CÔ CÂM – Truyện Người Lớn Hay 2023 – Update Chương 60

Thế, thế ..

mất ngủ như thế này lâu chưa

hơn nửa năm nay rồi

chết , sao lại để lâu như vậy, sao không lên đây …..

gét cái mặt nên không lên

thôi mình già hết rồi

gét làm gì nữa..đây biết lỗi rồi

lỗi gì

tại đi giới thiệu thằng lương thực..khổ chả được ăn lại còn bị gét

đấy đấy ..

ngày ấy đáng ra cho người ta dựa dẫn thì giờ có người nấu cơm cho, có phải sướng hơn không

ừ thì ..tại anh ngu ..nên giờ mới khổ thế này

tôi đứng nhón chân trên thành gường , nhìn thấy cái mặt bàn và nửa người bà bình ..

nge hai người nói qua nói lại

cứ tủm tỉm cười ..

ngĩ..

ông đàm hay thật ..toàn câu ngọt ngào , nịnh nọt bà bình

em ngiêng cái cổ gần vào đây

để làm gì

để xem cái mạch máu lên đầu với mạch cổ tay có cân bằng nhau không

bà bình ngiêng nhẹ cổ vào

ông đàm sờ sờ tìm động mạch cổ

hí hí

buồn.buồn em

cái tay

ấy.. để im để anh nge mạch đập

thế nào..

thì cũng bị hiện tượng thiếu máu não..mất cân bằng tâm sinh lý, bốc hỏa do sắp mãn kinh

thế hả, giờ phải làm sao

thì ..phải uống thuốc khoảng nửa tháng..

mà cái ấy hàng tháng còn đều đặn không

còn , vẫn đều, chảy ào ào, đúng ba ngày là sạch

thế hôm nay được nửa tháng chưa

đang gữa tháng

ừ..

lát phải kiểm tra mấy cái mạch xuống âm xem có cân bằng không

thế xem cổ tay chưa được à..

chưa

mạch cần cổ là mạch dương đi lên ..mạch xuồng đùi là mạch âm đi xuống, phải kiểm tra kỹ chút nữa

khổ thế đấy

tuổi này nó giống như đèn dầu , lúc sắp cạn..

nó bốc lên bất thường , do rối loạn chuyển hóa hooc môn , đàn ông ngoài sáu mươi cũng bị như vậy

nên phải uống vài vị thuốc cho cân bằng âm dương ..cơ thể mới thanh tịnh, điều hòa trở lại

cái thành gường thì nhỏ , tôi chỉ đứng được nửa bàn chân

mỏi.

Thả chân xuống mặt gường

rắc ..

tiếng giát gường

nhà anh có cháu nào về à

có ai đâu , thằng đạo từ hôm đám giỗ tới nay chưa về..hôm trước nó nhắn 23 về cúng ông táo một thể rồi ở ăn tết luôn

chắc con mèo đuổi chuột, năm nay nhiều chuột quá

tôi ngồi im lặng

ngĩ …

thôi mình về để ông đàm khám bệnh, kệ ông ấy, tính mở cửa phòng anh đạo, ra cổng phía sau

nhưng tiếng ông đàm lại cất lên

này…

giờ ấy vào trong kia..đây kiểm tra thêm nhá

có sao không

thế đằng ấy cũng lâu rồi …cũng giống anh ..nhỉ

tiếng bước chân ông đàm loạch soạch , tiếng cửa mở ra phía trước khép lại

két..cạch tiếng then cửa ông đàm đóng lại

tôi lại nhón chân lên thành gường, nhìn thấy ông đàm nắm nhẹ cổ tay bà bình

đi..

ngại chết đi, ngày xưa chả chịu khám cho người ta

thì bởi..

tại đây ngu nên thiệt thòi, giờ khám cũng chưa muộn mà

đi trước đi..em ra rửa mặt đã

đấy cứ đi ra phía sau có cái nhà tắm ở góc đó

may quá , suýt chết ..nãy mà đi ra thì chết..

tiếng bước chân bà bình xa dần..tiếng cửa buồng ông đàm mở ra

chết làm sao bay giờ..

tôi nửa muốn ra về , nửa muốn ở lại..

bà bình một thời rực rỡ nhất nhì trong làng..mấy ông thợ cầy hôm trước bảo già có cái đẹp của già ..

hìhì

cứ ngĩ tới mấy ông ngồi tán phét gữa đồng giờ ngĩ cứ buồn cười..

thôi để bà bình vào thì mình ra về vậy

tiếng bước chân bà bình vọng lại , chắc bà đang lưỡng lự

lại nge tiếng ông đàm

vào đi..

ngồi nói truyện tý, lâu quá rồi có mỗi anh cô đơn, chả có ai nói truyện cũng buồn..

sao bảo kiểm tra mạch âm gì đấy

thì vào đây anh mới kiểm ra được

im lặng ..thật lâu

một lát sau tiếng ông đàm lại vọng sang..

ngày ấy anh ngu quá ..chả ngĩ ra, để em rơi vào tay kẻ khác..bao năm nay thiệt thòi ..

giờ mình hãy quên hết mọi cái đã qua đi nhé..biết đâu mình lại có khoảng trời riêng

chả tin, em nge anh thiếu gì khoảng trời riêng

làm gì có ..họ cứ đồn thổi vậy chứ nhiều lúc ốm đau có một mình ..anh chỉ muốn chết

ấy sao lại thế

à đây có nge hôm trước thằng cháu tú nói mới bị ốm suýt chết hả

ừ..

nằm sốt hai ngày trời chả dậy nấu cơm nổi, nhịn đói may hôm ấy có thằng cu đi học về gé qua thăm, nó kêu bà ngoại nó nấu cháo mang sang ..không thì hôm nay lấy ai bắt mạch cho em nữa

cho chết..gét cai mặt

nỡm..

.buồn , buồn em

chuỵet .

.tiếng trì tuỵet

á à , chắc đang hôn nhau rồi

hì hì..

tôi nhìn xuống mặt gường, cái gường trong buồng anh đạo đã được cuộn cái chiếu lên, chắc ông đàm để chiếu khỏi bụi, khi nào con cái về thì trải chiếu ra nằm cho sạch.

Vô tình tôi thấy có cái dây vải

lấy cái dây xỏ vào hai quai dép , cột vào ngang sườn như người ta đeo cái giỏ đựng cá bên hông, đi chân đất

nhón từng bước ra cánh cửa.

Khẽ mở

nhìn qua phía cửa buồng ông đàm

không biết ông có ý gì..mà cửa buồng ông không đóng lại ..chỉ khép hờ

tiếng bà bình vọng ra

ấy cái tay..sao lại ..

thì cái mạch nó nằm ở chỗ ấy..nằm im để anh bắt mạch

hí hí..buồn

tiếng bà bình cười ré lên

tôi ngập ngừng , nhón chân .bước từng bước một

cái cảnh đi rình

hí hí, không khác gì kẻ trộm ..

ngĩ lại cũng thật buồn cười

ấy ấy ai lai cởi…cái cửa chưa đóng kìa

tiếng bà bình vọng ra

kệ , nhà anh có ai đâu ..mà phải đóng

á à…

tôi nhón chân tới sát cửa buồng..hé mắt vào ..chả thấy gì nhiều, chỉ thấy cổ chân bà bình từ đầu gối trở xuống , đang nằm ngửa trên gường

giờ mở cửa ra thì bà bình phát hiện

nhớ hôm trước cái gian phòng nhỏ , cái gian ông hay kê mấy bao thuốc bắc, kề vách phòng ông đàm có cái khe

cái hôm cô cháu dâu, trách móc ông đàm

tôi tiến thêm mấy bước lách nhẹ vào

ồ hôm nay nó thật trống trải .. hết thuốc rồi , đang đợi thuốc ngày mai về

tiếng tôi thở phì phò, vì hồi hộp

dựa vào vách tường , nín thở..

điều hòa tâm trạng .lại nhẹ bước chân lên

cái khe ván đây rồi ..

bên kia bà bình nằm ngiêng , ôm lên cổ ông đàm cả hai người trên mình đang

lõng thõng áo quần, chỗ có chỗ không

ông đàm đang vuốt bàn tay kéo cái quần bà bình trôi qua bắp chân

mặt ông đỏ au mồm vẫn đang hôn bà bình

chuỵet chuỵet

cái quần dài của bà đang trôi xuống

cuối gường

cái ống quần thõng xuống nửa trên mặt gường , nửa ở thành gường

mông bà bình căng mọng, cái eo thắt lại , lưng phẳng

rất thon

ồ đúng thật

người đẹp bởi tại là da..bởi tại mẹ cha trao cho cái dáng hình

một thời dang dở

chân bà vẫn nuột , gót hồng hào như tô điểm

cái quần con màu sữa, khít lại ở khe mông..bàn tay ông đang vuốt ve

như đang mơn man trên cai mép thun quần…

a

ông đã móc ngón tay vào

từ từ , cái quần con đang trôi xuôi thật nhẹ..nó đang vượt qua hõm mông nảy nở, đang trôi..

hở rồi , lấp ló cọng lông..

ôi cái lỗ hậu, chúm chím trắng hồng

ông đàm chờm lên , bà ngửa mình ra

ôi

vú bà to thế

ông lại vuốt tay lên mu..xoa xoa rồi kéo cái thun quần thật khẽ , nó đang vượt qua cái đỉnh mu bà

cỏ non, cỏ già xẹp xuống , rỗi lại dựng lên

cái thun trượt qua

cả vùng ngã ba bà bình bày ra thật đẹp

ông đàm vuốt tay xuống khe như vớt tay vào thau nước ..

cái kiểu mân mê , nhúm nhúm mấy sợi lông dài

ứ ..đau, sao lại dứt lông

hí hí

nhạy nhỉ, anh dứt sẽ thế mà chỗ ấy của em vẫn nhạy nhỉ

tiếng ông cười hì hì

em thích không

có .

hai bữa nay trong người em cứ sờn sờn…

nó chảy ra nhiều lắm hả

ừ..chả biết sao tuổi này mà ngày phải thay quần con mấy lần

thì người ta bảo sắp mãn kinh cũng giống như lúc dậy thì..

anh cho này

cho cái gì

ông đàm cầm tay bà bình để vào con cu

ối ..to thế

hí hí..lúc trước còn to hơn ấy chứ

gét cái mặt

toàn cho đưa nào cầm..giờ mới tới lượt em, chả biết còn nước non gì không

hí hí

còn chứ..từ nay nó là của em đấy

chả thèm

ư…

tiếng bà bình rên nhẹ khi tay bà vẫn vuốt vuốt buồi ông

bất ngờ ông đàm lấy tay trái nâng đùi bà bình dạng ra

cái thế bà nằm.. chân thẳng, chân co, cái đùi bên trái của bà, bị tay ông nâng lên

vô tình , cả cái khe bà mở ra theo hướng tôi nhìn

ôi , nó ngậm chặt , ướt nhòe..

cái rãnh khép lại. hai múi thật to.. khi ông lấy ngón tay vành ra

ông nhe răng cười …

ôi L.. bà bình

đẹp thế

cái mu thì cao, nhìn thật múp,

cái ngấn vì bà có tuổi nhưng nó như tô điểm, phân ra hai nửa dưới trên

bên trên là bụng, bên dưới là mu

ôi

mảnh đất xéo của bà..một thời bao ông ở làng

cấy cày ..

giờ ông đường đã ra đi , bỏ lại ông đàm chăm bón

ư .

.tiêng bà bình rên lên rất khẽ

khi tay ông buốt lên đỉnh rãnh, khe L…..hạt lạc ló ra

ông vân vê..vuốt vuốt ..lại giựt nhẹ sợi lông

bà bình ưỡn mông

bóp cu ông đàm thật chặt

( còn )