Uống nhầm thuốc – Truyện Dịch ( Update Phần 108 )

CHƯƠNG 51: LÉN BỎ THUỐC

Dũng thấy Thành đã thủ thế tiêu chuẩn thì nó bắt đầu tấn công. Đòn tấn công của Dũng rất cơ bản, mở đầu là một cú đấm thẳng nhanh và mạnh như đạn pháo. Thành nhìn tốc độ ra đòn của Dũng, biết đã không thể né tránh liền thủ thế trước mặt để tránh bị đấm cho hoa mắt. “bốp” một tiếng vang lên, Thành bị Dũng đấm cho lùi mấy bước. Không để Thành kịp phản ứng, Dũng liên tục tục ra những cú đấm thẳng, đấm móc, đá cao, đá ngang hông. Chỉ sau vài đòn tấn công của Dũng hai tay Thành đã run lên lẩy bẩy, Thành nhảy ngược ra sau để có thời gian tìm sơ hở của Dũng phản đòn, lực tấn công của Dũng rất mạnh, nếu cứ thủ đợi Dũng tấn công mệt thì chỉ có thua, huống hồ Thành cũng không thể chịu thêm vài đòn nữa.

Nhưng không như Thành dự đoán, khi Thành vừa nhảy ra sau thì Dũng bật tới, một cái đầu gối phi thằng vào mặt Thành. “Cốp” – Thành bật ngửa ra đằng sau ngã bịch xuống sàn gạch rồi ngất đi, Thành đã bị Dũng hạ knock out.

Dũng giật mình chạy lại tới bên cạnh Thành, nó không ngờ đòn đánh của nó lại làm Thành ngất đi được. Vũ cũng chạy tới xem xét tình hình. Hoài cũng không ngoại lệ, thấy chồng bị Dũng đánh như bố đánh con thì cô cũng thấy vô cùng đau lòng.

“Không sao. Chỉ là hơi choáng rồi ngất đi thôi. Lát nữa sẽ tỉnh” – bằng biện pháp nào đấy mà Vũ đã biết Thành không bị sao.

Hoài bên cạnh thì không nói gì. Cô biết nói gì đây, chồng mình thách đấu người ta, giờ bị đánh cho ngất đi cũng không thể trách ai được. Huống hồ Dũng là con trai ông chủ vừa thuê hai vợ chồng cô.

Dũng chợt lóe lên ý niệm ở trong đầu, nó chạy vào nhà lấy ra hai cốc nước có màu hơi đỏ đỏ.

“Mau cho anh ta uống nước. Là nước thuốc của tôi hay dùng để bồi bổ thân thể” – Dũng đưa cốc nước cho Vũ.

Vũ không hề nghi ngờ gì mà cho Thành uống ngay. Vũ không biết rằng cốc nước kia nào phải thuốc gì, đó chỉ là hỗn hợp máu và “Thuốc mê” được Dũng cho thêm vào cốc nước lọc. Dũng muốn thu phục thêm Thành, thậm chí là cả Hoài nữa. Nhìn cặp mông săn chắc của Hoài cặc Dũng cũng cứng lên từng đợt. Dũng cũng đưa một cốc cho Hoài.

“Mời chị uống nước. Thật ngại quá. Em hơi quá tay” – Dũng gãi gãi đầu tỏ vẻ ngượng ngùng.

“Không sao. Cũng là do anh Thành thách đấu cậu trước” – Hoài chẳng hề nghi ngờ nên cũng uống hết cốc nước Dũng đưa cho. Lúc nãy có mặt ông Quân nên Hoài ngại mà chả uống được ngụm nước nào cả, Dũng còn nói đây là thuốc bổ của nó nữa. Thuốc bổ của cậu ấm chắc hẳn tốt lắm rồi.

Một lát sau Thành tỉnh lại, thấy mọi người đang ngồi vây quanh mình thì rất ngại. Hắn ta luôn tự đắc về sức mạnh của mình, hôm nay lại bại trong tay một cậu nhóc 15 tuổi, nếu chuyện này mà đồn về đơn vị chắc hắn không dám gặp mặt các anh em khác.

“Anh chị vào trong nghỉ ngơi đi. Ngồi ngoài này không tiện” – Dũng nói mà không hề để ý đến vẻ ngượng ngùng trên mặt Thành.

Mọi người đi vào trong nghỉ ngơi một lúc thì Kim Phượng gọi vào ăn cơm. Lâu lắm rồi nhà Dũng mới đông người ăn thế này. Bữa cơm trôi qua vui vẻ, không hề có sự phân biệt giữa ông chủ và người làm thuê, chẳng khác gì một gia đình đông con cả.

Sau khi ăn xong Thành và Hoài xin phép mang tiền về đưa cho mẹ và thanh toán viện phí. Vũ cũng về với vợ, trong nhà chỉ còn lại 3 người nhà ông Quân.

“Con đánh giá sao về Thành và Hoài” – ông Quân hỏi Dũng

“Là người đáng tin nhưng không thể giao trọng trách lớn” – Dũng ngẫm nghĩ rồi trả lời một câu ngắn gọn.

“Haha… không hổ là con trai của ta” – ông Quân vỗ vai Dũng tỏ vẻ rất hài lòng. Thằng con này không làm ông thất vọng. Hổ phụ vô khuyển tử mà.

Dũng cũng không nói gì mà xin phép lên phòng, nhưng khi đến cầu thang thì bị ông Quân gọi lại.

“Từ đã. Bố quên mất một việc nhỏ” – ông Quân nói.

“Việc gì vậy bố?” – Dũng nghi hoặc hỏi. Hôm qua ông Quân hình như đã nói hết cho mình rồi mà?

“Việc nhỏ thôi. Đợt này bố đi dài ngày, nếu bố có việc nhờ mẹ con đi giải quyết thì hãy đi cùng mẹ giúp bố nhé!” – ông Quân nói với Dũng.

“À. Con tưởng chuyện gì. Chắc chắn rồi bố” – Dũng trả lời. Dù ông Quân có không nói đi chăng nữa thì Dũng cũng đi cùng Phượng. Bởi vì nó đang rất rảnh, ông Quân đang sắp xếp cho nó quy trình học khác với người bình thường. Nó còn muốn đi để bảo vệ Kim Phượng – tình yêu của nó.

————————————————————

Cuối giờ chiều….

Ông Quân, ông Thắng giáo sư, Thành và Hoài tập trung ở trước cửa lớn nhà ông Quân. Bốn người chuẩn bị ra phi trường, đồ đạc chất lên chật kín cả chiếc bán tải do một nhân viên lái. Ông Thắng giáo sư cùng My, Thành và Hoài lên chiếc xe bán tải còn Dũng, Kim Phượng và ông Quân thì lên chiếc mini cooper của Kim Phượng, đoàn người đi ra phi trường.

“Hai mẹ con ở nhà giữ gìn sức khỏe. Bố đi đây” – ông Quân vỗ mạnh vai Dũng rồi nói với Dũng và Kim Phượng sau khi làm xong thủ tục cho đoàn người

“Vâng. Bố đi cẩn thận. Giữ gìn sức khỏe bố nhé” – Dũng cũng cười nói.

“Anh đi có vấn đề gì thì phải gọi điện về báo cho em nhé. Cẩn thận” – Kim Phượng hôn tạm biệt ông Quân.

“Ừ. Chỉ là một chuyến đi dài ngày thôi. Em yên tâm” – ông Quân nói xong liền đi thẳng vào hành lang mà không quay mặt lại. Ông luôn như vậy, làm việc dứt khoát.

“Em ở nhà giữ gìn sức khỏe. Đừng lao lực quá vì công việc. Có vấn đề gì thì cứ nói với Dũng và Kim Phượng nhé!” – Ông Thắng giáo sư cũng nói lời từ biệt với My.

“Anh đi cẩn thận” – My chỉ nói một câu gọn lỏn. Ông Thắng đi thì cô càng thoải mái. Cô không muốn ở gần với ông ta từ ngày có Dũng.

Sau khi đoàn 4 người khuất bóng ở hành lang thì Dũng, Kim Phượng và My cũng ra xe đi về.

Dũng vừa về đến nhà đã reo hò vang trời, ông Quân đã đi, chỉ còn mình nó là đàn ông của ngôi nhà này. Nó có thể thoải mái địt Kim Phượng, dày vò cặp vú lớn của nàng ở bất kỳ đâu rồi. Kim Phượng và My nhìn thấy hành động trẻ con của Dũng thì lắc đầu bất lực. Hai người mẹ cũng như hai người tình của thằng trẻ con chuẩn bị có những tháng ngày nát lồn.