SB Nghèo ! Yêu Không ?

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: SB Nghèo ! Yêu Không ?

Tác Giả : Đang cập nhật

Danh Mục: Truyện Les

Thể Loại:

Lượt Xem: 15552 Lượt Xem

-Hu! ướt như chuột ùi nè!! nhỏ méo mặt.
Nó đến gần dùng tay vục những lọn tóc dính lòa xòa trước mắt nhỏ. Nhỏ khẽ nhăn mặt cho nó lấy tóc ra khỏi mắt. Nét mặt nhỏ lúc này trông tếu không thể tả, nó bật cười vì nét mặt dễ thương đó.
_Hai ui!! qua đây tắm với em đi!! tiếng nhóc.
-Đang bận! nhỏ lên tiếng.
-Bận cái gì? tụi mình qua đó đi!! nó kéo nhỏ lên bờ.
-Sao hồi nãy anh nói không biết bơi mà?
-Ừ thì qua coi Trang bơi thôi! không được hả?
-Hok!!
-Sao zạ?
-Nè! hai người tâm tình đủ chưa ? My chạy tới.
-Chưa! nó nghênh mặt.
-Thôi mệt quá! trễ ùi đó! mình về đi! My nói.
-Sao về sớm vậy? nhỏ hỏi.
-Về sớm để chiều nay Vỹ đi học võ! chứ bộ chị muốn nó nghỉ luôn chắc? My chống nạnh hỏi nhỏ.
Nó chợt nhớ đến cuộc hẹn với P chiều nay.
-My nói đúng đó! tụi mình về thôi!! nó quay qua nhỏ.
-Vậy cũng được!!
-MINH ƠI!!! VỀ ĐI EM!!! nó gọi lớn.
-DẠ!!!
Cả nhóm vào thay đồ trừ nó.(có mang đồ đâu mà thay) Nhỏ thay đồ xong chạy ra hỏi nó:
-Anh để người ướt vầy lỡ bệnh rồi sao?
-Dân karate mà sợ bệnh!! nó cười.
-Ừ! mai ho khụ khụ như ông già bây giờ!
-Chòy ui!! nói tôi kì zạ? bộ nhìn tôi giống ông già lắm hay sao zạ?
-Ò!! giống lắm đó đồ con trai!!!hihi!
-Vậy thì sao hả? đồ con nít lắm mồm!!
-Thôi..thôi..! xin hai vị! về được chưa? My giả bộ chắp tay.
-Thì về!!!
Cả nhóm ra xe thẳng tiến về nhà, đi được một đoạn họ cho xe vào một quán kem…
-Ăn gì mà lem luốc vầy nè chời? nó xé giấy lau miệng cho nhỏ.
-Anh củng vậy kìa mà nói ai !! nhỏ cũng làm ngược lại với nó.
My thấy vậy tí tớn quay qua nhóc:
-Ờ..ờ!!anh ăn gì mà kì quá! My lấy giấy quẹt quẹt miệng nhóc.
Nhóc cũng láu cá không kém:
-Ừm..! em cũng zậy kìa!! rồi lấy giấy phẩy phẩy vào mặt My.
Cả nhóm nhìn nhau cười phá lên. Hôm nay thực sự là ngày cuối tuần vui vẻ của nó và nhỏ, àh quên của nhóc và My nữa chứ.
Về tới nhà nó chui ngay vào nhà tắm vì người rích quá, chợt nghe có điện thoại:
-“alo, Phương hả?”
-“Tao nè, mày coi chuẩn bị nhanh nhanh rồi lên nhà thi đấu sớm cho tao nói chuyện nha?”
-“Ừ!! biết rồi!! thôi ha?”
-“Ừm!bye!!”
Nó bật vòi nước lên rồi ngẩng mặt lên đón những giọt nước mát lạnh nhất. Nó nhắm mắt nhớ lại cảm giác miên man ôm nhỏ hồi nãy ở hồ bơi. Thật ra đó là cử chỉ của những bạn với nhau hay còn mang ý nghĩa khác nữa, lúc đó nó cũng chẳng biết nên làm gì để dỗ nhỏ nữa.
-Điên mất rồi! nó soi mình vào kiếng.
-Cộp..cộp!!! nhanh lên hai! lầm bầm gì trong đó vậy? nhóc gõ cửa.
-Từ từ coi! mới vào đã hối! chờ tí!!
-Hôm nay má có tăng ca không hai?
-Có! tới 5h30′ sáng mai mới về! em coi ở nhà ăn cơm rồi học bài, mai còn đi học đó!
-Da!!!
-Tắm xong nó chui vào bếp lấy cơm anh rồi xách giỏ đồ chạy thẳng lên nhà thi đấu. Đi được nửa đường thì gặp P cũng đang đi đến. Cả hai gửi xe bên kìa đường rồi đi bộ qua nhà thi đấu.
-Ê! mày! !P hớn hở
-Gì mày? nó đặt giỏ đồ vào tủ rồi ra ngoài ngồi.
-Biết gì chưa? tối hum qua tao gặp nhỏ đó!!
-Nhỏ nào?
-Thì cái nhỏ em anh Hưng đó!!
-À!! tình yêu của mày hả? rồi sao nữa? gặp lúc mấy giờ? nhỏ đi một mình hả?( hỏi nhiều ghê á)
-Từ từ coi! tao gặp nhỏ lúc khoảng 11h, nhỏ đi chung với con My đó mày! mày thân với con My qua hỏi nó dùm tao đi!
-Mày nói gì?……..
…Cái gì là cái gì? mày sao vậy? tao đang nói tới con nhỏ đó mà? P nhìn nó.
-Ờ..ờ! hok có gì! nói tiếp đi!! nó quay đi chỗ khác.
-Thì đó! mày chơi thân với con My, mày qua hỏi nó dùm tao đi..coi nhỏ đó tên gì?
-Trang!! nó đáp nhưng cặp mắt nhìn mông lung vào khoảng không vô định.
-Hả?
-Nhỏ đó tên Trang! năm nay hai mươi! nhỏ là chị họ của My và hiện tại đang ở nhà My!!
-Sao..sao mày biết? P tròn mắt nhìn nó.
-Thì hồi nãy mày mới nói tao chơi thân với con My mà!! nó trả lời nhạt nhẽo.
-Nhưng sao mày biết rõ nhỏ quá vậy?
-Nhỏ là người dạy ghita cho tao thay thầy Tấn!! nó đứng dậy đi vào phòng thay đồ.
-Ê..ê! đang nói chuyện mày đi đâu vậy!! Vỹ!! cộp..cộp! P gõ cửa.
RẦM!!!
Nó đấm mạnh vào tủ đồ làm P đứng ở ngoài giật mình. Miệng nó nghèn nghẹn, cảm thấy tưng tức trong lòng……
-Sao thế này? sao bỗng dưng cảm thấy khó chịu thế này? P thích Trang thì có liên quan gì đến mình chứ!! Không thể hiểu nổi mình nữa!!! Vỹ ơi là Vỹ!!!nó mở nước rửa mặt liên tục.
-Nhanh lên Vỹ! thầy tới rồi kìa! cho tao thay đồ nữa chứ!! P hối nó.
Nó thay đồ xong mở cánh cữa bước ra ngoài…
-Sao vậy? P bám tay nó.
-Chẳng sao cả! thay đồ nhanh đi!! tao ra trước!! nó không nhìn P.
Buổi học karate của nó bắt đầu một cách chậm chạp, có lẽ vì tâm trí nó bây giờ chẳng còn quan tâm đến mọi sự vật xung quanh nữa.
-Vỹ!! thầy Sơn gọi.
-Ơ..dạ!! nó ngước mắt lên nhìn thầy.
-Hôm nay em sao vậy? không ra tập Kata đi mà cứ ngồi đó!
-Dạ!!
Nó quơ tay quơ chân cho có rồi lại tìm một góc tối trong nhà thi đấu ngồi thụp xuống. Chẳng biết giờ này trong đầu nó đang nghĩ gì. Một thứ gì đó thật mơ hồ chăng? Nó không yêu nhỏ…không yêu…Nhưng nếu yêu thì sao chứ? Chẳng lẽ nó và P lại đi tranh giành nhỏ? dù gì P và nó cũng là bạn của nhau mấy năm nay. Từ lúc còn ngồi trên ghế nhà trường, nó và P đã là đôi bạn cùng học cùng tiến, P giới thiệu nó đến lớp võ này, tìm công việc giúp nó trong thời gian nó vừa nghỉ học. Nếu so ra nó thân với P hơn là My. Bây giờ chẳng lẽ nó và P lại là đối thủ của nhau vì một thứ tình cảm mà nó chưa khẳng định rõ. Gia đình nó chắc chắn sẽ không chấp nhận một đứa bệnh hoạn như nó nếu như nó thật sự yêu nhỏ. Còn tương lai của nó nữa thì sao? má lúc nào cũng hi vọng nó sẽ có một cuộc sống tốt hơn, lúc nào cũng nhắc nó nên tìm cho bản thân một chỗ dựa vì nó là con gái…Nó không muốn làm má thất vọng, mà chắc gì nó đã yêu nhỏ…?
-Vỹ!! mày làm gì mà cứ như người mất hồn vậy? nói tao nghe đi! P đập mạnh vào vai nó.
Nó trả lời câu hỏi của P bằng sự im lặng.
-Nghe tao nói gì không đó!! P hỏi lại nó.
-Nghe! nhưng giờ tao thấy hơi mệt! chỉ muốn ngồi một mình! mày có thể…!
-Thôi được rồi! lát nữa tụi mình nói chuyện sau…!Ê..ê!! nhỏ đó kìa mày!! P đứng lên rồi đột nhiên ngồi thụp xuống sát nó.
-Nhỏ nào? nó nhăn mặt.
-Thì đó!! nhỏ Trang đó!!
Nó quay phắt người lại, nhìn nhỏ và nở nụ cười gượng, nhỏ cũng nhìn thấy nó…
-Cô làm gì ở đây vậy? nó đến sát nhỏ.
-Có làm gì đâu? ở nhà chán quá! My chỉ chỗ cho tôi ra đây!…Ơ! hình như là…! nhỏ ấm ớ khi nhìn thấy P.
-Sao? đó là P, bạn tôi! có gì à? nó vờ như không biết trong khi P thì đỏ mặt khi nhỏ nhìn.
-à không?tôi thấy sao giống bạn gái cũ của anh tôi!!
-Là tôi đây! P đánh bạo trả lời nhỏ.
-Vậy à? hèn chi tôi thấy giống quá! P học chung với Vỹ hả? nhỏ cười.
-À..ừm!!!Trang cũng quen nó hả?
-Sao P biết tên tôi? nhỏ nhìn thẳng P.
-Ờ thì …Trang là em của bạn trai tôi mà!!
-Ừm!! mà hai người học lâu chưa?
-Bốn năm!! nó trả lời.
-Cũng lâu rồi ha?
-Cô tới kiếm tôi hả?
-Chứ kiếm ai? tí nữa anh học xong tụi mình ghé TEEN uống trà sữa nha?
-Tí nữa tôi không rãnh!! nó nói với ánh mắt như trốn tránh nhỏ.
-Sao không rảnh?
-Tôi phải về sớm! hôm nay má tôi tăng ca, ở nhà chỉ có mình em tôi! với lại mai tôi còn đi làm nữa! cô đi với P đi!! nó nhìn qua P.
-Hả??? P nhìn nó không hiểu( có gì mà hok hỉu, khoái thý mồ nun thì có)
-Vậy anh không đi thiệt hả? nhỏ xụ mặt.
-Ừm!!dù gì P cũng là bạn gái của anh cô! hai người nói chuyện với nhau cũng được mà!!
-Vậy cũng được!! tôi qua TEEN ngồi chờ P trước nhá? tôi cũng có vài chuyện thắc mắc muốn hỏi P!!
-À..ờ!! lát tôi qua!! P có vẻ ngại ngùng khi nói chuyện với nhỏ.
NHỏ cho xe băng qua đường rồi chạy về hướng quán trà sữa…
-Mày làm gì vậy Vỹ??? P kéo tay nó.
-Tạo cơ hội cho mày gần người ta còn đòi gì nữa? nó trả lời thản nhiên.
-Thiệt hả? hí hí!! tao mà cưa được nhỏ thế nào cũng hok quên mày đâu!!
-Cần gì tới độ đó!! nhớ trả ơn cho tao là được òy!!
-Mày muốn gì? tao đáp ứng được hết! nếu trong khả năng của tao!! P vỗ vỗ vai nó.
Nó nhìn P cười nhạt.-Tao muốn gì hả? tao muốn nhỏ đó! mày có cho tao được không?
-Hả? P trợn mắt.
-Giỡn thôi! ra tập tiếp đi kìa!! nó kéo P ra sân tập.
-ấy ấy!! đừng lôi tao vậy mày!! từ từ!!!……….
…Giờ học kết thúc, P chạy ngay ra quán trà sữa(gấp zậy), còn nó ở lại bàn một số chuyện với thầy Sơn.
-Mình đi nhoa? hihi!! P cưỡi xe quay lại nở nụ cười đắc chí với nó.
-Ừm…vui vẻ nhá!! nó cũng mỉm cười rồi đưa tay vẫy chào P. Nào ai biết trong nụ cười đó ẩn chứa điều gì.
Nó vào phòng thay đồ, tay nắm chặt giỏ, cõi lòng nghe đau buốt. Vẫn là cảm giác đó, cái cảm giác giống như nó sắp mất đi thứ gì đó rất quan trọng. Cố trấn tĩnh, nó thay đồ rồi mở nước rửa mặt…
-Không có gì cả!! Vỹ à!! bình tĩnh đi! chuyện đó chẳng liên quan gì tới mày!! nó soi mình vào gương rồi tự trò chuyện với bản thân.(điên thiệt òy)
Nó bước ra đi vào trong nhà thi đấu gặp thầy.
-Em ngồi đi! thầy kéo ghế mời nó ngồi.
-Dạ!! hồi nãy thầy nói có chuyện muốn bàn với em…! chuyện gì vậy thầy?nó đan tay đặt lên bàn.
-À!! tháng 12 có giải đấu lớn! em có muốn tham gia không?
-Ơ…chuyện này thầy đã bàn với P chưa ạ?
-Có!! nhưng em thấy đó! P chỉ có kĩ thuật phần kata, kumite là sở trường của em! vì vậy thầy nghĩ chọn em đi là tốt nhất!!
-Em thấy P đi kumite cũng tốt mà thầy!!
-Không như em nghĩ đâu! đòn thế của P có lực nhưng không chính xác, không có tốc độ!! như vậy làm sao thầy chọn được?!! mà giải này là đại hội lớn!! thầy không thể làm thị trấn chúng ta mất danh dự!!!em đã hiểu thầy nói gì chưa?thầy nhìn nó.
-Dạ!! em hiểu rồi thưa thầy! nó khẽ gật đầu.
-Vậy em có thể tăng giờ tập được không?
-Dạ?
-Giải này là giải đấu lớn! một tuần em chỉ đi học có một ngày! thầy đã quyết định chọn em thì em nên nâng cao trình độ hơn nữa?
-Vậy em sẽ nghỉ học ghita và nghỉ luôn công việc ở quán trà sữa để có thêm thời gian tập!! nó trả lời với giọng kiên định.
-Nếu em cảm thấy thầy làm vậy là quá khắc khe thì….!
-Không có đâu thầy!! dù gì bây giờ có đi học ghita đối với em cũng chẳng ích gì? khuôn mặt nó đượm buồn.
-Hả? em đang nói gì vậy? thầy chạm vai nó.
Nó giật mình trả lời ấp úng: Ơ…! dạ không có gì!!!
-Hôm nay em lạ quá! lúc nãy trong giờ tập cũng vậy!! em có chuyện buồn à?
-Không..có gì đâu thầy!!
-Ừm!!! vậy giờ em có thể về, mai thầy sẽ thông báo lịch học cho em! mà chắc em cũng không cần nghỉ học ghita đâu! sáng chủ nhật không cần thiết tập lắm! em vẫn có thể học ghita như bình thường!! thầy đứng dậy.
-Không!! cần thiết lắm chứ thầy! nó trả lời với đôi mắt lơ đễnh.
-Sao?
-À không có gì!! thôi xin phép thầy em về!! nó cũng đứng bật dậy.
-Ừm!! đi đường cẩn thận!
-Dạ!!
Về phần P và nhỏ, sau khi gọi nước uống. P ngồi đối diện trò chuyện với nhỏ….
-Hồi nãy Trang nói là có chuyện gì muốn nói với P?
-Cũng không có gì? chỉ muốn hỏi một chút về chuyện của P và anh của T thôi!
P có vẻ không thích nhưng vẫn tươi cười:
-Ừm…hỏi đi! P sẽ trả lời!
-Tuy có hơi zô ziên một tí nhưng cũng muốn hỏi P, cách đây khoảng hai tháng sao đột nhiên P chia tay với anh Hưng vậy?
-Ừm…cảm thấy không hợp nhau thì chia tay thôi!!
-T nghe anh Hưng tâm sự nhiều lắm! rằng không hiểu tại sao P làm vậy? hai người đã từng rất mặn nồng kia mà!!
-Đó là chuyện của hai tháng trước!! hai tháng sau moị chuyện đã không còn vậy nữa!
-Tại sao vậy? T thực sự không hiểu giữa hai người đã có chuyện gì?
-P hỏi T câu này được không?
-Được!
-Nếu như có một người thật lòng yêu thương T, thật lòng quan tâm đến T mà T không thể đám lại thì T sẽ làm thế nào? có nên tiếp tục miễn cưỡng ở bên người đó không? nếu tiếp tục ở bên người đó thì không phải là quá thiệt thòi cho người ta sao?
-P nói đúng!! nhưng lí do thực sự là tại sao P không đáp lại tình cảm của anh T được! đâu phải là hai người chưa từng yêu nhau? chẳng lẽ trước đó P không hề yêu anh Hưng?
-Có chứ! lúc trước thì có nhưng từ khi có sự xuất hiện của một người là P bỗng không còn cảm giác với anh Hưng nữa!!
-T có thể biết một chút về người đó được không?( nhiều chuyện kinh khủng nun)
-T biết rất rõ người đó nữa là đằng khác!! P cười nhạt
-Ai nhỉ? thật sự là T không biết!! nhỏ quay qua nhìn P
-Rồi cũng có một ngày T sẽ biết người đó!! tụi mình đừng bàn về vấn đề này nữa được không? P đẩy li trà sữa qua phía nhỏ.
-Ừm!! vậy giờ mình nói chuyện khác!!nhỏ đón lấy li trà sữa từ tay P
-T muốn chuyển qua vấn đề nào?
-Nói về Vỹ được không?
-Được!!
-Vỹ có người yêu chưa vậy? nét mặt nhỏ có vẻ quan tâm đến chuyện này.
-T hỏi chuyện đó là gì?
-Thì hỏi cho biết thôi! tại thấy Vỹ giống con trai quá!!
-Ừm…cuộc sống xung quanh nó là đầy dãy dấu chấm hỏi!! chưa bao giờ P thấy nó cặp kè với ai!!
-Thiệt hả? nhỏ tí tớn cười.
-Sao cười?P nhìn nhỏ hỏi
-Đâu có gì…hihi!
-T cười đẹp lắm!!
-Quá khen!! mắc cỡ muốn chết!!
-Chời!! mắc cỡ trông mặt còn dễ thương hơn!!( thừa cơ hội tán tỉnh)
-Đừng khen nữa muk`!! lỗ mũi người ta sắp nở to bằng trái cà chua ùi nà!! P uống nước đi!!
-Ừm!! P cúi xuống uống nhưng mắt vẫn chưa rời khỏi nụ cười của nhỏ…