Bà Thiếm Của Tôi – Truyện Siêu Hay ( Update Chap 241 )

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Bà Thiếm Của Tôi – Truyện Siêu Hay ( Update Chap 241 )

Tác Giả:

Lượt Xem: 110863 Lượt Xem

Phần 123 : Một ngày mới .

Hà Tỉnh…

…Văn phòng Thị ủy…Thị Xả Kỳ Anh.

Chỉ đặt nửa mông trên ghế…Lý Quốc Hiệp ngồi thẳng lưng…Trước mặt lảnh đạo,đây là tư thế báo cáo của thuộc hạ…Hôm nay hắn được Bí thư triệu kiến…Hắn lấy làm lạ…không biết là chuyện gì..Hắn ngồi thẳng lưng như vậy đã hơn 10 phút rồi nhưng nàng vẩn chưa nhìn hắn..Cứ chăm chú nhìn vào hồ sơ trước mặt…

Người ngồi trước măt hắn là lảnh đạo tối cao của hăn ở thị xả Kỳ Anh nầy…và cũng là vợ hắn…người vợ hửu danh vô thực…Hiệp không hiểu tại sao mấy năm qua nhà ai nấy ở mà nàng vẩn chưa tiến hành thủ tục ly dị…Tuy thắc mắc nhưng nghỉ đến lúc đó..Hiệp run lên…Nàng là chổ dựa duy nhất của hắn…Chỉ cần trên giấy tờ nàng vẩn là vợ của hắn thì được rồi…

Ở Thị xả Kỳ Anh nầy..ai lại không biết cặp vợ chồng Lý Thái Điệp, Lý Quốc Hiệp là đôi đủa lệch…Lý Thái Điệp là Bí Thư Thị ủy còn Lý Quốc Hiệp chỉ là Phó Chủ Tịch của HDND & UBND của Thị xả Kỳ Anh…Nhưng đây không phải là lý do mà người dân Thị xả Kỳ Anh ngầm ám chỉ họ là ‘đôi đủa lệch…Có sao chứ…Thời đại nầy..không phân biệt giai cấp mà…Vấn đề là Bí Thư Lý Thái Điệp nhan sắc mặn mà…nước non đầy đủ…thuộc vào hàng mỷ phụ…ngực tấn công,mông phòng thủ…Đàn ông nhìn vào…không nứng cặc thì hắn nhất định khả năng sinh lý có vấn để vô cùng nghiêm trọng…

Thái Điêp năm nay 33 tuổi…đã là Bí Thư Thị ủy…Coi như là người có tiền đồ vô lượng…Nếu không biết..ai cũng sẻ nghĩ là nàng thuộc loại đàn bà chịu lên giường với lảnh đạo để bò lên…Nhưng thực tế không phải như vậy…Trái lại.. hàng lảnh đạo cao tầng của Tỉnh mặc dù có nứng cặc cũng không dám hó hé mà còn phải kiêng kỵ…

Cũng phải thôi…Bí Thư Thái Điệp không những là người làm việc quyết đoán…thuộc vào lọai người phụ nử có tài…mà nàng còn là cháu của Lý Hoàng Ân Bộ trưởng… cũng có nghỉa là cháu của nguyên Chủ tịch Lý Hoàng Chương…Và là con gái của Chủ tịch tỉnh Lý Công Lượng..

Có tài có sắc có thế… …nhìn vào có vẻ hoàn hảo..nhưng mà hởi ôi..Khi nhìn Chánh văn phòng Lý Quốc Hiệp…ai cũng tá hỏa tam tinh…Không thể tin được..Rỏ ràng ‘Hoa lài cắm bãi cức trâu’…

Lý Quốc Hiệp lùn…đầu hói..răng thưa môi chì …có thể nói là Vỏ đại Lang thời hiện đại…Đây là lý do người dân Kỳ Anh thầm gọi ‘đôi đủa lệch’…Nói ngầm sau lưng thôi…nếu để Lý Quốc Hiệp nghe được thì đại họa lâm đầu…tánh hắn xấu như người…

Chuyện gì cũng có căn nguyên nguồn cội…Không phải khi khổng khi không mỷ nử có tài có sắc lại chịu gả cho Lý Quốc Hiệp ….Trở về mấy chục năm về trước…Lúc đó Lý Hoàng Chương còn là Đại úy trong quân đội…Trong cuộc chiến Trung-Việt 1979…Nếu không có ông nội của Lý Quốc Hiệp…thì Lý Hoàng Chương đâu còn mạng để sau nầy trở thành Chủ tịch nước…

Chiến tranh chấm dứt… mãi đến mấy chục năm sau mới tìm được châu của cố nhân..Lý Hoàng Chương là người trọng ân tinh…dĩ nhiên là không thể nào không chiếu cố cho Lý Quốc Hiệp …vì vậy muốn gả Lý Gia Kỳ cho hắn…

Lý Hoàng Ân dỉ nhiên là phản đối…là người ai lại chẳng có lòng ích kỷ,,Chuyện đời trước không thể liên lụy đến con gái cưng của minh…Nhất là khi nhìn thấy Lý Quốc Hiệp…Lý Hoàng Ân càng chống dối…Hơn nửa lúc đó Gia Kỳ phải đi nước ngoài du học…

Cuối cùng là Lý Thái Điệp…con gái của Lý Công Lượng..một người cháu xa của Lý Hoàng Chương được gả cho Lý Quốc Hiệp…Sau đám cưới của con gái…Lý Công Lượng lên như diều gặp gió đang từ một Trưởng phòng Chỉ trong vài năm ..Hiện nay là Phó Chủ tịch Tỉnh Hà Tỉnh….

Nhờ hồng phúc tổ tiên…Lý Quốc Hiệp tưởng đời đẹp như mơ….Nhưng thấy vậy mà không phải vậy…Đêm động phòng…Lý Quốc Hiệp chỉ đụ được vợ có một lần…Sau đó mổi lân hắn muốn đụ…nàng luôn tìm cách tránh né … chỉ dùng tay sục cho hắn…Nhưng cũng không được lâu …. chỉ vài tháng thôi… … phòng ai nấy ngủ… Hai vợ chồng hửu danh vô thực

Hắn vừa hôi nách vừa hôi miệng…Nàng không thể chịu được…

…Ngày tháng trôi qua…Cứ là như vậy…Lý Thái Điệp thông minh có tài nên được Lý Hoàng Chương nâng đở mau chóng thăng chức…Lý Quốc Hiệp đầu óc đần độn..bản tánh xấu xa… Đã 7 năm rồi Hiện nay hắn bò lên được chức vụ Phó Chủ Tịch coi như là cực hạn… Cũng là nhờ Lý Hoàng Chương nâng đở..nếu không hắn khó mà được ngồi vị trí nầy…

Có vợ đẹp mà không đụ được..dỉ nhiên Hiệp vô cùng uất hận…nhưng hắn có thể làm gì hơn chứ…Nàng là Bí thư Thị ủy…Hắn chỉ có thể ngậm bồ hòn nuốt giận…Tìm các nử Phó Trưởng Phòng gạ đụ…Khổ nổi cũng bị chê…

-“Hôm nay gọi anh đến đây là có chuyện quan trọng giao cho anh làm..” Thái Điệp cuối cùng cũng phá tan sự yên lặng….ngẩn đầu lên nói…không nóng không lạnh…

-“Bí thư có gì cứ căn dặn…tôi sẻ cố gắng hết sức..” Hiệp ngoài miệng cung kính đáp…nhưng trong bụng chỉ muốn chửi rủa cho hả giận..Hắn biết hiện nay trong giới cán bộ cao tầng…Lắm thằng không ngừng sắn đón người đàn bà nầy..

-“Ừm…tốt lắm…Chậm nhất là tuần tới..có phái đoàn từ Cần thơ mang đồ cứu trợ tới..Anh coi phối họp với họ làm cho tốt…Trên tỉnh rất coi trọng chuyện nầy…” Bí thư Thái Điệp chậm rãi nói..mắt lại nhìn xuống tập hồ sơ trước mặt…

Hiệp lấy làm lạ…Năm nào cũng có lủ lụt mà hắn vẩn làm công tác cứu trợ nầy mà…nàng không nói một tiếng..Sao lần nầy gọi hắn đến?Còn đang thắc mắc thì Thái Điệp nói một câu khiến hắn xúc động choáng váng ..vì mừng rở…Trước giờ chưa có lần nào nhiều vậy …Trúng mánh rồi…

-Số lượng lần nầy rất nhiều…500 tấn gạo…100 ngàn thùng mỳ.thêm vào các vật linh tinh khác..Còn nửa…10 T đồng cho mổi hộ…Anh liệu coi mà làm.. về coi chuẩn bị phối họp cho tốt.. Vậy đi xong rồi…

-“Dạ ..Bí thư..” Hiệp run giọng tuy đã cố kiềm lại sự kích động…Hắn nhẹ nhàng đứng lên hơi nghiêng người chào rồi quay lưng bước ra…Không hề biết ánh mắt lạnh lẻo của Bí Thư Điệp nhìn theo sau lưng hắn…nàng cầm di động lên bấm…

-“A lô..thế nào đã quyết định ròi à?” Một giọng phụ nử êm tai vang lên…

-“Chủ tịch Diểm…hy vọng chj nói đúng…nhưng tôi thấy hắn còn trẻ quá…” Thái Điệp Bí thư nhìn vào tập hồ sơ trên bàn…Có bức hình của Đức chủ tịch đang cười..Nụ cười quyến rủ my hoặc…Không biết chụp từ lúc nào nhưng chắc chắn cách đây không lâu…

-“Hi hi..Yên chí đi…Đừng có trông mặt mà bắt hình dong…Thông tin từ Cần Thơ của chị chính xác lắm…Từ Trưởng phòng cho đến Giám đốc Sở hay Phó Chủ tịch Tịch Tỉnh đêu có kết quả không tốt….Hắn…” Diểm còn muốn nói hắn có nhiều điểm lơi hại lắm nhưng kịp thời im miệng….Lòng xốn xang..

-Hy vọng là đúng như chị nói…

-Hi hi..Tin chi đi…Chỉ cần Lý Quốc Hiệp có bàn tay nhám nhúa…Chi bảo đảm hắn sẻ xử đẹp…Ừm..Có chuyện nầy chị vừa mới nghe không biết có đúng không…Nghe nói Bác Sỉ Ngọc Lệ hình như bị ‘coup de foudre’ sau khi gặp hắn…

-“Sao lại vậy?hắn không phải là bạn trai của Gia Kỳ hay sao?” Thái Điệp sửng sốt…

-“Hi hi..Chuyện nầy làm sao chị biết được…nếu em tò mò thì tự minh đi tìm hiểu đi….Sẳn đây mới nói nha…Mai mốt sẻ có dịp gặp hắn mà..Biết đâu Bí Thư Thái Điệp cũng trúng chiêu như Bác sỉ Lệ thì sao…Hi hi…Thôi chào nha..Chị bận việc…mai mốt gặp….”

Chủ tịch Diểm cúp máy…Bí Thư Thái Điệp má hây hây đỏ vẩn còn dang ‘nghiên cứu’ nụ cười mỵ hoặc của Đức ca…

Lý Quốc Hiệp không thể dằn được cơn kích động…Cái gì là phối hơp chứ….Đến địa phương nầy..mọi việc sẻ do hắn làm chủ…Hắn không tin bọn người nầy thật lòng mang tiền ra cứu trợ..màu mè thôi mà….Gom được 10 tỷ phát 1 tỷ …bỏ túi 9 tỷ…không thể nào để bọn chúng ăn một mình…Nếu không muốn bị bể mánh….

Lý Quốc Hiệp lấy di đông ra gọi…Khoái chí nghỉ bụng..Cái iphone 12 nghe nói phê lắm…Sau chuyên nầy mua một cái tặng em Hằng…Không biết em sẻ nghỉ sao..

Có câu Lưu Bị cũng có kẻ thù Tào Tháo cũng có tri kỷ…Hiệp và Chủ tịch xả Kỳ Ninh Trịnh Văn Bân có thể nói là ‘hợp rơ’…Nên cả hai thường lui tới vô cùng thân thiết…Nói đúng ra là cùng nhau ‘làm ăn’…trong tinh thần anh có chén cơm thì tôi có chén canh…

Nếu là Chủ tịch ..ai cũng muốn ngồi vài năm rồi lên chức Bí Thư nhưng Bân thì khác…Lảo đã 48 rồi…không muốn bon chen làm gì… chỉ muốn ngồi hoài ở vị trí nầy cho tới lúc về hưu..Ai cũng tưởng Chủ tịch Bân khiêm nhường…không màng danh lợi…

Thật ra Bân rất quỷ quyệt..giỏi tính toán thiệt hơn…Xả Kỳ Ninh không giàu nhưng nhờ lủ lụt mà năm nào cũng có chất béo…Lảo nhờ vậy mà khấm khá…Nếu lên chức thì phải lên huyện…một chức Phó Trưởng phòng nào đó..gần ‘mặt trời’ lại không có ‘ăn’..Ở xả…lảo có thể coi như là vua một cỏi…Thà làm đầu gà còn hơn làm đít phụng…Thằng Hiệp kia không phải cứ ngồi lì một chổ đó sao? Nghỉ tới Hiệp…Bân Chủ tịch khinh thường…tuy vẩn là ‘hửu hảo’

Bân nhìn ra Hiệp có ý với đứa con gái góa chồng của mình…Lảo đang suy nghỉ có nên bàn thảo vấn đề nầy với đứa con gái một chút…

-“Hằng à…ra đây ba nói chuyện chút coi…” Bân nói vọng vào trong nhà…

Hằng đang cho con bú trong phòng….nghe Bân gọi nàng ẩm thằng nhỏ còn đang ngậm đầu vú tham lam mút..áo nàng hở ra…khoe hai bầu vú no tròn..vô cùng khêu gợi khiên cặc trong quần Bân dựng lên…Góa vợ hơn năm năm rồi…lảo vẩn còn sung…đàn bà trong các thôn trực thuộc không ít người đã cho Bân đụ…

-“Chuyện gì đó ba…” Hằng thản nhiên trước ánh mắt dâm tà của ba nhìn nàng…Hình như còn có ý khiêu khích…Chồng chết…Nàng về đây tá túc lúc có bầu được 8 tháng..Sanh con xong chưa được đầy tháng thì ba nàng đè nàng đụ…

H cũng không phải thục nử gì…Trước lấy chồng cũng đã từng vào Đà Nẵng làm gái gọi kiếm tiền ăn chơi..Đụ đéo thôi mà…Ba nàng muốn đụ thì cứ cho ổng đụ thôi..Hơn nửa nàng còn đang tá túc ở đây…nói nào ngay lúc đó sanh đẻ xong nàng cũng đang nứng…Ổng đè nàng bú lồn…Làm sao nàng từ chối cho được…Thế là cứ để cho Bân đụ…Mấy tháng nay…ban ngày là cha con..ban đem ba cứ dúi mồm vô lồn nàng…Hai cha con ngược đầu bú liếm lẩn nhau…

-“Ha ha..ngồi đi…” Bân kéo con gái ngồi..Lảo cẩn thận ra trước đóng cửa…Tuy đang nứng cặc nhưng có chuyện quan trọng phải nói trước…

-Ây da…ba sung dử ha..mới tối hôm qua..sáng nay đã nứng rồi sao?

-“Ha ha…Nứng thì có nứng…nhưng ba có chuyện quan trọng muốn nói cho mầy…Là chuyện tốt đó…” Bân vừa nói vừa đưa tay sờ vú con gái…

-“Chuyện gì vậy?” Hằng đứng lên..đặt con xuống trên bộ phản gần dó…Đứa bé vừa bú no nê xong đã ngủ khì…Hằng định cài áo nhưng Bân cản..Lảo đưa một tay sờ bóp… tay còn lại lòn vào quần lần mò tìm chùm lông vuốt ve…Lảo định nói chuyện xong muốn làm gì thì làm nhưng nứng cặc quá rồi..Lảo kéo quần xuống đưa con cặc đen đúa sần sùi ngay miệng Hằng..Nàng nhăn mặt…

-“Ây da…hôi quá…lần nào cũng vậy…” Hằng chán ghét…xô Bân ra…đứng lên đến lấy ly rót đầy ly trà..nước trà ấm…quay trở lại..cầm cặc lảo nhún vào…rửa đầu cặc cho lảo…Bân từ đầu đến cuối không nói một lời nào..Đây không phải là lần đầu…

-“Phó Chủ Tịch Hiệp..hắn hình như có hứng thú với con…” Trong lúc Hằng rửa cặc lảo…Bân nói…

-“Hắn? Thôi đi…hắn hôi như quỷ á” Hằng vừa rửa cặc Bân vừa nhớ tới mùi hôi của lảo quỉ kia mổi khi hắn mon men tới gần..nàng lợm giọng…Nếu hắn tắm rửa sạch sẻ cũng được đi…Cái mà nàng ác cãm nhất là đàn ông mặt bủn,môi chì,lùn tịt..bụng ếch răng thưa….Hầu như tất cả việc ‘mất thẩm mỷ’ đều hiện diện ở người đàn ông nầy…

-“Ha ha..Con gái…con nghe ba nói đi….’Củi khô dể nấu chồng xấu dể xài….’Hắn xấu người nhưng chỉ cần con nắm đầu được hắn…Ây..khoan đã…lát nói sau ..bú ba trước đi..” Bân một lần nửa chìa cặc tới…lần nầy Hằng há miệng ngậm vào…Bân cầm đầu con gái làm điểm tựa …Người hơi khum xuống..một chân gát lên mặt phản… bắt đầu nắc…

‘Nắm đầu hắn?phải ha…’ Hằng miệng bú…tay mân mê bìu dái ..vừa suy nghỉ..Thấy ba nàng nói cũng có lý…

-“Hắn dẩu sao cũng là Phó Chủ Tịch..ưm.ưm..ưm…mầy là gái một con…dựa vô hắn là chuyện tốt..Suy nghỉ kỷ đi….ưm…mạnh chút con..quá đả..” Bân vừa nắc vừa bóp vú…….Dưới sự lảo luyện của côn gái…Lảo không trấn trụ được hai phút..bắn xối xả…mặt có vẻ tiếc nuối…sau mình mau quá vậy…

Bân phọt xong..vừa rút cặc trong miệng con gái ra…di động lảo kêu vang…tay bắt máy..mắt ra hiệu với Hằng…nói nhỏ “ là hắn…thằng Hiệp

-“Lảnh đạo…Xin hỏi có gì chiếu cố đây…” Giọng Bân nửa thân mật nửa đùa cợt

-“Ha ha..Bân Chủ tịch..Lần nầy chúng ta gặp hên rồi” Hiệp đắc ý nhưng không nói huỵch toẹt chỉ úp mở muốn làm Bân sốt ruột…

-Lảnh đạo…ông biết tánh tui mà…Sao lại úp mở như vậy…nói ra nghe…

-“Ha ha…Được được..đùa chút thôi…Là như vầy” Hiệp tung ‘bom tấn’…

Bân run lên…’Má ơi….bỏ qua mì tôm,gạo…Trong đầu óc của Bân các con số đang chạy mòng mòng…Xả Kỳ Ninh có khoảng 1000 hộ …mổi hộ 10T như vậy là 10 Tỷ… Ém một nửa cũng là 5 tỷ…’

-“A lô a lô…Chủ tịch Bân..ha ha.anh không sao chứ ha ha…” Hiệp biết Bân cũng đang kinh hỷ như minh lúc nãy nên lên tiếng trêu chọc…

-“Lảnh đạo…hay là tui kêu con Hằng làm vài món…Tui đi mua vài két Heineken…tối nay mình bàn chuyện” Bân đưa mồi dụ dổ…Lảo biết thằng nầy mê con gái minh…

-“Tui cũng có ý nầy…nhưng khoang kêu những người khác…tui với anh bàn trước…” Hiệp sợ Bân lôi luôn thằng Phong CA xả…Thằng nầy hình như cũng có ý với em Hằng…

-“Ha ha..lảnh đạo…Ông đừng lo…Chiều nay 6 giờ nha…Bây giờ tui đi mua bia..chuẩn bị vài thứ..Tối nay phải say một bửa mới được…”Bân làm sao không nhìn ra ý của Hiệp…hơn nửa cũng nên bàn thảo trước đã..

-“Chuyện gì vậy ba?” Nãy giờ đứng bên cạnh…nghe câu được câu mất…tuy không hiểu gì nhưng nhìn vẻ mặt hí hửng của Bân…Hằng cũng đoán biết là chuyện tốt…Bân vừa cắt máy…liền hỏi…

-“Ha ha..Chịu khó làm vài món đi con..ba đi mua bia..Lần nầy trúng mánh lớn rồi..ha ha…” Bân đem chuyện ‘lớn’ nói lại…Dỉ nhiên là không phải nói suông..Tâm tinh vui vẻ…thời gian còn sớm..khi nãy là được con gái bú cặc…bây giờ lảo cao hứng còn hứng …muốn đụ….

Miệng thao thao bất tuyệt…Một tay lảo vừa bóp vú một tay sờ móc lồn…Hằng nghe câu chuyện cũng thấy ‘phê’…lồn đang được khều móc..không ngừng uốn éo…Khi nãy lúc bú cặc cũng động cởn rồi…bây giờ lồn bị khều móc như vậy..Hơn nửa tâm tình vô cùng thoải mái…lửa dục bùng cháy…Đẩy Bân nằm ra giửa sàn nhà…leo lên minh lảo…cầm cặc rà ngay cửa động…ngồi xuống bắt đầu cưởi…

-“Con nghe ba nói đi…ừm…cặp với nó….con có trăm lợi mà không có một hại nào…ừm…ây …sướng quá….nói tới đâu rồi…ừm…cặp thôi ..,con vẩn ở với ba mà..hai cha con mignh…hắc hắc.” Bân nói năng lộn xộn… cười dâm đãng nắc từ dưới nắc lên….hai tay bóp vú Huệ thành muôn hình vạn trạng….Khi nãy mới bắn nên cái thứ hai cũng không tệ…

-“Con muốn chiếc Dream đời mới…” Huệ vừa cưởi ngựa vừa hổn hển nói..

-Đươc..được mà…

-“Thêm cái Iphone 12….” Huêj lên giá…

-“Ha ha..con nói sao thì sao đi…” Bân đắc ý…sau vụ nầy…trúng mánh khẩm..Chuyện nhỏ..nhưng mà đâu phải mình móc tiền…Thằng Hiệp móc tiền là chắc rồi…Hắc hắc hắc…”Hứng chí lảo nắc ngược lên…

Tuy không phải như trong thời chiến…nhưng trong mùa lủ lụt… cũng là lúc gạo châu củi quế đấy…Người dân tay làm hàm nhai…mưa gió bảo bùng..không ra ngoài kiêm tiền được..nhà cửa lại hư hại,tróc nóc… ai cũng thiếu thốn…Chờ cứu trợ từ Trung ương chờ dài cả cổ…có thấy con mẹ gì đâu…Ai cũng hiểu ..Đại dịch cúm Tàu..Mấy trăm ngàn tỷ đã xài…Lủ lụt năm nay… coi bộ phải tự tìm cách trước rồi…

Nhưng sáng nay…Không biết từ đâu có nguồn tin rò rỉ chuyện cứu trợ đến từ miền Tây nam bộ…Lúc đầu không ai cho là chuyện lớn gì…Thường thôi mà…có gì đáng ngạc nhiên….chuyện cứu trợ hầu như mổi năm …Dỉ nhiên là từ đó có thể kiếm chút cháo rồi nhưng không nhiều…Không đáng để tranh giành …Coi như cái bánh ngọt nhỏ từ trên trời rơi xuống ….Trúng đầu ai thì người đó hưởng đi..Đây là qui luật bất thành văn giửa các huyện,xả…

Nhưng đến trưa…ý nghỉ đã khác rồi….Hả Tỉnh có đến 2 Thị xả…10 huyện …hơn 200 xả…Có lý nào chỉ có các xả của Kỳ Anh nhận được cứu trợ chứ?Như vậy là không đúng rồi…Các Bí Thư,Chủ tịch của các huyện xả lân cận ..mặt đen như đít nồi…

Có câu ‘Thớt có tanh tao ruồi mới đậu…Gan không mật mở kiến bò chi ‘…Đại khái nói là chổ nào có lợi ích thì có người chỏ mồm vào…

100 ngàn thùng mỳ tôm..500 tấn gạo…và..10 T cho mổi hộ….

Trong lúc nầy…Là khái niệm gì chứ? Thị xả Kỳ Anh không phải chỉ có xả Kỳ Ninh nha…

Hà Tỉnh không phải chỉ có Thị xả Kỳ Anh nha…

Rắn có đường rắn…Chuột có đường chuột…Chỉ trong một buổi chiều..thiên hạ xù xì về một nhân vật thần thông quảng đại…hắn quyên góp được rất nhiều…

-“Anh ta là cháu rể của Nguyên Lý Chủ tịch nước đấy..thảo nào…” Một ‘bà Tám’ tỏ ra hiểu biết

-“Tầm bậy tầm bạ..Biết thì thưa thốt…không biết thì dựa cột mà nghe…” “Bà Tám khác bỉu môi khinh thường…nhưng không nói…Chờ người hỏi…Có như vậy….mới chứng tỏ mình quan trọng hơn….

-Tui không biết? bà nói tui không biết? ha ha..nực cười…

-Chứ gì nửa…làm tài lanh không hà….Vểnh lổ tai mà nghe nè…anh ta là con rể tương lai của Tổng Bí thư đó bà nội…Trẻ tuổi..đẹp trai…Còn trẻ mà đã là Thiếu tá rồi đó…Nà nhìn đi..là anh ta đó…

Bà Tám ‘hai’ hiu hiu tự đắc đưa di dộng ra …mọi người chung quanh nhìn vào…hình ảnh Đức ca đang cầm súng..vai áo đẩm máu…

Thiếu tá? Trẻ vậy sao? Hèn chi…Mọi người nhìn Bà tám ‘hai’ với ánh mắt nể phục…

Đức ca nào biết…bây giờ ..dưới con mắt của người Hà Tỉnh …Hắn bổng nhiên thành ‘Thiếu tá’ rồi..

***

Chiều nay..Chị Hảo vô cùng bận rộn nhưng cười không ngừng miệng….Cũng chẳng phải trúng số hay lượm được tiền mà là hôm nay chị Hảo có cơ hội chứng tỏ được tài ‘lảnh đạo’ của mình…Tuy Cô Tư chỉ nói rất đơn giản…Cậu Tư và bạn đến họp…muốn chị chuẩn bị trà nước…

Chị Hảo là người thông minh..nói một hiểu mười…đây là lần đầu cậu Tư tại đây ‘mời khách’…Ý nghỉa thế nào phải hiểu…Không thể đơn giản là chỉ trà nước được…phải xôm trò một chút…Vài món ăn nhẹ là phải có đấy…bia rượu nhất định không thể thiếu…Vì vậy chỉ sau vài tiếng đồng hồ từ lúc cô Tư điện về ‘thông báo’..Dưới sự lảnh đạo của chị Hảo… trong biệt thự của Huỳnh đại gia.. gà bay chó chạy và cuối cùng một buổi tiệc ‘nhẹ’ khiến cậu Tư khi vừa bước vào…. sửng sốt..

-Tâm Đoan…Nhà có tiệc à?

-Hi hi…Tiệc gì chứ…Em nói chị Hảo chuẩn bị trà nước thôi…ai dè…

-“Ha ha…Vừa bàn chuyện vừa ăn chút đồ …vậy mới xôm…mới vui chứ….” Tuấn Hào và bạn gái Lý Ngọc Huệ từ trên lầu bước xuống…Trên mặt Ngọc Huệ đầy xuân tình…Nhìn qua cũng biết hai người nầy vừa ‘tan cuộc’…

-“Ha ha..Vậy thì phải…Chị Hảo…Cám ơn nhiều….”Đức nhìn chị Hảo đưa ngón tay cái…

-“Hi hi…Không…không có gì…” Chị Hảo được khen ..vui sướng cười ngây ngô..

-“Tuấn Kiệt và Bác trai…” Không thấy bóng hai người nầy…Đức nhìn quanh hỏi.

-“Ông ấy đi Thành phố..mai về…Tuấn Kiệt hôm nay ăn cơm nhà Ngọc Thúy…” Ngọc Trinh đáp…Bà làm như không có gì…ánh hồng thoáng lên mặt…Bà nghỉ kỷ rồi…Thôi thì cứ tỉnh bơ phớt lờ…không lẻ né tránh hoài?hắn dầu sao cũng là con rể…

-“Ba tôi nói… có thể mẹ cùng đi với chúng ta được không?”Tuấn Hào bổng nói…

-“Hả?mẹ muốn đi?” Tâm Đoan ngạc nhiên…

-Ha ha..Thêm một người cũng tốt…nhưng mà..Bác gái..Cháu nói trước..Cực khổ lắm nha…

-:”Được mà … không sao…” Ngọc Trinh thu hết dủng khí nói…nàng nghe hắn không phản đối…mừng thầm…Đi chơi cho khuây khỏa…cũng tốt…Quanh quẩn trong nhà hoài..thiệt chán…

-“Em cũng đi…” Tâm Đoan vòi vỉnh..

-”Hả?Ừm..được được…Em cũng đi…” Đức gật đầu….Tạm thời là như vậy đi…tìm cách sau..Bây giờ mà nói không với nàng thì không phải là khôn ngoan…

Gần 6 giờ..mọi người lần lượt kéo đến đông đủ….Tuy Tú Nhi không có trong danh sách đi ra Hà Tỉnh nhưng nàng cùng Phương Linh đến…Hầu hết mọi người đều có mặt ngoại trừ trừ đám người của Nancy và Mỷ Chi….Chưa cần thiết…

-OK…Chúng ta thảo luận một chút….Mấy ngày nay tôi có nghiên cứu qua…Lấy kinh nghiệm từ các đợt cứu trợ trước..Tôi có ý nầy…nói ra để mọi người cùng nhau bàn bạc…

-Các Xả Kỳ Anh..Kỳ Ninh…Vượng Lộc là bị nặng nề nhất..Chúng ta tập trung vào đó…Trung bình mổi xả khoảng 1000 hộ…5000 người…trung binh mổi hộ 5 người…

Mọi người chăm chú nghe hắn nói…hỏi…bàn bạc sôi nổi…Ngọc Trinh hổ thẹn…Bà cố quên hình ảnh sáng nay nhưng càng muốn quên thì hình ảnh đó cứ càng lãng vãng trong đầu,Bà không biết đi theo ra ngoài miền Trung lần nầy…Nên hay không nên đây…Ừm..Tại sao minh cứ nghỉ bậy nghỉ bạ vậy?

Ngọc Trinh thở dài…đã lâu bà không biết mùi đàn ông ..Tuy chồng bà rất dịu dàng…yêu thương bà ..nhưng chuyện chăn gối hầu như không có…Hồi sáng nầy thấy con gái hôn hít cái đó của hắn….Lòng bà xốn xang cho đến bây giờ…Nhớ lại trong giấc ngủ trưa…Bà thấy cùng hắn làm tinh…Ngọc Trinh hổ thẹn…Sao có thể chứ?Hắn là con rể mình…

-Vấn đề phát gạo..tôi nghỉ rằng nên có mổi bao bốn kí lô là được…Chúng ta vô bao ở đây rồi chuyên chở ra ngoài kia…Tôi có tính rồi..Chúng ta có 500 tấn gạo..tổng cộng là 500 ngàn kí gạo…nếu mổi bao nhỏ chứa 4 kí đi cho chẳn…Vậy cần phải có 125 ngàn bao vải…Có đúng không?Đây là việc cần làm đầu tiên..Sau đó vô bao…

-“Khoan …may 125 ngàn cái bao….đong đầy 4 kg… Sao rắc rối vậy …Cứ trực tiếp khi ra ngoài ấy là được rồi…” Hồng Phượng thắc mắc.

-Dể cho người dân vận chuyển…..em nghỉ trong tình hình bây giờ họ dể có bao sao? …Hơn nửa không cần tốn thì giờ đong gạo..tránh chờ đợi…Hiểu không?

-“Cũng đúng..” Nhưng sao tên nầy bổng nhiên thông minh như vậy? Phượng chảnh ‘không phục…’

-“Việc nầy không thành vấn đề đâu…Nhà chúng tôi có xưởng may..làm ngày làm đêm ..mổi ngày ba ca…Má…hay là má đãm nhiệm việc nầy…” Tuân Hào nhìn Ngọc Trinh đề nghị..

-“Ha ha..vậy là tốt quá..nhưng mà số lượng lớn..không biết năng xuất thế nào…Hay là vầy đi…Nếu có thể ngày mai cháu đi cùng bác gái đi gặp trưởng xưởng coi thế nào?” Đưc đề nghị..

-“ừm..ừm được…” Ngọc Trinh hàm hồ gật đầu..

-“Em cũng đi..” Ngọc Trinh lại vòi vỉnh….

-Ngoan đi…em làm như đi chơi í..Em đi..ai coi chừng công việc của anh ở xả?.

Tâm Đoan nghe hắn nói..tiu nghỉu…nhưng nghỉ hắn chịu cho nàng cùng đi ra ngoài Miền Trung..mặt tươi lên

-Như vậy….500 tấn gạo mổi bao 4 kg là do bác gái phụ trách…Ngày mai châu và bác ghé xưởng may coi một chút….

-“Ừm..được”…Ngọc Trinh gật đầu….

-Loan tổng…Việc chuyên chở từ đây ra ngoài Vinh là do cô phụ trách…

-Tuấn Hào..Việc chuyên chở từ Vinh đến mổi xả là do anh phụ trách…Tuần tới anh và tôi cùng một số người..Chúng ta đi ra ngoài đó trước…Chị Huệ.chị cũng cùng đi chứ?

-“Ừm”..Ngọc Huệ xấu hổ .’ừm’ nhỏ…Tuấn Hào mừng rở….Đức thiệt là hiểu ý người…minh không cần mở miệng…

-“Như vậy..tôi sẻ đi cùng một lúc với anh…”Phương Linh xen vào…

-Cái nầy..tôi không quyết định cho cô được…tùy cô đi…

-“Tôi đâu có xin phép anh..Chỉ thông báo với anh thôi…”Phương Linh trả treo..không nhượng bộ..Lại còn lườm…

-Dì Út lo vấn đề hậu cần..đặt khách sạn..vé máy bay…Hồng Phượng..em tiếp tay dì Út…OK..tạm thời là như vậy…Ra ngoài kia còn phải phối hợp với người ngoài kia…

-Chi Hường..lo về vấn đề phân phối cùng với bọn thằng Hưởng…Chị cũng xuất phát tuần tới..Có vấn đề gì không?

-“Không vấn đề gì…” Hường chỉ muốn nghe câu nói nầy….Nàng đâu biết trong đầu Đức cũng đang cố gắng sắp xếp moij việc…đụ một cách êm thắm từng người một…đêm dài không thể để cặc nằm yên mà…

Tan họp…Tâm đưa Hồng Phượng cùng Hường về…Tú Nhi dỉ nhiên là do Đức tổng đưa về rồi…còn có Phương Linh…Là bạn thân của Tú Nhi mà…Đức phải ga lăng mới được…

-“Hỏi một câu nha…Rúc cục anh mấy tuổi?sao có vẻ từng trải vậy….”Phương Linh ngồi băng sau..chồm lên hỏi..ánh mắt tò mò…Nàng không nghỉ hắn lại có thể tổ chức tinh vi như vậy…

-Không nói có được không? Nói ra chỉ sợ cô buồn tủi…cãm thấy minh già…

-“Anh…anh…” Phương Linh tức đỏ mặt…hắn dám nói nàng già….thiệt là quá đáng mà…

-“Hi hi…Anh đừng chọc Phương Linh mà…” Tú Nhi cười…can thiệp…

-“Tú Nhi..hai đứa mình đồng tuổi mà..Như vậy..” Nói tới đây nàng mĩm cười gian trá…

-“Ê..ê…sao lại lôi tao vào…mầy thiệt”.Tú Nhi ‘phản đối’…

-“Ha ha..Hi hi…” Cả ba cùng bật cười vui vẻ…Phương Linh có người dì ở khu chung cư cao cấp Quận Ô môn…Cách căn hộ chung cư của Tú Nhi không xa lắm…Tú Nhi chỉ đến biệt thự của ba nàng khi ông ở đó…

-“Em cũng muốn đi…” Vừa vào nhà…Tú Nhi cuối cùng cũng ‘cà nanh’..hắn đi hai tuần..dài đăng đẳng…

-“Em cũng muốn đi?Ây da..không được đâu..Ngoan đi cưng..anh cần em ở Đức Lập…Em củng biết rồi đó…Phó Loan sẻ vô cùng bận rộn…” Đức vừa tâng bốc người đẹp vừa tấn công…Đây là biện pháp để người đẹp quên…

Quả nhiên khi bàn tay hắn vừa chạm vào chùm lông mềm mại …Người Tú Nhi nuổn ra…mặt đỏ như người say rượu..Mặc cho hắn lột nàng trần truồng…ẩm nàng đặt nàng vào bồn tám…mở nước …Chuẩn bị tắm uyên ương

Hai mắt nhắm khít…nàng biết hắn đang nhìn…

Đức vừa thoáy y vừa chiêm nhưởng…vú săn eo nhỏ..mu tròn vun cao…chùm lông mượt mà mềm mại…Nước da trắng ngần..Cũng như Đồng Giao ..Thụy Vủ…Tâm Đoan…Tuyét,Yến…nhiều nửa…Nếu để các nàng nằm cạnh nhau..khó biết được ai hơn ai…đúng là mỏi người mổi vẻ mười phân vẹn mười mà….

-“Tắt..tắt đèn…” Tú Nhi ngượng ngùng lắp bắp…

-“No…Tại sao?hi hi mắc cở hả?ừm..cũng đúng một người ở truồng thì mắc cở…hai người ở truồng thì không còn mắc cở nửa..hi hi…nhìn anh đi..Cho em tha hồ nhìn ”

-Anh..anh lưu manh..

-“Ha ha..Đàn ông không lưu manh..con gái không thương…nà…”hắn leo vào bồn… cầm tay nàng kéo xuống..Tú Nhi giựt tay lại nhưng tay nàng bị hắn giử chặt…hắn cầm tay nàng để ngay chổ đó..Tú Nhi chợt nhớ lại lần đầu..nàng không hiểu tại sao nàng có thể ngậm vào miệng….lại còn để cho hắn lộng hành…Thình lình nàng giật mình..mở mắt theo phản xạ…cái cục thịt to tổ bố kia đang trước mặt…cà lên cạ xuống ngay môi nàng…Cũng như lần đầu..nàng hé miệng ra cho hắn đút vào…mổi lúc một sâu hơn…cho đến khi nàng cãm thấy ngộp..hắn rút ra…rồi lại đút vào…

Đức ngồi lên thành bồn…Để đầu nàng gối lên đùi mình…bàn tay hắn xoa bóp ngực ,se đầu ti…khiến nàng rùng mình.nổi da gà….Cảm giác lâng lâng sướng khôn tả…Không biết từ lúc nào nàng tự động gục gặt đầu..một cách cuồng nhiệt…đến lúc ê hàm…mõi cả miệng.

Hắn nhấc nàng lên…ẩm nàng đem vào phòng ngủ..để nàng lên giường…chúi miệng vào giửa hai chân nàng…hắt mút…hắn liếm…khắp người …lưởi hắn rà đén đâu…Tú Nhi nổi da gà ở đó…

Tú Nhi tuy thẹn không nói nhưng Đức biết nàng thích doggy…Thụy Vủ,Đồng Giao.Thanh Nhả. Yến,Tuyết Còn nửa Thím Ba,mẹ,Quyên cũng vậy Hèn chi theo thống kê có dến 67 phần trăm phụ nử thích kiểu nầy…Hắc hắc nhưng kiểu nầy rất hợp ý minh…

Tú Nhi không hiểu vì sao nàng có thể ngoan ngoản nghe theo lời dụ dổ của hắn …Nàng trong tư thế ‘bò’….đưa mông ra phía sau…thâm tâm mong đợi…tên mắc dịch nầy sao lắm trò quỷ vậy…’Ừm’..không biét Thụy Vủ..Tâm Đoan có ‘ngoan’ như mình không nhỉ…hắn muốn thì chìu…

Đức không vội…Kinh nghiệm quá nhiều…Hắn biết ai cũng thích được bú trong tư thế nầy…Hắn ngồi xuống đưa miệng tới…..đẩy lưỡi vào khe thịt dò thám….liếm một đường vòng…đi lên khe đít…Cứ thế rà lên rà xuống….Tú Nhi áp má xuống nệm giường..mông chõng cao…người như thoát nước….Nàng cắn môi..cố kiềm hãm để khỏi gào thét….muốn thời gian dừng lại và hắn cứ làm như thế…đừng dừng lại…

Trong tư thế nầy..hai bầu vú nàng nằm gọn trong hai lòng bàn tay….Đức vừa bú liếm..vừa bóp…vừa se đầu vú…vừa liếm đít nàng…Tú Nhi thét gào….

Hắn đút vào…nàng nhịp nhàng phối hợp…như một trò chơi đồng đội..nhịp nhàng..ăn khớp…hắn đẩy tới nàng đẩy ngược..hắn sàng qua sàng lại…nàng cũng sàng qua sàng lại …cứ như vậy…….Lâu lắm..Cho đến khi một giòng nước ấm tuôn vào người nàng…Tú Nhi gục xuống…ngủ thiếp đi…

…Đức trời sinh dị bẩm…cặc bự…đụ dai.Ba người Tố My,Chị Tư,Dì Hường ‘liên thủ’ cũng không chịu nổi …Tú Nhi là ‘lính mới’ thì không cần phải nói…làm sao thỏa mản hắn được…nhưng cũng biết ‘thương hương tiếc ngọc’ …biết nàng mệt lã người…Hắn không nở nắc tiếp mặc dù còn đang hứng…

Nancy cũng vì điểm nầy..thả rong cho hắn…Đồng Giao,Thanh Nhả,Thụy Vủ,Tâm Đoan đêu ‘kinh hải’..Yến,Tuyết đở hơn….biết cùng nhau ‘chống địch’…Quyên,Ngân ..Nói tóm lại ,là đàn bà của hắn..ai cũng chật vật chống đở…Dần dần bắt đầu hiểu được…cần phải có ‘đồng minh’…

Đêm nay không về biệt thự của Nancy….Đức cần về nhà…nghe Nhàn nói hảng bảo hiểm sau cùng cũng đền lại một chiếc xe khác…Vậy là tốt..Đức muốn về nhà coi ra sao….Sau đó đem đi thay kiếng và trang bị…y chang như chiếc xe trước vậy….Hiện nay mổi ngày lái chiếc Mercedes..Tuy là đẹp nhưng rất bất tiện nhất là khi muốn đụ dã chiến…

Ngay lúc nầy…di động reo lên…Hắn nhìn màn hình…do dự…cuối cùng cũng bắt máy….

-A lô..Chuyện gì?

-“Đang ở đâu?tới đây được không?” Vân Chủ tịch nhu mì nói…nàng hy vọng hắn không còn giận nửa..Dù sao nàng cũng vô tội mà…

-“Sao không gọi Chủ tịch Hùng bạn cô …Kêu tôi làm gì….” Đức mỉa mai…

-“Tôi phải làm thế nào cậu mới tin đây..hu hu…” Vân khóc rống lên…nàng nhận thấy nàng đã iêu hắn…không còn thuần túy là lợi dụng để trèo lên trên nấc thang trong quan trường nửa…

-“ Có gì ăn không?đang đói bụng..” Đức giả lả…cũng thấy minh có chút quá đáng..Thôi như vậy coi như cũng đủ rồi..

-“Vậy anh muốn ăn gì? Em gọi nhà hàng đem tới” Nghe hắn nói …Đang ‘nức nở’…Vân trở nên mừng rở…thay đổi cách xưng hô…mặc dù hắn chỉ nửa tuổi nàng….

-Không cần rắc rối..mì gói bỏ hai cái trứng được rồi….nhưng chờ tới mới nấu…còn nửa..lúc nấu ..phải ở truồng…không cho mặc gì hết..Chịu không? Không chịu thì quên đi…

-“Anh nói sao thì sao đi..đồ dâm tặc..” Vân hí hửng..Coi như sau cơn mưa trời lại sáng..Nhưng mà mình đâu có làm gì đâu…Thiệt là oan quá mà…

Tưởng là hắn nói chơi nhưng hắn lại làm thiệt…Trong lúc nàng lui cui chuẩn bị nướng hai lát bánh mì sandwitch ,chiên hai quả trứng gà ốp la và nấu gói mỳ..Hắn lột nàng ra trần truồng như nhọng…

-“Để em nấu xong đã..Sao nói đói bụng…” Vân sướng mê tơi nhưng miệng ‘lầu bầu’…

-“Thì cứ nấu đi…nấu với hai tay mà..hắc hắc..đâu có ảnh hưởng…mấy bộ phận nầy “ Đức cười dâm..tay bóp vú tay mò lồn..cạ căc vào mông nàng…Người Vân nóng ran…chẵng muốn nấu nướng gì nửa…Đã khá lâu không có cãm giác nầy…Nàng quay người ngồi xuống chụp lấy đưa vào miệng….

-“Khoan..khoan…chờ tắm …ouf…” Đức định ngăn lại…nhưng trể rồi…Cặc đã nằm gọn trong miệng nàng…mái tóc nàng chuyển động ra vào…

Ngay lúc nầy..di động reo lên…Đức liếc nhìn màn hình….sao đúng lúc vậy…Hắn bổng có ý nghỉ tinh quái..

-“A lô…Chủ tịch Thảo…Sao tối vậy..Ngủ không được sao?” Vân đang ‘miệt mài’..nghe hắn nói ..hơi khựng lại 1 giây…rồi tiếp tục…Nàng và Thảo đã cùng hắn ‘nhất long song phụng’ … Còn ngại gì chứ…

-“ Ngủ gì chứ..Chán phèoooo…Ừm….đang ở đâu vậy?” Thảo đang thèm..nghỉ tới hắn..lòng xốn xang nên gọi hắn..rủ rê cầu may…biết đâu hắn rảnh thì tốt quá…bất thình lình nàng sửng sốt…

Trong màn hình…Con Vân…cái dáng đam mê thấy ghét..Vậy mà không hú nàng một tiếng…Còn dám nói là bạn thân…

-“Có rảnh tới chơi…mệt thì ngủ đi..hi hi…” Đức mời mọc..

-Ngủ con khỉ khô…Con Vân mầy nha….Lát nửa tao hỏi tội nầy…Chờ đó…’Bà’ tới đây

Sau cuộc truy hoan,Thảo,Vân lăn ra ngủ khì…Gần 3 giờ sáng..Đức mới mò về tới nhà…Hắn rón rén đi nhè nhẹ không gây tiếng động vào phòng….Nằm lên giường không được bao lâu cũng ngủ như chết…Hai ‘Đại ma nử’ công lực thâm hậu…Đức phải làm việc nhiều…mệt là phải rồi…

Buổi sáng trời lại mưa …Hạt mưa..mưa rơi tí tách.Bên ngoài trời se se lạnh..Tiết trời nầy nằm trùm mền ngủ là sướng nhất…Nhưng nếu được ai bú cặc thì là tuyệt vời…

Đang mơ mơ màng màng…Đức cãm giác cái quần lót mình được kéo xuống…một bàn tay cầm cặc hắn sốc sốc vài cái rồi một vùng không gian ấm áp ẩm ướt bao phủ lấy …

Đêm qua Nhàn biết thằng con về nhưng cố nhịn…Tuấn mặc dù ngủ say nhưng cẩn thận tốt hơn..Sáng nay Tuấn vừa ra khỏi nhà..nàng liền chạy vào đây..mò mẩm…cuối cùng là ngậm vào…

Đức chuyển mình…tay vịn nhẹ đầu Nhàn..nắc vào miệng…tay lần mò bóp vú….

Một ngày mới lại bắt đầu…

Thì ra Nhàn đã lo hết rồi..muốn dành cho hắn một sự ngạc nhiên thôi…Chiêc xe toàn bộ giông y chang như chiếc xe trước…Có nghĩa là bên ngoài nhìn vào trong…không thấy gì….

-Ha ha..Có phải má có âm mưu không hả..nói đi…

-“Rồi sao?Có vấn đề gì?” Nhàn đắc ý vênh mặt…nàng quả thật rất thích hoàn cảnh trong xe khi nàng và thằng con đụ nhau…Có người dán mủi vào nhìn mà không thấy gì…Thật là kích thích…Bởi vậy khi Công ty bảo hiểm đền chiếc xe khác…nàng liền âm thầm làm y chang chiếc xe trước…Muốn cho hắn ngạc nhiên…

-“Ha ha…Vấn đề gì chứ…Khi nào mình khánh thành đây?”Hắn nhìn Nhàn cười ám muội…

-“Tùy con đi…nhưng không phải hôm nay chứ..hi hi…” Nhàn cười đồng lỏa…Hồi sáng nầy hai mẹ con ‘vui vẻ’ một trận rồi….Chổ đó còn rêm…cái thằng..hùng hục như trâu í…

Đức không ham lái Mercedes chút nào…Khi gặp dịp đánh ‘dã chiên’ không được..Vì vậy hắn để chiếc Mercedes ở nhà…Nhảy lên chiếc ‘giường lưu động’ mới…Việc đầu tiên hôm nay là đón Tâm Đoan và mẹ nàng..Chở Tâm Đoan đi làm…Sau đó cùng ‘mẹ vợ’ đi lo chuyện bao bì….

-Lẻ ra ‘khánh thành’ chiếc xe nầy với Tâm Đoan rồi…

Ngày mới…Xe mới…

***