The Ugly Girl

CHAPTER 4: HỒI KẾT
PART 1: ĐỐI MẶT
Bây giờ bạn có thể xem được nội dung ẩn
Dưới sự tỏa nhiệt của cái nóng mùa hè , vẫn có gì đó chen chân và thoát ly khỏi mọi thứ xung quanh , trở thành tâm điẻm , làm mọi người phải ngước nhìn với vẻ trầm trò , thán phục. Con người là vậy. Họ thích bàn tán khi người ta có khuyết điểm và ngay khi người ta là một con người ko có gì để bàn cãi thì họ vẫn tiếp tục khơi gợi , chuyển nó thành chủ đề sôi nổi trong mọi cuộc nói chuyện.
Trong ánh mắt soi mói, người nhìn người xầm xì, đôi bạn thân vẫn bước đi cùng nhau , cùng nói chuyện , cùng vui đùa và hầu như họ làm tất cả công việc của 1 người bình thường. Thế thì có gì đáng xem thế ?
Nhã Ngọc , cô có nên vui với những gì đang diễn ra ? Xem kìa , họ đang chết ngất vì cô đó , thậm chí hóa điên chỉ vì yêu cô.
Có ai biết đôi bạn kia đang nói gì ko ? Có ai biết họ đang nghĩ gì ko ? Có ai biết được họ là những người đồng tính ko ?
………………………………..
– Bây giờ thì cậu như ý rồi nhé . – Cười , lại cười khi thật ra lòng mình đang đau như cắt.
Sao cậu ngốc thế , sắp tới đây Nhã Ngọc sẽ thuộc về người khác đấy, còn cười đc cơ à ? Đúng là ngu ngốc khi bạn nghĩ mình cao thượng , san sẻ cho người khác thứ mình thích kể cả người mình yêu thương.
Nhã Ngọc ơi ! Cô có biết K.Nhạc rất sợ mất cô ko , thật sự rất sợ đó. Cô cũng ngốc ngếch như nó mà . Haizz …
– Hôm nay là một ngày đáng để ghi nhớ , cảm ơn cậu vì tất cả.
– Mình là bạn mà.
.. Đúng , họ là bạn. Nhưng sau này , tình bạn đẹp đẽ đó có bị phá vỡ hay ko thì ko 1 ai biết. Kim Nhạc sẽ luôn ở bên N.Ngọc để bảo vệ cô ? Tình thân và tình yêu , đâu là quyết định đúng để cô chọn ?
Thượng Đế đã gởi một người quá hoàn hảo đến bên cô gái mu muội kia , ông có bắt họ trở về ?
……………………………………….
Thiên thần của ta đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ được giao. Nơi xuất phát thì vẫn là điểm đích trong mọi cuộc chơi, muốn biết kết thúc của nó ko ? Cùng đọc đến hết truyện nhé !,
Không lâu nữa đâu , 4 con người ấy sẽ gặp ngay thôi, tại thời điểm nào đó thích hợp.
…………………………………………
– Alô , dạ cô cho cháu gặp bạn Ngọc.
– Ừm , đợi tí.
– Kim Nhạc hả ? – Đã từ lúc nào mà Nhã Ngọc lại biết mọi cuộc điện thoại gọi tới sẽ chắc chắn là K.Nhạc ?
– Ừm , cậu về nhà , gia đình cậu thế nào ?
– Ko nói gì ngoài 2 chữ ” Bất ngờ ” to đùng trên mặt.
– Vậy họ nói gì ?
– Ko gì cả , chỉ cười xíu rồi lắc đầu. Tớ cũng ko hiểu nữa. Thôi đừng nói về vấn đề này nữa . Cậu gọi mình chỉ vậy thôi hả ?
– Hìhì, tại chủ nhật này nhà mình có tiệc, mẹ nói có thể mới vài người bạn đến chơi. Mình nghĩ ngay đến cậu , cậu đi chứ ?
– Để mình suy nghĩ cái nha , tớ ko quen với những buổi tiệc như vậy đâu.
– Có gì đâu , đi với mình , Ngọc còn sợ gì nữa. Thôi bàn cãi đi , mình cho đem đồ sang bên đó rồi.
Sao dóng dạm hỏi thế nhỉ ? Haha , thôi trở về chuyên môn , lạc đề rồi !
– Đồ đạc gì ? – Đớ người.
– Váy dự tiệc. * thản nhiên như k có gì *
– Tớ nói đi hồi nào ?
– Nhưng mình biết sẽ ko từ chối đâu , hèhè. Đây là lúc cậu trả ơn mình đó , chứ ko phải mấy câu cảm ơn cậu gì đó đau nha.
Sao 2 cô gái này bên nhau thì họ trở nên con nít thế nhỉ ? Đôi lúc , cũng cần có tiếng cười trong cuộc sống mà , đúng ko ?
– Thôi đi cô , cô cười gian quá à. Đi được chưa. Lệnh Từ Hy , ai mà dám cãi cho nổi.
– Mà nè , cậu nên xài đt riêng đi nha. Lỡ có gì xảy ra , cậu lấy gì liên lạc với mình. Bất tiện lắm.
Ối giời , bà cụ non này lắm chuyện.
– Được rồi , cậu lôi thôi quá , tớ lớn rồi mà. Hihi.Tớ đâu phải Nhã Ngọc lúc trước đau. – Nói lí cơ đấy.
… Ừ thì Nhã Ngọc kia và này hoàn toàn khác biệt ? Nhã Ngọc ngày xưa rất dễ tổn thương , Nhã Ngọc bây giờ có lặp lại ? Nếu ta ko cảnh giác , ta dễ dàng bị tổn thương 1 lần nữa. Cẩn thận !
Nhã Ngọc cúp máy, cô đg suy nghĩ tới vấn đề K.Nhạc vừa nêu.
– ” Kim Nhạc nói đúng chứ ko sai ”
Díng .. dong..
– Ai đến thế nhỉ ? –
* Ra mở cửa *
– Cho hỏi chú tìm ai ?
– Cô tên Nhã Ngọc , bạn của cô chủ tôi ?
– Dạ cháu là NN, mà cô chủ bác là ….
– À , là K.Nhạc , con gái thứ 2 của gia đình họ Vương. Cô ấy nhờ tôi chuyển cái hộp này cho cô.
– Thì ra là vậy , bạn ấy vừa nhắc cháu.
– Thế tôi về. Chào cô.
Cô nhanh chóng nhận lấy hộp đồ rồi tiễn bác quản gia ra về.
* xoạt xoạt , mở hộp quá *
– Wow , đẹp quá.
Nếu như trong truyện cổ tích , có lẽ lúc này Bà Tiên sẽ hiện ra và dùng phép biến ngay một chiếc ao đầm thật xinh xắn cho cô bé Lọ Lem xuất hiện trong bữa tiệc. Nhưng đây là đời thực mà , đâu cần có Bà Tiên cô bé Lọ Lem mới có thể xinh đẹp.
Trước mắt cô là chiếc váy dự tiệc khá đẹp , màu trắng , vừa tới đầu gối, có thắt lưng màu nâu ngang bụng được tô điểm thêm cái nơ xinh xắn.
Còn chần chừ gì mà ko thử nó ngay ?
Cô chạy vụt lên lầu.
…. Đứng trước gương , cô xăm xoi…
– ” Nó thật đẹp ”
………………………………………….. …..
○ Sáng chủ nhật , trời thoáng đãng , nhưng ko có nghĩa mọi việc xảy ra hôm nay sẽ ko là một thảm họa.
– Kim Nhạc nghe , ai vậy ? – Thắc mắc sao lại có số lạ gọi đến , chỉ người thân của cô mới biết thôi mà,
– Nhã Ngọc nè, số mình đó. Lưu vào đi.
– hìhi , k ngờ lời nói mình lại có sức ảnh hưởng thế. Vui quá đi.
– Nói gi đấy , tớ mà k xài , chắc bà cụ nọn nào đó cứ lèm bèm bên lổ tai tớ miết thôi.
– Biết rồi ạ , hôm nay có tiệc đó. Cậu nhớ chưa ? Tôi nay sửa soạn xong thì gọi mình, Mình sẽ qua đón. Để người đẹp ra đường vào buổi tối , mình k yên tâm.
– Đùa mãi , cậu dặn tớ mấy lần rồi hả. Nghe đầy , mún đầy màng nhĩ luôn. Xong tớ gọi.
– Mà cái đầm đó , cậu thử chưa vậy ?
– Rồi , nó đẹp lắm. Cám ơn cậu.
– Vậy thôi mình cúp máy , phải vào phụ mẹ rồi. Bye nhá.
Tút .. tút…
………………………………….
Đã gần 7h tối , mọi thử chuẩn bị cho buổi tiệc cùng gần hoàn tất. Khách mời đã bắt đầu tới dự tiệc. Và trong đó, có 1 người mà ai cũng biết…
… Tại nhà Nhã Ngọc …
– Mẹ trang điểm nhẹ giúp con nhé , hôm nay con đến dự tiệc tại nhà bạn.
– Ùm , con ngồi xuống đi. Mẹ giúp cho.
Chấm phấn này , tô son này , nào kẻ mắt , nào bấm mi .. pla pla. Cuối cùng thì nàng Lọ Lem thời @ cũng make up xong. Phù.. Cô sẽ là tâm điểm buối tiệc cho coi.
– Mẹ thấy con thế nào ? – Cô đã bắt đầu chăm chút cho vẻ ngoài của mình.
– Nhưng sao chiếc váy này , mẹ chưa từng thấy nó ?
– À , là bạn con tặng. Thôi trễ rồi , con đi nha.
– Mà khoan đã , mẹ có cái này.
Bà qua phòng mình vã mở hộp nữ trang ra lấy 1 sợi dây chuyền có đính viên đã quý màu xanh, hình giọt nước.
– Con đeo vào đi. Đây là sợi dây chuyền mà bà ngoại con đã tặng ta hồi = tuổi con. Lần đầu tiên ta đeo nó là lúc sang gặp gia đình bên ba con.
– Đẹp quá mẹ, thôi con đi nhà. Chào mẹ.
Cô hôn phớt lên trán mẹ mình rồi vội chạy xuống nhà, lấy đt và gọi số quen thuộc. Số duy nhất trong danh bạ của cô.
– Nhã Ngọc hả ? Cậu xong chưa, mình sang đón. Sắp bắt đầu tiệc rồi.
– Tớ xong rồi.
– Vậy 15p nữa mình qua tới. Chờ nha.
Tút. Tút…
Ko để tốn thêm chút thời gian nào , Kim Nhạc phóng như chớp nhờ tài xế đưa mình sang nhà N.Ngọc . Cô ko muốn bắt NN phải chờ đợi , cảm giác đó rất khó chịu. Cô biết mà.
Tích tắt , xe của KN đã dừng ngay nhà NN.
– Look at u !
.. ” Chúa ơi ! Cô ấy xinh quá ” …
– Sao , tệ lắm hả ? – lo lắng. Đây là lần đầu tiên cô ăn vận như vậy mà , sao tránh khỏi.
– Không , xinh đấy. Mình đi nhanh kẻo trễ.
– Tớ run quá.
.. Dường như cô cảm nhận đc có điều gì k lành..
– Đừng lo , có mình mà .
Dưới sự tỏa nhiệt của cái nóng mùa hè , vẫn có gì đó chen chân và thoát ly khỏi mọi thứ xung quanh , trở thành tâm điẻm , làm mọi người phải ngước nhìn với vẻ trầm trò , thán phục. Con người là vậy. Họ thích bàn tán khi người ta có khuyết điểm và ngay khi người ta là một con người ko có gì để bàn cãi thì họ vẫn tiếp tục khơi gợi , chuyển nó thành chủ đề sôi nổi trong mọi cuộc nói chuyện.
Trong ánh mắt soi mói, người nhìn người xầm xì, đôi bạn thân vẫn bước đi cùng nhau , cùng nói chuyện , cùng vui đùa và hầu như họ làm tất cả công việc của 1 người bình thường. Thế thì có gì đáng xem thế ?
Nhã Ngọc , cô có nên vui với những gì đang diễn ra ? Xem kìa , họ đang chết ngất vì cô đó , thậm chí hóa điên chỉ vì yêu cô.
Có ai biết đôi bạn kia đang nói gì ko ? Có ai biết họ đang nghĩ gì ko ? Có ai biết được họ là những người đồng tính ko ?
………………………………..
– Bây giờ thì cậu như ý rồi nhé . – Cười , lại cười khi thật ra lòng mình đang đau như cắt.
Sao cậu ngốc thế , sắp tới đây Nhã Ngọc sẽ thuộc về người khác đấy, còn cười đc cơ à ? Đúng là ngu ngốc khi bạn nghĩ mình cao thượng , san sẻ cho người khác thứ mình thích kể cả người mình yêu thương.
Nhã Ngọc ơi ! Cô có biết K.Nhạc rất sợ mất cô ko , thật sự rất sợ đó. Cô cũng ngốc ngếch như nó mà . Haizz …
– Hôm nay là một ngày đáng để ghi nhớ , cảm ơn cậu vì tất cả.
– Mình là bạn mà.
.. Đúng , họ là bạn. Nhưng sau này , tình bạn đẹp đẽ đó có bị phá vỡ hay ko thì ko 1 ai biết. Kim Nhạc sẽ luôn ở bên N.Ngọc để bảo vệ cô ? Tình thân và tình yêu , đâu là quyết định đúng để cô chọn ?
Thượng Đế đã gởi một người quá hoàn hảo đến bên cô gái mu muội kia , ông có bắt họ trở về ?
……………………………………….
Thiên thần của ta đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ được giao. Nơi xuất phát thì vẫn là điểm đích trong mọi cuộc chơi, muốn biết kết thúc của nó ko ? Cùng đọc đến hết truyện nhé !,
Không lâu nữa đâu , 4 con người ấy sẽ gặp ngay thôi, tại thời điểm nào đó thích hợp.
…………………………………………
– Alô , dạ cô cho cháu gặp bạn Ngọc.
– Ừm , đợi tí.
– Kim Nhạc hả ? – Đã từ lúc nào mà Nhã Ngọc lại biết mọi cuộc điện thoại gọi tới sẽ chắc chắn là K.Nhạc ?
– Ừm , cậu về nhà , gia đình cậu thế nào ?
– Ko nói gì ngoài 2 chữ ” Bất ngờ ” to đùng trên mặt.
– Vậy họ nói gì ?
– Ko gì cả , chỉ cười xíu rồi lắc đầu. Tớ cũng ko hiểu nữa. Thôi đừng nói về vấn đề này nữa . Cậu gọi mình chỉ vậy thôi hả ?
– Hìhì, tại chủ nhật này nhà mình có tiệc, mẹ nói có thể mới vài người bạn đến chơi. Mình nghĩ ngay đến cậu , cậu đi chứ ?
– Để mình suy nghĩ cái nha , tớ ko quen với những buổi tiệc như vậy đâu.
– Có gì đâu , đi với mình , Ngọc còn sợ gì nữa. Thôi bàn cãi đi , mình cho đem đồ sang bên đó rồi.
Sao dóng dạm hỏi thế nhỉ ? Haha , thôi trở về chuyên môn , lạc đề rồi !
– Đồ đạc gì ? – Đớ người.
– Váy dự tiệc. * thản nhiên như k có gì *
– Tớ nói đi hồi nào ?
– Nhưng mình biết sẽ ko từ chối đâu , hèhè. Đây là lúc cậu trả ơn mình đó , chứ ko phải mấy câu cảm ơn cậu gì đó đau nha.
Sao 2 cô gái này bên nhau thì họ trở nên con nít thế nhỉ ? Đôi lúc , cũng cần có tiếng cười trong cuộc sống mà , đúng ko ?
– Thôi đi cô , cô cười gian quá à. Đi được chưa. Lệnh Từ Hy , ai mà dám cãi cho nổi.
– Mà nè , cậu nên xài đt riêng đi nha. Lỡ có gì xảy ra , cậu lấy gì liên lạc với mình. Bất tiện lắm.
Ối giời , bà cụ non này lắm chuyện.
– Được rồi , cậu lôi thôi quá , tớ lớn rồi mà. Hihi.Tớ đâu phải Nhã Ngọc lúc trước đau. – Nói lí cơ đấy.
… Ừ thì Nhã Ngọc kia và này hoàn toàn khác biệt ? Nhã Ngọc ngày xưa rất dễ tổn thương , Nhã Ngọc bây giờ có lặp lại ? Nếu ta ko cảnh giác , ta dễ dàng bị tổn thương 1 lần nữa. Cẩn thận !
Nhã Ngọc cúp máy, cô đg suy nghĩ tới vấn đề K.Nhạc vừa nêu.
– ” Kim Nhạc nói đúng chứ ko sai ”
Díng .. dong..
– Ai đến thế nhỉ ? –
* Ra mở cửa *
– Cho hỏi chú tìm ai ?
– Cô tên Nhã Ngọc , bạn của cô chủ tôi ?
– Dạ cháu là NN, mà cô chủ bác là ….
– À , là K.Nhạc , con gái thứ 2 của gia đình họ Vương. Cô ấy nhờ tôi chuyển cái hộp này cho cô.
– Thì ra là vậy , bạn ấy vừa nhắc cháu.
– Thế tôi về. Chào cô.
Cô nhanh chóng nhận lấy hộp đồ rồi tiễn bác quản gia ra về.
* xoạt xoạt , mở hộp quá *
– Wow , đẹp quá.
Nếu như trong truyện cổ tích , có lẽ lúc này Bà Tiên sẽ hiện ra và dùng phép biến ngay một chiếc ao đầm thật xinh xắn cho cô bé Lọ Lem xuất hiện trong bữa tiệc. Nhưng đây là đời thực mà , đâu cần có Bà Tiên cô bé Lọ Lem mới có thể xinh đẹp.
Trước mắt cô là chiếc váy dự tiệc khá đẹp , màu trắng , vừa tới đầu gối, có thắt lưng màu nâu ngang bụng được tô điểm thêm cái nơ xinh xắn.
Còn chần chừ gì mà ko thử nó ngay ?
Cô chạy vụt lên lầu.
…. Đứng trước gương , cô xăm xoi…
– ” Nó thật đẹp ”
………………………………………….. …..
○ Sáng chủ nhật , trời thoáng đãng , nhưng ko có nghĩa mọi việc xảy ra hôm nay sẽ ko là một thảm họa.
– Kim Nhạc nghe , ai vậy ? – Thắc mắc sao lại có số lạ gọi đến , chỉ người thân của cô mới biết thôi mà,
– Nhã Ngọc nè, số mình đó. Lưu vào đi.
– hìhi , k ngờ lời nói mình lại có sức ảnh hưởng thế. Vui quá đi.
– Nói gi đấy , tớ mà k xài , chắc bà cụ nọn nào đó cứ lèm bèm bên lổ tai tớ miết thôi.
– Biết rồi ạ , hôm nay có tiệc đó. Cậu nhớ chưa ? Tôi nay sửa soạn xong thì gọi mình, Mình sẽ qua đón. Để người đẹp ra đường vào buổi tối , mình k yên tâm.
– Đùa mãi , cậu dặn tớ mấy lần rồi hả. Nghe đầy , mún đầy màng nhĩ luôn. Xong tớ gọi.
– Mà cái đầm đó , cậu thử chưa vậy ?
– Rồi , nó đẹp lắm. Cám ơn cậu.
– Vậy thôi mình cúp máy , phải vào phụ mẹ rồi. Bye nhá.
Tút .. tút…
………………………………….
Đã gần 7h tối , mọi thử chuẩn bị cho buổi tiệc cùng gần hoàn tất. Khách mời đã bắt đầu tới dự tiệc. Và trong đó, có 1 người mà ai cũng biết…
… Tại nhà Nhã Ngọc …
– Mẹ trang điểm nhẹ giúp con nhé , hôm nay con đến dự tiệc tại nhà bạn.
– Ùm , con ngồi xuống đi. Mẹ giúp cho.
Chấm phấn này , tô son này , nào kẻ mắt , nào bấm mi .. pla pla. Cuối cùng thì nàng Lọ Lem thời @ cũng make up xong. Phù.. Cô sẽ là tâm điểm buối tiệc cho coi.
– Mẹ thấy con thế nào ? – Cô đã bắt đầu chăm chút cho vẻ ngoài của mình.
– Nhưng sao chiếc váy này , mẹ chưa từng thấy nó ?
– À , là bạn con tặng. Thôi trễ rồi , con đi nha.
– Mà khoan đã , mẹ có cái này.
Bà qua phòng mình vã mở hộp nữ trang ra lấy 1 sợi dây chuyền có đính viên đã quý màu xanh, hình giọt nước.
– Con đeo vào đi. Đây là sợi dây chuyền mà bà ngoại con đã tặng ta hồi = tuổi con. Lần đầu tiên ta đeo nó là lúc sang gặp gia đình bên ba con.
– Đẹp quá mẹ, thôi con đi nhà. Chào mẹ.
Cô hôn phớt lên trán mẹ mình rồi vội chạy xuống nhà, lấy đt và gọi số quen thuộc. Số duy nhất trong danh bạ của cô.
– Nhã Ngọc hả ? Cậu xong chưa, mình sang đón. Sắp bắt đầu tiệc rồi.
– Tớ xong rồi.
– Vậy 15p nữa mình qua tới. Chờ nha.
Tút. Tút…
Ko để tốn thêm chút thời gian nào , Kim Nhạc phóng như chớp nhờ tài xế đưa mình sang nhà N.Ngọc . Cô ko muốn bắt NN phải chờ đợi , cảm giác đó rất khó chịu. Cô biết mà.
Tích tắt , xe của KN đã dừng ngay nhà NN.
– Look at u !
.. ” Chúa ơi ! Cô ấy xinh quá ” …
– Sao , tệ lắm hả ? – lo lắng. Đây là lần đầu tiên cô ăn vận như vậy mà , sao tránh khỏi.
– Không , xinh đấy. Mình đi nhanh kẻo trễ.
– Tớ run quá.
.. Dường như cô cảm nhận đc có điều gì k lành..
– Đừng lo , có mình mà .
Dưới sự tỏa nhiệt của cái nóng mùa hè , vẫn có gì đó chen chân và thoát ly khỏi mọi thứ xung quanh , trở thành tâm điẻm , làm mọi người phải ngước nhìn với vẻ trầm trò , thán phục. Con người là vậy. Họ thích bàn tán khi người ta có khuyết điểm và ngay khi người ta là một con người ko có gì để bàn cãi thì họ vẫn tiếp tục khơi gợi , chuyển nó thành chủ đề sôi nổi trong mọi cuộc nói chuyện.
Trong ánh mắt soi mói, người nhìn người xầm xì, đôi bạn thân vẫn bước đi cùng nhau , cùng nói chuyện , cùng vui đùa và hầu như họ làm tất cả công việc của 1 người bình thường. Thế thì có gì đáng xem thế ?
Nhã Ngọc , cô có nên vui với những gì đang diễn ra ? Xem kìa , họ đang chết ngất vì cô đó , thậm chí hóa điên chỉ vì yêu cô.
Có ai biết đôi bạn kia đang nói gì ko ? Có ai biết họ đang nghĩ gì ko ? Có ai biết được họ là những người đồng tính ko ?
………………………………..
– Bây giờ thì cậu như ý rồi nhé . – Cười , lại cười khi thật ra lòng mình đang đau như cắt.
Sao cậu ngốc thế , sắp tới đây Nhã Ngọc sẽ thuộc về người khác đấy, còn cười đc cơ à ? Đúng là ngu ngốc khi bạn nghĩ mình cao thượng , san sẻ cho người khác thứ mình thích kể cả người mình yêu thương.
Nhã Ngọc ơi ! Cô có biết K.Nhạc rất sợ mất cô ko , thật sự rất sợ đó. Cô cũng ngốc ngếch như nó mà . Haizz …
– Hôm nay là một ngày đáng để ghi nhớ , cảm ơn cậu vì tất cả.
– Mình là bạn mà.
.. Đúng , họ là bạn. Nhưng sau này , tình bạn đẹp đẽ đó có bị phá vỡ hay ko thì ko 1 ai biết. Kim Nhạc sẽ luôn ở bên N.Ngọc để bảo vệ cô ? Tình thân và tình yêu , đâu là quyết định đúng để cô chọn ?
Thượng Đế đã gởi một người quá hoàn hảo đến bên cô gái mu muội kia , ông có bắt họ trở về ?
……………………………………….
Thiên thần của ta đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ được giao. Nơi xuất phát thì vẫn là điểm đích trong mọi cuộc chơi, muốn biết kết thúc của nó ko ? Cùng đọc đến hết truyện nhé !,
Không lâu nữa đâu , 4 con người ấy sẽ gặp ngay thôi, tại thời điểm nào đó thích hợp.