The Ugly Girl

……. ( At school ) ….
Kim Nhạc gặp lại Nhã Ngọc ở cổng trường.
– Nhã Ngọc , chuyện hôm qua ..- ấp úng.
– K có dì đâu. Tớ ngủ một giấc rồi quên ngay ấy mà ^^~ – vẻ né tránh, dường như cô k muốn nhắc đến nó.
Nghe Nhã Ngọc nói vậy , Kim Nhạc có chút dì đó hụt hẫng. Hụt hẫng vì dì đây ?
– Thôi tớ vào lớp trước nha . Bye .- Nói xog bỏ ngay vào lớp.
-” Chắc Ngọc mún né mình, hic “- K.Nhạc nghĩ.
——————————-
Đã 3 , 4 ngày rồi Kim Nhạc và Nhã Ngọc k hề nói chuyện với nhau sau lần gặp ở cổng trường.
Kim Nhạc sốt ruột , lo lắng. Vào h ra về, khi mọi người tan học hết.
– Nhã Ngoc, mình có chuyện muốn nói.
– Hả , có dì thì nói nhanh đi. Ngọc phải về.
– Yên tâm đi , k làm mất thời gian cậu đâu.
– Vậy cậu nói đi..- cô củng muốn biết Kim Nhạc muốn nói chuyện dì.
– Sao mấy ngày nay cậu cứ né tránh mình. Có phải vì chuyện hôm đó ?
– Tớ đã nói là k có dì mà. Cậu suy nghĩ nhìu quá.
– Mình k tin. Cậu trả lời thật mình đi – lay tay Nhã Ngọc.
– Tớ nói thật. Cậu muốn tớ phải nói sao đây ?- Ngọc nhìn sang hướng khác, có vẻ bực bội.
– Mình k tin. – Kim Nhạc nắm chặt tay N.Ngọc
– Buông ra. Cậu làm tớ đau đấy. – Ngọc hét lên.
– Mình xin lỗi. – K.Nhạc liền bỏ tay ra , cô gần như muốn khóc.
– Vì tớ còn yêu người đó . Được chưa ? Nếu cậu cứ tiếp tục như vậy . tớ sẽ thích cậu mất.
Câu nói đó …. K.Nhạc đã k thể típ tục giữ im lặng, cô chỉ muốn ôm gọn Nhã Ngọc trong vòng tay mình, cô cũng yêu Ngọc mất rồi.
– Vậy thì tại sao ? Mình thật sự rất thích cậu , lần đầu gặp cậu mình đã có cảm tình , k hiễu vì sao nhưng chính cái hôm đó , tại phòng mình. Mình đã chắc chắn ….
Nhã Ngọc bất ngờ w lời thú nhận của Kim Nhạc , ngay cả cô cững k ngờ.
– Cậu không đừa . Người như tớ thì có gì mà dáng để cậu thích chứ – cười chua chát.
– Cậu là người duy nhất ảnh hưởng đến mình nhiều như thế. Cậu khiến mình
Trở thành con người như bây h.
– Thay đổi , ngớ ngẫn ! Ta cũng chỉ mới biết nhau đấy thôi. Trước đó tớ và cậu từng quen biết nhau sao ?
Thật sự họ đã từng biết nhau đấy. Chờ xem…
………………………………………….. …..
Đồng hồ thời gian quay ngược về thời điểm 11 năm về trước, tại nhà trẻ XXX.
– Trả mắt kính cho tớ.
– Tụi tao k trả thì sao nào. Tao k ngờ trên thế gian này lại có người xấu xí như m. Nhìn mái tóc nó này. Ghê quá ! – 1 cậu nhóc.
– Đúng đấy , dừnt có trả nó. – 1 cậu nhóc khác lên tiếng.
– K có mắt kính , tớ k thấy gì hết. Các cậu trả đây. Tớ xin đấy. – cô bé típ tục năn nỉ bạn nó.
– Có giỏi thì lại đây mà lấy. Plè – Bọn nó truyền cho nhau rồi chạy mất.
Cô bé đuổi theo , và bất cẩn té , chày cả chân.
Từ xa , một người bạn gái cũng trạc tuổi cô thấy thế lièn chạy đến. Cô bé đó chính là K.Nhạc của chúng ta đấy. Kim Nhạc thật xinh xắn w mái tóc đen dài thắt bím 2 bên. Đôi mắt cô bé long lanh, trong vắt như nước. Trong lớp ai cũng muốn làm bạn của cô, đặc biệt là các bạn nam.
– Cậu có sao không ? chảy máu rồi.- nó cuối xuống nhìn vêt thương.
– Tớ không sao.- mặc dù rất đau nhưng nó vẫn cố tỏ ra không sao.
Cảm thấy bất bình và không thể nào chịu nổi, K.Nhạc lập tức lên tiếng bênh vực.
– Mấy bạn thôi đi. Trả mắt kính đây.
Nghe K.Nhạc nói vậy bọn con trai trg lớp chịu thôi. Tụi nó thích Kim Nhạc mà ^^.
– Tụi tao thấy có K.Nhạc nên thôi cho đấy. Nè , kính mày nè. – 1 cậu bé chìa mắt kính ra trả cho N.Ngọc. Tụi nó bỏ đi.
– bạn có sao k ? – K.Nhạc hỏi.
– Tớ k sao. Cảm ơn cậu nha. – Nói rồi NN củng lủi thủi rời khỏi đó.
– Ờ k có dì.
Kim Nhạc mãi nhìn theo cô bé đó. Nó thầm nghĩ :
-” Bạn ấy thật tội nghiệp, mình muốn bảo vệ bạn đó” .
Kể từ hôm đó , Kim Nhạc dần thay đỏi. Cô bé về nhà và nói w cha mẹ rằng mình muốn cắt tóc ngắn và chả muốn mặt áo đầm nữa. Thương con nên ông bà Vương cũng đồng ý, đơn giản họ nghĩ nó cũng là trẻ con , thích thì nên chiều. Và thế , Kim Nhạc k còn là 1 bé gái xinh xắn nữa . Nó bắt đầu tập cho mình sự cứng rắn , cá tính như 1 đứa con trai. Nó vào trường w bộ dạng mới. Không 1 ai có thể nhận ra nó, các bé trai thì ” buồn bã “.
– Kim Nhạc đó s ? Bạn ấy cư như là tụi mình vậy, mình k thích nó nữa đau , hiuhiu. ( Cậu bé này thích K.Nhạc từ lâu )
– Ừm , đúng đó. Mình đừng nhìn nó nữa. Đi chơi đi.
Kim Nhạc bước lại gần cô bé xấu xí đang ngồi đọc truyện ở góc lớp. Thật đáng yêu !
– Bạn thấy mình như thế nào ^^ ?
– Cậu là … ? – Ngay cả N.Ngọc cũng k nhận ra nó.
– Hìhì , mình là người đã giúp cậu lấy lại mắt kính đó.
– Cậu khác thật. Sao lại muốn trở thành con trai vậy ?
– Mình muốn mạnh mẽ , k thích yêu đuối như cậu. – Không hiểu sao một cô bé như nó lại nói ra đc điều này.
– Ờm – cô bé xụ mặt
– Mình k có ý dì đau nhé. Chỉ vì mình muốn bảo vệ cậu. – Nó dứt khoát.
– Tại sao ?
– Mình thấy bạn bị bọn con trai trg lớp bắt nạt. Mình cũng là con gái , nên mình k thích bạn bị tụi nó an hiếp. – Nó diễn giải.
– Hìhi , tớ k cần. Cậu đi chơi w bọn nó đi.
– Không ! Mình k thích chơi w bọn nó mà. Bọn mình làm bạn nhé ?
– Thật k ? – NN tròn xoe đôi mắt nhìn KN với vẻ hy vọng.
– Tất nhiên. Mình sẽ là bạn tốt. – Nó cười lém lỉnh.
– hihi. Tớ chưa bao giờ có bạn.
– Vậy mình sẽ là người đầu tiên. Bạn nhé ?
Kim Nhạc và Nhã Ngọc trở thành đôi bạn thân cũng từ đó. Mỗi lần Nhã Ngọc bị bắt nạt, nó đều giúp đỡ cô bé. Nhưng tình bạn đó không kéo dài đc bao lau thì họ chuẩn bị vào lớp 1, phải xa nhau.
– Kim Nhạc, cậu buồn à ?
– đúng, sắp vào lớp 1 rồi. Mình k biết sau này còn gặp lại cậu không . Mình k muốn xa cậu đâu , Nhã Ngọc. Ai sẽ bảo vệ cậu khi cậu gặp chuyện đây ?
– Thôi , đừnt mếu. Cứ như bé lắm ko = . Tớ và cậu vẫn là bạn tốt mà. Tớ biết tự chăm sóc mà. Cậu yên tâm, chúng ta sẽ gặp lại nhau mà. – Cô bé an ủi nó,
– Thật k ? Mình sẽ gặp lại cậu. Nó thật sự muốn cô bé hưa w nó. 1 lời hứa để làm tin.
– Đương nhiên. Tớ chưa bao giờ nói dối, tớ sẽ luôn nhớ về cậu.
Nó mỉm cười. Nó biết cô bé sẽ không gạt nó và nó vẫn chờ cái ngày đc gặp lại cô bạn thân của mình. Nó tin tình bạn này sẽ k chấm dứt tại đây , nó mến cô bé thật đấy .
CŨng dã nghĩ hè. Nó cũng chuyển vào trg mới.
Đối w Nhã Ngọc, cô bé coi nó như 1 người bạn tốt đúng nghỉa. Tuy không gặp lại but hình ảnh cô bạn hay bảo vệ mình chưa bao h mờ nhạt trong nó. 1 kỉ ức đẹp sẽ luôn tồn tại.
———— Hiện tại ——————
… Thượng Đế cho họ gặp lại nhau trong sự tình cờ , ngay cả ông cũng muốn họ gặp lại nhau , tình bạn sẽ đc tiếp tục .. ?
– Cậu k hề nhớ chút gì, phải rồi. Nó quá lâu r mà. Chỉ có mình là ngu ngốc thôi.
– Cậu nói gì vậy ? Tớ đã hứa w cậu điều gì ? – Thật sự thì Nhã Ngọc đã qên.
– Cậu xem đi . – Kim Nhạc rút trong bóp ra tấm hình đã đc cắt bớt. Là hình của Nhã Ngọc w nó.
Cầm trên tay tấm hình. Nhã Ngọc như thức tỉnh sau một giấc mộng dài. Cô nhớ lại tất cả , kí ức của 11 năm trước ùa về, rõ rệt. Cô và Kim Nhạc từng là đôi bạn thân.
– Nhã Ngọc , có phải cậu đã nhớ ra ?
– Khôg thể nào , ở đau cậu có nó ? – Nhã Ngọc vẫn còn ngạc nhiên , cô k tin cô bé năm xưa lại là Kim Nhạc.
– Cô bé trong ảnh là mình và cậu đứng kế bên đó. Đây là hình cả lớp đi chơi. Mình đã cắt nó ra. Chúng ta đã qen biết nhau từ trước.
– Cậu , cậu …là cô bé đó. – Cô cảm thấy hạnh phúc , cô gần như muốn khóc vì xúc động. Thời gian ấy , vậy mà bây giờ cô lại gặp.
– Đúng, Mình đã k hề gặp lại nhau cho đến cái hôm mình đụng pải cậu trong quán nước. Mình có cảm giác gì đó qen thuộc lắm nhưng k tài nào nhớ ra nổi. Mình đã cho ngườ tìm hiểu về cậu , thì ra cậu chính là .. Mình thật sự rất vui , vui lắm. Muốn báo cho cậu biết ngay nhưng k có cơ hội. Hôm cậu sang nhà mình, mình đã muốn nói ai ngờ .. Tình huống đó mình ko biết làm sao nữa và cậu bỏ đi mất tiêu.
– Xin lỗi đã bỏ đi như vậy. Lúc đó tớ rối lắm.
– Vậy bây h cậu bỏ qua chuyện đó đi. Được chứ ? Mình vẫn là bạn. Đừng né tránh mình nữa. Thấy cậu như vậy mình khó chịu lắm. Lại là bạn thân, mình sẽ bảo vệ cậu như hồi trước.
– Nếu là bạn thân thì được nhưng nếu xa hơn .. Tớ k biết. Trông cậu bây giờ khác thậc đó. Thảo nào tớ k nhận ra, hìhì ^^~.
– Mình biết rồi. Vậy huề nha. Mình về thôi. – Kim Nhạc nắm tay N.Ngọc và cùng ra về. Không hiểu sao Kim Nhạc cứ thích nắm tay Nhã Ngọc k buông nhỉ ?
Nhã Ngọc đã bắt đầu bớt ngại ngùng. Họ nắm tay k phải là họ yêu nhau. Họ nắm tay , cái nắm tay tình bạn. Họ vẫn nắm tay nhau , như lúc trước, típ tục làm bạn. Tình cảm mà Nhã Ngọc và K.Nhạc có đơn thuần chỉ dừng lại ở mức friendship ?
Tại nhà Nhã Ngọc
– Alo , Nhã Ngọc hã ? – Đầu dây bên kia là Kim Nhạc.
– Sao cậu biết số đt nhà tớ ? – Nhã Ngọc thắc mắc.
– Cậu qên rồi sao , mình là bạn thân mà . Ko lẽ tớ k thể tìm ra số nhà cậu. Hìhì !
– Hay quá , cậu đang làm dì vậy ?
– Đang nghĩ về cậu. Không biết có ai bắt nắt cậu ko . Hèhè
– Không có ai hết. Cậu yên tâm chưa nè .
– Nếu ai dám bắt nạt cậu , cứ nói mình. Mình xử nó cho . Haha
– Cậu cũng biết đùa nữa à ?
– Ko. Mình nói thật đấy.
– Biết rồi , lằng nhằng mãi thôi. Cậu là bạn thân tớ , tớ sẽ ko giấu cậu điều gì. Đừnt suy nghĩ nữa. Tớ vào ăn cơm. Nói sau nha.
– Ừm , bye cậu.- KN cúp máy.
………………………………………….. ..
– ” Her , bạn thôi sao ? Đối với cậu mình chỉ là một người bạn thân bình thân ko hơn… ”
Kim Nhạc nhoẽn miệng cười , cười 1 cách cay nghiệt. Thật lòng cô ko hề mong muốn 2 từ ” BẠN THÂN” . Một người bạn bất đắt dĩ , cô ko muốn . Có lẽ thời điểm này ko thích hợp để cô có thế bộc bạch con người mình cho Nhã Ngọc. Nhưng đâu sẽ là thời điểm đó ? Có quá lâu để cô phải chờ đợi ? Lặng yêu ! Vậy thôi , với tư cách 1 người bạn, cô sẽ quan tâm Nhã Ngọc hết mức có thể, chỉ trong bóng tối thôi nhé !
………………………………………….. ……..
.
” – Này , cậu đang làm gì đó ?
– Tớ tặng cậu này .
– Gì thế ?
– Trái tim của tớ ^^
– Nhưng nó chỉ là quả cà chua thôi mà.- bĩu môi
– Nhưng tớ vẫn thích tặng riêng cho cậu thôi. Tớ thích cậu.
– Ta đều là con gái thì làm sao thích nhau đc chứ ?
– Vẫn đc chớ sao , hìhì .
– Nhưng ta còn là bạn cơ mà ?
– Tớ thích cậu
– Thật ko ? ……… ”
…. Ranh giới giữa tình bạn và tình yêu có quá lớn ? Vách ngăn đinh kiến Xã hội , ta sẽ vượt qua ? Đơn giản yêu hết mình , sống thật tốt và làm những gì ta yêu thích thì có dễ hơn ko ? Sao cứ phải suốt ngày lo nghĩ vì những định kiến nhãm nhí đó ? Rồi ngày mai của một ngày mai sẽ đến . Cứ hy vọng và cứ việc yêu thôi….
………………………………………….. ……………..
-” Mình sẽ ko đòi hỏi điều gì ở cậu. Mình chỉ cần cậu cười thật tươi mỗi ngày là mình vui lắm rồi. Nhã Ngọc , cậu có biết tình cảm của tớ ? ”
Thật khó khăn khi suốt ngày cứ phải giấu cảm xúc thật của mình. Ngày Nhã Ngọc chấp nhận tình cảm của Kim Nhạc sẽ là khi nào ? Kim Nhạc sẽ là vị trí nào trong trái tim Nhã Ngọc , đơn thuần 1 tình bạn ? Quá nhiều câu hỏi con bỏ lửng , quá nhiều khuất mắt khi mọi chuyện chưa đi đến hồi kết. Ai ? Ai sẽ là người khiến hai trái tim tội nghiệp này tìm đến nhau ? Chúa thật là 1 nhà bác học vĩ đại khi chế ra thứ tình cảm phức tạp này. Vui có , buồn có , lúc hạnh phúc thăng hoa , lúc đau khổ là đỉnh điểm. Thật khốn khổ làm sao chỉ vì 1 chữ YÊU !
——————————-
Mùa thi cũng trôi qua . Ở bên Kim Nhạc , Nhã Ngọc cười đùa nhiều và cũng vui hơn trước.
Này! Cô gái , cô vui thì người ấy cũng vui đấy !.
.. Sân trường nhuộm thắm màu hoa phượng đỏ , không khí ấm áp của mùa xuân cũng nhẹ nhường chỗ cho Nàng Hạ. Một lớp áo mới cho thiên nhiên, đẹp thật. Tiếng con gì đó kêu quanh đây , ánh nắng chói chang cũng bắt đàu lấp ló dưới những tán lá rộng của sân trường. Tín hiệu của sự chuyển vần nơi đất trời đã rõ rệt hơn. Thế là mùa hè lại đến. Mùa hè nóng ran , mùa hè rực rỡ. Mùa hè bắt đầu mọi thứ. Cô gái xấu xì ngày nào sẽ chuyển mình theo sự thay đổi của trời đất, sẽ lột xác, come out và trở thành 1 cô gái xinh đẹp, nổi tiếng , nhiều ngừi biết đến ? Người yêu cô ấy sẽ quay về ? Cô đang suy tính điều gì đây ? Cố gắng dành lại người đã bỏ rơi mình ư ? Thật ngu xuẩn. …
– Sắp nghĩ hè rồi , khỏe nhĩ ?
– Ờ , riêng Ngọc thì ko nghĩ vậy. Mùa thi qua mệt mỏi quá. Năm sau là cuối cấp rồi chắc áp lực nhiều hơn nữa đấy. Mà thôi , dù gì tớ cũng muốn cảm ơn cậu thời gian qua đã ở bên cạnh , tớ phát hiện gần đây mình đã cười nhiều hơn trước. Cảm ơn cậu. – Lúc này trông Nhã Ngọc mới yên bình làm sao.
– Đừng lo lắng quá. Hè này là lúc tụi mình nghỉ ngơi. Hay mình đí đâu chơi xa nha ?
– Có thể , tớ cũng muôn đi đâu đó cho khuây khỏa. Lúc ấy , cậu sẽ là hướng dẫn viên du lịch của tớ. Hèhè :-p
– Rất sẵn sàng , thưa quý cô. Hihi
… Họ sẽ thật sự nghỉ ngơi ? Bạn nghĩ thế nào khi sẽ có người gây sóng gió 1 lần nữa ? Kim Nhạc sẽ bảo vệ lấy cô bạn thân của mình khỏi kẻ quấy rối ? Gia Lạc , cô là cô gái thật phiền phức, Cô xuất hiện để rồi phá tan mọi thứ, xát muối lên trái tim nhỏ tội nghiệp ấy thêm 1 vết hằn thật khó chữa, Đã hết yêu , sao lại còn tổn thương nhau ? Định mệnh sẽ làm điều nó cần. Định mệnh sẽ làm ta bất ngờ với cái kết tuyệt như mơ. Cùng đón chờ …
Đôi bạn ra về . Cùng thởi điểm đó , rồi người đc ta nhắc đến nhiều cũng xuất hiện.
– Chào em ? – Nó đấy.
Nhã Ngọc lập tức biến sắc , cái cười đã ko còn hiện hữu trên khuôn mặt cô, biến mất 1 cách nhanh chóng. Đã quá lâu rồi, cô thôi ko nghĩ đến con người đó. Nhưng tại sao , ngay lúc này, lúc con người cô thanh thản nhất lại bất ngờ ập tới. Lại cảm giác ấy, đau nhói ở lòng ngực, cô gần như k thở đc, khóe mi ấy , ko nghe lời. Nước mắt gần như trào ra, nhưng có lẽ thời gian xa cách đã quá lâu khiến cô cứng rắn hơn ngày nào, cô đã ngăn kịp thời ngăn k cho khóe mi mình ướt 1 cách vô nghĩa.
– Chào chị. – Nhã Ngọc đang cố tỏ ra lạnh lùng. Cô đang che đậy những cảm xúc mơ hồ gì đây ?
Kim Nhạc nhìn theo cô bạn mình. Cô bạn ngốc nghếch của mình đang nghĩ gì ? Cô gái xinh đẹp kia là ai ? Mới vui vẻ đây thôi , sao lại thay đổi nhanh như vậy. Thật khó nghĩ.
– Lâu quá chị không gặp em. Dạo này em sao rồi ? – Ko ai khác chính là Gia Lạc. Cô đang nói những điều thật vớ vẩn. Sự quan tâm không cần thiết. Đồ giả tạo !
– Bình thường, vẫn vậy. Chị hạnh phúc chứ ? – Nói thế thôi nhưng lòng cô đang đau như búa bổ.
… ” Trái tim ai nỡ xé làm đôi ?
Tình tôi ai vứt không thương tiếc , không xót xa.
Người đó là ai ?
Xin cho tôi biết, có phải là người chăng ?
Hãy lên tiếng .
Tôi cần biết người vẫn tồn tại ” ….
– Không như khi ở cạnh em .- Lời nói cảu 1 kẻ đểu giả.
– Vậy sao ? Cứ hạnh phúc với thứ chị đã từng muốn có. Giờ em phải đi. – Nói nhanh rồi Nhã Ngọc bỏ đi cùng với Kim Nhạc.
.. Thế là thế nào ?? ..
…………………………………..
Đây là lúc Kim Nhạc giải tõa những rối mắc của mình.
– Người lúc nãy là ai vậy ? Trông cậu có vẻ không vui. Hãy nói mình nghe , được không?
– Chị ấy là người khiến tớ đau khổ suốt thời gian qua. Người đã dững dưng quay mặt lai với tình cảm của tớ… – Cổ họng nghèn nghẹn khiến cô im bặt, rồi giọng cũng lạc hẳn, ánh mắt có gì đó xa xăm, thoáng những sấu muộn , u uất bấy lâu.
– ” Là người đó ” – Kim Nhạc ngạc nhiên. Cuối cùng cô cũng biết người đã bỏ qua cơ hội tuyệt vời để có được tình yêu của Nhã Ngọc. Cô quyết phải tìm hiểu nó.
………………………………………….. …..
Đôi khi con người ta bị đánh lừa bởi cái vỏ bọc bên ngoài. Họ mất phân nữa cuộc đời mình để theo đuổi những cái vô tri , phù du một cách ngốc nghếch, khờ dại đến tội nghiệp. Thời gian họ đuổi theo những thứ ấy đồng nghĩa với việc họ đánh mất đi những thú vui giản dị trong cuộc sống, những điều tưởng chừng như khó tìm và k thể mua = tiền nhưng lại luôn lượn lờ xung quanh ta, Này bạn , tiền bạc , vật chất , vỏ bọc ảo sẽ làm bạn hạnh phúc ?! Đây là lời khuyên của tôi dành cho bạn . Hãy cảm nhận mọi thứ = trái tim, đừng yêu = ánh nhìn không thiện cảm. Suỵt ! Khẽ thôi ! Trái tim bạn đang lên tiếng đấy. Nó đang cùng Lí Trí dẫn đường bạn. Khía cạnh khác , một cách nhìn khác. Một trải nghiệm khác trong tình yêu. Cùng thử xem và bạn sẽ thấy cái thú vị tiềm ẩn trong nó. Ôi , tình yêu !.
– Vâng. Đó là người đầu tiên tớ yêu. Mà lại còn là con gái , chắc cậu bất ngờ lắm.- Lời nói của Nhã Ngọc chứa đầy sự câm giận, mâu thuẩn giữa yêu và ghét, cô đang tự mỉa mai bản thân và cuộc tình éo le của mình.
– Ai có thể tự lựa chọn cho mình giới tính chứ. Mình k để ý đâu. Thế cậu còn yêu người đó chứ ?
– Tớ không biết, nhưng yêu thương tớ dành cho người đó thì rất nhiều và bây h nó vẫn khiến tớ đau khi nhớ lại. Tớ dành hết all cho người đó , nhưng đổi lại sự thật lòng của tớ là gì ? Chẳng gì cả.
Có thể đây là lúc để Kim Nhạc bảo vệ Nhã Ngọc khỏi 1 tai họa sắp đến.
– Vậy bây h cậu định như thế nào ?
– Cậu , cậu.. sẽ giúp tớ chứ ? – Cô quay sang Kim Nhạc với chút gì đó hi vọng. Sâu thẳm trong ánh mắt đó là những nỗi buồn chưa đc biết đến , những suy nghĩ lệch lạc nhất thời.
Sao cô lại buột miệng nói như thế mà chưa suy nghĩ đứng đắn ? Cô đang muốn KN
giúp gì đây ?
– Cậu muốn mình giúp gì ? – K.Nhạc ngỡ ngàng w lời đề nghị vừa rồi.
– Giành lại Gia Lạc, được ko ? Tớ thậc sự rất cần cậu lúc này.- Lại dùng ánh mắt đó , van xin và nài nỉ lại đan xen chút gì đó khiến ta mủi lòng.
Đem dâng hiến người con gái mình yêu cho 1 kẻ k xứng đáng ? Kim Nhạc đang cố giúp Nhã Ngọc hay đang tự tổn thương mình ? Tình yêu thật sự là khi bạn nhìn thấy người mình yêu được hạnh phúc. Hãy bắt lấy !
– Được , mình sẽ giúp. Chỉ hi vọng cậu được vui.
– Cảm ơn cậu. Kim Nhạc , thật sự cậu là 1 người bạn tuyệt vời đấy ! Hi vọng cậu sẽ gặp đúng người. – Nhã Ngọc dựa vào vai Kim Nhạc và thả mình theo khoảng không trước mặt. Cô hy vọng điều cô mong muốn lâu nay sẽ thành hiện thực. Gia Lạc sẽ trở về ?
Kim Nhạc cũng im lặng , ko nói gì. Thật ra cô không vui.
Tâm trạng giữa 2 người ấy lúc đó thế nào ? Hai con người , hai hướng đi khác nhau. Liệu họ có phát hiện thứ tình cảm đang dần hình thành ?
————————————–
……………………………
” Could it be you ?
Or do I lose my way ,
I’m here but colorblind .
Could it be you ?
Or do I break away ,
So leave the past behind.
I only wanna feel the sunlight stop the fight n see it in ur eyes.
Wish I just knew what I should do..
Could it be you ?
Somebody tell me if It’s true I don’t have a clue ,
Could it be you ? ”
……………………………………
————————————–
Hai người họ chia tay nhau , Nhã Ngọc cũng rảo bước về nhà. Vừa bước lên phòng , cô ngồi bệt ngay xuống giường 1 cách mệt mỏi. Cô nằm đó w sự trống trải bao quanh , trái tim cô đập rộn khi nhớ lại những hình ảnh lúc xưa .. Những thước phim về hồi ức đó cừ chiếu thật chậm rãi , chậm rãi và nhẹ nhàng.
…………………………………………
– Em thích ăn kem chứ ? Chị mua nha ?
– Trời vầy ăn kem là tuyệt nhất rồi , ai lại không thích.
– Thế chị đi mua , em thích vị nào nè ?
– Vani , còn chị ? – cô gái vui vẽ trả lời.
– Chị thích mỗi sôcôla. E đợi tí , chị sang đường mua.