The Ugly Girl

Trắng và đen , hai gam màu , hai tính cách. Trắng: tượng trưng cho sự ngây thơ trong sáng , thiện cảm. Đen: bóng tối , một mặt trái nào đó của sự thật , sự u tối , luôn là nơi cái xấu hiện hữu. Hai cô gái , người thánh thiện và một kẻ chuyên lừa lọc. Lời nào sẽ là thật lòng ? Tỉ lệ thành công trong tình yêu này là bao nhiêu ? ..
….Tình yêu có dễ dàng cho ta đong đếm ? …
– Chị mua về rồi nè , em ăn đi không tan hết đó.
– Ừm , em ăn nè. – Cô chạm môi vào cây kem ngọt lạnh.
– Khoan đã , đợi tí.
– Gì vậy chị ? – Cồ gái dừng lại.
– Phải trả ơn tôi chứ cô bé
– Trả ơn gì đây ? Để làm gì cơ chứ ?
– Hôn tôi chứ chi. Mua cho ăn mà nói thế đó hã ?
– Ngoài đường mà , ngại lắm đấy
– Lẹ lên , ko ý kiến , nhanh ko tôi giận thì cô hết đường mà năn nỉ nha. Má nè.
– Được rồi. Chị đừng giận. – Cô nghe đó như 1 mệnh lệnh khó chống. Cô e thẹn đưa mặt về phía G.Lạc. Chớp ngay thời cơ đó …
G.Lạc xoay người và thế là môi họ chạm vào nhau. Thời gian như ngừng động. Gia Lạc đã nếm kem trước đó, mùi vị của sôcola còn xót vừa đắng lại ngọt ngọt , thích thích. Vị kem của vani và socola hòa quyện tạo thành hương vị khó quên. Khoảnh khắc đó , ta thầm ước mình được như họ. Đó là cái hôn đầu tiên của 2 cô gái. Ngọt ngào làm sao !
…..
Gió mùa thu mát mẻ , se se lạnh nhưng lại ấm áp, là thời điểm tuyệt diệu trong năm. Tại sao một tình cảm đẹp đẽ ấy lại bị Xã hội cấm cản ? Yêu không phân biệt giàu nghèo , sao lại phân biệt giới tính ? THƯỢNG ĐẾ tạo ra loài người w mục đích muốn họ yêu thương nhau, vậy thì tại người cùng giới lại k có được tình cảm từ những người cùng giới ? Cái đạo lí ngu ngốc : ” Con gái thì phải xuất giá tồng phu “.
..Hãy một lần đặt mình vào ví trí của họ xem . Bạn sẽ biết được họ đã vất vả như thế nào để chống lại với những lời nói cay độc, chống lại cái Xã hội đã gián tiếp tạo ra họ. Bạn yêu và họ cũng yêu. Đó là 1 điều hết sức bình thường…
……….
Yêu thương kia sao giờ chỉ toàn nước mắt ? Nhã Ngọc giờ đây không còn nghĩ đến ai khác ngoài G.Lạc cả. Cô suy nghĩ hòi lâu rồi lấy đt gọi cho KN, người cô tin tưởng nhất bây giờ.
– Alo , Kim Nhạc hả ? Tớ quyết định rồi.
– Quyết định chuyện gì ? Cậu đang nói gì đấy ?
– Tớ muốn trở nên xinh đẹp , cậu nói chỉ cần tớ sửa soạn lên sẽ xinh ngay. Cậu giúp tớ đi- Cô dứt khoát.
– Hả , cậu vừa nói gì ?- Kim Nhạc k tin vào điều mình vừa nghe, mắt chữ A, miệng chữ O
.. Sắc đẹp sẽ đủ sức giành lại thứ bạn cần ? Bạn sẽ bị cuốn theo nó , đó thật sự là 1 sai lầm nghiêm trọng. ..
– Tớ muốn xinh đẹp , thật xinh đẹp. – Nhã Ngọc khẳng định lại 1 lần nữa, có vẻ quả quyết lắm.
– Ừm , đc thôi. Mình sẽ cố gắng giúp cậu.
– Mai thứ 7, tụi mình k đi học. Gặp nhau nha.
– Có lẽ mình rãnh, mình sẽ qua đón Ngọc.
– Ờ , vậy cứ thế nha. Giờ tớ đi tắm. Cậu cũng nghỉ ngơi đi. Đừng để đổ bệnh.
– Mình biết rồi, cậu vào tắm đi. Bye cậu.
Tút..tút…..
………………………………………….. …
○ Sáng thứ 7 , trời trong xanh. Mọi người lại thức dậy chuẩn bị cho 1 ngày mới . Thành phố Sài Gòn buổi sáng vẫn tấp nập người qua lại như thường. Cuộc sống quanh ta mới thật vội vã, thay đổi ko ngừng. Và , sắp tới đây., ta sẽ chứng kiến sự thay đổi của 1 cô gái. Cái vỏ ấy , cùng thoát ra nào !.
……………………………..
Reng rengg… Tiếng kêu của chiếc đồng hồ báo thức quen thuộc. Kim Nhạc lập tức rời mình khỏi chiếc giường êm mà chạy vội vào nhà vệ sinh sửa soạn. Hôm nay cô có hẹn w Nhã Ngọc.
– Thưa cô chủ , bà bảo cô xuống ăn sáng .- Người giúp việc.
– Ta xuống ngay.
…………………………..
– Con ăn ít thế ? Ko khỏe đâu hả ? – Mẹ Kim Nhạc
– Thôi , con ăn nhiu đây thôi. Con có hẹn , con đi trước nhé. Hôn mẹ
Kim Nhạc đón taxi đến nhà Nhã Ngọc …
– Dạ cô cho cháu gặp bạn Ngọc.
– Cháu là gì của Nhã Ngọc ?
– Dạ cháu là bạn cùng lớp. Hôm nay bạn ấy hẹn cháu sang đây. – Kim Nhạc lễ phép trả lời.
– Vậy để bác gọi nó xuống. Ngọc ơiiii. Bạn con đến này,
– Dạ.. – Vừa nghe Kim Nhạc cô lật đật chạy xuống nhả ngay.
– Cậu đến rồi à . Mình đi thôi. – Cô nhanh chóng kéo tay K.Nhạc ra khỏi nhà , cô ko muốn mẹ mình lại làm công việc ” dò thám “.
– Con chào bác. – KN vẫn k quên chào rồi mới đi.
– Cậu đi = gì tới đây ?
– Ko , mình đón taxi.
– Tớ nghĩ hôm nay sẽ vui lắm.
Tâm trạng hôm nay của Nhã Ngọc có vẻ vui , hứng khởi.
– Hôm qua , cậu gọi cho mình và điều cậu nói trong đt , là thật chứ ?
– Nhạc tưởng tớ đùa à ? Tớ thật sự cần chị ấy nên quyết giành chị ấy về. Tớ nghĩ chị ấy vẫn còn chút gì đó tình cảm với tớ. Cậu có nghĩ vậy ko ?
Nhã Ngọc đang tự dối mình , sự thật là G.Lạc ko tốt đẹp như cô vẫn tưởng,
– Nếu cậu đã chắc như vậy , để mình suy nghĩ tí đã.
– Sao , cậu ko giúp à ? – Ngọc đánh tay Kim Nhạc , giận dỗi.
– Có đâu . Mình chỉ đg nghĩ sẽ bắt đầu từ đâu thôi, hihi ^^~. Có lẽ nên xử lí mái tóc này trước tiên.
– Được thôi. Sao củng được. Tớ tin vào cậu hết đấy.
– Hay mình đến chỗ này đi , tiệm này chị 2 mình thường tới làm tóc lắm.
– Vậy đi thôi.
………………………………………….. .
.. Tại Beauty Salon ” Thành Phong ” .
Đó là 1 tiệm củng khá nổi tiếng trong giới trẻ ngày nay. Chú Phong là chủ cửa tiệm. Ông còn là bạn thân của ba Kim Nhạc , một người quen thuộc trong gia đình nhà họ Vương. Mỗi lần có tiệc hay các buổi event , ông đều giúp đỡ gia đình về phương diện tóc tai , make up..
– Chào chú Phong, Đây là Nhã Ngọc , bạn con. Hôm nay con có việc cần nhờ đến bàn tay chuyên nghiệp của chú đây. Hihi.
– A , Kim Nhạc đây sao ? Cháu lớn quá rồi nhĩ .
– Hìhì , tại chú ít gặp nên thấy vậy. Ngọc , đây là chú Phong , bạn thân của ba mình.
– Dạ , cháu chào chú. Cô cũng cười đáp lễ.
– Thế 2 đứa có gì nhớ đến ta nào.
– Chú có thể biến mái tóc này khác một chút đc ko , sao cho hợp mốt bây giờ đó.
– Có thể chứ. Xem nào , chú nghĩ thay đổi kiểu tóc này xong , cháu sẽ phải bắt ngờ w cô bạn của cháu đấy.
– Có thật ko chú ?- Ngọc phấn khởi. Cô đã sẵn sáng thay đổi hình ảnh củ mèm của mình.
– Tất nhiên , cháu phải tin vào ta chứ cô bé. Ai đến đây rồi mà ko hài lòng ra về. Cháu sẽ thấy , chờ xem !.
– Vậy chú lẹ đi , cháu đg nóng lòng nè.
– Cô bé , vào đây ngồi đợi chú chút. Chú đi chuẩn bị. Cháu xem Kim Nhạc kìa , nó còn nôn nóng hơn cả bác cháu ta.
– Hihì , bạn ấy là vậy đó. – Nhã Ngọc ngồi chờ ở ghế.
.. Nhã Ngọc sẽ thay đổi ra sao ? ..
Các nhân viên trong tiệm đã bắt đầu làm việc. Họ dồn hết tập trung vào Nhã Ngọc.
– Ta hãy duỗi mái tóc nài và nhuộm màu hạt dẻ thử xem. Ta nghĩ sẽ hớp đấy .- Ông nói với nhân viên của mình.
Đã hơn 3 tiếng. Mái tóc xoăn ngày nào h dài thêm và thẳng mượt. Chân dung nàng Lọ Lem đã bắt đầu lộ diện.
– Wow , cậu xem kìa , tóc cậu dài thật.
– Cháu thấy thế nào ? – Chú Phong nhìn vào gương và nói w Nhã Ngọc.
Nhã Ngọc cùng nhìn vào gương và cô hoàn toàn bất ngờ trước hình ảnh mới. Thật khác Nhã Ngọc trước đây.
– Cháu … – Cô k thốt nên lời.
– Khoan đã , cháu thấy nó k ổn sao ấy . – Kim Nhạc lên tiếng .
– Cháu thấy nó k ổn chỗ nào ?
– Cháu nghĩ w mái tóc dài thì thật đẹp và ai cũng thích. Nhưng bạn cháu ko hợp w nó đâu. – Kim Nhạc chau mài.
– Ko ổn thật hả , Kim Nhạc ?
– Tóc dài thì nữ tính quá , mình muốn cậu khác hoàn toàn lúc xưa kìa. Mình k nghĩ mái tóc này đủ cá tính. Cắt ngắn lên đi chú Phong. Tớ đảm bảo sẽ rất khác và đẹp. – KN chắc chắn.
– Thật ko vậy , tớ để nó dài lâu lắm đó, hixix. – Cô tiếc nuối w mái tóc thân yêu of mình.
– Chú cũng nghĩ giống Kim Nhạc. Cháu cứ yên tâm ở chú.
Thế là Nhã Ngọc cũng nghe theo lời K.Nhạc. Lại thêm 30p trôi qua , lần này Nhã Ngọc lột xác hoàn toàn. Mái tóc cực ngắn so w mái tóc hồi nãy, Mái tóc đậm chất mốt. Trông khá nam tính nhưng lại quyến rũ. Nhìn cô bâyh giờ , ai lại nghĩ cô yêu đuối cơ chứ. Kim Nhạc hoàn toàn bị mái tóc này hớp hồn , nói đúng hơn là diện mạo mới of Nhã Ngọc. Đây là Nhã Ngọc cô từng quen sao ?
Cô sẽ còn bất ngờ dài dài đây .
– Nhã Ngọc , mìh ko biết nói gì nữa … – Kim Nhạc trố mắt nhìn , ánh mắt hướng về Nhã Ngọc k rời nửa giây nào.
– Tớ thích nó. – Lần này , với mái tóc nay , Nhã Ngọc thật sự hài lòng và yêu thích nó.
– Mình nghĩ cậu đã sắp sẵn sàng rồi đó.
– Chú Phong , cảm ơn chú.
– Ờ , ko gì . Cháu là bạn của K.Nhạc cũng như bạn ta thôi.
– Chú Phong là nhất rồi , hèhè.
– Thôi , khéo nịnh ta thôi. Hai cháu đi chơi vui nhé.
– Ừm , bye chú. Rãnh cháu sẽ ghé chơi.
– Mà Kim Nhạc này ,
– Gì chú ?
– Cháu khéo chọn đấy. – Ông nháy mắt w K.Nhạc và cười thích thú. Tuy là một người chỉ mới gặp Nhã Ngọc chưa bao lâu, nhưng hình như ngay cả ông cũng nhận ra điều gì đó , mối quan hệ khác giữa Nhã Ngọc và K.Nhạc.
Kim Nhạc chỉ biết cười với ncái nháy mắt đó của chú Phong, cô hiểu chú Phong muốn nói gì mà.
………………………………………….. …
” – Cậu nhặt đc gì vậy ?
– Một vỏ óc.
– Tớ cũng lượm đc một vỏ nè, đẹp ko ?
– Đẹp thật , cậu đổi cho mình nhé , của mình xấu quá à.
– Cậu có chắc ko , vỏ ốc của cậu đẹp hơn tớ rất nhiều đó.
– K đâu , nó đen thui đây.
– Thế mình đổi .
– Ok , nè.
…. Một vài phút sau….
– Wow , cậu lại nhặt đc thêm vỏ ốc xinh nữa rồi, may thật.
– Không , đó là vỏ ốc lúc nãy đó.
– Sao thế đc ?
– Tớ đã đánh bóng , và trang trí thêm cho nó.
– Mình đổi lại đi nha .
– Khônggg. Nó là của tớ ”
….. Thêm một câu chuyện ngắn để thay cho những lời nhắn nhủ. Đọc và cảm nhận thì bạn sẽ hiểu mình muốn nói về điều gì .Điều duy nhất mình muốn gởi tới các bạn dơn giản lắm. Ghi nhớ nè ! Trân trọng những gì bạn đg có nhé !…
( … )
– Nhã Ngọc , cậu có thấy mọi người đang nhìn cậu ko ? Mình nghĩ nó bắt đầu có tác dụng rồi đấy.
– Tớ cũng cảm thấy vậy. Ngại thật .
– Thấy chưa, mình đã bảo mà. Cậu ko nên tự ti về mình nữa.
– Kim Nhạc , cậu có nghị chị G.Lạc sẽ về bên tớ ?
Nói tới đó thôi mà K.Nhạc đã bắt đầu cảm thấy khó chịu, cô im lặng , ko nói gì, chỉ cắm đầu đi tiếp.
.. Thật lòng là cô nào muốn , haizz !~..
– Sao cậu không nói gì hết vậy ? – Cảm nhận đc sự bất thường , cô quay sang hỏi .
– Ko , tại mình đang suy nghĩ vu vơ thôi.
– Ừm , tớ có lỡ lời làm cậu buồn hay gì thì bỏ qua nhé. Tiếp theo làm gì đây ?
Nhã Ngọc đang nóng lòng mong chờ sự thay đổi tiếp theo .
– Cậu thử gỡ mắt kính ra đi . Cậu có đôi mắt đẹp mà bị cặp kính này che mất thì tiếc thật.
Kim Nhạc nói đúng, trên người Nhã Ngọc có quá nhiều thứ đang tìm cách che đậy vẻ đẹp thật sự của Nhã Ngọc.
– Nếu vậy , làm sao tớ thấy rõ mọi vật ?
– Đâu nhất thiết phải cần nó mới thấy rõ. Theo mình !.
Kim Nhạc dẫn Nhã Ngọc đến tiệm mắt kính gần đó. Cánh cửa tiệm mở ra …
– Chào quý khách. !
– Cô hãy đo mắt dùm bạn cháu . Cô ấy cần kính sát tròng, hãy giúp cô ấy.
Cô nhân viên làm theo yêu cầu và đưa Nhã Ngọc vào bên trong đo mắt và khi cô bước ra.. Nhã Ngọc ko còn là cô gái xấu xí với cái kính to quê mùa nữa. Đôi mắt cô thật đẹp và thật hút hồn, ta có thể dễ dàng lạc vào đôi mắt ấy.
– Cậu nhìn rõ ko ?
– Hìhì, rõ lắm. Thật thoải mái .
– Cậu đưa kính cảu cậu cho mình.
– Chi vậy ?
– Thì cậu cứ đưa đây .
– Đây nè. – Cô gỡ kính ra đưa cho Kim Nhạc.
Rẹtt.. Kim Nhạc cầm trên tay và dùng sức bẻ gãy nó.
– Ơ cậu làm gì đấy ?
– Thì bẻ nó chứ sao.
– Vậy tớ sẽ nhìn đường = gì ?
– Bằng cái thứ cậu đg đeo trên mắt ấy. Từ nay ” Cô bé Lọ Lem ” sẽ không phải về nhà lúc nửa đêm nữa , hiểu ko ?
– Khó hiểu quá , không nói với cậu nữa.
– Thôi mà , cậu có để yên cho mình giúp ko ?
– Ừm – gật đầu.
– Mình đi gặp nha sĩ đi. Đi nhanh.
– Ớ, chờ đã..
………………………………………..
– Đến nới rồi.
– Tới đây làm gì hả ?
– Im lặng nào , mình phải giải quyết cái niền răng này ngay thôi.
– Tớ phải tháo thật sao ?
– Tất nhiên , nha sĩ ơi. Vào trong đi.
.. Một lát sau , Nhã Ngọc bước ra với nụ cười tỏa nắng trên mặt. Hàm răng trắng và đều , chả có tí kim loại gì bám víu lên đó.
– Cuối cùng cũng xong. – Kim Nhạc cảm thấy hài lòng về những gì đang làm , cô quá yêu cô gái xấu xí này rồi.
– Quá nhiều thay đổi trong 1 ngày. Cha mẹ tớ sẽ bất ngờ lắm.
– Hìhi , đừng lo nghĩ nữa. Hôm nay đi cũng nhiều nơi rồi, mình đi đâu dạo và ăn uống đi. Shopping nha ..
– Tùy cậu.
———————————–
… Điểm đến tiếp theo của họ là khu mua sắm Diamond…
– Tớ thử cái này đươc ko ? – Nhã Ngọc chọn cho mình một chiếc áo thun màu xanh , đơn điệu, lỗi mốt.
– Cậu ko đùa chứ ? Sau những gì mình đã làm cho cậu mà cậu lại chọn cái áo này. Ngọc muốn là cô gái xấu xí lúc trước hay bị mọi người bắt nạt nữa à ?
– Ko , tớ ko muốn đâu. Thế cậu chọn đi.- Nhã Ngọc vội vàng bỏ cái áo lúc nãy.
Cô có được như ai kia , người như cô thì học w hành , lấy đâu thời gian mà giành cho những sở thích hao phí kia. Xã hội hiện đại , xa hoa chả bao giờ thích hợp w cô.
– Thử này nè. – Kim Nhạc với lấy chiếc quần jean bó sát và cái áo cotton sẻ ngang vai màu xanh đen.
– Áo này ôm quá , hở vai. Ngọc ko thử đâu. – Cô nhăn mặt khó chịu, cô không muốn thử 1 chiếc áo như thế này. Cô , trang phúc hàng ngày chỉ là những chiếc áo sơmi caro kẻ sọc, tay dài. Đời nào lại mặc nó , ko đời nào.
– Cứ cầm lấy và vào phòng thay thử cho mình xem. Ko sao đâu , người ta bây giờ vẫn mặc đó thôi.
Cô cũng bị thuyết phục và vào thay như ý Kim Nhạc, được vài phút cô bước ra.
Trên mặt vẫn còn nguyên thái độ khó chịu vừa rồi , cô xoay xoay , thỉnh thoảng dòm xuống bộ đồ mình đang mặc.
– Đó, theo ý cậu rồi – Cô ngước nhìn Kim Nhạc với vẻ trách móc.
– Thôi nào , mình thấy nó đẹp đấy, sao cậu nhăn nhó thế ?
– Quần chặt quá , áo thì cứ mát mát sao ấy. Ngọc vào thay nha.
Nhã Ngọc lúc đó mới đáng yêu làm sao , cứ như bị xử ép lắm ko bằng.
– Cậu không hiểu sao , mình chọn nó là có mục đích hết. Sao cậu ko nghĩ , 1 chiếc quần
jean bó sẽ để lộ đôi chân thon của cậu , thay vào đó , áo này thì lại cho mọi người thấy đôi vai trần trắng mịn này. Đường cong trên cơ thể cậu sẽ được diễn tả mà ko cần lời nói.
– Hư , tớ ko biết đâu . – Lại thái độ trẻ con khiến ta phải bật cười.
– Cứ như con nít ấy, ta đi thử giày đi. Cậu tính ủn phí bộ đồ này chỉ vì đôi giày cậu đang mang hả ? Lại đây.
Kim Nhạc kéo tay NN dẫn sang quầy giày dép.
– Ngọc lấy đôi này nha.
– Ko được. Nó hơi thấp. Cậu có biết giá trị người phụ nữ là nằm ở chiều cao gót giày hay ko ?
– Thôi, cao quá tớ k mang đâu – Nhã Ngọc lắc đầu.
– Sao cậu luôn từ chối lời khuyên của mình vậy. Thử mới biết chứ. Mang vào đi , để mình giúp cho.
Kim Nhạc cẩn thân xỏ đôi guốc vào chân N.Ngọc.
Lúc này, Nhã Ngọc cảm thấy ngại ngại, ko ngờ Kim Nhạc lại quan tâm cô nhiều như vậy trong khi cô chưa làm được điều gì cho KNhạc. Cô cuối nhìn K.Nhạc với niềm biết ơn, trong cô lâng lâng niềm hạnh phúc khó tả. Cô ước chi G.Lạc đc một phần nào đấy của K.Nhạc thì cô đã ko phải khổ sở như vầy rồi. Sao Kim Nhạc ko đến tìm cô sớm hơn ?
– Xong rồi đấy . Cậu đứng lên xem vừa ko ?
Và ngay lúc đó , 1 tình huống ko may xảy ra ..
Do ko quen , Nhã Ngọc đã bị trẹo chân Cô ngã nhào vô K.Nhạc . Đây là lần thứ 3 cô gần Kim Nhạc đến vậy. Cô có biết giờ đây tim K.Nhạc dập nhanh biết nhường nào. Tí nữa thôi họ hôn nhau mất rồi.
– Cậu nên cẩn thận hơn. Có lẽ chưa quen thôi.
– Thấy ko , tớ bảo ko đc đâu mà.
– Lần đầu ai chả vậy , cậu đi 1 vòng cho mình xem. Cố lên.
Cô nghe lời và đi thử, đúng như lời K.Nhạc , sau vài bước đi khập khiểng , cô làm quen ngay w người bạn mới này. Nhìn cô , ai lại ngỡ cô gái này vừa đi giày cao gót lần đầu chứ. Cô bước đi thành thạo và ko còn loạng choạng như khi nãy.
– Đó , cậu đã bắt đc nhịp. Nhiệm vụ mình hoàn thành xuất sắc rồi nhé. Hihi.
– Kim Nhạc, tớ ko biết gì để cảm ơn cậu đây.
– Chỉ cần cậu vui là đc rồi.
………………………………………….. ..
… Con sâu bướm ngày nào giờ đã thoát khỏi cái kén để trở trành chú bướm xinh đẹp , dang rộng đôi cánh bay trên bầu trời tự do. Một chú bướm tràn đầy nhựa sống w diện mạo mới. Cô gái xấu xí ngày nào giờ còn đâu ? …
” ..Hỡi cô gái xinh đẹp ,
Sắc đẹp của nàng khiến ta phải chao đảo.
Đối với sắc đẹp của nàng , ta chỉ là 1 kẻ ăn hại.
Sức hấp dẫn kì lạ !
Ai là người may mắn có được nàng đây ?.. “