CÔ CÂM – Truyện Người Lớn Hay 2023 – Update Chương 60

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: CÔ CÂM – Truyện Người Lớn Hay 2023 – Update Chương 60

Tác Giả:

Lượt Xem: 2395 Lượt Xem

Góc khuất..

đấy là cái góc nhìn khi tôi đứng ở ngoài cánh cổng nhìn vào

Vì vị trí bà bình ngồi đái chỉ cách khoảng gần chục bước chân, nó khuất bởi cái bụi chuối tiêu có cây chuối mẹ đang trổ buồng nên nó chỉ che được một góc đùi bên phải của bà

Còn cái mông thì vẫn lộ ra, nó như đập vào ánh mắt ai ở phía sau nhì tới..

Đoán mò thì

Cảm giác chắc đang tức bụng, cũng giống như ai đó uống nhiều nước ngồi xe khi tới trạm dừng

Âm thanh giống như người ta mở cái vòi nước rửa xe

Xé xé..

nó đang thổi bay lá cây phía trước

Nhưng lạ

bà cứ hẩy hẩy giống như lúc ở trên bụng ông đàm ..

trắng, nở vồng, một bên vẫn có dấu tay ông đàm ..chắc lúc hứng lên ông vỗ mông cho thêm phần khí thế

tôi ngại, đầu cứ căng căng

nắng ong ong

ngoảnh lại sau lưng đón cơn gió buổi chiều thổi vào dịu dịu

nhìn khu vườn rau của bà thật xanh, tươi tốt , nó như ốc đảo ở góc cánh đồng

sau lưng những chân ruộng cầy đang đợi vào mùa

một mùa xanh, một mùa tốt tươi, nhịp sống, vòng quay của mảnh đất này

tình đất, tình người ngàn năm vẫn thanh bình, tĩnh lặng

tôi nhìn mấy ngọn lá dứa dài đung đưa theo gió, trên đỉnh hàng rào đón nắng buổi chiều

giống dứa bà bao quanh khu vườn, bên trong là một giang sơn, bảo vệ ruộng rau, không gì xâm phạm được

cái giống cây dứa này cũng lạ

chả biết từ đâu ở tận trên rừng , cái năm lụt to trôi từng mảng về làng, bám rễ mọc theo dọc bờ sông, gặp lớp phù sa quanh năm tốt tươi, lá dài , đầy gai nhọn

thân to, lá dài xanh mướt

đàn ông đánh bụi , tỉa nhánh, trồng dọc hàng rào

giờ

góp phần bảo vệ khu ruộng của bà, trồng rau, gieo mạ, nơi ngỉ mát ban trưa

trú chân mùa mưa, cơn mưa rào rơi bất chợt

giờ bà đang thả tâm hồn…

xả nước

đang bày cái mâm gợi cánh đàn ông..

ôi bà bình nhiều giai thoại, oanh liệt lẫy lừng

gỡ gói thuốc của bà ra

treo vào cánh cổng, tôi quay đầu xe định dắt ra bờ ruộng

bỗng tiếng bà bình

tú ơi

tôi ngoảnh lại

nhìn

bà bình đi ngược trở ra, mắt long lanh , má ửng hồng lên ,bà nhìn tôi

tủm tỉm cười

bà bảo.. sao không vào lều lại đứng nắng ngoài này

cháu thấy bà đang…

bà cười hihi..

trưa nắng thế này vào lều ngồi đợi bà nhổ mấy củ rau lát cầm về cho bà ngoại

thôi bà ơi ..nhà cháu vẫn còn rau ăn bà ạ

cháu sợ giờ vào lều , mấy anh nhìn thấy lại bảo cháu ăn cắp rau thì chết

hí hí

bố anh , có bà đây ai dám bảo cháu ăn cắp..cháu là đứa ngoan nhất làng

hì hì

bà bảo dắt xe vào trong này đi

tôi dắt cái xe vào dựa vào bụi cây chuối chỗ nãy bà ngồi đái , bước về phía cái lều

nó được dựng ở góc phía bờ bên kia, gần nơi tiếp giáp với bờ ao. Vài bụi chuối tiêu đang sắp già , chuối mùa này..trĩu xuống , trái to, nải nhiều

ao nước cặp sát mảnh đất của bà thông với mương nước tưới tiêu, mùa này nhiều chân ruộng đã lấy nước cấy xong

ao nước đầy . mát lạnh

giang sơn riêng này

yên tĩnh lắm

mấy ông con trai bà quả là có tầm nhìn

hì hì

cái lều được dựng chắc chắn bằng mấy cột tre, lớp lá dứa già phủ trên cái mành căng tấm bạt che mưa.

Cái sạp tre phẳng phiu , cánh cửa mở ra

Tôi ngả lưng

Gữa trưa, cơn buồn ngủ ở đâu ập tới

Liu thiu nge gió trên mái lều thổi, xào xac buổi trưa

tĩnh lặng

Nhè nhẹ, gió mùa , mùa lạnh nơi mảnh đất làng

Tiếng chân bà bình , tiếng dép đi lại quanh lều, tiếng nước dội rửa

lòa xòa

Lơ mơ, tôi chìm đi ..

Tiếng bà bình..

Tú ..tú

Bà ngồi lên sạp tre ..thật nhẹ

Thằng này ..mau ngủ thế

Bà bình chạm vào tay tôi như lay lay

Rất nhẹ

Tôi mở mắt ra..nhìn ngiêng thấy khuôn mặt của thanh tú của bà, vẫn đầy , môi đỏ, khuôn mặt cân đối dịu dàng, cái cổ thật cao vai bà thon chân tóc mai bay gờn gợn

Bà..

bà nhổ rau xong rồi hả

ừ..bà nhổ có mấy củ thôi, bắp cải, xà lách, đang cuốn chặt lắm lát cầm về cho bà cháu mấy cây

vâng..

à bà ơi sao hồi nãy bà bảo ông đàm bị bệnh dạ dày

hí hí

tại bà tức cái con kia bà nói vậy thôi, chứ bà có biết ông ấy bị bệnh đâu..lão ấy thì bệnh chỉ bị bệnh thèm L… vẫn khỏe như voi ấy

hí hí

thế mai bà lên lấy thuốc nữa hả..

nãy ông ấy có đưa bà mấy gói về sắc rồi , uống thử xem thế nào rồi bà lên tiếp

thế bà bị bệnh gì thế…

à bà bị mất ngủ cháu à…tại

tại gì hả bà

hìhì

tại bà cô đơn lắm..hồi này bà chả ngủ được

hí hí

tôi biết ý bà muốn nói gì

nên bảo

vậy bà lên giúp ông đàm đi..lâu lâu ông với bà…

ấy là hết cô đơn thôi

bà ngại lắm

cháu thấy có sao đâu. Ông cũng cô đơn, lâu lâu bà đi lại bà nấu cơm cho ông, thế là hai người hết khó chịu…

cha bố anh..làng người ta cười cho

khuôn mặt bà ửng hồng, cảm giác như bà đang mơ màng..nhìn lên mái lều..tôi nhắm hờ mắt lại

tú..

gì hả bà..

cháu ngoan nhất làng..

bàn tay phải bà trắng, thon thả đặt nhẹ lên đùi bên phải của tôi

chân tôi giật nhẹ

cảm giác trong người như có kiến bò..hình như ngón tay bà đang mơn mơn trên đùi

dạ bà

cháu thấy bà đẹp không

bà lớn tuổi mà nhìn vẫn đẹp như con gái

hí hí

cha bố anh..biết nịnh thế này thì sau này gái theo đầy

tôi lại nhắm mắt lại

cảm giác như đang mơ màng.

Trong cơn gió thoảng qua mái lều bóng cô hồng đang lướt qua

nhớ buổi trưa lúc lên nhà ông đàm cô câm viết vào sổ mấy dòng chữ…

hồi này giỏi rồi nhỉ..đi suốt hà, như nhắc nhở điều gì

tiếng bà bình

tú tết năm nay cháu bao nhiêu tuổi nhỉ

à..

bà cháu bảo là cháu đẻ vào 29 tết bà ạ..là cháu bước sang 16 tuổi

thế à..tuổi 15 , 16 là…

là sao hả bà

là tuổi tò mò cái ấy

hí hí..bà bình cười ré lên

thế bà ơi, hồi con gái bà đẹp lắm hả

chả biết ..nhưng 14 tuổi đã có nhà muốn chạm ngõ mang trầu sang để xí phần

thế bà có nhận lời không

chả dại cháu ạ, bà cứ tung tăng chả nge lời thầy u bà

thế hồi ấy bà ..

gì hả cháu…

à bà yêu .rồi ấy..

à hí hí

hồi ấy cổng nhà bà trai bu đầy..đứa nào cũng thích ..

thích gì hả bà

thì con trai thằng nào chả thích sờ vào đây

bà cầm tay tôi như muốn kéo lên ngực bà , bàn tay tôi chạm nhẹ nơi chân vú

cảm giác thật mong manh

tú …

tiếng bà trùng đi, như tiếng gió thoảng qua

không biết ông đàm cho bà uống thuốc gì, mà bà thấy khó chịu quá

bà khó chịu ở đâu để cháu chạy xe lên nói ông đàm

ở đây này..

bà ép tay tôi vào đỉnh vú

tôi dựt nhẹ tay lại

thôi bà ơi..

cháu sợ ông đàm lắm

cháu về đây

tôi đi nhanh ra cửa lều, dắt xe men theo bờ ruông

bà bình gọi với theo

tú ơi, cháu không cầm rau à

vừa đi tôi vừa cười, không dám cười to..

bà bình ơi

đúng là khổ thân bà ..ông đàm cho bà uống nước thần..hôm trước cô hồng bảo

giống như ma nhập

hí hí

tôi đạp xe theo hướng về làng , vừa đi vừa cười vang

ôi ..

ông đàm ơi..ông làm khổ bà rồi

chợt nhớ ra

nãy ông bảo lên ông nhờ chút việc

tôi vội quay xe lại..

vòng quay thật nhanh..có khi giờ này ..

mùm mụp móng trâu đang bày ra

mời ông xơi..

một ngày hai dĩa xôi to ..bà bình cùng cô cháu

cái cổng phía sau vẫn mở, tôi lao xe trở lại gốc bưởi treo cái lồng chim..

kia rồi ông đàm đang ngồi ủ rũ bên cái bàn

ông ơi..

ông nhìn lên , thấy tôi

im lặng

rồi ông cười tủm tỉm

thế đưa bà về tới nhà chưa

xe cháu non hơi có chở được đâu cháu với bà đi bộ ..rồi vào ruông nhổ rau

thế chị nụ đâu rồi ông

hì hì

ông cười bảo..

cha bố anh

nay ông gặp xui xẻo

đi về rồi

thế có truyện gì hả ông

ừ thì đàn bà mà .

gen tuông..kêu cắt chim ông rồi ..

giận

về rồi

hí hí

tiếng ông đàm cười ré lên ..

thế bà bình nói gì cháu không

tôi kể cho ông đàm nge truyện ở ruộng rau, ông cười ngả ngiêng tồi bảo

may là bà ấy chưa đè cháu ra hiếp

tôi cứ ngĩ cuộc đời ông thật lạ,..bà bình thì bảo ông chỉ bị bệnh thèm L..

nhìn ông cười thật vô tư

ông bảo thế giờ cháu có bận gì không

không ông ạ

giờ trông nhà cho ông khoảng hơn 2 tiếng nhé, có ai đến bảo ông không có nhà

ông có việc gì à

à ông sang làng châu, nhà ông anh vợ ở làng bên, góp giỗ, 20 này là ngày giỗ cụ

cho ông mượn cái xe đạp , xe ông bị thủng săm rồi

ông đàm rửa mặt , thay đồ , mang túi gạo với con gà buộc vào sau xe, tôi lên mở cửa trước ra..

ông dặn ..cháu đóng cửa trước lại ..ai kêu đừng mở , bánh với khoai ông luộc đang để trong bếp đó

ông thủng thẳng đạp xe đi, tôi lấy cái bánh ra ăn rồi vào nhà tắm dội rửa..làm cốc nước từ cái ấm sắc thuốc của ông ..lên cái võng nằm

lành lạnh , quấn cái võng trùm kín đầu

tiếng chim kêu , khu vườn thanh tịnh, cảm giác nhẹ nhàng, cả buổi trưa nay căng thẳng, tâm trạng dồn nén bất ngờ

ngĩ ..

cái sự ngiệp săn đuổi tình ái của ông, lắm gian nan, nhiều chiến công, thương tích đầy mình ông vẫn hiên ngang

cười như chưa bao giờ thấy khổ

chìm đi tron lặng lẽ ..

đầu óc trẻ con chả lo lắng điều gì..

kệ , mọi cái sự đời

tôi thiêm thiếp đi

đâu đây hiện ra khuôn mặt bà bình ửng hồng bên mái lều

cảm giác…bà đưa tay tôi lên chân vú

căng…to

làm thằng cu con như thức dậy

thật lâu

tiếng dép ai lào sào bước đi quanh cái võng

á à..đồ quỷ sứ thiên lôi..giờ còn nằm yên ở đây à

kêu không thèm mở cửa

á à..

tiếng chị nụ

chắc chị tưởng người trên võng là ông đàm

rồi chị ngồi sát bên

tiếng nhỏ, tiếng to

ông …

anh ơi..

tại nãy em giận quá, tại em ngi ngị bà kia

á à

đúng chị nụ gen với bà bình..

tôi tỉnh nhanh nhưng cứ nằm im…

anh ơi..em sin lỗi

hì hì..

bỗng có bàn tay thò vào mép võng..sờ sờ trên bụng..rồi gần xuống ngã ba..

chết rồi nãy giờ mình mới cẩng…

ư….tiếng chị nụ rên nhẹ

chết rồi..làm sao bây giờ..

ư….

anh ơi em về tới nửa đường, nhưng hôm nay em muốn. em không chịu được…

ông..

không thương em à

tôi đưa bàn tay nắm nhẹ vào tay chị, úp lên chỗ ấy ..

chị xoa nhẹ

cảm giác lạ lắm..chắc tại ly nước thuốc hồi nãy của ông đàm

Ư..tôi thở mạnh hơn..

Chị luồn tay qua lưng quần , chạm vào gốc con cu, tôi chạm phía ngoài đè tay tôi lên tay chị

Ư..chị ơi em khó chịu lắm

Chị nụ giật nhanh cái mép võng ra, mặt chị hơi tái đi..

Tú , sao em lại nằm đây..làm chị tưởng ông

Em trông nhà cho ông , ông sang làng châu góp giỗ chắc 4h mới về

Chị ngại, định rút tay ra…

Chị xin lỗi ..chị tưởng..

Hì hì..

Tôi bật cười ..chị làm em thế này xin lỗi là xong à..

Em bắt đền chị đấy ..

Chị…em khó chịu lắm

Hì hì..chị cười, có dám không

Em không biết ..nhưng em khó chịu lắm..

em muốn

Thế ,phải giữ bí mật đấy nhá

Thế ông bảo đi mấy tiếng thì về..

Ông bảo đi hơn hai tiếng chị ạ..

Tú vào nhà đi..chị ra rửa mặt..

tôi lóng ngóng đứng ở bếp đợi chị..

Cảm giác khát nước vì hơi thở cứ bồng lên ..rót thêm li nước của ông đàm tôi ực một phát..

Chị nụ mặt ửng hồng từ nhà tắm đi vào..tú đóng cửa sau lại đi..

Tôi quay ra, vào nhạnh ..chị đang trải cái chiếu bên buồng vợ chồng anh đạo…

Mùi thuốc bắc căn nhà ông bay ..tràn ra thơm nực..

mùi chị nụ..

cái cổ trắng ngần

ánh mắt chị mơ màng..ươn ướt long lanh

mỉm cười

Chị hỏi..

Dạ

lần đầu à

Vâng..

Chị cười dịu dàng..

đưa tay lên

Cởi áo…

( còn )