Mình là vợ chồng mà!!
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Mình là vợ chồng mà!!
Tác Giả : Đang cập nhật
Danh Mục: Truyện Les
Thể Loại:
Lượt Xem: 2303 Lượt Xem
Mai đã có mặt ở văn phòng trước tôi, mặc dù đến công ty rồi, tôi đi xuống căn tin dùng một tách trà rồi đi lanh quanh trong công ty, tôi đi đến đâu ai cũng cuối chào ” chào giám đốc” , lần này tôi chưa muốn bước chân vào phòng làm việc của mình, tôi xuống phòng các nhân viên bên bộ phận của tôi, vừa xem xét,vừa xem cách những người đó làm việc. Thế là tôi đến văn phòng trể hơn Mai 1h. Lúc tôi bước vào phòng làm việc.
– Giám đốc đi trể 1h rùi!
– =,= ( trời, Thiên Thiên còn chưa dám nói tiếng nào, sao cái người này dám lên tiếng chứ) tôi đến đúng giờ, nhưng tôi đi quan sát xung quanh, xem nhân viên làm việc.
– Oh! Vậy cho em xin lỗi giám đốc ( mặt cô ta lạnh tanh, chẳng có gì gọi là xin lỗi thật lòng cả) , hôm nay chúng ta sẽ đi ra ngoài quan sát thị trường lúc 10h, 1h giám đốc có một cuộc hẹn với đối tác. 3h có một cuộc họp ở công ty
– Uh, cô không nhắc chắc xíu nữa tôi cũng quên.
– Đó là nhiệm vụ của một thư kí ( mặt nghiêm nghị nhìn tôi)
Lúc đó có tiếng gõ cửa:
– Giám đốc tôi vào được không?
– Mời vào!
– Em chào giám đốc!
– Ủa? Lâm em đi đâu qua đây!
– Em xin ba cho em qua làm việc chung với anh, em sẽ là thư kí của anh, vói lại để có thể gặp Mai. ( Lâm lại nói nhỏ vào lỗ tai tôi)
– Uhm, nhưng cô thư kí mới này có vẻ nguyên tắc lắm áh, sáng sớm anh bị thọt một cái ùi ( tôi đáp nhỏ lại)
– Trong phòng có 3 người, mà nói chỉ có hai người nghe là không được, đã làm việc chung thì phải công khai. ( cô ấy mặt nghiêm nhìn chúng tôi)
– Àh! Mình là Lâm thư kí mới của giám đốc, rất vui được làm việc chung với bạn.
– Ờ! Chào Anh! Em tên là Mai.
– Ờ! Làm quen với nhau tốt lắm, hai người chuẩn bị đi. Lát nữa chúng ta lên đường.
Cả một ngày làm việc của tôi thật là mệt, nhưng cứ nghĩ đến Lâm nó cứ theo sát Mai mà Mai cứ lạnh như băng ấy. Coi bộ cô nàng này không dễ bị chinh phục đâu. Mai nguyên tắc, cái gì phải cái đây, đôi lúc tôi bực mình vì cô ấy, nghĩ đến Thiên Thiên tôi càng thấy hạnh phúc, tôi tự cười một mình. Đi ăn trưa cùng nhau, tôi thấy Lâm nó mời Mai ngồi, gắp đồ ăn cho Mai, mà nó chả thèm để ý tơi tôi gì cả, y như chỉ có nó và Mai thôi. Mà Mai cũng lạ cũng không hề có một tiếng cảm ơn, cũng không hề có một nụ cười.
Cuộc họp diễn ra 3h. Ai cũng có mặt đúng giờ, trong cuộc họp tôi được biết rằng những ngôi nhà của chúng tôi xây ở thị trường đang có trục trặc, khách hàng chúng tôi lần lượt bỏ ra đi mà không hề có một lí do, mặc dù căn nhà do chính chúng tôi xây là đầy đủ mọi thứ, lúc trước công ty chúng tôi làm ăn rất uy tín, không một khách hàng nào phàn nàn hay gì cả. Chúng tôi được biết có một công ty nào đó rất bí ẩn, đang tranh dành khách hàng của chúng tôi, bằng cách hạ giá thành xuống, như thế khách hàng mới qua bên đó.
Công việc của tôi là điều tra công ty đó như thế nào. Và tìm mọi cách để kéo khách hàng về phía tôi, tôi bên bộ phận Marketing nhưng nó cũng không kém phần quan trọng, nó ảnh hưởng rất nhiều cho công ty, công ty có như thế nào là do tôi. Cha tôi thấy bên bộ phận của tôi như vậy là chưa đủ mạnh, nên đã gọi Thảo, Lâm, Long, Kim phải giúp tôi hết sức cùng với Mai thư kí mới, và sự hổ trợ của các nhân viên dưới.
Cuộc họp lần này đầy căn thẳng, nó tồn tại sự sống còn của công ty, cả công ty đang đè nặng lên gia đình của tôi. Cha tôi bảo cứ từ từ thăm dò tình hình, đừng có gấp gáp gì hết, như thế hỏng hết việc lớn.
Trong khi đó công ty của vợ tôi, cô ấy cũng đang rối bời cả công việc, công ty ba cô ấy cũng đang trục trặc, các nhân viên và cô ấy cũng ra sức làm việc, hèn chi đêm qua cô ấy thức làm việc, mới cưới nhau thui, mà công việc đã không cho chúng tôi gần nha, nhưng không vì điều đó mà có thể ngăn cách được chúng tôi. Cô ấy đang ngồi trong phòng làm việc, thì có một người khách bỗng không mời mà đến.
– Chào Thiên Thiên!!!
– Anh Thắng! ( cô ấy vui mừng đón chào)
– Hì hì… tưởng em có chồng rồi quên anh luôn rồi chứ!!!
– Hì hì… anh đi đâu đây, lại đây ngồi uống nước với em.
– Anh nghe nói, công ty của em đang cần một số vốn để cải thiện đúng không?
– Dạ, nhưng em không biết lấy đâu ra vốn bây giờ, công ty ba càng ngày càng suy sụp.
– Hay anh cho em mượn! khi nào có đưa lại cho anh cũng được.
– Thui như vậy kì lắm! Không được đâu!
– Anh chỉ muốn giúp em thui, hãy nhận lời giúp đỡ này, coi như em đã tha thứ mọi lỗi lầm của anh năm xưa.
– Chuyện cũ rồi mà! Em đã tha thứ cho anh rôi!
– Không! Em phải nhận, em không nhận là em còn giận anh.
– Hì hì.. vậy em nhận vậy!
– Em phải kí vào bản giao kèo này cái đã!
– Ok em kí ( cô ấy thấy được sự giúp đỡ nhiệt tình của hắn ta, nên cứ kí, không hề đọc trong bản đó ghi cái gì, vì cô ấy nghĩ hắn đã hoàn lương)
– Em không đọc sao? Mà kí hết vậy.
– Em tin anh mà.
Lay hoay như thế mà đã 5h chiều rồi, cô ấy gọi điện thoại để kêu tôi đến đón cô ấy, nhưng tôi đang họp, mà cuộc họp này quan trọng nữa không thể bỏ ngang được, tôi nói cô ấy về bằng taxi, nhưng hắn không để cho vợ tôi về bằng taxi, hắn chở vợ tôi về, nhân cơ hội đó hắn mời vợ tôi đi ăn luôn, ban đầu vợ tôi từ chối nhưng thấy hắn nẳn nỉ dữ quá nên đã đồng ý, Hắn hứa sẽ đưa vợ tôi về đúng giờ, hắn giữ đúng lời hứa của mình, làm vợ tôi có vẻ tin tưởng hắn hơn.
Lúc về đến nhà thì cả hai đều chạm mặt nhau.
…….
Tôi thấy hơi khó chịu khi thấy, hắn ta đưa vợ tôi về, tôi hơi cau mày một chút, Thiên Thiên đi lại khoác lấy tay tôi, nở một nụ cười như một đứa con nít vậy.
– Sao anh đưa vợ tôi về vậy?
– Àh, hồi nãy Thiên Thiên muốn đi taxi về, tôi có xe nên chỡ cô ấy về luôn.
– Vậy sao? ( tôi nhìn Thiên Thiên , mày nhíu lại)
– Thui, vô nhà đi, lát nữa em kể anh nghe, cám ơn anh đã chở em về nhà anh Thắng.
– Uh, chúc hai người ngủ ngon, tôi về đây.
Hắn lái xe về nhà, trong lòng rất đắc thằng về những việc mình làm, hắn cầm bản hợp đồng mà vợ tôi đã kí, rồi cười thật mãn nguyện. Trong khi đó, ở trong nhà mọi người hình như chưa về thì phải, chỉ có tôi và vợ thôi, vào phòng vợ cởi áo vest của tôi ra, tháo cavat tôi ra, đem đi giặt, còn tôi thì đi tắm xong. Bụng đói quá nên Thiên Thiên xuống làm bữa tối cho tôi, cô ấy làm mì gói xào hải sản cho tôi ăn.
Món ăn tuy đơn giản nhưng nó ngon đến lạ lùng, chứa bao nhiêu tình yêu thương Thiên Thiên dành cho tôi, cô ấy kêu tôi lên phòng trước đi để cô ấy dọn dẹp tý lên liền. Tôi vào phòng, nằm trên giường với chiếc laptop trên tay, tôi đang xem lại một số những dữ liệu quan trọng.
– Anh còn làm việc hả? ( cô ấy đến bên tôi, nằm dựa vài vai của tôi)
– Uhm, anh chỉ coi sơ sơ thui àh. ( tôi đưa laptop qua bên bàn sát bên tôi)
– Hôm nay, anh Thắng đến giúp công ty của ba em, dạo này công ty thiếu hụt vốn quá, anh ấy năn nỉ quá nên em nhận một số tiền của anh ấy, lúc em gọi dt cho anh, là em tính về bằng taxi rồi, mà anh Thắng cứ đòi chở em về, ùi mời em đi ăn nữa. Em không từ chối được, nên phải đi.
– Sao hắn tốt với em thế?
– Anh ấy nói là anh ấy hối hận lắm, mún làm vậy để xin lỗi em về chuyện năm xưa?
– Nè! Hog được quay lại với hắn đâu nha! ( tôi gằn giọng) thấy đi chung là anh bực mình rồi.
– Hihi.. chồng của em biết ghen kìa, nhìn anh mắc cười quá àh.
– Với số tiền như vậy sao em không nói anh? Anh cũng giúp được cho gia đình mà? Anh là con rể mà!
– Gần đây em thấy , anh bận mà, em không muốn làm phiền.
– Làm phiền gì? Đã là vợ chồng với nhau, em còn nghĩ đến việc phiền hay không phiền sao?( tôi giận ngồi dậy, không ôm Thiên Thiên nữa)
– Thui mà đừng giận mà ( cô ấy ôm tôi từ phía sau)
– Hog kịp đâu, anh giận mất rồi!!!
– Làm sao để anh hết giận em bi giờ? Chồng gì mà nhõng nhẽo thấy sợ?
– Làm cái này nè! ( tôi quay qua đè cô ấy nắm xuống, tôi hôn lên má cô ấy)
– Hihi.. vậy thì làm đi.
Tôi hôn lấy đôi môi của em, em cũng đáp trả lại cho tôi một nụ hôn sâu sắc, và cứ thế y như lúc chúng tôi ở khách sạn, tôi lại được khám phá thân thể của em một lần nữa, em thật tuyệt vời, với các đường cong trên cơ thể, một lần nữa tôi lại nghe tiếng rên của cô ấy, tiếng thở dốc càng ngày càng mạnh, tiếng rên ngày càng lớn, nó mún phá vỡ cả căn phòng, tôi như một con thú thèm khát em.
……
Buổi sáng thức dậy, tôi không thấy em bên cạnh, chỉ thấy một tờ giấy ” vợ phải đi làm sớm, hôm nay công ty họp, em đã làm bửa sáng để dưới nhà đó, vợ thương chồng lắm” tôi nở một nụ cười thật tươi, thay đồ xuống dưới ăn sáng, bửa ăn sáng của tôi lại kèm theo một tờ giấy nhỏ ” ngon miệng nha chồng yêu của em”
Và cứ thế thời gian cứ trôi qua, trôi qua. Thắm thoát cũng được một năm trời, tôi được biết công ty ba cô ấy sắp phá sản, ba của Thiên Thiên vì chịu không nổi cú sock này phải vào nằm trong bệnh viện để điều trị, công ty bây giờ chỉ còn một mình cô ấy gánh vác, và cái tên Thắng kia, hắn cũng gần gũi với vợ tôi cũng được một năm trời, hắn làm mọi thứ, như là hắn đang đền bù lại tất cả cho vợ của tôi, hắn lo giấy tờ cho công ty của ba cô áy, hẳn làm mọi thứ để cô ấy nhìn vào cứ tưởng rằng hắn đang cố gắng hết sức để lấy lại công ty cho ba cô ấy. Và thiên thiên gần như bị một cái gì đó hút hồn, thiên thiên động lòng và bắt đầu trở lại thời yêu thương của trung học phổ thông.
Còn về phía tôi, đám cưới với cô ấy không được bao lâu, thì công ty xảy ra nhiều chuyện, công ty kéo tôi vào công việc, không chỉ mình tôi, mà tất cả mọi người trong gia đình ai cũng mệt mỏi, cô 3 thấy bực mình vì suốt ngày chồng mình cứ công việc, công việc và công việc, chẳng dành một chút thời gian riêng tư gì cả. Vợ chú 4 cũng cằn nhằn y như vậy.
Nhưng riêng Thiên Thiên không cằn nhằn tôi một câu nào cả, hình như cô ấy có vẻ hiểu được nổi mệt nhọc trong đầu của tôi. Quả đúng là vì công việc nên gần đây, tôi ít quan tâm chăm sóc cho cô ấy lắm, ngay cả thời gian đi thăm ba vợ cũng không hề có. Vừa đi làm về là tôi đã lăn ra ngủ, chẳng còn biết trời chăn mây gió gì cả, thậm chí có khi tôi đi làm về rất khuya, cô ấy đã ngủ trước, tôi cũng chẳng thèm thay đồ gì, lên giường ôm cô ấy vào lòng nằm ngủ cho đến sáng.
Tôi tự hứa với lòng mình sẽ sắp xếp công việc lại, dành thời gian cho cô ấy nhiều hơn, ghé thăm ba của cô ấy. Tôi thấy mình tệ quá, ngay cả chút thời gian dành cho vợ mình cũng không có, tôi ôm cô ấy chặt hơn.
– Hôm nay anh làm sao vậy? ôm em cứng ngắt.
– Im lặng nào! Nghe anh nói nhé! Anh yêu em nhiều lắm, anh xin lỗi gần đây không có thời gian dành cho em, công việc anh nhiều quá, sao em không cằn nhằn anh câu nào hết vậy, anh thấy cô 3, cô 4 nhằn mấy chú nhiều lắm.
– Em hiểu mà!!
– Ngày mai anh đưa em vào bệnh viện thăm ba ha!
– Thật không? Anh nói là phải giữ lời đó ( cô ấy quay qua tưa đầu vào lòng tôi)
– Anh hứa mà! Anh yêu em!
– Em cũng yêu anh nhiều lắm! ( cô ấy cho tôi một nụ hôn thật sâu)
……
Tôi quay qua, thì thấy cô ấy đã ngủ mất rồi, tôi thì không ngủ được, gần nay tôi có nghe nhân viên nói rằng vợ tôi hay đi chung với Thắng, tôi cũng chưa hỏi tôi về chuyện này nữa, nhưng tôi tin vợ tôi sẽ không lừa dối tôi, để đi ngoại tình với hắn, tôi yêu Thiên Thiên rất nhiều.
Bỗng dưng tôi nghe thấy vợ la lên mà trong trạng thái vẫn còn mê ngủ :” caca đừng bỏ em, em xin anh, đừng đi mà” cô ấy làm tôi lo lắng, tôi đánh thức cô ấy:
– Anh nè! Em có sao không? Em mơ thấy gì vậy?
– Anh! Em sợ quá! Em mơ thấy anh rời xa em mãi mãi, em sợ quá!
– Không sao đâu, chỉ là mơ thôi mà, anh sẽ luôn ở bên em,dù có bất cứ chuyện gì xảy ra
– Nhưng em sợ quá!!!
– Không sao đâu mà!
– Hum nay chúng mình nói chuyện đến sáng nha, em không dám ngủ đâu, em sợ lại thấy cảnh đó một lần nữa!
– Uhm, thức tới sáng luôn, anh có chuyện này muốn hỏi em?
– Anh nói đi!
– Anh nghe nhân viên nói, em thân với Thắng lắm hả?
Thiên Thiên im lặng một hồi lâu, rùi mới trả lời tôi, Thiên Thiên kể hết mọi chuyện cho tôi nghe, hiện giờ hai người như hai bạn thân với nhau thôi, Thiên Thiên nói với tôi như vậy, nhưng không dám nhìn thẳng vào mắt tôi, những gì Thiên Thiên nói tôi đều tin là Thiên Thiên nói thật với mình, bất chợt tôi hôn Thiên Thiên thật lâu.
– Anh tin vợ của anh! Nếu Thẳng tốt như vậy, anh cũng mừng cho em, có thêm một người bạn tốt.
Thiên Thiên không trả lời tôi, mà ôm tôi ngủ cho đến sáng! Thế là tôi tin Thắng sẽ là người bạn tốt của vợ tôi, nhưng tôi không biết được âm mưu của hắn là gì cả? hắn ít khi xuất hiện trước mặt tôi.
Tôi đã xin cha cho tôi ra ở riêng, vì thấy vợ của mình cực quá, đã làm việc mệt như vậy, về nhà phải lo cơm cho cả gia đình, cha tôi cũng thấy điều đó nên đã đồng ý cho tôi mua một căn nhà, tôi giấu bí mật này không cho Thiên Thiên biết, coi như một món quà tôi dành tặng cho cô ấy.
Buổi sáng đến nhanh quá, tôi và Thiên Thiên đã có mặt trong bệnh viện, Thiên Thiên mua nhiều trái cây, rồi cả hoa nữa, Thiên Thiên ở phòng bệnh của ba cô ấy, còn tôi thì đi gặp bác sỉ hỏi thăm tình hình sức khỏe của ba cô ấy.
– Chào Bác Sỉ, chủ tịch Nun như thế nào rồi ạ?
– Anh là gì của ông ấy?
– Àh, tôi là con rể của ông ấy.
– Uh, tình trạng sức khỏe nhìn có vẻ khả quan hơn, nhưng đừng để ông ấy bị sock, sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
– Vậy hả bác sĩ? Ba vợ tôi chừng nào mới được xuất viện?
– Chưa xuất viện được đâu, phải để đây cho chúng tôi theo dõi, cứ cố gắng làm cho ông ấy vui vẻ là được, như thế sẽ giàm bệnh đi nhiều đó!
– Uh, tôi hiểu rồi, cám ơn bác sĩ.
Tôi về phòng bệnh của ba vợ tôi, tôi thấy hai ba con họ đang trò chuyện rất vui, Thiên Thiên đang xoa bốp cho ông ấy.
– Con rể của ta đây sao?
– Dạ, con đây ba.
– Sao bây giờ con mới theo vợ vào thăm ba hả?
– Dạ, con bận nhiều quá, hôm nay con mới rảnh qua thăm ba đây.
– Con lo cho vợ con sao? Mà ba nhìn nó, thấy nó ốm quá vậy nè?
– Dạ, con xin lỗi ( tôi nhìn kỉ mới thấy cô ấy ốm và xanh xao hẳn đi)
– Ba ui, đừng trách anh ấy, tại con gần đây ăn không được.
– Con sẽ chăm sóc vợ con mà ba.
– Uhm, được rồi.
– Dạo này công ty sao rồi con gái của ba?
– Dạ, tình hình công ty đã đỡ hơn nhiều rồi ( cô ấy đang nói dối đó)
– Phải vậy không caca?
– Dạ phải thưa ba ( tôi đồng lỏa với vợ nói dối, vì bác sĩ dặn không được để có cú sock nào với ba)
Uhm, vậy ba cũng mừng, có thể yên tâm nằm đây dưỡng bệnh
……..
Thăm ba xong, tôi chở vợ đến căn nhà tôi mới mua, lúc đi tôi che mắt cô ấy lại, không cho cô ấy biết, tôi sẽ dẫn cô ấy đi đâu, tôi chỉ nói có một món quà bất ngờ muốn dành tặng cho cô ấy. Tôi dẫn cô ấy vào nhà, nhưng chưa tháo khăn bịt mắt cô ấy ra, tôi mở ra khăn bịt mắt ra, nói nhỏ vào tai cô ấy ” ngôi nhà này là của anh và em, anh không muốn thấy vợ mình cực khổ, nên đã xin phép cha, cho tụi mình được ra ngoài sống, anh yêu em”.
Cô ấy rất vui, cô ấy ngó khắp căn nhà, từ phòng khách, nhà bếp, nhà tắm và phòn ngủ của hai chúng tôi, cô ấy rất thích nhà bếp, tôi đã cố tình chọn căn nhà có nhà bếp nhìn đẹp nhất, vì tôi biết vợ tôi sẽ rất thích nó, sẽ nấu cho tôi những món ăn thật ngon, theo cách suy nghĩ của tôi, nhà bếp là nơi mang đến hạnh phúc.
Cô ấy vào phòng ngủ, cô ấy ngồi lên giường nhúng nhúng mấy cái, cô ấy rất thích, tôi có dành riêng một bàn trang điểm cho cô ấy. Cô ấy ngồi vào bàn trang điểm ngắm mọi thứ mỹ phẩm tôi đặt trên đó. Tôi bước tới gần cô ấy, cả hai chúng tôi đều nhìn vào kiếng, tôi hơi khom người xuống, ôm cô ấy từ phiá sau.
– Lúc nào ở bên em, anh đều thấy nhẹ nhõm hẳn đi, không còn thấy nặng nề, nhức óc với công việc nữa.
– Anh , còn đồ đạc thì sao?
– Anh kêu người đem qua rồi, em không cần lo đâu.
Tôi vừa nói dứt câu, thì người đem đồ đạc của tôi và vợ tôi đem đến, tôi cùng vợ soạn đồ, tôi cùng vợ đi siêu thị, mua thức ăn và những thứ linh tinh cho căn nhà mới của chúng tôi, chúng tôi đi khắp siêu thị, ai nhìn thấy cũng đều ganh tỵ với vợ chồng tôi, họ ước được như vợ chồng tôi, cô ấy còn mua bia cho tôi nữa chứ, để trong tủ lạnh, khi nào tôi muốn uống chỉ cần vào tủ lạnh là có, tôi thì đi xem mấy chai rượu tây, đem về nhà cũng vài chai để có dịp gì đó uống mừng chẳng hạn.
Cô ấy thật ác, lúc đem đồ siêu thị về, cô ấy chẳng thèm sách phụ tôi, để cho một mình tôi sách hết, về đến nhà việc đầu tiên của tôi là quăn cái đóng đồ xuống đất và thở hổn hển, cô ấy thì tươi cười có vẻ đắc chí như đã hành hạ tôi xong vậy.
– Hôm nay em phạt anh đó, vì đã không dành thời gian cho em.
– Rồi rồi, bà xã yêu quý của anh, để cho anh thở cái đã, em muốn phạt anh cái gì nữa đây?
– Anh sẽ lau nhà từ trên xuống dưới, sau đó làm bữa tối cho em.
– Hả? ( tai tôi như bị con gì cắn vậy, em nỡ lòng nào, thiệt chứ)
– Thui, bớt cho anh đi.
– Không được, tội anh nặng lắm áh, phạt như thế để cho anh thấy vợ anh cực như thế nào? Hihi.. ( cô ấy cười ranh mãnh)
Thế là tôi phải làm thôi, cho dù tôi có năn nỉ cách mấy, cô ấy vẫn giữ nguyên ý định, tôi thì làm việc nhà thở không ra hơi, còn cô ấy nằm trên ghế sofa xem tivi cười tủm tỉm, lâu lâu cô ấy nhìn tôi làm việc mà cười không ngưng, đúng là hôm nay tôi bị phạt thật rồi, đã vậy còn phải làm buổi tối nữa chứ. Làm xong hết tôi mới thấy được cái cực của vợ tôi, tôi leo lên giường ngủ một mạch vì mệt quá.
Thiên Thiên nhìn tôi cười, cô ấy thấy mình hình như chính tay mình phạt hơi nặng tay, nhưng đôi mắt cô ấy chợt buồn đi, vì bây giờ cô ấy cũng đang có tình cảm với Thắng, cô ấy không biết làm sao cả, vì lúc trước caca không giành thời gian, quan tâm , chăm sóc cô ấy, làm cô ấy cảm thấy cô đơn, cô ấy kiếm Thắng làm bạn, bây giờ ” tình cũ không rũ cũng đến”, nhưng cô ấy vẫn yêu caca hết lòng, cô ấy sẽ tìm mọi cách để không còn tồn tại tình cảm với Thắng nữa, việc này caca chưa biết, chỉ nghĩ Thắng đang là bạn rất thân của Thiên Thiên mà thui.