Uống nhầm thuốc – Truyện Dịch ( Update Phần 108 )

CHƯƠNG 60: TRỞ VỀ

Kể từ ngày đó Dũng và Kim Phượng làm tình với nhau mọi lúc mọi nơi trong căn biệt thự to lớn. Từ phòng ăn tới phòng bếp, từ bếp ra phòng khách, từ phòng khách ra vườn…bất kể chỗ nào trong căn nhà này cũng đều là nơi hoan lạc của Dũng và Phượng. Mọi tư thế đều được biểu diễn đầy đủ, mọi nơi đều có dấu ấn của sự hoan lạc.

Hai con người dâm dục đã bỏ qua mọi luân thường đạo lý, bỏ qua mọi rào cản mà đến với nhau bằng tình dục và tình yêu nguyên thủy nhất.

Trong một buổi tối Kim Phượng và Dũng đang nằm ôm ấp nhau trên giường sau cuộc truy hoan.

“Dũng này. Mẹ có chuyện muốn nói” – Kim Phượng mở lời.

“Chuyện gì vậy mẹ?” – Dũng hỏi. Mấy ngày này cuộc sống của nó trôi qua vô cùng hương diễm, nó muốn bỏ qua hết tất cả để làm tình với mẹ nó. Chuyện gì có thể chen ngang nữa chứ?

“Là chuyện bố con chuẩn bị về” – Kim Phượng nhỏ giọng. Có vẻ như chuyện ông Quân về làm nàng hơi buồn.

“Thì sao ạ?” – Dũng vẫn không hiểu, nó không biết chuyện Kim Phượng hạ cổ trùng vào người ông Quân nên nó vẫn nghĩ mọi việc bình thường.

“Ừm… Bố con đã chữa khỏi bệnh ở Tây Tạng. Mối quan hệ của mẹ con mình có lẽ không tiếp tục được nữa. Nếu bố con biết… kết quả chỉ có tan cửa nát nhà!” – Kim Phượng buồn rầu nói.

“Chuyện này…mẹ con mình vẫn có thể làm được khi không có bố ở nhà mà” – Dũng nói.

“Mẹ sợ…mẹ sợ bố sẽ phát hiện ra chuyện của mẹ con mình. Con đừng nói với ai đấy nhé”

“Con biết mà. Con sẽ lưu ý nhiều hơn. Còn bây giờ…mẹ con mình làm tăng nữa thôi” – Dũng cười dâm rồi lại xách thương ra trận.

Lỗ đít Kim Phượng giờ đã rộng toang hoác, mới chỉ vài ngày mà hai mẹ con đã dùng hết lọ gel bôi trơn…

—————————————————————————

Trong một căn chung cư dành cao cấp có thân ảnh của hai người đang quấn lấy nhau. Người đàn ông nhìn khá trẻ tuổi, cao to vạm vỡ đang hì hục đẩy cặc mình vào lồn một người phụ nữ tầm 40 tuổi. Người phụ nữ rên rỉ vô cùng dâm đãng, mông nàng ta đang uốn éo phối hợp với cái dương vật bự 18cm đang ra vào trong âm đạo trơn nhớt.

Người phụ nữ đó chính là Kiều Linh, Chủ tịch hội đồng quản trị đương nhiệm của Tập đoàn bất động sản lớn nhất thành phố Dương Hà, phu nhân của Bí thư thành ủy Dương Hà.

“Địt mạnh lên. Làm gì mà chưa ăn cơm vậy?” – Kiều Linh giục giã người đàn ông phía sau.

Kiều Linh không nói còn đỡ, nàng vừa nói xong thì người đàn ông đằng sau bắn tinh xối xả.

“Tôi…tôi xin lỗi. Hôm nay thân thể không được khỏe” – người đàn ông có vẻ hơi lo sợ.

“Hừ. Từ mai ông có thể nghỉ việc” – Kiều Linh tức giận nói.

Kiều Linh đứng dậy trước gương nhìn thân thể căng mọng của mình, cặp vú lớn như một trái dừa đã hơi có phần trễ xuống nhưng vẫn rất ngon lành, vòng eo thon thả do thường xuyên tập luyện, cặp mông căng tròn vểnh cao trông rất gợi dục. Cặp mày phượng khé nhíu, đôi mắt lúng liếng đưa tình đang ngắm nhìn kĩ thân thể bản thân.

“Haiz. Tìm được một người có thể chiều nổi mình thật khó” – Kiều Linh thầm thở dài.

Người đàn ông lúc nãy vừa làm tình với Kiều Linh là lái xe mới tuyển được vài ngày, Kiều Linh có nhu cầu tình dục rất cao nhưng vì là phu nhân của Bí thư thành ủy nên nàng không thể quá phô trương mà đi tìm trai bao được. Đành phải lén lút với lái xe. Chồng Kiều Linh – ông Bí thư đã tuổi quá xế chiều lại càng không thể thỏa mãn được Linh.

Lắc lắc cái đầu chán nản Kiều Linh bước vào phòng tắm để tẩy rửa đi dấu vết của cuộc dâm loạn. Kiều Linh vừa tắm vừa nghĩ, rốt cục mục đích sống của nàng là gì?

Quyền lực ư? Thân là phu nhân của Bí thư thành ủy, dù không phải trực tiếp nắm quyền điều hành nhưng Chủ tịch tỉnh cũng phải nể nàng 3 phần, càng không nói đến cấp dưới trong thành ủy.

Tiền bạc ư? Hơn 20 năm lăn lộn trong ngành bất động sản, vừa rồi lại mua lại cổ phần của ông Quân, hợp nhất cả công ty môi giới và đầu tư bất động sản lại gần như nàng ta đã thao túng 20% quỹ đất của cả thành phố.

Tình cảm ư? Ông Bí thư dù bận trăm công nghìn việc nhưng vẫn thường xuyên quan tâm đến Kiều Linh. Những ngày lễ hai vợ chồng cũng thường đi chơi với nhau như những cặp tình nhân trẻ.

Dù đã có đủ hết mọi yếu tố nhưng còn một yếu tố mà Kiều Linh chưa được thỏa mãn, đó chính là tình dục. Nhưng là người có địa vị cao trong xã hội, Kiều Linh không thể phóng túng bản thân vào những cuộc chơi thác loạn, nếu không nàng sẽ mất tất cả những gì nàng đang có.

Thở dài thườn thượt lau đi thân thể của một quý phụ dâm đãng rồi mặc quần áo ra dấu cho lái xe đi về.

—————————————————————————————-

Vài ngày sau…

Kim Phượng diện một bộ váy dài đang đứng cùng Dũng ở phi trường. Hôm nay là ngày ông Quân trở về từ Tây Tạng nên Phượng cùng Dũng ra phi trường đón ông.

Ông Quân và 3 người đồng hành bước ra khỏi sảnh, nhìn thấy Kim Phượng và Dũng đã đứng ngoài chào đón. Ông Quân cảm giác như mình là Đường Tăng vừa đi Tây Trúc thỉnh kinh trở về.

Ông Quân tiến tới ôm hôn Kim Phượng rồi cũng ôm Dũng.

“Chào mừng bố trở về. Song hỉ lâm môn, vừa giải quyết được công việc vừa chữa được bệnh” – Dũng vui mừng nói. Dù việc ông Quân khỏi bệnh trở về làm nó và Kim Phượng không thể phóng túng như trước nhưng nó rất vui vì bố nó đã khỏi bệnh.

“Khà…khà… Bố của con là ai chứ? Bây giờ bố đã khỏe như vâm rồi” – ông Quân cũng vui vẻ chia sẻ niềm vui của mình với con trai.

“Chúc mừng chồng. Từ nay không còn phải lo lắng về sức khỏe nữa rồi” – Kim Phượng cũng mỉm cười nói.

Ông Thắng giáo sư nhìn 3 người một nhà đang vui vẻ nói cười với nhau thì trong lòng chua xót khi không thấy thân ảnh của My, mặc dù ông đã thông báo với My là ngày hôm nay ông trở về.

Kim Phượng và Dũng cũng biết ý, đều chào hỏi 3 người còn lại. Thành và Hoài xin phép được nghỉ 1 ngày để qua thăm mẹ, chuyến đi dài hơn 1 tháng làm hai người vô cùng nóng lòng.

“Anh chị cứ yên tâm. Việc của bác nhà em đã sắp xếp tốt. Đang nằm trong phòng VIP. Hàng giờ đều có người túc trực bên cạnh, viện phí của bác em cũng đã nói với giám đốc là để em thanh toán rồi. Hai người không phải lo lắng quá đâu” – Dũng cười nói.

“Cảm ơn cậu. Tôi không biết nói gì hơn nữa. Ân tình này tôi sẽ nhớ mãi” – Thành và Hoài rối rít cảm ơn Dũng.

“Được rồi. Hai người cứ về đi. Tối nay qua nhà chú. Chúng ta sẽ làm một bữa tiệc tẩy trần” – Ông Quân nói với tất cả mọi người.