The Ugly Girl

– Alô , dạ cô cho cháu gặp bạn Ngọc.
– Ừm , đợi tí.
– Kim Nhạc hả ? – Đã từ lúc nào mà Nhã Ngọc lại biết mọi cuộc điện thoại gọi tới sẽ chắc chắn là K.Nhạc ?
– Ừm , cậu về nhà , gia đình cậu thế nào ?
– Ko nói gì ngoài 2 chữ ” Bất ngờ ” to đùng trên mặt.
– Vậy họ nói gì ?
– Ko gì cả , chỉ cười xíu rồi lắc đầu. Tớ cũng ko hiểu nữa. Thôi đừng nói về vấn đề này nữa . Cậu gọi mình chỉ vậy thôi hả ?
– Hìhì, tại chủ nhật này nhà mình có tiệc, mẹ nói có thể mới vài người bạn đến chơi. Mình nghĩ ngay đến cậu , cậu đi chứ ?
– Để mình suy nghĩ cái nha , tớ ko quen với những buổi tiệc như vậy đâu.
– Có gì đâu , đi với mình , Ngọc còn sợ gì nữa. Thôi bàn cãi đi , mình cho đem đồ sang bên đó rồi.
Sao dóng dạm hỏi thế nhỉ ? Haha , thôi trở về chuyên môn , lạc đề rồi !
– Đồ đạc gì ? – Đớ người.
– Váy dự tiệc. * thản nhiên như k có gì *
– Tớ nói đi hồi nào ?
– Nhưng mình biết sẽ ko từ chối đâu , hèhè. Đây là lúc cậu trả ơn mình đó , chứ ko phải mấy câu cảm ơn cậu gì đó đau nha.
Sao 2 cô gái này bên nhau thì họ trở nên con nít thế nhỉ ? Đôi lúc , cũng cần có tiếng cười trong cuộc sống mà , đúng ko ?
– Thôi đi cô , cô cười gian quá à. Đi được chưa. Lệnh Từ Hy , ai mà dám cãi cho nổi.
– Mà nè , cậu nên xài đt riêng đi nha. Lỡ có gì xảy ra , cậu lấy gì liên lạc với mình. Bất tiện lắm.
Ối giời , bà cụ non này lắm chuyện.
– Được rồi , cậu lôi thôi quá , tớ lớn rồi mà. Hihi.Tớ đâu phải Nhã Ngọc lúc trước đau. – Nói lí cơ đấy.
… Ừ thì Nhã Ngọc kia và này hoàn toàn khác biệt ? Nhã Ngọc ngày xưa rất dễ tổn thương , Nhã Ngọc bây giờ có lặp lại ? Nếu ta ko cảnh giác , ta dễ dàng bị tổn thương 1 lần nữa. Cẩn thận !
Nhã Ngọc cúp máy, cô đg suy nghĩ tới vấn đề K.Nhạc vừa nêu.
– ” Kim Nhạc nói đúng chứ ko sai ”
Díng .. dong..
– Ai đến thế nhỉ ? –
* Ra mở cửa *
– Cho hỏi chú tìm ai ?
– Cô tên Nhã Ngọc , bạn của cô chủ tôi ?
– Dạ cháu là NN, mà cô chủ bác là ….
– À , là K.Nhạc , con gái thứ 2 của gia đình họ Vương. Cô ấy nhờ tôi chuyển cái hộp này cho cô.
– Thì ra là vậy , bạn ấy vừa nhắc cháu.
– Thế tôi về. Chào cô.
Cô nhanh chóng nhận lấy hộp đồ rồi tiễn bác quản gia ra về.
* xoạt xoạt , mở hộp quá *
– Wow , đẹp quá.
Nếu như trong truyện cổ tích , có lẽ lúc này Bà Tiên sẽ hiện ra và dùng phép biến ngay một chiếc ao đầm thật xinh xắn cho cô bé Lọ Lem xuất hiện trong bữa tiệc. Nhưng đây là đời thực mà , đâu cần có Bà Tiên cô bé Lọ Lem mới có thể xinh đẹp.
Trước mắt cô là chiếc váy dự tiệc khá đẹp , màu trắng , vừa tới đầu gối, có thắt lưng màu nâu ngang bụng được tô điểm thêm cái nơ xinh xắn.
Còn chần chừ gì mà ko thử nó ngay ?
Cô chạy vụt lên lầu.
…. Đứng trước gương , cô xăm xoi…
– ” Nó thật đẹp ”
………………………………………….. …..
○ Sáng chủ nhật , trời thoáng đãng , nhưng ko có nghĩa mọi việc xảy ra hôm nay sẽ ko là một thảm họa.
– Kim Nhạc nghe , ai vậy ? – Thắc mắc sao lại có số lạ gọi đến , chỉ người thân của cô mới biết thôi mà,
– Nhã Ngọc nè, số mình đó. Lưu vào đi.
– hìhi , k ngờ lời nói mình lại có sức ảnh hưởng thế. Vui quá đi.
– Nói gi đấy , tớ mà k xài , chắc bà cụ nọn nào đó cứ lèm bèm bên lổ tai tớ miết thôi.
– Biết rồi ạ , hôm nay có tiệc đó. Cậu nhớ chưa ? Tôi nay sửa soạn xong thì gọi mình, Mình sẽ qua đón. Để người đẹp ra đường vào buổi tối , mình k yên tâm.
– Đùa mãi , cậu dặn tớ mấy lần rồi hả. Nghe đầy , mún đầy màng nhĩ luôn. Xong tớ gọi.
– Mà cái đầm đó , cậu thử chưa vậy ?
– Rồi , nó đẹp lắm. Cám ơn cậu.
– Vậy thôi mình cúp máy , phải vào phụ mẹ rồi. Bye nhá.
Tút .. tút…
………………………………….
Đã gần 7h tối , mọi thử chuẩn bị cho buổi tiệc cùng gần hoàn tất. Khách mời đã bắt đầu tới dự tiệc. Và trong đó, có 1 người mà ai cũng biết…
… Tại nhà Nhã Ngọc …
– Mẹ trang điểm nhẹ giúp con nhé , hôm nay con đến dự tiệc tại nhà bạn.
– Ùm , con ngồi xuống đi. Mẹ giúp cho.
Chấm phấn này , tô son này , nào kẻ mắt , nào bấm mi .. pla pla. Cuối cùng thì nàng Lọ Lem thời @ cũng make up xong. Phù.. Cô sẽ là tâm điểm buối tiệc cho coi.
– Mẹ thấy con thế nào ? – Cô đã bắt đầu chăm chút cho vẻ ngoài của mình.
– Nhưng sao chiếc váy này , mẹ chưa từng thấy nó ?
– À , là bạn con tặng. Thôi trễ rồi , con đi nha.
– Mà khoan đã , mẹ có cái này.
Bà qua phòng mình vã mở hộp nữ trang ra lấy 1 sợi dây chuyền có đính viên đã quý màu xanh, hình giọt nước.
– Con đeo vào đi. Đây là sợi dây chuyền mà bà ngoại con đã tặng ta hồi = tuổi con. Lần đầu tiên ta đeo nó là lúc sang gặp gia đình bên ba con.
– Đẹp quá mẹ, thôi con đi nhà. Chào mẹ.
Cô hôn phớt lên trán mẹ mình rồi vội chạy xuống nhà, lấy đt và gọi số quen thuộc. Số duy nhất trong danh bạ của cô.
– Nhã Ngọc hả ? Cậu xong chưa, mình sang đón. Sắp bắt đầu tiệc rồi.
– Tớ xong rồi.
– Vậy 15p nữa mình qua tới. Chờ nha.
Tút. Tút…
Ko để tốn thêm chút thời gian nào , Kim Nhạc phóng như chớp nhờ tài xế đưa mình sang nhà N.Ngọc . Cô ko muốn bắt NN phải chờ đợi , cảm giác đó rất khó chịu. Cô biết mà.
Tích tắt , xe của KN đã dừng ngay nhà NN.
– Look at u !
.. ” Chúa ơi ! Cô ấy xinh quá ” …
– Sao , tệ lắm hả ? – lo lắng. Đây là lần đầu tiên cô ăn vận như vậy mà , sao tránh khỏi.
– Không , xinh đấy. Mình đi nhanh kẻo trễ.
– Tớ run quá.
.. Dường như cô cảm nhận đc có điều gì k lành..
– Đừng lo , có mình mà .
Chiếc xe hơi sang trọng lăn bánh, nó đưa họ đến buổi tiệc. Kim Nhạc và Nhã Ngọc lập tức trở trung tâm của vũ trụ. Quả là một đôi ” trai tài, gái sắc ”
Nhã Ngọc choáng ngợp với không khí buổi tiệc. Ở đây quá nhiều người trong giới 9 trị. Họ giàu có , họ có địa vị trong Xh , họ là những người thông minh với đầu óc kinh doanh khiến ta phải ganh tị.
Trong lòng Nhã Ngọc dáy lên 1 nỗi lo , đây là lần thứ 2 cô đến nhà Kim Nhạc.
– KN nè , tớ thấy lo lắm.
– Có gì mà lo lắng hoài vậy
– Tớ ko biết nữa.
– Cậu khát nước ko ? Mình qua kia lấy nước cho cậu nha .
– Ùm , cũng đc.
Điều gì đó sắp xảy ra , linh tính của NN là đúng. Chờ xem …
– Kim Nhạc – tiếng Bảo Nghi.
– Hả , chị hai ?
– Em đi đâu nãy giờ vậy ?
– Em sang đón bạn em.
– Gái hay trai vậy ? – tò mò
– Là bạn gái , mà chị đừng nghĩ bậy. Chỉ là bạn bình thường thôi.
Bình thường thật ko ?
– Cô ấy đâu ? Cho chị xem mặt nào.
– Cô ấy đứng bên kia kìa.
– Xinh thế, e lựa đâu ra vậy ? Phải bạn gái em ko ? Nếu ko chị qua làm quen đó.
Hỏi tới tấp @@ !~
– Thôi , em sang với cô ấy.
– Haha , ghen à , vậy thôi e đi đi. Chị cũng phải tiếp bạn chị,
– Ừm , vậy lát chị em mình nói chuyện. – KN bước đến chỗ N.Ngọc.
– Cậu uống đi.
– Cảm ơn cậu.
– Hồii nãy chị 2 mình tưởng cậu là bạn gái mình mới ghê.
– Vậy à , chị ấy còn nói gì nữa ko ?
– Ko , khen cậu xinh và ghẹo sẽ qua làm quen với cậu. Để khi nào mình g.thiệu cho cậu làm quen.
Cần chi phải giới thiệu , họ biết nhau từ lâu rồi.
– Nói vậy là , chị cậu cũng …
– Mình hiểu ý cậu , chị ấy là 1 lesbian. Gia đình mình biết chuyện đó lâu rồi. Chị ấy mới về nước.
– Vậy à , thôi ở đây ngột ngạt quá. Tớ ra vườn hít thở không khí tí nha. Cậu cứ ở đây tiếp khách đi.
– Cậu ở 1 mình có ổn ko ?
– Được mà , có gì tớ sẽ gọi cậu.
-Vậy cậu ra đó ngồi nghỉ đi, xong việc mình ra ngay.
Nhã Ngọc ko thích những buổi tiệc như thế này. Nó xa lạ quá .
…………………………………………
.. Cùng lúc đó , nơi đâu xa xa trong dinh thự , cũng có 1 có gái trẻ đẹp đang ngồi suy tư , cô nghĩ mông lung chuyện gì đó.
– ” Em ko được làm như thế , em chỉ có mình G.Lạc này thôi ”
Đúng là cái ý nghĩ sở hữu khốn kiếp !
– Honey đang suy nghĩ gì mà thả hồn dữ vậy ?
Bảo Nghi cất tiếng , đập tan mọi suy nghĩ vừa rồi of G.Lạc .
– Ơ , ko có gì. Chỉ ngồi nghĩ vu vơ thôi. E ko tiếp khách mà trốn ra đây chi vậy ?
– Ra canh honey có lén phén w ai ko ? Có thì chết với em.
Một lời đe dọa , đừng xem thường nó nha. Cô ta sẽ làm đó , nếu ai dám đụng vào người cô ta yêu.
– Honey nào dám , honey chỉ có em thôi. Nói rồi G.Lạc ranh mãnh , đánh lãng sang chuyện khác = cái hôn bất ngờ lên môi Bảo Nghi.
Lại nữa rồi , cứ gặp nhau là dính như đĩa. Có nhất thiết phải ướt át dưới khung cảnh thiên nhiên lãng mạn này ko ? Đáng ghét.
– Thôi đủ rồi , dê quá. Lợi dung sơ hỡ là giở trò ngay. Ko nói w honey nữa , em còn phải ra đó mà tiếp khách. Honey ngồi đây chờ em nha. Lát em quay lại.
– Ừm , biết rồi. E đi nhanh. Honey sẽ nhớ em lắm đấy.
– Nịnh là giỏi. Thôi đi.
Nói thế thôi chớ người như Gia Lạc có chịu ngồi yên 1 chỗ đâu. Cô ta đi loanh quanh trong khu dinh thự mà khám phá , đi hoài rồi tới 1 khu vườn nhỏ.
Cô đã thấy …
– ” Cô ấy làm gì ở đây ? ”
…………………………….
” ÔI ! Bóng dáng quen thuộc ngày nào ,
Đây là em sao ?
Sao trông xinh đẹp thế kia ?
Ta có hoa mắt ko ?”
( … )
Nhã Ngọc đang ngồi đó, mắt hướng lên bầu trời đêm đầy sao kia.
– Ước gì , ở đây có chị. Chắc e sẽ ko cô đơn , lạc lõng như vầy, E nhớ chị lắm.
.. Nhớ đâu phải là còn yêu …
Khẽ kêu tên , khẽ nhắc lại
Nhưng có chắc em yêu người ko ?
Đâu đó ngoài kia , trái tim em đã đổi chủ rồi.
Ấm áp lắm 1 niềm thương !
Hoa thơm thì quyến rũ loài ong và bướm, người đẹp thì hấp dẫn cả nam lẫn nữ, ko 1 ai có thể cưỡng lại lưỡi dao vô hình kia … Vậy thì sao G.Lạc có thể tránh khỏi nó ?
– Có thật ko ?
– ” Ai đó , giọng nói sao quen thuộc, chã lẽ là người đó ! Chúa ơi, người nghe đc lời con nói sao ? ”
Cô xoay người nhìn lại.
.. Ừ thì là nó đấy !
– Gia .. Gia Lạc …- Cô ko tin vào mắt mình nữa khi người đg đứng trước mặt mình là …
– Những lời em nói vừa rồi , có phải là nói chị ko ? – Cô tiến lại gần và ngồi xuống cạnh Nhã Ngọc.
– Ơ .. – Đứng hình , nói k nên lời.
” Làm sao đây , ngượng quá ” – nhăn nhó , ngại ngùng , chã dám nhìn lên.
Nhã Ngọc như con nai tơ đứng trước con cáo già ranh mãnh.
– Em ko cần trả lời , chị biết em đang nghĩ gì.
.. 3 chữ thôi , ” Quá tự tin “.
– Chị nhớ em nhiều lắm.
– ” Chị ấy nhớ mình , nhưng tại sao chứ ? Chị còn tình cảm với mình ko ? Mình có nên nghe lời chị nói ? – Bao nhiêu là câu hỏi bủa vây lấy N.Ngọc ko thương tiếc.
Nhã Ngọc tiếp tục im lặng , ko nói gì.
– Em thay đổi nhiều quá. Nếu chị k quen biết em từ trước , chắc chị cũng ko nhận ra em quá. Hihi.
– Em ,, em thay đổi .. cũng vì chị.
– Chị ko biết nói với e thế nào , thật sự lúc ấy chị … Em biết mà , chị ham vui. Chị thích sự mới mẻ nên đã .. Xin lỗi em !
Ngụy biện cho những gì mình đã làm , đó là hành động của 1 kẻ thất bại. Phải biết chịu trách nhiệm với nó chứ.
– Vì em ko xinh đẹp đúng ko ? Giọng run run.
– Ko phải đâu . Chị biết , chị có nói gì , em cũng k tin. Nhưng chị muốn nói em biết điều này. Ngày xưa chị yêu em , đó là thật. Tình cảm đó , chị vẫn còn lưu giữ mỗi ngày.
– Chị…
– Tin chị đi mà …
Sao có thể nói lời yêu với người con khác trong khi người yêu mình đg ở đây. Nhã Ngọc ơi ! Wake up !!!
Dứt câu , G.Lạc như mất hết lí trí , cô bị Nhã Ngọc hấp dẫn đến khó tin. Cô tham lam , đặt môi mình vào đúng vị trí cô mong muốn. Tích tắt, cô đã có thể chiếm hữu nó dễ dàng, Nhã Ngọc cũng mất dần sức chống cự và buông xuôi cho mọi việc diễn ra. Nhã Ngọc đã bắt đầu đáp trả trước sự cám dỗ kia.
Haizz , cô lại bị những lời đường mật che mắt. Cô mắc lừa nữa rồi.
……………………………………
Có 1 mối đe dọa nào đó đang rình rập gần đây . Cô gái kia đã xuất hiện từ lâu và nhìn thấy tất cả. Cô ta đg điên tiết lên . Cô trao chọ cặp nhân tình kia ảnh nhìn nảy lửa , sắc đến gai người. Thế mà họ vẫn chưa biết , vẫn bình thản tình tứ dưới sự chứng kiến của mẹ thiên nhiên.
Tại nhà mình , người yêu cô và một cô gái lạ mặt đang .. Ko thê nào chấp nhận !
Và rồi thời khắc định mệnh cũng tới giờ. Bốn con người ấy đã gặp nhau.
– Chị hai , Nhã Ngọc. Mọi người ở đây hết à ? Kia ko phải là Gia Lạc ?
Kim Nhạc ngơ ngác , chẳng biết chuyện gì đg diễn ra.
… Bốn con người ấy đang nghĩ gì ? Bảo Nghi sẽ trả thù ra sao ? Gia Lạc có cảm thấy xấu hổ về việc mình làm ? Nhã Ngọc , cô đg đứng giữa con đường 1 chiều ko lối ra , cô sẽ đối mặt thế nào ? Lòng dạ đàn bà , ai đoán trước. Haizz ..
Câu chuyện chỉ mới bắt đầu !