CHUYỆN CỦA LIÊN – Seri Truyện Sex 2022 Cực Hay – Update Chương 36 END

Chương 5: Tâm hồn vẩn đục

Cuộc sống hạnh phúc của Liên vậy mà cứ trôi qua. Mọi chuyện bình thường, kể cả có bố chồng Liên lên sống cùng cũng không có điều gì quá to tát xảy ra cả, cơ bản là vợ chồng Liên cũng đi làm suốt, Nhóc Con thì đi học. Ông thì ở nhà loanh quanh, nấu cơm nước và dọn dẹp nhà cửa giúp Liên.

Có mấy lần Liên cũng nói bố không cần phải làm những việc nhà như lau dọn, giặt giũ, cơm nước. Nhưng ông vui vẻ nói ông tình nguyện làm, ông còn sức khỏe, khi nào ông yếu thì tính sau.

Trời lại thương Liên thêm một lẫn nữa. Chồng đã tốt như vậy, giờ lại còn thêm bố chồng. Những tưởng khi đón bố lên là Liên lại thêm một phần vất vả vì phải chăm sóc thêm một người, nhưng không, ngược lại. Bố chồng lại còn san sẻ cơ man nào là việc nhà cho Liên. Buổi sáng bình thường khi Liên ngủ dậy là phải gọi chồng, gọi con, nấu hoặc đi mua đồ ăn sáng cho cả nhà. Nhưng từ ngày bố lên, cứ xuống đến tầng 1 là thức ăn đã để sẵn trên bàn, từng khẩu vị của từng người được ông hỏi từ tối hôm qua. Ai thích ăn cơm ông nấu cơm, ai thích ăn phở, ăn xôi, ăn bánh cuốn, bánh mì ông đi mua. Còn điều gì tuyệt hơn nữa đây.

Ngày trước, Liên đi làm về là tất tả ra chợ mua thức ăn, về nấu cơm, ăn xong rửa bát rồi mới đi lau dọn, giặt giũ. Có khi hết việc cũng vừa đến giờ đi ngủ. Nay không, Liên về bố đã nấu cơm gần xong. Nhà cửa đã sạch sẽ tinh tươm, quần áo của phòng nào phòng nấy đã được ông giặt sạch, phơi khô, là phẳng, gấp gọn để trên giường, chỉ việc cất vào tủ hoặc treo lên mắc. Có khi, cả ngày Liên chỉ phải làm duy nhất 1 việc đó là rửa bát sau khi cả nhà ăn cơm tối.

Kể ra như vậy không có nghĩa là Liên ngại việc nhà. Đàn bà mà, những việc đó tuy có vất vả thật đấy nhưng đối với Liên lại là niềm vui và hạnh phúc. Hạnh phúc của một người vợ là được chăm sóc cho chồng, hạnh phúc của một người mẹ là được chiều chuộng con cái. Liên cũng như vậy, Liên hạnh phúc vì được chăm sóc cho chồng cho con từng miếng cơm giấc ngủ. Mặc dù nó có thể làm Liên mất hết thời gian, sức khỏe và thậm chí là không còn thời gian chăm sóc bản thân nữa.

Lâu dần thành quen, ông lên cũng được 3 tháng rồi, dần dà Liên cũng hiểu tính ông. Vẻ bề ngoài ít nói và có phần nghiêm nghị, nhưng thực ra bố chồng Liên là một người khá cởi mở với những người thân quen, ông rất biết quan tâm tới những người xung quanh, thậm chí là để ý từng thói quen, từng khẩu vị của mọi người. Ông điều chỉnh cách sinh hoạt của mình, điều chỉnh cách thức nấu ăn để tất cả ăn đều ngon miệng. Cả nhà ai cũng quý ông hết, và Liên cũng như vậy. Liên dần coi ông như người bố đẻ đã mất của mình.

Duy chỉ có một điều mà những ngày đầu tiên bố ở cùng làm Liên thấy khó xử, hay đúng hơn là có chút ngượng ngùng. Các anh biết rồi đấy, bố chồng dù sao cũng là một người đàn ông không máu mủ ruột già, cũng có chút khoảng cách nhất định mà không thể xuề xòa được. Chuyện là thế này, bố giặt giũ quần áo thì giặt luôn cả đồ lót của Liên. Nghĩ đến đây Liên ngại chết đi được. Lúc đầu thì Liên còn tưởng ông cho tất vào máy giặt, thế thì còn đỡ. Đằng này không, tất cả quần lót, áo lót, rồi áo dài Liên mặc đi làm, những bộ đồ ngủ mỏng manh bằng vải satanh ông đều giặt tay. Chưa hết đâu, giặt sạch, phơi khô, ông còn là phẳng như mới mua về, gập thật gọn gàng, tỏa mùi thơm phức của nước giặt và đặt ngay ngắn trên giường.

Liên thầm nghĩ, vậy là bố phải đụng vào những thứ nhạy cảm, riêng tư, kín đáo của mình sao? Nghĩ đến cảnh bố chồng dùng hai bàn tay vò vò, sờ sờ vào đũng quần lót, vào áo lót và áo ngủ của mình, rồi nâng niu là lượt, gấp gọn nữa mà Liên ngượng đỏ cả mặt. Nếu như là quần áo ngủ thì cũng không sao, thậm chí là áo lót cũng không sao, nhưng đằng này còn quần lót nữa. Chắc các anh cũng đoán ra, như giai đoạn này của Liên, nhu cầu về tình dục rất cao, mỗi lần thay quần lót ra là y như rằng ở đũng quần lót đầy mùi đàn bà, rất nhiều dâm thủy tràn ra dính vào đáy quần. Vậy mà để bố trông thấy cảnh ấy sao? Có con dâu nào như vậy không hả trời.

Liên thấy tình trạng ấy không ổn, có một lần, lúc chỉ con 2 bố con, Liên ấp úng mãi mới dám nói chuyện tế nhị này với bố:

– Bố ạ, có chuyện này con muốn nói với bố.

Bố chồng Liên nhìn con dâu tỏ vẻ ngạc nhiên lắm, chắc là vì thấy Liên ấp úng không giống với thường ngày:

– Chuyện gì vậy, sao thấy con nghiêm trọng thế. Hay là bố làm cái gì con không vừa lòng.

Liên vội xua xua tay ngay sợ bố hiểu lầm:

– Không, không, không ạ. Chuyện cũng không có gì lớn. Chỉ là …. Chỉ là …… Bố giặt giũ quần áo thì …. thì ….. mấy cái đồ lót của con ….. bố cứ để con tự làm.

Liên chắc chắn là mặt mình bây giờ hồng rực lên, ngại ơi là ngại ý. Liên không thể ngờ mình lại phải mở miệng nói với bố những chuyện như vậy. Nhưng ông cười hề hề như chuyện chả có gì:

– Tưởng chuyện gì, ngại hả.

Liên khẽ gật đầu, cúi gầm mặt xuống đất:

– Vâng.

Đáp lại lời Liên là giọng có chút nghiêm khắc nhưng thể hiện sự quan tâm triệt để của bố dành cho mình:

– Bố từng tuổi này rồi, chuyện gì mà chưa trải qua. Con không cần phải ngại gì cả. Mọi việc nhà cứ để bố, có một nhúm quần áo cũng phải chia 2 người giặt tốn điện, tốn nước phiền phức. Bố thấy con đi làm cả ngày, mệt mỏi rồi. Bố ở nhà mà ngồi chơi là buồn chân buồn tay đến phát ốm ra đấy.

– Nhưng ……

– Không nhưng nhị gì hết, cứ thế mà làm.

Nói xong bố chồng Liên quay người bước đi, nhưng đi được vài bước, ông dừng lại nói một câu mà đến giờ đây Liên mỗi lần nghĩ lại vẫn muốn tìm lỗ nẻ chui xuống cho khỏi ngượng:

– Muốn đỡ ngại thì giặt qua đi rồi mang lên máy giặt.

Ông khuất hẳn tầm mắt của Liên, phải đến nửa phút sau Liên mới hiểu hết ý ông nói, mặt đỏ gay, tay che miệng vì há to của mình. Liên không biết chui đầu vào đâu nữa.

Và thế là, kể từ đó, mỗi lần thay quần chíp ra, Liên đều giặt đũng quần lót bằng nước nóng cho nó hết dâm thủy dinh dính đi rồi mới mang lên để vào trong máy giặt.

Đấy, chuyện khó xử với bố chồng tính ra chỉ có vậy.

Còn về chuyện Nhóc Con, 3 tháng là 90 ngày, là 90 cốc sữa tươi không đường ấm vào giờ trước khi đi ngủ. Đến giờ này, Liên đã có thể khẳng định, Nhóc Con là “nam nhi”, biết giữ lời hứa. À mà kể thêm là cu Minh con Thùy Trâm và cu Quang con của chị Mỹ Anh cũng đều giữ lời hứa của mình trong suốt thời gian qua. Minh ngày nào cũng hòa sữa chua rồi đắp mặt cho mẹ, nửa còn lại đút cho mẹ ăn, còn Quang thì ngày nào cũng pha nước tắm cho mẹ Mỹ Anh.

Nói đến sữa, có một điều kỳ lạ mà sau 3 tháng Liên cũng không thể tìm được lý do thuyết phục bản thân, chỉ đổi do tâm lý mà thôi. Liên khẳng định cốc sữa mà Nhóc Con mang lên mỗi tối nó ngon hơn cốc sữa mà Liên tự làm buổi sáng, mặc dù đều cùng 1 chai đổ ra.

Ngon đến nỗi mà giờ Liên chả thiết uống cốc sữa buổi sáng, chỉ thích cốc sữa buổi tối thôi. Đến giờ mà con chưa mang lên là Liên thấy thèm thèm kiểu nghiện ấy.

Bề nổi thì như vậy, nhưng thực ra mà nói, trong tâm hồn Liên có vẩn đục. Càng ngày Liên lại càng cảm thấy mình có lỗi với anh Trường. Anh yêu thương, chiều chuộng Liên là vậy mà Liên lại làm điều có lỗi với anh. Từ cái hôm mà anh Trường đón ông lên rồi buổi tối 2 vợ chồng đè nhau ra làm tình, lần đó, lúc gần đạt được cực khoái, lúc anh Trường chuẩn bị xuất tinh thì Liên có nghĩ đến Nhóc Con, nghĩ đến lúc con ngủ mơ cọ dương vật vào khe mông mẹ và Liên lên đỉnh. Liên có tự hứa với bản thân là không được làm như vậy nữa, chỉ một lần đó thôi.

Nhưng giữa suy nghĩ và thực tế chênh lệch nhau rất lớn. Sau lần đó, mỗi lần anh Trường làm tình, đến gần cuối Liên đều không thể kiềm chế được mà nghĩ đến dương vật của Nhóc Con, chỉ có làm như vậy Liên mới đạt được thăng hoa trong tình dục, thỏa mãn được thể chất tuổi trung niên như hổ cái của mình. Rồi dần dà, mấy lần làm tình gần đây, thời gian Liên suy nghĩ đến con cứ tăng dần và cuối cùng là toàn bộ. Liên nhắm mắt bú liếm dương vật chồng mà trong đầu thì đang nghĩ đến ở trong miệng mình chính là của Nhóc Con. Khi anh Trường banh 2 chân Liên ra để vục mặt vào liếm “cô bé” thì Liên lại nhắm mắt tưởng tượng đến cái đầu đang gục gặc ở háng mình là của con trai. Đến lúc “thằng bé” của chồng nong vào trong âm đạo thì Liên lại tưởng tượng đó chính là cái dương vật của Nhóc Con đang tìm về nơi nó chui ra. Đỉnh điểm như đêm hôm qua, suýt nữa thì Liên bật ra khỏi miệng tiếng “Tuấn ơi” khi mình đạt cực khoái, cũng may là kiềm chế được.

Liên thấy bản thân mình càng ngày càng đi xa trong tư tưởng, càng ngày càng trệch hướng trong quan hệ với con. Ngoài mặt thì Liên không tỏ vẻ gì khác thường, nhưng thực tế mà nói, Liên không thể không tò mò với dương vật của con, nhiều lúc Liên mong muốn được nhìn thấy lại một lần nữa, thậm chí còn xa hơn là được chạm vào nó, ngậm vào nó. Liên như vô thức mỗi lần nhìn con là ánh mắt lại đảo về phía đũng quần của nó rồi tưởng tượng xem ở phía sau cái quần kia sẽ là cái gì, có to hơn lần trước mình nhìn thấy không, có đen đi tí nào không? Liên vẫn tự bào chữa cho cái suy nghĩ điên rồ của mình rằng đó chỉ là tưởng tượng, không phải thực tế, và Liên vẫn chưa phải gái ngoại tình, Liên vẫn chung thủy và chưa phản bội chồng bao giờ. Cũng mong là mọi thứ chỉ dừng lại ở mức độ này thôi, đó là giới hạn cuối cùng rồi, không thể vượt rào nữa.

—–

Hôm nay Liên đi làm về muộn. Từ ngày lên làm Trưởng phòng tín dụng cá nhân Liên ít khi phải làm thêm giờ lắm. Cứ đúng theo lịch, sáng 8h, chiều 5 giờ là về. Nhưng các bạn các nhân viên phòng Liên thì không kể giờ giấc, đi sớm về muộn, làm thêm thứ 7 chủ nhật là thường. Tất cả phụ thuộc vào thời gian mà khách hàng dành cho mình.

Về muộn là bởi vì khi chuẩn bị tan làm thì sếp Thục không biết có chuyện gì lại gọi Liên lên phòng làm việc. Liên cũng hơi bất ngờ vì mấy khi anh Thục gọi Liên giờ này đâu. Cũng may thời gian gần đây Liên không phải nấu cơm nước ở nhà vì đã có bố chồng làm rồi.

Khi lên phòng Sếp, tưởng có chuyện gì quan trọng, hóa ra là Sếp comment lại mấy hồ sơ mà Liên gửi từ chiều, rồi còn chi tiết những thứ cần bổ sung, chỉnh sửa cho từng hồ sơ. Liên ngồi nghe đầu gật như mổ thóc nhưng trong lòng chỉ mong sớm được về với chồng với con. Hết chuyện hồ sơ khách hàng, anh Thục lại hỏi sang mấy chuyện gia đình, nào là cuộc sống có gì khó khăn không? Bố chồng lên ở có gì bất tiện và khó xử không? Ây zà, Liên đang hạnh phúc không để đâu cho hết đây này. Trả lời anh qua loa thì cuối cùng cũng thoát, vậy mà cũng hơn 6 giờ, muộn hơn so với thời gian về bình thường những hơn một tiếng.

Vừa đi về Liên vừa nghĩ sao anh Thục hôm nay có vẻ lạ, lại còn bắt mình ở trong phòng riêng ngoài giờ những hơn tiếng đồng hồ. Hai em thì không có gì, nhưng ngộ nhỡ có người hiểu lầm gì đó kể cũng mệt, miệng lưỡi thế gian không biết đâu mà lần, trong Chi nhánh người mới người cũ, có người hiểu, có người không hiểu mối quan hệ của Liên và anh Thục lại nói này nói nọ cũng ảnh hưởng ít nhiều đến cuộc sống.

Nghĩ vẫn vơ một tẹo thì cũng về đến nhà. Cổng đã mở toang, Liên chỉ việc phi xe máy vào mà thôi, chắc là Nhóc Con mở sẵn cho mẹ về, vì khi vừa thoát khỏi phòng anh Thục thì Liên đã nhắn tin cho con là giờ mẹ mới bắt đầu được về.

Nhóc Con đón mẹ từ cửa, yêu chiều sách túi hộ mẹ:

– Hôm nay mẹ phải làm thêm à?

Chuyện công việc cũng khó giải thích nên Liên trả lời con qua loa, tung tăng tà áo dài tím đi trước con:

– Mẹ duyệt thêm hồ sơ với bác Thục để mai ký duyệt. Bố về chưa con?

Nhóc Con chưa kịp trả lời mẹ thì Liên đã đi vào tới phòng khách, cảnh tượng mà Liên mong chờ hiện ra trước mắt. Ở phòng ăn, bố chồng Liên, anh Trường đã ngồi ngay ngắn trên bàn ăn, đầy một bàn thức ăn tỏa khói nghi ngút, chưa ai ăn trước vì Liên thấy bát và đũa vẫn ngay ngắn trước mặt. Còn có 2 cái bát ở chỗ ghế trống nữa, là của Liên và Nhóc Con.

Hạnh phúc là đây chứ đâu. Làm có mệt nhọc, có vất vả, có uất ức đến mấy mà khi về nhà nhìn thấy cảnh này, mọi thứ tan biến hết là đương nhiên rồi. Trong khi đó Liên có vất vả gì về công việc đâu, chỉ là làm thêm một chút xíu thôi mà. Liên biết, nụ cười hạnh phúc tràn ngập vừa nở ra trên môi Liên:

– Con chào bố ạ, anh.

Rồi cả hai bố con anh Trường như đồng thanh nói:

– Vào ăn cơm luôn đi con.

– Ăn cơm luôn đi em.

Trong khi Nhóc Con để túi xách của mẹ ở ghế salong thì Liên đi vào nhà vệ sinh dưới gầm cầu thang, rửa qua cái tay rồi ra ăn cơm, bình thường Liên sẽ thay bộ áo dài này ra rồi mặc bộ quần áo ở nhà rồi mới ăn cơm, nhưng ngại để mọi người đợi lâu nên Liên quyết định ăn cơm xong mới lên tầng:

– Vâng ạ, bố đợi con rửa cái tay.

Bàn ăn nhà Liên làm bằng gỗ, có phủ tấm kính lên trên, bố chồng và chồng Liên ngồi một vế, còn Liên và Nhóc Con ngồi vế đối diện, Liên thường ngồi ở đầu bàn, gần nồi cơm điện để tiện xới cho mọi người, Nhóc Con ngồi bên cạnh.

Bữa cơm diễn ra rất vui vẻ, anh Trường và bố thỉnh thoáng nói chuyện này chuyện kia, Liên và Nhóc Con cũng vậy, Liên hỏi về chuyện học tập, chuyện ở trường của con và rất hài lòng khi mọi chuyện vẫn rất tốt.

Đang ăn, bố chồng Liên đặt đũa ngay ngắn xuống cái bát, rồi nói làm mọi người dừng ăn:

– Bố có chuyện muốn nói với các con.

Cả nhà nghiêm túc nhìn bố, nhìn ông. Anh Trường cất tiếng trước:

– Vâng ạ, có chuyện vậy bố.

Ông nhìn cả nhà một lượt:

– Bố muốn sang giúp cô Hằng làm xôi.

Bố và cô Hằng vẫn hay qua lại với nhau, cả nhà ai cũng biết chuyện này, dạo gần đây hai ông bà còn đi tập thể dục buổi tối cùng nhau nữa cơ. Ăn cơm xong là ông thường hay cùng bà đi bộ quanh hồ Hoàng Cầu. Cả Liên và anh Trường đều cho đấy là bình thường, người già làm bạn với nhau, lại là hàng xóm nữa, với lại cũng mong ông có bạn bè ở trên này, để còn vui vẻ chứ cứ lủi thủi một mình mãi cũng buồn, sinh ra chán ông lại đòi về quê thì hỏng.

Nhưng chuyện sang làm với cô Hằng thì lại là một chuyện đi một nhẽ khác, nó liên quan đến rất nhiều vấn đề. Thường thì chuyện của bố, Liên ít dám can thiệp bởi mình là con dâu. Anh Trường hỏi bố:

– Cụ thể là thế nào hả bố.

Ông nhấp một ngụm rượu, vẻ mặt hết sức bình thản:

– Chuyện cũng không có gì. Chỉ là bố thấy ở nhà chơi không cũng buồn, mấy cái việc nhà thì làm loáng cái là xong, còn lại chơi dài. Mà cô Hằng thì cũng lớn tuổi rồi, một mình làm xôi cũng vất vả, bố định sang giúp cô ấy mấy cái việc lặt vặt cho vui. Cũng chẳng tốn thời gian nhiều, chỉ mỗi buổi chiều độ 2 tiếng thôi, còn tối đồ xôi thì không cần.

Liên và anh Trường nhìn nhau cười tủm tỉm. Chuyện bố và cô Hằng có qua lại với nhau vợ chồng Liên cũng bán tín bán nghi từ lâu rồi, nhưng không dám khẳng định. Nay thấy bố nói vậy nên vợ chồng lờ mờ đoán ra có thể mối quan hệ của bố và cô Hằng có tiến triển gì đó. Và nếu điều đó xảy ra, vợ chồng Liên hoàn toàn ủng hộ. Cô Hằng và bố có đồng cảnh ngộ, người thì chồng mất, người thì mất vợ cũng đã lâu rồi. Giờ hai người đến với nhau để bầu bạn lúc tuổi già cũng không có gì là không được cả, chỉ là không biết con cái của cô Hằng có đồng ý giống vợ chồng Liên không.

Còn anh Trường hỏi bố theo một hướng khác, bởi anh muốn xác định chính xác mối quan hệ giữa bố và cô Hằng:

– Có phải bố cần tiền nên muốn làm với cô Hằng không ạ? Nếu bố cần tiền thì nói với con, nhà mình cũng không thiếu đâu. Vợ chồng con thu nhập cũng rất đều và đầy đủ.

Ông xua tay:

– Vớ vẩn, bố thì cần gì đến tiền. Hàng tháng thì vẫn có lương hưu còn chả thèm động đến. Gọi là giúp đỡ nhau. Với lại sang đấy làm cho vui thôi.

Hình như ông hơi ngượng thì phải.

Liên chen vào:

– Vâng ạ, bố quyết định thế nào vợ chồng con cũng đồng ý, nếu bố có khăn gì phải bảo vợ chồng con ngay nhé.

Anh Trường cũng gật đầu đồng ý với lời nói của vợ.

Chuyện này tưởng như được khép lại khi bố chồng gật đầu nói: “Ừ, bố biết rồi” nhưng đúng lúc đó thì Nhóc Con nói to tướng:

– Ông, ông tán bà Hằng đi. Ông mà tán được á, thì có mà cả nhà được ăn xôi miễn phí. Xôi bà Hằng ngon cực.

Cả nhà phá lên cười, bố chồng Liên xuýt nữa thì sặc rượu, Nhóc Con mà ngồi gần ông lúc này thì kiểu gì cũng bị ăn cốc:

– Cha bố nhà anh, tí tuổi đầu đã tán với chả tỉnh.

– Cháu lớn rồi chứ đâu phải tí tuổi đâu.

Cả nhà lại thêm một tràng cười.

Tưởng chừng như bữa cơm cứ vui vẻ thế mà diễn ra, nhưng khi đến gần cuối bữa, lúc Liên gắp cho Nhóc Con một miếng thịt. Liên quay người sang con thì mắt mình trong vô thức nhìn vào đũng quần của nó. Tim Liên đập thình thịch khi phát hiện ra, một cục u to tướng đội lên ở đũng quần con. Không khó để Liên khẳng định, cái dương vật của Nhóc Con đang cương cứng, rất cương cứng nữa là đằng khác.

Nhanh chóng thu hồi ánh mắt, Liên quay trở lại ngồi theo tư thế thẳng, miệng Liên nhai nhưng thực sự là Liên không biết là đang ăn cái gì nữa. Bởi trong đầu Liên hàng loạt câu hỏi đang lởn vởn. Sao Nhóc Con lại cương cứng lúc này? Tại sao lại cửng khi đang ngồi ăn cơm.

Và không lâu sau, Liên đã lờ mờ đoán được nguyên nhân, có phải là tại vì Liên mặc áo dài ngồi ngay cạnh con không?

Nếu nhìn từ góc độ bên phải của Nhóc Con, sẽ nhìn thấy toàn bộ một bên chân vì tà áo nằm ở giữa, sẽ lộ ra toàn bộ quần, lờ mờ còn nhìn thấy quần lót trắng bên trong nữa. Rồi nhìn thấy cả một vùng thịt nhỏ chỗ eo vì tà áo dài thường xẻ ra ở đoạn ấy. Nghĩ đến đây Liên đã thấy mình sexy rồi.

Trời ơi, không lẽ Nhóc Con đang nứng vì nhìn thấy mình mặc áo dài ư, phải rồi, phải rồi, Nhóc Con vẫn chả bảo mẹ mặc áo dài là đẹp nhất đó sao. Giờ nghĩ lại thấy vừa đúng lại vừa có cái gì đó sai sai. Không lẽ Nhóc Con thích nhìn mẹ mặc áo dài không chỉ vì mẹ mặc đẹp mà còn là ….. còn là ….. vì … hấp dẫn tình dục.

Tâm hồn Liên như dậy sóng, đầu Liên rối loạn, háng Liên ngứa ngáy làm Liên phải hơi ngọ ngọe mông. Liên biết là “cô bé” bất chợt rỉ nước ra rồi đấy. Bản thân Liên thời gian gần đây đã dùng Nhóc Con để lấy cảm hứng về tình dục. Giờ lại phát hiện ra chính Nhóc Con đã bị mẹ hấp dẫn tình dục. Như 2 trái bom cùng kích nổ, nó tác động rất lớn đến Liên vào lúc này.

Vờ như không có chuyện gì xảy ra, Liên tiếp tục ăn nốt bữa cơm mà tâm trí mình ở nơi khác, khi Liên khéo léo để ý và một lần nữa Liên khẳng định những suy nghĩ của mình là đúng, Nhóc Con thỉnh thoảng vẫn liếc nhìn về phía mẹ, cu cậu đặc biệt để đến vùng hông ở bên sườn. Quần dài mầu trắng không thể che lấp đi được đôi chân dài thượt của Liên, có chăng, nó chỉ có tác dụng kích thích hơn mà thôi.

– Con ăn xong rồi ạ, con lên thay quần áo rồi xuống rửa bát.

Liên cố ăn thật nhanh để lên phòng, tránh đi hoàn cảnh khốn đốn mà mình gặp lúc này, vì vậy Liên xin phép bố ăn xong trước, chứ bình thường, Liên bao giờ cũng là người ăn sau cùng, không phải là vì Liên ăn nhiều mà Liên cố tình ngồi lại ăn cùng mọi người.

Khi Liên lên hết bậc cầu thang tầng 1 để lên tầng 2, lúc xoay người, Liên có nhìn về phía Nhóc Con ở dưới và thấy cu cậu vừa ngoảnh mặt đi. Rõ ràng là Nhóc Con đã chú ý đến từng bước chân của mẹ trong bộ áo dài này. Liên thở hắt ra, không biết là lo lắng hay vui mừng nữa.

Vào trong phòng, Liên lấy một bộ quần áo mặc ở nhà rồi vào phòng vệ sinh thay. Đến khi trút bỏ bộ áo dài, chỉ còn bộ áo lót mầu trắng trên người, Liên mới nhìn mình trong gương, thấy gương mặt mình ửng hồng như thiếu nữ mới biết yêu. Rồi Liên vạch đũng quần lót ra, ôi thôi, quần lót Liên đẫm nước dâm, rồi mũi Liên ngửi thấy mùi dâm thủy của chính mình, nó nồng nàn tỏa ra thứ hương vô cùng kích thích.

Liên lẩm bẩm chỉ để một mình mình nghe thấy: “Sao mình lại nứng nhiều như vậy chứ, tội lỗi quá Nhóc Con ơi”.

Chưa vội thay quần lót, cảm giác ẩm ướt ở cửa mình cũng thú vị mà, Liên mặc vào bộ quần áo mặc ở nhà, xuống rửa bát xong mới lên tắm rồi thay luôn, chứ giờ mà thay ra thì có mà ở truồng rửa bát à.

—-

Buổi sáng ngày hôm sau, đứng trước gương mặc áo dài để chuẩn bị đi làm, Liên lại nhìn vào chính mình, bộ ngực nảy nở, căng tròn như muốn xé rách áo chui ra, kéo tà áo sau lệch sang một bên, Liên nhìn vào cặp mông núng nính của mình rồi tự mỉm cười, có che dấu thế nào cũng nhìn thấy loáng thoáng hình hài chiếc quần lót mầu trắng bên trong.

Đúng lúc này thì anh Trường vừa mới tỉnh ngủ, giọng anh ngai ngái:

– Em mặc áo dài đẹp lắm, lúc nào anh cũng muốn ngắm em mặc áo dài. Mãi mà không biết chán.

Liên vui sướng vì được anh khen, cất bước như người mẫu biểu diễn trên sàn diễn thời trang lại gần giường, cúi thấp người xuống rồi xoa xoa lên khuôn mặt của anh thủ thỉ:

– Chuyện, vợ anh mà lị. Em mặc áo dài đẹp nhất Chi nhánh đấy.

Nói xong, như để kiểm tra xem lời chồng nói có thật hay không? Hay chỉ là khen cho có lệ, Liên luồn tay xuống háng anh. Ối cha, chim anh dựng ngược lên, một ít tinh tương còn dây trong lòng bàn tay Liên.

Chồng Liên như bắt được sóng, anh ôm lấy người Liên rồi đè vật Liên nằm ngửa ra giường, mặc kệ Liên đang mặc áo dài:

– Đã mặc áo dài lại còn khiêu khích này.

Ngay lập tức, anh vén một tà áo trước ra một bên, háng anh cọ sát vào bướm Liên qua lớp quần dài, mặt anh úp vào ngực Liên.

Liên la oai oái vì sợ áo dài nhăn nhúm:

– Đừng anh, nhăn áo em bây giờ.

Thú thực thì Liên cũng nứng, như Liên đã từng nói, giai đoạn này, mình làm tình lúc nào cũng được, lúc nào cơn nứng cũng sẵn trong người rồi, chỉ cần một động tác kích thích nhỏ thôi là lâm trận được ngay. Nhưng giờ còn bao việc, phải sang gọi Nhóc Con dậy đi học không muộn mất.

Thế là Liên dằn cơn nứng của mình lại, không cho anh cởi quần vì sợ tinh tương ở chim anh dính vào quần rồi đẩy anh sang một bên, bóp cứng lấy chim anh rồi nói:

– Thôi mà, muộn rồi, tối em đền. Mà mới tối hôm qua làm em hơn nửa tiếng rồi mà.

Tối hôm qua, Liên điên cuồng lắm, cả cuộc làm tình cứ nghĩ đến cái dương vật cứng ngắc trong quần của Nhóc Con lúc ăn cơm.

Anh Trường biết là không thể tiến thêm, anh tỏ vẻ giận dỗi:

– Tối nay mặc như thế này cho anh … địt. Cho chừa cái tội mặc áo dài lại còn khêu gợi chồng.

Chồng nói cái từ nhạy cảm ấy mà xuýt nữa thì Liên mặc kệ tất cả cho anh “chén” luôn. Cũng may mà dằn lòng được.

– Ứ!

Liên cấu chim anh phát nữa rồi chạy thật nhanh ra khỏi phòng. Nói “ứ” thì nói vậy thôi, chứ nếu anh thích thì Liên cũng chiều. Ai bảo Liên yêu chồng nhất.

—–

Mọi sáng Liên vẫn sang đánh thức Nhóc Con dậy lúc 6:30, hôm nay cũng thế. Nhưng hôm nay khác mọi khi. Bình thường Liên vẫn mặc quần áo ở nhà sang gọi con dậy, ăn sáng xong xuôi Liên mới lên phòng thay áo dài để đi làm. Tại sao hôm nay Liên lại mặc áo dài sang gọi con ư? Vì Liên muốn khẳng định lại một lần nữa xem có thực sự là cu cậu bị “khiêu khích” khi nhìn thấy mẹ mặc áo dài không. Liên đã bị điên mất rồi, sao lại nghĩ ra hành động như thế chứ, có phải Liên đang đẩy con và đẩy chính mình vào hố sâu dục vọng không lối thoát không.

Nghĩ là thế, nhưng Liên đã không còn làm chủ được bản thân mình nữa rồi. Liên đang sống trong những suy nghĩ dâm dục với con. Cả cuộc làm tình với chồng đêm qua Liên đều nghĩ về con, đều tưởng tượng rằng người đang ân ái với mình là Nhóc Con bé bỏng. Chỉ có như vậy Liên mới sướng khoái, mới thăng hoa được.

Và dạo gần đây, mỗi lần sang gọi con, Liên đều có một ước mong giống như hôm nọ, rằng khi mình lột chăn của con ra thì nhìn thấy cái vật kia, nhìn thấy trạng thái cứng cỏi của nó.

Tự mở cửa phòng Nhóc Con, Liên bước thật khẽ, thật khẽ như không muốn con phải thức giấc, vì nếu con thức giấc thì ước mơ của Liên sẽ không thành hiện thực.

Hai chân Liên bủn rủn như muốn khụy xuống, tim đập liên hồi như muốn văng ra khỏi lồng ngực khi Liên vừa bước qua khỏi phần tường WC và nhìn lên giường.

Liên sững sờ như chết đứng, mắt mở to hết cỡ, miệng há hốc vì thở dốc. Bởi cái điều mà Liên mong ước đã ở trong mắt. Chiếc quần cộc của Nhóc Con đã ở giữa đùi, lộ ra toàn bộ phần háng. Dương vật cứng ngắc, to lớn, gân guốc chằng chịt, đầu khấc tù tù to hơn hẳn thân dương vật, cái lỗ to tướng trên đầu khấc mở rộng ra. Hai bìu giái săn tít lại nhưng chắc chắn một vốc tay không hết. Dương vật nhìn đen hơn so với lần trước nhưng trông như vậy lại càng hấp dẫn vì nhìn nó nam tính hơn. Ở trên mu, lông giái rậm rạp, đen láy mọc trùm lên cả phía rốn.

Liên bất động, mắt nhìn chằm chằm vào háng con. Nếu gạt hết lý trí của một người mẹ, của một người vợ yêu chồng ra mà chỉ để con tim hành động, thì có lẽ Liên sẽ lao lên giường và ngậm chặt cái khúc củi này ngay lập tức. Cơn sóng ngầm luôn trực chờ trong con người Liên, lại bị một nấc kích thích vừa rồi với chồng, và giờ đây trong tình huống được nhìn thấy thứ mà mình vẫn luôn tưởng tượng của Nhóc Con, mọi thứ như đẩy Liên đến bờ vực mà không thể cưỡng lại. Bướm Liên lại một lần nữa tiết nước nhờn như, ống âm đạo tự động co bóp để đẩy dâm thủy ra bên ngoài, ngực Liên tê dại khi cảm nhận đầu ti săn lại đâm vào áo lót. Hình như cả lỗ hậu môn cũng không ngoại lệ bị kích thích nhíu lại vài lần. Tất cả, phải nói là tất cả những thứ nhạy cảm của Liên đều bị kích thích đến điên cuồng. Những bộ phận trên người bị kích thích thì thôi đi, có thể còn chịu được, nhưng kích thích ở tâm hồn nó mới kinh khủng làm sao. Nhất là thứ ở trước mắt lại là công cụ cực khoái của Liên mấy tháng qua, sao Liên chịu nổi đây.

5 phút, đến gần 5 phút đứng hình như vậy nhìn Nhóc Con vẫn đang vô tư nằm ngửa bán nude. Liên lấy hết dũng khí, lấy hết can đảm, cam tâm tình nguyện hy sinh bản thân mình. Bởi Liên biết, nếu mình cứ tiếp tục như vậy thì Liên sẽ sa ngã vào chuyện tình dục không hợp với thói đời này.

Liên ngoảnh mặt đi về phía cửa sổ, kéo xoẹt cái rèm ra để cho ánh sáng lùa vào. Cũng mong ánh sáng mặt trời sẽ chiếu rọi tâm hồn Liên, sẽ thanh tẩy tâm hồn đang vẩn đục của Liên. Nhìn ra phía xa xa, Liên gọi thật to:

– Dậy! Dậy đi Nhóc Con. Muộn rồi đấy.

Liên không dám ngoảnh mặt lại, sợ hai mẹ con đối mắt nhau trong khung cảnh ngượng ngùng này. Liên sợ con sẽ nhìn thấy khuôn mặt đang đỏ ối của mình và phát hiện ra được là mẹ đã nhìn thấy cây hàng của nó.

Rất nhanh, Nhóc Con đã đáp lời:

– Vâng ạ.

Liên vẫn không quay đầu lại, giục con:

– Vào đánh răng rửa mặt đi, nhanh còn xuống ăn sáng, ông chuẩn bị xong rồi đấy.

Liên nghe rõ tiếng kéo quần cộc của con, chắc cu cậu cũng đang ngượng lắm đây, chỉ là Liên không nhìn thấy khuôn mặt đó như thế nào.

– Vâng.

Khi nghe tiếng nước xả trong nhà vệ sinh, Liên mới dám quay đầu lại. Bình thường, đánh thức con dậy là Liên sẽ rời phòng con, nhưng hôm nay không hiểu sao, Liên chưa muốn đi. Có thể mục đích sang đây của mình chưa đạt được, cái chuyện nhìn thấy hàng kia chỉ là phát sinh ngoài ý muốn.

Liên lại gần giường con, hai chân đặt xuống đất, cúi thấp người, mông chổng ra phía sau, trườn thấp người sát xuống giường để với lấy cái chăn. Liên muốn gấp chăn giúp con. Lúc này, mũi Liên ở sát mặt giường, hơi ấm nóng vẫn còn vì con vừa mới rời khỏi, mùi thanh niên trai trẻ ngập tràn trong mũi, thoang thoảng là mùi của giống đực, nhất là cái mùi tinh tương đàn ông không lẫn vào đâu được, bao nhiêu năm quan hệ với chồng, Liên đủ kinh nghiệm để biết rằng đó là mùi gì.

Lại thêm một chút kích thích nữa. Tội cho Liên quá.

– Ơ, mẹ chưa đi à?

Liên vừa đứng vừa gấp chăn, vẫn không dám quay đầu lại nhìn con:

– Mẹ gập cho con cái chăn.

– Thôi, mẹ cứ để đấy con.

Nhưng Liên không ngừng lại vì đang gập dở. Rồi bỗng dưng, Liên nghe thấy một tiếng động rất to phát ra từ phía sau lưng mình: “Oạch!”. Đó là tiếng vấp ngã.

Liên vội vàng xoay người lại thì đúng lúc đó là cơ thể của Nhóc Con chới với xô thẳng vào người Liên.

Bị bất ngờ, Liên không kịp làm bất cứ phản ứng gì, theo sức nặng của người Nhóc Con đập vào, cả người Liên đổ sầm xuống giường theo tư thế nằm ngửa, cũng may cái đệm dầy nên không đau đớn gì.

Khi Liên tỉnh táo lại thì một cảm giác cực kỳ vi diệu đến với mình trong khoảnh khắc ngắn ngủi này. Cả người Nhóc Con đã nằm trọn trên người Liên. Ngực Nhóc Con tì lên ngực Liên, ép ngực Liên méo méo. Bụng nhóc con đè lên bụng mẹ. Và cuối cùng, háng Nhóc Con, cây dương vật chưa kịp mềm lại đã đâm thẳng vào đũng quần của mình. Liên rõ ràng cảm thấy cồm cộm ở háng, đầu dương vật con đã đâm thẳng vào cửa bướm mình, hung hãn như muốn xuyên qua vải vóc để chọc thẳng vào bên trong. Mặc dù tính tất cả lớp quần áo của 2 người thì là 3 lớp, 2 của mẹ, 1 của con nhưng bấy nhiêu đó cũng đủ để Liên cảm nhận được một sự va chạm không hề nhẹ giữa người.

Hai mẹ con gần như la lên đồng thanh:

– A!

– Ối mẹ!.

Rất nhanh, Nhóc Con lồm cồm bò dậy bỏ lại mẹ nằm ngửa tơ hơ trên giường với bộ áo dài mà tà áo đã bị phất sang một bên, chỉ còn phần áo phía trên và toàn bộ cái quần dài mầu trắng tênh hênh.

– Mẹ, con xin lỗi, con bị vấp ngã.

Liên cũng nhanh chóng lồm cồm bò dậy, khoảnh khắc ngắn ngủi kia mặc dù chưa đủ làm Liên cực khoái, nhưng Liên dám khẳng định một điều, Liên sẽ nhớ mãi giây phút ấy, Liên sẽ có thêm một tư liệu để ngoại tình trong tư tưởng, Liên sẽ nghĩ đến nó mỗi lần làm tình với anh Trường.

– Không sao, mẹ không sao. Con thay quần áo nhanh lên. Mẹ xuống trước đây.

Liên đi nhanh như chạy, như trốn. Giờ đây, thực sự là Liên không dám ở lại thêm một chút nào nữa. Ra khỏi phòng, khi cánh cửa đóng lại, Liên vuốt vuốt ngực mình để lấy lại bình tĩnh, lấy lại thăng bằng. Liên đã khẳng định được điều mà mình còn chưa chắc chắn, mục đích của lần mặc áo dài xuống gọi con đã đạt được, dương vật con cứng thế cơ mà. Tất cả là tại bộ áo dài mà Liên mặc trên người.

—- Hết chương 5 —​