Bà Thiếm Của Tôi – Truyện Siêu Hay ( Update Chap 241 )

Phần 74 : Nằm Mơ Thì Được.

Buổi sáng êm đềm…

Từ khi Nancy bay ra Hà nội…Đức đầu hôm ngủ giường Kiều Chinh,sáng sớm hôm sau nằm trong phòng Kiều Nga…phong lưu hưỡng phước…Vậy mà vẩn chưa hài lòng…sáng sớm hôm nay rù rì bên tai…không biết nói gì hai má Kiều Nga đỏ rực..nhéo mạnh một cái vào đùi làm nó đau thấu tận mây xanh…chỉ nghe nàng rít lên…

-“Nghỉ cũng đừng nghỉ nha…đừng có hòng…”

-hahaha…nghỉ lại chút đi…đều là người một nhà mà…khỏi cần phải di chuyển…hai giường nhập làm một la được rồi…Ui da..ok..ok không nói thì không nói…sao bạo lực vậy…hihihi…

Tiếp theo đó chỉ nghe tiếng ư..ư trong cổ họng…phía hạ thân,giửa hai đùi nàng …đầu tóc đang nhấp nhô…mang đến cho nàng 1 cãm giác thật dể chịu…

Các nhà nghiên cứu nói buổi sáng là lúc thích hợp nhất để làm tình…lúc đó con người ta sung sức nhất… cũng chính vì vậy mà đàn ông buổi sáng thường chào cờ…đàn bà con gái thì ‘ẩm ướt’???

Bí Thư Kiều Nga ngày càng không thục nử chút nào…khẩu kỷ đã vô cùng tiến bộ…Bây giờ làm ’tư thế’ nào…’kiểu nào’ không phải là do Đức quyết định nửa rồi…lại có mầm móng cạnh tranh muốn vượt trội hai người chị em của mình mới chịu…

-“Anh có nghe gì không?”gối đầu nằm trên ngực,một tay phía dưới mân mê cục thịt đang còn sừng sửng kia…Kiều Nga mệt mỏi lười biếng hỏi…

-Nghe cái gì?có nghe gì đâu?nói nghe thử…

-“Hihihi…Có tin đồn con mụ Thu Hoa thay thế chổ của Phạm bá Thành,còn chổ của Bùi Thế Hiển do tên Tú Toàn thay thế…cả hai rất thân với tên Hiển…Phó Chủ Tịch huyện…Cứ như là chuyện đã rồi í…”Kiều Nga cười hihi haha dường như là vừa nghe được chuyện tiếu lâm vậy…

-Thiệt…vậy cứ để cho họ mừng đi…đến giờ phút cuối mới biết nằm mơ lúc đó sẻ cãm thấy đau hơn bò đá…hắc hắc…ngồi không muốn hưởng lợi à?…nằm mơ thì được.

-Anh có nhân tuyển nào trong mắt chưa?nói ra nghe thử…em cũng phải thông báo với Thành ủy…

-Cái vị trí của Phạm Bá Thành… có hai nhân tuyển…một là Lê Khánh Du ,hai là Phan Lệ Quyên…cả hai đang học chung khóa với anh…tên Du hiện là Phó chánh văn phòng huyện Phụng Hiệp còn Phan Lệ Quyên chưa có gì…nhưng khả năng rất khá…tùy em…

-“Em đang là Bí Thư,nếu cô Lệ Quyên kia là Phó Chủ tịch huyện,cộng thêm mụ Thu Hoa là Chánh văn phòng…tuy là không có gì sai với nguyên tắc nhưng đều là phụ nử…cũng không ổn lắm…”Kiều Nga suy nghỉ…

-“Vậy thì chọn lảo Du…còn Phan lệ Quyên…sau nầy còn thiếu gì cơ hội mà…Quyết định như vậy đi…anh sắp xếp cho hắn gặp em 1 lần rồi em quyết định…sao hả?

-“Ừm..vậy được…còn vị trí Trưởng CA…nhất định cũng phải là người của mình…”Kiều Nga bá đạo tuyên bố…

-Chuyện nầy anh thấy nên là hoặc Phương Anh,hoặc Mỷ Kiều,hay Thục Linh…đều là quân nhân mà ra…ai dám dị nghị…phải không?nhưng không biết ý họ thế nào…em đi hỏi thử…

-Ý kiến hay…cái tên Du kia…anh sắp xếp hắn gặp em …càng sớm càng tốt sau đó em nói chuyện với Thành ủy…

-Có cần báo cáo với Nancy không?

-Chuyện nầy để em lo…ây..ui..lại nửa?

-Còn sớm mà…mới 5 giờ rưỡi sáng…không làm tình vậy làm gì?hihihi…

-“Lại nửa rồi…đồ quỷ anh…cứ bắt người ta làm cái nầy cái nọ…” Kiều Nga ‘màu mè’ hai mắt nhìn vào màn hình… ngoài miệng ‘cằn nhằn’ chút đỉnh trong bụng thích mê tơi…tham lam bá đạo muốn nếm thử hết 36 kiểu khoái lạc nhân gian…

Bí thư Kiều Nga nhìn thì thục nử lắm nhưng lại iêu thích những kiểu phức tạp cầu kỳ…nhất là 2 tư thế The pinball wizard,stand and deliver cứ muốn làm đi làm lại hoài…

***

Trên đường đi đến trường Đảng…chuông di động vang lên…liếc nhìn màn hình,Đức ngạc nhiên…Thu Vân chưa bao giờ gọi vào giờ nầy…chẵng lẻ có chuyện?

-A lô…Vân Chủ tịch…sao sớm vậy?.

-“Cậu có nghe gì chưa?xãy ra chuyện lớn rồi…” Giọng Thu Vân có vẽ vô cùng phấn khích…

-Hả?chuyện lớn gì?đừng đùa nửa mà…lúc nầy hơi yếu tim…có gì nói đi…hihi

-“Tối hôm qua Giám đốc sở CA bị một đội CA ụp vào bắt tại trận gây mê gian dâm phụ nử…hihihi”Chủ tịch Vân bật cười…không có hình tượng chút nào của lảnh đạo…

-“Không chớ hả?chuyện lớn vậy sao?không thể nào đâu…CA bắt Giám đốc CA?chị có nghe lầm không vậy?” Đức sửng sốt..thiệt là chuyện khó tin nha…

-“Chưa hết đâu…cậu có biết nạn nhân là ai không?hihihi là vợ sắp cưới của Lý Bình…Chủ tịch quận Quận Ô môn….ly kỳ chưa…hihihi” Giây phút nầy Vân Chủ tịch trăm phần trăm đúng là ‘bà tám’ nhiều chuyện…

-“Lý Bình?Chủ tịch Quận Ô môn?tên nầy nghe quen quen ha…”Đức cố moi ký ức cái tên nầy…

-“Hắn trước kia là Thư ký của Lại Đức Quang…” Vân Chủ tịch ‘khai sáng’ dùm Đức…

Đức bừng tỉnh…chuyện nầy không phải đơn giản như vậy đâu…có gì bí ẩn đây…

-Hahaha…Thú vị… thú vị…sao trùng hợp vậy…

-Cậu cũng nhìn ra à?hihihi…còn nữa…Cần Thơ dạo nầy coi bộ phong thủy không tốt rồi…tối hôm qua Phó Chủ tịch huyện Châu Thành bị đột biến máu não…lành ít dữ nhiều…

Tâm tư Đức chợt động…như vậy có thể vận động cho Phan Lệ Quyên được rồi…

-Vân Chủ tịch…hay là chiều nay ra ngoài ăn cơm?

Thu Vân gọi cho Đức trước là báo tin nhưng mục đích chánh vẩn là muốn đụ…nay nghe nó muốn tối nay rủ rê ra ngoài ăn cơm…thiệt là trúng ý…

-Ra ngoài làm gì…hay là tối nay tới nhà chị…thử tay nghề của chị…thế nào?

Đức sửng sốt…chưa biết nói gì đã nghe Vân nói tiếp.:”tôi và ông xả đã đã ly thân……hắn đã dọn ra ngoài trong khi chờ đợi thủ tục ly dị”

-Hihihi…nói sớm đi…làm Đức hết hồn…tưởng tới nhà ăn cơm với hai vợ chồng chị chứ…quyết định như vậy…6 giờ nha…càng sớm càng tốt…không cần nấu đâu..chi cho mệt,gọi nhà hàng giao tới là được…hihihi.

-Ừm…tối gặp…

Củng như mọi ngày,buổi sáng nhàm chán với những lời… vô bên tai nầy ra bên tai kia …chẵng hiểu hai người đẹp Đồng Giao,và Thanh Nhả nói gì…nói không chán miệng lại không hiểu người nghe chán tai…nhức đầu…Hơn nửa Đức cũng đang bận rộn suy nghỉ…Phạm Bá Thành và Bùi Thế Hiển là phe ta kéo xuống…có người…ngồi không hưởng lợi à? muốn chơi cha sao?

Buổi sáng trôi qua mau chóng…đã đến giờ giãi lao…Quyên hôm nay không được vui lắm…Trí chồng nàng đã về…dỉ nhiên sau ba bốn ngày vắng nhà,tối qua ôm vợ đụ…dỉ nhiên Quyên phải chìu chồng…vấn đề lớn là nàng không còn mặn nồng với Trí như trước kia nửa…lúc Trí trên người nàng nắc…Quyên chỉ nghỉ đến Đức…nàng nhớ lại những lúc điên cuồng cũng trên chiếc giường nầy…nàng hầu như thụ động…không còn hăng hái với chồng và tệ hại nhất là không cãm thấy sướng chút nào…trong đầu đã có sự so sánh…

Vì vậy,sáng nay…Quên vô cùng phiền muộn…

-Có đề nghị tốt cho chị nè…muốn nghe không?

“hihihi…nói đi…tôi rất thích nghe chuyện tốt,không thích nghe chuyện xấu…”Quyên dẹp ưu phiền qua một bên…cười cười…

-Nghe nói đêm qua xãy ra hai chuyện lớn nhưng chuyện hay nhất là…Phó Chủ Tịch huyện Châu Thành bị tai biến máu não sắp đi bán muối rồi…chị có nghe không? Đức cười hihi một cách ‘vô đạo đức’ khi nói về Phó Chủ tịch sắp ‘đi điện’…

-“Ây da…cậu thiệt là vô đạo đức mà…người ta chết…Ouf….”nói tới đây Quyên chợt nghỉ ra điều gì đó…kinh hãi…hình như đã đoán được Đức muốn nói gì…

-Đúng vậy…Đức muốn vận động cho chị và ông Du kia…một là Phó Chủ tịch huyện Cờ đỏ…hai là Phó Chủ tịch huyện Châu Thành…không biết có được không nhưng cứ thử vận động…

“Cậu…nói thiệt?”…Quyên lắp bắp…còn chưa tin được những gì mình vừa nghe là sự thật…nàng biết nó ‘khiêm nhường’ nói ‘không biết có được không’…nhưng với cái chổ dựa phía sau của nó…làm gì có vấn đề?đây là thế lực quan trường…nhưng vấn đề là phải ‘chi’ bao nhiêu đây?Quyên sợ nếu nhiều quá thì nàng không có khả năng…Quyên hy vọng với cái quan hệ của nàng và Đức…cái giá cũng có thể vu vi mà…

-Đừng hy vọng nhiều…hy vọng càng nhiều thất vọng càng nhiều…không hứa trước nha…nhưng đối với chị tui làm hết sức mình…hihihi,nói tới đây,Đức nháy nháy…nó vừa nói một câu hai nghĩa…

Nhưng Quyên đâu nghe nó nói gì, tâm trạng đang mê hoặc bỡi cái chức vụ ‘Phó’…Quận cũng được,huyện cũng tốt…nếu được thì coi như một bước lên mây…

-“Vậy…bao nhiêu?” Quyên nhìn quanh rồi cúi xuống nhỏ giọng hỏi…

Đức sửng sốt vày giây sau đó hiểu ra…sa sầm nét mặt ‘giáo huấn’:

-Người khác thì bao nhiêu cũng chưa chắc được…nhưng nếu được Đức coi trọng thì không cần gì hết…chỉ cần trung thành là được rồi…Có hiểu không?

-Ừm..hiểu rồi…điễm nầy…cậu không cần lo đâu…

-“Tốt…ừm…trưa nay mình ra xe tâm sự nha…hihihi ”Đức thiệt là ‘dị ứng’ với Quyên…trong cự ly gần nhìn nàng liền nổi lòng ham muốn…bản tính lại thích vừa được bú cặc vừa được bóp vú…Quyên đã chìu nó nhiều lần trong xe…vì vậy hôm nay lại vòi vỉnh…

Quyên không nói gì..chỉ liếc mắt rồi quay mặt đi…trông thật đáng yêu…

Vừa đúng lúc…chuông di động reo lên…

-“Cục trưởng…có gì chỉ dạy đây?” Đức nháy mắt với Quyên,ý bảo nàng im lặng

-“Có rảnh không?ra ngoài ăn cơm”…Tiếng Ngọc ỏn ẻn trong điện thoại…Quyên nghe hai tiếng ‘Cục trưởng’ biết là Ngọc,nghe tiếng nũng nịu vang ra thầm mắng ‘hồ ly’…

-“Ăn cơm thôi à? Hihihi”….Đức cười ám muội trêu…sực nhớ bên cạnh còn có Quyên,giả lã nháy mắt với nàng ý nói trêu đùa chơi cho vui…quên rằng lần trước cũng nói cho nàng biết rồi cái quan hệ giửa Ngọc và nó…lại còn rù quến Quyên chơi trò ‘nhất long song phụng…’

-“Ây da…cậu muốn sao thì sao đi…tùy cậu thôi…hihihi” Ngọc càng nói càng nũng nịu đượm mùi phóng đãng…

-Vậy được…tối nay nha…7 giờ…được không?

-“7 giờ có việc…Khuya một chút đi..uống nước được rồi…10 giờ được không?” nhớ tối nay có hẹn hò với Chủ tịch Vân…từ 6 giờ tới 9 giờ củng đủ thời gian rồi…

-Ừm…quyết định như vậy…cậu tới rước chị…Bye bye cưng…

-“Hahaha..Cục trưởng nầy càng ngày càng biết nói chơi..hahaha…” Đức vừa cười vừa nhìn Quyên ‘đính chính’…

-“Làm như tui ngu í ” Quyên sa sầm mặt lầu bầu…thấy không thoãi mái,cãm thấy như bị cho ra rìa…

Ngay lúc nầy,tiếng di động lại vang lên…là Thụy Vủ gọi tới.

-“7 giờ chiều mai,có buổi gặp mặt lần đầu tiên với đám người mới…sau đó là thử giọng…anh tới được không?”Đường dây vừa thông,Thụy Vủ liền nói một tràng…

Nghỉ tới ‘cỡi’ Tố My hôm qua…hihi ‘con bé nầy’…không biết lớn nhỏ…phải gọi mình là ‘papa’ mới đúng…hắc hắc hắc…

-Chiều mai?ừm được…ở đâu?

-Lần đầu tạm thời ở Nhà của Tú Nhi…nơi đó rộng rãi…sau đó mới tính sau…

-Ở đâu vậy?cho địa chỉ đi…

-Tôi chỉ biết đường đi tới đó chứ không biết địa chỉ…anh hỏi chị tôi á…vậy đi…chiều mai gặp…bye…

Cô nàng nầy bản tánh trực tiếp,ngắn gọn không dài vòng…không biết hai chị em có người nào giống mẹ không?ouf…bà mẹ Tố My thiệt đúng là dâm đãng a….hắc hắc hắc…

Không phải lần đầu…cũng không phải lần thứ nhì…đã nhiểu lần lắm rồi…nên tình thế vô cùng quen thuộc…

Chuông reo báo giờ nghỉ trưa…Quyên ra trước đứng chờ…Đức ra sau,nhìn quanh…thấy không có ai để ý hai người liền nhanh chóng lên xe…Đức nổ máy xe,mở máy lạnh…hạ lưng ghế,nằm ra,cỡi quần kéo tới quá đùi…cặc nó đang cứng như khúc củi,được giải thoát khỏi vùng không gian chật hẹp…hùng dũng đong đưa qua lại…

Quyên cỡi hàng nút áo,đưa tay ra sau cỡi khóa áo ngực…hai vú lồ lộ…nàng biết tên nầy thích bóp vú trong khi nàng dùng miệng phục vụ hắn…

Quyên cúi đầu cầm cặc đưa vào miệng…bắt đầu liếm láp,bú mút rồi gục gặc đầu…Đức nhắm mắt đê mê hướng thụ cãm giác do cái miệng ấm áp bao phủ đầu cặc và cái lưỡi liếm láp thân cặc cùng bìu dái mình…tay bắt đầu nhào bóp…

Thời gian ăn trưa là 1 giờ…40 phút Quyên miệt mài bú mút…rúc cục một giòng ấm áp phun vào miệng nàng…Quyên nuốt hết vào bụng… cuối cùng dùng lưởi liếm sạch sành sanh đầu khấc…

-“Tuyệt vời chị Quyên ơi…mỗi ngày được như vậy là quá tốt…hihihi…”

-“Cậu nha…được voi đòi tiên…ông xả chị cũng chưa được như cậu…”Quyên chẩu môi phân bua vừa mặc lại áo ngực,cài nút áo…

-Vậy tốt đó…nghỉ tới lúc chị thân mật với ông xả chị…Đức không thoãi mái chút nào…

-“ngang ngược” Quyên ‘mắng’…trong bụng lấy làm thích chí…

-“Đức quyết định rồi…vận động đưa chị xuống Phụng Hiệp…”hihi…nhưng mà nói trước nha,đừng hy vọng nhiều..

-“Ai hy vọng gì đâu..sao cũng được”…Quyên làm bộ làm tịch…nói xong nhìn trước nhìn sau thấy không có người chung quanh…mở cửa xe bước xuống đi trở vào hội trường…Đức ngồi chờ hai ba phút sau cũng xuống xe…

“Gian phu dâm phụ…”

Đồng Giao ‘gai’ mắt buộc miệng ‘mắng’ …Nàng đi tìm Đức.muốn nói cho nó biết địa chỉ nhà của Tú Nhi …tình cờ thấy cử chỉ lén lén lút lút của hai người…trong lòng thắc mắc không biết họ làm cái quỷ gì trong xe?không lẻ?hai má Đồng Giao đỏ lên…

***

UBND Tỉnh …

Trong văn Phòng Chủ tịch tỉnh tiếng ‘loãng xoãng’ vang dội trên sàn gổ…Chiến,Thư Ký Chủ tịch Tỉnh run lên…hắn biết Chủ tịch vừa quăng cái gì đó rồi…có lẽ là tách trà…rỏ ràng Chủ tịch đang giận dử…Chiến nhẫn nại,chờ được gọi mới dám vào thu dọn…nếu không Chủ tịch có thể trút giận lên đầu hắn …’giận cá chém thớt’ là thường…

Trước bàn làm việc của Chủ tịch Phong…Giám đốc CA Duệ mặt trắng bệch…đêm qua Giám đốc Sở CA bị CA còng tay áp giãi lên xe chở về trụ sở…như vậy đủ nhục rồi..hơn nửa cũng đủ cho cả thế giới biết…Giám đốc sở CA đánh thuốc mê vợ cán bộ có ý đồ gian dâm….Duệ đang nặng óc tìm cách ém vụ nầy…dĩ nhiên là cần sự trợ lực của lảo đại…nghỉ tới đây Duệ âm thầm hối hận…’qua mặt lảo đại’ muốn vớt trước cái lồn mũm mĩm kia..không biết lảo đại có ‘khoan hồng’ hay không hay sẽ tìm cách ghi thù…

Chủ tịch Phong dỉ nhiên là ghi thù rồi…muốn qua mặt lảo…là trọng tội…điều đại kỵ…không thể dung thứ…nhưng hiện nay…chuyện quan trọng cần làm là làm sao phủi sạch quan hệ một cách khéo léo với thằng ngu xuẩn nầy…vấn đề là bấy lâu nay,ai cũng biết Duệ là thân tín của lảo…Vậy có nên dùng chiêu vì công lý..’đại nghỉa diệt thân’?…

-“Anh về đi…tạm thời thu liểm một chút…chờ tôi thu xếp…”Chủ tịch Phong điềm đạm nói…trong giọng nói vẫn còn rất ‘thân thiết’ ra vẻ ‘quan tâm’ đến thuộc hạ thân tín khiến Duệ cãm động không thôi…vô cùng hối hận vì đã có ý đồ phạm thượng ‘ăn trước’…

-“Cám ơn nhiều anh Phong…không có anh tôi thật không biết phải làm sao…Vậy tôi về…chờ tin anh…”

-Ừm…về nhà…5 hoặc 10 bửa thậm chí nửa tháng cố gắng đừng ra ngoài…nhất là những nơi có công chúng…hay là lấy giấy bác sỉ…tạm nghỉ hai tuần đi…

-Anh yên chí…cả tháng cũng còn được…đừng nói chi là năm hoặc mười bửa thôi…tôi về đây…

Nhìn Duệ đi ra ngoài..Chủ tịch Phong ánh mắt lóe lên sát ý…

Thúy Ái nằm trên giường trong phòng bệnh,nàng đã tỉnh,hai mắt nhìn lên trần nhà…khoé mắt có vết tích của nước mắt…Lý Bình ngồi bên cạnh giường,ánh mắt mõi mệt…hắn đang suy tính làm sao giàn xếp chuyện nầy…

-“Anh về đi…từ nay tôi không muốn gặp anh nửa…”Thúy Ái bổng ngồi bật dậy nhìn Lý Bình với ánh mắt chán ghét…nàng đã suy nghỉ nhiều và đã hiểu những gì đã xãy ra…nàng không ngờ Lý Bình lại khốn nạn và đê tiện đến như vậy…rỏ ràng muốn dâng vợ cho người khác…

-“em bình tỉnh lại một chút…chưa có gì nghiêm trọng xãy ra mà…hơn nữa chỉ là hiểu lầm thôi”…Lý Bình cố chối bỏ trách nhiệm…

-“Hiểu lầm?tôi không muốn cãi với anh…hiểu lầm hay không hiểu lầm cũng được…từ nay tôi không muốn gặp anh nửa…anh đi ngay…” Thúy Ái cuối cùng hét lên…xem ra nàng rất phẩn hận…

-“Được rồi..được rồi…anh đi về…sau khi em bình tỉnh lại..chúng ta ngồi xuống nói chuyện…” Lý Bình nói xong mở cửa bước ra ngoài…hắn cũng đang rối ren…tưỡng là giàn xếp cho Duệ hưỡng được Thúy Ái,lảo sẻ ra tay tương trợ mình nhưng xem ra bây giờ chính bản thân lảo Duệ cũng không xong…

Vừa ra khỏi cổng bệnh viện,di động của Lý Bình reo lên…hắn nhìn màn hình di động,lưng hơi khòm xuống…

-Lý Bình à..là tôi đây..Ngô Hồng Phong .

-Chủ tịch Phong xin chào ngài…

-“ Lý Bình…Bây giờ,nếu anh có thời gian đến văn phòng tôi một chuyến…” Phong Chủ tịch không khách sáo…đi thẳng vào mục đích…

-“Vâng …tôi sẻ đến ngay…không để ngài chờ lâu…”Lý Bình khúm núm…

Phong đã suy nghỉ kỷ…bây giờ đem Duệ xử tội…sẻ hại nhiều hơn lợi…ai cũng biết Duệ là cánh tay phải của lảo…xử tội Duệ bây giờ chẵng khác nào lấy bùn trét vào mặt chính mình?đối thủ sẻ làm đủ mọi cách bới lông tìm vết qui trách nhiệm lảo không biết dùng người…việc nầy có ảnh hưởng đến tiền đồ chính trị của lảo…

Việc cần làm bây giờ là cố gắng bảo vệ Duệ…không cho lửa đốt tới mình…một thời gian sau khi mọi chuyện lắng xuống…sẻ xử Duệ cũng không muộn…đây là cách hay nhất…

Phong tìm Lý Bình…ngỏ ý muốn thông qua hắn đưa ra lợi ích cho gia đình vợ hắn để nhấn chìm sự việc…Lảo đã nghiên cứu qua…cách duy nhất là đề bạt mẹ vợ của Lý Bình làm trưởng phòng của Sở Giáo dục…một chức vụ hấp dẩn…mẹ vợ của Lý Bình công tác trong ngành giáo dục hơn 20 năm rồi…đề bạt vào vị trí nầy ai dám dị nghị?

Nhưng không còn kịp nửa…

Có người muốn đưa Giám đốc Sở CA Dụệ vào chổ chết…ngay sau đó trên mạng có phát tán hình ảnh của Duệ,trần truồng bụng bự…cặc dái thấy rỏ ràng với tiêu đề ‘Giám đốc sở CA Hậu Giang…’

Tỉnh ủy vội vàng can thiệp để hình ảnh nầy được gở bỏ xuống nhưng cũng đã quá trể rồi…cả mấy ngàn lượt ‘chia xẽ’…Cả thế giới điều biết…

Nghe nói hình ảnh được đưa lên mạng bắt đầu từ một quán net ở Thành phố…

Sự nghiệp chính trị của Giám đốc sở CA La kim Duệ đến đây coi như chấm dứt…

Trong phòng ngủ của Lại Đức Quang…hai mắt lảo nhìn không chớp vào màn ảnh…phần trên không thấy…nhưng cặp giò thon dài,trắng muốt của Thúy Ái và gò thịt vun cao,màu đen của đám lông mượt mà làm cặc Lại Đức Quang giựt giựt…lảo đưa tay xuống dưới cầm cặc sục nhè nhẹ…hai mắt lim dim tưởng tượng…

***

Hà nội…

Nancy tâm trạng hôm nay rất vui vẻ…ở Cần Thơ không ngờ có nhiều chuyện xãy ra như vậy…Theo tình hình,lảo Duệ kia sẻ rơi đài,còn nếu không,nàng sẻ không ngần ngại thêm chút lửa…

Bay giờ nàng đang suy tính làm sao đẩy Thượng Tá Châu bên Cục An ninh Vỉnh Long vào vị trí Giám đốc Sỡ CA…nhất định phải tranh thủ vị trí nầy… Bí Thư Tỉnh Ủy Lưu Hửu Phúc,Phó Chủ tịch Lương Học Hửu,Chánh Văn Phòng Đoàn đều là người phe ta nếu bây giờ có thêm vị trí Giám đốc CA vào tay Nguyển Minh Châu…như vậy ở mức độ Tỉnh…có thể nói là có thể khống chế được rồi…thêm vào ở cấp Thành phố Dương Đại Hãi,Chủ tịch Vân.Phó Chủ tịch Thảo ,Phó Bí thư Việt cũng đều là phe ta…Có thể nói Hậu Giang đã nắm trong tay…

-“Thủ trưởng…hình như hôm nay tinh thần phấn chấn lắm thì phải?”Thu Tâm trêu chọc…bây giờ quan hệ giửa hai người ngoài là Thủ trưởng và thuộc hạ,còn có tình cãm chị em,bạn hửu nên ngày càng thân mật…

-“Em cũng nhìn ra à?hihi…đúng vậy có nhiều tin khiến chị hài lòng…”Nancy bật cười đáp…

-Tin từ Cần Thơ?

-Ừm…phải…chị vừa có cuộc hội đàm với Chú Nhạc…mọi việc rất suông sẻ còn hơn ý chị muốn…nên cãm thấy vui vui…

Thu Tâm ngưỡng mộ…’Chú Nhạc’…số người có thể dùng cụm từ nầy để gọi Chánh văn phòng Trung ương…trong đó có Thủ trưởng mình ,là con gái độc nhất của Tổng Bí thư có thân phận là Thiếu tướng Cục An Ninh Quốc gia…

-Vậy thì chúc mừng Thủ trưởng…từng bước tường bước đạt mục đích…củng nên chúc mừng 1 chút…

-Củng phải…cũng nên chúc mừng một chút…ừm…thay đỗi lịch trình…nếu tất cả đã xong hết chị muốn trở về Cần Thơ ngày mai…

-Em nghỉ không có vấn đề gì…chỉ cần gọi Vietnam airlines thay đỗi chuyến bay là được…lấy lý do ’khẩn cấp’ công tác em không tin là không có chổ..hihihi…

-“Hihihi…Nancy..chúng ta lại gặp nhau…”Lý Gia Thành không biết từ đâu xuất hiện như âm hồn bất tán…

-“Lại cãm thấy mất hứng và muốn ói rồi…Thu Tâm…mình đi”…Nancy biểu lộ sự chán ghét cùng cực…

-“Vậy là em phải tập cho quen là vừa…không bao lâu nửa…hihi..anh cũng xuống Cần Thơ rèn luyện một chút…lúc đó chúng ta sẻ gặp nhau thường xuyên hơn rồi…đây là một tin tốt…em nói có phải không?hihihi” Lý Gia Thành cười đắc chí…

-“Vậy sao?nếu như vậy …hihi..thì đúng là một tin tốt…”Nancy tỏ vẻ phấn khởi…

-“Ụa…em cũng cãm thấy vậy sao?hihihi …không sợ anh làm xấu mặt Trần Đức à?”Lý Gia Thành nhìn Nancy với ánh mắt châm biếm…cười đểu…

-“Trái lại…tôi chờ xem anh…hihihi Lý Gia Thành…hihihi…Nè…tặng anh câu nầy…hơi khó nghe một chút…hihihi..đó là Lý Gia Thành…anh chưa thấy quan tài chưa đổ lệ..sẽ cụp đuôi…chạy như con chó nhà tan…hihihi…Thu Tâm…mình đi…”Nancy bỉu môi cười khinh thường… cùng Thu Tâm vênh mặt bỏ đi…

-“Con khốn nầy…mầy cứ chờ coi đi…ai mới là người ‘chưa thấy quan tài chưa đổ lệ’.”…Lý gia Thành một lần nửa mặt tái xanh giận dử…

-“Thủ trưởng…xem ra khi tới Cần Thơ…hắn sẻ gây khó khăn cho Trần Đức…vậy Trần Đức có ứng phó nổi hay không?…” Thu tâm có vẻ hơi lo ngại…

-“Hahaha…tính về thế lực…tên Lý gia Thành nầy không phải là không muốn nhưng hắn sẻ không dám…hắn sợ chị…còn nếu như đấu tay đôi…em chưa hiểu Trần Đức đó thôi…Tên Lý gia Thành nầy…chưa phải là đối thủ của Trần Đức đâu…có biết tại sao không?

-Tại sao?

-Hihihi…về quỷ kế,mánh mun,xão quyệt…ở Cần Thơ nếu Trần Đức đứng hàng thứ hai…thì không có ai ở hàng thứ nhất…là ’Tiểu Ngư Nhi’ đó…hihihi…em cứ chờ coi kịch đi…

-“Tiểu Ngư Nhi?” …nét mặt Thu Tâm ‘bư’ ra…không biết ‘Tiểu Ngư Nhi’ là ai…là cái gì… (1)

(1): Tiểu Ngư Nhi cùng Hoa Vô Khuyết là hai nhân vật chánh trong bộ tiểu thuyết vỏ hiệp ‘Giang Hồ Thập Ác’ của Kim Dung… Được HKTVB chuyển thành phim ‘Song Hùng Kỳ Hiệp’…” Nhân vật ‘Tiểu Ngư Nhi’ mánh mun, gian trá đầy quỷ kế…

***

Cần Thơ…

-A lô…Đức à… Dì là Tố My đây…

Đức ngẩn ra…ý nghỉ trong đầu là..mới hôm kia mà…lại muốn đụ rồi? Chà chà…thứ dử ha…nhưng ngay lúc đó Tố My bên kia đường dây đã vội vàng nói thêm:

-“Là vầy…Chủ tịch tỉnh phu nhân…ừm Chị Tư muốn gặp cậu…không biết khi nào cậu có thời giờ…chị ấy nói là muốn hai bên gặp nhau nói cho rỏ cái gì là ‘nước sông không chạm nước giếng’ với cái USB kia..”

Tố My ngượng nghịu…hai má nóng ran…bà biết rỏ ràng Chị Tư chỉ lấy cái cớ mà thôi…ý đồ muốn đụ đã rỏ như ban ngày…

-Hahaha..vậy cũng được…dì Tố My à…hay là dì chở bà ta tới đi…chổ đó..dì còn nhớ chứ?

-ừm…vậy….khi nào?

-Tùy bà ta quyết định nhưng sau 1 giờ trưa…buổi sáng tôi hay bận…

-Ừm tôi sẻ gọi cậu khi biết rỏ ngày giờ để hai bên gặp mặt…

Tố My cắt máy…tâm trạng ngổn ngang…ngày mai đưa chị Tư tới?rồi sao nửa?đi về?ở lại?đi về thì không tình nguyện lắm…nếu ở lại…vậy…vậy…có khi nào hắn muốn hai người mình và chị Tư phục vụ cho hắn không?mình có thể từ chối sao?nếu hắn ‘nổi giận’ thì hậu quả thật khó lường a…

Trong đầu óc thì nghỉ vậy…nhưng miệng Tố My cười tũm tĩm…chẵng thấy nét sợ hãi chút nào…

Chủ tịch Vân hiện nay có hai nhà…nơi cư ngụ chánh hiện nay là căn hộ của Thành phố dành cho lãnh đạo…căn nhà thứ hai là căn hộ chung cư của nàng và Long…hiện nay hai người đã ly thân,đang xúc tiến việc ly dị…Vân đền bủ cho Long một số tiền để tiếp quản luôn căn hộ nầy…hiện nay có ý muốn biến nơi nầy làm bãi đụ của nàng và Đức…

-“Cậu nha…cậu không phải là người mà”trong phòng tắm…Vân nủng nịu ngồi xuống cầm cặc Đức vuốt ve rồi há miệng ngậm vào…

Từ lúc cánh cửa khép lại…hai người liền dính nhau…trên sàn gổ…quần áo rãi rác đó đây…từ phòng khách cho tới phòng tắm nầy…Đức hùng hục làm nàng đã mấy lần lên tận đỉnh ‘Hy mã lạp sơn’…đủ trò đủ kiểu…cuối cùng Vân ‘xin tha’…phía dưới,chổ đó đã ‘rêm hết’ mà nó chưa có dấu hiệu ngừng…cứ hùng hục…hình như càng lúc càng hăng…rỏ ràng không phải là người mà…nhưng không phải vì vậy mà càng lúc nàng càng ‘mê mệt’ nó hay sao?

Vì vậy nàng ngồi xuống ngậm cặc để cho Đức nắc vào miệng…

Lúc trưa đã bắn vào miệng Quyên một lần rồi…Đức không muốn bắn nửa…phải biết ‘dằn’ một chút…không phải muốn bắn là bắn đâu à…vì vậy nắc vào miệng Chủ tịch Vân một hồi rồi rút ra…

-“Sao vậy?không ‘ra’ sao?”Vân ngẩn đầu lên hỏi.

-Hihihi..bửa khác…đang đói bụng…

-Ừm…chị cũng vậy…kêu Pizza Hut được không?

-Đức không khó ăn đâu…mì gói cũng được mà…hihihi…

-“Mì gói?không có bổ dưỡng đâu…chị kêu Pizza Hut…”Vân cầm di động gọi…

-“Hai vị trí huyện Cờ đỏ và huyện Châu Thành…chúng ta phải tranh thủ…” Đức cắn một miếng Pizza,vừa nhai vừa nói.

-Cậu có nhân tuyển rồi à?nói nghe coi…ai vậy?khoan…để chị đoán nha…cô Quyên gì đó chắc có phần rồi chứ gì?hihi…Vân nhìn Đức cười …

-Phải thì phải…nhưng công là công tư là tư…cô ấy là một người thích làm việc và độ trung thành rất cao…Nancy coi trọng hai điễm nầy…

-Ừm…vậy còn người thứ hai…

-Phó Chánh văn phòng Khánh Du của Phụng Hiệp…Chị bỏ nhỏ với mấy người kia một tiếng…nếu thấy có vấn đề gì thì Đức sẻ nói với Nancy…

-“Không cần đâu…cậu và Nancy…có khác biệt sao?hihihi” Vân cười trêu…nàng biết rỏ quan hệ của Đức và Nancy…chính hai chị em nàng cũng ‘núp bóng’ nó mới có ngày nay…

-“Ừm…hai ngày nay có rộ tin hành lang…người của Chủ tịch tỉnh phu nhân đã nắm chắc trong tay hai vị trí nầy…”Vân có vẻ hơi lo ngại…

-“Vậy sao?để rồi coi…hihi” nghỉ tới lúc gặp mặt ‘Chị Tư’…Đức nhếch miệng cười ‘đểu’… ‘chị Tư’ trong USB kia còn dử dội hơn Tố My nửa à…’xử lý’ bà ta chắc cũng không khó đâu…

Vừa ra khỏi khu nhà của Vân,Ngọc gọi tới…nàng đã đến GoGi House…bảo Đức đến…nàng đang chờ.

Đụ nhiều dĩ nhiên là tốn sức,cần bồi bổ…vừa mới ăn Pizza xong lại cãm thấy đói nên khi biết Ngọc chờ tại nhà hàng xứ Hàn…dỉ nhiên là Đức chịu rồi…Korean BBQ cũng là món ăn khoái khẩu…

-“Chị Ngọc à..bỏ ông xả ở nhà mình…không có vấn đề sao”…Đức nheo mắt nhìn Ngọc cười ám muội…

-“Vấn đề gì?nhiều chuyện…”Ngọc ‘trừng’ mắt ‘mắng’…trong thâm tâm cũng có ý đồ…dự tính là sau khi bàn chuyện của Du xong…rủ rê Đức đến chổ nào đậu xe lại…cùng nhau…mấy lần trước Đức cũng đã từng đụ nàng trong xe…

-Có chuyện gì muốn nói à?có phải chuyện của ông Du không?

-“Sao cậu biết?hay vậy?” Ngọc trố mắt…

Thật ra Đức cũng đoán biết phần nào…Du là anh họ của chồng Ngọc,dỉ nhiên muốn thông qua Ngọc để móc nối quan hệ rồi…nhất là hiện nay…ai cũng muốn vận động chạy chọt cho hai cái vị trí nóng bỏng kia…

Nancy đã từng nói…’nước trong thì không có cá…nhân vô thập toàn’…không có ai hoàn hảo chỉ cần đừng quá đáng và trung thành là được…Ngọc cũng vậy mà…hám lợi nhưng cũng có chừng mực,năng lực làm việc không tồi và độ trung thành cũng đáng khen..ít ra cho tới bây giờ…

Muốn phát triễn thế lực,điều kiện đầu tiên là phải có đầy đủ nhân lực…thu nạp,quan sát…không được thì đá ra ngoài…đó là chiến lược hiện nay…vì vậy nó mới chi tên Du nầy một cơ hội…

-“Dể thôi mà…có phải ông ta muốn được đề bạt không?hihihi…” Đức cười…mọi việc điều đúng như đã nghỉ…

-“Vậy…vậy cậu nghỉ sao?giúp một tay được không…hắn…hắn có thể chi …”nói đến đây Ngọc nhìn quanh như sợ có ai nghe…nàng đưa lên hai ngón tay…

Đức hết hồn…2tỷ…Quyên hồi sáng nầy cũng muốn biết giá…thì ra hai vị trí nầy đáng giá như vậy…cũng phải…sẻ mau chóng lấy vốn lại thôi…

“Tiền…ai lại không ham…nhưng tiền nầy không thể lấy…chúng ta cần sự trung thành…chị hiểu chứ?” Đức nghiêm giọng…

Ngọc sững sốt…là 2 tỷ đấy…nhưng nghe nói cũng có đạo lý…nếu bây giờ lấy 2 tỷ bỏ túi…người ta khó mà trung thành a…không phải ‘thụ ân’ mà là ‘giao dịch’ vì dùng tiền mua…

Ngọc tiếc hùi hụi…nhưng tiếp đó,Đức nói thêm 1 câu khiến lòng nàng nở hoa…

-“Chị làm gì tùy chị…miễn đừng quá đáng là được rồi..hihihi..”.Đây là ‘sách lược ‘ nước trong thì không có cá…cũng phải cho người của mình ‘chấm mút’ chút đỉnh…nếu không thì ai sẻ chịu làm việc cho mình đây?

-“Hiểu rồi…nà ăn đi…”Ngọc phục vụ chu đáo…gắp một miếng thịt nướng bỏ vào chén Đức…miệng cười tũm tĩm nghỉ bụng:”thằng cha Du sẳn sàng chi 2 tỷ…mình ‘đớp’ 5 trăm triệu lảo sẻ cãm động rơi lệ…hihihi…tâm trạng vui vẻ…mắt liếc Đức lòng rạo rực…

-Còn nửa…cái vụ Công ty môi giới bất động sản…giấy tờ cũng nên xúc tiến mau lẹ một chút…

-“Thì người đẹp Ngân của cậu cũng phải đến gặp chị mới được chứ…”Ngọc ‘gừm’ …trong bụng có chút ganh tỵ

-“Ừm….phải phải…nà… ăn đi…ăn xong đi một vòng hóng mát…” Vừa nói vừa liếc nhìn vùng núi đồi trước ngực nàng…cặc trong quần lại ngóc đầu rồi…

Người xưa có nói ăn uống no nê…liền động cởn…dĩ nhiên rồi..bên cạnh là người đàn bà vú to mơn mởn,lại là gái một con trông mòn con cặc…

Không nứng cặc là người không bình thường…huống chi trời sinh Đức bản tánh thích làm gian phu…thích đụ vợ người ta…thích được vợ người bú cặc mình…

Đức chạy xe đến gần phi trường Trà Nóc…kiếm chổ ngừng xe…không tắt máy…trời bên ngoài không nóng nhưng trong xe cửa đóng…cần phải có máy lạnh…

Không phải là lần đầu…không cần phải màu mè…nói chuyện trên trời dưới đất…Cả hai ra phía sau xe…hối hả cỡi quần áo ôm nhau hôn hít…

-“Khoan…đưa chai nước đây…thêm vài miếng khăn giấy…” Ngọc ngượng ngùng lí nhí…muốn làm sạch chổ đó trước…

Ánh đèn đường soi vào…cặp vú Ngọc trắng ngần dưới ánh sáng mờ mờ trông thật mê hồn…người nàng có da có thịt,đẫy đà…cặp mông tròn trịa…

Màn dạo đầu trước đã…Đẫy Ngọc nằm xuống, đút cặc vào miệng đồng thời cũng áp miệng vào giửa hai đùi nàng…

Bên ngoài là tiếng côn trùng…bên trong xe là tiếng lưởi bú mút liếm láp pha lẩn với tiếng rên rỉ…

Đàn bà á đông không thích cỡi ngựa thật…nhưng đàn ông làm ngựa thì rất thích cởi…Ngọc nằm úp sát người trên mình Đức…mông nhấp nhô lên xuống càng lúc càng nhanh…vừa hôn môi đá lưỡi…nàng

vừa nhấp mông vừa so sánh…tối hôm qua nhấp trên mình chồng mấy cái chồng liền phun…bây giờ nàng nhấp,sàn mông qua lại…Đức vẩn ‘bình chân như vại’..lại còn từ dưới nắc lên…thiệt sướng…

Cũng không ai để ý đến chiếc xe thỉnh thoãng rung chuyển từng đợt…dù có để ý tiến gần đến xem cũng không thấy gì…bên trong tối đen…thỉnh thoãng có tiếng cười rúc rích…