạc.
– Thôi con nói sau nhé. – Kim Nhạc cúp máy.
Nhân cơ hội đó, Nhã Ngọc bỏ ra về.
– Chờ đã , mình kêu tài xế đưa cậu về.
Kim Nhạc chạy theo nhưng k kịp.
………………………………………….
Bên trong kính xe hơi, Bảo Nghi thấy 1 người con gái vừa chạy ra trông có vẻ quen quen. Dường như đã gặp đâu đó.
– Người vừa rồi là ai thế Nhạc ?
– Dạ , bạn e tới chơi.
– Có bạn gái cơ à. E chị biết yêu rồi nha. – cười mỉa mai.
– Chị kì quá, k nói w chị nữa, em lên phòng đây.
– Khoan đã, sao chị thấy người đó quen sao ý. – nhíu mài.
– Làm sao chị quen đc. Chắc chị nhìn lầm đó.
– Umm, e lên lầu đi. Chắc chị nhầm. Chị di tắm , mới đi chơi về mệt quá.
– Vậy e lên phòng.
Bảo Nghi cẩm thấy người con gái đó mình đã từng gặp qua. Chắc chắn là vậy.
……… ( Phòng Kim Nhạc )……………
” .. cảm giác vừa rồi lạ quá , lần đầu tiên mình hôn con gái , lại cái vụ đó nữa , ngại chết … ”
Người Kim Nhạc lúc đó n1ong ran, như có 1 dòng điện nào đó chạy qua. Thích thú. Cô muốn thử nghiệm nó lại 1 lần nữa ….
…………………………………………..
( Quay lại Nhã Ngọc )
Lại thêm 1 đêm mất ngủ nữa đây !
– K thể tin đc . Mình vừa .. K đc , như vậy là có lỗi w G.Lạc ,mình k nên suy nghĩ nữa , k đúng đâu ..
… Yêu 1 người k phải có lỗi. Trái tim ta có thể yêu hai người nếu 1 nữa kia làm ta tổn thương. Cái hôn là sự mở đầu, sự việc gì sẽ là típ theo ? THIÊN THẦN mà THƯỢNG ĐẾ phái xuống đã bắt đầu công việc của nó ..