Mãi yêu em chị nhé

CHƯƠNG 5:
Buổi sáng Như Quỳnh thức dậy ko thấy Nhã Thanh đâu cô chỉ thấy mảnh giấy nhỏ đc để trên bàn “em để thức ăn trên bàn chị ăn rồi đi học nha,tối gặp lại chị”.
Như Quỳnh mỉm cười,đã lâu lắm rồi kể từ ngày người đó ra đi cô đã ko còn nhận đc sự quan tâm như thế này. Như Quỳnh xếp mảnh giấy lại bỏ vào học bàn nhìn xuống thấy một phần điểm tâm thật ngon cô nghĩ có lẽ Nhã Thanh đã thức rất sớm để đi mua cho cô. Bất giác cô lại thấy lo nếu Nhã Thanh có tình cảm với cô thì cô phải làm sao? Linh cảm cho cô biết Nhã Thanh ko đơn giản xem cô như một người bạn nhưng rồi Như Quỳnh xua đi tất cả những ý nghĩ vừa thoáng qua,cô ăn nhanh rồi lấy cặp đi học.
– Hôm qua em trúng số hay sao mà hôm nay vui quá vậy?
– Còn hơn là trúng số nữa bởi em đang từ bước chinh phục chị ấy rồi.
– Coi em kìa ko giống như tiểu thư gì hết,còn đâu là một tiểu thư lạnh lùng bướng bỉnh nữa. Chị thấy em bây giờ như con mèo thích làm nũng cô ta rồi đó.
– Chị cứ chọc em hoài,chị lo mà chinh phục chị Đồng đi lỡ như có người bắt cóc chị ấy trước thì chị đừng có hối hận nha.
– Em đang lạc đề đi đâu rồi hả? Đang nói chuyện của em mà sao đem Hân Đồng ra đây làm gì?
– Thì em thấy chị đồng dễ thương rất xứng với chị,lỡ như đánh mất một viên ngọc quý như vậy thì thật là tiếc.
Khả Ái định nói nữa thì Hân Đồng từ ngoài đi vào.
– Có phiền hai chị em làm việc ko?
– Dạ ko có đâu,em với chị Khả Ái cũng đang nhắc đến chị nè,phải ko chị Khả Ái?
Khả Ái trừng mắt nhìn Nhã Thanh nhưng cô nàng thì cười chọc lại Khả Ái nữa chứ.
– Hân Đồng đừng nghe Nhã Thanh nói,toàn là nói bậy ko hà.
– Có thì nói đi chị ơi chẳng phải chị cũng mới nhắc chị Đồng hả?
Khả Ái nhìn Nhã Thanh như muốn nói “đc rồi Nhã Thanh chị sẽ cho em biết tay. Dám chọc chị như vậy” nhưng ánh mắt đó đâu làm Nhã Thanh sợ cô đang muốn tác hợp cho hai người họ kia mà.
– Chị Đồng ở lại chơi với bà chị khó tính của em nha. Em có cuộc họp rồi. Nói chuyện với chị sau nhé.
-Ok! Hẹn gặp em sau.
Nhã Thanh ôm xấp tài liệu ra ngoài cô nháy mắt với Khả Ái. Chỉ nhìn thôi Khả Ái cũng biết Nhã Thanh đang kiếm cớ để đi khỏi đây chứ làm gì có cuộc hợp nào chứ. Mà lỡ có thì cô cũng đâu thể đứng ở đây mà nói chuyện với Hân Đồng đc.
– Em đến có làm phiền chị ko?
– Ko sao. Hôm nay chị cũng rảnh mà. Hân Đồng tìm chị có gì ko?
– Em đi công việc gần đây sẵn ghé rủ chị đi ăn trưa với em luôn,chị ko ngại đi ăn với em chứ?
Khả Ái ko lỡ từ chối khi thấy khuôn mặt Hân Đồng lại chân thành như vậy.
– Sao lại ngại? Chị rất vui khi đc dùng cơm với em. Chúng ta đi thôi.
Hân Đồng tự nhiên khoắc tay Khả Ái,cử chỉ thân mật làm Khả Ái hơi bối rối bởi cô ko nghĩ Hân Đồng lại tự nhiên như vậy? Sao cô lại muốn Hân Đồng nắm tay mình như thế này. Cảm giác ấm áp làm sao chẳng lẽ Nhã Thanh nói đúng,cô cũng đã thích Hân Đồng. Nhưng rồi Khả Ái vội xua đi ý nghĩ đó thật nhanh bởi cô ko thể có tình yêu sai lệch như vậy? Chỉ có Hân Đồng vui khi đc đi cùng Khả Ái bởi bao lâu nay cô luôn xem Khả Ái là thần tượng của mình và khi trở về gặp lại Khả Ái thì cô biết mình đã yêu người con gái mà trước đây cô cứ nghĩ là một người chị đáng kính. Dù Khả Ái có chấp nhận hay ko? Gia đình có phản đối khi biết cô yêu Khả Ái hay ko? Nhưng với cô giây phút đc ở bên Khả Ái đã làm cô cảm thấy thật hạnh phúc. Vậy là họ cứ lặng lẽ đi bên nhau mặc cho bao suy nghĩ đang vây lấy họ và có một điều là họ cảm thấy vui khi đc đi bên nhau như thế này.
***
– Như quỳnh em đến dọn bàn số 5 cho chị. Nhã Thanh em dọn bàn số 7 nhanh lên chút nữa có khách víp đến phải sạch sẽ gọn gàng biết ko?
Cả hai nhanh chóng đi ra ngoài dọn dẹp. Nhã thanh bây giờ cũng đã quen dần với công việc,cô cảm thấy thích thú khi đc làm như thế này. Như Quỳnh đang dọn dẹp thì Bích Vân đi tới đổ nước hết lên người cô.
– Xin lỗi nha. Tôi bất cẩn đổ hết lên người cô rồi.
Như Quỳnh biết Bích Vân cố tình đụng trúng mình nhưng cô ko muốn nói gì,mất công lại có chuyện. Cô định quay lại làm tiếp thì thấy Nhã Thanh đem nguyên ly nước đổ lên người Bích Vân,cô nàng còn nhoẻn miệng cười thật tươi.
– Xin lỗi chị nha! Em vô ý đổ lên người chị rồi.
– Con quỷ nhỏ,mày cố tình thì có.
– Chị nói em cố tình vậy chị cũng cố tình đổ lên người chị Quỳnh chứ gì?
Bích Vân cứng họng khi bị Nhã Thanh nói đúng tim đen.
– Con quỷ nhỏ,mày muốn ăn tát chứ gì? Để hôm nay tao cho mày biết tay.
Bích Vân đưa tay lên định tát đã bị Nhã Thanh chụp lại. Nhã Thanh còn tát vào mặt Bích Vân một cái, 5 ngón tay vẫn còn in rõ nét.
– Cái này là để tôi dạy chị bài học. Tôi đã nói rồi chị mà còn đụng đến chị Quỳnh thì đừng có trách. Tôi cảnh cáo chị lần cuối nếu còn đụng đến chị ấy thì ko phải chị ăn tát đâu mà coi chừng sẽ còn hơn vậy nữa.
– Mọi người muốn nghỉ việc hết hay sao vậy?
Thấy quản lý xuống Bích Vân liền chạy đến.
– Chị đuổi việc tụi nó hết đi,con quỷ nhỏ đó đánh em như vầy nè.
– Em đó,mọi người ai ko biết em cố tình làm như vậy với Như Quỳnh, em liệu mà dừng lại đi. Chị làm sao giúp em đc. Nếu em còn tiếp tục chị e rằng em cũng bị đuổi theo họ luôn đó. Còn ko mau làm việc đi.
Bích Vân tưởng quản lý bênh vực cho mình ai ngờ còn bị la như vậy, thù này cô nhất định sẽ trả. “Tụi bây chưa thấy quan tài nên chưa biết sợ chứ gì? Tối nay tao sẽ cho tụi bây biết thế nào là lễ độ”. Bích Vân bước đi rồi nhưng quay lại nhìn cả hai với ánh mắt đầy lửa. Như Quỳnh,Nhã Thanh cũng nhanh chóng dọn dẹp phần còn lại.
– Chị có sao ko? Đưa em xem thế nào?
Như Quỳnh gạt tay ra.
– Ko cần đâu,tôi có làm sao cũng ko cần cô quan tâm.
– Chị giận em hả? Em chỉ muốn cho cô ta bài học để ko ăn hiếp chị thôi mà.
– Tôi biết cô có lòng tốt giúp tôi nhưng tôi biết mình làm gì mà. Tôi đã nói cô đừng xen vào chuyện của tôi vậy mà cô có nghe đâu,từ nay mong rằng cô đừng xử sự như vậy nữa.
Như Quỳnh giận rồi bỏ đi bởi cô biết Bích Vân sẽ ko buông tha cho Nhã Thanh. Cô nói những lời như vậy chỉ vì ko muốn liên lụy đến Nhã Thanh,mong rằng mọi chuyện ko xấu như cô đã nghĩ.