SINH VIÊN (Truyện dài, 18+, tình cảm, sáng tác) – update Chương 239

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: SINH VIÊN (Truyện dài, 18+, tình cảm, sáng tác) – update Chương 239

Tác Giả:

Lượt Xem: 9398 Lượt Xem

Chương 63: Em Gái Như Hoa

“Tối nay Như Hoa sẽ tới đó. Anh nhớ sắp xếp nhé.”

“Được… Anh biết rồi.”

Phương đóng lại điện thoại, nhìn đồng hồ đã đầu giờ chiều, nó cũng cần chuẩn bị một chút.

Sau khi tắm rửa thay quần áo xong thì nó xuống lấy xe, suy nghĩ một hồi nó lại lấy con xe máy chạy đi.

.

“Anh tới rồi nè.”

“Sao anh tới sớm vậy?” Như mở cửa phòng bước ra, nàng vẫn còn chưa chuẩn bị.

Phương bước vào như phòng của mình, sau đó tiện tay đóng cửa lại, cánh ta nó choàng qua chiếc eo thon kia rồi kéo vào người.

Nó tham lam hít lấy mùi hương thơm trên cơ thể nàng, sau đó thoải mái nói:

“Đến thăm em một chút không được sao?”

“Em còn chưa chuẩn bị…” Như vùng vẫy, lắc người thoát khỏi cánh tay của nó rồi bước lên gác.

“Còn sớm mà, sang nằm chơi một lát.” Phương nhẹ nhàng bước theo nàng, thoải mái đặt lưng xuống nệm.

“Hôm trước anh báo cáo tốt không?” Như lại hỏi.

“Đoán xem…” Phương tự tin hỏi ngược lại nàng.

“Anh trả lời đi, nếu anh báo cáo tốt thì sẽ được phần thưởng.” Như quay sang, đôi mắt long lanh liên tục chớp chớp rồi tinh nghịch nói.

“Thưởng cái gì nào?” Phương nghe vậy liền bật người ngồi dậy.

“Thì anh nói đi….” Như ngại ngùng khẽ nói.

“Để xem có phần thưởng nào xứng đáng với thành tích điểm cao nhất của anh không?” Phương hỏi ngược lại nàng, nhưng trong câu hỏi đã bao gồm đáp án của câu hỏi kia.

“Chụt….. Thưởng cho anh đó.” Như quay sang hôn nhẹ lên má Phương, nàng đủ thông minh để nghe rõ câu trả lời của nó.

“Chỉ vậy thôi sao…?” Phương vô cùng vui vẻ, nhưng lại tỏ ra thất vọng.

“Chụt…. Thêm một cái nữa.”

“Không xứng đáng.”

“Chụt….”

“Vẫn chưa đủ.”

“Chụt…”

“Thêm cái nữa nào.”

“Chụt…”

Mỗi câu nói của Phương thì kèm theo đó là một nụ hôn ngọt ngào lên má của nó, hương thơm ngọt ngào từ son môi thoang thoảng vào mũi làm nó như muốn lâng lâng.

“Bao nhiêu cũng không đủ.” Phương lắc đầu nói.

“Vậy chứ anh muốn sao?” Như chu đôi môi đỏ của mình lên rồi nói.

“Muốn như thế này…”

Vừa nói xong, Phương chồm dậy đè nàng xuống giường, hai cặp mắt nhìn nhau tóe lửa. Như bẽn lẽng tráng ánh mắt kia của nó.

“Ưm….”

Chợt một đôi môi áp lên môi của nàng, một cơn rung động như có một luồn điện chạy dọc thân thể làm Như run lên.

Nó khẽ lướt trên bờ môi quyến rũ của nàng, chiếc lưỡi của nó len lỏi vào sâu bên trong chiếc miệng xinh xắn của nàng.

Như hai tay quơ loạng trên không, sau đó nắm lấy chiếc nệm, nàng chợt mất kiểm soát. Đầu óc như đang có vô vàn chiếc trống đang đánh bên trong. Cảm giác có một chiếc lưỡi đang ngọ ngoạy trong miệng làm nàng hơi lúng lúng không biết phản ứng ra sao.

Phương được nước làm tới, nó ngấu nghiến hôn lên đôi môi ngọt ngào của Ngọc Như, chiếc lưỡi như con rắn len lỏi vào từng ngóc ngách trong miệng nàng.

Như hai mắt nhắm hờ, cảm giác vừa sợ lại vừa kích thích làm nàng vừa muốn đẩy Phương ra vừa muốn tận hưởng dư vị ngọt ngào kia.

Trong lúc Như đang đắn đo suy nghĩ thì Phương đã bắt gặp lấy đối phương. Hai đầu lưỡi vô tình và cố ý chạm vào nhau, sự trơn trượt và mềm mại khiến Như giật cả mình, cả người căng cứng khó tả.

Phương biết rõ Như chưa quen với việc này nên nó không tấn công đồn dập, mà thỉnh thoảng nó lại trêu đùa trên đầu lưỡi của nàng.

Sau một hồi thì cũng dần quen với cái thứ xa lạ kia, đầu lưỡi nhỏ nhắn của nàng bắt đầu mạnh dạng va chạm.

Sau khi biết nàng đã chủ động tháo xuống lớp phòng bị, Phương tham lam quấn lấy chiếc lưỡi của nàng, trao từng dòng nước bọt sang miệng của đối phương.

Ban đầu còn hơi khó chấp nhận, nhưng sau một lúc thì Như thả lỏng, hai cánh tay nàng ôm lấy chiếc lưng rắn chắc của Phương làm điểm tựa, hai chiếc lưỡi bắt đầu cuốn lấy nhau một cách tình tứ.

“Chụt……. Chụt…….”

Âm thanh va chạm ngày một lớn hơn, chiếc lưỡi của nàng bị nó lôi kéo sang bên kia rồi mặc sức chiếm lấy. Bờ môi quyến rũ của nàng đã nhạt bớt do lớp son kia đã trôi từ bao giờ.

Như cả người lâng lâng khó tả, nàng vô thức ngửa đầu ra sau mặc sức cho Phương xâm chiếm. Cảm giác bị xâm chiếm làm nàng thích thú vô cùng, hơn nữa cả người vô lực chống lại sự xâm chiếm mãnh liệt đó của đối Phương.

Đang trong cơn mê, bỗng âm thanh điện thoại vang lên làm Như giật mình ngồi dậy. Trên khóe môi nàng vẫn còn vương một dòng nước dãi trông vô cùng khiêu khích.

“Chị nghe…. Em tới rồi sao?”

“Dạ em tới rồi. Chị mau tới đón em đi.”

“Được…. Chị tới liền.”

Ánh mắt vẫn còn đắm chìm trong cơn mê, Như nhìn sang Phương: “Như Hoa tới rồi.”

“Chuẩn bị để đi nào.” Phương ánh mắt trìu mến nhìn nàng, bàn tay nó khẽ lau đi vết nước bọt trên khóe miệng làm Như bất giác đỏ cả mặt.

Ngọc Như vội vàng chuẩn bị quần áo, sau đó tô một ít son lên môi để làm gương mặt thêm phần rạng rỡ. Gương mặt trắng sáng của nàng cho dù không đánh son vẫn rất hấp dẫn rồi, sau khi đánh lên lớp son làm Phương mê đắm trong vẻ đẹp dịu dàng của nàng.

“Nhìn gì đó… Đi nè…..” Như bắt gặp ánh mắt ngây ngốc của Phương liền bật cười.

“Ừ…. Đi……” Phương gật nhẹ đầu, nó dắt tay nàng ra khỏi cửa.

“Anh định đi xe máy sao?” Như bắt gặp chiếc xe của Phương dựng ngoài cửa liền thắc mắt.

“Không… Đi taxi….” Phương mỉm cười, nó định lái xe đi nhưng làm như vậy thì quá khoa trương quá. Nên nó chọn đi taxi cho an toàn, đi taxi cũng không thể đánh giá rằng nó có tiền hay không được.

.

.

“Chị….. Cuối cùng chị cũng tới rồi. Không khí này làm em thật không chịu nổi.” Vừa bắt gặp hình bóng của Như, cô gái nhỏ liền líu lo.

“Vậy sao đòi lên đây làm chi.” Như dí ngón tay lên trán của em gái nàng sau đó bắt bẽ.

“Đi cho biết đó biết đây. Ở nhà suốt người ta lại bảo nhà quê.” Như Hoa bĩu môi, sau đó ánh mắt nàng khẽ lay động khi nhìn sang người đứng kế bên chị hai mình.

“Đây là Phương… Bạn chị…” Như thấy ánh mắt như nở hoa của em gái mình liền nhanh chóng giải thích.

“Bạn thật sao?” Như Hoa đánh một ánh mắt dò xét về phía Ngọc Như.

“Hỏi nhiều quá… Mau đi thôi.” Bị cô em gái liên tục chĩa mũi nhọn vào người nên Như liền đánh trống lảng.

Thấy thái độ bối rối của Ngọc Như thì Như Hoa liền biết anh chàng kia chính là người yêu của Ngọc Như.

“Được rồi… Anh đặt chỗ ngủ cho em rồi đó. Mau đi lấy phòng rồi đi ăn tối.” Phương lên tiếng hướng cuộc trò chuyện sang chỗ khác.

“Được…. Em cũng muốn tắm lắm rồi.” Như Hoa ánh mắt vô cùng vui vẻ, khóe miệng nhếch lên một bên tỏ vẻ phấn khích vô cùng, trong đầu lại dâng lên vô số suy nghĩ.

– Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ, hẹn gặp mọi người vào thứ sáu nhé.