Uống nhầm thuốc – Truyện Dịch ( Update Phần 108 )

Chương 29: LẠI BÔI THUỐC.

Dũng bước vào cửa với nụ cười trên môi, nó đang rất vui vì sắp làm ông chủ. Dũng nhìn thấy ông Quân đang ngồi xem tivi.

“Mọi việc ổn thỏa. Mẹ My sẽ hỗ trợ con đứng tên và lôi kéo nhân lực. Còn việc phân chia số lượng phòng học con đang tính toán. Bố cho con ít lời khuyên” – Dũng nghiêm túc nói

“Nói đi bố xem nào” – ông Quân tắt tivi. Khi nói chuyện công việc thì ông như một người khác.

“Mỗi tòa có 9 tầng, mỗi tầng 4 phòng. Con dự tính để tầng 1 làm nơi gửi xe, tầng 2 làm căng-tin, tầng 3,4,5,6,7 sẽ làm phòng học. Tầng 8 là tầng nghỉ ngơi của giáo viên. Tầng 9 sẽ có phòng họp, phòng kế toán, phòng giám đốc và phòng hành chính nhân sự.” – Dũng nói ý định trong lòng.

“Cũng tạm ổn. Việc đấy là việc nhỏ. Sau này con có thể thay đổi được mà. Bố chỉ nhắc nhở con là khuôn viên giữa 3 tòa không phải nhỏ, đừng để bị lãng phí.” – ông Quân không bình luận gì nhiều mà chỉ nhắc nhở một vài điểm nhỏ mà Dũng chưa chú ý.

“Vâng. Ngày mai con sẽ đến để xem kỹ hơn và cũng phải thuê một đội thi công đến làm gấp nữa” – Dũng nói. Thực sự là nó chưa đến chỗ mấy tòa chung cư mini đó bao giờ.

“Được. Bây giờ thì vào bếp giúp mẹ nấu cơm đi. Khi ra đường kể cả có làm chủ tịch nước thì về nhà vẫn chỉ là con của bố của mẹ thôi. Hiểu ý bố không?” – Ông Quân không quên răn dạy Dũng. Ông sợ nó còn nhỏ, dễ dàng tự mãn khi thấy mình hơn người khác mà có cái tính khinh người. Dạy con từ thuở còn thơ là vậy.

“Vâng. Con sẽ luôn ghi nhớ” – Dũng gật đầu chắc nịch nhưng thực ra trong đầu nó đang nghĩ khác. Nó nhìn vào trong bếp thì thấy Kim Phượng đang ăn mặc thiếu vải quá nhiều nên nó muốn vào bếp hỗ trợ Kim Phượng ngay.

Dũng đi vào trong bếp, nhìn Kim Phượng trên người chỉ mặc mỗi một chiếc váy hai dây khoét lưng và khoét mông rất sâu, từ đằng sau nhìn lại thì thấy rõ hai bên bầu vũ vĩ đại, nếu như đứng ở bên cạnh thì hoàn toàn có thể ngắm được 2/3 bầu vú sữa đang lúc lắc mỗi khi Kim Phượng di chuyển. Bên dưới thì chỉ cần hơi cúi xuống là đã thấy được lỗ đít xinh xắn như hoa hướng dương của Kim Phượng, nhìn sâu một chút có thể thấy được lấp lo hai mép lồn đang khép lại như hai múi sầu riêng, nhìn lồn Kim Phượng thật múp míp.

“Mẹ cần con giúp đỡ gì không?” – Dũng đi đến sau lưng Kim Phượng. Hai tay luồn vào cặp vú sữa to bực luôn làm nó thèm thuồng. Cặc nó cứng lên chọc vào khe đít của nàng.

“Con bóp vai và hông giúp mẹ. Mẹ vẫn bị mỏi từ hôm trước. Chỗ kia…chưa khỏi, chưa hoạt động được” – Kim Phượng nói câu cuối rất nhỏ.

“Mẹ bị thương nặng vậy sao?” – Dũng lo lắng nói. Hai tay nó bắt đầu bóp vai cho Kim Phượng.

“Cũng không nặng lắm. Nhưng nếu bây giờ hoạt động thì sẽ rất lâu khỏi, khoái cảm cũng không được tốt như bình thường” – Kim Phượng nhỏ giọng nói.

“Vâng. Lát nữa con sẽ bôi thuốc cho mẹ” – Dũng cười dâm giật. Hai tay nó lại không thành thật, bắt đầu luồn xuống bóp vú Kim Phượng.

“Đừng nghịch. Tý nữa nghịch thoải mái mà. Giờ mẹ đang nấu cơm. Bóp vai đi” – Kim Phượng hơi uốn éo người tỏ ý không thích.

“Vâng” – nghe Kim Phượng nói vậy thì Dũng đành thành thật mà bóp vai cho mẹ nó nhưng con cặc nó thì vẫn cứ chọc vào đít nàng làm lồn nàng chảy nước.

“Hai mẹ con tình cảm quá ha…!” – ông Quân đi vào bếp tính kiểm tra xem thằng Dũng với Kim Phượng đang làm gì thì thấy cảnh nó bóp vai cho Kim Phượng và cười nói vui vẻ. Xem ra là nó mặc dù có chút đầu óc kinh doanh nhưng phương diện khác còn trẻ con lắm, có vẻ như nó phát triển không toàn diện về tâm lý. Nhưng giờ không lẽ lại cho nó đi điều trị tâm lý? Cứ để xem một thời gian nữa vậy.

“Hờ. Anh lại ghen tị với em đấy à? Dũng. Ra bóp vai cho bố đi. Không bố mày lại ghen tị với mẹ. Lại bảo mẹ cướp con trai của ông ấy” – Kim Phượng nói với Dũng bằng chất giọng chua chua.

“Hahaa. Nào có… con cứ bóp vai cho mẹ đi. Bố vào xem giúp được gì hay không thôi” – ông Quân cười trừ nói.

“Không có việc gì anh có thể làm đâu. Anh có thể ra ngoài ngồi yên không làm phiền đến em đã là giúp em rồi” – Kim Phượng chẳng thèm quay đầu lại mà trả lời ông Quân.

“Khà khà… Được. Vậy anh đi ra ngoài” – ông Quân cười chữa cháy nói. Dáng vẻ của ông khác hoàn toàn khi nãy nói chuyện công việc với thằng Dũng. Như là hai con người khác vậy.

“Mẹ… mẹ đối xử với bố như vậy có hơi lạnh nhạt không?” – Dũng hơi lo lắng nói. Nó vẫn còn nhớ tình cảnh ông Quân lịm đi vào tối hôm qua.

“Không sao. Nhìn bố con bệnh trạng vậy thôi nhưng ông ấy là người rất bản lĩnh và tư duy nhạy bén. Mẹ phải làm như vậy thì ông ý mới không sinh nghi. Những việc mẹ làm sẽ không tổn thương ông ta đâu” – Kim Phượng nói

“Vậy con cứ biểu hiện như bình thường nhỉ? Vẫn…bóp vú mẹ lúc có mặt bố bình thường” – Dũng cười dâm.

“Anh chỉ có nghịch là giỏi. Thôi. Dọn đồ ra ăn rồi mời bố vào ăn cơm đi” – Kim Phượng nói.

Dũng chạy ra phòng khách gọi ông Quân vào ăn cơm. Ba người một nhà vui vẻ ăn uống tận hưởng những giây phút vui vẻ đầu năm.

“Chim Dũng hết phồng rộp chưa?” – Kim Phượng mỉm cười hỏi.

“Chim con hết phồng rộp rồi nhưng vẫn hơi rát” – Dũng nói, nó hơi ôm cặc như kiểu vẫn còn đang rát thật nhưng thực tế nó đang che con cặc ngẩng cao đầu sau khi Kim Phượng nói vậy.

“Vậy lát nữa anh bôi thuốc cho con nhé. Em làm không tiện, sợ anh lại…” – Kim Phượng quay sang nói với ông Quân.

“Phụt… Không cần đâu. Em cứ bôi thuốc cho nó đi. Việc cái gì” – Ông Quân nghe Kim Phượng nói ông bôi thuốc cho thằng Dũng làm ông phun cả canh đang uống ra ngoài. Việc xoa bóp một con cặc to làm ông lạnh gáy.

“Đấy là anh nói nhé. Không lại ghen với con trai” – Kim Phượng nói chẳng hề nể nang, Phượng cũng mặc kệ đang có mặt thằng Dũng ở đây.

“Ừ…ừ… Không sao đâu mà” – Ông Quân vội vàng nói.

Dọn dẹp xong xuôi Kim Phượng đi ra phòng khách thì đã thấy thằng Dũng nằm dài ra sofa còn ông Quân thì né hẳn sang một góc khác để uống trà.

Kim Phượng cầm tuýp thuốc ra ngồi bên cạnh thằng Dũng, nàng cũng chẳng ngại ngùng gì mà tụt hẳn cái quần của nó xuống rồi nắm lấy con cặc to bự. Vuốt lên vuốt xuống chẳng nể nang.

“Con trai của mẹ lớn rồi” – Kim Phượng nói. Âm lượng không nhỏ làm ông Quân liếc mắt sang nhìn. Mắt ông giật giật nhưng chẳng dám nói. Ông sợ phải ra “xoa thuốc” cho thằng Dũng.

Kim Phượng bôi kem thuốc lên tay rồi bắt đầu xoa hết lên con cặc to bự, kem thuốc mát lạnh làm thằng Dũng sướng rơn. Hai chân nó co lại, Kim Phượng vuốt cặc nó công khai hơn trước mặt ông Quân làm nó nứng tợn. Cặc nó giật giật.

“Oài. Thích quá mẹ ơi” – Thằng Dũng rên nhẹ.

Kim Phượng chỉ cười mà không nói gì. Tần suất sục cặc lại càng nhanh hơn. Một tay sục cặc liên tục, một tay nàng nghịch hai hòn dái của nó.

Ông Quân nhìn cảnh tượng này mà mắt đỏ ngầu. Ông muốn thay thế vị trí của thằng Dũng, cặc ông cũng đang cương lên. Ông chợt nhớ đến mai là ngày uống thuốc.

“Chim con hơi nóng rồi. Mẹ thổi cho con đi” – Thằng Dũng nói. Nó không nói rõ thổi ở đây là thổi kiểu gì làm Kim Phượng đỏ mặt.

Kim Phượng đành chu mỏ ra thổi từng luồng gió lên con cặc của nó, tay nàng đã hơi mỏi. Cảm giác mát lạnh lại ập đến làm thằng Dũng muốn xuất khí.

“Ôi. Hình như con buồn đái” – thằng Dũng đánh tiếng cho Kim Phượng để nàng dừng tay lại.

“Đợi một chút. Sắp xoa thuốc xong rồi” – Kim Phượng không muốn dừng lại. Giờ đây nàng cũng đang rất nứng, nàng muốn nó bắn tinh lên mặt nàng. Hơi đổi tư thế để chắn tầm nhìn của ông Quân. Kim Phượng nói nhỏ với Dũng: “Xuất đi. Bắn lên mặt mẹ đi”

Nhìn khuôn mặt đĩ thõa của Kim Phượng, hai bầu vú sữa như đang dán vào mặt nó làm thằng Dũng không kìm được nữa. Nó ưỡn hông lên, từng dòng tinh dịch đặc quánh phụt thẳng lên không trung. Có dòng tinh bắn thẳng vào miệng Kim Phượng, có dòng tinh thì bắn đầy lên mặt nàng.

“Ôi dời ơi. Mẹ bảo anh phải nhịn đến lúc xoa thuốc xong cơ mà. Anh xem anh làm cái gì thế này. Bẩn hết mẹ rồi” – Kim Phượng giả vờ la to.

“Ơ ơ… Con xin lỗi” – Dũng vội vàng xin lỗi. Tình huống này không có trong kịch bản làm nó hơi bất ngờ.

“Thôi. Không sao. Lát nữa mẹ lên tắm giặt rồi thay đồ sau. Lại đây bôi thuốc cho mẹ đi” – Kim Phượng vừa nói vừa dùng tay xoa hết tinh trùng lên khuôn mặt tuyệt mĩ của mình. Lưỡi nàng quét quanh môi để thu hết đống tinh trùng xung quanh. Ôi chao! Sao khuôn mặt nàng giờ đây lại dâm đãng đến vậy.