The Ugly Girl

Mọi việc diễn ra quá nhanh khiến khơng ai có thể lường trước điều gì.
Làm sao có thể ngăn chặn dòng máu ghen đg chảy trong người mình , Bảo Nghi như bị thiêu đốt. Cô làm sao có thể khống chế cơn giận mình đây ?
– Hai người , dẹp ngay cái chuyện xấu hổ đó đi. Đồ đểu.
Bảo Nghi đằng đằng sát khí , xông xông tới định tát Nhã Ngọc thì bị Kim Nhạc chặn lại.
Kim Nhạc ko cho ai đụng tới Nhã Ngọc , kể cả chị ruột của mình. Cô ko cho phép người khác làm Nhã Ngọc tổn thương.
– Chị hai , chị dừng lại đi. Đó là bạn em.
– Her , bạn em. Vậy bạn em đg làm gì với bạn gái chị thế ? – Bảo Nghi tức giận tột độ.
– Cái gì cũng phải từ từ giải quyết. Chị ra tay đánh bạn em là ko đúng. – Cô cãi lại.
– Em thôi đi. – Cuối cùng , G.Lạc cũng lên tiếng.
– Em xin lỗi. – Nhã Ngọc bắt đầu sợ , cô cuối mặt xuống như muốn khóc. Nhã Ngọc tưởng chừng như mình vừa làm chuyện gì đó tội lỗi lắm. Cô cũng đã nhận ra Bảo Nghi , chị 2 Kim Nhạc chính là cô gái đó. Người đã cướp mất Gia Lạc của cô. Nhưng phải làm sao đây khi Bảo Nghi là người chị kính yêu của KN , thù hay là bạn ?
– Bảo Nghi này sẽ ko bỏ qua cho 2 đứa bây đâu. Dám lừa gạt con này ư ? Hay lắm , Gia Lạc , chị diễn cũng khá đó.
Bảo Nghi lần đầu tiên biết cảm giác bị người khác phản bội. Món đồ của cô bị người khác xâm chiếm. Quá sức chịu đựng của cô rồi.
– Đủ rồi đấy , em xin chị. Để em đưa chị lên lầu, mai mình giải quyết đc ko ?
– Em đừng có cản chị. Chị phải cho 2 đứa đó một bài học.
– Cô có thể đưa Nhã Ngọc về trước ko ? Ở đây có tôi rồi. 2 người về đi.
– Kim Nhạc , tớ xin lỗi , tớ xin lỗi.
– Thôi , đủ rôi. Về đi. Chuyện này để lúc khác nói.
Lần đầu tiên Kim Nhạc trả lời lạnh lùng như vậy với NN . Nó như 1 gáo nước lạnh tạt vào Nhã Ngọc.
Kim Nhạc cuối cùng cũng xoa dịu đc phần nào cơn giận của chị mình. Nhã Ngọc thì đc Gia Lạc đưa về.
Buổi tiệc kết thúc trong nước mắt.
…………………
” Phải chăng yêu là tội lỗi ? Ghen , hạnh phúc , đau khổ và nước mắt, đó là tất cả những gì ta trải qua khi yêu. ”
………………..
Sau khi đưa Bảo Nghi lên lầu , Kim Nhạc an ủi chị mình.
– Chị ổn chứ ? – Kim Nhạc lo lắng.
– Chị ko ổn chút nào, chị đau lắm Kim Nhạc. Chưa bao giờ chị đau như vậy. Bị phản bội. Em hiểu đc ko ? – Bảo Nghi nói trong tiếng nấc , vừa nói vừa khcó nức nở.
Gia Lạc – người con gái mưu mô , tính toán. Vì ham vui , cô vô tình dẫm lên trái tim của cả 2 cô gái. Nhã Ngọc và Bảo Nghi đều là nạn nhân trong trò chơi của cô. Ai sẽ là người thắng cuộc trong cuộc chơi vô nghĩa này ? Gia Lạc là người thích đùa giỡn với tình cảm người khác, vậy ai sẽ là người gây đau khổ cho kẻ đã tạo nên quá nhiều sóng gió này ? Khi đó , định mệnh sẽ để yên họ tự tìm cho mình lối thoát.
– Thôi chị nín đi. Chị khóc vậy em cũng đau lắm. Đây ko phải là Bảo Nghi kiêu kì ngày nào mà em biết.
Đã khóc quá nhiều , mệt mỏi , Bảo Nghi thiếp đi. Kim Nhạc thấy chị mình ngủ cũng yên tâm hơn. Một góc gói nào đó , nước mắt của Bảo Nghi vẫn ướt và chưa khô.
– ” Kim Nhạc , mày phải làm sao đây ? Phải đối diện w Nhã Ngọc thế nào ? ”
………………………………………..
Nhã Ngọc và Gia Lạc đg trên đường về.
Bước chân của họ có phần nặng nề hơn. Cả hai chẳng ai nói chuyện với ai.
– Nhã Ngọc , em nói chuyện với chị đi. Em im lặng như vậy , chị sợ lắm. Chị chưa từng thấy em im lặng như thế trước đây.
– Bây giờ em rối lắm. Em ko biết người đó là chị của Kim Nhạc. Em làm tổn thương chị ấy cũng tức tổn thương Kim Nhạc. Đó là người bạn duy nhất mà em có. Em ko muốn Kim Nhạc.
Gia Lạc nắm chặt tay Nhã Ngọc.
– Em còn có chị mà , đừng lo. Mình bắt đầu lại từ dầu nha em. Chị sẽ bù đắp lại tất cả cho em.
Lại thêm 1 lời nói dối được thốt ra. Gia Lạc quả là người thích nói dối. Một con cáo già ! Gia Lạc luôn giả dối thế sao ? Đời người chỉ có một , sao ko sống thật một lần ?
– Chị vừa nói gì ?
Hãy cảnh giác !!
– Chị yêu em. E cho chị cơ hội lần nữa đi.
– Em ko biết. Bây giờ em thật sự chả suy nghĩ đc gì .
– Nếu em ko đồng ý , chị sẽ quỳ ở đây mãi.
– Chị làm gì vậy , đứng lên đi.
– Ko , chỉ khi nào em tha thứ cho chị.
Nhã Ngọc ko nghĩ Gia Lạc sẽ tự động quay về bên cô nhanh như vậy. Giờ phút này , đầu cô như nổ tung , làm sao có đc quyết định chính chắn đây ?
– Được rồi. Em đồng ý.
Gia Lạc vui sướng bế cả Nhã Ngọc. Cô vui vì điều gì ? Vui vì mình vừa có đc cô gái xinh đep kia làm sở hữu hay vui vì mình quá tài giỏi ai cũng bị cô lừa ?
Nhã Ngọc ơi! Sao chưa suy nghĩ kị cô đã quyết định rồi ? Kim Nhạc thì sao đây ? Cô nỡ lòng cướp người yêu của kẻ khác ? Nhã Ngọc đg ngộ nhận chăng ?
Đã 3 , 4 ngày rồi. Kim Nhạc và Nhã Ngọc ko liên lạc gì với nhau sau cái đêm ấy. Kim Nhạc có giận Nhã Ngọc ko khi cô lại là người gián tiếp khiến chị mình đau khổ ? Kim Nhạc sẽ buông tay Nhã Ngọc để cô chống chọi mọi thứ một mình ? Nếu là bạn , bạn sẽ giải quyết chuyện này sao đây ?
Song hành cùng thời gian đó , Kim Nhạc ko phải vô tâm như ta nghĩ. Cô đã hoàn toàn dành tất cả thời gian để bên cạnh an ủi chị mình , tất yếu là tránh những việc làm ko tưởng khi chị mình giận lên. Kim Nhạc thừa hiểu rõ khi chị mình ko kiềm chế đc bản thân sẽ làm ngay những điều dại dột. Cô rất sợ chị mình sẽ làm hại đến Nhã Ngọc , người con gái cô hết mực yêu thương. Vậy thì ra , mọi thứ cô làm cũng vì Nhã Ngọc mà thôi. Dường như thứ tình cảm nghịch lí này của cô dành chô Nhã Ngọc đg dần lớn và ngày càng sinh sôi , ăn mòn trong từng tế bào cơ thể cô , từng chút một và nó đã chiếm hữu hoàn toàn trái tim ấy mà không để sót vị trí nào cho người khác.
Kim Nhạc đg cố hết sức mình để bảo vệ cho Nhã Ngọc và Bảo Nghi khỏi cô gái tham lam kia. Họ là tất cả đối với cô , và khi mất họ , cô chẳng còn gì.
Về phần Nhã Ngọc và Gia Lạc , họ đã bắt đầu đi lại với nhau.
Có nhiều lần , khi đg đi bên cạnh người con gái cô nghĩ là mình sẽ yêu thương hết đời thì trong tâm trí cô hoàn toàn đi ngược lại với những gì cô nghĩ , cô chẳng để ý gì đến người bên cạnh mà chỉ nghĩ đến 1 người duy nhất , đó là Kim Nhạc. Hình ảnh Kim Nhạc cứ bất giác xuất hiện mà cô chả hay. Cứ hễ đi ngang một nơi nào đó mà cô từng đi cùng với Kim Nhạc , cô bỗng nhớ cô bạn thân của mình như điên, nhớ lắm.
Tình hình này là sao ? Phải chăng Nhã Ngọc vô tình ” cảm nắng ” người mà trước đây cô đã từ chối ? Suy nghĩ của mỗi người họ thật phức tạp đúng ko ?
………………………………………….. ………
” Dạo này mình ko gặp Kim Nhạc , ko biết cậu ấy thế nào rồi , haizz , lo chết mất. Bạn ấy sẽ chẳng bao giờ chịu tha thứ cho mình. Mình thật là một người tồi tệ . ”
Đó chỉ đơn thuần là suy nghĩ của Nhã Ngọc mà thôi. Cô ko hề hay biết là Kim Nhạc vẫn đg bên cạnh cô , bảo vệ cô và ngày càng yêu cô hơn bao giờ hết .
Thời gian sẽ trả lời tất cả , thời gian sẽ dần xoa dịu phần nào những tổn thương. Nhưng rồi thời gian có khiến Bảo Nghi quên đi Gia Lạc ? Câu trả lời là ko.
” Alô , Gia Lạc hả , em Bảo Nghi nè , chị đừng vội cúp máy , em có chuyện muốn nói. ” – giọng cô có gì đó vội vã. Hình như có chuyện quan trọng mà cô muốn nói ngay với Gia Lạc.
Bảo Nghi đã bắt đầu giành lại những thứ thuộc về mình.
” Có gì ko , em nói qua đt luôn đi ”
” Chuyện hôm trước , tại nhà em .. Mình gặp nhau để nói chuyện đi nha ”
” Đc thôi , tôi sẽ là một người phũ phàng nếu ko chịu gặp em. Vậy ta cứ hẹn nhau chỗ cũ , tôi sẽ đến đó “.
………………………………….
Tại coffee ” Trà My ” .
” Chị ngồi xuống đi ” – cô kéo ghế.
” Bây giờ em đã thật sự bình tĩnh lại chưa vậy , tôi không muốn nói chuyện với 1 người ko biết suy nghĩ , chỉ biết hành động mà ko nghĩ đến hậu quả của nó ”
” Em đã thật sự suy nghĩ rất nhiều trong mấy ngày gần đây . Suy nghĩ về chuyện của chúng ta. Em biết Lạc ko phải là người như vậy , Lạc chỉ cần giải thích em nghe việc làm đêm hôm đó là do Lạc uống say và nhìn nhầm , cứ nói là Lạc ko làm đi vả em sẽ coi như ko có chuyện gì xảy ra ” – cô van nài , đôi mắt cô ứ lệ .
Yêu là mù quáng , cố chấp và khi ta chịu buông xuống tất cả , khi đó ta mới chợt nhận ra , mình đã quá u mê và lạc lối khi nào.
Cứ khẩn khoảng cầu xin một chút thương hại , một chút yêu thương từ thứ tình yêu ko thực thì thứ ta nhận lại cũng hoàn toàn là sự giả dối , lọc lừa . Vậy thì cần gì phải lừa dối chính mình hả Bảo Nghi ? Người ta nào có thật lòng với cô đâu.
” Em muốn tôi lại phải giải thích gì nữa đây . Lạc nghĩ em nên quên hản Lạc đi. Lạc ko xứng đáng với em đâu ”
Thật phũ phàng và tàn nhẫn khi Gia Lạc có thể nói những lời như thế với người đã từng là người yêu , từng là người gối đầu với cô hằng đêm , và từng có những cái tiếp xúc da thịt , chỉ trong vài ngày thôi , mọi thứ đã hoàn toàn thay đổi . Và cô dễ dàng phủi sạch mọi thứ như nó chưa từng tồn tai trên thế gian này.
Câu nói đó như từng mũi dao ghim sâu vào trong trái tim Bảo Nghi. Thật đáng thương ! Ai có thể thấu hiểu nỗi lòng cô đây khi bị người mình yêu ruồng bỏ ko thương tiếc. Đau lắm và chỉ mình cô gánh chịu.
Mà sao mấy câu này quen thuộc thế nhỉ ? Hình như Nhã Ngọc cũng đã từng hứng phải như tình cảnh này như cô , có khi Nhã Ngọc còn đau khổ hơn cô ấy chứ.
Quay lại cuộc nói chuyện của họ.
” Tại sao chứ ? Vì con bé xấu xí đó à ? Giờ thì tôi mới hiểu rõ con người của chị. Thật xấu xa mà. Nó xinh đẹp rồi nên chị muốn đã tôi sang bên khác như thứ đồ chơi đã chán. Tôi đã biết con nhỏ đó là ai rồi. Chị đã từng nhẫn tâm bỏ nó trước mặt tôi. Còn giờ thì sao ? ”
” Thì đã sao ? Tôi ko còn yêu em nữa . Tôi ko thể nào chịu nỗi tính tình của cô nữa. Cô thôi điii ” – Gia Lạc hét lớn.
” Đúng là tức cười mà , ngày trước thì nói yêu tôi , hứa đủ điều nghe hay lắm. Còn giờ thì lại chán ghét tính tình của tôi à ? ” – BN cũng bắt đầu đổi cách xưng hộ , thái độ nói chuyện cũng ko còn nhỏ nhẹ , từ tốn nữa.
” Em đủ rồi nhé , em nên biết chấp nhận sự thật như Nhã Ngọc. Đừng cứ đeo bám tôi như đĩa đói thế. Tôi ko quay lại với cô đâu ” – Gia Lạc nhấn mạnh.
Tới lúc này thì Bảo Nghi ko còn giữ đc bình tĩnh như ban đầu , mà thhay vào đó là sự tức giận tột độ . Cô bật dậy và tạt ngay ly nước trắng vào mặt Gia Lạc.
” ĐỒ ĐỂU ! ”
Gia Lạc ko hề nói gì mà chỉ lẳng lặng bỏ đi, mặc cho sự dòm ngó của những người khách trong tiệm.
Gia Lạc có thèm để ý gì đến cảm nhận của Bảo Nghi đâu. Cô chỉ muốn đi nhanh khỏi đó càng sớm càng tốt , và tốt nhất là tránh xa Bảo Nghi .
Bảo Nghi cũng chả cần chạy theo khóc lóc van xin nữa , cô chỉ đứng đó và cười gượng gạo. Cô ko biết mình đg cười vì điều gì. Cười vì một mẫu chuyện vui , hay cười vì cuộc đời mình thật là hài. Vòng luẩn quẩn đó cứ lặp đi lặp lại như một vòng tuần hoàn.
Cùng một câu nói , cùng một hoàn cảnh và cùng chung một số phận . Bảo Nghi và Nhã Ngọc ai sẽ may mắn hơn ai ? Ai sẽ có đc tình yêu đích thực của đời mình ?
” Các người hay chờ xem ! ”
Trong đầu Bảo Nghi chỉ nghĩ đến việc trả thù những kẻ phản bội cô. Cô đã bắt đầu vạch sẵn cho mình kế hoạch để khiến những người đg cười trên nỗi đau của cô phải chịu đau đớn hơn như thế , phải hơn cô gấp bội lần thì khi đó , may ra cô mới nguôi ngoai đc chút ít. Cô chắc chắn sẽ ko để yên chuyện này.