SB Nghèo ! Yêu Không ?

NGOẠI TRUYỆN:
Nó.
-Tên đầy đủ: Lê Phương Chi.
-Chiều cao:1m72′
-Cân nặng: 52kg
-Điểm thu hút: nụ cười nửa miệng.
-Là một người: nhiệt tình, biết quan tâm và hiểu nhỏ nhưng lại rất vụng về chuyện bếp núc.(con gái muk` hok bít làm gì hít).
-Sợ: nước(hok biết bơi), độ cao và nước mắt của nhỏ.(nói vậy chứ làm người ta khóc hoài à).
Nhỏ.
-Tên đầy đủ: Dương Minh Trang.
-Chiều cao: 1m65′
-Cân nặng:46 kg
-Điểm thu hút: cặp mắt ngây ngô và nụ cười trong sáng.
-Là một người: có vẻ hồn nhiên, yêu và luôn muốn ở bên nó. Hay cười, mạnh bạo trong chuyện tình cảm nhưng rất yếu đuối so với thế giới bên ngoài.
-Sợ: một ngày nào đó không còn được bên nó.
…-Mà hỏi này nha?
-Hả?
-Hồi nãy anh thái độ của em không giống như là nói đùa!!
-Ưm…thì thật là em không nói giỡn!! tối hôm qua suy nghĩ nhiều lắm!! đôi lúc thấy anh quá vô tâm…em thể chịu đựng được!! lúc đó bất chợt em suy nghĩ có nên từ bỏ hay không…?
-Và rồi kết quả?
-Em đã định như vậy! đúng lúc em sắp quên anh rồi thì anh lại tiếp tục chen vào cuộc sống của em!!
-Chời!! làm như người ta vô duyên lắm hok bằng á!!
-Ý em không phải vậy…nhưng hồi nãy…nghe thấy anh quan tâm em như vậy! thật sự là vui nhém…!hihi! nhỏ cười hồn nhiên, trông khuôn mặt không một chút thắc mắc.
Làm cho người đằng ấy bỗng cảm thấy áy náy…
-Em không muốn hỏi anh tại sao những ngày qua anh lại làm vậy sao?
-Em không muốn biết chuyện của ngày hôm qua!! đối với em anh của ngày hôm nay mới quan trọng!!
-Em thật sự…không muốn biết à?
-Muốn chứ!! nếu như anh cũng muốn nói cho em biết!!
-Thì…mà thôi! sau này em sẽ hiểu!!
-Úp úp mở mở hoài!! nãy giờ toàn anh hỏi em không à! bây giờ rới em nhá!!
-Ừm…!
-Sao hôm nay anh xưng hô với em như vậy? em muốn biết anh của hôm nay chứ không phải anh của hôm qua nhá!!
-Ừ..ừ!!! anh cũng không biết nữa…ý quên anh biết chứ!! lúc trước vì một lí do anh chưa muốn nói mà anh đối xử với em như vậy? bộ…không giận anh sao?
-Sao không giận chứ!! đương nhiên là em phải giận anh rồi!!
-Vậy sao?
-Ừm…cho nên anh phải đền lại tất cả cho em!!
-Đền gì cơ?
-Em …muốn…! nhỏ ra hiệu cho nó kề sát tai vào nghe nhỏ nói.-…Anh là của em!!
-Chời…! vậy em muốn cái gì của anh hả?
-Tất cả!!
-Tham quá vậy?
-Chứ sao? bộ hok muốn hả?
-Ờ…thì muốn!! nó ngượng chín mặt.
-Hihi!!
Như vậy là những lời nói nãy giờ đã thay cho lời yêu của nó. Nhưng mọi chuyện không chỉ đến đây là xong, sau này còn bao nhiêu rắc rối đang chờ nó. Mà chỉ có một mình nó thôi nhá, bởi vì sau khi có nhỏ rồi nó biết là sẽ phải đánh đổi rất nhiều thứ. Bạn bè, gia đình, tương lai của cả hai tùy thuộc vào sự chín chắn, quyết định bảo vệ tình yêu của nó.
…Nhỏ và nó vừa làm vừa nói chuyện cười khúc khích.
-Ê…xuống chuyển hàng vào kho phụ tao coi!!! xe tới rồi kìa!!! Tuấn lên chỗ nó.
-Ờ…! nó đẩy ghế ra đứng dậy.
-Em xuống phụ luôn được không?
-Thôi!! nặng lắm!! toàn là kiếng không à? mất công đổ vỡ…tùm lum!!hihi!
-Ý nói em hậu đậu đó hả?
-Đâu có!! sợ kiếng vỡ trúng em rồi chảy máu sao?
-Chảy máu thì em đau chứ người ta có đau đâu mà lo dữ vậy?
-Nói vậy là sao hả? nó hất mặt đi chỗ khác giả bộ giận nhỏ.
-Em nói giỡn thôi mà!! làm gì ghê vậy? nhỏ nắm tay nó giật giật.
-Lẹ dùm đi ba!! Tuấn ở dưới la ó.
-Tới liền nè!! nó chạy qua kho với Tuấn.
-Mày với nhỏ đó thân quá ha?
-Gì? đừng nói là mày nghe lén tụi tao nói chuyện nãy giờ nha?
-Tao ngồi ở dưới nghe tụi mày nói chuyện rôm rả thấy mà thèm!!
-Thèm gì ông?
-tao muốn nói chuyện với nhỏ quá mày ơi!!
-Thì lên mà nói!!
-Nói gì bây giờ? hay là mày thân với nó…làm mai cho tao đi!!hihi
-Đừng có nhảm!!
-Nhảm gì? làm như nhỏ đó là của mày không bằng…!
-Ờ..thì..!
-Thì cái gì?
-Không có gì!!
Nó tiếp tục chuyển hàng vào kho.
-Nè!!
-Cái gì nữa? sao không lo làm đi! tao là con gái! bắt một mình tao làm là sao?
-Tao thấy mày với nhỏ đó lạ lắm nha?
-Lạ chỗ nào?
-Nó có biết mày là con gái hok zạ?
-Biết!! thì sao?
-Biết…vậy sao nó kêu mày là anh!!
-Sao mày biết nó kêu tao là anh?!!
-Thì cái ngày đầu nhỏ vào làm đó!! thấy mày toàn mắng nhỏ…!
-Mắng thì có liên quan gì đến chuyện nhỏ xưng tao là anh?
-…Cái lúc mà nhỏ hỏi sao mày cứ mắng nhỏ hoài đó!! rõ ràng lúc đó tao nghe nhỏ kêu mày là anh!!
-Thì có sao đâu? chứ mày nhìn tao giống chị lắm hả?
-Không giống!! Tuấn lắc đầu nguầy nguậy.
-Vậy thì kêu anh có sao đâu!! nhảm quá!!…
…-Mày mới nhảm đó!!
-Mà nè…!
-Gì?
-Hồi nãy…mày có nghe lén tụi tao nói chuyện hok zạ?
-Nghe lén cái gì cơ?
-À…không!! làm tiếp đi!!
-Con nỳ…lạ thiệt!!
Nó và Tuấn chuyển hàng hết vào kho rồi ghi tất cả vào giấy để tối ông chủ vào xưởng kiểm hàng.
-Ê…mày! mày lên xin số đt nhỏ cho tao đi!!
-Chi?
-Thì xin có gì tao gọi cho nhỏ làm quen!!
-Người ta không có thích mày đâu!! giọng nói của nó không còn bỡn cợt như hồi nãy nữa.
-Sao mày biết chứ? mà sao mày cứ từ chối mỗi lần tao nhờ mày là sao? lúc trước mày đâu có vậy? Tuấn nói, ánh mắt ngờ ngợ nhìn nó.
-Thôi mệt quá!! đừng nói chuyện này nữa! mày muốn gì thì lên mà hỏi trực tiếp đừng có nhờ tao!!
Nó đưa cuốn sổ cho Tuấn rồi lên chỗ ngồi làm tiếp.
-Hàng nhiều lắm à?nhỏ hỏi nó.
-Không nhiều lắm!!
-Vậy sao anh xuống đó lâu quá vậy?(vô duyên, người ta đi làm mà tưởng đi chơi hay sao á).
-Bình thường có ba người chuyển hàng, hôm nay chỉ có hai người thôi! nên làm hơi lâu vậy mà!! nó cười.
-Ủa! sao chỉ có hai người?( hỏi nhiều ghê á)
-Thì hôm nay cái tên Huấn nghỉ!! chỉ có Tuấn với anh chuyển hàng thôi!! sao em hỏi nhiều vậy? lo làm đi!!
-Hứ!! hỏi tí mà cũng không cho? nhỏ giận dỗi.
-Không phải không cho! nhưng mà …em cứ hỏi làm anh phải trả lời…rồi mấy người ở dưới bàn tán ! mệt lắm!!
-Bàn tán cái gì chứ?
-Thì làm không lo làm mà cứ ngồi nói chuyện! không hiểu hả? đồ con nít!!
-Ừm…con nít vậy đó!! rồi sao?( rồi, được đà làm tới đó) nhỏ hất hàm.
-Làm đi! tối anh học võ xong tụi mình đi chơi!!
-Hok thèm…! nhỏ nhúng nhẳng.
-Làm đi mà!! năn nỉ luôn đó!!
-Ò!! nhưng mà hứa thì nhớ giữ lời đó!!!
-Biết òi! cô nương!!phiền phức!!…….