NHỮNG MẢNH TÌNH DỞ DANG – update Chap 10 END

Chap 2
Đêm nay có lễ hội đèn trời , Thảo đã nài nỉ Long đi cùng mình rất lâu từ trước đó.

Lễ hội tổ chức ngay bên kia sông , băng qua cây cầu là tới rồi , đèn đường sáng trưng , người qua lại tấp nập. Long ít khi đi đến những nơi thế này , hôm nay Thảo năn nỉ ỉ ôi mãi cậu mới đi cùng.

Đến trước từ rất sớm đợi Thảo , bỗng Long bị một chàng trai kéo lại.

– Anh bạn , nếu không phiền chúng tôi có thể phỏng vấn anh một chút không ?

– Các bạn là phỏng vấn đường phố sao ? – Long ngơ ngác

– Đúng vậy , tôi là Minh Huy , người của chương trình phỏng vấn và ghép đôi đường phố. Bạn tên gì vậy ?

– Tôi tên Long.

– Năm nay bạn bao nhiêu tuổi rồi ?

– Tôi 20

– Bạn đi một mình sao ?

– Không , tôi đợi bạn nhưng chưa thấy đâu cả.

Minh Huy hỏi tiếp.

– Vậy bạn đã có người yêu à ?

– Hmmm không phải người yêu , chỉ là bạn thôi.

Anh chàng nhìn Long cười :

– Vậy mẫu người yêu lý tưởng của bạn là như thế nào ?

Giãn cơ mặt , suy nghĩ một chút. Long trả lời :

– Tôi không chắc lắm , có thể là xinh xắn cute 1 chút thì rất tốt.

– Vậy được rồi chúng tôi sẽ đáp ứng , tìm đến đây cho bạn một người. Bạn thấy thế nào ?

Không đợi Long trả lời họ đã lôi cậu đi. Ơ , chưa kịp tìm Thảo mà.

– Thôi bỏ tôi ra tôi còn phải đợi bạn tôi.

– Đi một lát thôi mà ! – cứ thế Minh Huy kéo Long đi không để cậu vùng vẫy.

Phía bên này một cô gái đang tìm bạn của mình cũng cùng lúc cũng bị kéo đi để quay chương trình ghép đôi.

Cameraman hướng máy quay khắp phía , Long và người dẫn chương trình đã nhìn thấy đồng đội của anh ta và cô gái kia.

– Là bọn họ sao ? , nhanh lên tôi còn tìm bạn nữa. – Long nói.

– Đúng thế , mau tới đó thôi.

Long bước đến gần , càng nhìn lại càng thấy bóng lưng này rất quen thuộc.

Cũng đáng yêu đấy chứ.

Vỗ vai đồng đội và bạn nữ , Minh Huy nói :

– Người đến rồi này.

Cô gái quay lại nhìn , ánh mắt chạm vào vóc dáng và khuôn mặt Long… Mắt trợn trừng , miệng há ra là phản ứng của Thảo ngay khi nhìn thấy người ghép cặp với mình.

Cái gì thế này. Chẳng phải bạn của bổn cung hay sao.

Còn về phía Long , không còn từ nào trớ trêu hơn để giải thích cho sự buồn cười này. Hahahaha, phấn khích đấy chứ , hoá ra cả hai đều bị lôi đi ghép cặp. Họ nháy mắt nhau làm như không quen biết.

– Hai bạn tự giới thiệu đi ! – Người dẫn chương trình nói.

Nén cười và tỏ ra như không quen biết. Thảo hắng giọng.

– Trần Phương Thảo , 20 tuổi. Xin chào !

– Gọi tôi là Trần Vũ Long , bằng tuổi cậu. Hân hạnh lần đầu gặp.

Cả hai đang như muốn cười phá lên , lần đầu quần què gì chứ . Diễn tuồng với tôi đấy à ?

– Gặp được đối phương rồi 2 bạn cảm thấy thế nào ?

– Quá tốt , tôi thích kiểu con gái thế này. Xinh xắn cute đấy chứ.

– Cậu ta cũng rất ổn ! – Thảo nói.

– Bây giờ chúng ta sẽ làm thử thách nhé ? Bên kia có một tiệm hoa , chúng ta sẽ đi trồng hoa bất kì và xếp lên giàn. Trong thời gian 30 phút mà xếp kín giàn sẽ nhận được một chuyến du lịch đi Sa Pa 3 ngày 2 đêm để các bạn có thể tìm hiểu nhau hơn , được không ? – Người dẫn chương trình nói

Long có đôi chút phân vân , nhưng sau đó vẫn cùng Thảo được dắt đến một tiệm trồng hoa , ban đầu Thảo nghĩ dễ ợt. Trồng 30 phút thì lo gì.

Nhưng cảnh tượng khiến cô vỡ mộng.

Cái giàn hoa mà người dẫn chương trình nói chính là cái cầu bằng gỗ dài từ trên cầu thang vòng xuống.

Vỡ mộng là thế nhưng cả hai vẫn nhanh chân nhanh tay đi xúc đất , người đặt cây người nén đất , từng chậu từng chậu được đặt lên . Hai người phối hợp ăn ý khiến người làm chương trình hơi ái ngại. Chuyến du lịch khá đắt đỏ đấy , họ sắp trồng xong rồi.

Còn gần ba phút nữa hết giờ , chiếc cầu hoa cũng sắp hoàn thành rồi . Đột nhiên Long dừng lại không làm nữa và …3…2…1 Hết giờ , họ vẫn chưa hoàn thành. Chỉ còn một giỏ nữa là xong rồi. Ban tổ chức cũng không biết nên vui hay buồn đây

Nhìn giàn hoa , Thảo im lặng suốt từ nãy đến giờ. Ánh mắt vô phương và đang nghĩ gì đó. Long cũng hiểu ra ý gì đó.

– Vậy là hai bạn chưa hoàn thành được thử thách của chương trình , nhưng không sao , chúng ta có những trải nghiệm tốt đẹp với nhau mà phải không ?

Rời tiệm hoa , bên ngoài hơi lâm râm mưa phùn nhưng không vì thế mà ảnh hưởng đến lễ hội. Chương trình lại tách hai người ra và hỏi.

– Sau tất cả những gì đã trải qua cùng với thử thách vừa rồi thì trên thang điểm 10 , bạn chấm anh ta mấy điểm ?

– 5 điểm – Thảo trả lời.

– Bạn chắc chứ ? Vì nếu có một người dưới 7 điểm thì chương trình dừng lại ở đây luôn , không tiến xa thêm được nữa.

– Thế thì miễn cưỡng 7 điểm đi !

Thảo luận riêng kết thúc , Long và Thảo quay lưng vào nhau.

– Vì cả hai đều chấm cho đối phương trên 7 điểm nên bây giờ hai bạn ai muốn có một mối quan hệ tiến xa hơn đến chuyện yêu đương thì quay lưng lại nhé ?

1 …

Thảo quay lại ngay nhịp đầu , thấy cậu vẫn đứng im , tưởng rằng Long không muốn , cô cúi mặt thất vọng.

2 …. 3

Thảo ngước lên thì Long cuối cùng cậu cũng quay mặt lại , cô bất giác khép nép cúi mặt xuống mỉm cười . Người dẫn chương trình cũng nở nụ cười trên môi.

– Nếu hai người đã cùng quay lưng lại thì bây giờ là thử thách cuối cùng của chương trình. Nắm tay 30 giây hay ôm 10 giây?

– Nắm tay 30 giây.

Thảo nhìn Long , ý hỏi Long có đồng ý hay không.

Không nói gì , Long kéo Thảo vào lòng ôm lấy. Thảo đỏ mặt , nhịp tim đập nhanh chưa từng thấy , cảm tưởng như các mạch máu tiếp xúc với Long nóng bỏng lên.

Camera vẫn quay và dưới sự cổ vũ của người dẫn chương trình , cũng có rất đông người xem và vỗ tay cho cặp đôi.

Kết thúc chương trình , tạm biệt Minh Huy và ekip. Long cùng Thảo đi dọc bờ sông , gần 12 giờ rồi , họ ngồi nghỉ chân lại nói chuyện.

– Tôi tưởng cậu không đến chứ , làm tôi đợi mãi hoá ra là đi ghép đôi , cậu giỏi quá rồi.

– Ủa tôi đi tìm cậu rồi bị lôi đi ghép đôi mà. Không phải ghép với cậu hay sao ? – Long nói.

– Lần sau cấm cậu ghép đôi như này nữa nhé !

– Ừ Ừ sao cũng được … đến giờ rồi kìa.

….

Loay hoay viết ước nguyện, Thảo nhăn mặt nhăn mày. Cuộc đời cô còn cái thứ gì không đạt được nữa đâu. Gia cảnh ổn , gia đình ấm áp, bản thân cũng khá xuất sắc, còn cái gọi là tình yêu thì … Thảo quay sang nhìn Long cười cười , viết gì đó lên rồi thả.

Những chiếc đèn bay lên cao dần, có những cái bị gió thổi bay đi, có những cái đang bay bị tắt lửa mà rơi xuống mặt hồ, có những cái còn chưa kịp thả đã bị tắt luôn.

Điển hình là đèn của Long.

Long dở khóc dở mếu với cái đèn xẹp lép, bối rối nhìn Thảo, đèn của cô đã bay rất xa rồi. Cô ngồi xuống xem xét, hóa ra chỗ châm lửa của cậu bị làm rởm nên không cháy được bao lâu. Khẽ thở dài chép miệng, cô lắc đầu nhìn cậu :

– Lạy chuối trên cây, chắc cậu viết ước nguyện gì không thể thực hiện nên mới không thả được đèn đấy.

– Không thể thực hiện sao ?

Long rơi vào trầm tư. Vậy là họ không cùng thế giới thật sao.

Nhìn vẻ mặt hơi thất vọng của cậu, tự nhiên Thảo thấy mình đùa hơi quá rồi, vội vàng bào chữa:

– Tôi đùa đó. Cậu mua phải đèn rởm thôi, thử lại lần nữa xem sao , để tôi giúp cậu

– Ừ , thử lại xem thế nào.

Long nghiêm túc nói, cổ họng cậu như có gì nghẹn lại. Thảo cùng Long sửa lại chiếc đèn , không được thì đúng là cậu nên từ bỏ.

Ngòi châm lửa cuối cùng cũng xong, Long bật lửa đốt. Ngọn lửa màu cam lóe lên trong không gian, soi rọi vào hai khuôn mặt tươi cười đang nhìn nhau. Hai người ở hai bên, cùng một lúc thả chiếc đèn từ từ bay lên cao. Long cảm thấy không lúc nào ấm áp bằng bây giờ.

Nhìn cậu đang luôn mắt hướng theo chiếc đèn của hai người vừa thả, Thảo hỏi:

– Vui không?

– Ừm.

Long gật đầu. Ước nguyện đèn trời của cậu là nếu có thể , cậu muốn làm người yêu của Thảo !

HẾT CHAP 2