TRUYỆN ẢO TÌNH THẬT – Seri Truyện Sex Học Trò 2023

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: TRUYỆN ẢO TÌNH THẬT – Seri Truyện Sex Học Trò 2023

Tác Giả:

Thể Loại: ,

Lượt Xem: 380 Lượt Xem

Chương 13: Vũng Tàu

Bước xuống xe, Minh chỉnh trang lại chiếc áo vest của mình. Sau đó, nó lấy từ trong xe một bó hoa cúc.

“Anh ra đầu đường đợi nhé, lát tôi gọi!” Minh mỉm cười nói với tài xế.

Khi chiếc xe đã đi khuất, gương mặt Minh trở nên cứng lại một chút. Nó từ từ ngước mắt nhìn về căn nhà ở bên đường.

Từng hồi ký ức đẹp đẽ của 7 năm trước ùa về.

Đã 7 năm rồi đấy, Minh từ một cậu nhóc cấp ba chưa trải sự đời giờ đã thành một người trưởng thành nếm trải sương gió.

Gương mặt nó không còn hồn nhiên như lúc xưa, những nếp nhăn trên trán cũng dần xuất hiện, trên đầu còn điểm vài cọng tóc bạc.

Nghĩ gì đó một lúc, Minh quyết định bước về phía ngôi nhà.

Kính coong!

Âm thanh chuông cửa vẫn quen thuộc như ngày nào.

Từ trong nhà, một bóng hình mang theo bao thương nhớ xuất hiện.

Ánh mắt Minh căng ra, một thứ cảm xúc ngổn ngang đè nặng lên trái tim…

***

Vũng Tàu.

4 giờ chiều.

Dưới ánh nắng xế chiều, bãi cát trắng trở nên lung linh. Sóng biển rì rào đánh vào bờ, tạo nên những bọt biển trắng xóa.

Hôm nay là thứ bảy nên biển khá đông người. Không biết hôm nay có phải ngày hội tình nhân hay không nhưng nhìn đâu cũng thấy các cặp nam nữ quấn quýt tận hưởng không khí biển. Lẫn vào trong đó, có một cặp đôi đặc biệt.

Thư diện cho mình một bộ bikini màu xanh lá khỏe khoắn, tươi tắn nhưng lại tỏa ra sức nóng đốt mắt người nhìn. Cô cẩn thận phối thêm một chiếc kính đen, vừa tránh bị người khác nhận ra, vừa tăng thêm độ cuốn hút.


hinh-nguoi-mau-tam-bien-tuyet-dep.jpg
(Sưu tầm)​

Bên cạnh cô, Minh cởi trần và mặc quần bơi đen. Cả hai sánh bước cùng nhau, ẩn mình trong vô vàn khách du lịch khác.

Thư dang tay đón nhận những làn gió biển. Đã lâu rồi cô chưa được đi du lịch, nhiều lúc cô đã quên mất niềm vui khi được đến một nơi mới mẻ là như thế nào. Từ phía sau cô, Minh bất ngờ áp sát, vòng tay qua bờ eo thon.

Thư hơi ngại nhưng không thể thoát khỏi tay Minh được, cô dịu dàng nắm lấy cánh tay nó, cùng nhau lắc lư nhẹ nhàng theo nhịp điệu của sóng biển.

“Chúng ta chụp vài tấm làm kỉ niệm đi!”

Nghe lời này của Minh, Thư liền mỉm cười rồi lắc đầu.

“Thôi… chẳng phải kỷ niệm luôn được lưu giữ trong ký ức của chúng ta rồi sao?”

Minh nghe xong cũng không ép buộc. Chỉ cần Thư không thích, nó sẽ không ép.

Tay Minh bắt đầu hư hỏng, nó cố tình sờ nhẹ lên ngực Thư. Thư cũng đáp trả bằng cách ưỡng mông ra đằng sau, dập cho con cặc đang cứng kia một cú đau điếng.

Sau đó, cả hai rượt đuổi nhau trên bãi biển. Nhìn Thư vậy thôi chứ cô vẫn còn trẻ con lắm. Hết chơi trên bờ, cả hai kéo xuống dưới biển. Nước biển lúc đầu hơi lạnh nhưng nhờ việc cứ ôm ôm ấp ấp, Minh và Thư nhanh chóng thích nghi.

“Minh đâu?” Tự nhiên vừa quay lưng đi một chút thì Thư không thấy Minh đâu nữa. Trong lúc cô đang lo lắng thì có con gì đó cắn vào đùi cô. Thư giật nảy, đúng lúc này, Minh từ dưới nước trồi lên hù cho Thư một cái.

“Quỷ!” Thư giận dữ tiến đến cắn vào vai Minh một cái rõ đau.

Cả hai sau đó lại ôm nhau ra vùng nước sâu hơn, dù sao cũng biết bơi, sóng không quá mạnh nên họ không sợ.

Nước biển đã ngang vai. Xung quanh cũng không có quá nhiều người vì đa phần tụ tập trên bờ.

Minh và Thư âu yếm nhìn nhau. Hoàng hôn đang dần buông ở phía xa. Khoảng cách giữa ngày và đêm đang gần hơn bao giờ hết… Hệt như Minh và Thư lúc này.

Họ trao nhau môi hôn.

Quấn quýt không rời.

Sờ soạng cơ thể.

Mùi mặn mòi trong gió.

Cảm giác lâng lâng trong nước biển.

Cảm giác bay bổng trong tình yêu.

“Muốn ăn luôn cô hay gì vậy?”

“Đúng vậy… từ nay tới mai, em ăn tới xương của cô!”

Cả hai mỉm cười trong hạnh phúc rồi bất chợt nhìn về phía hoàng hôn.

“Hoàng hôn đẹp thật cô nhỉ?” Minh cảm thán.

“Ừm… nhưng cũng thật buồn!” Thư đáp.

***

Sáu giờ tối, Thư và Minh lên bờ, tắm lại nước ngọt và thay quần áo. Sau đó, họ đi dạo trên các cung đường của Vũng Tàu, tham quan những địa điểm nổi bật rồi cùng nhau ăn tối ở một nhà hàng nọ.

Tiếp đến, họ đi dạo biển đêm. Khoảng 10 giờ, cả hai trở về khách sạn.

“Giường ở đây thoải mái quá!” Thư ngã lưng xuống giường, tận hưởng cái đệm êm ái của khách sạn.

Minh cũng nhanh chóng nằm xuống cùng cô.

“Hôm nay cô vui không?”

Minh kéo Thư đến sát mình.

“Vui… lâu rồi mới được đi chơi như vậy!”

“Chứ không phải đi chơi với em mới vui à?” Minh hôn lên bờ môi đỏ mọng ấy.

“Cũng có chút chút…” Thư đảo mắt dễ thương.

Minh lúc này lại dở thói sờ soạng. Dù sao chuyện này cũng đã quá quen với Thư rồi, cô để cho nó thoải mái.

Một tay thì mó vú, một tay lại sờ lồn. Minh hoạt động vô cùng năng nỗ. Thư cũng chủ động cởi bớt quần áo để nó có thể thoải mái chơi đùa với cơ thể cô.

Đúng lúc này, tiếng điện thoại của Thư vang lên.

Thư lồm cồm bò lại cái túi xách của mình. Minh mặc kệ, nó vẫn cứ bám dính lấy cô.

“Ai gọi vậy cô?” Minh vừa liếm mông Thư vừa hỏi.

“Chồng cô!”

Thư quay lại nhìn Minh, ánh mắt có gì đó dâm đãng. Minh cũng mỉm cười gật đầu: “Cô nghe đi!”

“Em không được làm gì đâu đó!” Thư đưa ngón tay lên miệng làm động tác im lặng, nhưng Minh chỉ gật đầu cho có.

“Alo! Em nghe anh!”

“Ngày hôm nay đi du lịch thế nào? Có vui không?”

“À… cũng vui ạ… biển ở đây đẹp lắm…” Trong lúc Thư đang nói chuyện, Minh ở phía sau đã vòng tay ra trước, bóp lấy bầu vú của cô. Nó xoa xoa nhẹ nhàng trên đầu ti khiến Thư bị kích thích.

“Ừm! Khi nào có dịp anh sẽ cùng đi với em!”

“Dạ… còn anh thì sao? Sáng giờ anh làm gì vậy?” Thư hỏi rồi để điện thoại ra xa, cô quay người lại hôn Minh. Ở trong điện thoại, ông Quang vẫn thao thao bất tuyệt kể về những chuyện làm hôm nay. Tuy nhiên, Thư lại chẳng hề nghe lấy, chỉ lo chơi trò mèo vờn chuột với Minh.

“… rồi 6 giờ lại nhậu thêm một lần nữa… giờ anh xỉn quá… đang nằm ở khách sạn. Anh sẽ không ngủ ở nhà vợ cũ đâu… em yên tâm!”

Ông Quang say quá nên nói rất nhiều.

“Ủa mà anh nghe tiếng gì vậy? Em đang ăn gì sao?”

Nghe Quang hỏi, Thư liền nhả con cặc đang ngậm ra để trả lời: “Em đang ăn bún hải sản anh!”

Nói xong, Thư lại ngậm lấy cặc Minh mút sụp soạt. Tiếng bú cặc lại giống với tiếp húp nước khi ăn bún nên ông Quang chẳng mảy may nghi ngờ.

“Mai em về đúng không?”

“Dạ…” Thư khá khó khăn khi vừa bú cặc vừa trả lời.

“Nhớ mua quà nhé!”

“Anh… muốn… mua… gì?”

“Hmm hải sản đi…”

“Dạ…”

“Vậy thôi… anh đi ngủ đây… sỉn quá…”

“Chúc anh ngủ ngon!” Thư đã muốn tắt rồi nhưng ông Quang lại nói với.

“Nói yêu anh đi!”

“Dạ?”

“Lâu rồi anh không nghe em nói em yêu anh! Không… hình như là chưa bao giờ…”

“Anh sao vậy?”

“Nói đi nào!”

Thư bỗng ngước mắt lên nhìn Minh. Cổ họng cô nghẹn lại rồi phát ra: “Yêu anh!”

“Ừ anh cũng yêu em! Em ngủ sớm đi nhé!” Cuộc điện thoại đi vào hồi kết.

"Chồng cô hôm nay nói nhiều thế?" Minh dần nằm xuống, bên dưới vẫn để cho Thư bú cặc mình.

"Ừm!" Thư chỉ gật nhẹ đầu rồi tiếp tục cho cặc vào miệng. Cô muốn suy nghĩ gì đó nhưng không có thời gian.

Miệng cô như một cái máy hút mini, mút chặt lấy con cặc cứng ngắc của Minh. Cổ cô cử động lên xuống liên tục để đưa con cặc vào sâu nhất rồi nhả ra.

Không chỉ ở cặc, Thư còn tìm xuống bên dưới, chơi đùa với hai hòn dái của Minh. Lưỡi cô đá chúng qua lại. Cô cũng không ngần ngại bú một cái thật mạnh.

Minh sướng đến tê tái khi Thư liếm hết mọi thứ của nó.

"Quay lên đây đi cô! Em muốn bú lồn!"

Thư lập tức hiểu ý và xoay người, chổng mông về mặt Minh. Nguyên một bờ mông to tròn cùng cái lồn ướt nhẹp phơi bày ra trước mắt. Minh đưa tay tóm lấy cặp mông, đưa lưỡi liếm vào giữa khe mông.

"Ahhhh…" Không ngoài dự đoán, Thư rên to vì bị liếm vào chỗ nhạy cảm. Minh nằm được điểm yếu này nên thường trêu chọc cô.

Lưỡi Minh xoắn lại chọt chọt vào cái lỗ xinh ở bên trên, thậm chí còn hôn và hít hà.

Hết chơi lỗ nhị, Minh quay về cái lồn đang ghen tị vì chưa được phục vụ. Nơi này Minh đã nắm rõ, có khi còn rõ hơn chồng Thư. Nó biết cách liếm ra sao để Thư phải rên rỉ ỉ ôi.

"Uhh… Sướng quá… Bú lồn cô nữa đi… Bú mạnh vào… Cô sướng…" Thư rên xong liền úp mặt vào háng Minh, tiếp tục liếm láp con cặc.

Trong tư thế 69, cả hai phục vụ lẫn nhau, đem đến cho nhau khoái cảm mãnh liệt.

"Nếu như ai ra trước thì sẽ bị phạt nghe theo lời người kia nhé cô!" Minh cười khà khà thâm độc.

"Được… Chơi thì chơi!" Thư ra sức bú thật mạnh. Nhưng cuộc chơi này Thư đã thua từ đầu, Minh bất ngờ tăng tốc, nó biết mọi điểm yếu của Thư mà.

"Ahhhh… Từ từ… Cô không chịu… từ từ… Ahhhh… Em bú chết cô rồi… Sướng quá Minh ơi… cô thua mất huhu…"

Thư gắng nhổm dậy để Minh khỏi bú nhưng nó đã ghì chặt cô.

Chẳng mấy chốc Thư đã lên đỉnh, cô ngồi hẳn lên mặt Minh, co giật, uốn éo cơ thể. Ở dưới lồn, dâm thủy đổ ra như suối, ướt hết gương mặt Minh.

"Ah… Ahhhh… Hộc hộc… Cho em chừa! Chơi vậy ai chơi lại hả?" Thư còn cố nhấp mông trên mặt Minh mấy cái như để trừng phạt nó.

"Haha!" Minh đắc thắng vật Thư xuống, nó thô bạo nắm eo Thư kéo về sau.

Rồi nó đút cặc mình vào, hoàn thiện tư thế doggy.

"Từ từ… Cô mới ra mà… Em làm vậy chết cô…"

Thư úp mặt xuống nệm rên rỉ.

"Em đã nói sẽ ăn tới xương của cô mà!" Minh tét vào mông Thư.

"Ah… Đau cô…"

"Tưởng cô thích mà? Vậy em không đánh nữa nhé?"

"Thôi mà… Đánh cô đi… Đánh mông cô nữa đi! Đánh mạnh vào!"

Phụ nữ khi sướng thật quyến rũ, từng lời nói đều khiến Minh thoả mãn.

Nó liền quơ tay đánh vào bờ mông Thư, chẳng mấy chốc mông cô đã in đầy dấu tay nó.

Nó không đợi nữa, hẩy mông nhấp liên tục. Vì trước đó Thư đã bú rất nhiều, tinh trùng cũng đã lên nòng, chỉ cần vài chục cú nhấp đã chực chờ phóng ra.

"Cô thua em nên giờ phải nghe lời em!"

Minh đút ngón tay vào lỗ đít Thư.

"Ahhhh… Em muốn cô làm gì?"

"Đêm nay em muốn bắn tất cả vào trong!"

"Ughhh… Đừng mà…"

"Cô thua rồi mà không chịu à?" Minh tăng tốc.

"Ahhhhh…"

"Cô có cho không?" Minh tét mông Thư.

“Cho mà… cho… ahhhh… bắn tinh vào bên trong cô đi! Bắn hết vào đi Minh!”

Nghe được câu này, Minh cũng không còn luyến tiếc gì nữa, nó nhấp một cái cuối rồi phóng toàn bộ tinh dịch đang ứ đọng vào tử cung Thư.

“Em ra nhiều quá… hộc… hộc…” Thư thở dốc.

Minh vẫn giữ con cặc bên trong và nằm đè lên người Thư.

“Em yêu cô!”

“Ừ… cô cũng vậy…”

Chẳng hiểu sao, Thư lại cảm thấy ngập ngừng.

***

“Thoải mái quá!”

Bên trong bồn tắm đang nghi ngút hơi nước, Minh ôm Thư vào lòng. Cũng không ít lần cả hai tắm cùng nhau, nhưng đây là lần đầu tiên họ dùng bồn tắm.

“Ừ… chỗ đó…” Thư nhắm mắt tận hưởng bàn tay Minh đang mát xa vai cho cô.

“Sau này hai chúng ta ngày nào cũng sẽ tắm cùng nhau em nhé?” Minh dịu dàng nói, giọng nó tràn ngập những mong ước.

“Ừ… Ủa? Ai là em?” Thư lườm Minh, ánh mắt cô thật đáng yêu.

“Hehe… sau này khi chúng ta về với nhau… thì cô phải kêu em bằng anh, còn anh kêu em bằng cô… ủa lộn…”

“Haha… bày đặt ghê!”

“Hứ!” Minh ôm lấy Thư, rồi lại thủ thỉ: “Lúc đó… không phải lén lút như bây giờ… chúng ta sẽ đường đường chính chính đi cùng nhau cô nhỉ?”

“Ừm anh yêu!”

Thư gật đầu.

Hai mắt Minh sáng lên, nó mỉm cười hạnh phúc.

Kể từ ngày có Thư, nó cảm thấy cuộc sống quanh mình trở nên nhẹ nhàng hơn bao giờ hết. Dù đó có là áp lực từ gia đình hay việc học, nó đều có thể đương đầu. Có thể nói Thư chính là ánh sáng của cuộc đời nó, giúp nó nhận ra không gì là không thể vượt qua!

Minh và Thư lại hôn nhau. Con cặc của Minh lại cứng lên. Cả hai hòa vào nhau trong làn nước ấm áp.

Cũng chẳng biết qua bao lâu, lồn Thư lại tràn ngập tinh trùng.

***

Đêm khuya.

Sụp soạt.

Tiếng húp mì vang lên và nối tiếp là âm thanh thỏa mãn của Thư.

“Loại mì này ngon thật!”

Cầm trên tay cốc mì đang nghi ngút khói, Thư làm biểu cảm đáng yêu khi thấy Minh đến ôm mình. Cả hai vừa mới tắm xong nên chỉ quấn khăn trên người.

“Cho anh miếng!”

“Gớm lỡ kêu anh có một tiếng mà tự xưng nãy giờ!”

“Hehe… cho em một miếng đi!” Minh nũng nịu hôn vào gáy Thư.

“Rồi rồi… há miệng ra…”

Thư đút cho Minh ăn, hành động vừa đáng yêu vừa tràn đầy tình cảm.

Sau khi nạp xong năng lượng, cả hai lại đè nhau ra làm tình.

“Ahhh… sao em khỏe quá vậy?”

“Haha… cô không để ý lúc nãy em ăn bao nhiêu con hàu à?”

“Trời… bữa sau cấm em ăn!”

“Khỏe vầy mà cô chê sao?”

“Uhhh… chết cô mất… cô ra… cô ra…”

Thấy Thư lên đỉnh, Minh lại rút cặc ra và cạ bên ngoài lồn. Nhìn nước bắn lên tung tóe, nó thích thú cười trêu Thư.

Sau đó, nó bồng Thư lại ghế sofa, nơi đã rót sẵn hai ly rượu. Con cặc Minh lại chen vào trong cơ thể Thư. Vừa làm tình, cả hai vừa cụng ly. Tất nhiên vì đang nhấp nên uống hơi khó, rượu vung vãi lên cơ thể của họ.

Nhưng không sao, Minh và Thư liếm láp số rượu đang dính trên người đối diện, cuối cùng trao nhau nụ hôn nồng say.

***

5 giờ sáng.

Thư mơ màng tỉnh giấc, cô không nhớ mình đã ngủ từ lúc nào, đoạn ký ức của cô dừng lại khi đang bị Minh đụ, có lẽ cô đã thiếp đi trong lúc làm tình chăng?

Lúc ngủ cũng đang bị đụ, lúc tỉnh dậy cũng đang bị đụ. Đầu óc Thư ngày càng trở nên u mê trong tình dục.

“Mạnh nữa lên… uh… uhhhh!” Thư xoa lên đầu ti của Minh.

“Cô dậy rồi à? Vậy em không làm nhẹ nữa!”

Minh gồng mình đẩy tới tấp. Cả người Thư co quắp lại bởi vì sướng.

Cuối cùng, Minh vẫn kết thúc bằng cách ra trong lồn Thư.

Chẳng biết từ hôm qua đến giờ nó đã bắn bao nhiêu tinh trùng vào đây nữa! Nếu rót ra có lẽ đầy cả một chén đấy.

Sau khi ra, Minh gục xuống. Nó cũng bắt đầu thấm mệt rồi. Thư dang rộng tay ôm chặt lấy nó rồi cùng chìm vào giấc ngủ.

***

“Dạ… giờ em về nè! Bên khách sạn cũng tới giờ trả phòng rồi!” Thư đứng ở cửa sổ nghe điện thoại, đôi mắt bao quát thành phố biển Vũng Tàu. Ở phía sau, cô ưỡng mông thật cao đón nhận con cặc của Minh.

Cúp điện thoại, Thư quay lại nói: “Em dai quá à! Sắp tới giờ trả phòng rồi đó!”

Giọng thì có vẻ trách móc, nhưng Thư lại rất thích mỗi lần Minh đẩy cặc vào trong.

Một lần nữa, tinh trùng bắn vào trong rất nhiều.

***

Dù ở nơi đây chỉ có 2 ngày 1 đêm, thế nhưng khi rời đi lại mang theo bao cảm xúc luyến tiếc. Có lẽ vì nơi đây đẹp, hoặc có thể vì nơi đây Minh và Thư có thể thoải mái đụ nhau? Cũng chẳng biết nữa, chỉ biết rằng 2 ngày 1 đêm qua thật ngọt ngào. Chắc hẳn đó sẽ là một đoạn trailer cho cuộc sống sau này khi Minh và Thư có thể đến với nhau!

Sau khoảng 1 tiếng rưỡi chạy xe, cả hai đã về đến nhà Minh.

“Cô không vào nhà em sao?”

Minh chưa chịu xuống xe, cố níu kéo bên Thư.

“Thôi mà… cô còn phải về nữa…!” Thư hôn nhẹ lên môi Minh.

“Ngoan đi! Vào nhà đi!” Thư nhéo nhẹ đầu ti Minh.

“Rồi rồi…!” Minh mỉm cười chào tạm biệt.

Đứng nhìn chiếc xe dần khuất, Minh thở nhẹ một cái. Sau chuyến đi này, nó cũng sắp kiệt sức rồi. Nó cần phải ngủ bù để tối còn làm bài tập nữa!

Trong lúc đó, trên xe Thư, tiếng nhạc chuông quen thuộc vang lên, Thư mở điện thoại lên thì thấy số lạ gọi.

Cô ngẫm nghĩ không biết ai gọi, cuối cùng vẫn nhấc máy.

Ánh mắt cô dần trở nên cứng lại.

***

“Không thể nào!”

Minh hớt hãi đạp xe.

“Không thể… như thế được…”

Chưa bao giờ nó đạp nhanh như thế, dây xích xe bị kéo căng hết mức, hai bàn đạp xoay vòng không thấy rõ hình dạng.

Có lẽ do không kiểm soát được tốc độ, Minh đâm vào cây cột điện gần đó. Nó ngã vào một bãi rác.

“Tại sao chứ?”

Nó bật dậy, rồi lại đạp xe đi.

Mặc cho cơ thể bị thương, mặc cho những làn gió lạnh đang cắt vào da thịt nó. Nó không dừng lại được!

Hết chương 13.