Mình là vợ chồng mà!!

Ở nhà bếp Mai đang làm cháo cho Thiên Thiên, còn Lâm thì chỉ đứng ngó thui, không biết mình giúp Mai như thế nào, Lâm cũng chưa từng vào bếp bao giờ.
– Cái ông kia! Sao không phụ? Đứng đó ngó cái gì hả?
– Lâm lâm….. không biết phụ cái gỉ cả?
– Ông chưa bao giờ vào bếp sao?
– ờ ..chưa.
– con trai gì mà tệ quá vậy? thấy anh caca của anh không? Giỏi từ trên xuống dưới.
– Anh caca khác tui khác.
– Khác gì đâu, cũng đàn ông với nhau thui, sao caca làm được còn ông thì làm không được hả?
– Tui tui…. Mai nói tui làm gì đi, để tui phụ cho.
– Ông lấy gạo, bỏ vào nồi, ít thôi, cho nhìu nước tý, để nấu cháo đó, biết làm không hả?
– Biết sao không? Rồi làm gì nữa?
– Đem con cá này đi rữa, còn lại để tui làm. Ông đi học nấu ăn di nghe chưa? Mốt về nấu cho vợ ông ăn.
– Hả? đáng lẽ vợ phải nấu cho tui ăn chứ.
– Thời buổi bây giờ rồi, ông còn cái tư tưởng đó hả? hèn chi không ai theo?
– Mai theo Lâm đi, Lâm sẽ học nấu ăn , rồi nấu cho Mai ăn.
– Ông đừng có mơ, chừng nào ông như anh của ông đi, rùi mới nói chuyện với tôi.
Cả hai lay hoay dưới bếp, cứ dằn co qua lại, thế là quên nồi cháo, cháo bị khét, Mai nhìn Lâm như mún xé xác Lâm ra, bao nhiêu công sức làm, bị thành cháo khét hết. Mai bưng tô cháo lên, nói là tại vì lo dằn co với em của tôi, nên cháo mới khét, tôi cũng bó tay, tính đi xuống làm lại cho Thiên Thiên, nhưng cô ấy nói không sao, ăn cũng dc mà, không đến nổi nào đâu.
Cả tôi, Lâm , Mai đang ngồi nói chuyện với Thiên Thiên, để cho cô ấy ổn định tinh thần hơn, thì chú 3 gọi điện thoại cho tôi, gọi tôi về nhà cha tôi gấp có chuyện cần bàn, tôi phải đi ngay, nên nhờ hai đứa kia chăm sóc Thiên Thiên dùm tôi.
Về nhà cha của tôi, thì tôi ngồi nói chuyện với Cha, chú 3, chú 4, chú 5 của mình.
– Vợ con khỏe được tý nào chưa? (cha tôi hỏi với giọng lo lăng)
– Dạ, cũng đỡ ùi cha, cô ấy mới dậy hồi trưa.
– Chú 3 có tin này cho con, theo cả nhà mình nó là tin tốt.
– Tin gì vậy chú 3?
– Công ty ba vợ con, có thể lấy lại được. Nhưng mà……
– Sao chú 3?
– Con phải đi Malaysia 2 tháng, chỉ một mình con đi mà thui. ( chú 4 lên tiếng)
– Hả? tại sao con phải đi Malaysia chứ?
– Vì chúng ta sắp biết được ai là kẻ phá hoại công ty của ba vợ con, theo cha biết tên đó cùng từng làm cho công ty mình mém chút cũng chao đảo, nhưng nhờ có con và các em, nên đã lật ngược tình thế.
– Vậy hả cha?
– Uhm, cha nghe nói cái tên Đại Bàng đó, rất tinh vi, hắn làm cùng lúc cả hai công ty chúng ta, nhưng sao hắn chỉ hạ được công ty của ba vợ con mà thui.(chú 5 nói)
– Vậy chừng nào con mới đi.?
– Khi nào đi, chú 4 sẽ nói cho con biết. Việc bây giờ quan trọng nhất, con phải ở bên Thiên Thiên.
– Dạ, con hiểu rồi!
Trong khi chúng tôi tìm cách lấy lại công ty cho ba Thiên Thiên, và cố gắng không để cho ba Thiên Thiên biết, thì bên kia cũng có người đang tìm cách cho kế hoạch đen tối,phục vụ một mục đích có lợi về tiền bạc cho kẻ đó hơn.
Các đàn em đang ngồi xung quanh hắn với vẻ mặt căn thẳng, vì cái tên mật thám hắn sai moi thông tin của ba vợ tôi, đang bị bắt và cảnh sát đang tra hỏi điều tra, gần đây các công ty lần lượt phá sản,chỉ riêng công ty gia đình tôi là chống chọi được cho đến bây giờ.
– Đại ca ơi, tên kia bị bắt rồi làm sao đây?
– Haha… tụi bay yên tâm, nó không dám khai lời nào đâu, nó mà khai là cả nhà nó chết hết, có cho nó 10 cái mạng nó cũng không dám ( hắn hút điếu thuốc, có người đẹp mồi thuốc cho hắn )
– Đại ca đúng là ĐẠI BÀNG của tụi em.
– Việc tao giao cho tụi bay làm đến đâu rồi hả? chừng nào qua Malaysia đây?
– Đại ca từ từ, tụi em chuẩn bị hết rồi, tụi em chờ thời điểm thích hợp, sẽ đưa hàng “trắng” qua bên đó, chúng ta sẽ nhận được số tiền khá là béo bỡ.
– Uhm, tụi bay cũng phải coi chừng, đừng có ỷ y với mấy tay cớm đó.
– Đại ca cứ yên tâm, tụi em lo hết từ đầu đến cuối hết rồi. Đại ca gia đình người yêu cũ của đại ca sao rồi? ( hắn hỏi không chớp mắt )
– Àh! Tao không ngờ,cái tên caca đó ngu đến như vậy, để tao đi chung với vợ nó 1 năm trời, mà không hề biết gì. Đúng là ngu chưa từng có!! Haha….
– Là sao đại ca? em không hiểu?
– Đồ ngu, tao nói vậy cũng không hiểu, hắn vẫn còn tin tao là đã trở thành người tốt, hắn nghĩ tao là bạn thân của vợ hắn, hắn không hề nghi ngờ một chút gì hết. Đúng là ngu, haha….
– Wow… đúng là đại ca của tụi em, đại ca của em có tài đóng kịch tài thật đó.
– Trời, mày đã gọi tao là đại ca, thì phải xứng với cái tên chứ, ngày mốt tao sẽ ghé thăm con nhỏ đó,rồi tao sẽ tính tiếp nên làm gì? ( hắn chỉ lo nghĩ đến Thiên Thiên,mà quên mất đi ba của cô ấy)
– Đại ca, em mới biết được một thông tin khá béo bỡ.
– Tin gì nói mau!
– Sắp tới cái tên Caca hắn sẽ đi công tác xa ở bên nước ngoài, em nghe nói là đi đến hai tháng lận, hắn đi một mình không hề có Thiên Thiên đi theo.
– Hahah…. Mày giỏi lắm tao sẽ thưởng cho mày, Thiên Thiên ơi, tao sẽ phá nát cả gia đình mày, tao sẽ không cho mày còn gì cả, kể cả chồng của mày, tao sẽ làm cho nó, đau đớn, tao sẽ làm cho nó đuổi mày ra khỏi nhà. Haha… ( giọng cười của hắn đầy man rợ, đầy sự hận thù)
– Đại ca! sao đại ca ghét gia đình đó như vậy dữ vậy?
– Áh! Để tao kể cho chúng mày nghe, khi xưa nó là bồ của tao hồi còn phổng thông kìa, con này nó ngoan lắm i, nó không có như gái quán bar mày ơi, tao chỉ cần hạ mình, dùng những hành động lấy lòng nó, nó yêu tao thật, nhưng tao chỉ là vui đùa qua đường mà thui, tao dụ nó làm tình với tao, nó có bầu. Nó tìm tao, nhưng tao chối, rồi nó tự đi giải quyết cái thai luôn.
– ủa? nếu chỉ vậy thôi thì…….
– Ai nói với mày như thế là hết hả? còn nữa, tao không biết nó có kể cho chồng nó nghe hết hay không? Hay chỉ kể khúc đầu rồi im luôn.
– Khúc sau thì sao đại ca?
– Tao đang ngủ ở nhà một giấc thật ngon, thì công an ập đến cồng đầu tao, vì tội lừa đạo, xâm phạm tình dục, tao nghĩ chỉ có nó báo thui, ngoài ra làm gì ai biết mà báo, buổi sinh nhật của nó tao ghé qua, nó như chết đứng như thấy tao.
Hắn kể câu chuyện trong sự tức giận, chỉ muốn trả thù Thiên Thiên mà thôi, tôi không biết kếh hoạch tiếp theo của hắn là gì , khi tôi đi xa.
…..
Lúc tôi về nhà , thấy Mai và Lâm đang dành nhau cái TiVi. Mai thì muốn xem thời trang, Lâm thì muốn xem đá banh, lúc tôi hỏi thì Thiên Thiên đang ngủ trên phòng, tôi lên phòng ngó xem cô ấy như thế nào, rồi đi xuống dưới nhà, hai đứa vẫ dành nhau cái TV.
– Nè! Ông con trai sao không biết nhường con gái gì hết vậy?
– Mai đi ăn hay uống nước với tui đi, tui nhườn cho Mai xem.’
– Không bao giờ!!!
– Vậy thì tôi sẽ giành với Mai tiếp.
– Lâm àh!!! Nhường cho cô ấy đi, xuống đây anh nói chuyện.
– Đi xuống dưới đi kìa, ông anh kiu kìa,
– Uhm.
Tôi và Lâm đi xuống nhà bếp ngồi nói chuyện.
– Hồi nãy cả nhà nói anh phải đi công tác xa, ở Malaysia lận, đi đến hai tháng.
– Trời đi cái gì mà dữ vậy người ta đi công tác, nhiều lắm chừng 2 tuần.
– Uhm, anh cũng không biết sao đi Lâu như vậy nữa.
– Anh đi như vậy ai chăm sóc cho chị ấy?
– Uhm, anh cũng đang suy nghĩ, àh, lúc anh đi, mấy em qua chơi thường xuyên với chị ấy, rồi ngủ lại cũng được, có phòng mà,
– Dạ, cũng được.
– Chuyến này anh đi là để lấy lại công ty cho ba vợ anh.
– Cố lên anh!!!
Tối hôm đó, Mai và Lâm ở lại ngủ ở nhà tôi, ngủ chung một phòng, giống như lúc tôi và Thiên Thiên ở khách sạn, Mai ở trên giường, còn Lâm ở dưới đất. Nhưng tối đó không biết làm sao, sáng thức dậy thì Mai đang nằm kế Lâm, ôm Lâm ngủ.
Cả hai thức dậy,tiếng hét của họ làm cho tôi và Mai đều tỉnh giấc, tôi qua xem coi có chuyện gì mà la dữ vậy, mở phòng thì thấy Mai tát cho Lâm một cái thật mạnh.
– Anh đã làm gì tôi hả? tại sao tôi lại nằm chung với anh?
– Lâm không làm gì Mai hết, thật sự Lâm không biết gì hết, thức dậy thì thấy Mai nằm kế bên mà.
– Anh còn nói nữa hả? tránh xa tôi ra.
Oh Oh, đúng là chuyện không hay xảy ra rồi, Lâm bị ăn Tát, cả ngày ở công ty, Lâm tìm cách giải thích nhưng Mai có chịu nghe đâu, tôi cũng đành bó tay, trong khi Mai lạnh lùng với Lâm, còn tôi thì Mai vui vẻ, nói chuyện ngọt ngào biết bao nhiêu, khiến tôi cũng thấy ngượng, Lâm thấy bực mình, bỏ đi xuống căn tin uống cà fe cho hạ giận xuống, Lâm vừa đi ra khỏi phòng, Mai trở về trạng thái ban đầu nghiêm nghị lúc đầu.
– Anh thấy nó có vẻ bực mình đó Mai!
– Kệ anh ta, em không quan tâm.
– Sao lại kệ được, nó thích em mà! Chuyện hồi sáng, anh nghĩ nó không tệ như vậy đâu, gia đình anh khó lắm, không cho phép nó làm chuyện bậy đâu.
– Lỡ anh ta làm ai mà biết được.
– Anh lấy danh dự mình ra đặt lên nó nè. Em tin chưa?
– Thui được rồi em tin.
– Anh caca em có chuyện này muốn nói?
– Em nói đi. Anh sẵn sàng nghe đây.
– Lúc đầu, em thích anh đó Caca, nên em cố gắng tỏ vẻ nghiêm nghị để không cho ai thấy điều đó cả.
– (tôi im lặng)
– Rồi em thấy anh, lo lắng cho chị Thiên Thiên, chăm sóc cho cô ấy, tìm cách giúp công ty ba cô ấy, rồi tối hôm qua, lúc nữa đêm hôm qua, em không ngủ được, em đã dòm lén anh, thấy anh làm việc, thấy anh qua về phòng coi vợ của mình như thế nào, thấy được nổi lo lắng của anh dành cho Thiên Thiên, thấy anh cầm đôi tay của chị ấy, đặt một nụ hôn lên bờ má của chị ấy, trong khi ấy chỉ đang ngủ say.
– Mai ah!
– Em biết, em không thể nào làm người thứ ba để phá tan hạnh phúc của hai người được. em không cho phép mình làm điều đó. Tối hôm qua mệt quá, em đã nằm dưới đất ngủ luôn, mà quên mất Lâm đang nằm dưới đó, sáng dậy chợt nhớ ra mình đã làm gì, không biết xử lí ra sao, nên em đã hành động như vậy.
– Mai àh! Anh chỉ xem em là em gái của anh thôi!
– Vậy từ giờ trở đi, anh là anh trai của em được không?
– Hì hì… đương nhiên là được rồi ( tôi bắt tay cô ấy) Em nên xuống dưới căn tin đi, coi chừng có chuyện xảy ra đó.
– Hì hì…
Tôi không ngờ người con gái khó chịu đó lại thích tôi, đúng là khó hiểu thật, nhưng tôi chẳng hề có một cảm giác gì với cô ấy cả, vì bao nhiêu tình cảm tôi chỉ dành cho Thiên Thiên mà thôi, không hề có một người con gái nào khác, lúc xuống căn tin Lâm ngồi uống ca fe một mình, Mai đến xin lỗi vì hồi sáng đã tát Lâm, nhưng Mai không nói nguyên nhân như lúc kể cho tôi nghe, Lâm nó thích Mai thật, nên cũng dể dàng bỏ qua tất cả, và cũng chẳng cần biết lý do tại sao hôm qua Mai ngủ chung với nó.
Từ đó trở đi nó và Mai ngày càng thân thiết với nhau hơn, tình cảm Mai dành cho tôi cũng đã tắt, Mai không còn thích tôi nữa. Sức khỏe của Thiên Thiên cũng hồi phục, nhưng đều tôi thắc mắc sao cái tên bạn thân Thắng không hề đến thăm Thiên Thiên, hắn đâu rồi, từ khi công ty phá sản là hắn cũng biến mất tiêu, tôi bắt đầu có cái nghĩ gì đó không tốt về hắn.
……..
Vào một buổi chiều, tôi vừa đi làm về là ghé qua tiệm trang sức, mua cho em một sơi dây chuyền, tôi lái xe đến một tiệm hoa, mua bó hoa hồng tươi, bó hoa màu hồng chứ không phải màu đỏ như những bó hóa kia. Tôi để hoa trong xe, dây chuyền tôi cất vào va li của tôi.
Tôi chạy về nhà rước em:
– Chúng ta đi đâu vậy anh?
– Hì hì… anh sẽ dành cho vợ một bất ngờ.
– Lúc nào anh cũng dành bất ngờ cho em.
Các bạn có biết tôi đi đâu không??? Tôi đố các bạn đấy, hì hì… có thể có người đoán trúng, có thể có người đoán trật, tôi không làm cho các bạn tò mò nữa. Tôi đưa em đến Đà Lạt, nơi mà tôi đã cầu hôn em, hôm nay là ngày ki niệm một năm cưới của em và Tôi, em ngủ thiếp đi khi tôi chở em đến Đà Lạt.
– Em dậy đi, chúng ta đến nơi rồi!
– Anh chở em đi đâu, mà em ngủ luôn vậy nè!
– Mở mắt ra, anh có gì dành cho em nè!
– Khách sạn này trông quen quá!
– Ra xe em sẽ biết nơi này là đâu.
Cô ấy nhìn xung quanh, đã nhận ra, trước mặt cô ấy là Khách Sạn với những ánh đèn trong đêm tỏa sáng, ngước lên bầu trời là những vì sao, chúng nó đang nhìn vào em và tôi, tôi thấy nụ cười hạnh phúc đang nỏ trên khuôn mặt của em, tôi tiến đến gần em từ phía sau, tôi ôm lấy em. Hạnh phúc!
– Hôm này là ngày gì vậy anh? Sao anh lại chở em ra đến tận đây?
– Hôm nay là kỉ niệm ngày cưới của chúng ta! Em có thấy những vì sao ở trên đó không?
– Chúng đẹp thật đó, như đang rọi sáng cho tình yêu chúng ta.
– Em có muốn hái những vì sao đó xuống không?
– Hì hì…. Mún, nhưng sao hái được chứ?
– Nè!!! ( tôi đưa tay lên bầu trời, lấy tay bắt vì sao đó cho em, tôi mở tay ra thì sợi dầy chuyền ngôi sao rớt xuống trước mặt của em)
– Dể thương quá!!! Đẹp quá!
– Vì sao này anh chỉ dành tặng cho riêng em.
– Để anh đeo nó cho em! Xong rồi đó!
Em quay lại, cho tôi một nụ hôn trên má, tôi nhìn em mỉm cười hạnh phúc, em đúng là thiên thần của đời tôi, tôi sẽ không bao giờ để em rời xa tôi một bước nào, tôi ôm lấy em, hơi khơm người xuống, trao cho em nụ hôn ngọt ngào, hai bờ môi gắn chặt vào nhau, cũng vừa lúc đó, pháo hoa nổ rực sáng cả bầu trời, tôi đã sắp đặt sẵn để có thể dành cho em những điều bất ngờ nhất! và đêm đó chúng tôi đã “vui vẻ” bên nhau.
Sáng hôm đó tôi đưa em về nhà, rồi đưa em vào bệnh viện thăm ba của em, lúc tôi và em đến, cả nhà tôi đều có mặt đông đủ, tôi thắc mắc tại sao cả nhà tôi đều ở đây, khuôn mặt cả nhà tôi chẳng hề có một nụ cười, y như sắp mất đi một thứ gì đó, bác sĩ đang thăm dò sức khỏe của ba vợ tôi, nhưng sao tôi thấy ba vợ tôi không cử động gì hết. Tôi bắt đầu cảm thấy có điềm xấu, tôi ôm lấy em, em hướng về ba của mình hồi hộp chờ đợi kết quả của bác sĩ.
– Tôi rất tiếc! ông chủ tịch Nun đã qua đời.
Sao? Tôi có nghe lầm không? Không thể nào, bác sĩ nói ba vợ tôi đã khỏe lại rất nhiều rồi má! Chuyện gì đã xảy ra với ba vợ tôi khi tôi và em vắng mặt chứ. Thiên Thiên lúc đó chạy nhào đến ôm ba của mình, khóc nức nỡ, cô ấy không tin những lời bác sĩ nói, cô ấy quay sang nhìn mọi người. Nhìn cha tôi, chú tôi, cô tôi.
– Ba con không thể chết được, mọi người nói với con là ba con không chết đi, ba con chỉ đang ngủ thôi, chỉ ngủ thôi mà ( em nói trong nước mắt chảy không ngừng)
Cả gia đình tôi đều im lặng, cha tôi rơi nước mắt vì đã mất đi người bạn thân của ông, không khí của căn phòng chẳng còn gì gọi là vui vẻ, nó có chỉ có sự im lặng, tiếng khóc tiếng gào thét của em, khi mất công ty và ba của em, người thân thiết nhất với em trên cõi đời này, tôi đến ôm lấy em vào lòng, nước mắt tôi cũng chảy, bây giờ tôi biết em chỉ còn mình tôi, chỉ còn dựa dẫm vào gia đình tôi, em không còn người thân nào cả, em không còn gì cả. Cô ấy khóc nức nỡ, ước cả vai áo của tôi.
Lúc đó trong trí nhớ của tôi, tôi nhớ lại, lúc ba vợ trao tay Thiên Thiên cho tôi, đã nói với tôi một điều “Ba trao đứa con gái duy nhất của ba cho con, hãy thương yêu và chăm sóc nó dùm ba.” Câu nói đó, làm tôi ôm em chặt hơn. Lúc đó mọi người cũng ra ngoài hết, chỉ còn ba người đã ra đi mãi mãi, em và tôi.
– Anh ra ngoài dùm em được không? Em muốn ở lại với ba!
Tôi buôn em ra, vỗ vai em và bước đi ra ngoài, còn em thì ở bên trong với ba, chưa bao giờ tôi thấy em buồn như thế này, mới ngày hôm qua tôi còn thấy em cười trong hạnh phúc, nhưng hôm nay, ba em ra đi quá đột ngột, tôi chi còn nhìn thấy nổi cô đơn của em mà thôi, tôi sẽ chăm sóc và thương yêu em, như lời tôi đã hứa. Nhìn em mà tim tôi quặn thắt. Tôi đi tìm bác sĩ hỏi lý do tại sao lại như vậy?
– Bác sỉ, cho tôi hỏi, tại sao ba vợ tôi lại qua đời đột ngột như vậy?
– Theo tôi khám thì, ông ấy bị sock.
– Sock? Sock cái gì mới được?
– Cái đó tôi không biết! anh hỏi gia đình của anh đi, vì gia đình anh chứng kiến mà.
– Chú sẽ cho con biết caca àh! ( giọng chú 5)
– Sao vậy chú?
– Ba vợ con biết được công ty phá sản.
– Làm sao biết được chứ?( chú đưa tờ báo cho tôi)
– Mấy thằng nhà báo chết tiệt ( tôi cầm tờ báo xé tan nát)
Trong khi đó Thiên Thiên ở bên phòng bệnh của ba cô ấy, cô ấy ôm lấy ba, nhớ về các kí ức xưa, nhớ đến lúc ba cầm tay em trên lễ cưới, nhớ cái lúc ba giã giận để thứ chúng tôi, nhớ đến lúc cùng ba khiêu vũ, Nước mắt cô ấy rơi không ngừng. Thiên Thiên bây giờ như người mất hết tất cả, chằng còn gì , người duy nhất cho cô ấy nương tựa chính là tôi.
Tan lễ được diễn ra trong 3 ngày, 3 ngày đều mưa dầm, không ngày nào hết mưa, các quan khách đều đến đông đủ, các đối tác làm ăn lâu dài của ba vợ tôi, ai nấu cũng đều tiếc nuối khi ba vợ tôi ra đi thật đột ngột, trong tan lễ lúc đó, Thắng hắn ta xuất hiện, đến viếng thăm. Mấy ngày hum đó, em chẳng ăn gì cả, khóc hết cả nước mắt, em không chịu được nữa, em ngất đi. còn tên Thắng, tôi thấy hắn cũng phụ tang lễ, nhìn trông có vẻ rất nhiệt tình, hắn không đi một mình, đi chung vài người, hắn bảo là em của hắn, đến phụ giúp cho gia dình.
Đến ngày đưa ba em đi chôn,ngày đó lại mưa lớn hơn bình thường,gió thổi mạnh, như báo hiệu một cái gì đó, không may mắn sẽ tiếp tục xảy ra với em. ai cũng đi đưa đầy đủ, không thiếu một ai, em đi không còn nổi nữa, tôi phải dìu em đi từng bước một, cú sock quá lớn với em.
Lúc hạ quan tài xuống nguyệt, không ai mà không thương xót cho ba vợ của tôi, chỉ có Thắng là không hề có một giọt nước mắt nào, làm cho tôi càng ngày có cái nhìn không tốt về hắn, hắn mỉm cười toại nguyện, tôi rất bức xúc khi thấy thái độ của hắn, ba vợ của tôi có làm gì hắn, mà thái độ thiếu lòng thương tiếc, đối với một người đã mất như vậy, nhưng tôi đã kiềm được, tôi bắt đầu nghi ngờ về hắn.
Tất cả đều thẩy bông xuống nguyệt, đến phiên em vừa thẩy xuống, em đã ngất đi. Ngất đi dưới cơn mưa ngày càng to hơn, tôi ẵm em vào xe chở em về nhà gia đình tôi, vì hôm nay mưa rất lớn. Tôi bế em vào phòng, cho em nghĩ ngơi, tôi làm cái gì đó cho em ăn, mấy ngày nay em đã không ăn gì rồi.