The Ugly Girl

Bảo Nghi trở về nhà sau cuộc hẹn ko như ý của mình. Cô bỏ ngay vào phòng và đóng sầm cửa lại.
Ở phòng kế bên , Kim Nhạc đã nghe thấy và lập tức biết ngay nguyên do khiến chị mình cáu gắt như vậy. Cô thở dài một tiếng rồi quơ tay lấy cái cellfone và bấm nút gọi cho một số quen thuộc.
” Nhã Ngọc , Kim Nhạc nè ”
Nhã Ngọc thấy số Kim Nhạc gọi đến liền bắt máy ngay ko cần suy nghĩ. Cô vui còn hơn mình lượm đc vàng.
” Alo , tớ nè. Sao mấy ngày nay cậu chẳng liên lạc gì với tớ. Tưởng cậu giận tớ chứ. Cậu chịu gọi cho tớ là mừng rồi ” – giọng hớn hở.
” Mình gặp nhau đi nha , mình có chuyện quan trọng muốn nói với cậu ”
” Ừm , đc thôi. Gặp ở đâu ? ”
” Công viên gần nhà cậu ”
” Mình ra ngay. Bye ”
Ko chần chừ thêm giây phút nào nữa , Nhã Ngọc chạy vội đến công viên.
…..
○ Cái hẹn định mệnh .
” Nhã Ngọc , đây nè ” – KN vẫy tay chào NN.
” Ngọc đợi mình lâu chưa ? ”
” Ko đâu , mình vừa đến thôi . Cậu ngồi xuống đi ”
” Cậu kêu tớ ra đây có gì ko ? ”
” Mình có chuyện muốn nói ”
” Tớ cũng vậy ”
” Chuyện này mình cũng ko biết nói sao , hay cậu nói trước đi ”
” Tớ và G.lạc đã trở về như lúc đầu ” – NN vẫn cứ thản nhiên chia vui với cô bạn thân của mình mà ko hề biết những lời lẽ này sẽ gây đau đớn cho 1 ai đó.
Nghe tới đó thôi , Kim Nhạc bỗng khựng lại , cổ họng có gì đó nghèn nghẹn khiến cô chẳng thốt nên lời nào nữa. Tim cô đau thắt . Nếu đây là nơi ko người , có lẽ cô sẽ khóc cho thỏa nỗi lòng. Khóc cho những đau buồn vơi đi , vơi hết để nó sẽ ko dày vò cô mỗi khi mán đêm buông xuống. Đau thật , đau đến nỗi cô cứ tưởng giờ đây đg có hàng ngàn , hàng vạn mũi tên đg bắn xuyên qua tim mình.
” Cuối cùng , mày cũng giúp người ta đạt được điều người ta mong muốn . Mày phải vui chứ. Sao lại muốn khóc thế này . Nhã Ngọc , chúc mừng cậu đã tìm đc hạnh phúc ” miệng cô lẩm bẩm.
” Kim Nhạc , cậu sao vậy ? Đg nói gì đấy ” – cô đánh tay KN.
” À không , chỉ cảm thấy vui mừng thay cậu thôi ”
” Cảm ơn cậu , mà cậu ko có gì muốn nói với tớ à. Sao bảo có chuyện mà ? ”
Làm sao đây ? Kim Nhạc có ích kỉ lắm ko nếu nói ra chuyện ấy ? Nhưng Bảo Nghi cũng rất đáng thương mà , ko lẽ cô vì 1 người ngoài mà bỏ mặt chị mình ? Haizz ..
Kim Nhạc đg phải đấu tranh dữ dội với lí trí để quyết định cuối cùng mình sẽ đứng về phía ai. Thôi thì cứ làm một người bạn tồi vậy. Cô nghĩ.
” Mình nghĩ cậu sẽ không vui nếu mình nói ra nó ”
” Thì cậu cứ nói đi , cậu đã giúp tớ. Nếu việc đó tớ làm đc , tớ sẽ giúp ”
” Nhã Ngọc , cậu nhường Gia Lạc lại cho chị mình đi , được ko ? ” – KN quay sang nhìn NN với ánh mắt cầu xin , ánh mắt xoáy sâu vào đối phương khiến người ta khó có thể kháng cự.
Nhã Ngọc nghe tới đó liền đứng phắt dậy , cô ko tin vào những gì mình vừa nghe đc.Sau tất cả việc KN giúp cô có đc cái mình muốn thì h đây lại muốn cô từ bỏ. Cô chẳng là gì so với người thân KN sao ?
Đây có thể gọi là ghen ko … ? Phải chăng ghen là một biểu hiện khi ta thích một ai đó ?
” Cậu thật ích kỉ. Tớ thất vọng về cậu lắm ” – N.Ngọc chán nản lắc đầu tính bỏ đi.
” Cậu giúp mình đc ko ? Cứ coi như mình là một người ích kỉ đi , nhưng cậu hãy nghĩ lại. Chị mình sẽ ko sống nổi nếu thiếu người đó. Mình xin cậu đấy ”
Lần đầu tiên trong cuộc đời mình , Kim Nhạc đg phải cầu xin , năn nỉ người khác đến mức này.
Lùng bùng lỗ tai , Kim Nhạc lại thốt ra những lời thật chướng tai. Nhã Ngọc ko hề thích nghe nó tí nào. Thật khó chịu.
” Thế cậu có ngĩ cho tớ ko , hả ? Tớ ko muốn nói về vấn đề này nữa. Tớ đi đây. Gặp lại cậu sau ”
” Khoan đã , nghe mình nói nè. Đừng chạy. ”
Nhã Ngọc chạy vội sang đường mà chẳng còn chú tâm vào mọi thứ xung quanh nữa. Tâm trạng hiện giờ của cô cũng dễ dàng giết chết cô ngay tức khắt rồi. Mọi vật quanh cô chẳng là gì đẻ khiến cô để mắt.
” Thì ra trong lòng Kim Nhạc , mình cũng chẳng là gì . Đáng ghét ”
Xa xa , một chiếc xe tải đg lao thẳng về phía cô với tốc độ chóng mặt. Nếu ta nhìn kĩ chút nữa , ta sẽ thấy vị tài xế xe tải đg dùng tay mình bẻ lái nhanh nhất có thể và liên tục nhấn còi xe để báo hiệu cho người khác.
Tiếng còi xe inh ỏi khiến cả 2 cô gái giật bắn người. Họ đổ dồn ánh mắt hướng về chiếc xe mất thắng kia.
Một chút , một chút. Xe lại gần họ hơn một chút.
Nhã Ngọc muốn chạy vọt đi , nhưng sao có gì đó đè nặng khiến cô chỉ biết mở trừng mắt nhìn chiếc xe kia lao thẳng về phía mình. Nhanh quá , cô làm sao kịp tránh đây ?
” COI CHỪNG !!! ” – Kim Nhạc phóng đến Nhã Ngọc với tốc độ còn nhanh hơn cả con quái vật đg xông đến kia. Cô xô Nhã Ngọc sang vệ đường. Và rồi ….
” Kétttttttt .. bùm ”
” KIM NHẠCCCCCCC ”
Tiếng hét thất thanh , hoảng loạn của Nhã Ngọc khi vừa tận mắt chứng kiến cảnh tượng vừa rồi. Cô thoát chết trong gang tấc nhưng người thế vào vi trí cô lại là Kim Nhạc.
Người Kim Nhạc hiện giờ đầy máu me và ko hề nhúc nhích.
” Có ai ko ? Giúp với ” – Nhã Ngọc ôm gọn Kim Nhạc trong vòng tay , nước mắt cô ko ngừng tuôn mà cứ lăn dài trên má rồi xuống tận cằm.
Những người dân gần đó cũng nhanh chóng gọi xe cứu thương.
Kim Nhạc đc đưa vào bệnh viện với tình trạng mất máu rất nhiều và đg hôn mê. Có thể nói là ” ngàn cân treo sợi tóc “.
Đây là một đã kích thật sự với Nhã Ngọc sau lần Gia Lạc rời bỏ cô. Cảm giác sợ hãi , tội lỗi cứ chà xát lên tim cô thật mạnh khiến cô gần như nghẹt thở và muốn ngã quỵ.
Tại sao yêu là phải làm đau nhau thì họ mới cam lòng ?
” Kim Nhạc , cậu ko đc có chuyện gì. Cậu ko đc rời bỏ tớ . Cậu đã hứa sẽ luôn bên cạnh bảo vệ tớ mà . Đừng đi ”
Cô nắm chặt tay Kim Nhạc và khóc sướt mướt. Cô khóc như chưa bao giờ đc khóc. Nếu cha mẹ cô mất , chưa chắc cô sẽ khóc như vậy.
Ngồi trên xe cứu thương , cô chỉ biết cầu nguyện và hi vọng cho Kim Nhạc sẽ ko bị gì. Cứ nghĩ tới cảnh tượng vừa rồi là cô lại hoang mang , lo sợ. Chính giây phút đó , cô mới nhận ra rằng Kim Nhạc quan trọng đối với cô như thế nào. Nó nhiều hơn những gì cô vẫn nghĩ. Thì ra …. Bấy lâu nay, trái tim cô gái này đã rẽ sang 1 hướng khác.
” Tớ yêu cậu mất rồi , Kim Nhạc !! ”
——
Hãy nói cùng em lời yêu tha thiết …
Mà ngày qua Anh đã dấu mãi trong tim …
Đừng Anh ơi , đừng che dấu im lìm …
Đừng Anh ơi , đừng ngủ mãi ko thôi …
——
Gia đình họ Vương biết tin , họ nhanh chóng thu xếp mọi thứ vào bệnh viện , Bảo Nghi tất nhiên cũng có mặt.
Lúc ấy, Nhã Ngọc đg ngồi đợi ở băng ghế chờ trước cửa phòng cấp cứu.
” Tình trạng Kim Nhạc sao rồi ? Cháu là bạn nó phải ko ? Nói ta biết , sao lại xảy ra việc này ? ” – Bà Vân đg rất sốt ruột muốn biết tình h2inh con bà , mọi câu hỏi bà đổ dồn hết vào Nhã Ngọc.
” Bà bình tĩnh lại chút đi , hỏi như thế ai trả lời kịp. Cháu hay từ từ nói ta nghe tại sao nó lại bị như vậy ? ” – Ba KN.
Nhã Ngọc định thần lại , cô nói trong tiếng nấc.
” Bạn ấy vì cứu cháu nên đã bị xe tông . Cháu.. cháu xin lỗi ”
” Thôi cũng lỡ rồi , ko hoàn toàn là lỗi ở cháu. Đó là số của nó , ko ai có thể thay đổi. Dù gì cũng cảm ơn cháu đã đưa nó vào đây .. Hazz ” – Ông thở hắt ra .
Bảo Nghi ko hiểu sao im lặng nãy giờ , cô chỉ nhìn Nhã Ngọc với ánh mắt câm hận rồi cũng có tiếng nói của mình. Cô như hóa điên thành 1 con người khác.
” Ai nói ko phải lỗi tại nó ”
Bảo Nghi bước tới , tán ngay vào mặt Nhã Ngọc.
Nhã Ngọc im bặt ko dám nói gì , chỉ đau diếng ôm má. Cô biết cô có lỗi mà , lỗi của cô là đã quá thiếu suy nghĩ , khiến mọi chuyện trở nên thế này. ! cái tát , cô nghĩ cô đủ sức chịu đựng nó.
Nhưng với tính cách của Bảo Nghi , sự oán giận , đơn giản 1 cái tát là đủ ko ? Hay sẽ còn nhiều điều điên rồ hơn thế ?
Bảo Nghi ko dừng lại ở đó , cô tiếp tục cào xe , đánh mạnh vào người Nhã Ngọc. Đôi mắt cô trợn trắng , thật dữ tợn.
” DỪNG LẠI ĐI , CON ĐIÊN SAO BẢO NGHI ? ” Ôg Vương hét to.
Lời nói của ôg Vương dường như ko đủ giá trị khiến cô dừng lại hành động điên dại của mình , cho tới khi cô ngất đi bởi mũi thuốc an thần của bác sỉ.
………
………
” Bác sĩ , con gái tôi sao rồi ? ” – mẹ KN
” Tôi nghĩ con bé có vấn đề về thần kinh. Chắc gần đây nó đã trải qua một cú sốc gì đó khiến nó căng thẳng đâm ra mắc bệnh trầm cảm ” – Dr từ tôn giải thích.
” Tôi cũng ko rõ nữa , vợ chồng chúng tôi lúc nào cũng tất bật công việc. Chỉ có con em nó là gần gũi với nó , nhưng h em nó cũng đg nằm hôn mê trong viện này. Vậy thôi tôi xin đưa nó về nhà chăm sóc. Chào bác sĩ. .. “- bà Vân nói như sắp khóc, bà ra về với tâm trạng buồn bã.
Trong 1 thời gian ngắn thôi mà có biết bao là chuyện xảy ra với 2 cô con gái bé bỏng của bà. Gia đình họ Vương có làm gì sai mà phải chịu hậu quả như thế này ? Gia Lạc phải là người gánh mọi trách nhiệm mới đúng chứ.
….
….
Đã 1 tuần trôi qua mà Kim Nhạc vẫn chưa tỉnh lại. Có gì lưu luyến mà cô ấy ngủ mãi thế ? Haizz , thời gian KN hôn mê luôn là thời gian đen tối nhất của Nhã Ngọc , cô ko cười , ko ăn , cô luôn sống trong sự dày vò , ray rứt. Cứ hễ vào thăm KN mà thấy người mình yêu nằm bất động ,đôi mắt nhắm nghiền , chẳng có dấu hiệu gì của sự sống là cô là nhói lên.
” Kim Nhạc , cậu có nghe tớ nói ko ? Cậu đã ngủ hơn 1 tuần rồi đấy. Tỉnh đi , cậu ko giữ lời hứa . Cậu nói sẽ luôn ở cạnh tớ , bảo vệ cho tớ mà. Nếu lở lúc này , cậu ko ở cạnh , tớ có gì thì sao ? Cậu vô tâm quá , đừng ngủ như vậy mà. ”
Nước mắt cứ ko ngừng rơi trên tay cô và cả tay Kim Nhạc. Cô nỡ nào trách Kim Nhạc đâu , chỉ là cô muốn KN tỉnh lại thôi. Có ai lại muốn nhìn người yêu mình từ từ xa rời chứ. Cô xót xa lắm mà lại chẳng làm đc gì. Cứ thế này , có ngày cô sẽ đi theo KN luôn quá.
Riêng về Kim Nhạc , mặc dù đg trong tình trạng hôn mê chẳng biết gì. Nhưng ko hiểu sao , cô lại cảm nhận đc tiếng nói của người con gái nào đấy rất quen thuộc luôn văng vẳng bên tai. KN thấy tay mình ươn ướt , lẽ nào đó là nước mắt ? Tim cô chợt thắt lại , cô muốn mở mắt ra xem đó là ai nhưng ko thể. Cả người cô tê cứng , ko một chút sức lực.
” Kim Nhạc , tớ phải về rồi. Tối nay tớ sẽ đến thăm cậu. Cậu mau tỉnh lại đi nhé ! Đừng để tớ phải chờ cậu quá lâu. Cậu là tất cả những gì tớ có. Tớ chỉ cần mỗi cậu thôi. Hihi , nói nhỏ nè **** . Tớ về nha ”
Nhã Ngọc thì thầm vào tai KN 3 chữ gì đó mà những người yêu nhau thường hay nói. Nó nhẹ nhàng , trong nỗi buồn lại chan chứa niềm hi vọng cho một ngày mai. Hi vọng nó có tác dụng.
Nhã Ngọc rời khỏi bệnh viện để về nhà nghĩ ngơi lấy sức rồi lại vào với KN. Cô phải tiếp tục sống để còn nhìn thấy KN tỉnh lại. Cô ko hề biết có gì đg chực chờ cô sẵn ở nhà. Haizz …
—————————————–
Còn về phần Bảo Nghi , sau khi từ bệnh viện trở về , mẹ cô đã căn dặn cho vệ sĩ luôn phải theo sát cô , phòng hờ cô lại làm gì đó dại dột. Cô luôn bị nhốt trong phòng , chỉ khi tới h bác sĩ riêng tới khám cho cô thì cửa phòng mới mở.
Tình hình tưởng khởi sắc , ai ngờ ngày càng nghiêm trọng .
” Mở cửa ra , các ngươi dám ko nghe lòi ta à ?” – tiếng la hét của Bảo Nghi vọng ra.
Cô đập vỡ mọi thứ trong phòng , căn phòng cô giờ như một mớ hỗn độn. Cô cứ điên cứ dại trong phòng , mặc dù mọi người thường ngày rất sợ cô nhưng vì bà chủ đã dặn nên ko ai dám cãi lời, đành để mặc cho Bảo Nghi la hét.
Bảo Nghi la rồi lại dập phá , cuối cùng ko còn gì để dập , cô mệt nghỉ và những người làm trong nhà cũng ko còn ai nghe thấy tiếng cô nữa. Một không khí im lặng đến phát sợ.
” Nhã Ngọc , ta sẽ ko để cô yên. Ta sẽ có cách ra khỏi đây . Người chờ đi ”
Bảo Nghi hình như đã dự tính đc kế hoạch nào đó để thoát ra khỏi căn phòng giam lõng này. Cô quay sang vớ lấy mảnh thủy tinh vỡ và cứa ngay vào tay mình. Máu chảy ngày càng nhiều , thấm đẫm trên sàn.
Khi ko còn nghe thấy tiếng la hét của tiểu thư , mấy tên vệ sĩ cũng sinh lòng lo lắng. Họ đập cửa vào và thấy Bảo Nghi đg ngấ đi trên giường , xung quanh toàn là máu. Họ nhanh chóng cõng Bảo Nghi ra xe tính đưa đi bệnh viện thì Bảo Nghi bắt ngay thời cơ đó và chạy thoát.
Thì ra đó chỉ là máu giả mà cô tạo ra thôi , nếu mất máu nhiều như thế lấy sức đâu mà chạy thoát khỏi mấy gả vệ sĩ to con kia.
Mấy tên vệ sĩ có đuổi theo nhưng ko kip. Bảo Nghi rtấ nhanh trí trốn vào góc nào đó đợi mấy tên rắc rối kia đi khỏi thì cô lập tức vọt ngay. Cô cứ chạy mãi , chạy mãi.
Cô ko chạy trong vô thức. Cô biết cô cần đến đâu mà , cô có thể là một người điên nhưng chưa chắc cô mất trí .
…….
…….
Trong tiềm thức Kim Nhạc. Những lời ngọ ngào Nhã Ngọc nói lúc nãy quả hiệu nghiệm.
” Đây là đâu vậy ? ” – KN mơ màng nhìn quanh , ở đây chỉ toàn môt màu trắng , mơ hồ. Rồi 1 ánh hào quang náo đó sáng lên khiến cô để ý.
” Ta là Chúa Trời. Sao ngươi lại lên đây ? ”
( ○ Note : phần này mấy Reader muốn tưởng tượng cái ôg ” ấy ” sao tùy nhé “)) . Mình kb’ tả s nữa =]] )
” Tôi ko biết , tôi chỉ biết mình bị hôn mê. Ôg là Chúa , ko lẽ đây là thiên đàng , ta chết rồi ư ? ”
” Chết , cậu nghĩ cậu ra đi dể dàng vậy sao ? Còn cha mẹ cậu , những người luôn yêu thương cậu thì cậu sẽ bỏ mặt hết à ? Ta ko cho ngươi lên đây dễ dàng vậy đâu. Ít ra ngươi phải hoàn thành những gì mình đã hứa thì mới có thể lên đây. Thiên đàng ko dành cho những kẻ thất hứa. ” – Chúa nghênh mặt.
” Lời hứa ? Nhã Ngọc … aa ko xong rồi. Bảo Nghi , chị ấy sẽ … ” – Kim Nhạc như nhớ ra điều gì.
” Đúng đấy , ta nghĩ chị cậu sẽ ko để yên cho cô bé đó đâu ”
” Tôi biết rồi , đi đây. Cảm ơn ông đã nhắc nhở ”
……
……
Tít.. tít… Nhịp tim của Kim Nhạc bỗng tăng một cách dữ dội , tay cô bắt đầu khẽ cựa quậy. Dấu hiệu sự sống báo hiệu cho ta biết Kim Nhạc sẽ tỉnh lại.
Y tá đg săn sóc cho Kim Nhạc trong phòng , thấy vậy liền mừng rỡ chạy đi báo tin cho bác sĩ và người nhà bệnh nhân.
” Bác sĩ ơi , bệnh nhân tỉnh rồi , ta mau tới đó đi ” – cô thúc giục người bác sĩ điều trị cho Kim Nhạc.
Ho nhanh chóng chạy về phòng bệnh thì trước mặt họ chỉ là một cái giường trống. Bệnh nhân thì mất tích để lại sự ngỡ ngàng cho 2 con người đg mặc blue trắng,
” Ủa bệnh nhân đâu mất rồi ? ” – cô ý tá.
…..
…..
Mọi chuyện đã bắt đầu đẩy lên phần kịch tính nhất. Lửa tình yêu khiến người ta sống dậy sau giấc ngủ dài , mộng mị. Lửa hận thù khiến người ta điên loạn , mất dần lí trí . Lửa , đốt cháy và thiêu rụi tất cả những gì dám cả gan lại gần và mạo hiểm đùa giỡn với nó. Lửa rất đáng sợ. Lửa , hiện thân của sự tàn khóc , chiến tranh
Nhưng rồi cũng sẽ có thứ mạnh hơn lửa , nó sẽ dập tắt con cháy dữ dội đó. Và biết đâu , khi mọi thứ thật sự bị thiêu rụi thì vẫn có thứ còn xót lại thì sao ? Bạn nghĩ sao nếu đó là nhịp dập của trái tim , hơi thở hòa quyện của 2 kẻ đg yêu nhau và một tình yêu bất diệt mạnh hơn tử thần. Hihi , ko gì là ko thể đúng ko ? Ta chỉ cần hy vọng và vững tin với điều đó thì nó sẽ trở thành hiện thực.
Nhưng riêng tôi, tôi thích một cái gì đó khác cơ. Chẳng hạn , kẻ đã gây ra biết bao nhiêu sóng gió kia sẽ xuất hiện và cữu rỗi mọi người = sự hối hận , lòng thành khẩn , hối lỗi của nó thì sao ?
Nó vẫn là 1 con người có lương tri , nó sẽ biết dừng lại đúng lúc và chuộc lại lỗi lầm với những gì nó gây ra. Hãy lấy lòng vị tha mà bỏ qua cho nó.
………..
………..
Một kẻ điên loạn Bảo Nghi …
Nhã Ngọc , cô nàng ngốc nghếch , tự ti …
Hình ảnh lặng lẽ , khò dại luôn đứng sau một người con gái – Kim Nhạc ..
Và kẻ còn lại , Gia Lạc , kẻ rong chơi ..
Bốn người họ đã cùng nhau tạo nên một câu chuyện thú vị cho ta đọc. Một câu chuyện ko nói riêng gì thế giới đồng tính trong xã hội , mà còn xa hơn thế. Câu chuyện chê trách những kẻ hám tiền , lợi danh , cổ hữu , ích kỉ , và sống quá thực dụng, chính điều đó đã đẩy họ đến ngõ cụt của sự bế tắc , rối ren. Để rồi tàn cuộc họ phải gánh là gì ? Sự lẻ loi , đơn độc , ko 1 người thân bênh cạnh bạn. Và thứ bạn phải trá giá có khi còn dắt đỏ hơn thế.
Thả lỏng đi nào , nhắm mắt lại và suy nghĩ những việc ta đã làm thời gian qua nhé !